Chương 964: Long chi toái hồn.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
25/03/2015
- A? Không đúng, sao huyền binh bản mệnh không thể biến lớn hoặc nhỏ được?
Vu Nhai chợt phát hiện hắn không hoàn toàn hòa mình vào Thần Huyền đại lục. Huyền binh bản mệnh có thể biến nhỏ! Nhưng rồi khóe môi Vu Nhai co giật, tấm thuẫn to ba thước của Tiểu Mỹ chỉ có thể rút thành một thước, cây thương dài hai mươi thước thật sự có thể thu nhỏ đến mức nhập vào người sao?
- Cha nó, ta thật tình không nhìn được nữa. Tiểu tử, sau này đi ra ngoài ngươi đừng nói là đồ đệ của Khắc Liệt Luân Tư ta!
Khắc Liệt Luân Tư nhảy ra nói:
- Có lẽ ngươi không thể rèn huyền binh to lớn này thành nhỏ sao? Có lẽ ngươi không thể thu nhỏ phù văn bên trong sao? Nó to thì ngươi cứ để mặc sao? Ngươi còn có Huyền Binh Điển, ngươi giống Tiểu Mỹ sao? Rõ ràng người cắm cây thương to lên đầu rồng là vì cố gắng hấp thu lực lượng long hoàng. Chắc chắn người đó sẽ rèn lại thương to, hơn nữa cây thương phải chịu lực lượng long hoàng, hấp thu long hồn rèn ra tiểu thế giới binh linh, lúc mới rèn đương nhiên không thể quá nhỏ nếu không thì chứa mấy thứ này sẽ trướng nổ.
Vu Nhai chớp mắt, hình như giống Khắc Liệt Luân Tư đã nói, hắn không có giác ngộ bản thân là đoàn tạo sư. Thời gian quá ít, Vu Nhai học nhiều thứ, rất tạp. Mới rồi quá hưng phấn nên Vu Nhai không suy nghĩ nhiều.
Khắc Liệt Luân Tư chưa mắng đủ:
- Uổng cho ngươi mở ra tiểu thế giới binh linh cho tấm thuẫn của Tiểu Mỹ, thật không hiểu nổi lúc đó ngươi làm sao nghĩ ra được.
Bộ dạng Khắc Liệt Luân Tư chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Vu Nhai vội tập trung tinh thần tìm hiểu vấn đề, hắn không thích bị người chửi xối xả.
Vu Nhai chợt nhận ra một vấn đề:
- Không đúng, bảy bộ xương long hoàng chắc chắn không chết cùng lúc, thậm chí cách thời gian dài, long hồn sớm tan biến.
Dù là thời đại viễn cổ cự long không chỉ có bảy long hoàng, không ai có thể một lúc xử lý hết cả bảy long hoàng. Chắc chắn là cao thủ nào đó tìm được vùng đất táng long rồi mới cắm cây thương to đầy phù văn lên đầu sọ rồng, long hồn đã tan biến từ lâu.
Khắc Liệt Luân Tư bị Vu Nhai hỏi làm tức điên:
- Ta thật là . . . Ài, chỉ trách ta bình thường không dạy ngươi kỹ càng.
Tính cách Ải Nhân tộc khá nóng nảy, Khắc Liệt Luân Tư bó tay với Vu Nhai.
Khắc Liệt Luân Tư hít sâu, cẩn thận nói:
- Long hoàng cường đại, dù chủ long hồn biến mất thì xung quanh sẽ còn mảnh nhỏ linh hồn. Những mảnh nhỏ này là do một ít tàn niệm, oán niệm thậm chí tưởng niệm vân vân hợp thành. Thương to chu yếu thu thập mấy thứ này. Không chỉ long hoàng, mỗi cự long đều siêu cường đại, chúng nó cũng sinh ra những thứ đó. Chắc cây thương to còn hâp thu tàn niệm toái hồn của cự long khác, những thứ này sẽ trở thành cơ sở binh linh cho cây thương to.
- Rồi cây thương to có chủ nhân, chủ nhân sẽ từ từ sửa sang lại, dung hợp, tu luyện, cuối cùng trở thành thương linh với toái hồn long hoàng làm cơ sở.
Mắt Vu Nhai lóe tia sáng, đã hiểu.
Nên biết đa số binh linh sinh ra do ý niệm của chủ nhân, giống như Thâm Hải Huyền Tinh Chuy linh trong Huyền Binh Điển của Vu Nhai là con ma thú hắc ám siêu hung hãn. Khi đó Vu Nhai chỉ nhớ lại bộ dạng ma thú hắc ám, dùng lông của nó làm khí cơ đã tạo ra binh linh này. Tàn niệm toàn hồn của rồng mạnh hơn hồi ức, mấy cọng lông rất nhiều.
Binh linh ma thú hắc ám của Vu Nhai không có hồi ức, toái hồn của rồng do tàn niệm tổ thành thì có đoạn ngắn. Tóm lại bảy cây thương to trước mắt đều là binh phôi binh linh.
Vu Nhai tặc lưỡi, binh phôi như vậy thật là bỏ vốn gốc. Nếu để các cự long biết chắc chắn sẽ nổi khùng, thế này có khác gì đào mồ tổ tiên?
Khiến Vu Nhai lấy làm lạ là người tạo ra bảy cây thương to này làm xong liền đi, không quay về lấy đồ.
Có lẽ chết giữa được hoặc gặp biến cố gì đó, dù sao là chuyện mấy ngàn năm trước, người cường đại đến mây cũng thành đống xương trắng như nơi này, sẽ không tìm Vu Nhai đòi lại đồ vật.
Vu Nhai cười gian:
- Hì hì, thật là của hời.
Tâm tình Vu Nhai rất kích động.
Mặc kệ ngươi đã cắm bảy cây thương to là ai, có mục đích gì đều không liên quan Vu Nhai.
Vu Nhai biết biết là trải qua mấy ngàn năm tẩy rửa, bảy cây thương to mạnh hơn dự tính rất nhiều. Bây giờ Vu Nhai tưởng tượng ném bảy cây thương to vào Huyền Binh Điển là được. Tương lai cự long có tìm Vu Nhai tính sổ, liều mạng với hắn không? Kệ nó, dù sao cự long đứng về phe Cổ Duệ chi dân, không chừng Vu Nhai không lấy cây thương to này vẫn sẽ phải liều mạng với chúng nó.
- Luân Chuyển Thần Ấn, thu!
Vu Nhai không quan tâm nhiều, lấy Huyền Binh Điển ra, bắt ấn Luân Chuyển Thần Ấn Thu tự quyết.
Chớp mắt luồng lực lượng thuộc về Huyền Binh Điển bay ra ngoài bao trùm cây thương to trước mắt. Cây thương to kêu vù vù, phù văn tán loạn, mũi thương và phần xương quanh nó kêu răng rắc.
Rầm!
Vì bên trong cây thương to không có binh linh thật sự nên không chống cự Thu tự quyết của Vu Nhai, chẳng qua cây thương to quá to nên mất chút thời gian.
Khi cây thương to rút khỏi đầu long hoàng thì bắt đầu thu nhỏ lại. Huyền khí, Huyền Binh Điển của Vu Nhai kéo cây thương to chậm rãi biến nhr othành cây kim chui vào Huyền Binh Điển.
Huyền Binh Điển qả nhiên là nghịch thiên, đó là cây thương to hai mươi thước.
Trang thứ bảy Huyền Binh Điển có thêm một cây thương to, nhìn trang giấy thì không thấy cây thương lớn cỡ nào.
Bởi vì cây thương to chỉ là binh phôi nên bên trên không có tên. Vu Nhai viết xuống trang giấy bằng chữ cổ chỉ mình hắn hiểu, Long Thương.
Huyền Binh Điển biết ý nghĩa chữ Vu Nhai viết, chữ hiện trên trang giấy.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khi Vu Nhai cất Huyền Binh Điển vào cơ thể chợt cảm giác có luồng năng lượng bộc phát ra. Năng lượng từ Huyền Binh Điển rất quen thuộc, đó là sau khi Vu Nhai dung hượp huyền binh thì được huyền binh truyền cho lực lượng.
Nhưng lạ là cây thương to chỉ là binh phôi sao lại có năng lượng này?
Vu Nhai nhỏ giọng nói:
- Chắc là cây thương to hấp thu long khí, long lực thậm chí toái hồn sinh ra năng lượng.
Dù sao có của rơi là nhặt, hôm nay đúng là ngày hoàng đạo.
Vu Nhai giải gút của Phong Doanh được thiên binh sư nhị đoạn, giời hắn mở gút của U Hoang kiếm linh, Xích Thố, 'Vu Nhai cặn bã', lĩnh ngộ thiên binh sư siêu nhanh nhưng huyền khí không theo kịp. Bây giờ lực lượng này đến rất đúng lúc.
Vu Nhai vận chuển Huyền Binh Điển, hấp thu năng lượng này ngay. Tuy năng lượng này không khổng lồ nhưng cũng không ít, Vu Nhai phải mất nửa ngày tiêu hóa.
* * *
- Rút, yểm hộ Liễu Mị Nhi rút lui sau đó lại bày phù văn trận ra!
Trong khi Vu Nhai nhặt của hời thì trong di tích ma pháp viễn cổ cách long quật khá xa, Long Thực Thú điên cuồng công kích. Ma pháp phô thiên cái địa đổ ập xuống trước mặt Long Thực Thú, nhưng tình hình giống như lúc trước Vu Nhai gặp phải, Long Thực Thú chết thì có con mới bổ sung, giết không hết.
Vu Nhai chợt phát hiện hắn không hoàn toàn hòa mình vào Thần Huyền đại lục. Huyền binh bản mệnh có thể biến nhỏ! Nhưng rồi khóe môi Vu Nhai co giật, tấm thuẫn to ba thước của Tiểu Mỹ chỉ có thể rút thành một thước, cây thương dài hai mươi thước thật sự có thể thu nhỏ đến mức nhập vào người sao?
- Cha nó, ta thật tình không nhìn được nữa. Tiểu tử, sau này đi ra ngoài ngươi đừng nói là đồ đệ của Khắc Liệt Luân Tư ta!
Khắc Liệt Luân Tư nhảy ra nói:
- Có lẽ ngươi không thể rèn huyền binh to lớn này thành nhỏ sao? Có lẽ ngươi không thể thu nhỏ phù văn bên trong sao? Nó to thì ngươi cứ để mặc sao? Ngươi còn có Huyền Binh Điển, ngươi giống Tiểu Mỹ sao? Rõ ràng người cắm cây thương to lên đầu rồng là vì cố gắng hấp thu lực lượng long hoàng. Chắc chắn người đó sẽ rèn lại thương to, hơn nữa cây thương phải chịu lực lượng long hoàng, hấp thu long hồn rèn ra tiểu thế giới binh linh, lúc mới rèn đương nhiên không thể quá nhỏ nếu không thì chứa mấy thứ này sẽ trướng nổ.
Vu Nhai chớp mắt, hình như giống Khắc Liệt Luân Tư đã nói, hắn không có giác ngộ bản thân là đoàn tạo sư. Thời gian quá ít, Vu Nhai học nhiều thứ, rất tạp. Mới rồi quá hưng phấn nên Vu Nhai không suy nghĩ nhiều.
Khắc Liệt Luân Tư chưa mắng đủ:
- Uổng cho ngươi mở ra tiểu thế giới binh linh cho tấm thuẫn của Tiểu Mỹ, thật không hiểu nổi lúc đó ngươi làm sao nghĩ ra được.
Bộ dạng Khắc Liệt Luân Tư chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Vu Nhai vội tập trung tinh thần tìm hiểu vấn đề, hắn không thích bị người chửi xối xả.
Vu Nhai chợt nhận ra một vấn đề:
- Không đúng, bảy bộ xương long hoàng chắc chắn không chết cùng lúc, thậm chí cách thời gian dài, long hồn sớm tan biến.
Dù là thời đại viễn cổ cự long không chỉ có bảy long hoàng, không ai có thể một lúc xử lý hết cả bảy long hoàng. Chắc chắn là cao thủ nào đó tìm được vùng đất táng long rồi mới cắm cây thương to đầy phù văn lên đầu sọ rồng, long hồn đã tan biến từ lâu.
Khắc Liệt Luân Tư bị Vu Nhai hỏi làm tức điên:
- Ta thật là . . . Ài, chỉ trách ta bình thường không dạy ngươi kỹ càng.
Tính cách Ải Nhân tộc khá nóng nảy, Khắc Liệt Luân Tư bó tay với Vu Nhai.
Khắc Liệt Luân Tư hít sâu, cẩn thận nói:
- Long hoàng cường đại, dù chủ long hồn biến mất thì xung quanh sẽ còn mảnh nhỏ linh hồn. Những mảnh nhỏ này là do một ít tàn niệm, oán niệm thậm chí tưởng niệm vân vân hợp thành. Thương to chu yếu thu thập mấy thứ này. Không chỉ long hoàng, mỗi cự long đều siêu cường đại, chúng nó cũng sinh ra những thứ đó. Chắc cây thương to còn hâp thu tàn niệm toái hồn của cự long khác, những thứ này sẽ trở thành cơ sở binh linh cho cây thương to.
- Rồi cây thương to có chủ nhân, chủ nhân sẽ từ từ sửa sang lại, dung hợp, tu luyện, cuối cùng trở thành thương linh với toái hồn long hoàng làm cơ sở.
Mắt Vu Nhai lóe tia sáng, đã hiểu.
Nên biết đa số binh linh sinh ra do ý niệm của chủ nhân, giống như Thâm Hải Huyền Tinh Chuy linh trong Huyền Binh Điển của Vu Nhai là con ma thú hắc ám siêu hung hãn. Khi đó Vu Nhai chỉ nhớ lại bộ dạng ma thú hắc ám, dùng lông của nó làm khí cơ đã tạo ra binh linh này. Tàn niệm toàn hồn của rồng mạnh hơn hồi ức, mấy cọng lông rất nhiều.
Binh linh ma thú hắc ám của Vu Nhai không có hồi ức, toái hồn của rồng do tàn niệm tổ thành thì có đoạn ngắn. Tóm lại bảy cây thương to trước mắt đều là binh phôi binh linh.
Vu Nhai tặc lưỡi, binh phôi như vậy thật là bỏ vốn gốc. Nếu để các cự long biết chắc chắn sẽ nổi khùng, thế này có khác gì đào mồ tổ tiên?
Khiến Vu Nhai lấy làm lạ là người tạo ra bảy cây thương to này làm xong liền đi, không quay về lấy đồ.
Có lẽ chết giữa được hoặc gặp biến cố gì đó, dù sao là chuyện mấy ngàn năm trước, người cường đại đến mây cũng thành đống xương trắng như nơi này, sẽ không tìm Vu Nhai đòi lại đồ vật.
Vu Nhai cười gian:
- Hì hì, thật là của hời.
Tâm tình Vu Nhai rất kích động.
Mặc kệ ngươi đã cắm bảy cây thương to là ai, có mục đích gì đều không liên quan Vu Nhai.
Vu Nhai biết biết là trải qua mấy ngàn năm tẩy rửa, bảy cây thương to mạnh hơn dự tính rất nhiều. Bây giờ Vu Nhai tưởng tượng ném bảy cây thương to vào Huyền Binh Điển là được. Tương lai cự long có tìm Vu Nhai tính sổ, liều mạng với hắn không? Kệ nó, dù sao cự long đứng về phe Cổ Duệ chi dân, không chừng Vu Nhai không lấy cây thương to này vẫn sẽ phải liều mạng với chúng nó.
- Luân Chuyển Thần Ấn, thu!
Vu Nhai không quan tâm nhiều, lấy Huyền Binh Điển ra, bắt ấn Luân Chuyển Thần Ấn Thu tự quyết.
Chớp mắt luồng lực lượng thuộc về Huyền Binh Điển bay ra ngoài bao trùm cây thương to trước mắt. Cây thương to kêu vù vù, phù văn tán loạn, mũi thương và phần xương quanh nó kêu răng rắc.
Rầm!
Vì bên trong cây thương to không có binh linh thật sự nên không chống cự Thu tự quyết của Vu Nhai, chẳng qua cây thương to quá to nên mất chút thời gian.
Khi cây thương to rút khỏi đầu long hoàng thì bắt đầu thu nhỏ lại. Huyền khí, Huyền Binh Điển của Vu Nhai kéo cây thương to chậm rãi biến nhr othành cây kim chui vào Huyền Binh Điển.
Huyền Binh Điển qả nhiên là nghịch thiên, đó là cây thương to hai mươi thước.
Trang thứ bảy Huyền Binh Điển có thêm một cây thương to, nhìn trang giấy thì không thấy cây thương lớn cỡ nào.
Bởi vì cây thương to chỉ là binh phôi nên bên trên không có tên. Vu Nhai viết xuống trang giấy bằng chữ cổ chỉ mình hắn hiểu, Long Thương.
Huyền Binh Điển biết ý nghĩa chữ Vu Nhai viết, chữ hiện trên trang giấy.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khi Vu Nhai cất Huyền Binh Điển vào cơ thể chợt cảm giác có luồng năng lượng bộc phát ra. Năng lượng từ Huyền Binh Điển rất quen thuộc, đó là sau khi Vu Nhai dung hượp huyền binh thì được huyền binh truyền cho lực lượng.
Nhưng lạ là cây thương to chỉ là binh phôi sao lại có năng lượng này?
Vu Nhai nhỏ giọng nói:
- Chắc là cây thương to hấp thu long khí, long lực thậm chí toái hồn sinh ra năng lượng.
Dù sao có của rơi là nhặt, hôm nay đúng là ngày hoàng đạo.
Vu Nhai giải gút của Phong Doanh được thiên binh sư nhị đoạn, giời hắn mở gút của U Hoang kiếm linh, Xích Thố, 'Vu Nhai cặn bã', lĩnh ngộ thiên binh sư siêu nhanh nhưng huyền khí không theo kịp. Bây giờ lực lượng này đến rất đúng lúc.
Vu Nhai vận chuển Huyền Binh Điển, hấp thu năng lượng này ngay. Tuy năng lượng này không khổng lồ nhưng cũng không ít, Vu Nhai phải mất nửa ngày tiêu hóa.
* * *
- Rút, yểm hộ Liễu Mị Nhi rút lui sau đó lại bày phù văn trận ra!
Trong khi Vu Nhai nhặt của hời thì trong di tích ma pháp viễn cổ cách long quật khá xa, Long Thực Thú điên cuồng công kích. Ma pháp phô thiên cái địa đổ ập xuống trước mặt Long Thực Thú, nhưng tình hình giống như lúc trước Vu Nhai gặp phải, Long Thực Thú chết thì có con mới bổ sung, giết không hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.