Chương 1198: Minh bà bà.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
06/04/2015
Không ai biết khi nào hai đế quốc lại có phản đồ mới, đặc biệt là Ma Pháp đế quốc thoạt trông khá bình tĩnh.
Tuy không thể xem bách tộc loạn địa là thế lực đơn độc nhưng vẫn khiến người lo âu. Lúc trước có nói Tinh Linh tộc ra phản đồ, qua điều tra vài đại chủng tộc trong bách tộc loạn địa mấy năm nay đều có tử tôn trung tâm biến mất.
Trước mắt Huyền Binh đế quốc không có năng lực đối phó bách tộc loạn địa, nơi ấy quá rối loạn, các loại di tích, vùng đất kỳ lạ. Hơn nữa khi thâu tóm bách tộc loạn địa sẽ phải giao tiếp với Ma Pháp đế quốc, dễ xảy ra sự cố.
Ma Pháp đế quốc cũng không muốn đánh mất bình tĩnh hiện nay, bọn họ quan tâm nhất là tiếp tục tích lũy lực lượng chứ không phải tiêu hao vào bách tộc loạn địa. Hai đế quốc bắt đầu cãi cọ, bàn xem có phương án nào thích hợp không?
Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc vẫn phái gián điệp vào bách tộc loạn địa, mục đích không cần nói cũng biết!
Hiện tại Huyền Binh đế quốc buồn bực hợn ai hết, bị nuốt mấy mảnh đất hành tỉnh như cắt thịt, thế cục không cho phép bọn họ liều mạng, hết cách. May mắn Huyền Binh đế quốc đã sáng sủa, trên dưới đoàn kết. Vài thế lực Cổ Duệ chi dân thì giấu sâu trong Ma Pháp đế quốc, không biết khi nào sẽ nhảy ra cắn người.
Ngày thứ sáu mươi mốt: Thế cục càng thêm bình tĩnh, Vu Nhai dẫn quân trở về Bắc Đẩu hành tỉnh. So sánh thì Bắc Đẩu hành tỉnh rất yếu, Thiên Chuy yếu tắc có Kích Lĩnh, Chuy Lĩnh hành tỉnh là đủ. Cũng có hoàng tộc phái siêu cao thủ đến Bắc Đẩu hành tỉnh trấn áp.
Vu Nhai phát hiện quay về Bắc Đẩu hành tỉnh rồi trở nên rảnh rỗi, hắn nhớ tới lệnh triệu tập Độc Cô gia, lẩm bẩm:
- Chờ thế cục bình ổn là mình xuất phát đi Độc Cô Thần thành.
Vu Nhai quyết định xong ngồi chờ thế cục thay đổi ra sao.
Vu Nhai nhỏ giọng nói:
- Đúng rồi, mấy ngày nay bận rộn sứt đầu mẻ trán quên làm hoạt động chế tạo hậu đại cùng Thủy Tinh, Dạ Tình. Chắc Thủy Tinh còn canh cánh trong lòng lần đầu tiên của ta trao cho Dạ Tình, có nên đi an ủi không?
Vu Nhai lộ biểu tình xấu xa, tự cho mình một lý do cực tốt sau đó hớn hở đi tìm Thủy Tinh.
Vu Nhai né đi Tiễn Linh ở bên ngoài, may mắn nàng không ở chung với Thủy Tinh.
- Thủy Tinh lão bà, ta đến . . . A, sao Đan bá bá cũng ở đây?
Vu Nhai mới bước vào cửa phòng Thủy Tinh, hắn la ó như hoàng đế hoang dâm vô độ trông thấy phi tử xinh đẹp, sau đó bi kịch. Trong phòng Thủy Tinh có một nam nhân, chính là Đan Đạo Hùng.
Đan Đạo Hùng cười kỳ dị nói:
- Ta đến thăm nữ nhi của ta chẳng lẽ không được sao? Nữ nhi của ta vẫn chưa gả cho ngươi.
Thủy Tinh nhìn là biết Vu Nhai định làm gì, cười khúc khích:
- Hì hì.
Sau đó mặt Thủy Tinh đỏ hồng.
Vu Nhai câm nín, có cha vợ tương lai mạnh mẽ không phải chuyện tốt, đặc biệt khi cha vợ bám riết theo đuôi.
Vu Nhai đành nói:
- Cái kia . . . Hai người hãy tâm sự, ta không quấy rầy.
Đan Đạo Hùng giữ Vu Nhai lại:
- Ngồi xuống trước đi, ta nói với ngươi chuyện tiền tuyến, thuận tiện nghe kế hoạch Thí Thần quân của ngươi. Có lẽ ta sẽ giúp được ngươi, trong thời gian tiếp theo ta sẽ ở Dao Quang thành.
Vu Nhai còn làm gì được? Người ta là nhạc phụ tương lai, thực lực siêu mạnh, làm chuẩn nữ tế đương nhiên phải ngoan ngoãn nghe lời.
Đan Đạo Hùng nói việc tiền tuyến, gã cũng tham gia chiến đấu ở Côn Vực hành tỉnh, mức độ thảm liệt khiến Vu Nhai kinh hồn táng đảm. Vu Nhai, Lý Thân Bá, Lữ Nham sóng vai chiến đấu hai mươi ngày cũn rất khốc liệt, nhưng so với Côn Vực hành tỉnh sân chủ chiến thì như con nít bán đồ hàng. Chỉ tính số cao thủ thần giai hai bên chết dã gần mười vị, cộng thêm cự long.
Đan Đạo Hùng khẽ thở dài:
- Có thể sống tiếp cũng xem như may mắn, thiên hạ chia ba phần là cái chắc. Hai phe không tổn thất nổi, rất quý giá.
Vu Nhai chợt nhận ra qua hai tháng chiến đấu khí thế của Đan Đạo Hùng càng mạnh mẽ hơn. Lúc trước Đan Đạo Hùng từng thua Hắc Ma Cự Thiên Hống, bây giờ e rằng Hắc Ma Cự Thiên Hống không phải đối thủ của gã.
Thần giai là báu vật trấn quân, thánh binh sư cao đoạn như Đan Đạo Hùng cũng là lực lượng nòng cốt.
Đan Đạo Hùng đã đến thánh binh sư cao đoạn, gã còn đang tráng niên, nói gã là thiên tài một thế hệ cũng không quá đáng. Thực lực của Đan Đạo Hùng còn đang liên tục tăng lên, không chừng lúc nào đó gã sẽ bước vào thần giai hay thậm chí là thần binh sư.
Đan Đạo Hùng nghe kế hoạch thánh binh sư của Vu Nhai.
Đan Đạo Hùng cảm giác mục tiêu của Vu Nhai quá xa vời nhưng có thể làm được.
- Muốn trong khoảng thời gian ngắn tổ thành mấy vạn Thí Thần quân là chuyện không thể nào, nhưng có thể tạo ra mấy ngàn người. Khi đó ngươi có đất dặt chân trên Thần Huyền đại lục.
- Ta sẽ ở lại hỗ trợ chỉ điểm, định chế ra công pháp, chiến kỹ thích hợp nhất cho Thí Thần quân.
Thí Thần quân của Vu Nhai không giống Vu Thuấn trước kia chỉ dùng đao, các loại huyền binh đương nhiên cần chiến kỹ tương đối.
Vu Nhai vội cảm ơn:
- Tạ Đan bá bá!
Mấy vạn Thí Thần quân đúng là khó lam, như Vu Nhai đã nói, Bắc Đẩu hành tỉnh thiếu thốn, cứ cố gắng hết sức. Vu Nhai còn có đế ấn của Vu Thuấn, hy vọng đến lúc đó sẽ dùng được.
Dù không thể trở thành vua trăm tộc nhưng thu được vài chủng tộc kiên quyết trung thành với Cổ Ma tộc giống như Dị Ma tộc cũng tốt.
Vu Nhai không kể đế ấn ra ngoài, không đến bất đắc dĩ tuyệt đối không thể để lộ. Kiếp trước Vu Nhai xem nhiều phim truyền hình cung đình cổ trang, quốc ấn của vua thường gây ra họa sát thân.
Không chừng sẽ chết người, nên Vu Nhai giấu luôn Thủy Tinh, có một phần vì hắn sợ nàng lo.
Tóm lại đều cần thực lực cường đại hơn.
- Ta biết tiếp theo ngươi sẽ đi Độc Cô gia. Dao Quang thành có ta và ba con ma thú của ngươi trông chừng, sẽ không xảy ra chuyện.
Đan Đạo Hùng gật đầu, nói:
- Mặc kệ thế nào Tinh Tinh sẽ trở thành thê tử của ngươi, bây giờ ta bảo vệ nàng được nhưng tương lai chỉ có thể là ngươi che chở cho nàng. Vì vậy đừng làm ta tất vọng, Thí Thần quân rất tốt nhưng thực lực cá nhân mới là quan trọng nhất.
Vu Nhai ngẩn người, gật mạnh đầu.
- Ngươi có bao nhiêu nắm chắc về kiếm đạo thành thánh?
- Mười phần!
Vu Nhai bất ngờ bị Đan Đạo Hùng hỏi, hắn nhấn mạnh nói, không, hầu như là buột miệng.
Đan Đạo Hùng phát ra khí thế cường đại nói:
- Ha, không uổng là người lọt vào mắt xanh nữ nhi của ta. Tin tưởng đã có người nói cho ngươi đừng dễ dàng để huyền khí đến thánh binh sư, ta không nhắc nhiều.
- Hãy cố gắng khiến nhiều quy tắc lực lượng thành thánh hơn, đừng sợ tham nhiều không tinh, đó là đối với người không có thiên phú. Có thiên phú tốt thì cứ tham, tham càng nhiều càng tốt.
Vu Nhai chỉ trả lời một chữ:
- Vâng!
Đan Đạo Hùng nói mấy câu làm Vu Nhai sôi sục máu nóng.
Tuy không thể xem bách tộc loạn địa là thế lực đơn độc nhưng vẫn khiến người lo âu. Lúc trước có nói Tinh Linh tộc ra phản đồ, qua điều tra vài đại chủng tộc trong bách tộc loạn địa mấy năm nay đều có tử tôn trung tâm biến mất.
Trước mắt Huyền Binh đế quốc không có năng lực đối phó bách tộc loạn địa, nơi ấy quá rối loạn, các loại di tích, vùng đất kỳ lạ. Hơn nữa khi thâu tóm bách tộc loạn địa sẽ phải giao tiếp với Ma Pháp đế quốc, dễ xảy ra sự cố.
Ma Pháp đế quốc cũng không muốn đánh mất bình tĩnh hiện nay, bọn họ quan tâm nhất là tiếp tục tích lũy lực lượng chứ không phải tiêu hao vào bách tộc loạn địa. Hai đế quốc bắt đầu cãi cọ, bàn xem có phương án nào thích hợp không?
Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc vẫn phái gián điệp vào bách tộc loạn địa, mục đích không cần nói cũng biết!
Hiện tại Huyền Binh đế quốc buồn bực hợn ai hết, bị nuốt mấy mảnh đất hành tỉnh như cắt thịt, thế cục không cho phép bọn họ liều mạng, hết cách. May mắn Huyền Binh đế quốc đã sáng sủa, trên dưới đoàn kết. Vài thế lực Cổ Duệ chi dân thì giấu sâu trong Ma Pháp đế quốc, không biết khi nào sẽ nhảy ra cắn người.
Ngày thứ sáu mươi mốt: Thế cục càng thêm bình tĩnh, Vu Nhai dẫn quân trở về Bắc Đẩu hành tỉnh. So sánh thì Bắc Đẩu hành tỉnh rất yếu, Thiên Chuy yếu tắc có Kích Lĩnh, Chuy Lĩnh hành tỉnh là đủ. Cũng có hoàng tộc phái siêu cao thủ đến Bắc Đẩu hành tỉnh trấn áp.
Vu Nhai phát hiện quay về Bắc Đẩu hành tỉnh rồi trở nên rảnh rỗi, hắn nhớ tới lệnh triệu tập Độc Cô gia, lẩm bẩm:
- Chờ thế cục bình ổn là mình xuất phát đi Độc Cô Thần thành.
Vu Nhai quyết định xong ngồi chờ thế cục thay đổi ra sao.
Vu Nhai nhỏ giọng nói:
- Đúng rồi, mấy ngày nay bận rộn sứt đầu mẻ trán quên làm hoạt động chế tạo hậu đại cùng Thủy Tinh, Dạ Tình. Chắc Thủy Tinh còn canh cánh trong lòng lần đầu tiên của ta trao cho Dạ Tình, có nên đi an ủi không?
Vu Nhai lộ biểu tình xấu xa, tự cho mình một lý do cực tốt sau đó hớn hở đi tìm Thủy Tinh.
Vu Nhai né đi Tiễn Linh ở bên ngoài, may mắn nàng không ở chung với Thủy Tinh.
- Thủy Tinh lão bà, ta đến . . . A, sao Đan bá bá cũng ở đây?
Vu Nhai mới bước vào cửa phòng Thủy Tinh, hắn la ó như hoàng đế hoang dâm vô độ trông thấy phi tử xinh đẹp, sau đó bi kịch. Trong phòng Thủy Tinh có một nam nhân, chính là Đan Đạo Hùng.
Đan Đạo Hùng cười kỳ dị nói:
- Ta đến thăm nữ nhi của ta chẳng lẽ không được sao? Nữ nhi của ta vẫn chưa gả cho ngươi.
Thủy Tinh nhìn là biết Vu Nhai định làm gì, cười khúc khích:
- Hì hì.
Sau đó mặt Thủy Tinh đỏ hồng.
Vu Nhai câm nín, có cha vợ tương lai mạnh mẽ không phải chuyện tốt, đặc biệt khi cha vợ bám riết theo đuôi.
Vu Nhai đành nói:
- Cái kia . . . Hai người hãy tâm sự, ta không quấy rầy.
Đan Đạo Hùng giữ Vu Nhai lại:
- Ngồi xuống trước đi, ta nói với ngươi chuyện tiền tuyến, thuận tiện nghe kế hoạch Thí Thần quân của ngươi. Có lẽ ta sẽ giúp được ngươi, trong thời gian tiếp theo ta sẽ ở Dao Quang thành.
Vu Nhai còn làm gì được? Người ta là nhạc phụ tương lai, thực lực siêu mạnh, làm chuẩn nữ tế đương nhiên phải ngoan ngoãn nghe lời.
Đan Đạo Hùng nói việc tiền tuyến, gã cũng tham gia chiến đấu ở Côn Vực hành tỉnh, mức độ thảm liệt khiến Vu Nhai kinh hồn táng đảm. Vu Nhai, Lý Thân Bá, Lữ Nham sóng vai chiến đấu hai mươi ngày cũn rất khốc liệt, nhưng so với Côn Vực hành tỉnh sân chủ chiến thì như con nít bán đồ hàng. Chỉ tính số cao thủ thần giai hai bên chết dã gần mười vị, cộng thêm cự long.
Đan Đạo Hùng khẽ thở dài:
- Có thể sống tiếp cũng xem như may mắn, thiên hạ chia ba phần là cái chắc. Hai phe không tổn thất nổi, rất quý giá.
Vu Nhai chợt nhận ra qua hai tháng chiến đấu khí thế của Đan Đạo Hùng càng mạnh mẽ hơn. Lúc trước Đan Đạo Hùng từng thua Hắc Ma Cự Thiên Hống, bây giờ e rằng Hắc Ma Cự Thiên Hống không phải đối thủ của gã.
Thần giai là báu vật trấn quân, thánh binh sư cao đoạn như Đan Đạo Hùng cũng là lực lượng nòng cốt.
Đan Đạo Hùng đã đến thánh binh sư cao đoạn, gã còn đang tráng niên, nói gã là thiên tài một thế hệ cũng không quá đáng. Thực lực của Đan Đạo Hùng còn đang liên tục tăng lên, không chừng lúc nào đó gã sẽ bước vào thần giai hay thậm chí là thần binh sư.
Đan Đạo Hùng nghe kế hoạch thánh binh sư của Vu Nhai.
Đan Đạo Hùng cảm giác mục tiêu của Vu Nhai quá xa vời nhưng có thể làm được.
- Muốn trong khoảng thời gian ngắn tổ thành mấy vạn Thí Thần quân là chuyện không thể nào, nhưng có thể tạo ra mấy ngàn người. Khi đó ngươi có đất dặt chân trên Thần Huyền đại lục.
- Ta sẽ ở lại hỗ trợ chỉ điểm, định chế ra công pháp, chiến kỹ thích hợp nhất cho Thí Thần quân.
Thí Thần quân của Vu Nhai không giống Vu Thuấn trước kia chỉ dùng đao, các loại huyền binh đương nhiên cần chiến kỹ tương đối.
Vu Nhai vội cảm ơn:
- Tạ Đan bá bá!
Mấy vạn Thí Thần quân đúng là khó lam, như Vu Nhai đã nói, Bắc Đẩu hành tỉnh thiếu thốn, cứ cố gắng hết sức. Vu Nhai còn có đế ấn của Vu Thuấn, hy vọng đến lúc đó sẽ dùng được.
Dù không thể trở thành vua trăm tộc nhưng thu được vài chủng tộc kiên quyết trung thành với Cổ Ma tộc giống như Dị Ma tộc cũng tốt.
Vu Nhai không kể đế ấn ra ngoài, không đến bất đắc dĩ tuyệt đối không thể để lộ. Kiếp trước Vu Nhai xem nhiều phim truyền hình cung đình cổ trang, quốc ấn của vua thường gây ra họa sát thân.
Không chừng sẽ chết người, nên Vu Nhai giấu luôn Thủy Tinh, có một phần vì hắn sợ nàng lo.
Tóm lại đều cần thực lực cường đại hơn.
- Ta biết tiếp theo ngươi sẽ đi Độc Cô gia. Dao Quang thành có ta và ba con ma thú của ngươi trông chừng, sẽ không xảy ra chuyện.
Đan Đạo Hùng gật đầu, nói:
- Mặc kệ thế nào Tinh Tinh sẽ trở thành thê tử của ngươi, bây giờ ta bảo vệ nàng được nhưng tương lai chỉ có thể là ngươi che chở cho nàng. Vì vậy đừng làm ta tất vọng, Thí Thần quân rất tốt nhưng thực lực cá nhân mới là quan trọng nhất.
Vu Nhai ngẩn người, gật mạnh đầu.
- Ngươi có bao nhiêu nắm chắc về kiếm đạo thành thánh?
- Mười phần!
Vu Nhai bất ngờ bị Đan Đạo Hùng hỏi, hắn nhấn mạnh nói, không, hầu như là buột miệng.
Đan Đạo Hùng phát ra khí thế cường đại nói:
- Ha, không uổng là người lọt vào mắt xanh nữ nhi của ta. Tin tưởng đã có người nói cho ngươi đừng dễ dàng để huyền khí đến thánh binh sư, ta không nhắc nhiều.
- Hãy cố gắng khiến nhiều quy tắc lực lượng thành thánh hơn, đừng sợ tham nhiều không tinh, đó là đối với người không có thiên phú. Có thiên phú tốt thì cứ tham, tham càng nhiều càng tốt.
Vu Nhai chỉ trả lời một chữ:
- Vâng!
Đan Đạo Hùng nói mấy câu làm Vu Nhai sôi sục máu nóng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.