Chương 681: Người bồi luyện của Dương gia.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
17/03/2015
- Tiểu tử, ngươi đột nhiên làm cái quỷ gì?
Tư Mã Tường biết có lẽ Vu Nhai đang cảm ngộ địa binh sư, gã không quá tò mò. Nhưng ánh mắt đó khiến tim Tư Mã Tường đập nhanh, cảm giác Vu Nhai như loại giết người như ngóe. Chuyện gì đây?
Vu Nhai mỉm cười nói:
- Không có gì, đột nhiên có cảm ngộ.
Vu Nhai lấy ra hạch đào màu đen, nói:
- Thứ này hắc sâu lắng, giống một vài lực lượng ta tu luyện nên có cảm ngộ. Phải rồi Tư Mã tiền bối, rốt cuộc thứ này là cái gì?
Vu Nhai biết lúc trước hàng loạt biểu hiện của hắn đã gây nghi ngờ.
May mắn Vu Nhai rút Ám Hắc Ma Vân căn ra rồi mới móc hạch đào màu đen ra đưa cho Tư Mã Tường xem. Vu Nhai tin tưởng Tư Mã Tường từng thấy thứ này, không đoán ra đây chính là hạt giống Ám Hắc Ma Vân căn.
Quả nhiên Tư Mã Tường mở miệng nói:
- Đây chỉ là hạt giống hắc thiết thụ, không có gì lạ, Huyền Binh đế quốc không thể gieo trồng. Ngươi đúng là lại có cảm ngộ, nhưng ngươi tu luyện võ kỹ gì? Khiến người thật khó chịu.
Vu Nhai cười cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Chỉ là kỹ pháp hắc ám, lúc trước khi đối phó với ma pháp sư cường đại nhất ta dùng cái này ngăn khí thế của nàng.
Ám Hắc Ma Vân căn quá quan trọng, Vu Nhai quyết định đánh trống lảng ngay.
- Đối phó ma pháp sư cường đại nhất?
Lão bản tiệm dược kinh kêu:
- Cái gì? Ngươi chính là Vu Nhai nam nhân si tình, vì tình yêu chủ động được ma pháp sư cường đại nhất bao nuôi, lấy yếm của nàng xoay chuyển chiến cuộc?
Lão bản tiệm dược kể hàng loạt những lời khiến Vu Nhai trợn mắt há hốc mồm.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Từ khi nào ta được nam nhân trung niên bao nuôi? Tin đồn làm sao ra thế này?
Tư Mã Tường hỏi:
- Có chuyện gì? Cái gì mà bao nuôi, nam nhân si tình?
Tư Mã Tường không quá quan tâm chuyện bên ngoài, chỉ muốn chăm sóc hoa đua nở.
- Cái gì? Tư Mã đại sư không biết? Chuyện là vầy . . .
Lão bản tiệm dược giải thích nam nhân si tình vì yêu mà hy sinh bản thân, không tiếc bán sắc lấy lòng xử nữ già vạn năm. Vu Nhai nghe còn cảm thấy mình quá vĩ đại.
- Tiểu tử, ngươi giỏi thật, lão tử chưa từng phục ai nhưng hôm nay bái phục ngươi. Dám đè cả xử nữ già vạn năm.
Cha nó, sao các ngươi không đồn lúc trước ta và kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu cùng sống cùng chết?
Cuối cùng Vu Nhai đạt được mục đích, không ai chú ý đến Ám Hắc Ma Vân căn hạch, nhánh Ám Hắc Ma Vân căn lại gắn với nó. Khắc Liệt Luân Tư nói Ám Hắc Ma Vân căn đang nẩy mầm, không biết sẽ biến thành hình dạng gì. Tư Mã Tường muốn lấy dược vật đã được các tiệm dược khác đưa đến, giải quyết xong xuôi.
Tư Mã Tường nói:
- Tiểu tử, ta đi về luyện dược, ba ngày sau ngươi lại đây lấy.
Vu Nhai gọi lại Tư Mã Tường:
- Chờ chút, Tư Mã tiền bối, ta còn một chuyện muốn thỉnh giáo người.
Vu Nhai lại hỏi:
- Không biết tièn bối có nghe nói về nhi nữ của hội trưởng Đan Đạo Hùng công hội võ học, Đan Tinh Tinh bị mù mắt?
Tư Mã Tường ngẩn ra, biểu tình khó xem nói:
- Đương nhiên có nghe nói, thậm chí từng chữa nhưng tiếc là . . .
Tư Mã Tường không cần nói ra, nếu có thể chữa lành thì Thủy Tinh đã không cần đeo mặt nạ.
Vu Nhai cũng đoán được. Lúc nãy khi lão bản tiệm dược kể Vu Nhai vì Thủy Tinh thì mắt Tư Mã Tường lấp lóe.
Vu Nhai hít sâu, nói:
- Néu ta có manh mối chữa dược bệnh mắt này không biết Tư Mã tiền bối có hứng thú không?
Tư Mã Tường trợn to mắt nói:
- Manh mối, ngươi có manh mối?
Vu Nhai mở miệng nói:
- Đúng vậy! Nhưng ta tạm thời không rõ ràng, chờ khi nào tiền bối luyện chế mấy bình dược vật Đế Long tộc xong chúng ta tìm thời gian rảnh nói chuyện đi. Trong đó có một manh mối liên quan Đế Long tộc.
- Được, ngươi ở Huyền Thần điện đúng không? Luyện dược vật xong ta sẽ đi tìm ngươi.
Luyện dược kiêng kị nhất chính là tâm tình không yên, nếu Tư Mã Tường biết anh mối e rằng không bình tĩnh luyện dược được. Tư Mã Tường canh cánh trong lòng về bệnh mắt của Thủy Tinh nhưng biết không thể sốt ruột, gã gật đầu trở về Hoàng thành ngay.
Vu Nhai hít sâu, xoay người đi Huyền Thần điện.
- A?
Khi Vu Nhai vừa bước ra mấy bước thì cả con phố như tĩnh lặng lại, rõ ràng mọi người di chuyển, nói chuyện, bắt chuyện, lão bản tiệm thuốc cười nhìn theo Vu Nhai rời đi.
Vu Nhai nhíu mày, khóe môi cong lên, bỗng nhiên biến mất tại chỗ.
Lão bản tiệm dược ngây ra:
- A! Vu . . .
Người sống đột nhiên biến mất thật kỳ dị, lão bản tiệm dược chưa nói hết câu thì cuồng phong rít gào, mấy bóng người đáp xuống vị trí Vu Nhai vừa đứng. Bọn họ rất trẻ nhưng biểu tình cực kỳ khó xem, xanh như tàu lá chuối.
Một người dữ tợn nói:
- Đuổi theo!
Mấy bóng người biến mất, tốc độ siêu nhanh. Đến lúc này trên đường mới vang tiếng kinh kêu, ngỡ ngàng nhìn nhau.
Hễ có Vu Nhai là chỗ đó rối loạn, mấy người này là ai mà quang minh chính đại chơi trò truy sát trên đường đế đô?
Lão bản tiệm dược lắc đầu, không liên quan gã, suy nghĩ báo dá dược vật cho hoàng tộc còn hơn.
Vu Nhai loan hanh đi, mục tiêu là đoàn tạo sư. Đối với mấy người truy sát thì trong một chớp mắt Vu Nhai đã xác nhận là ai. Cường giả trẻ của Dương gia Kiếm vực hành tỉnh. Cuối cùng kỵ sĩ dự bị của Kiếm vực hành tỉnh đã đến đế đô, biểu muội Dạ Tình cũng tới. Tại sao Dương gia truy sát Vu Nhai? Tại sao Dương gia biết Vu Nhai đang ở đâu?
Lý do truy sát Vu Nhai thì không cần nói, vì Dương Như Hóa, Dương Tiên Tuấn.
Đương nhiên có lẽ vì hai thanh cự kiếm trong không gian giới chỉ của Vu Nhai. Sau khi Dương Như Hóa, Dương Tiên Tuấn chết để lại hai thanh huyền binh bản mệnh, Hoàng Phủ đại tướng quân không chút suy nghĩ tặng cho Vu Nhai ngay. Bá điệt của Dương gia toàn là dòng chính, sử dụng kiếm sẽ là vật bình thường sao? Giết người cướp kiếm là sỉ nhục với một đại gia tộc, mặc dù Dương Như Hóa, Dương Tiên Tuấn thật sự có tội.
Vu Nhai đoán ra mấy người kia là người của Dương gia cũng nhờ hơi thở trên hai thanh kiếm.
Tại sao Dương gia biết Vu Nhai ở đâu? Vu Nhai nghĩ ngay đến thế tử của Mông thân vương, Hoàng Phủ Cung. Có vẻ thế tử bắt đầu hành động, gã sẽ đối phó Vu Nhai như thế nào? Lợi dụng Dương gia Kiếm vực hành tỉnh giết hắn hay đánh bại hắn?
Vu Nhai không biết chút gì, hắn chỉ biết rằng không cho Hoàng Phủ Cung như ý, không bị dắt mũi dẫn đi là được.
Vu Nhai nhân dịp này vừa lúc huấn luyện thí thần tuyệt vừa có được.
Tuyệt kỹ của Thí Thần Ma Nhẫn không như mặt ngoài úam nặng nề giống khí ám sát, nó nằm giữa ngay mặt giết địch và ám sát. Như tà nhẫn thất trảm là tuyệt kỹ đánh ngay mặt vô cùng bá đạo, thân pháp của nó không thể âm u như tiệt sát thuật, tủy cầu tốc độ, thuấn sát thuật ngay mặt, trong kỳ dị chất chứa rắn rỏi.
Có cảm giác âm u là chủ nhân cũ của Thí Thần Ma Nhẫn quanh năm sống trong hắc ám rồi lại không phải là sát thủ, Vu Nhai không quên tin đồn đây là ma binh của ma tộc.
Tư Mã Tường biết có lẽ Vu Nhai đang cảm ngộ địa binh sư, gã không quá tò mò. Nhưng ánh mắt đó khiến tim Tư Mã Tường đập nhanh, cảm giác Vu Nhai như loại giết người như ngóe. Chuyện gì đây?
Vu Nhai mỉm cười nói:
- Không có gì, đột nhiên có cảm ngộ.
Vu Nhai lấy ra hạch đào màu đen, nói:
- Thứ này hắc sâu lắng, giống một vài lực lượng ta tu luyện nên có cảm ngộ. Phải rồi Tư Mã tiền bối, rốt cuộc thứ này là cái gì?
Vu Nhai biết lúc trước hàng loạt biểu hiện của hắn đã gây nghi ngờ.
May mắn Vu Nhai rút Ám Hắc Ma Vân căn ra rồi mới móc hạch đào màu đen ra đưa cho Tư Mã Tường xem. Vu Nhai tin tưởng Tư Mã Tường từng thấy thứ này, không đoán ra đây chính là hạt giống Ám Hắc Ma Vân căn.
Quả nhiên Tư Mã Tường mở miệng nói:
- Đây chỉ là hạt giống hắc thiết thụ, không có gì lạ, Huyền Binh đế quốc không thể gieo trồng. Ngươi đúng là lại có cảm ngộ, nhưng ngươi tu luyện võ kỹ gì? Khiến người thật khó chịu.
Vu Nhai cười cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Chỉ là kỹ pháp hắc ám, lúc trước khi đối phó với ma pháp sư cường đại nhất ta dùng cái này ngăn khí thế của nàng.
Ám Hắc Ma Vân căn quá quan trọng, Vu Nhai quyết định đánh trống lảng ngay.
- Đối phó ma pháp sư cường đại nhất?
Lão bản tiệm dược kinh kêu:
- Cái gì? Ngươi chính là Vu Nhai nam nhân si tình, vì tình yêu chủ động được ma pháp sư cường đại nhất bao nuôi, lấy yếm của nàng xoay chuyển chiến cuộc?
Lão bản tiệm dược kể hàng loạt những lời khiến Vu Nhai trợn mắt há hốc mồm.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Từ khi nào ta được nam nhân trung niên bao nuôi? Tin đồn làm sao ra thế này?
Tư Mã Tường hỏi:
- Có chuyện gì? Cái gì mà bao nuôi, nam nhân si tình?
Tư Mã Tường không quá quan tâm chuyện bên ngoài, chỉ muốn chăm sóc hoa đua nở.
- Cái gì? Tư Mã đại sư không biết? Chuyện là vầy . . .
Lão bản tiệm dược giải thích nam nhân si tình vì yêu mà hy sinh bản thân, không tiếc bán sắc lấy lòng xử nữ già vạn năm. Vu Nhai nghe còn cảm thấy mình quá vĩ đại.
- Tiểu tử, ngươi giỏi thật, lão tử chưa từng phục ai nhưng hôm nay bái phục ngươi. Dám đè cả xử nữ già vạn năm.
Cha nó, sao các ngươi không đồn lúc trước ta và kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu cùng sống cùng chết?
Cuối cùng Vu Nhai đạt được mục đích, không ai chú ý đến Ám Hắc Ma Vân căn hạch, nhánh Ám Hắc Ma Vân căn lại gắn với nó. Khắc Liệt Luân Tư nói Ám Hắc Ma Vân căn đang nẩy mầm, không biết sẽ biến thành hình dạng gì. Tư Mã Tường muốn lấy dược vật đã được các tiệm dược khác đưa đến, giải quyết xong xuôi.
Tư Mã Tường nói:
- Tiểu tử, ta đi về luyện dược, ba ngày sau ngươi lại đây lấy.
Vu Nhai gọi lại Tư Mã Tường:
- Chờ chút, Tư Mã tiền bối, ta còn một chuyện muốn thỉnh giáo người.
Vu Nhai lại hỏi:
- Không biết tièn bối có nghe nói về nhi nữ của hội trưởng Đan Đạo Hùng công hội võ học, Đan Tinh Tinh bị mù mắt?
Tư Mã Tường ngẩn ra, biểu tình khó xem nói:
- Đương nhiên có nghe nói, thậm chí từng chữa nhưng tiếc là . . .
Tư Mã Tường không cần nói ra, nếu có thể chữa lành thì Thủy Tinh đã không cần đeo mặt nạ.
Vu Nhai cũng đoán được. Lúc nãy khi lão bản tiệm dược kể Vu Nhai vì Thủy Tinh thì mắt Tư Mã Tường lấp lóe.
Vu Nhai hít sâu, nói:
- Néu ta có manh mối chữa dược bệnh mắt này không biết Tư Mã tiền bối có hứng thú không?
Tư Mã Tường trợn to mắt nói:
- Manh mối, ngươi có manh mối?
Vu Nhai mở miệng nói:
- Đúng vậy! Nhưng ta tạm thời không rõ ràng, chờ khi nào tiền bối luyện chế mấy bình dược vật Đế Long tộc xong chúng ta tìm thời gian rảnh nói chuyện đi. Trong đó có một manh mối liên quan Đế Long tộc.
- Được, ngươi ở Huyền Thần điện đúng không? Luyện dược vật xong ta sẽ đi tìm ngươi.
Luyện dược kiêng kị nhất chính là tâm tình không yên, nếu Tư Mã Tường biết anh mối e rằng không bình tĩnh luyện dược được. Tư Mã Tường canh cánh trong lòng về bệnh mắt của Thủy Tinh nhưng biết không thể sốt ruột, gã gật đầu trở về Hoàng thành ngay.
Vu Nhai hít sâu, xoay người đi Huyền Thần điện.
- A?
Khi Vu Nhai vừa bước ra mấy bước thì cả con phố như tĩnh lặng lại, rõ ràng mọi người di chuyển, nói chuyện, bắt chuyện, lão bản tiệm thuốc cười nhìn theo Vu Nhai rời đi.
Vu Nhai nhíu mày, khóe môi cong lên, bỗng nhiên biến mất tại chỗ.
Lão bản tiệm dược ngây ra:
- A! Vu . . .
Người sống đột nhiên biến mất thật kỳ dị, lão bản tiệm dược chưa nói hết câu thì cuồng phong rít gào, mấy bóng người đáp xuống vị trí Vu Nhai vừa đứng. Bọn họ rất trẻ nhưng biểu tình cực kỳ khó xem, xanh như tàu lá chuối.
Một người dữ tợn nói:
- Đuổi theo!
Mấy bóng người biến mất, tốc độ siêu nhanh. Đến lúc này trên đường mới vang tiếng kinh kêu, ngỡ ngàng nhìn nhau.
Hễ có Vu Nhai là chỗ đó rối loạn, mấy người này là ai mà quang minh chính đại chơi trò truy sát trên đường đế đô?
Lão bản tiệm dược lắc đầu, không liên quan gã, suy nghĩ báo dá dược vật cho hoàng tộc còn hơn.
Vu Nhai loan hanh đi, mục tiêu là đoàn tạo sư. Đối với mấy người truy sát thì trong một chớp mắt Vu Nhai đã xác nhận là ai. Cường giả trẻ của Dương gia Kiếm vực hành tỉnh. Cuối cùng kỵ sĩ dự bị của Kiếm vực hành tỉnh đã đến đế đô, biểu muội Dạ Tình cũng tới. Tại sao Dương gia truy sát Vu Nhai? Tại sao Dương gia biết Vu Nhai đang ở đâu?
Lý do truy sát Vu Nhai thì không cần nói, vì Dương Như Hóa, Dương Tiên Tuấn.
Đương nhiên có lẽ vì hai thanh cự kiếm trong không gian giới chỉ của Vu Nhai. Sau khi Dương Như Hóa, Dương Tiên Tuấn chết để lại hai thanh huyền binh bản mệnh, Hoàng Phủ đại tướng quân không chút suy nghĩ tặng cho Vu Nhai ngay. Bá điệt của Dương gia toàn là dòng chính, sử dụng kiếm sẽ là vật bình thường sao? Giết người cướp kiếm là sỉ nhục với một đại gia tộc, mặc dù Dương Như Hóa, Dương Tiên Tuấn thật sự có tội.
Vu Nhai đoán ra mấy người kia là người của Dương gia cũng nhờ hơi thở trên hai thanh kiếm.
Tại sao Dương gia biết Vu Nhai ở đâu? Vu Nhai nghĩ ngay đến thế tử của Mông thân vương, Hoàng Phủ Cung. Có vẻ thế tử bắt đầu hành động, gã sẽ đối phó Vu Nhai như thế nào? Lợi dụng Dương gia Kiếm vực hành tỉnh giết hắn hay đánh bại hắn?
Vu Nhai không biết chút gì, hắn chỉ biết rằng không cho Hoàng Phủ Cung như ý, không bị dắt mũi dẫn đi là được.
Vu Nhai nhân dịp này vừa lúc huấn luyện thí thần tuyệt vừa có được.
Tuyệt kỹ của Thí Thần Ma Nhẫn không như mặt ngoài úam nặng nề giống khí ám sát, nó nằm giữa ngay mặt giết địch và ám sát. Như tà nhẫn thất trảm là tuyệt kỹ đánh ngay mặt vô cùng bá đạo, thân pháp của nó không thể âm u như tiệt sát thuật, tủy cầu tốc độ, thuấn sát thuật ngay mặt, trong kỳ dị chất chứa rắn rỏi.
Có cảm giác âm u là chủ nhân cũ của Thí Thần Ma Nhẫn quanh năm sống trong hắc ám rồi lại không phải là sát thủ, Vu Nhai không quên tin đồn đây là ma binh của ma tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.