Chương 938: Ngươi có tư cách nói giải trận sao?
Hạ Nhật Dịch Lãnh
23/03/2015
Tóm lại Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc đồng ý rằng phải thăm dò rõ ràng di tích ma pháp viễn cổ, có lẽ đây là cách tìm ra 'mảnh đất bí ẩn' của Cổ Duệ chi dân. Nhiều năm qua, truyền thừa nhiều đời, Cổ Duệ chi dân luôn là tâm bệnh của các đại nhân vật, như cái gai mắc trong cổ, như bóng với hình.
Rốt cuộc tìm đến dấu vết, làm sao có thể không coi trọng?
Tuy Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc căng thẳng nhưng cũng cực kỳ tự tin.
Năm xưa lực lượng không đầy đủ đều có thể đánh đuổi Cổ Duệ chi dân ra Thần Huyền đại lục, bây giờ phát triển lâu như vậy, hai nước đối kháng lâu đời, có thể nói là cao thủ như mây làm sao thua được?
Vì vậy Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc chỉ phái ngàn người trẻ tuổi dò đường. Có thể thăm dò được là tốt nhất, còn không thì để thế hệ trước lên.
Trong đó còn kèm theo các loại thế lực cạnh tranh, không hoàn toàn vì Cổ Duệ chi dân.
Nguyệt Lâm Sa lắc đầu, nói:
- Không nhìn ra có phải là dấu vết nhân loại không, có lẽ chỉ là vài ma thú ngầm dưới lòng đất.
Đây là nguyên nhân tại sao Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc không quá chú trọng. Dù sao chỉ là sinh vật chứ không phải nhân loại. Nhưng công chúa Nguyệt Lâm Sa nghe Vu Nhai nhắc Cổ Duệ chi dân thì trái tim treo cao, nàng trực giác sắp xảy ra việc lớn. Dấu vết bị phát hiện là một vết cào mới mẻ, rất khó nói nó là cái gì.
Chuyện này sớm được thông báo, cảnh cáo thiên tài trẻ trong di tích có lẽ tồn tại ma thú dưới lòng đất.
Nguyệt Lâm Sa nhìn vết cào làm tim nàng đập rất nhanh, nàng không nói ra cảm giác này, dù sao không có bằng chứng. Sau khi báo cáo về di tích ma pháp viễn cổ, không chỉ một mình Nguyệt Lâm Sa nhìn thấy vết cào.
Rầm!
- Giải mở, rốt cuộc mở phù văn.
Trong khi Nguyệt Lâm Sa và tiểu binh thì thầm bí mật thì chợt có người hét lên. Hai người ngẩng đầu nhìn, thấy vô số phù văn xung quanh dạt ra, huyền binh kêu vù vù.
Xoẹt!
- Thanh kiếm này là của ta!
Bên Huyền Binh đế quốc nhìn những huyền binh phù văn thì mắt long lên, nhưng người cướp báu vật không phải bọn họ mà là người Ma Pháp đế quốc. Bên Ma Pháp đế quốc hỗn tạp, thế lực rối loạn. Bọn họ không xông hướng huyền binh mà là phù văn, A Kích có thể học được phù văn không chừng sau khi bọn họ bắt lấy huyền binh phù văn cũng học được.
Bên Huyền Binh đế quốc có Nhị hoàng tử, Thất hoàng tử trấn áp nên không xúc động xông lên.
Tuy là huyền binh phù văn nhưng những huyền binh này không quá cường đại, tối đa là thất giai. Đối với thiên tài thì huyền binh thất giai kèm phù văn không đến nỗi khiến họ khao khát. Nếu không phải huyền binh có phù văn thì thiên tài Huyền Binh đế quốc lười xem.
Thiếu tướng quân của chính phủ Ma Pháp đế quốc chỉ huy:
- Được rồi, hai vị đại sư, chúng ta đi đến chỗ tiếp theo giải trận. Từ giờ trở đi mọi người có thể thăm dò, nhưng ta nhấn mạnh lần nữa, không ai biết có cái gì trong ba cánh cửa mới được giải phong, phải hết sức cẩn thận.
Giải mở phù văn tất nhiên xuất hiện bản đồ mới, bây giờ là lúc các thiên tài trẻ lựa chọn.
Có thể từ ba cánh cửa đại điện rời đi, hay tiếp tục theo đám Liễu Mị Nhi, Ngũ Thanh giải mở phù văn khác rồi vào sâu hơn. Dù lựa chọn thế nào đều là bản đồ mới, ẩn số và kỳ ngộ cùng tồn tại.
- Đi đi, chúng ta theo hai vị phù văn sư nhìn xem có gì cần hỗ trợ không?
Nguyệt Lâm Sa nhìn đám người theo phía sau mình, nói:
- Đương nhiên nếu muốn thăm dò ngay bây giờ cũng được, ta không bắt buộc ai.
Nguyệt Lâm Sa nói xong mang theo thân vệ đi cùng đoàn thể chính phủ Ma Pháp đế quốc.
Nguyệt Lâm Sa nhỏ giọng nói với Vu Nhai:
- Có lẽ là chúng ta đa nghi, có lẽ là ngươi gặp người kia quá nhạy cảm, có lẽ nàng thật sự gặp Cổ Duệ chi dân. Ta tin nhiều năm qua Cổ Duệ chi dân từng đến Thần Huyền đại lục nhưng chưa chắc bọn họ có âm mưu gì, bây giờ bọn họ không có năng lực lay động hai đế quốc. Chúng ta xưa đâu bằng nay?
- Ừm! Đi đi, hãy hưởng thụ thú vui tìm kho báu.
Vu Nhai tò mò về Cổ Duệ chi dân nhiều hơn là cảm giác nguy hiểm, hắn không quá lo lắng. Vốn lão nữ vương Tinh Linh đánh tiếng, Huyền Binh đế quốc và Ma Pháp đế quốc lén lút nên Vu Nhai mới chú ý. Trời biết ngày mai rời giường có phải toàn Thần Huyền đại lục dấy lên chiến hỏa không? Bây giờ Vu Nhai có nói ra thì như Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc đã nghĩ, không có việc gì.
Dù trời sập có người cao gánh giùm, như công chúa Nguyệt Lâm Sa nói, Vu Nhai thấy hứng thú với cướp báu vật hơn.
Vì Vu Nhai đạt đến thiên binh sư nên Huyền Binh Điển lại có thêm trang giấy trắng, hắn hy vọng sẽ tìm được cái gì trong di tích ma pháp viễn cổ tăng thêm thành viên mới cho trang giấy này. Nhưng buồn bực là bây giờ Thôn Thiên kiếm linh không có phản ứng gì, có vẻ trò hay sẽ không trình diễn.
Sau khi nói rõ ra tâm tình Vu Nhai, công chúa Nguyệt Lâm Sa thoải mái rất nhiều. Không có ghi chép nhiều về Cổ Duệ chi dân, sau khi nhân loại đuổi Cổ Duệ chi dân đi thì chiến loạn đã hủy nhiều lịch sử vốn nên tồn tại.
Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc đoán mò nhiều thứ, Vu Nhai, Nguyệt Lâm Sa cũng suy đoán, không có kết luận chính xác thì đoán nhiều cũng vô dụng. Nếu đoán tới đoán lui trúng sự thật thì Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc tổ chức thăm dò di tích ma pháp viễn cổ làm gì? Nằm trong nhà mơ mộng viễn vông, tùy tiện đoán lung tung là được.
Mảnh đất bí ẩn của Cổ Duệ chi dân ở đâu? Sau khi bọn họ rút vào mảnh đất bí ẩn còn để lại đường đi hướng Thần Huyền đại lục không? Hay cánh cửa đã bị các anh hùng phong kín cắt đứt đường đi của Cổ Duệ chi dân? Nếu cửa bị phong ấn thì Cổ Duệ chi dân có mở ra con đường mới, chuẩn bị xâm nhập nữa không? Nếu cánh cửa không bị phong ấn thì tại sao Cổ Duệ chi dân chưa từng xuất hiện trước mặt nhân loại.
Quan trọng hơn hết, Cổ Duệ chi dân có đáng sợ như trong truyền thuyết không?
Các vấn đề bên trên đều là ẩn số, không biết làm sao.
Tuy Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc luôn tìm mảnh đất bí ẩn đó, không chỉ vì đánh bại Cổ Duệ chi dân mà còn muốn chiếm mảnh đất bí ẩn làm của riêng, cướp hết văn minh, báu vật của Cổ Duệ chi dân. Dù là phòng ngừa trước hay nhà dã tâm, ngàn vạn năm qua không tìm thấy bất cứ dấu vết nào như thể Cổ Duệ chi dân chưa từng xuất hiện.
Nếu có mặt nhiều tiền bối thì Vu Nhai, công chúa Nguyệt Lâm Sa cần gì vắt óc suy nghĩ, đúng là ngớ ngẩn.
Từ đường cũ trở về lại đến một nơi bày đầy phù văn, thiếu tướng quân của chính phủ Ma Pháp đế quốc nói với Liễu Mị Nhi, Ngũ Thanh.
- Mời hai vị đại sư giải trận.
Đa số người theo sau chưa xuất phát đi ba cánh cửa trong đại điện, vẫn còn theo đuôi đoàn thể chính phủ Ma Pháp đế quốc.
Rốt cuộc tìm đến dấu vết, làm sao có thể không coi trọng?
Tuy Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc căng thẳng nhưng cũng cực kỳ tự tin.
Năm xưa lực lượng không đầy đủ đều có thể đánh đuổi Cổ Duệ chi dân ra Thần Huyền đại lục, bây giờ phát triển lâu như vậy, hai nước đối kháng lâu đời, có thể nói là cao thủ như mây làm sao thua được?
Vì vậy Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc chỉ phái ngàn người trẻ tuổi dò đường. Có thể thăm dò được là tốt nhất, còn không thì để thế hệ trước lên.
Trong đó còn kèm theo các loại thế lực cạnh tranh, không hoàn toàn vì Cổ Duệ chi dân.
Nguyệt Lâm Sa lắc đầu, nói:
- Không nhìn ra có phải là dấu vết nhân loại không, có lẽ chỉ là vài ma thú ngầm dưới lòng đất.
Đây là nguyên nhân tại sao Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc không quá chú trọng. Dù sao chỉ là sinh vật chứ không phải nhân loại. Nhưng công chúa Nguyệt Lâm Sa nghe Vu Nhai nhắc Cổ Duệ chi dân thì trái tim treo cao, nàng trực giác sắp xảy ra việc lớn. Dấu vết bị phát hiện là một vết cào mới mẻ, rất khó nói nó là cái gì.
Chuyện này sớm được thông báo, cảnh cáo thiên tài trẻ trong di tích có lẽ tồn tại ma thú dưới lòng đất.
Nguyệt Lâm Sa nhìn vết cào làm tim nàng đập rất nhanh, nàng không nói ra cảm giác này, dù sao không có bằng chứng. Sau khi báo cáo về di tích ma pháp viễn cổ, không chỉ một mình Nguyệt Lâm Sa nhìn thấy vết cào.
Rầm!
- Giải mở, rốt cuộc mở phù văn.
Trong khi Nguyệt Lâm Sa và tiểu binh thì thầm bí mật thì chợt có người hét lên. Hai người ngẩng đầu nhìn, thấy vô số phù văn xung quanh dạt ra, huyền binh kêu vù vù.
Xoẹt!
- Thanh kiếm này là của ta!
Bên Huyền Binh đế quốc nhìn những huyền binh phù văn thì mắt long lên, nhưng người cướp báu vật không phải bọn họ mà là người Ma Pháp đế quốc. Bên Ma Pháp đế quốc hỗn tạp, thế lực rối loạn. Bọn họ không xông hướng huyền binh mà là phù văn, A Kích có thể học được phù văn không chừng sau khi bọn họ bắt lấy huyền binh phù văn cũng học được.
Bên Huyền Binh đế quốc có Nhị hoàng tử, Thất hoàng tử trấn áp nên không xúc động xông lên.
Tuy là huyền binh phù văn nhưng những huyền binh này không quá cường đại, tối đa là thất giai. Đối với thiên tài thì huyền binh thất giai kèm phù văn không đến nỗi khiến họ khao khát. Nếu không phải huyền binh có phù văn thì thiên tài Huyền Binh đế quốc lười xem.
Thiếu tướng quân của chính phủ Ma Pháp đế quốc chỉ huy:
- Được rồi, hai vị đại sư, chúng ta đi đến chỗ tiếp theo giải trận. Từ giờ trở đi mọi người có thể thăm dò, nhưng ta nhấn mạnh lần nữa, không ai biết có cái gì trong ba cánh cửa mới được giải phong, phải hết sức cẩn thận.
Giải mở phù văn tất nhiên xuất hiện bản đồ mới, bây giờ là lúc các thiên tài trẻ lựa chọn.
Có thể từ ba cánh cửa đại điện rời đi, hay tiếp tục theo đám Liễu Mị Nhi, Ngũ Thanh giải mở phù văn khác rồi vào sâu hơn. Dù lựa chọn thế nào đều là bản đồ mới, ẩn số và kỳ ngộ cùng tồn tại.
- Đi đi, chúng ta theo hai vị phù văn sư nhìn xem có gì cần hỗ trợ không?
Nguyệt Lâm Sa nhìn đám người theo phía sau mình, nói:
- Đương nhiên nếu muốn thăm dò ngay bây giờ cũng được, ta không bắt buộc ai.
Nguyệt Lâm Sa nói xong mang theo thân vệ đi cùng đoàn thể chính phủ Ma Pháp đế quốc.
Nguyệt Lâm Sa nhỏ giọng nói với Vu Nhai:
- Có lẽ là chúng ta đa nghi, có lẽ là ngươi gặp người kia quá nhạy cảm, có lẽ nàng thật sự gặp Cổ Duệ chi dân. Ta tin nhiều năm qua Cổ Duệ chi dân từng đến Thần Huyền đại lục nhưng chưa chắc bọn họ có âm mưu gì, bây giờ bọn họ không có năng lực lay động hai đế quốc. Chúng ta xưa đâu bằng nay?
- Ừm! Đi đi, hãy hưởng thụ thú vui tìm kho báu.
Vu Nhai tò mò về Cổ Duệ chi dân nhiều hơn là cảm giác nguy hiểm, hắn không quá lo lắng. Vốn lão nữ vương Tinh Linh đánh tiếng, Huyền Binh đế quốc và Ma Pháp đế quốc lén lút nên Vu Nhai mới chú ý. Trời biết ngày mai rời giường có phải toàn Thần Huyền đại lục dấy lên chiến hỏa không? Bây giờ Vu Nhai có nói ra thì như Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc đã nghĩ, không có việc gì.
Dù trời sập có người cao gánh giùm, như công chúa Nguyệt Lâm Sa nói, Vu Nhai thấy hứng thú với cướp báu vật hơn.
Vì Vu Nhai đạt đến thiên binh sư nên Huyền Binh Điển lại có thêm trang giấy trắng, hắn hy vọng sẽ tìm được cái gì trong di tích ma pháp viễn cổ tăng thêm thành viên mới cho trang giấy này. Nhưng buồn bực là bây giờ Thôn Thiên kiếm linh không có phản ứng gì, có vẻ trò hay sẽ không trình diễn.
Sau khi nói rõ ra tâm tình Vu Nhai, công chúa Nguyệt Lâm Sa thoải mái rất nhiều. Không có ghi chép nhiều về Cổ Duệ chi dân, sau khi nhân loại đuổi Cổ Duệ chi dân đi thì chiến loạn đã hủy nhiều lịch sử vốn nên tồn tại.
Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc đoán mò nhiều thứ, Vu Nhai, Nguyệt Lâm Sa cũng suy đoán, không có kết luận chính xác thì đoán nhiều cũng vô dụng. Nếu đoán tới đoán lui trúng sự thật thì Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc tổ chức thăm dò di tích ma pháp viễn cổ làm gì? Nằm trong nhà mơ mộng viễn vông, tùy tiện đoán lung tung là được.
Mảnh đất bí ẩn của Cổ Duệ chi dân ở đâu? Sau khi bọn họ rút vào mảnh đất bí ẩn còn để lại đường đi hướng Thần Huyền đại lục không? Hay cánh cửa đã bị các anh hùng phong kín cắt đứt đường đi của Cổ Duệ chi dân? Nếu cửa bị phong ấn thì Cổ Duệ chi dân có mở ra con đường mới, chuẩn bị xâm nhập nữa không? Nếu cánh cửa không bị phong ấn thì tại sao Cổ Duệ chi dân chưa từng xuất hiện trước mặt nhân loại.
Quan trọng hơn hết, Cổ Duệ chi dân có đáng sợ như trong truyền thuyết không?
Các vấn đề bên trên đều là ẩn số, không biết làm sao.
Tuy Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc luôn tìm mảnh đất bí ẩn đó, không chỉ vì đánh bại Cổ Duệ chi dân mà còn muốn chiếm mảnh đất bí ẩn làm của riêng, cướp hết văn minh, báu vật của Cổ Duệ chi dân. Dù là phòng ngừa trước hay nhà dã tâm, ngàn vạn năm qua không tìm thấy bất cứ dấu vết nào như thể Cổ Duệ chi dân chưa từng xuất hiện.
Nếu có mặt nhiều tiền bối thì Vu Nhai, công chúa Nguyệt Lâm Sa cần gì vắt óc suy nghĩ, đúng là ngớ ngẩn.
Từ đường cũ trở về lại đến một nơi bày đầy phù văn, thiếu tướng quân của chính phủ Ma Pháp đế quốc nói với Liễu Mị Nhi, Ngũ Thanh.
- Mời hai vị đại sư giải trận.
Đa số người theo sau chưa xuất phát đi ba cánh cửa trong đại điện, vẫn còn theo đuôi đoàn thể chính phủ Ma Pháp đế quốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.