Chương 1504: Người gây ầm ĩ, giết không tha! (2)
Hạ Nhật Dịch Lãnh
21/04/2015
Hiện tại xung quanh Thú Đằng Vương Thành, ngoại trừ 20 vị cao thủ thần cấp ra chỉ còn lại Vu Nhai,
Thủy Tinh và Tiểu Hắc. A, nếu như tính cả chuẩn thần Đan Đạo Hùng cũng
là thần cấp.
Ách, lại quên nói, những cao thủ Cổ Duệ dưới sự dẫn dắt của Thanh Mộc Vương Tử bây giờ còn chưa bị giết chết, đang bị nhốt ở dưới Thú Đằng Vương Thành, cũng chính là cung điện Cổ Ma vốn nằm trong lòng đất kia. Hiện tại tất nhiên là không đáng nói tới. Ai còn nhớ về bọn họ chứ?
Đây là một đêm yên tĩnh trước đại chiến. Sự yên tĩnh khiến người ta khủng hoảng, nhưng cũng lại khiến cho người ta an tâm. Bởi vì Vu Nhai cũng không muốn đầu nhập vào hai đại đế quốc.
Đúng vậy. Trước đó, người Bách tộc đều lo lắng, liệu Vu Nhai nguyên soái trẻ tuổi nhất đế quốc Huyền Binh có thể dẫn theo Bách tộc loạn địa đầu nhập đế quốc Huyền Binh hay không?
Nhưng bây giờ lời Vu Nhai nói đã chứng minh tất cả. Đồng thời, người Bách tộc cũng biết, vận mệnh của bách tộc hoàn toàn nằm ở trong tay bọn họ. Sống hay chết, rất nhanh sẽ có kết quả.
Về phần cấp bậc thần vương? Bọn họ đã không lo lắng nữa. Nếu Vu Nhai đã nói như vậy, bọn họ còn sợ cái lông?
Nhưng thật ra Lâm Mộc Phong, Đan Đạo Hùng và Minh bà bà đều có chút sững sờ.
Không ngờ Vu Nhai đã sớm biết tới sự tồn tại của cấp bậc thần vương? Dường như hắn thật sự có chuẩn bị trước. Có lẽ trận chiến tranh này có thể thắng lợi.
Trước đó bọn họ cũng dự tính nếu lát nữa đánh không lại sẽ chạy trốn, thậm chí đã nghĩ xong đường lui. Nhưng hiện tại hình như thật sự có cơ hội liều mạng.
Đúng vậy, thật ra ban đầu Đan Đạo Hùng cũng không quá coi trọng Vu Nhai, bất kể là ban đầu, thời điểm chỉnh đốn, tập hợp Bách tộc hay bây giờ khi đối kháng với dân Cổ Duệ.
Thời điểm chỉnh đốn tập hợp Bách tộc, hắn cũng đã nghĩ tốt đường lui. Hiện tại hắn cũng nghĩ tốt đường lui. Cái gì mà tín nhiệm Vu Nhai vô điều kiện chứ? Mói là nói như vậy, nhưng đến khi thật sự bước ra khỏi cửa, hắn vẫn quyết định trước hết phải nghĩ biện pháp bảo toàn tính mạng sau khi thua đã, sau đó nói sau.
Ai biết Vu Nhai không ngờ lại tự tin như vậy. Vậy hắn phải cố gắng thực hiện sự tín nhiệm vô điều kiện đến cùng. Được rồi, hắn vẫn cảm thấy có chút khó chịu. Đường lui vẫn phải có. Nhưng bất kể thế nào, hiện tại trong lòng hắn vẫn tràn ngập hi vọng!
- Phù văn góc 48, góc 49 đã không có cách nào nhanh chóng hoàn thành được. Chỉ sợ là không xong.
Vu Nhai không để ý tới sứ giả của hai đại đế quốc kia, vẫn tiếp tục lĩnh ngộ phù văn. Trong nháy mắt hắn lại lĩnh ngộ thêm hai góc. Nhưng thời điểm thấy góc 49, hắn vẫn có cảm giác không biết ra tay từ đâu. Nếu không có cách nào hoàn thành một cách dễ dàng, sợ rằng sẽ không kịp.
Chỉ có điều góc 48 khiến hắn có thể cảm giác vui sướng và tiến bộ trong Huyền Binh Điển, bao gồm tiến bước trong Huyền Binh bản mạng.
- Tới. . .
Thời điểm Vu Nhai còn muốn tiếp tục lĩnh ngộ thử xem, giọng nói trầm thấp của Vu Thuấn chợt truyền đến. Hai mắt Vu Nhai mở ra. Trong phút chốc thân ảnh đã biến mất ở trong chính điện. Hắn đi tới bên cạnh Thủy Tinh đang chờ ở bên ngoài.
- Tới đây, Tiểu Hắc, bảo vệ tốt cho Thủy Tinh.
Vu Nhai khẽ nói.
Ngay lập tức thân ảnh lại lóe lên, đã chạy ra khỏi sát trận ngoài Cổ Ma Điện. Bên ngoài, 20 cường giả thần cấp của liên minh bách tộc đã bay thật cao với phía trên không trung của Thú Đằng Vương Thành. Mà lúc này, ở trên không trung đang có hơn mười điểm đen nhanh chóng lao đến.
- Đại đế.
Các thần cấp nhìn thấy Vu Nhai bay tới cũng khẽ nói.
Vu Nhai chỉ khẽ gật đầu. Bởi vì mười mấy điểm đen đã biến thành thân ảnh. Chỉ chớp mắt, bọn họ đã hạ xuống phía trước Thú Đằng Vương Thành. Trên người mười mấy thân ảnh này truyền đến đủ loại chấn động.
Xem ra dân Cổ Duệ ngoại trừ Thần hoàng tộc và Ngự Thời, Ngự Không ra, mỗi Thần tộc đều có phái cường giả thần cấp tới chiến đấu. Nữ có nam có, trung niên có, lão niên có. Thậm chí còn có một cự long màu xanh, chính là thần long hệ mộc, Tạp Ni Cổ Tư ở Thanh Mộc Thần Thành trước kia. Đội hình của dân Cổ Duệ quả nhiên dũng mãnh.
Đồng thời, nhãn thần của bọn họ đều lộ vẻ cao cao tại thượng, nhìn cao thủ liên minh bách tộc phía trước giống như nhìn người chết vậy.
Sau đó, ánh mắt các Cổ Duệ thần cấp đều nhìn về phía Vu Nhai. Quá rõ ràng. Tuy rằng Vu Nhai mặc chính là chiến giáp của Vu Thuấn trước đó, không tính là sang trọng, nhưng ở đây chỉ có hắn là trẻ tuổi nhất. Cũng chỉ có chấn động trên người hắn là yếu nhất.
- Quả nhiên là ngươi.
Thần long Tạp Ni Cổ Tư lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vu Nhai, lấy âm thanh vang rền nói. Hắn cảm giác được, trên người Vu Nhai mang theo uy áp cự long của hắn. Mặc dù không có lộ ra, lại không thoát khỏi ánh mắt hắn. Trong lòng hắn thầm hận.
Thật không nghĩ tới, trước đây ngay cả hắn cũng bị nhân loại thấp hèn này lừa dối. Không, thậm chí hắn còn cảm giác được Vu Nhai đã ăn sạch cả trứng rồng.
Vu Nhai hiện tại cũng không che giấu bất kỳ khí tức nào nữa. Hắn cùng với dân Cổ Duệ, cùng Cự Long tộc đã là tình trạng không chết không dừng.
Đối với khí tức ăn trứng rồng trên người Vu Nhai, Tạp Ni Cổ Tư không cảm thấy kỳ quái. Hắn vốn đã nghe Lam Thương Tử, cự long hệ băng kia nói qua về chuyện của Vu Nhai. Đây cũng không phải là điều khiến hắn phẫn nộ. Biết hay không biết cũng như nhau. Hắn chỉ không có cách nào tiếp nhận được việc tiểu tử này ở ngay dưới mí mắt hắn lại lừa dối hắn, khiến hắn bị các cự long khác âm thầm cười nhạo là hắn bất tài.
- Lại gặp mặt, Tạp Ni Cổ Tư Thần Long. Cảm ơn ngươi trước đây đã giúp ta thành tựu cự long thánh đạo.
Vu Nhai bình tĩnh mỉm cười. Nếu hắn đã mở miệng nói, Vu Nhai tất nhiên phải hữu hảo đáp lại. Đương nhiên, bây giờ nghe ra lại đặc biệt châm chọc.
- Hừ, Tạp Ni Cổ Tư Thần Long, không cần cùng tiểu tử này múa mép khua môi. Chúng ta không cần thiết nói chuyện cùng người chết.
Vốn Tạp Ni Cổ Tư nghe Vu Nhai nói vậy, tất nhiên phẫn nộ. Nhưng không đợi hắn mở miệng rít gào, đã nghe được bên cạnh vị cao thủ nào đó nói. Đây là một vị trên người hỏa diễm thiêu đốt. Xem ra là cao thủ của Dung Diễm Thần Tộc, cũng chính là trưởng bối của Đan Diễm Tâm.
- Tạp Ni Cổ Tư Thần Long, ngươi nên biết ta đã ăn trứng rồng, thậm chí ta không chỉ đã ăn trứng rồng, ta còn lấy được Thất Can Long Thương. Chậc, chính là Thất Can này. Trước đây ta tìm được ở trong địa phận rồng của các ngươi, lần lượt cắm ở trên xương của bảy con Long Hoàng, lấy được phù văn từ đầu long hoàng cùng lực lượng của cả một địa phận rồng. A, ta cảm thấy rất kỳ quái. Vì sao trong địa phận rồng của các ngươi lại có thứ này?
Vu Nhai thấy vị cao thủ Dung Diễm Thần Tộc kia, trong lòng lập tức khẽ động, lấy ra Thất Long Thương nói.
Quả nhiên, khi thấy Thất Long Thương, mắt rồng của Tạp Ni Cổ Tư Thần Long gần như muốn rơi ra ngoài. Hắn là thần long, cảm nhận đối với Thất Long Thương thật ra rõ ràng hơn so với thánh long.
Ách, lại quên nói, những cao thủ Cổ Duệ dưới sự dẫn dắt của Thanh Mộc Vương Tử bây giờ còn chưa bị giết chết, đang bị nhốt ở dưới Thú Đằng Vương Thành, cũng chính là cung điện Cổ Ma vốn nằm trong lòng đất kia. Hiện tại tất nhiên là không đáng nói tới. Ai còn nhớ về bọn họ chứ?
Đây là một đêm yên tĩnh trước đại chiến. Sự yên tĩnh khiến người ta khủng hoảng, nhưng cũng lại khiến cho người ta an tâm. Bởi vì Vu Nhai cũng không muốn đầu nhập vào hai đại đế quốc.
Đúng vậy. Trước đó, người Bách tộc đều lo lắng, liệu Vu Nhai nguyên soái trẻ tuổi nhất đế quốc Huyền Binh có thể dẫn theo Bách tộc loạn địa đầu nhập đế quốc Huyền Binh hay không?
Nhưng bây giờ lời Vu Nhai nói đã chứng minh tất cả. Đồng thời, người Bách tộc cũng biết, vận mệnh của bách tộc hoàn toàn nằm ở trong tay bọn họ. Sống hay chết, rất nhanh sẽ có kết quả.
Về phần cấp bậc thần vương? Bọn họ đã không lo lắng nữa. Nếu Vu Nhai đã nói như vậy, bọn họ còn sợ cái lông?
Nhưng thật ra Lâm Mộc Phong, Đan Đạo Hùng và Minh bà bà đều có chút sững sờ.
Không ngờ Vu Nhai đã sớm biết tới sự tồn tại của cấp bậc thần vương? Dường như hắn thật sự có chuẩn bị trước. Có lẽ trận chiến tranh này có thể thắng lợi.
Trước đó bọn họ cũng dự tính nếu lát nữa đánh không lại sẽ chạy trốn, thậm chí đã nghĩ xong đường lui. Nhưng hiện tại hình như thật sự có cơ hội liều mạng.
Đúng vậy, thật ra ban đầu Đan Đạo Hùng cũng không quá coi trọng Vu Nhai, bất kể là ban đầu, thời điểm chỉnh đốn, tập hợp Bách tộc hay bây giờ khi đối kháng với dân Cổ Duệ.
Thời điểm chỉnh đốn tập hợp Bách tộc, hắn cũng đã nghĩ tốt đường lui. Hiện tại hắn cũng nghĩ tốt đường lui. Cái gì mà tín nhiệm Vu Nhai vô điều kiện chứ? Mói là nói như vậy, nhưng đến khi thật sự bước ra khỏi cửa, hắn vẫn quyết định trước hết phải nghĩ biện pháp bảo toàn tính mạng sau khi thua đã, sau đó nói sau.
Ai biết Vu Nhai không ngờ lại tự tin như vậy. Vậy hắn phải cố gắng thực hiện sự tín nhiệm vô điều kiện đến cùng. Được rồi, hắn vẫn cảm thấy có chút khó chịu. Đường lui vẫn phải có. Nhưng bất kể thế nào, hiện tại trong lòng hắn vẫn tràn ngập hi vọng!
- Phù văn góc 48, góc 49 đã không có cách nào nhanh chóng hoàn thành được. Chỉ sợ là không xong.
Vu Nhai không để ý tới sứ giả của hai đại đế quốc kia, vẫn tiếp tục lĩnh ngộ phù văn. Trong nháy mắt hắn lại lĩnh ngộ thêm hai góc. Nhưng thời điểm thấy góc 49, hắn vẫn có cảm giác không biết ra tay từ đâu. Nếu không có cách nào hoàn thành một cách dễ dàng, sợ rằng sẽ không kịp.
Chỉ có điều góc 48 khiến hắn có thể cảm giác vui sướng và tiến bộ trong Huyền Binh Điển, bao gồm tiến bước trong Huyền Binh bản mạng.
- Tới. . .
Thời điểm Vu Nhai còn muốn tiếp tục lĩnh ngộ thử xem, giọng nói trầm thấp của Vu Thuấn chợt truyền đến. Hai mắt Vu Nhai mở ra. Trong phút chốc thân ảnh đã biến mất ở trong chính điện. Hắn đi tới bên cạnh Thủy Tinh đang chờ ở bên ngoài.
- Tới đây, Tiểu Hắc, bảo vệ tốt cho Thủy Tinh.
Vu Nhai khẽ nói.
Ngay lập tức thân ảnh lại lóe lên, đã chạy ra khỏi sát trận ngoài Cổ Ma Điện. Bên ngoài, 20 cường giả thần cấp của liên minh bách tộc đã bay thật cao với phía trên không trung của Thú Đằng Vương Thành. Mà lúc này, ở trên không trung đang có hơn mười điểm đen nhanh chóng lao đến.
- Đại đế.
Các thần cấp nhìn thấy Vu Nhai bay tới cũng khẽ nói.
Vu Nhai chỉ khẽ gật đầu. Bởi vì mười mấy điểm đen đã biến thành thân ảnh. Chỉ chớp mắt, bọn họ đã hạ xuống phía trước Thú Đằng Vương Thành. Trên người mười mấy thân ảnh này truyền đến đủ loại chấn động.
Xem ra dân Cổ Duệ ngoại trừ Thần hoàng tộc và Ngự Thời, Ngự Không ra, mỗi Thần tộc đều có phái cường giả thần cấp tới chiến đấu. Nữ có nam có, trung niên có, lão niên có. Thậm chí còn có một cự long màu xanh, chính là thần long hệ mộc, Tạp Ni Cổ Tư ở Thanh Mộc Thần Thành trước kia. Đội hình của dân Cổ Duệ quả nhiên dũng mãnh.
Đồng thời, nhãn thần của bọn họ đều lộ vẻ cao cao tại thượng, nhìn cao thủ liên minh bách tộc phía trước giống như nhìn người chết vậy.
Sau đó, ánh mắt các Cổ Duệ thần cấp đều nhìn về phía Vu Nhai. Quá rõ ràng. Tuy rằng Vu Nhai mặc chính là chiến giáp của Vu Thuấn trước đó, không tính là sang trọng, nhưng ở đây chỉ có hắn là trẻ tuổi nhất. Cũng chỉ có chấn động trên người hắn là yếu nhất.
- Quả nhiên là ngươi.
Thần long Tạp Ni Cổ Tư lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vu Nhai, lấy âm thanh vang rền nói. Hắn cảm giác được, trên người Vu Nhai mang theo uy áp cự long của hắn. Mặc dù không có lộ ra, lại không thoát khỏi ánh mắt hắn. Trong lòng hắn thầm hận.
Thật không nghĩ tới, trước đây ngay cả hắn cũng bị nhân loại thấp hèn này lừa dối. Không, thậm chí hắn còn cảm giác được Vu Nhai đã ăn sạch cả trứng rồng.
Vu Nhai hiện tại cũng không che giấu bất kỳ khí tức nào nữa. Hắn cùng với dân Cổ Duệ, cùng Cự Long tộc đã là tình trạng không chết không dừng.
Đối với khí tức ăn trứng rồng trên người Vu Nhai, Tạp Ni Cổ Tư không cảm thấy kỳ quái. Hắn vốn đã nghe Lam Thương Tử, cự long hệ băng kia nói qua về chuyện của Vu Nhai. Đây cũng không phải là điều khiến hắn phẫn nộ. Biết hay không biết cũng như nhau. Hắn chỉ không có cách nào tiếp nhận được việc tiểu tử này ở ngay dưới mí mắt hắn lại lừa dối hắn, khiến hắn bị các cự long khác âm thầm cười nhạo là hắn bất tài.
- Lại gặp mặt, Tạp Ni Cổ Tư Thần Long. Cảm ơn ngươi trước đây đã giúp ta thành tựu cự long thánh đạo.
Vu Nhai bình tĩnh mỉm cười. Nếu hắn đã mở miệng nói, Vu Nhai tất nhiên phải hữu hảo đáp lại. Đương nhiên, bây giờ nghe ra lại đặc biệt châm chọc.
- Hừ, Tạp Ni Cổ Tư Thần Long, không cần cùng tiểu tử này múa mép khua môi. Chúng ta không cần thiết nói chuyện cùng người chết.
Vốn Tạp Ni Cổ Tư nghe Vu Nhai nói vậy, tất nhiên phẫn nộ. Nhưng không đợi hắn mở miệng rít gào, đã nghe được bên cạnh vị cao thủ nào đó nói. Đây là một vị trên người hỏa diễm thiêu đốt. Xem ra là cao thủ của Dung Diễm Thần Tộc, cũng chính là trưởng bối của Đan Diễm Tâm.
- Tạp Ni Cổ Tư Thần Long, ngươi nên biết ta đã ăn trứng rồng, thậm chí ta không chỉ đã ăn trứng rồng, ta còn lấy được Thất Can Long Thương. Chậc, chính là Thất Can này. Trước đây ta tìm được ở trong địa phận rồng của các ngươi, lần lượt cắm ở trên xương của bảy con Long Hoàng, lấy được phù văn từ đầu long hoàng cùng lực lượng của cả một địa phận rồng. A, ta cảm thấy rất kỳ quái. Vì sao trong địa phận rồng của các ngươi lại có thứ này?
Vu Nhai thấy vị cao thủ Dung Diễm Thần Tộc kia, trong lòng lập tức khẽ động, lấy ra Thất Long Thương nói.
Quả nhiên, khi thấy Thất Long Thương, mắt rồng của Tạp Ni Cổ Tư Thần Long gần như muốn rơi ra ngoài. Hắn là thần long, cảm nhận đối với Thất Long Thương thật ra rõ ràng hơn so với thánh long.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.