Chương 436: Người này vẫn chưa thể chết
Hạ Nhật Dịch Lãnh
10/03/2015
Mặc dù có Thiết Phi Long, bọn họ cũng không quá bảo đảm. Phải biết rằng, nơi này chính là dưới cốc. Hơn nữa, ma pháp bản mạng của Dị Ma Nhân cũng đặc biệt khủng bố. Bằng không, trước đó khi nghe được tin tức tình báo do Vu Nhai truyền tới, bọn họ cũng sẽ không từ bỏ kế hoạch ban đầu.
Đúng vậy, Dị Ma Nhân cũng biết ma pháp, nhưng lại chỉ biết một chiêu. Chính là lợi dụng liêm đao trên tay bắn ra ma pháp, thay thế mũi tên tiến hành đánh xa. Bọn họ chỉ có một tay, bắn tên quá khó khăn. Cho nên mới nói, tạo hóa là công bằng.
- Chờ một chút, Cửu Lan tỷ tỷ, đại ca ca vẫn ở phía dưới!
Sở dĩ bọn họ nhanh như vậy, chủ nếu là bởi vì hai hài tử từ bên trong tượng thần lao ra. Bọn họ chưa từng có thời gian hỏi xem chuyện gì xảy ra. Sau đó bọn họ lại nghe được giọng nói thanh thúy đầy khẩn trương của Tiểu Loan.
- Đại ca ca, đại ca ca nào?
Đám người Độc Cô Cửu Lan đều sửng sốt.
- Chính là đại ca ca Vu Nhai đã cứu chúng ta. Đại ca ca còn ở bên trong tượng thần. Chúng ta không cứu hắn, hắn nhất định sẽ bị Dị Ma Nhân ăn thịt.
Tiểu Loan nghĩ đến chuyện lần trước, cũng cho rằng Dị Ma Nhân thích ăn nhân loại nhất.
- Bên trong tượng thần? Đại ca ca sao?
Mọi người lại sững sờ, vẫn không có để ý nói.
- Đúng vậy, Dị Ma Nhân tiến vào bên trong tượng thần kia cũng giống như Cửu Lan tỷ tỷ các ngươi, cũng là giả. Hắn là nhân loại. Tuy rằng thoạt nhìn không phải là kẻ tốt lành gì. Nhưng nếu hắn đã cứu chúng ta, chúng ta không thể nhìn hắn chết ở chỗ này!
Tiểu Dịch không thể giống như Tiểu Loan. Hắn nói rất rõ ràng:
- Đúng rồi. Hắn hình như quen biết các ngươi. Các ngươi không biết hắn sao?
Trong chớp mắt, tất cả mọi người đều hiểu ra, đồng thời kinh ngạc kêu lên:
- Người thần bí!
- Đi thôi. Chúng ta đi cứu hắn!
Độc Cô Cửu Lan rất nhanh đã quyết định chủ ý, lập tức chuẩn bị cứu người.
- Chờ một chút Cửu Lan, chúng ta thật vất vả mới cứu được Tiểu Loan và Tiểu Dịch ra. Không nhất thiết phải tiếp tục mạo hiểm nữa. Nếu người thần bí này lợi hại như vậy, chúng ta không cần thiết phải lo lắng cho hắn!
Ngay thời điểm Độc Cô Cửu Lan chuẩn bị để phi long đi xuống cứu người, nam tử kia đột nhiên lên tiếng ngăn cản nàng. Cùng lúc đó, bên cạnh cũng có người phụ họa.
- Cũng đúng!
Ngoài dự đoán, không ngờ Độc Cô Cửu Lan lại tán thành cách nói của nam tử kia, khiến nam tử kia vui mừng ra mặt. Chỉ có điều lời nói tiếp theo lại khiến cho bọn họ vô cùng khiếp sợ:
- Tiểu Loan và Tiểu Dịch không thể có chuyện gì. Một mình ta đi cứu hắn, các ngươi đi trước đi!
- Không được!
- Nếu như không phải nhờ có tin tức tình báo của hắn, chúng ta bây giờ đã chết hết. Tiểu Loan và Tiểu Dịch cũng đã chết.
Độc Cô Cửu Lan thản nhiên nói, trên mặt vô cùng kiên định. Không biết vì sao, nàng đột nhiên nghĩ đến Dị Ma Nhân ục ịch kia thỉnh thoảng lại nhếch miệng cười. Lúc này nàng đột nhiên cảm giác rất thân thiết.
- Bình thường, trưởng lão trong thôn vẫn nói với chúng ta, không quan tâm chúng ta ở chỗ nào đều là họ Độc Cô. Chỉ riêng mang dòng họ này, chúng ta nhất định phải có ngạo khí của dòng họ này. Người Độc Cô gia tuyệt đối sẽ không nợ ân tình của bất kỳ kẻ nào!
Nói xong, Độc Cô Cửu Lan muốn đi xuống. Đáng tiếc, rất nhanh nàng bị hai nữ tử bên cạnh kéo lại. Đồng thời nam tử kia cũng nói:
- Tuy là nói như vậy, nhưng người này rốt cuộc là ai chúng ta cũng không biết. Nàng xem bộ dạng hắn tiếp nhận truyền thừa đi. Không chừng, người này cũng là một Dị Ma Nhân, chỉ là Dị Ma Nhân học được ngôn ngữ nhân loại. Nếu không, tại sao hắn lại được tượng thần lựa chọn?
Độc Cô Cửu Lan ngây ngẩn cả người. Đúng vậy, tại sao hắn lại được tượng thần lựa chọn. Lẽ nào hắn thực sự là Dị Ma Nhân?
- Không phải. Đại ca ca không phải là Dị Ma Nhân. Chúng ta đã từng nhìn thấy hình dạng nhân loại của đại ca ca. Lúc đó nếu không có đại ca ca, chúng ta đã bị ăn sạch!
Tiểu Loan nói thật nhanh, quay sang trừng mắt với nam tử kia.
Không ngờ người này không đi cứu đại ca ca. Quá ghê tởm.
- Cái này...
Nam tử không còn lời nào có thể nói nữa. Lời Tiểu Loan và Tiểu Dịch nói không có khả năng là giả được:
- Cho dù hắn là nhân loại, khẳng định cũng có huyết mạch của Dị Ma Nhân. Các ngươi vừa nói hắn họ Vu đúng không? Dưới Thiên Tội Uyên làm sao có họ Vu được? Hắn chắc là tạp chủng giữa Dị Ma Nhân cùng nhân loại!
Đúng lúc này, Độc Cô Cửu Lan hình như nghĩ thông suốt cái gì, đột nhiên nhoẻn miệng cười, nói:
- Không quan tâm hắn là Dị Ma Nhân hay là nhân loại, thậm chí là người có huyết mạch trộn lẫn, hắn đã giúp chúng ta, chúng ta không có khả năng bỏ hắn không quan tâm. Đồng Cô, các ngươi đi trước đi!
- Cửu Lan, vẫn để ta đi cho!
Đồng Cô vẫn không có mở ra miệng, hiện tại nói xong liền đứng lên, chuẩn bị nhảy xuống.
- A, hình như Dị Ma Nhân cũng phát hiện ra người thần bí bên trong tượng thần kia có vấn đề.
Đúng lúc này, nữ nhân kéo Độc Cô Cửu Lan nói. Sắc mặt Độc Cô Cửu Lan đại biến:
- Đồng Cô, chúng ta cùng đi. Dị Ma Tộc Vương sắp đi vào tượng thần.
- Chờ một chút, hình như có biến...
Ầm...
Đồng Cô vừa dứt lời, chỉ thấy phía dưới đột nhiên phát ra một tiếng nổ. Lối vào tượng thần cực lớn đột nhiên nổ mạnh. Một luồng ánh sáng vô cùng sắc bén phá tan bóng tối, đánh tới Dị Ma Tộc Vương!
Trước đó, Dị Ma Tộc Vương quả thực không hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Nhưng tướng quân Tạp Lạc Đặc lại nghĩ ra được. Trong số Dị Ma Nhân, chắc hẳn gia hỏa này có chỉ số thông minh hơi cao. Nghĩ đến hai đứa bé kia bình an vô sự, nghĩ đến bóng lưng gia hỏa Ục ịch vừa nãy, hắn rốt cuộc đã biết vấn đề nằm ở chỗ nào. Tuy rằng hắn vẫn không hiểu nổi vì sao tượng thần lại chọn nhân loại, nhưng không quan tâm được nhiều như vậy.
Đáng tiếc, bọn họ vẫn chậm một bước. Truyền thừa tượng thần dường như đã kết thúc. Gia hỏa kia đã từ bên trong tượng thần lao tới.
- Lại gặp mặt, tướng quân Tạp Lạc Đặc!
Vu Nhai đi từng bước một từ trong tượng thần đổ nát đi ra. Trên người hắn vẫn là trang phục Dị Ma Nhân, chỉ có điều cũng không phải câm điếc như lúc trước. Trên mặt vẫn mang theo nụ cười mỉm. Mặc dù dịch dung cực kỳ xấu, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự ung dung bình tĩnh của hắn.
- Nhân loại, quả nhiên là ngươi!
Tạp Lạc Đặc nhìn chằm chằm vào Vu Nhai, hình như muốn nhìn thấu hắn vậy.
Cùng lúc đó, tất cả cao thủ Dị Ma Nhân cuối cùng đều đã nhảy lên tế đàn, đứng ở trước tượng thần. Ánh mắt mỗi người đều rất sắc bén. Chỉ cần Dị Ma Tộc Vương hô một tiếng, bọn họ sẽ đánh nhân loại ngụy trang thành Dị Ma Nhân trước mắt ra thành cặn bã.
- Đại vương, không nên vọng động. Người này vẫn không thể chết!
Tạp Lạc Đặc nhìn chằm chằm vào Vu Nhai quên cả nói. Bên kia, Dị Ma Tộc Vương đã muốn hạ lệnh tiêu diệt nhân loại này. Quá mất mặt. Đường đường là Dị Ma Tộc Vương không ngờ lại để một nhân loại ở trước mặt hắn tiến vào tượng thần Dị Ma
Đúng vậy, Dị Ma Nhân cũng biết ma pháp, nhưng lại chỉ biết một chiêu. Chính là lợi dụng liêm đao trên tay bắn ra ma pháp, thay thế mũi tên tiến hành đánh xa. Bọn họ chỉ có một tay, bắn tên quá khó khăn. Cho nên mới nói, tạo hóa là công bằng.
- Chờ một chút, Cửu Lan tỷ tỷ, đại ca ca vẫn ở phía dưới!
Sở dĩ bọn họ nhanh như vậy, chủ nếu là bởi vì hai hài tử từ bên trong tượng thần lao ra. Bọn họ chưa từng có thời gian hỏi xem chuyện gì xảy ra. Sau đó bọn họ lại nghe được giọng nói thanh thúy đầy khẩn trương của Tiểu Loan.
- Đại ca ca, đại ca ca nào?
Đám người Độc Cô Cửu Lan đều sửng sốt.
- Chính là đại ca ca Vu Nhai đã cứu chúng ta. Đại ca ca còn ở bên trong tượng thần. Chúng ta không cứu hắn, hắn nhất định sẽ bị Dị Ma Nhân ăn thịt.
Tiểu Loan nghĩ đến chuyện lần trước, cũng cho rằng Dị Ma Nhân thích ăn nhân loại nhất.
- Bên trong tượng thần? Đại ca ca sao?
Mọi người lại sững sờ, vẫn không có để ý nói.
- Đúng vậy, Dị Ma Nhân tiến vào bên trong tượng thần kia cũng giống như Cửu Lan tỷ tỷ các ngươi, cũng là giả. Hắn là nhân loại. Tuy rằng thoạt nhìn không phải là kẻ tốt lành gì. Nhưng nếu hắn đã cứu chúng ta, chúng ta không thể nhìn hắn chết ở chỗ này!
Tiểu Dịch không thể giống như Tiểu Loan. Hắn nói rất rõ ràng:
- Đúng rồi. Hắn hình như quen biết các ngươi. Các ngươi không biết hắn sao?
Trong chớp mắt, tất cả mọi người đều hiểu ra, đồng thời kinh ngạc kêu lên:
- Người thần bí!
- Đi thôi. Chúng ta đi cứu hắn!
Độc Cô Cửu Lan rất nhanh đã quyết định chủ ý, lập tức chuẩn bị cứu người.
- Chờ một chút Cửu Lan, chúng ta thật vất vả mới cứu được Tiểu Loan và Tiểu Dịch ra. Không nhất thiết phải tiếp tục mạo hiểm nữa. Nếu người thần bí này lợi hại như vậy, chúng ta không cần thiết phải lo lắng cho hắn!
Ngay thời điểm Độc Cô Cửu Lan chuẩn bị để phi long đi xuống cứu người, nam tử kia đột nhiên lên tiếng ngăn cản nàng. Cùng lúc đó, bên cạnh cũng có người phụ họa.
- Cũng đúng!
Ngoài dự đoán, không ngờ Độc Cô Cửu Lan lại tán thành cách nói của nam tử kia, khiến nam tử kia vui mừng ra mặt. Chỉ có điều lời nói tiếp theo lại khiến cho bọn họ vô cùng khiếp sợ:
- Tiểu Loan và Tiểu Dịch không thể có chuyện gì. Một mình ta đi cứu hắn, các ngươi đi trước đi!
- Không được!
- Nếu như không phải nhờ có tin tức tình báo của hắn, chúng ta bây giờ đã chết hết. Tiểu Loan và Tiểu Dịch cũng đã chết.
Độc Cô Cửu Lan thản nhiên nói, trên mặt vô cùng kiên định. Không biết vì sao, nàng đột nhiên nghĩ đến Dị Ma Nhân ục ịch kia thỉnh thoảng lại nhếch miệng cười. Lúc này nàng đột nhiên cảm giác rất thân thiết.
- Bình thường, trưởng lão trong thôn vẫn nói với chúng ta, không quan tâm chúng ta ở chỗ nào đều là họ Độc Cô. Chỉ riêng mang dòng họ này, chúng ta nhất định phải có ngạo khí của dòng họ này. Người Độc Cô gia tuyệt đối sẽ không nợ ân tình của bất kỳ kẻ nào!
Nói xong, Độc Cô Cửu Lan muốn đi xuống. Đáng tiếc, rất nhanh nàng bị hai nữ tử bên cạnh kéo lại. Đồng thời nam tử kia cũng nói:
- Tuy là nói như vậy, nhưng người này rốt cuộc là ai chúng ta cũng không biết. Nàng xem bộ dạng hắn tiếp nhận truyền thừa đi. Không chừng, người này cũng là một Dị Ma Nhân, chỉ là Dị Ma Nhân học được ngôn ngữ nhân loại. Nếu không, tại sao hắn lại được tượng thần lựa chọn?
Độc Cô Cửu Lan ngây ngẩn cả người. Đúng vậy, tại sao hắn lại được tượng thần lựa chọn. Lẽ nào hắn thực sự là Dị Ma Nhân?
- Không phải. Đại ca ca không phải là Dị Ma Nhân. Chúng ta đã từng nhìn thấy hình dạng nhân loại của đại ca ca. Lúc đó nếu không có đại ca ca, chúng ta đã bị ăn sạch!
Tiểu Loan nói thật nhanh, quay sang trừng mắt với nam tử kia.
Không ngờ người này không đi cứu đại ca ca. Quá ghê tởm.
- Cái này...
Nam tử không còn lời nào có thể nói nữa. Lời Tiểu Loan và Tiểu Dịch nói không có khả năng là giả được:
- Cho dù hắn là nhân loại, khẳng định cũng có huyết mạch của Dị Ma Nhân. Các ngươi vừa nói hắn họ Vu đúng không? Dưới Thiên Tội Uyên làm sao có họ Vu được? Hắn chắc là tạp chủng giữa Dị Ma Nhân cùng nhân loại!
Đúng lúc này, Độc Cô Cửu Lan hình như nghĩ thông suốt cái gì, đột nhiên nhoẻn miệng cười, nói:
- Không quan tâm hắn là Dị Ma Nhân hay là nhân loại, thậm chí là người có huyết mạch trộn lẫn, hắn đã giúp chúng ta, chúng ta không có khả năng bỏ hắn không quan tâm. Đồng Cô, các ngươi đi trước đi!
- Cửu Lan, vẫn để ta đi cho!
Đồng Cô vẫn không có mở ra miệng, hiện tại nói xong liền đứng lên, chuẩn bị nhảy xuống.
- A, hình như Dị Ma Nhân cũng phát hiện ra người thần bí bên trong tượng thần kia có vấn đề.
Đúng lúc này, nữ nhân kéo Độc Cô Cửu Lan nói. Sắc mặt Độc Cô Cửu Lan đại biến:
- Đồng Cô, chúng ta cùng đi. Dị Ma Tộc Vương sắp đi vào tượng thần.
- Chờ một chút, hình như có biến...
Ầm...
Đồng Cô vừa dứt lời, chỉ thấy phía dưới đột nhiên phát ra một tiếng nổ. Lối vào tượng thần cực lớn đột nhiên nổ mạnh. Một luồng ánh sáng vô cùng sắc bén phá tan bóng tối, đánh tới Dị Ma Tộc Vương!
Trước đó, Dị Ma Tộc Vương quả thực không hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Nhưng tướng quân Tạp Lạc Đặc lại nghĩ ra được. Trong số Dị Ma Nhân, chắc hẳn gia hỏa này có chỉ số thông minh hơi cao. Nghĩ đến hai đứa bé kia bình an vô sự, nghĩ đến bóng lưng gia hỏa Ục ịch vừa nãy, hắn rốt cuộc đã biết vấn đề nằm ở chỗ nào. Tuy rằng hắn vẫn không hiểu nổi vì sao tượng thần lại chọn nhân loại, nhưng không quan tâm được nhiều như vậy.
Đáng tiếc, bọn họ vẫn chậm một bước. Truyền thừa tượng thần dường như đã kết thúc. Gia hỏa kia đã từ bên trong tượng thần lao tới.
- Lại gặp mặt, tướng quân Tạp Lạc Đặc!
Vu Nhai đi từng bước một từ trong tượng thần đổ nát đi ra. Trên người hắn vẫn là trang phục Dị Ma Nhân, chỉ có điều cũng không phải câm điếc như lúc trước. Trên mặt vẫn mang theo nụ cười mỉm. Mặc dù dịch dung cực kỳ xấu, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự ung dung bình tĩnh của hắn.
- Nhân loại, quả nhiên là ngươi!
Tạp Lạc Đặc nhìn chằm chằm vào Vu Nhai, hình như muốn nhìn thấu hắn vậy.
Cùng lúc đó, tất cả cao thủ Dị Ma Nhân cuối cùng đều đã nhảy lên tế đàn, đứng ở trước tượng thần. Ánh mắt mỗi người đều rất sắc bén. Chỉ cần Dị Ma Tộc Vương hô một tiếng, bọn họ sẽ đánh nhân loại ngụy trang thành Dị Ma Nhân trước mắt ra thành cặn bã.
- Đại vương, không nên vọng động. Người này vẫn không thể chết!
Tạp Lạc Đặc nhìn chằm chằm vào Vu Nhai quên cả nói. Bên kia, Dị Ma Tộc Vương đã muốn hạ lệnh tiêu diệt nhân loại này. Quá mất mặt. Đường đường là Dị Ma Tộc Vương không ngờ lại để một nhân loại ở trước mặt hắn tiến vào tượng thần Dị Ma
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.