Triệu Hoán Thần Binh

Chương 416: Nhảy xuống vách núi

Hạ Nhật Dịch Lãnh

10/03/2015

Không biết từ lúc nào Độc Cô Cửu Huyềnđã đến bên cạnh hắn đỡ hắn. Vu Nhai nhếch miệng cười:

- Cám ơn!

Gió Thiên Tội Uyên vẫn đáng sợ, trong chớp mắt thổi tan bụi bặm xung quanh. Toàn bộ sườn núi đá chậm rãi hiện ra, chậm rãi xuất hiện ở trước mặt Vu Nhai. Hóa ra nơi đây hoàn toàn không giống sườn núi đá trơn truột. Hầu như mọi người xung quanh đều bị đánh bay. bạn học Độc Cô Chư phía dưới không hiểu nguyên nhân gì đột nhiên có bạn. Vu Nhai tất nhiên không quan tâm tới những điều này. Ánh mắt hắn vẫn nhìn chằm chằm vào trên người hai mẹ con Độc Cô Cửu Dương.

Lúc này, hai mẹ con giống như chó chết nằm ngã trên mặt đất, máu và thịt mơ hồ. Cũng không biết từ lúc nào Độc Cô Chiến Phong đã đứng ở bên cạnh họ, kiểm tra thân thể của bọn họ, sau đó mặt không đổi sắc lấy đan dược ra, giúp bọn họ nuốt vào.

Nhìn đến đây, trong lòng Vu Nhai thầm than. Vẫn không thể nào giết chết bọn họ. Hắn không nhịn được nhìn về phía Độc Cô Thanh Hải.

- Không thể trách ta. Ta đã giúp ngươi ngăn cản Độc Cô Chiến Phong. Nhưng kiếm của Độc Cô Chiến Phong cũng có thuộc tính dẫn động, trực tiếp khiến lực lượng dẫn động của ngươi nổ nát. Ta cũng không có cách nào!

Độc Cô Thanh Hải nói ra nguyên nhân vì sao Vu Nhai lại bị đánh rơi. Hắn lại nói:

- Vậy, đồ đệ của ta, chuyện ngươi đáp ứng...

- Gia gia, bây giờ không phải là lúc nói những chuyện này!

Độc Cô Cửu Huyền không nhịn được đảo mắt nói.

- Thôi đi, không chết cũng được. Ta có thể giết bọn họ một lần, cũng có thể giết bọn họ lần thứ hai!

Vu Nhai cũng không để ý đến Độc Cô Thanh Hải. Hắn nhìn rất thoáng. Nếu như mẹ con này thật sự chết, sợ rằng chuyện sẽ biến thành phức tạp hơn. Đương nhiên, Vu Nhai cũng không sợ rắc rối. Chỉ có điều hiện tại kết quả như vậy, hắn cũng sẽ không quá rầu rĩ. Chí ít lúc này bọn họ chỉ còn lại có nửa cái mạng. Huyền Binh bản mạng của bọn họ muốn chữa trị cũng cần phải trả cái giá rất lớn. Đáng tiếc, vừa rồi Thôn Thiên Kiếm không thật sự xuất hiện, bằng không...

- Độc Cô Chiến Phong, ngươi biết ta đã từng ở trước mặt mẫu thân ta nói gì không?

Vu Nhai thở hổn hển mấy cái, đột nhiên tránh khỏi bàn tay mềm mại đang đỡ hắn của Độc Cô Cửu Huyền, lảo đảo đi hai bước về phía trước nói.

Mặt Độc Cô Chiến Phong vẫn không đổi sắc, giống như thời điểm hắn mới xuất hiện đã nói, bất kể lúc nào, hắn đều phải duy trì ngạo khí. Đối mặt với con trai, hắn lại càng cần như vậy!

- Ta đã từng nói với mẫu thân, khi ta lại bước trên Độc Cô gia, tuyệt không phải là vì nhận được dòng họ Độc Cô, cũng tuyệt không là họ Độc Cô, mà là muốn đánh bại ngươi, khiến ngươi quỳ gối trước mặt mẫu thân cầu xin mẫu thân tha thứ!

Giọng Vu Nhai suy yếu nói:



- Đương nhiên, hiện tại ta vẫn chưa thể làm được. Ta vẫn chưa phải là đối thủ của ngươi. Điều ta có thể làm chính là…

Xoẹt...

- Đây là kim bào của Độc Cô gia, ta không lạ gì. Ta cũng không phải tên là Độc Cô Nhai, cũng không phải tên là Độc Cô Cửu Nhai. Ta họ Vu, ta là Vu Nhai!

Vu Nhai đột nhiên xé rách kim bào trên người xuống, sau đó nói ra một điều khiến tất cả mọi người của Độc Cô gia phải khiếp sợ.

- Độc Cô... Nhai!

Độc Cô Cửu Tà vẫn luôn muốn thúc đẩy Vu Nhai trở về, cả kinh nói.

- Tiểu tử thối, ngươi biết ngươi đang làm cái gì không? Ngươi biết ngươi không phải họ Độc Cô sẽ có nghĩa là thế nào không?

Độc Cô Thanh Hải cũng bị kinh hãi. Mẹ nó, hắn biết Vu Nhai rất tà, nhưng không biết tà đến như thế... điên cuồng như thế... ngu ngốc như thế.

- Ta biết rất rõ!

Vu Nhai mỉm cười, đột nhiên nhìn về phía bầu trời, nói:

- Gia chủ, nghe nói chỉ cần có thể từ trong Thiên Tội Uyên đi ra, gia tộc có thể cho người ra được một nguyện vọng không tổn thương đến nền tảng của Độc Cô gia và có cơ hội trở thành U Linh Các Chủ đúng không?

- Gia chủ?

Mọi người liếc mắt nhìn nhau, sau đó đều nhìn về hướng ánh mắt Vu Nhai đang nhìn, bao gồm cả Độc Cô Thanh Hải và Độc Cô Chiến Phong. Đương nhiên, hai người bọn họ không quá nhiều nghi ngờ. Chậm rãi trong tầng mây xuất hiện thân ảnh của gia chủ Độc Cô gia.

Hắn nhìn Vu Nhai thật sâu, đột nhiên hơi nở nụ cười:

- Ngươi không tồi. Không ngờ có thể phát hiện ra ta. Chỉ dựa vào điểm này, ta không có lý do gì không hiện ra, cũng không có lý do gì không đáp ứng ngươi. Chỉ cần ngươi từ trong Thiên Tội Uyên đi ra, ngươi có thể trở thành người họ khác của Độc Cô gia, ngươi vẫn có thể là họ Vu!

Đúng vậy, trong nháy mắt khi Vu Nhai nhìn thấu hắn, hắn đã biết Vu Nhai muốn nguyện vọng gì. Chỉ có điều hắn bỏ thêm một người họ khác của Độc Cô gia, cũng không có ý để Vu Nhai hoàn toàn rời khỏi Độc Cô gia.

- Cảm ơn gia chủ!

Vu Nhai cũng không để ý lắm. Hiện tại hắn không hận Độc Cô gia. Lại nói, hắn có lựa chọn khác sao? Hắn cũng không thể nói lão tử không phải họ Độc Cô, cũng không làm người của Độc Cô gia, có giỏi giết lão tử đi, sau đó hắn bị một kiếm xuyên qua, tiếp tục xuyên qua thôi?



- Cơ hội làm U Linh Các Chủ, ta có thể không nên. Nhưng không biết gia chủ có thể lại đáp ứng ta một nguyện vọng hay không?

- Chuyện mẫu thân ngươi sao? Ta nghĩ Chiến Phong sẽ không để mẫu thân ngươi có chuyện gì.

- Hắn, ta lại không tin được hắn. Nữ nhân trong mắt hắn chẳng qua chỉ giống như rác rưởi.

Vu Nhai lạnh lùng liếc mắt nhìn Độc Cô Chiến Phong, lắc đầu nói.

- Yên tâm đi tiểu tử, nếu như mẫu thân ngươi có chuyện gì, cứ việc hỏi ta là được!

Độc Cô Thanh Hải nói.

- Cám ơn, sư...

Vu Nhai nhếch miệng cười, đột nhiên, thân thể ngã về phía Thiên Tội Uyên, đồng thời thấy được biểu tình mong chờ của Độc Cô Thanh Hải.

- Hắc hắc, cám ơn, Tử lão đầu...

Ba chữ Tử lão đầu vang vọng, bóng tối chậm rãi bao trùm. Trên không trung từ từ biến thành một đường màu trắng...

- Ta nhổ vào. Ngươi đúng là một ten tiểu tử thối!

Độc Cô Thanh Hải không nhịn được mắng lớn. Hắn có cảm giác kích động muốn đuổi theo.

- Ta ngất. Thôn Thiên Kiếm, có thể đừng vội vàng như vậy có được không? Sẽ ngã chết người đấy!

Vu Nhai đã không còn nghe được tiếng chửi mắng của Độc Cô Thanh Hải nữa. Nếu như Độc Cô Thanh Hải thật sự đuổi theo hắn xuống, cũng đừng mong đuổi kịp. Bởi vì khi hắn đang rơi với tốc độ nhất định, Thôn Thiên Kiếm lại đột nhiên xông ra, sau đó mang theo hắn điên cuồng lao xuống dưới vực sâu.

Thật ra từ lần đầu tiên lúc Độc Cô Cửu Tà dẫn hắn đi qua đây, nhìn thấy Thiên Tội Uyên, Thôn Thiên Kiếm có chỉ thị phải đi xuống. Cho nên Vu Nhai mới có lòng tin như vậy, cũng dường như thấy được hy vọng tiếp tục làm họ Vu. Cho nên thời điểm nhìn thấy Độc Cô Cửu Dương ở ngay bên cạnh Thiên Tội Uyên hắn quả thực muốn bật cười. Chỉ cần đứng ở bên cạnh Thiên Tội Uyên, hắn gần như là vô địch.

Đánh không lại sao? Con mẹ nó, đánh không lại ta nhảy xuống vách núi.

Hắn không nghĩ tới chính là chuyện sau đó lại phát triển trở thành như vậy. Hoàng Phủ Nhàn xuất hiện, Độc Cô Chiến Phong xuất hiện, Độc Cô gia chủ xuất hiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Triệu Hoán Thần Binh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook