Chương 1867: Nơi khởi nguồn sụp đổ
Hạ Nhật Dịch Lãnh
13/05/2015
Làm sao có thể như vậy được. Lại nói, hắn thật vất vả mới nhận được thân thể này. Giao ra sao? Nực cười.
- Oong...
kiếm quang của Thôn Thiên Kiếm chợt chuyển. Một kiếm ý thuộc về Lạc Thiên Thần Kiếm chợt xuyên qua cơ thể lao ra. Lực lượng tâm cũng theo đó xuất hiện. Sau đó lại nghe Vu Nhai lại lạnh lùng nói:
- Huyền Thiên Chân Thần, quên nói cho ngươi biết, thanh kiếm này của ta còn nuốt một chút lực lượng tâm của tiền bối Lạc Thiên. Ta nghĩ, lực lượng tâm trận này có thể sẽ lưu lại ở trên linh thể của ngươi chút kỷ niệm?
Trước đây, phân thân của Đoạn Thiên Chân Thần bị Lạc Thiên Kiếm Linh trực tiếp hủy diệt. Rất hiển nhiên, lực lượng tâm trận đối với linh thể có tác dụng lớn.
Sắc mặt Huyền Thiên Chân Thần lại u ám thêm vài phần, biểu thị sự khẳng định đối với lời Vu Nhai nói. Lực lượng cắn nuốt, lực lượng tâm trận, hai loại lực lượng này uy hiếp rất lớn đối với hắn. Nếu như chỉ là cắn nuốt thì còn may một chút. Nhưng lại thêm tâm trận...
- Giao thân thể Luyện Khinh Vũ ra, nếu không đồng quy vu tận. Tới thời điểm đó ngươi cũng mơ tưởng giữ lại thân thể này. Đến lúc đó, ta mặc dù phá hủy thân thể Luyện Khinh Vũ, cũng quyết không để cho ngươi tiếp tục sử dụng.
Giọng nói Vu Nhai dần dần trở nên thâm trầm. Đây là một sự thâm trầm kiên quyết.
Những tiếng động ầm ầm càng lúc càng lớn. Một vết nứt đã lan đến dưới chân Vu Nhai. Khắp mặt đất rạn nứt giống như mạng nhện!
- Ta sẽ không giao ra!
Huyền Thiên Chân Thần vẫn cảm thấy mặt mũi tương đối quan trọng hơn.
- Oong...
Thôn Thiên Kiếm lại lóe lên kiếm quang. Một khí tức dường như đến từ đại lục Thần Huyền mênh mông lại đột ngột xuất hiện. Vu Nhai lại nói:
- Xem ra ngươi vẫn cảm thấy có thể chấp nhận được lực lượng cắn nuốt và tâm. Như vậy lại thêm Huyền Nguyên Chi Lực thì như thế nào?
- Huyền Nguyên Chi Lực?
Lạc Thiên Kiếm Linh và Huyền Thiên Chân Thần đồng thời kinh ngạc kêu lên. Huyền Nguyên Chi Lực lại là lực lượng chung cấp nhất. Thần kiếm của Vu Nhai lại có thể cắn nuốt mà không bị Huyền Nguyên Chi Lực làm no quá phát nổ. Hơn nữa nhìn bộ dạng đặc biệt tinh thuần, tuy rằng không mạnh. Mặc dù không có cảm giác khủng khiếp sau khi hấp thu toàn bộ đại lục, nhưng lực lượng như vậy đủ khiến cho thực lực Vu Nhai tăng thêm hai phần.
Đáng sợ nhất chính là, loại lực lượng này đối với linh thể quả thật có lực uy hiếp rất lớn.
Lúc trước Thôn Thiên Kiếm hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực, hiện tại trên thân kiếm của nàng đã mang theo loại khí tức này.
Đương nhiên, sau khi nàng hấp thu chỉ khiến thân kiếm mang theo loại thuộc tính này, cũng không phải có thể bạo phát ra. Không phải như Kinh Thiên Nhất Kiếm sử dụng Huyền Nguyên Chi Lực làm năng lượng. A, Thôn Thiên Kiếm cũng có thể xem Huyền Nguyên Chi Lực là năng lượng. Chỉ cần nàng có thể giống như thần kiếm Kinh Thiên hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực của đại lục... Nói cách khác, trước đó Huyền Nguyên Chi Lực chỉ sử dụng để cải tạo thân Thôn Thiên Kiếm.
- sao? Mặt đất đã bắt đầu sụp đổ. Huyền Thiên Chân Thần, thời gian của ngươi không còn nhiều lắm.
Biểu tình của Vu Nhai vẫn lạnh lùng. Hắn nhìn chằm chằm vào Huyền Thiên Chân Thần, dường như không buông tha bất kỳ một chi tiết nào trên mặt hắn. Mà lúc này mặt đất đã bắt đầu xuất hiện từng hố sâu. Đã có dân thổ cư rơi vào trong hố sâu, phát ra tiếng kêu thảm thiết...
- Thu...
Thời Hoàng và Không Hoàng liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ cảm thấy bọn họ đã không thể nắm được thế cuộc trước mắt trong tay. Chuyện bắt lấy Vu Nhai chỉ sợ đã không có cơ hội nữa. Đã như vậy, vẫn nên thu lại thu hoạch trong nửa năm qua. Đám dân thổ cư này có thể tạo thành một quân đội cường đại lại không sợ chết. Đến lúc chinh chiến đại lục Thần Huyền sẽ có tác dụng lớn...
Thần Vũ Thần Hoàng và ba Thần Hoàng đã rục rịch. Nếu như Vu Nhai thật sự ra tay với Huyền Thiên Chân Thần, bọn họ cũng phải ra tay.
Độc Cô gia lại không cần phải nói. Bọn họ đã sớm chuẩn bị xong.
- Huyền Thiên Chân Thần, đừng cho rằng ta thật sự không dám ra tay. Lập tức giao ra thân thể Luyện Khinh Vũ!
Giọng nói Vu Nhai trở nên cao vút, khí thế đã vọt lên tới mức cao nhất. Trên Thôn Thiên Kiếm mang theo lực lượng cắn nuốt, và lực lượng tâm trận cùng kiếm quang Huyền Nguyên Chi Lực phóng ra, để ở trên cổ họng Huyền Thiên Chân Thần. Các Thần Hoàng cũng lập tức tới gần trận pháp của Vu Nhai.
- Một, hai...
- Ha ha, Vu Nhai, ta thừa nhận ngươi đã có tiềm lực khiêu chiến Chân Thần. Đã có tiềm lực như thế, Huyền Thiên Chân Thần ta ngược lại cũng không quá mất mặt. Nếu ngươi để ý thân thể này như vậy, ta cho ngươi.
Huyền Thiên Chân Thần thật sự chịu không nổi sự đè ép của Vu Nhai. Hắn biết rõ, người như Vu Nhai khẳng định nói được thì làm được. Nếu thật sự không giao ra, vậy chỉ có nhận lấy kết cục linh thể bị trọng thương.
Tuy nói có thân thể cảm giác rất tốt, nhưng trợ giúp của thân thể này đối hắn thật ra cũng không phải quá lớn. Nếu như linh thể thật sự sự tổn thương, làm không tốt kế tiếp trận đại chiến trên đại lục Thần Huyền sẽ không liên quan tới Huyền Thiên Chân Thần nữa. Bi kịch hơn chính là, rất khả năng còn có thể vì vậy mà bị Chân Thần khác hủy diệt. Giống như Vu Nhai nói, linh thể thật vất vả mới khôi phục được, hắn cũng không muốn lại bị trọng thương.
Hắn không giống với Đoạn Thiên Chân Thần lúc trước. Khi Đoạn Thiên Chân Thần lẻn vào Độc Cô gia chỉ là phân thân. Nhưng hắn lại là bản tôn.
Nói xong, Huyền Thiên Chân Thần liền từ trong cơ thể Luyện Khinh Vũ đi ra. Linh thể Huyền Thiên Chân Thần là nam tử trung niên, lộ vẻ có chút bá đạo và u ám. Được rồi, Vu Nhai lại không có thời gian quan sát bản tôn của Huyền Thiên Chân Thần trưởng thành có bộ dạng thế nào. Hắn trực tiếp xông ra ngoài thu thân thể Luyện Khinh Vũ vào nhẫn không gian. Sau đó mặt đất dưới chân hắn cũng theo đó lún xuống...
- Nơi khởi nguồn Nguyên Giới chính thức sụp đổ...
Binh trận của Huyền Thiên Chân Thần đã sớm đổ nát. Không chỉ vậy, mấy khoảng không cũng bắt đầu sụp đổ, lộ ra từng hố đen. Nguyên tố hỗn loạn, phát ra đủ tiếng nổ. Sinh vật trong tuyệt địa trận pháp của Kinh Thiên Nguyên Giới hoảng sợ gầm lên giận dữ.
- Các ngươi tạm thời tiến vào tiểu thế giới Binh Linh của ta...
Vu Nhai đã nhận được cái hắn muốn, cũng rơi vào trong hố sâu. Độc Cô Chiến Huyền và Độc Cô Khúc Phong thấy vậy, thở phào nhẹ nhõm. Cuộc chiến đấu hẳn đã tạm thời dừng lại. Nhanh chóng thu sáu Đại Thần Vương, các thần tướng Độc Cô gia, đám người Lữ Nham và Lý Thân Phách vào, sau đó, theo Vu Nhai nhảy vào hố sâu kia. Trong thời điểm hỗn loạn này, nói không chừng sẽ có Thần Hoàng nhân cơ hội động thủ đối với Vu Nhai. Phải giám sát chặt chẽ một chut. Đương nhiên, thời điểm Vu Nhai rơi xuống hố, hắn đã thu binh trận của mình về.
- Tìm cơ hội giết chết Vu Nhai. Người này tuyệt đối không thể lưu lại. Cho dù không lấy được bí mật của hắn cũng phải giết hắn.
Huyền Thiên Chân Thần đã đi tới bên cạnh đám người Thần Vũ Thần Hoàng, vẻ mặt âm trầm nói. Linh thể hắn vặn vẹo khác thường.
- Oong...
kiếm quang của Thôn Thiên Kiếm chợt chuyển. Một kiếm ý thuộc về Lạc Thiên Thần Kiếm chợt xuyên qua cơ thể lao ra. Lực lượng tâm cũng theo đó xuất hiện. Sau đó lại nghe Vu Nhai lại lạnh lùng nói:
- Huyền Thiên Chân Thần, quên nói cho ngươi biết, thanh kiếm này của ta còn nuốt một chút lực lượng tâm của tiền bối Lạc Thiên. Ta nghĩ, lực lượng tâm trận này có thể sẽ lưu lại ở trên linh thể của ngươi chút kỷ niệm?
Trước đây, phân thân của Đoạn Thiên Chân Thần bị Lạc Thiên Kiếm Linh trực tiếp hủy diệt. Rất hiển nhiên, lực lượng tâm trận đối với linh thể có tác dụng lớn.
Sắc mặt Huyền Thiên Chân Thần lại u ám thêm vài phần, biểu thị sự khẳng định đối với lời Vu Nhai nói. Lực lượng cắn nuốt, lực lượng tâm trận, hai loại lực lượng này uy hiếp rất lớn đối với hắn. Nếu như chỉ là cắn nuốt thì còn may một chút. Nhưng lại thêm tâm trận...
- Giao thân thể Luyện Khinh Vũ ra, nếu không đồng quy vu tận. Tới thời điểm đó ngươi cũng mơ tưởng giữ lại thân thể này. Đến lúc đó, ta mặc dù phá hủy thân thể Luyện Khinh Vũ, cũng quyết không để cho ngươi tiếp tục sử dụng.
Giọng nói Vu Nhai dần dần trở nên thâm trầm. Đây là một sự thâm trầm kiên quyết.
Những tiếng động ầm ầm càng lúc càng lớn. Một vết nứt đã lan đến dưới chân Vu Nhai. Khắp mặt đất rạn nứt giống như mạng nhện!
- Ta sẽ không giao ra!
Huyền Thiên Chân Thần vẫn cảm thấy mặt mũi tương đối quan trọng hơn.
- Oong...
Thôn Thiên Kiếm lại lóe lên kiếm quang. Một khí tức dường như đến từ đại lục Thần Huyền mênh mông lại đột ngột xuất hiện. Vu Nhai lại nói:
- Xem ra ngươi vẫn cảm thấy có thể chấp nhận được lực lượng cắn nuốt và tâm. Như vậy lại thêm Huyền Nguyên Chi Lực thì như thế nào?
- Huyền Nguyên Chi Lực?
Lạc Thiên Kiếm Linh và Huyền Thiên Chân Thần đồng thời kinh ngạc kêu lên. Huyền Nguyên Chi Lực lại là lực lượng chung cấp nhất. Thần kiếm của Vu Nhai lại có thể cắn nuốt mà không bị Huyền Nguyên Chi Lực làm no quá phát nổ. Hơn nữa nhìn bộ dạng đặc biệt tinh thuần, tuy rằng không mạnh. Mặc dù không có cảm giác khủng khiếp sau khi hấp thu toàn bộ đại lục, nhưng lực lượng như vậy đủ khiến cho thực lực Vu Nhai tăng thêm hai phần.
Đáng sợ nhất chính là, loại lực lượng này đối với linh thể quả thật có lực uy hiếp rất lớn.
Lúc trước Thôn Thiên Kiếm hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực, hiện tại trên thân kiếm của nàng đã mang theo loại khí tức này.
Đương nhiên, sau khi nàng hấp thu chỉ khiến thân kiếm mang theo loại thuộc tính này, cũng không phải có thể bạo phát ra. Không phải như Kinh Thiên Nhất Kiếm sử dụng Huyền Nguyên Chi Lực làm năng lượng. A, Thôn Thiên Kiếm cũng có thể xem Huyền Nguyên Chi Lực là năng lượng. Chỉ cần nàng có thể giống như thần kiếm Kinh Thiên hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực của đại lục... Nói cách khác, trước đó Huyền Nguyên Chi Lực chỉ sử dụng để cải tạo thân Thôn Thiên Kiếm.
- sao? Mặt đất đã bắt đầu sụp đổ. Huyền Thiên Chân Thần, thời gian của ngươi không còn nhiều lắm.
Biểu tình của Vu Nhai vẫn lạnh lùng. Hắn nhìn chằm chằm vào Huyền Thiên Chân Thần, dường như không buông tha bất kỳ một chi tiết nào trên mặt hắn. Mà lúc này mặt đất đã bắt đầu xuất hiện từng hố sâu. Đã có dân thổ cư rơi vào trong hố sâu, phát ra tiếng kêu thảm thiết...
- Thu...
Thời Hoàng và Không Hoàng liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ cảm thấy bọn họ đã không thể nắm được thế cuộc trước mắt trong tay. Chuyện bắt lấy Vu Nhai chỉ sợ đã không có cơ hội nữa. Đã như vậy, vẫn nên thu lại thu hoạch trong nửa năm qua. Đám dân thổ cư này có thể tạo thành một quân đội cường đại lại không sợ chết. Đến lúc chinh chiến đại lục Thần Huyền sẽ có tác dụng lớn...
Thần Vũ Thần Hoàng và ba Thần Hoàng đã rục rịch. Nếu như Vu Nhai thật sự ra tay với Huyền Thiên Chân Thần, bọn họ cũng phải ra tay.
Độc Cô gia lại không cần phải nói. Bọn họ đã sớm chuẩn bị xong.
- Huyền Thiên Chân Thần, đừng cho rằng ta thật sự không dám ra tay. Lập tức giao ra thân thể Luyện Khinh Vũ!
Giọng nói Vu Nhai trở nên cao vút, khí thế đã vọt lên tới mức cao nhất. Trên Thôn Thiên Kiếm mang theo lực lượng cắn nuốt, và lực lượng tâm trận cùng kiếm quang Huyền Nguyên Chi Lực phóng ra, để ở trên cổ họng Huyền Thiên Chân Thần. Các Thần Hoàng cũng lập tức tới gần trận pháp của Vu Nhai.
- Một, hai...
- Ha ha, Vu Nhai, ta thừa nhận ngươi đã có tiềm lực khiêu chiến Chân Thần. Đã có tiềm lực như thế, Huyền Thiên Chân Thần ta ngược lại cũng không quá mất mặt. Nếu ngươi để ý thân thể này như vậy, ta cho ngươi.
Huyền Thiên Chân Thần thật sự chịu không nổi sự đè ép của Vu Nhai. Hắn biết rõ, người như Vu Nhai khẳng định nói được thì làm được. Nếu thật sự không giao ra, vậy chỉ có nhận lấy kết cục linh thể bị trọng thương.
Tuy nói có thân thể cảm giác rất tốt, nhưng trợ giúp của thân thể này đối hắn thật ra cũng không phải quá lớn. Nếu như linh thể thật sự sự tổn thương, làm không tốt kế tiếp trận đại chiến trên đại lục Thần Huyền sẽ không liên quan tới Huyền Thiên Chân Thần nữa. Bi kịch hơn chính là, rất khả năng còn có thể vì vậy mà bị Chân Thần khác hủy diệt. Giống như Vu Nhai nói, linh thể thật vất vả mới khôi phục được, hắn cũng không muốn lại bị trọng thương.
Hắn không giống với Đoạn Thiên Chân Thần lúc trước. Khi Đoạn Thiên Chân Thần lẻn vào Độc Cô gia chỉ là phân thân. Nhưng hắn lại là bản tôn.
Nói xong, Huyền Thiên Chân Thần liền từ trong cơ thể Luyện Khinh Vũ đi ra. Linh thể Huyền Thiên Chân Thần là nam tử trung niên, lộ vẻ có chút bá đạo và u ám. Được rồi, Vu Nhai lại không có thời gian quan sát bản tôn của Huyền Thiên Chân Thần trưởng thành có bộ dạng thế nào. Hắn trực tiếp xông ra ngoài thu thân thể Luyện Khinh Vũ vào nhẫn không gian. Sau đó mặt đất dưới chân hắn cũng theo đó lún xuống...
- Nơi khởi nguồn Nguyên Giới chính thức sụp đổ...
Binh trận của Huyền Thiên Chân Thần đã sớm đổ nát. Không chỉ vậy, mấy khoảng không cũng bắt đầu sụp đổ, lộ ra từng hố đen. Nguyên tố hỗn loạn, phát ra đủ tiếng nổ. Sinh vật trong tuyệt địa trận pháp của Kinh Thiên Nguyên Giới hoảng sợ gầm lên giận dữ.
- Các ngươi tạm thời tiến vào tiểu thế giới Binh Linh của ta...
Vu Nhai đã nhận được cái hắn muốn, cũng rơi vào trong hố sâu. Độc Cô Chiến Huyền và Độc Cô Khúc Phong thấy vậy, thở phào nhẹ nhõm. Cuộc chiến đấu hẳn đã tạm thời dừng lại. Nhanh chóng thu sáu Đại Thần Vương, các thần tướng Độc Cô gia, đám người Lữ Nham và Lý Thân Phách vào, sau đó, theo Vu Nhai nhảy vào hố sâu kia. Trong thời điểm hỗn loạn này, nói không chừng sẽ có Thần Hoàng nhân cơ hội động thủ đối với Vu Nhai. Phải giám sát chặt chẽ một chut. Đương nhiên, thời điểm Vu Nhai rơi xuống hố, hắn đã thu binh trận của mình về.
- Tìm cơ hội giết chết Vu Nhai. Người này tuyệt đối không thể lưu lại. Cho dù không lấy được bí mật của hắn cũng phải giết hắn.
Huyền Thiên Chân Thần đã đi tới bên cạnh đám người Thần Vũ Thần Hoàng, vẻ mặt âm trầm nói. Linh thể hắn vặn vẹo khác thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.