Chương 884: Phân biệt mệnh hồng.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
23/03/2015
- Xin lỗi xin lỗi, không cẩn thận lỡ nói tên của các chủ ra, tiểu tử ta đây còn không đủ kinh nghiệm.
Giọng Vu Nhai không hề có ý hối lỗi:
- Làm sao đây? Biết tên các chủ là chuyện rất nguy hiểm, có nên tiêu diệt hết các ngươi tại chỗ không? Đúng rồi, các ngươi là tồn tại đẳng cấp cao nhất U Linh kiếm các, các ngươi nên biết sự việc quan trọng thế nào. Thôi thì tự sát đi, trừ Độc Cô Đoạn Vân ra tất cả hãy tự tử.
- Tiểu tử, ngươi . . .
Không đợi Độc Cô Chiến Nhất nói xong Vu Nhai đổi giọng, thanh âm sắc bén hơn:
- Độc Cô Đoạn Vân, trong U Linh kiếm các không phục tùng mệnh lệnh có kết cuộc gì?
Vu Nhai không biết chế độ điều lệ của U Linh kiếm các nhưng chắc chỉ có một kết cuộc.
- Chết!
Vu Nhai lạnh lùng hỏi:
- Ta có ra lệnh bọn họ đến gặp ta không?
- Không có!
- Vậy có phải bọn họ đáng chết?
- Đúng vậy!
Độc Cô Đoạn Vân toát mồ hôi lạnh, bản năng kiên quyết đáp. Không lẽ chấp sự U Linh Ma Kiếm định làm thật? Vậy gã nên làm sao? Không cần Độc Cô Đoạn Vân đắn đo, câu trả lời vừa rồi đã là quyết định của gã.
- Vậy thì chết hết đi!
Giọng Vu Nhai trầm thấp phát ra từ gian phòng. Độc Cô Đoạn Vân cảm nhận hơi thở càng khủng khiếp hơn trước phô thiên cái địa khuếch tán. Không, không chỉ là sát ý, còn có hơi thở hủy thiên diệt địa. Mọi người trong sân ngửi được mùi chết chóc, cơ thể bọn họ không nhúc nhích được, bị hơi thở này trói chặt.
Bọn họ trợn tròn mắt nhìn một người chậm rãi bước ra khỏi phòng. Chậm sao? Không, không chậm chút nào, chẳng qua là linh giác sát thủ cảm thấy chậm. Nếu là bình thường bọn họ có thể tránh khỏi nhưng nay bị áp chế không cách nào vùng thoát, chỉ bị trói một vài giây đã đủ trí mạng, đây chính là sát thủ.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Thanh niên nhúc nhích, tay hắn không cầm kiếm mà là dao găm đen thui. Trông thấy dao găm bọn họ như thấy tử thần gọi về. Dao găm nhẹ nhàng xẹt qua Độc Cô Chiến Nhất đứng đằng trước nhất, vênh váo muốn nói gì nhưng cơ mặt cứng ngắc. Dao găm nhẹ lướt qua cổ Độc Cô Chiến Nhất.
Máu không phun ra, dường như bị dao găm hút hết.
- A a a . . .
Độc Cô Chiến Nhất trợn to mắt, gã cảm giác sự sống dần trôi đi. Chết? Đã chết? 3Độc Cô Chiến Nhất ẩn núp trong Ma Pháp đế đô lâu như vậy cuối cùng chết thế này? Độc Cô Chiến Nhất răng rắc nghiêng đầu thấy mặt thanh niên.
Khuôn mặt rất quen thuộc, rất giống mặt U Linh kiếm các chủ Độc Cô Chiến Nhất từng gặp.
Độc Cô Chiến Nhất cảm nhận hơi thở trên người thanh niên, trợn lồi mắt ra. Đỉnh địa binh sư, Độc Cô Chiến Nhất đường đường là cao thủ thiên binh sư lục đoạn, đại sát thủ mà chết dưới lưỡi dao đỉnh địa binh sư? Sao có thể, đây rốt cuộc là chuyện gì?
Vu Nhai dừng lại, hơi ngoái đầu nhìn Độc Cô Chiến Nhất:
- Không có gì, chỉ nói lên cách giết người của ta mạnh hơn ngươi.
Vu Nhai sẽ không nói hắn đang cầm thần binh, nếu không có Thí Thần Ma Nhẫn thì chưa chắc hắn giết Độc Cô Chiến Nhất được.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Đây là kiếm lệnh chấp sự U Linh Ma Kiếm, ta không biết ngươi nói Thanh Thủy trưởng lão là ai, ta chỉ biết đây là thứ gia chủ giao cho ta. Ta chỉ biết ngươi nên nghe lệnh ta, người trái lệnh chỉ có đường chết. Ngươi ở trong U Linh kiếm các thời gian không ngắn, ngươi nên yên lòng chết.
- A a a . . .
Lạ là Độc Cô Chiến Nhất chưa chết, gã vùng vẫy dưới đất, nhìn Vu Nhai chằm chằm.
- Tiếp theo . . .
Độc Cô Đoạn Vân nhảy ra nói:
- Chấp sự U Linh Ma Kiếm, xin hãy cho bọn họ cơ hội lấy công chuộc tội. Không có bọn họ sợ là sự việc sẽ kéo dài mấy ngày.
Độc Cô Đoạn Vân vẫn quỳ một gối, nhìn mấy người khác trong sân.
Đám người liếc nhau, lại ngó Độc Cô Chiến Nhất nằm dưới đất, bọn họ không chút do dự quỳ xuống, không nói lời nào.
Vu Nhai phất tay:
- Đúng vậy! Các ngươi cũng phải cẩn thận, dù sao chấp sự U Linh Ma Kiếm ta đây đột nhiên xuất hiện đúng là lạ, hơn nữ bị người xúi giục nên không đáng trách. Vậy hãy lấy công chuộc tội đi.
Vu Nhai thu Thí Thần Ma Nhẫn về.
Mọi người, bao gồm Độc Cô Đoạn Vân nhìn Vu Nhai cất đi dao găm đen đáng sợ thì thở phào nhẹ nhõm, nặng nề nói:
- Tuân lệnh!
Vu Nhai đứng bên cạnh cơ thể Độc Cô Chiến Nhất vặn vẹo, nhìn mấy người trước mặt.
Vu Nhai nói:
- Có một điều Độc Cô Chiến Nhất nói đúng, đây là việc riêng của ta. Đúng là ta chỉ vì cứu mấy người bị Quang Minh thần điện bắt nên sử dụng lực lượng U Linh kiếm các, xin hỏi dù như vậy các ngươi vẫn nghe theo lệnh của ta sao?
Các sát thủ không nhìn thẳng vào Vu Nhai, nặng nề nói:
- Đúng vậy!
Trong U Linh kiếm các mọi thứ nghe theo mệnh lệnh, dù là lệnh gì các sát thủ quyết tâm phải chết. Thanh niên đã chứng thực hắn là chấp sự U Linh Ma Kiếm thì phải chấp hành mệnh lệnh của hắn, dù bây giờ hắn kêu các sát thủ đi chết.
Vu Nhai lặp lại câu hỏi:
- Nói vậy nơi này do ta quyết định?
Chỉ một chữ:
- Đúng!
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Vậy các ngươi đi đi.
Vu Nhai cúi đầu nhìn Độc Cô Chiến Nhất chưa chết nằm quằn quại dưới chân hắn, nói:
- Xử lý cái xác này đi, ta tin các ngươi sẽ có cách.
Bọn họ đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh! Chấp sự U Linh Ma Kiếm đại nhân, chúng ta xin cáo lui. Buổi tối sẽ đưa tất cả tin tức đến cho đại nhân.
Bọn họ nhìn hướng Độc Cô Chiến Nhất, khi cả đám lui xuống thì gã đã chết, chết không nhắm mắt.
Độc Cô Chiến Nhất không cam lòng. Tại sao? Tại sao gã sẽ chết như vậy? Độc Cô Chiến Nhất vô cùng hối hận, làm chim đầu đàn làm chi? Để người khác làm càng tốt hơn.
Độc Cô Chiến Nhất không biết rằng các sát thủ khác sẽ không làm con chim đầu đàn.
Khi Độc Cô Chiến Nhất nghe nói có chấp sự U Linh Ma Kiếm trẻ đến thì nổi lòng sát ý. Bởi vì Thanh Thủy trưởng lão đã già, vị trí chấp sự U Linh Ma Kiếm sẽ nhanh bỏ trống, Độc Cô Chiến Nhất là một trong những ứng cử viên nặng ký. Lúc trước Độc Cô Chiến Nhất lo lót chuẩn bị nhiều mặt, mắt thấy cuối cùng sắp thoát bể khổ, rời khỏi Ma Pháp đế quốc làm gã phập phồng lo sợ, trở thành chấp sự U Linh Ma Kiếm.
Tuy thực lực của Độc Cô Chiến Nhất chỉ có thiên binh sư lục đoạn nhưng gã rất trẻ, chưa tới bốn mươi tuổi, tương lai chắc chắn sẽ trở thành thánh binh sư. Độc Cô Chiến Nhất có kinh nghiệm ẩn núp trong Ma Pháp đế đô, có ai không phục gã?
Nhưng không ngờ chấp sự U Linh Ma Kiếm mới xuất hiện, hỏi sao Độc Cô Chiến Nhất chịu cam lòng?
Nghe Độc Cô Đoạn Vân nói chấp sự U Linh Ma Kiếm trẻ tuổi thì Độc Cô Chiến Nhất càng không cam lòng, không tin. Độc Cô Chiến Nhất với lý do không tin có chấp sự U Linh Ma Kiếm trẻ tuổi như thế, gã kéo người khác lại đây chứng thực.
Giọng Vu Nhai không hề có ý hối lỗi:
- Làm sao đây? Biết tên các chủ là chuyện rất nguy hiểm, có nên tiêu diệt hết các ngươi tại chỗ không? Đúng rồi, các ngươi là tồn tại đẳng cấp cao nhất U Linh kiếm các, các ngươi nên biết sự việc quan trọng thế nào. Thôi thì tự sát đi, trừ Độc Cô Đoạn Vân ra tất cả hãy tự tử.
- Tiểu tử, ngươi . . .
Không đợi Độc Cô Chiến Nhất nói xong Vu Nhai đổi giọng, thanh âm sắc bén hơn:
- Độc Cô Đoạn Vân, trong U Linh kiếm các không phục tùng mệnh lệnh có kết cuộc gì?
Vu Nhai không biết chế độ điều lệ của U Linh kiếm các nhưng chắc chỉ có một kết cuộc.
- Chết!
Vu Nhai lạnh lùng hỏi:
- Ta có ra lệnh bọn họ đến gặp ta không?
- Không có!
- Vậy có phải bọn họ đáng chết?
- Đúng vậy!
Độc Cô Đoạn Vân toát mồ hôi lạnh, bản năng kiên quyết đáp. Không lẽ chấp sự U Linh Ma Kiếm định làm thật? Vậy gã nên làm sao? Không cần Độc Cô Đoạn Vân đắn đo, câu trả lời vừa rồi đã là quyết định của gã.
- Vậy thì chết hết đi!
Giọng Vu Nhai trầm thấp phát ra từ gian phòng. Độc Cô Đoạn Vân cảm nhận hơi thở càng khủng khiếp hơn trước phô thiên cái địa khuếch tán. Không, không chỉ là sát ý, còn có hơi thở hủy thiên diệt địa. Mọi người trong sân ngửi được mùi chết chóc, cơ thể bọn họ không nhúc nhích được, bị hơi thở này trói chặt.
Bọn họ trợn tròn mắt nhìn một người chậm rãi bước ra khỏi phòng. Chậm sao? Không, không chậm chút nào, chẳng qua là linh giác sát thủ cảm thấy chậm. Nếu là bình thường bọn họ có thể tránh khỏi nhưng nay bị áp chế không cách nào vùng thoát, chỉ bị trói một vài giây đã đủ trí mạng, đây chính là sát thủ.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Thanh niên nhúc nhích, tay hắn không cầm kiếm mà là dao găm đen thui. Trông thấy dao găm bọn họ như thấy tử thần gọi về. Dao găm nhẹ nhàng xẹt qua Độc Cô Chiến Nhất đứng đằng trước nhất, vênh váo muốn nói gì nhưng cơ mặt cứng ngắc. Dao găm nhẹ lướt qua cổ Độc Cô Chiến Nhất.
Máu không phun ra, dường như bị dao găm hút hết.
- A a a . . .
Độc Cô Chiến Nhất trợn to mắt, gã cảm giác sự sống dần trôi đi. Chết? Đã chết? 3Độc Cô Chiến Nhất ẩn núp trong Ma Pháp đế đô lâu như vậy cuối cùng chết thế này? Độc Cô Chiến Nhất răng rắc nghiêng đầu thấy mặt thanh niên.
Khuôn mặt rất quen thuộc, rất giống mặt U Linh kiếm các chủ Độc Cô Chiến Nhất từng gặp.
Độc Cô Chiến Nhất cảm nhận hơi thở trên người thanh niên, trợn lồi mắt ra. Đỉnh địa binh sư, Độc Cô Chiến Nhất đường đường là cao thủ thiên binh sư lục đoạn, đại sát thủ mà chết dưới lưỡi dao đỉnh địa binh sư? Sao có thể, đây rốt cuộc là chuyện gì?
Vu Nhai dừng lại, hơi ngoái đầu nhìn Độc Cô Chiến Nhất:
- Không có gì, chỉ nói lên cách giết người của ta mạnh hơn ngươi.
Vu Nhai sẽ không nói hắn đang cầm thần binh, nếu không có Thí Thần Ma Nhẫn thì chưa chắc hắn giết Độc Cô Chiến Nhất được.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Đây là kiếm lệnh chấp sự U Linh Ma Kiếm, ta không biết ngươi nói Thanh Thủy trưởng lão là ai, ta chỉ biết đây là thứ gia chủ giao cho ta. Ta chỉ biết ngươi nên nghe lệnh ta, người trái lệnh chỉ có đường chết. Ngươi ở trong U Linh kiếm các thời gian không ngắn, ngươi nên yên lòng chết.
- A a a . . .
Lạ là Độc Cô Chiến Nhất chưa chết, gã vùng vẫy dưới đất, nhìn Vu Nhai chằm chằm.
- Tiếp theo . . .
Độc Cô Đoạn Vân nhảy ra nói:
- Chấp sự U Linh Ma Kiếm, xin hãy cho bọn họ cơ hội lấy công chuộc tội. Không có bọn họ sợ là sự việc sẽ kéo dài mấy ngày.
Độc Cô Đoạn Vân vẫn quỳ một gối, nhìn mấy người khác trong sân.
Đám người liếc nhau, lại ngó Độc Cô Chiến Nhất nằm dưới đất, bọn họ không chút do dự quỳ xuống, không nói lời nào.
Vu Nhai phất tay:
- Đúng vậy! Các ngươi cũng phải cẩn thận, dù sao chấp sự U Linh Ma Kiếm ta đây đột nhiên xuất hiện đúng là lạ, hơn nữ bị người xúi giục nên không đáng trách. Vậy hãy lấy công chuộc tội đi.
Vu Nhai thu Thí Thần Ma Nhẫn về.
Mọi người, bao gồm Độc Cô Đoạn Vân nhìn Vu Nhai cất đi dao găm đen đáng sợ thì thở phào nhẹ nhõm, nặng nề nói:
- Tuân lệnh!
Vu Nhai đứng bên cạnh cơ thể Độc Cô Chiến Nhất vặn vẹo, nhìn mấy người trước mặt.
Vu Nhai nói:
- Có một điều Độc Cô Chiến Nhất nói đúng, đây là việc riêng của ta. Đúng là ta chỉ vì cứu mấy người bị Quang Minh thần điện bắt nên sử dụng lực lượng U Linh kiếm các, xin hỏi dù như vậy các ngươi vẫn nghe theo lệnh của ta sao?
Các sát thủ không nhìn thẳng vào Vu Nhai, nặng nề nói:
- Đúng vậy!
Trong U Linh kiếm các mọi thứ nghe theo mệnh lệnh, dù là lệnh gì các sát thủ quyết tâm phải chết. Thanh niên đã chứng thực hắn là chấp sự U Linh Ma Kiếm thì phải chấp hành mệnh lệnh của hắn, dù bây giờ hắn kêu các sát thủ đi chết.
Vu Nhai lặp lại câu hỏi:
- Nói vậy nơi này do ta quyết định?
Chỉ một chữ:
- Đúng!
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Vậy các ngươi đi đi.
Vu Nhai cúi đầu nhìn Độc Cô Chiến Nhất chưa chết nằm quằn quại dưới chân hắn, nói:
- Xử lý cái xác này đi, ta tin các ngươi sẽ có cách.
Bọn họ đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh! Chấp sự U Linh Ma Kiếm đại nhân, chúng ta xin cáo lui. Buổi tối sẽ đưa tất cả tin tức đến cho đại nhân.
Bọn họ nhìn hướng Độc Cô Chiến Nhất, khi cả đám lui xuống thì gã đã chết, chết không nhắm mắt.
Độc Cô Chiến Nhất không cam lòng. Tại sao? Tại sao gã sẽ chết như vậy? Độc Cô Chiến Nhất vô cùng hối hận, làm chim đầu đàn làm chi? Để người khác làm càng tốt hơn.
Độc Cô Chiến Nhất không biết rằng các sát thủ khác sẽ không làm con chim đầu đàn.
Khi Độc Cô Chiến Nhất nghe nói có chấp sự U Linh Ma Kiếm trẻ đến thì nổi lòng sát ý. Bởi vì Thanh Thủy trưởng lão đã già, vị trí chấp sự U Linh Ma Kiếm sẽ nhanh bỏ trống, Độc Cô Chiến Nhất là một trong những ứng cử viên nặng ký. Lúc trước Độc Cô Chiến Nhất lo lót chuẩn bị nhiều mặt, mắt thấy cuối cùng sắp thoát bể khổ, rời khỏi Ma Pháp đế quốc làm gã phập phồng lo sợ, trở thành chấp sự U Linh Ma Kiếm.
Tuy thực lực của Độc Cô Chiến Nhất chỉ có thiên binh sư lục đoạn nhưng gã rất trẻ, chưa tới bốn mươi tuổi, tương lai chắc chắn sẽ trở thành thánh binh sư. Độc Cô Chiến Nhất có kinh nghiệm ẩn núp trong Ma Pháp đế đô, có ai không phục gã?
Nhưng không ngờ chấp sự U Linh Ma Kiếm mới xuất hiện, hỏi sao Độc Cô Chiến Nhất chịu cam lòng?
Nghe Độc Cô Đoạn Vân nói chấp sự U Linh Ma Kiếm trẻ tuổi thì Độc Cô Chiến Nhất càng không cam lòng, không tin. Độc Cô Chiến Nhất với lý do không tin có chấp sự U Linh Ma Kiếm trẻ tuổi như thế, gã kéo người khác lại đây chứng thực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.