Chương 470: Sẽ phải trả giá đắt
Hạ Nhật Dịch Lãnh
11/03/2015
Đương nhiên, Độc Cô Tề là người ra tay cuối cùng. Trước khi ra tay, hắn không quên nhìn chằm chằm vào Vu Nhai, sự âm độc lóe lên trong mắt sau đó lập tức biến mất.
- Nhân loại, hóa ra ngươi chỉ có thực lực Hoàng Binh Sư ngũ đoạn mà thôi.
Dị Ma Nhân nói với giọng khô khốc.
- Ở ngay trước mặt ngươi, Hoàng Binh Sư ngũ đoạn cũng có thể giết chết người của ngươi, thậm chí giết cả ngươi. Đừng quên ta đã nói, từ trước đến nay nhân loại thích sáng tạo kỳ tích.
Vu Nhai nhẹ giọng trả lời, lại làm cho đám người Độc Cô Cửu Lan có cảm giác giống như được ma pháp cường lực gia cường. Bọn họ cũng không biết tại sao lại như vậy. Hình như từng cử chỉ, lời nói của người này đều có thể ảnh hưởng tới sức chiến đấu của bọn họ.
Đây dường như chính là sự cuốn hút mà Đồng Cô đã nói...
- Ám ảnh chặn giết, Minh ám đan xen!
Vu Nhai hoàn toàn buông tay buông chân, phát huy ám ảnh chặn giết vô cùng nhuần nhuyễn. Không ngờ hắn thật sự lấy thực lực Hoàng Binh Sư ngũ đoạn chặn công kích của chuẩn tướng Dị Ma Nhân.
Nhìn biểu hiện của Vu Nhai, người khác càng đánh lại càng hăng. Chỉ có điều kỳ tích dù sao cũng là số ít.
Mặc dù Độc Cô Cửu Lan đã dùng thuốc trị thương, nhưng vẫn cảm thấy mệt mỏi. Trước đó nàng tiêu hao quá lớn. Bên phía Dị Ma Nhân lại vẫn duy trì sức chiến đấu.
Vì các hài tử, nàng có thể đánh ra lực lượng cường đại. Nhưng muốn chuyển bại thành thắng vẫn quá khó khăn.
- Ngao...
Không biết đánh bao lâu, ngay đám người Độc Cô Cửu Lan càng đánh càng lùi, trong lòng vô cùng lo lắng. Thiết Phi Long ở phía trên đột nhiên xuất động, kêu lên một tiếng, sau đó chở các hài tử từ trên không trung lao xuống, phun ra ma pháp hắc ám trên diện rộng, trực tiếp đánh tới tất cả Dị Ma Nhân.
Đương nhiên, dù sao trên người Thiết Phi Long cũng đang bị thương, cũng không cách nào một đòn giết chết tất cả Dị Ma Nhân. Nhưng muốn áp chế bọn họ một chút đã đủ rồi. Đám người Độc Cô Cửu Lan cảm thấy chấn động, càng phản công mạnh.
Có Thiết Phi Long giúp đỡ, thế cục thoáng cái liền xoay chuyển, biến thành bọn họ ép Dị Ma Nhân tới không thở nổi.
- Bô bô...
Đúng lúc này, chuẩn tướng Dị Ma Nhân đang cùng Vu Nhai đại chiến đột nhiên kêu lên. Trong nháy mắt, những Dị Ma Nhân bị đám người Độc Cô Cửu Lan áp chế liền gật đầu, rất nhanh lui ra. Xem ra bọn họ chuẩn bị mở đường chạy thoát.
- Giết chết bọn họ. Tuyệt không thể để cho bọn họ rời khỏi đây. Chỉ sợ bọn họ còn có viện binh bên ngoài.
Vu Nhai sao có thể chấp nhận để cho bọn chúng chạy thoát. Ban đầu đám người Độc Cô Cửu Lan vốn không muốn chiến đấu. Dị Ma Nhân chạy mất cũng tốt. Chí ít các hài tử đã an toàn, bọn họ cũng an toàn. Mặc dù bây giờ chiếm thượng phong, nhưng giống như chuẩn tướng Dị Ma Nhân này nói, thực lực của nam nhân thần bí đeo mặt nạ chỉ là Hoàng Binh Sư ngũ đoạn. Có trời mới biết được hắn có thể kiên trì bao lâu. Bọn họ... Nếu như bây giờ có thể ngủ một giấc thì thật tốt.
Nghe được Vu Nhai nói vậy, đám người Độc Cô Cửu Lan vốn muốn thở phào, lập tức trở nên cảnh giác, cắn răng đuổi theo. Nhưng bọn họ cảm thấy buồn bực. Bởi rõ ràng Thiết Phi Long có ma pháp quần công, cho nên trốn xa, để ma pháp của Thiết Phi Long không đánh nhầm
- Đuổi theo. Không cần bận tâm. Vừa rồi ta đã quan sát rồi. Nơi này là một sơn cốc, chỉ có một lối ra!
Vu Nhai tiếp tục chỉ huy. Xem ra hắn đã thấy được, dưới Thiên Tội Uyên, mắt của nhân loại thật sự bị hạn chế. Rất nhiều điều không hiểu, thậm chí không thiếu kiến thức thông thường cũng không biết. Giống như cuộc chiến đấu bảo vệ làng trước đó, đánh rất loạn.
Lời nam nhân thần bí đeo mặt nạ nói vẫn tràn ngập ma lực, khiến cho bọn họ không tự chủ được hành động theo, truy sát ra ngoài.
- Nguy rồi, bọn họ muốn bay qua núi!
Độc Cô Cửu Lan đuổi theo một hồi, cũng không đuổi kịp, mà trơ mắt nhìn Dị Ma Nhân thật nhanh đã leo ra phía ngoài núi. Dị Ma Nhân có liêm đao liền với thân thể, đứng lên đặc biệt nhanh chóng.
- Thiết Phi Long, bắt bọn họ lại cho ta!
Giọng nói Vu Nhai vẫn tỉnh táo lạnh lùng.
- Ngao...
Thiết Phi Long mở rộng cánh, vỗ mạnh khiến đám Dị Ma Nhân đang rất hưng phấn bị đập rơi xuống. Mà phía dưới Độc Cô Cửu Lan đang đờ đẫn, theo bản năng giơ kiếm lên. Sau đó có kẻ xui xẻo liền trực tiếp cắm vào trên thân kiếm của nàng, phun ra một cột máu tươi.
Những người khác có lẽ không thuận lợi như nàng, nhưng cũng được sự giúp đỡ của Thiết Phi Long giết chết từng người một.
Ngay cả Độc Cô Tề cũng giết chết một tên. A, hình như không phải bị giết, mà là bị tiểu bằng hữu Tiểu Dịch phía trên, dùng một cái vảy của Thiết Phi Long rơi ra do bị thương trước đó ném xuống. Cái vảy này vô cùng sắc bén cắt Dị Ma Nhân thành hai nửa.
- Nhanh lên. Bên kia còn có hai tên nữa. Bọn họ tới lối ra rồi.
Độc Cô Cửu Lan đột nhiên kêu lên.
- Muội muội, ta đã ở chỗ này chờ rất lâu rồi. Cũng không cần cướp của ca ca. Các ngươi mau giúp một tay, giết chết tên chuẩn tướng Dị Ma Nhân đáng chết kia!
Giọng nói Độc Cô Cửu Dã vang vọng. Hắn đứng ở trên lưng Long Báo, vươn cổ ra cũng không nhìn thấy cái gì. Vì quá xa quá tối, cùng lắm dưới kiếm quang chớp động có thể nhìn thấy được vài nhân ảnh di chuyển. May là giọng nói Vu Nhai khiến hắn đoán được cuộc chiến đấu của hắn sắp bắt đầu. Hắn cùng Long Báo đã sớm chuẩn bị sẵn sàng. Hắn cùng với Long Báo hai đấu với hai, tuyệt đối không thành vấn đề.
- Đại ca!
Sắc mặt Độc Cô Cửu Lan lộ vẻ vui mừng. Tuy rằng nàng gần như không nhìn thấy đại ca, nhưng giọng nói này rõ là không sai.
Nàng nghe ra được ý của đại ca. Hóa ra ban đầu chính là bản thân nam nhân thần bí đeo mặt nạ này tìm tới, hơn nữa đã sớm tính toán tất cả mọi chuyện, an bài cho đại ca ở lối vào. Thật là nam nhân lợi hại. Đây là bày mưu nghĩ kế trong truyền thuyết sao?
- Đi, chúng ta đi hỗ trợ... Vị cao thủ đeo mặt nạ kia!
Độc Cô Cửu Lan nghe đại ca nói vậy, đã sớm an lòng. Nàng biết, với thực lực của đại ca, đối phó hai cao thủ Dị Ma Nhân thực lực Hoàng Binh Sư có lẽ không được, nhưng tuyệt đối không chết được. Hơn nữa lần này đại ca đã sớm có sự chuẩn bị, càng không cần phải lo lắng. Nàng lại không biết, đại ca nàng còn có một con vật cưỡi tạm thời có tốc độ rất nhanh.
- Thế nào, ngươi cũng muốn leo núi chạy trốn sao?
Vu Nhai nhìn Độc Cô Cửu Lan qua, cũng không vội vàng tấn công, ung dung hỏi.
Vu Nhai đã chiến đấu cùng Hoàng Binh Sư đỉnh phong lâu như vậy, cảm giác vẫn có phần chênh lệch. Nếu như tiếp tục đánh như vậy, không Dẫn động, nhất định phải bị đánh bại. Hiện tại có người qua giúp đỡ, hắn lại lười đánh. Chỉ cần biết thực lực của mình là được rồi.
Vu Nhai cảm giác lấy thực lực bây giờ, nếu như chỉ là Hoàng Binh Sư đỉnh phong, khẳng định có thể đánh được. Phải biết rằng, Dị Ma Nhân cũng là cao thủ ám sát. Bọn họ so với Hoàng Binh Sư đỉnh phong thậm chí còn cường đại hơn.
- Nhân loại, ngươi sẽ phải trả giá đắt. Tộc chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi.
- Nhân loại, hóa ra ngươi chỉ có thực lực Hoàng Binh Sư ngũ đoạn mà thôi.
Dị Ma Nhân nói với giọng khô khốc.
- Ở ngay trước mặt ngươi, Hoàng Binh Sư ngũ đoạn cũng có thể giết chết người của ngươi, thậm chí giết cả ngươi. Đừng quên ta đã nói, từ trước đến nay nhân loại thích sáng tạo kỳ tích.
Vu Nhai nhẹ giọng trả lời, lại làm cho đám người Độc Cô Cửu Lan có cảm giác giống như được ma pháp cường lực gia cường. Bọn họ cũng không biết tại sao lại như vậy. Hình như từng cử chỉ, lời nói của người này đều có thể ảnh hưởng tới sức chiến đấu của bọn họ.
Đây dường như chính là sự cuốn hút mà Đồng Cô đã nói...
- Ám ảnh chặn giết, Minh ám đan xen!
Vu Nhai hoàn toàn buông tay buông chân, phát huy ám ảnh chặn giết vô cùng nhuần nhuyễn. Không ngờ hắn thật sự lấy thực lực Hoàng Binh Sư ngũ đoạn chặn công kích của chuẩn tướng Dị Ma Nhân.
Nhìn biểu hiện của Vu Nhai, người khác càng đánh lại càng hăng. Chỉ có điều kỳ tích dù sao cũng là số ít.
Mặc dù Độc Cô Cửu Lan đã dùng thuốc trị thương, nhưng vẫn cảm thấy mệt mỏi. Trước đó nàng tiêu hao quá lớn. Bên phía Dị Ma Nhân lại vẫn duy trì sức chiến đấu.
Vì các hài tử, nàng có thể đánh ra lực lượng cường đại. Nhưng muốn chuyển bại thành thắng vẫn quá khó khăn.
- Ngao...
Không biết đánh bao lâu, ngay đám người Độc Cô Cửu Lan càng đánh càng lùi, trong lòng vô cùng lo lắng. Thiết Phi Long ở phía trên đột nhiên xuất động, kêu lên một tiếng, sau đó chở các hài tử từ trên không trung lao xuống, phun ra ma pháp hắc ám trên diện rộng, trực tiếp đánh tới tất cả Dị Ma Nhân.
Đương nhiên, dù sao trên người Thiết Phi Long cũng đang bị thương, cũng không cách nào một đòn giết chết tất cả Dị Ma Nhân. Nhưng muốn áp chế bọn họ một chút đã đủ rồi. Đám người Độc Cô Cửu Lan cảm thấy chấn động, càng phản công mạnh.
Có Thiết Phi Long giúp đỡ, thế cục thoáng cái liền xoay chuyển, biến thành bọn họ ép Dị Ma Nhân tới không thở nổi.
- Bô bô...
Đúng lúc này, chuẩn tướng Dị Ma Nhân đang cùng Vu Nhai đại chiến đột nhiên kêu lên. Trong nháy mắt, những Dị Ma Nhân bị đám người Độc Cô Cửu Lan áp chế liền gật đầu, rất nhanh lui ra. Xem ra bọn họ chuẩn bị mở đường chạy thoát.
- Giết chết bọn họ. Tuyệt không thể để cho bọn họ rời khỏi đây. Chỉ sợ bọn họ còn có viện binh bên ngoài.
Vu Nhai sao có thể chấp nhận để cho bọn chúng chạy thoát. Ban đầu đám người Độc Cô Cửu Lan vốn không muốn chiến đấu. Dị Ma Nhân chạy mất cũng tốt. Chí ít các hài tử đã an toàn, bọn họ cũng an toàn. Mặc dù bây giờ chiếm thượng phong, nhưng giống như chuẩn tướng Dị Ma Nhân này nói, thực lực của nam nhân thần bí đeo mặt nạ chỉ là Hoàng Binh Sư ngũ đoạn. Có trời mới biết được hắn có thể kiên trì bao lâu. Bọn họ... Nếu như bây giờ có thể ngủ một giấc thì thật tốt.
Nghe được Vu Nhai nói vậy, đám người Độc Cô Cửu Lan vốn muốn thở phào, lập tức trở nên cảnh giác, cắn răng đuổi theo. Nhưng bọn họ cảm thấy buồn bực. Bởi rõ ràng Thiết Phi Long có ma pháp quần công, cho nên trốn xa, để ma pháp của Thiết Phi Long không đánh nhầm
- Đuổi theo. Không cần bận tâm. Vừa rồi ta đã quan sát rồi. Nơi này là một sơn cốc, chỉ có một lối ra!
Vu Nhai tiếp tục chỉ huy. Xem ra hắn đã thấy được, dưới Thiên Tội Uyên, mắt của nhân loại thật sự bị hạn chế. Rất nhiều điều không hiểu, thậm chí không thiếu kiến thức thông thường cũng không biết. Giống như cuộc chiến đấu bảo vệ làng trước đó, đánh rất loạn.
Lời nam nhân thần bí đeo mặt nạ nói vẫn tràn ngập ma lực, khiến cho bọn họ không tự chủ được hành động theo, truy sát ra ngoài.
- Nguy rồi, bọn họ muốn bay qua núi!
Độc Cô Cửu Lan đuổi theo một hồi, cũng không đuổi kịp, mà trơ mắt nhìn Dị Ma Nhân thật nhanh đã leo ra phía ngoài núi. Dị Ma Nhân có liêm đao liền với thân thể, đứng lên đặc biệt nhanh chóng.
- Thiết Phi Long, bắt bọn họ lại cho ta!
Giọng nói Vu Nhai vẫn tỉnh táo lạnh lùng.
- Ngao...
Thiết Phi Long mở rộng cánh, vỗ mạnh khiến đám Dị Ma Nhân đang rất hưng phấn bị đập rơi xuống. Mà phía dưới Độc Cô Cửu Lan đang đờ đẫn, theo bản năng giơ kiếm lên. Sau đó có kẻ xui xẻo liền trực tiếp cắm vào trên thân kiếm của nàng, phun ra một cột máu tươi.
Những người khác có lẽ không thuận lợi như nàng, nhưng cũng được sự giúp đỡ của Thiết Phi Long giết chết từng người một.
Ngay cả Độc Cô Tề cũng giết chết một tên. A, hình như không phải bị giết, mà là bị tiểu bằng hữu Tiểu Dịch phía trên, dùng một cái vảy của Thiết Phi Long rơi ra do bị thương trước đó ném xuống. Cái vảy này vô cùng sắc bén cắt Dị Ma Nhân thành hai nửa.
- Nhanh lên. Bên kia còn có hai tên nữa. Bọn họ tới lối ra rồi.
Độc Cô Cửu Lan đột nhiên kêu lên.
- Muội muội, ta đã ở chỗ này chờ rất lâu rồi. Cũng không cần cướp của ca ca. Các ngươi mau giúp một tay, giết chết tên chuẩn tướng Dị Ma Nhân đáng chết kia!
Giọng nói Độc Cô Cửu Dã vang vọng. Hắn đứng ở trên lưng Long Báo, vươn cổ ra cũng không nhìn thấy cái gì. Vì quá xa quá tối, cùng lắm dưới kiếm quang chớp động có thể nhìn thấy được vài nhân ảnh di chuyển. May là giọng nói Vu Nhai khiến hắn đoán được cuộc chiến đấu của hắn sắp bắt đầu. Hắn cùng Long Báo đã sớm chuẩn bị sẵn sàng. Hắn cùng với Long Báo hai đấu với hai, tuyệt đối không thành vấn đề.
- Đại ca!
Sắc mặt Độc Cô Cửu Lan lộ vẻ vui mừng. Tuy rằng nàng gần như không nhìn thấy đại ca, nhưng giọng nói này rõ là không sai.
Nàng nghe ra được ý của đại ca. Hóa ra ban đầu chính là bản thân nam nhân thần bí đeo mặt nạ này tìm tới, hơn nữa đã sớm tính toán tất cả mọi chuyện, an bài cho đại ca ở lối vào. Thật là nam nhân lợi hại. Đây là bày mưu nghĩ kế trong truyền thuyết sao?
- Đi, chúng ta đi hỗ trợ... Vị cao thủ đeo mặt nạ kia!
Độc Cô Cửu Lan nghe đại ca nói vậy, đã sớm an lòng. Nàng biết, với thực lực của đại ca, đối phó hai cao thủ Dị Ma Nhân thực lực Hoàng Binh Sư có lẽ không được, nhưng tuyệt đối không chết được. Hơn nữa lần này đại ca đã sớm có sự chuẩn bị, càng không cần phải lo lắng. Nàng lại không biết, đại ca nàng còn có một con vật cưỡi tạm thời có tốc độ rất nhanh.
- Thế nào, ngươi cũng muốn leo núi chạy trốn sao?
Vu Nhai nhìn Độc Cô Cửu Lan qua, cũng không vội vàng tấn công, ung dung hỏi.
Vu Nhai đã chiến đấu cùng Hoàng Binh Sư đỉnh phong lâu như vậy, cảm giác vẫn có phần chênh lệch. Nếu như tiếp tục đánh như vậy, không Dẫn động, nhất định phải bị đánh bại. Hiện tại có người qua giúp đỡ, hắn lại lười đánh. Chỉ cần biết thực lực của mình là được rồi.
Vu Nhai cảm giác lấy thực lực bây giờ, nếu như chỉ là Hoàng Binh Sư đỉnh phong, khẳng định có thể đánh được. Phải biết rằng, Dị Ma Nhân cũng là cao thủ ám sát. Bọn họ so với Hoàng Binh Sư đỉnh phong thậm chí còn cường đại hơn.
- Nhân loại, ngươi sẽ phải trả giá đắt. Tộc chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.