Chương 730: Ta chính là sư phụ của bọn họ.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
17/03/2015
Khi Vu Nhai nói chuyện trong tay thêm một cây búa. Huyền hoàng kim tinh kiếm công kích Vệ Hiên lại là bán thành phẩm đặt trên đài, tiếng keng keng vang lên phối hợp với bộ pháp của Vu Nhai. Lần này cho người cho người cảm giác hơi khác, khó nói khác ở đâu, chỉ biết là Vu Nhai trở nên cường đại hơn.
Thiên địa nguyên tố quanh người Vu Nhai trở nên hỗn loạn như ùa hướng hắn.
- Họ Vu, đến lượt ngươi!
Hai cây thiết côn đánh nhau cùng Vệ Hiên một phút xong nhanh chóng rút xuống. Vu Nhai giơ kiếm xông lên. Cuối cùng Vệ Hiên đã hiểu mấy người này muốn làm gì, mặt gã đen như lọ nồi. Bọn họ lấy gã làm máy kiểm tra so tài, chết tiệt!
Ba người một bên rèn một bên thì đánh với Vệ Hiên, khi đánh nhau kiếm sẽ bị mài mòn, dùng nó kiểm nghiệm xem kiếm của ai mạnh hơn.
Vệ Hiên điên cuồng nghĩ:
- Phản kích, phải phản kích!
Bất đắc dĩ tuy Vệ Hiên có công kích nhưng lực công kích có hạn. Chớp mắt một phút qua đi, đổi người.
- Ta nói này họ Vu, tên này là con rùa, dựa vào huyền hoàng kim tinh kiếm không thể phá mở phòng ngự của hắn!
- Cũng đúng, vậy thử xem ai kéo dài lâu hơn, ai cứng hơn.
Vu Nhai cũng nhận ra vấn đề này, tấm thuẫn của Vệ Hiên ít nhất là huyền binh thất giai, dựa vào huyền hoàng kim tinh kiếm bán thành phẩm của bọn họ không thể thành công.
- Đổi thời gian thành hai mươi giây, ta nghĩ như vậy càng thể hiện năng lực rèn của chúng ta. Kiếm mài mòn thì dùng hai mươi giây tu sửa, cho đến khi của ai gãy trước thì ngừng.
- Được, chúng ta nhất định sẽ kéo dài, càng cứng hơn.
Hai cây thiết côn cảm giác đề nghị này không trệ, nhưng khi bọn họ và Vu Nhai đối thoại làm khiến các nữ khán giả trợn mắt há hốc mồm. Nam nhân đúng là không phải thứ tốt lành, lời này quá ghê tởm.
Chiến đấu tiếp tục luân phiên, hai mươi giây không ngừng trao đổi. Hai cây thiết côn, Vu Nhai phải dốc hết sức, không thể nào không hết sức mà kiếm không bị mài mòn. Vệ Hiên không đứng im cho ngươi đánh, tuy gã không muốn trở thành máy kiểm tra cho ba người Vu Nhai nhưng bây giờ thân bất do kỹ.
Hai cây thiết côn chỉ có thực lực đỉnh hoàng binh sư nhưng bọn họ vốn không phải là hoàng binh sư bình thường, nếu không thì bọn họ đã chẳng xuất hiện ở chỗ Vu Nhai.
Hai huynh đệ phối hợp lại thực lực tăng lên gấp mấy lần.
Nếu không có Vu Nhai thì Vệ Hiên dễ đối phó với Vệ Hiên, nhưng hai mươi giây đổi người làm gã rất bực tức. Vệ Hiên khó mà dễ dàng đánh gục Vu Nhai, không, nên nói là không thể.
Cứ thế trong gian hình vuông chiến đấu bằng cách này, các cuộc chiến khác cũng trong tình trạng yên tĩnh trước cơn bão.
Kẻ yếu đã bị đào thải hết, số còn lại thực lực sàn sàn như nhau. Có kỵ sĩ dự bị hợp sức lại như Dạ Tình, Nghiêm Sương, có người bị thương, hoặc ở trong gian hình vuông của mình hồi phục sức khỏe.
Có một số bắt được lỗ hổng đấu trường hoàng gia, bọn họ không liên hợp cũng không chủ động đánh nhau mà giống như Vu Nhai tạm hợp tác trong một gian hình vuông, dùng cách này ôm cây đợi thỏ. Bọn họ chờ người xui xẻo đến rồi tiêu diệt, hai người cuối cùng chia thắng bại. Nên biết chỉ cần không cùng nhau ra gian hình vuông thì không tính là liên kết.
Cho nên cách gian hình vuông đơn giản nhưng lại không giản đơn, nguy hiểm đầy rẫy.
Cao thủ có ưu thế cường đại như Độc Cô Cửu Diệp vẫn chưa rời khỏi gian hình vuông của mình, sợ sơ sẩy đào thải người Độc Cô gia ra. Độc Cô Cửu Diệp tham gia kế hoạch thần binh chỉ để quan sát thực lực của Vu Nhai.
Cuộc so tài với các loại tình huống kéo dài một lúc lâu, còn lại khoảng ba mươi người, cơ bản toàn là người thượng lục tỉnh. Mấy người trung lục tỉnh liên kết lại, nếu không làm vậy bọn họ sẽ bị đào thải.
Không còn cơ hội thần chi binh sĩ nhưng con đường đi ma pháp đế quốc chưa bị phá hỏng.
Lúc trước Hoàng đế có nói sẽ châm chước xem nhận mấy người, tức là quan sát các kỵ sĩ dự bị chiến đấu rồi mới quyết định.
Lý Thân Bá và Lý Huyền Bá khá may mắn, hai người gặp nhau. Lý Thân Bá chiến thắng đại ca, nhưng vận may của gã đến đây chấm dứt. Lý Thân Bá xui xẻo vào gian hình vuông của Vu Nhai, tính cách của gã cũng thuộc loại mất kiên nhẫn.
Không chỉ là Lý Thân Bá, còn một thành viên hạ lục tỉnh siêu may mắn khác cũng bước vào, xong váng mắt.
Trong gian hình vuông của Vu Nhai có quá nhiều người. Người Bắc Đầu hành tỉnh, Thần Tượng hành tỉnh đang làm cái gì? Người Thuẫn lĩnh quá tội, bị người xem như con rùa thi nhau đập.
Người hạ lục tỉnh không dám hành động lỗ mãng. Nếu không có Lý Thân Bá, Vu Tiểu Dạ thì người hạ lục tỉnh không ngại tham gia phe Vệ Hiên, bây giờ gã đành ngồi trong góc chờ.
- Hai mươi giây đã đến, tới lượt các ngươi.
- Chết tiệt, sao nhanh tới hai mươi giây vậy? Chúng ta . . .
Hai cây thiết côn càng lúc càng bất lực, thanh kiếm sứt mẻ chưa kịp tu sửa đã đến giờ, kiếm trong tay Vu Nhai còn hoàn chỉnh.
- Hy vọng các ngươi đừng chơi xấu, có nhiều cặp mắt đang nhìn, các ngươi gánh vinh diệu Thần Tượng hành tỉnh!
Hai cây thiết côn định không dùng huyền hoàng kim tinh kiếm mà đổi sang búa đập Vệ Hiên, nhưng nghe Vu Nhai nói làm mặt họ nóng ran. Hai cây thiết côn không dám làm bậy nữa, nhưng hôm nay đã định là này tàn của bọn họ, huyền hoàng kim tinh kiếm bị gãy.
Ồn ào!
trận chiến căng thẳng, kích động đã có kết quả thứ nhất, Vu Nhai chiến thắng. Lúc trước tuy bảo đẳng cấp khác biệt nhưng có lẽ chất lượng bên trong không khác bao nhiêu. Có máy trắc nghiệm Vu Nhai là so tài công bằng, một mình Vu Nhai ra kiếm còn nhanh hơn hai cây thiết côn.
đoàn tạo đại sư, thiên tài đoàn tạo đại sư.
Trên bình đài to lớn, Huyền Binh đại đế vừa lòng nhìn Vu Nhai:
- Không tệ, thật sự rất khá.
Hoàng đế nhìn hướng Thất hoàng tử, khen ánh mắt của gã sắc bén. Nhị hoàng tử âm trầm nhìn Vu Nhai. Trừ Hoàng Phủ Cung ra không ai chú ý thấy biểu tình của Nhị hoàng tử.
Huyền Binh đại đế trầm ngâm một lúc, lên tiếng:
- Lúc trước phú thân vương nói muốn đề bạt hắn làm hạ phẩm tướng quân, trẫm chuẩn.
Mọi người ngẩn ngơ. Hạ phẩm tướng quân gì? Chỉ có Thất hoàng tử đã điều tra vè Vu Nhai biết phú thân vương Hoàng Phủ Dụ cũng là Hoàng Phủ đại tướng quân ở Kiếm Sơn hùng quan muốn đề bạt Vu Nhai làm hạ phẩm tướng quân nhưng bị quân bộ ném về. Sao có thể cho một tiểu tử trở thành tướng quân? Quan quân đã là miễn cưỡng, trong Huyền Binh đế quốc không có nhiều tướng quân, và phải có kinh nghiệm.
Hoàng Phủ đại tướng quân nói muốn biến Vu Nhai thành tướng quân, quyết không từ bỏ.
Hoàng Phủ đại tướng quân khó chịu trực tiếp viết thư cho Huyền Binh đại đế. Đối với đường đệ này Hoàng đế bó tay, nhìn tấu chương của Hoàng Phủ Dụ một lúc rồi bỏ xó. Bây giờ Hoàng đế chợt nhớ ra, chính miệng đồng ý.
- Hồi cung đi, chuyện kế tiếp do lão thất chủ trì, ngươi muốn chọn bao nhiêu người đi theo ngươi đến ma pháp đế quốc thì tự quyết định.
Huyền Binh đại đế dặn dò xong liền rời đi.
Thiên địa nguyên tố quanh người Vu Nhai trở nên hỗn loạn như ùa hướng hắn.
- Họ Vu, đến lượt ngươi!
Hai cây thiết côn đánh nhau cùng Vệ Hiên một phút xong nhanh chóng rút xuống. Vu Nhai giơ kiếm xông lên. Cuối cùng Vệ Hiên đã hiểu mấy người này muốn làm gì, mặt gã đen như lọ nồi. Bọn họ lấy gã làm máy kiểm tra so tài, chết tiệt!
Ba người một bên rèn một bên thì đánh với Vệ Hiên, khi đánh nhau kiếm sẽ bị mài mòn, dùng nó kiểm nghiệm xem kiếm của ai mạnh hơn.
Vệ Hiên điên cuồng nghĩ:
- Phản kích, phải phản kích!
Bất đắc dĩ tuy Vệ Hiên có công kích nhưng lực công kích có hạn. Chớp mắt một phút qua đi, đổi người.
- Ta nói này họ Vu, tên này là con rùa, dựa vào huyền hoàng kim tinh kiếm không thể phá mở phòng ngự của hắn!
- Cũng đúng, vậy thử xem ai kéo dài lâu hơn, ai cứng hơn.
Vu Nhai cũng nhận ra vấn đề này, tấm thuẫn của Vệ Hiên ít nhất là huyền binh thất giai, dựa vào huyền hoàng kim tinh kiếm bán thành phẩm của bọn họ không thể thành công.
- Đổi thời gian thành hai mươi giây, ta nghĩ như vậy càng thể hiện năng lực rèn của chúng ta. Kiếm mài mòn thì dùng hai mươi giây tu sửa, cho đến khi của ai gãy trước thì ngừng.
- Được, chúng ta nhất định sẽ kéo dài, càng cứng hơn.
Hai cây thiết côn cảm giác đề nghị này không trệ, nhưng khi bọn họ và Vu Nhai đối thoại làm khiến các nữ khán giả trợn mắt há hốc mồm. Nam nhân đúng là không phải thứ tốt lành, lời này quá ghê tởm.
Chiến đấu tiếp tục luân phiên, hai mươi giây không ngừng trao đổi. Hai cây thiết côn, Vu Nhai phải dốc hết sức, không thể nào không hết sức mà kiếm không bị mài mòn. Vệ Hiên không đứng im cho ngươi đánh, tuy gã không muốn trở thành máy kiểm tra cho ba người Vu Nhai nhưng bây giờ thân bất do kỹ.
Hai cây thiết côn chỉ có thực lực đỉnh hoàng binh sư nhưng bọn họ vốn không phải là hoàng binh sư bình thường, nếu không thì bọn họ đã chẳng xuất hiện ở chỗ Vu Nhai.
Hai huynh đệ phối hợp lại thực lực tăng lên gấp mấy lần.
Nếu không có Vu Nhai thì Vệ Hiên dễ đối phó với Vệ Hiên, nhưng hai mươi giây đổi người làm gã rất bực tức. Vệ Hiên khó mà dễ dàng đánh gục Vu Nhai, không, nên nói là không thể.
Cứ thế trong gian hình vuông chiến đấu bằng cách này, các cuộc chiến khác cũng trong tình trạng yên tĩnh trước cơn bão.
Kẻ yếu đã bị đào thải hết, số còn lại thực lực sàn sàn như nhau. Có kỵ sĩ dự bị hợp sức lại như Dạ Tình, Nghiêm Sương, có người bị thương, hoặc ở trong gian hình vuông của mình hồi phục sức khỏe.
Có một số bắt được lỗ hổng đấu trường hoàng gia, bọn họ không liên hợp cũng không chủ động đánh nhau mà giống như Vu Nhai tạm hợp tác trong một gian hình vuông, dùng cách này ôm cây đợi thỏ. Bọn họ chờ người xui xẻo đến rồi tiêu diệt, hai người cuối cùng chia thắng bại. Nên biết chỉ cần không cùng nhau ra gian hình vuông thì không tính là liên kết.
Cho nên cách gian hình vuông đơn giản nhưng lại không giản đơn, nguy hiểm đầy rẫy.
Cao thủ có ưu thế cường đại như Độc Cô Cửu Diệp vẫn chưa rời khỏi gian hình vuông của mình, sợ sơ sẩy đào thải người Độc Cô gia ra. Độc Cô Cửu Diệp tham gia kế hoạch thần binh chỉ để quan sát thực lực của Vu Nhai.
Cuộc so tài với các loại tình huống kéo dài một lúc lâu, còn lại khoảng ba mươi người, cơ bản toàn là người thượng lục tỉnh. Mấy người trung lục tỉnh liên kết lại, nếu không làm vậy bọn họ sẽ bị đào thải.
Không còn cơ hội thần chi binh sĩ nhưng con đường đi ma pháp đế quốc chưa bị phá hỏng.
Lúc trước Hoàng đế có nói sẽ châm chước xem nhận mấy người, tức là quan sát các kỵ sĩ dự bị chiến đấu rồi mới quyết định.
Lý Thân Bá và Lý Huyền Bá khá may mắn, hai người gặp nhau. Lý Thân Bá chiến thắng đại ca, nhưng vận may của gã đến đây chấm dứt. Lý Thân Bá xui xẻo vào gian hình vuông của Vu Nhai, tính cách của gã cũng thuộc loại mất kiên nhẫn.
Không chỉ là Lý Thân Bá, còn một thành viên hạ lục tỉnh siêu may mắn khác cũng bước vào, xong váng mắt.
Trong gian hình vuông của Vu Nhai có quá nhiều người. Người Bắc Đầu hành tỉnh, Thần Tượng hành tỉnh đang làm cái gì? Người Thuẫn lĩnh quá tội, bị người xem như con rùa thi nhau đập.
Người hạ lục tỉnh không dám hành động lỗ mãng. Nếu không có Lý Thân Bá, Vu Tiểu Dạ thì người hạ lục tỉnh không ngại tham gia phe Vệ Hiên, bây giờ gã đành ngồi trong góc chờ.
- Hai mươi giây đã đến, tới lượt các ngươi.
- Chết tiệt, sao nhanh tới hai mươi giây vậy? Chúng ta . . .
Hai cây thiết côn càng lúc càng bất lực, thanh kiếm sứt mẻ chưa kịp tu sửa đã đến giờ, kiếm trong tay Vu Nhai còn hoàn chỉnh.
- Hy vọng các ngươi đừng chơi xấu, có nhiều cặp mắt đang nhìn, các ngươi gánh vinh diệu Thần Tượng hành tỉnh!
Hai cây thiết côn định không dùng huyền hoàng kim tinh kiếm mà đổi sang búa đập Vệ Hiên, nhưng nghe Vu Nhai nói làm mặt họ nóng ran. Hai cây thiết côn không dám làm bậy nữa, nhưng hôm nay đã định là này tàn của bọn họ, huyền hoàng kim tinh kiếm bị gãy.
Ồn ào!
trận chiến căng thẳng, kích động đã có kết quả thứ nhất, Vu Nhai chiến thắng. Lúc trước tuy bảo đẳng cấp khác biệt nhưng có lẽ chất lượng bên trong không khác bao nhiêu. Có máy trắc nghiệm Vu Nhai là so tài công bằng, một mình Vu Nhai ra kiếm còn nhanh hơn hai cây thiết côn.
đoàn tạo đại sư, thiên tài đoàn tạo đại sư.
Trên bình đài to lớn, Huyền Binh đại đế vừa lòng nhìn Vu Nhai:
- Không tệ, thật sự rất khá.
Hoàng đế nhìn hướng Thất hoàng tử, khen ánh mắt của gã sắc bén. Nhị hoàng tử âm trầm nhìn Vu Nhai. Trừ Hoàng Phủ Cung ra không ai chú ý thấy biểu tình của Nhị hoàng tử.
Huyền Binh đại đế trầm ngâm một lúc, lên tiếng:
- Lúc trước phú thân vương nói muốn đề bạt hắn làm hạ phẩm tướng quân, trẫm chuẩn.
Mọi người ngẩn ngơ. Hạ phẩm tướng quân gì? Chỉ có Thất hoàng tử đã điều tra vè Vu Nhai biết phú thân vương Hoàng Phủ Dụ cũng là Hoàng Phủ đại tướng quân ở Kiếm Sơn hùng quan muốn đề bạt Vu Nhai làm hạ phẩm tướng quân nhưng bị quân bộ ném về. Sao có thể cho một tiểu tử trở thành tướng quân? Quan quân đã là miễn cưỡng, trong Huyền Binh đế quốc không có nhiều tướng quân, và phải có kinh nghiệm.
Hoàng Phủ đại tướng quân nói muốn biến Vu Nhai thành tướng quân, quyết không từ bỏ.
Hoàng Phủ đại tướng quân khó chịu trực tiếp viết thư cho Huyền Binh đại đế. Đối với đường đệ này Hoàng đế bó tay, nhìn tấu chương của Hoàng Phủ Dụ một lúc rồi bỏ xó. Bây giờ Hoàng đế chợt nhớ ra, chính miệng đồng ý.
- Hồi cung đi, chuyện kế tiếp do lão thất chủ trì, ngươi muốn chọn bao nhiêu người đi theo ngươi đến ma pháp đế quốc thì tự quyết định.
Huyền Binh đại đế dặn dò xong liền rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.