Chương 1579: Ta đến từ đế quốc Huyền Binh
Hạ Nhật Dịch Lãnh
25/04/2015
Đúng vậy, nàng tuy rằng phát điên, nhưng thực lực lại không có giảm sút, chỉ không tiến thêm mà thôi.
- Lồng đất...
Vu Nhai trực tiếp vọt tới, chắn ở trước mặt Tô Lôi. Hắn giậm mạnh chân xuống đất. Trong nháy mắt từng bức tường đất đột ngột nhô lên khỏi mặt đất, tạo thành một cái lồng đất, nửa hình tròn ở bên trong nhà gỗ, trực tiếp nhốt nữ nhân điên này lại!
Ầm ầm ầm...
Lão xử nữ vạn năm tất nhiên sẽ không cam lòng bị nhốt như vậy. Ma lực ở bên trong lồng đất điên cuồng phát ra, muốn đánh lồng đất kia thành mảnh nhỏ. Nhưng Vu Nhai sao có thể để cho nàng đạt được ý nguyện. Hắn lại có thổ đạo thành thần chuẩn cường giả thần cấp. Thánh cấp ba đoạn trong mắt hắn yếu tới mức đáng thương.
Thật may, hắn vẫn rất quen thuộc với ma pháp hệ thổ đơn giản.
- Nam nhân thối đáng chết, ta muốn ngươi chết không có chỗ chôn. Mơ tưởng bắt cóc đệ tử của ta. Ta phải giết ngươi... Ách!
Ầm...
Mặc dù bị nhốt ở trong, lão xử nữ vạn năm vẫn điên cuồng thét lên từng tiếng chói tai. Vu Nhai đương nhiên có thể tiếp tục vây khốn nàng. Chỉ có điều suy nghĩ một chút hắn vẫn dừng lại. Nàng không ngừng đánh ma lực vào phía trên lồng đất. Nàng lại bị lồng đất vây thật chặt, lực lượng ma pháp sẽ bắn ngược lại. Làm không tốt nàng sẽ bị ma pháp của mình bắn cho thành cặn bã.
Hắn không vây khốn nữa. Trong nhát mắt khi lồng đất bị đánh thành mảnh nhỏ, hắn tiện tay cầm cái ghế, đánh vào đầu nàng...
Ma đạo sư thánh cấp trực tiếp ngã xuống. Căn nhà gỗ lập tức trở lại yên tĩnh.
- Ai, người điên Thánh cấp vẫn khiến người ta đau đầu.
Sau khi làm xong, Vu Nhai lắc đầu. Hắn nhìn vị nữ nhân biến thái này đã từng phong cảnh vô hạn lại không biết phải nói gì. Trên thực tế hắn thật sự không nói gì. Hắn đã từng rất hận nữ nhân này. Thậm chí chờ sau khi cơn phong ba của Thủy Tinh qua đi, hắn từng kích động nghĩ đến chuyện cho nữ nhân này một kiếm giải quyết nàng. Nhưng bây giờ nhìn thấy nàng biến thành bộ dạng như vậy, hắn thật sự không biết nên nói cái gì cho phải.
Người đáng trách tất có đáng thương chỗ?
- Sư phụ...
Có vẻ như, Tô Lôi đã ở bên cạnh sư phụ có thể phát điên bất cứ lúc nào trong khoảng thời gian dài, nên đã tìm được một phương pháp tự bảo vệ mình. Hơn nữa có Vu Nhai ngăn cản, nàng cũng không bị thương. Chỉ là khi nhìn thấy sư phụ ngã trên mặt đất, nàng vội vàng vọt tới.
- Sư phụ của nàng không có việc gì đâu. Ta chỉ là tạm thời khiến cho người đó an tĩnh một chút mà thôi.
Vu Nhai nhìn Tô Lôi khẩn trương như vậy, liền nói. Mà lúc hắn đang nói chuyện, ngoài cửa, Tu Tư đã dẫn theo một lão già đầu tóc bạc phơ đi qua. Hơn nữa, không biết từ lúc nào đã đứng ngơ ngác đứng ở ngoài cửa. Lão đầu giơ cao ma pháp trượng, hình như vừa muốn phát động ma pháp lại không biết vì nguyên nhân gì đã ngừng lại.
Bọn họ đến Vu Nhai đương nhiên biết. Tới thật sự rất nhanh. Xem ra lão đầu này đã có rất nhiều kinh nghiệm để ngăn cản lão xử nữ vạn năm phát điên. Chỉ có điều lúc này lão đầu và Tu Tư đều đang ngẩn người, hơn nữa còn ngây người nhìn mình.
Vu Nhai trợn trừng mắt, nhìn lại mình một chút, sau đó lại nhìn hai người, hỏi:
- Tu Tư và vị lão tiên sinh này, các ngươi nhìn ta làm gì? Trên mặt ta có hoa sao?
- Ngươi… ngươi là ma đạo sư Thánh cấp?
Cuối cùng Tu Tư đã kịp phản ứng, ngơ ngác hỏi.
Vu Nhai lại trợn trừng mắt. Hắn cảm giác đau đầu, da mặt co rút. Không xong. Con mẹ nó thật đúng là xuất sư bất lợi. Không ngờ nhanh như vậy đã để lộ ra mình có thực lực cao. Ở rất nhiều nơi Thánh cấp đều thuộc về đại năng giả. Gần đây mình quen tiếp xúc cùng Thần cấp, trong lúc nhất thời cũng quên mất mình còn trẻ như vậy đã là Thánh cấp nhất định sẽ khiến người ta chú ý. Mình tới đế quốc Ma Pháp chính là để âm thầm điều tra.
- Ách, hình như là vậy.
Vu Nhai có chút buồn bực nói.
Theo Tu Tư, hắn đương nhiên chính là thực lực rất mạnh chỉ là có vài điều huyền diệu không tiện thể hiện ra. Không, hiện tại thật ra Tu Tư cũng không suy nghĩ gì nhiều. Hắn chỉ có một suy nghĩ. Tại sao thực lực của gia hỏa đáng nghi này lại cường đại như vậy?
Đầu óc co thắt, hắn có phần không phản ứng kịp.
- Không biết hai vị là thiên tài trẻ tuổi do đại gia tộc nào phái tới? Lão hủ xin chào.
Thật ra phản ứng của lão đầu rất nhanh. Hắn thấy người này còn trẻ như vậy, đã có thể đạt được Thánh cấp, chỉ có gia tộc hoặc thế lực cường đại mới có khả năng bồi dưỡng ra.
Vu Nhai ngẩn người một lát, linh cơ thoáng động, chậm rãi nở nụ cười. Sự phiền muộn nho nhỏ trên mặt hắn lập tức biến mất, nói:
- Ta là người Ngụy gia tỉnh Ma Pháp của đế quốc Huyền Binh. Sau khi đi tới đế quốc Ma Pháp ta mới phát hiện kẻ goi là thiên tài như ta đây cũng chỉ bình thường thôi!
- Cái gì, đế quốc Huyền Binh sao?
Lão đầu và Tu Tư rất nhanh lại ngẩng đầu lên. Xem ra đây không phải là chuyện đùa.
Cùng lúc đó, Tô Lôi cũng vội vàng ngẩng đầu ngơ ngác nhìn Vu Nhai. Lần này ba người thật sự bị kinh sợ không phản ứng kịp. Vu Nhai nói ra thân phận, quả thực quá kinh thiên động địa. Hơn nữa, không ngờ hắn thẳng thắn nói ra như vậy.
- Đúng vậy, chính là đế quốc Huyền Binh. Các ngươi không có nghe nhầm.
- Tu Tư đại ca, bọn họ không phải...
- Bọn họ dĩ nhiên không phải là bằng hữu chó má gì của ta cả. Chúng ta chỉ mới gặp nhau ở ngoài thành mà thôi.
Tu Tư nói thật nhanh, rốt cuộc tìm được cơ hội có thể giải thích hai người này và mình hoàn toàn không có chút quan hệ gì. Sau khi giải thích xong, hắn cảm giác thật sự thoải mái.
- Ngươi… ngươi tới tìm sư phụ ta sao?
Tô Lôi ngẩn người một lát, chợt chậm rãi bế sư phụ nàng lên giường nhỏ giọng hỏi.
- Đúng vậy. Đế quốc Huyền Binh thông qua các con đường, biết được Ngôn thánh ma đạo sư ở ngay trong Phiêu Phong Thành đế quốc Ma Pháp. Đúng lúc, công chúa Nguyệt Lâm Sa cũng mất tích ở trong Phiêu Phong Thành. Cho nên phái ta tới tìm hiểu tình hình một chút.
Vu Nhai thuận thế nói. Hắn nhìn về phía lão xử nữ vạn năm đang trên giường, lại nói:
- Chỉ có điều không nghĩ tới, không ngờ Ngôn thánh ma đạo sư biến thành bộ dạng như vậy. Ai, không biết tiểu thư Tô Lôi có thể nói cho ta biết chút tin tức có liên quan tới công chúa Nguyệt Lâm Sa hay không. Không biết nàng biết được bao nhiêu?
- Ta sợ rằng không giúp được ngươi. Mặc dù sư phụ không biến thành tình trạng như bây giờ, chỉ sợ nàng cũng không giúp được ngươi. Ở đế quốc Ma Pháp, thực lực sư phụ ta cũng chỉ là rất bình thường... Ta cũng chỉ biết là công chúa Nguyệt Lâm Sa mất tích, gần như mỗi thế lực đều đang điều tra. Nhưng đã hơn tám tháng trôi qua, một chút tin tức cũng không có. Hiện tại rất nhiều thế lực hình như đã dừng tìm kiếm công chúa Nguyệt Lâm Sa. Tất cả đều đang suy đoán nàng đã dữ nhiều lành ít.
Tô Lôi yên lặng nhìn Vu Nhai một hồi. Nàng nhớ tới lời Tu Tư nói. Thực lực người nam nhân trước mắt này cường đại như thế lại cái gì cũng không biết, thậm chí còn phải tới gần mình.
- Lồng đất...
Vu Nhai trực tiếp vọt tới, chắn ở trước mặt Tô Lôi. Hắn giậm mạnh chân xuống đất. Trong nháy mắt từng bức tường đất đột ngột nhô lên khỏi mặt đất, tạo thành một cái lồng đất, nửa hình tròn ở bên trong nhà gỗ, trực tiếp nhốt nữ nhân điên này lại!
Ầm ầm ầm...
Lão xử nữ vạn năm tất nhiên sẽ không cam lòng bị nhốt như vậy. Ma lực ở bên trong lồng đất điên cuồng phát ra, muốn đánh lồng đất kia thành mảnh nhỏ. Nhưng Vu Nhai sao có thể để cho nàng đạt được ý nguyện. Hắn lại có thổ đạo thành thần chuẩn cường giả thần cấp. Thánh cấp ba đoạn trong mắt hắn yếu tới mức đáng thương.
Thật may, hắn vẫn rất quen thuộc với ma pháp hệ thổ đơn giản.
- Nam nhân thối đáng chết, ta muốn ngươi chết không có chỗ chôn. Mơ tưởng bắt cóc đệ tử của ta. Ta phải giết ngươi... Ách!
Ầm...
Mặc dù bị nhốt ở trong, lão xử nữ vạn năm vẫn điên cuồng thét lên từng tiếng chói tai. Vu Nhai đương nhiên có thể tiếp tục vây khốn nàng. Chỉ có điều suy nghĩ một chút hắn vẫn dừng lại. Nàng không ngừng đánh ma lực vào phía trên lồng đất. Nàng lại bị lồng đất vây thật chặt, lực lượng ma pháp sẽ bắn ngược lại. Làm không tốt nàng sẽ bị ma pháp của mình bắn cho thành cặn bã.
Hắn không vây khốn nữa. Trong nhát mắt khi lồng đất bị đánh thành mảnh nhỏ, hắn tiện tay cầm cái ghế, đánh vào đầu nàng...
Ma đạo sư thánh cấp trực tiếp ngã xuống. Căn nhà gỗ lập tức trở lại yên tĩnh.
- Ai, người điên Thánh cấp vẫn khiến người ta đau đầu.
Sau khi làm xong, Vu Nhai lắc đầu. Hắn nhìn vị nữ nhân biến thái này đã từng phong cảnh vô hạn lại không biết phải nói gì. Trên thực tế hắn thật sự không nói gì. Hắn đã từng rất hận nữ nhân này. Thậm chí chờ sau khi cơn phong ba của Thủy Tinh qua đi, hắn từng kích động nghĩ đến chuyện cho nữ nhân này một kiếm giải quyết nàng. Nhưng bây giờ nhìn thấy nàng biến thành bộ dạng như vậy, hắn thật sự không biết nên nói cái gì cho phải.
Người đáng trách tất có đáng thương chỗ?
- Sư phụ...
Có vẻ như, Tô Lôi đã ở bên cạnh sư phụ có thể phát điên bất cứ lúc nào trong khoảng thời gian dài, nên đã tìm được một phương pháp tự bảo vệ mình. Hơn nữa có Vu Nhai ngăn cản, nàng cũng không bị thương. Chỉ là khi nhìn thấy sư phụ ngã trên mặt đất, nàng vội vàng vọt tới.
- Sư phụ của nàng không có việc gì đâu. Ta chỉ là tạm thời khiến cho người đó an tĩnh một chút mà thôi.
Vu Nhai nhìn Tô Lôi khẩn trương như vậy, liền nói. Mà lúc hắn đang nói chuyện, ngoài cửa, Tu Tư đã dẫn theo một lão già đầu tóc bạc phơ đi qua. Hơn nữa, không biết từ lúc nào đã đứng ngơ ngác đứng ở ngoài cửa. Lão đầu giơ cao ma pháp trượng, hình như vừa muốn phát động ma pháp lại không biết vì nguyên nhân gì đã ngừng lại.
Bọn họ đến Vu Nhai đương nhiên biết. Tới thật sự rất nhanh. Xem ra lão đầu này đã có rất nhiều kinh nghiệm để ngăn cản lão xử nữ vạn năm phát điên. Chỉ có điều lúc này lão đầu và Tu Tư đều đang ngẩn người, hơn nữa còn ngây người nhìn mình.
Vu Nhai trợn trừng mắt, nhìn lại mình một chút, sau đó lại nhìn hai người, hỏi:
- Tu Tư và vị lão tiên sinh này, các ngươi nhìn ta làm gì? Trên mặt ta có hoa sao?
- Ngươi… ngươi là ma đạo sư Thánh cấp?
Cuối cùng Tu Tư đã kịp phản ứng, ngơ ngác hỏi.
Vu Nhai lại trợn trừng mắt. Hắn cảm giác đau đầu, da mặt co rút. Không xong. Con mẹ nó thật đúng là xuất sư bất lợi. Không ngờ nhanh như vậy đã để lộ ra mình có thực lực cao. Ở rất nhiều nơi Thánh cấp đều thuộc về đại năng giả. Gần đây mình quen tiếp xúc cùng Thần cấp, trong lúc nhất thời cũng quên mất mình còn trẻ như vậy đã là Thánh cấp nhất định sẽ khiến người ta chú ý. Mình tới đế quốc Ma Pháp chính là để âm thầm điều tra.
- Ách, hình như là vậy.
Vu Nhai có chút buồn bực nói.
Theo Tu Tư, hắn đương nhiên chính là thực lực rất mạnh chỉ là có vài điều huyền diệu không tiện thể hiện ra. Không, hiện tại thật ra Tu Tư cũng không suy nghĩ gì nhiều. Hắn chỉ có một suy nghĩ. Tại sao thực lực của gia hỏa đáng nghi này lại cường đại như vậy?
Đầu óc co thắt, hắn có phần không phản ứng kịp.
- Không biết hai vị là thiên tài trẻ tuổi do đại gia tộc nào phái tới? Lão hủ xin chào.
Thật ra phản ứng của lão đầu rất nhanh. Hắn thấy người này còn trẻ như vậy, đã có thể đạt được Thánh cấp, chỉ có gia tộc hoặc thế lực cường đại mới có khả năng bồi dưỡng ra.
Vu Nhai ngẩn người một lát, linh cơ thoáng động, chậm rãi nở nụ cười. Sự phiền muộn nho nhỏ trên mặt hắn lập tức biến mất, nói:
- Ta là người Ngụy gia tỉnh Ma Pháp của đế quốc Huyền Binh. Sau khi đi tới đế quốc Ma Pháp ta mới phát hiện kẻ goi là thiên tài như ta đây cũng chỉ bình thường thôi!
- Cái gì, đế quốc Huyền Binh sao?
Lão đầu và Tu Tư rất nhanh lại ngẩng đầu lên. Xem ra đây không phải là chuyện đùa.
Cùng lúc đó, Tô Lôi cũng vội vàng ngẩng đầu ngơ ngác nhìn Vu Nhai. Lần này ba người thật sự bị kinh sợ không phản ứng kịp. Vu Nhai nói ra thân phận, quả thực quá kinh thiên động địa. Hơn nữa, không ngờ hắn thẳng thắn nói ra như vậy.
- Đúng vậy, chính là đế quốc Huyền Binh. Các ngươi không có nghe nhầm.
- Tu Tư đại ca, bọn họ không phải...
- Bọn họ dĩ nhiên không phải là bằng hữu chó má gì của ta cả. Chúng ta chỉ mới gặp nhau ở ngoài thành mà thôi.
Tu Tư nói thật nhanh, rốt cuộc tìm được cơ hội có thể giải thích hai người này và mình hoàn toàn không có chút quan hệ gì. Sau khi giải thích xong, hắn cảm giác thật sự thoải mái.
- Ngươi… ngươi tới tìm sư phụ ta sao?
Tô Lôi ngẩn người một lát, chợt chậm rãi bế sư phụ nàng lên giường nhỏ giọng hỏi.
- Đúng vậy. Đế quốc Huyền Binh thông qua các con đường, biết được Ngôn thánh ma đạo sư ở ngay trong Phiêu Phong Thành đế quốc Ma Pháp. Đúng lúc, công chúa Nguyệt Lâm Sa cũng mất tích ở trong Phiêu Phong Thành. Cho nên phái ta tới tìm hiểu tình hình một chút.
Vu Nhai thuận thế nói. Hắn nhìn về phía lão xử nữ vạn năm đang trên giường, lại nói:
- Chỉ có điều không nghĩ tới, không ngờ Ngôn thánh ma đạo sư biến thành bộ dạng như vậy. Ai, không biết tiểu thư Tô Lôi có thể nói cho ta biết chút tin tức có liên quan tới công chúa Nguyệt Lâm Sa hay không. Không biết nàng biết được bao nhiêu?
- Ta sợ rằng không giúp được ngươi. Mặc dù sư phụ không biến thành tình trạng như bây giờ, chỉ sợ nàng cũng không giúp được ngươi. Ở đế quốc Ma Pháp, thực lực sư phụ ta cũng chỉ là rất bình thường... Ta cũng chỉ biết là công chúa Nguyệt Lâm Sa mất tích, gần như mỗi thế lực đều đang điều tra. Nhưng đã hơn tám tháng trôi qua, một chút tin tức cũng không có. Hiện tại rất nhiều thế lực hình như đã dừng tìm kiếm công chúa Nguyệt Lâm Sa. Tất cả đều đang suy đoán nàng đã dữ nhiều lành ít.
Tô Lôi yên lặng nhìn Vu Nhai một hồi. Nàng nhớ tới lời Tu Tư nói. Thực lực người nam nhân trước mắt này cường đại như thế lại cái gì cũng không biết, thậm chí còn phải tới gần mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.