Chương 1702: Ta là đang uy hiếp ngươi
Hạ Nhật Dịch Lãnh
02/05/2015
- Nếu như ngài cần người, chúng ta có thể cho ngài người. Thứ tư: Lại cho Thần Chi Nguyên Giới và sủng vật của ta hấp thu mười giây lực lượng bản nguyên...
- Được một tấc lại muốn tiến một thước. Điểm thứ nhất ta có thể đáp ứng ngươi. Ba điểm sau, ngươi đừng hòng mơ tưởng. Hơn nữa ngươi vẫn phải trả ta lực lượng bản nguyên do Thần Chi Nguyên Giới mới của ngươi hấp thu.
Ma Thiên Chân Thần căm hận nói. Thả người này rời khỏi đây, đương nhiên không có vấn đề. Đối với nàng không có bất cứ thương tổn gì. Chỉ cần trả nàng lực lượng bản nguyên. Nhưng điểm thứ hai, muốn nàng cùng nhân loại hợp tác bình đẳng sao? Không thể như vậy được. Nàng là Ma Thiên Chân Thần cao cao tại thượng. Nhân loại chỉ là con kiến bò trên mặt đất. Loại chuyện hạ thấp thân phận như vậy nàng sẽ không làm.
Lại nói, nàng cũng cần tộc dân. Chính bởi vì nàng không có tộc dân, mới có thể để tên tiểu tử nhân loại đáng chết này ở đây càn rỡ.
Nếu như ở Kinh Thiên Nguyên Giới, cũng chính là Vị Tri Chi Địa, Vu Nhai sẽ không dám làm loạn. Cho dù xuất hiện tình huống tương tự với hiện tại, chỉ sợ là ngay cả đàm phán Vu Nhai cũng không dám, trực tiếp sử dụng Lục Thiên Nguyên Giới đập ra một thông đạo chạy ra ngoài.
Phải biết rằng, chờ cao thủ cấp Thần Hoàng của dân Cổ Duệ tới, hắn không muốn chết cũng khó.
Chân Thần không có kiếm, không có cách nào làm được được hắn, nhưng tộc dân của Chân Thần lại có biện pháp, có thể tiến vào đại lục Thần Huyền bất cứ lúc nào.
A, nếu như có tộc dân, Vu Nhai cũng không có khả năng xông đến tận chỗ lực lượng bản nguyên này. Khẳng định hắn còn chưa tới nơi, đã trực tiếp bị giết chết.
Bởi vậy Vu Nhai mới có thể đưa ra điều kiện nàng tạm thời không thể nắm giữ tộc dân. Nếu chẳng may nàng lại bồi dưỡng ra một hai cao thủ, giết chết Nguyệt Lâm Sa hoặc mình, như vậy khế ước gì cũng vô dụng. Chỉ có chờ đến thời điểm mình không sợ nàng nữa, mới có thể để cho nàng nắm giữ tộc dân.
Vu Nhai muốn khiến nàng vĩnh viễn không thể có tộc dân. Nhưng hắn có thể làm được như vậy sao?
Vẫn phải cho nàng chút hy vọng, nếu không sẽ gặp phải bi kịch cá chết lưới rách, chó nóng sẽ nhảy tường.
- Nhớ kỹ, ta không phải đang đàm phán với ngài, mà là đang uy hiếp ngài phải làm như vậy.
Vu Nhai đổi lại câu nói các nàng đã nói với Nguyệt Lâm Sa ra. Ngươi không phải rất bá đạo sao? Lão tử cũng để cho ngươi cảm nhận tư vị bị người bá đạo là thế nào:
- Ngài có đáp ứng hay không, đối với ta không thành vấn đề. Ta đã từng nói, ta sử dụng Lục Thiên Thần Ấn bị tổn hại đổi lấy Ma Thiên Thần Kiếm của ngài, cũng không tính là thiệt.
- Ngươi... thật là đáng chết!
Cảm giác bị người bá đạo quả thực không dễ nhận. Trong lòng Ma Thiên Chân Thần thầm tức giận. Nhưng nàng không có cách nào bắt được Vu Nhai. Ma Thiên Thần Kiếm bị bắt, không có tộc dân, nàng sẽ chết. Đúng vào lúc này, linh quang nàng chợt lóe lên, đột nhiên nói:
- Vẫn là câu nói kia. Điểm thứ nhất ta có thể đáp ứng ngươi. Những cái khác không cần phải bàn nữa. Nếu như ngươi còn muốn được một tấc lại tiến một thước, vậy ta sẽ giết Nguyệt Lâm Sa kia.
Tuy rằng Ma Thiên Chân Thần còn chưa hiểu rõ về loại sinh vật nhân loại bình thường này, nhưng có vẻ như rất coi trọng tình cảm.
Nhưng nàng dường như cũng phát hiện mình sai. Chỉ thấy nam tử tham lam vô sỉ trước mắt này nhún vai một cái nói:
- Ngài bỏ được sao? Thật vất vả mới gặp được một thiên tài như thế. Lại nói, ngài cho rằng ta rất để ý tới nàng ấy sao? Ta là Bách Tộc Vương. Nàng là đại đế đế quốc Ma Pháp. Chúng ta có thể nói là đầu lĩnh của hai quốc gia. Giống như hai Chân Thần của Thần Chi Nguyên Giới các ngài. Ngài thật sự cho rằng chúng ta hài hòa như thoạt nhìn phía ngoài sao? Hắc, sở dĩ hài hòa, sở dĩ ta đến cứu nàng giúp đỡ nàng, chẳng qua là bởi vì chúng ta có kẻ địch chung.
- Nàng gọi ngươi là đế phu.
Ma Thiên Chân Thần nghe hắn nói vậy, cảm thấy có chút mơ hồ, nhưng vẫn không buông tha nói.
- Đây chẳng qua là nàng một phía tình nguyện. Ngài nói xem, nếu như ngài thích Kinh Thiên Chân Thần, ngài muốn hắn tới làm trượng phu của ngài, hắn sẽ đáp ứng sao?
- Đây là chuyện không thể.
- Vậy ngài cảm thấy chúng ta có thể sao? Có lẽ có thể. Chờ giải quyết Kinh Thiên Nguyên Giới xong, chúng ta có lẽ sẽ xuất hiện một trận đại chiến. Sau đó ta thất bại, nàng cướp ta về làm đế phu. Hoặc nàng thất bại ta cướp nàng về. Ngoài ra đều không thể.
Vu Nhai nói:
- Hiện tại, nàng chết hay không có liên quan gì đến ta. Cùng lắm ta đổi người hợp tác mà thôi. Cùng lắm không nhận được giao tình của nàng.
- Ngươi nghĩ ngươi lừa gạt được ta sao? Ngươi không muốn để cho nàng trở thành tộc dân của ta. Đây rõ ràng là ngươi để ý nàng...
- Đúng vậy, ta không chỉ không muốn để cho nàng trở thành tộc dân của ngài, càng không muốn ngài nắm giữ tộc dân. Ta cũng nắm giữ Thần Chi Nguyên Giới, chắc hẳn ngài cũng hiểu. Khế ước bình đẳng của chúng ta không thể là vĩnh viễn.
Vu Nhai lại nói, Ma Thiên Nguyên Giới đâu phải là đối thủ của Vu Nhai. Trên phương diện đàm phán, ngay cả rất nhiều nhân loại cũng bị Vu Nhai nói tới á khẩu không trả lời được, nói gì tới Thần Chi Nguyên Giới y không biết gì về sinh vật phức tạp như hắn.
- Ngươi không muốn để cho ta cường đại lên sao?
Ma Thiên Nguyên Giới lạnh lùng nói.
Không có cách nào khống chế Nguyệt Lâm Sa, vậy không có cách nào thật sự nắm giữ đất đai đế quốc Ma Pháp. Ma Thiên Nguyên Giới cũng sẽ không quá cường đại được. Đạo lý cũng giống như không có tộc dân. Bởi vì đến lúc đó hai Thần Chi Nguyên Giới có thể sẽ phát sinh đại chiến.
Nguyên Giới không có tộc dân khẳng định sẽ là phía yếu thế. Điều kiện này quả thật làm cho Ma Thiên Nguyên Giới không có cách nào tiếp nhận được.
- Không sai. Chí ít tạm thời ta không dám cho ngài lớn mạnh. Thần Chi Nguyên Giới của ta còn đang trưởng thành. Chỉ có điều, chỉ cần tới thời điểm ta trưởng thành đến mức tương đương ngài, có thể cho ngài có tộc dân. Vừa rồi ta cũng đã nói, khế ước Nguyên Giới hiện tại chỉ là tạm thời.
- Loại điều kiện này ta không có khả năng đáp ứng.
- Ta đã từng nói, đối với ta không có vấn đề gì. Không có Ma Thiên Thần Kiếm, ngài chỉ là ma thú không có răng.
Nếu như có thể, Ma Thiên Chân Thần thật sự muốn hét to vài tiếng. Quá uất nghẹn. Trong lúc nhất thời nàng thật sự không nghĩ ra biện pháp gì. Nàng lại nghe nam tử nhân loại vô sỉ này nói:
- Ta sẽ phân tích cho ngài về tình hình đại lục Thần Huyền hiện nay. Kinh Thiên Nguyên Giới, đã tích lũy lực lượng cường đại, đang phát động tấn công đối với toàn bộ đại lục Thần Huyền. Đoạn Thiên Nguyên Giới, lại ẩn nấp không biết đang giở trò quỷ gì. Theo ta được biết, hắn gần như nắm giữ tin tức của toàn bộ đại lục. Nếu như ngài không có Ma Thiên Thần Kiếm, sợ rằng sẽ rất nguy hiểm. Nếu như ngài giết Nguyệt Lâm Sa lại không thể lập tức tìm được cao thủ có thiên phú Ma Thiên Trận Pháp tương đương, ngài sẽ gặp nguy hiểm hơn...
- Được một tấc lại muốn tiến một thước. Điểm thứ nhất ta có thể đáp ứng ngươi. Ba điểm sau, ngươi đừng hòng mơ tưởng. Hơn nữa ngươi vẫn phải trả ta lực lượng bản nguyên do Thần Chi Nguyên Giới mới của ngươi hấp thu.
Ma Thiên Chân Thần căm hận nói. Thả người này rời khỏi đây, đương nhiên không có vấn đề. Đối với nàng không có bất cứ thương tổn gì. Chỉ cần trả nàng lực lượng bản nguyên. Nhưng điểm thứ hai, muốn nàng cùng nhân loại hợp tác bình đẳng sao? Không thể như vậy được. Nàng là Ma Thiên Chân Thần cao cao tại thượng. Nhân loại chỉ là con kiến bò trên mặt đất. Loại chuyện hạ thấp thân phận như vậy nàng sẽ không làm.
Lại nói, nàng cũng cần tộc dân. Chính bởi vì nàng không có tộc dân, mới có thể để tên tiểu tử nhân loại đáng chết này ở đây càn rỡ.
Nếu như ở Kinh Thiên Nguyên Giới, cũng chính là Vị Tri Chi Địa, Vu Nhai sẽ không dám làm loạn. Cho dù xuất hiện tình huống tương tự với hiện tại, chỉ sợ là ngay cả đàm phán Vu Nhai cũng không dám, trực tiếp sử dụng Lục Thiên Nguyên Giới đập ra một thông đạo chạy ra ngoài.
Phải biết rằng, chờ cao thủ cấp Thần Hoàng của dân Cổ Duệ tới, hắn không muốn chết cũng khó.
Chân Thần không có kiếm, không có cách nào làm được được hắn, nhưng tộc dân của Chân Thần lại có biện pháp, có thể tiến vào đại lục Thần Huyền bất cứ lúc nào.
A, nếu như có tộc dân, Vu Nhai cũng không có khả năng xông đến tận chỗ lực lượng bản nguyên này. Khẳng định hắn còn chưa tới nơi, đã trực tiếp bị giết chết.
Bởi vậy Vu Nhai mới có thể đưa ra điều kiện nàng tạm thời không thể nắm giữ tộc dân. Nếu chẳng may nàng lại bồi dưỡng ra một hai cao thủ, giết chết Nguyệt Lâm Sa hoặc mình, như vậy khế ước gì cũng vô dụng. Chỉ có chờ đến thời điểm mình không sợ nàng nữa, mới có thể để cho nàng nắm giữ tộc dân.
Vu Nhai muốn khiến nàng vĩnh viễn không thể có tộc dân. Nhưng hắn có thể làm được như vậy sao?
Vẫn phải cho nàng chút hy vọng, nếu không sẽ gặp phải bi kịch cá chết lưới rách, chó nóng sẽ nhảy tường.
- Nhớ kỹ, ta không phải đang đàm phán với ngài, mà là đang uy hiếp ngài phải làm như vậy.
Vu Nhai đổi lại câu nói các nàng đã nói với Nguyệt Lâm Sa ra. Ngươi không phải rất bá đạo sao? Lão tử cũng để cho ngươi cảm nhận tư vị bị người bá đạo là thế nào:
- Ngài có đáp ứng hay không, đối với ta không thành vấn đề. Ta đã từng nói, ta sử dụng Lục Thiên Thần Ấn bị tổn hại đổi lấy Ma Thiên Thần Kiếm của ngài, cũng không tính là thiệt.
- Ngươi... thật là đáng chết!
Cảm giác bị người bá đạo quả thực không dễ nhận. Trong lòng Ma Thiên Chân Thần thầm tức giận. Nhưng nàng không có cách nào bắt được Vu Nhai. Ma Thiên Thần Kiếm bị bắt, không có tộc dân, nàng sẽ chết. Đúng vào lúc này, linh quang nàng chợt lóe lên, đột nhiên nói:
- Vẫn là câu nói kia. Điểm thứ nhất ta có thể đáp ứng ngươi. Những cái khác không cần phải bàn nữa. Nếu như ngươi còn muốn được một tấc lại tiến một thước, vậy ta sẽ giết Nguyệt Lâm Sa kia.
Tuy rằng Ma Thiên Chân Thần còn chưa hiểu rõ về loại sinh vật nhân loại bình thường này, nhưng có vẻ như rất coi trọng tình cảm.
Nhưng nàng dường như cũng phát hiện mình sai. Chỉ thấy nam tử tham lam vô sỉ trước mắt này nhún vai một cái nói:
- Ngài bỏ được sao? Thật vất vả mới gặp được một thiên tài như thế. Lại nói, ngài cho rằng ta rất để ý tới nàng ấy sao? Ta là Bách Tộc Vương. Nàng là đại đế đế quốc Ma Pháp. Chúng ta có thể nói là đầu lĩnh của hai quốc gia. Giống như hai Chân Thần của Thần Chi Nguyên Giới các ngài. Ngài thật sự cho rằng chúng ta hài hòa như thoạt nhìn phía ngoài sao? Hắc, sở dĩ hài hòa, sở dĩ ta đến cứu nàng giúp đỡ nàng, chẳng qua là bởi vì chúng ta có kẻ địch chung.
- Nàng gọi ngươi là đế phu.
Ma Thiên Chân Thần nghe hắn nói vậy, cảm thấy có chút mơ hồ, nhưng vẫn không buông tha nói.
- Đây chẳng qua là nàng một phía tình nguyện. Ngài nói xem, nếu như ngài thích Kinh Thiên Chân Thần, ngài muốn hắn tới làm trượng phu của ngài, hắn sẽ đáp ứng sao?
- Đây là chuyện không thể.
- Vậy ngài cảm thấy chúng ta có thể sao? Có lẽ có thể. Chờ giải quyết Kinh Thiên Nguyên Giới xong, chúng ta có lẽ sẽ xuất hiện một trận đại chiến. Sau đó ta thất bại, nàng cướp ta về làm đế phu. Hoặc nàng thất bại ta cướp nàng về. Ngoài ra đều không thể.
Vu Nhai nói:
- Hiện tại, nàng chết hay không có liên quan gì đến ta. Cùng lắm ta đổi người hợp tác mà thôi. Cùng lắm không nhận được giao tình của nàng.
- Ngươi nghĩ ngươi lừa gạt được ta sao? Ngươi không muốn để cho nàng trở thành tộc dân của ta. Đây rõ ràng là ngươi để ý nàng...
- Đúng vậy, ta không chỉ không muốn để cho nàng trở thành tộc dân của ngài, càng không muốn ngài nắm giữ tộc dân. Ta cũng nắm giữ Thần Chi Nguyên Giới, chắc hẳn ngài cũng hiểu. Khế ước bình đẳng của chúng ta không thể là vĩnh viễn.
Vu Nhai lại nói, Ma Thiên Nguyên Giới đâu phải là đối thủ của Vu Nhai. Trên phương diện đàm phán, ngay cả rất nhiều nhân loại cũng bị Vu Nhai nói tới á khẩu không trả lời được, nói gì tới Thần Chi Nguyên Giới y không biết gì về sinh vật phức tạp như hắn.
- Ngươi không muốn để cho ta cường đại lên sao?
Ma Thiên Nguyên Giới lạnh lùng nói.
Không có cách nào khống chế Nguyệt Lâm Sa, vậy không có cách nào thật sự nắm giữ đất đai đế quốc Ma Pháp. Ma Thiên Nguyên Giới cũng sẽ không quá cường đại được. Đạo lý cũng giống như không có tộc dân. Bởi vì đến lúc đó hai Thần Chi Nguyên Giới có thể sẽ phát sinh đại chiến.
Nguyên Giới không có tộc dân khẳng định sẽ là phía yếu thế. Điều kiện này quả thật làm cho Ma Thiên Nguyên Giới không có cách nào tiếp nhận được.
- Không sai. Chí ít tạm thời ta không dám cho ngài lớn mạnh. Thần Chi Nguyên Giới của ta còn đang trưởng thành. Chỉ có điều, chỉ cần tới thời điểm ta trưởng thành đến mức tương đương ngài, có thể cho ngài có tộc dân. Vừa rồi ta cũng đã nói, khế ước Nguyên Giới hiện tại chỉ là tạm thời.
- Loại điều kiện này ta không có khả năng đáp ứng.
- Ta đã từng nói, đối với ta không có vấn đề gì. Không có Ma Thiên Thần Kiếm, ngài chỉ là ma thú không có răng.
Nếu như có thể, Ma Thiên Chân Thần thật sự muốn hét to vài tiếng. Quá uất nghẹn. Trong lúc nhất thời nàng thật sự không nghĩ ra biện pháp gì. Nàng lại nghe nam tử nhân loại vô sỉ này nói:
- Ta sẽ phân tích cho ngài về tình hình đại lục Thần Huyền hiện nay. Kinh Thiên Nguyên Giới, đã tích lũy lực lượng cường đại, đang phát động tấn công đối với toàn bộ đại lục Thần Huyền. Đoạn Thiên Nguyên Giới, lại ẩn nấp không biết đang giở trò quỷ gì. Theo ta được biết, hắn gần như nắm giữ tin tức của toàn bộ đại lục. Nếu như ngài không có Ma Thiên Thần Kiếm, sợ rằng sẽ rất nguy hiểm. Nếu như ngài giết Nguyệt Lâm Sa lại không thể lập tức tìm được cao thủ có thiên phú Ma Thiên Trận Pháp tương đương, ngài sẽ gặp nguy hiểm hơn...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.