Chương 764: Ta thật sự rất mắc tiểu.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
18/03/2015
- Đều nhờ Thất hoàng tử đề bạt, nhờ phúc của Thất hoàng tử ta mới có ngày hôm nay.
Vu Nhai nói mấy câu nịnh nọt hời hợt, vô số cặp mắt khinh thường liếc hắn. Cái gì thần binh Vu Nhai? Chỉ là tên a dua nịnh hót. Những người hâm mộ, ghen tỵ Vu Nhai tìm thấy cảm giác ưu việt, ai nấy ngẩng đầu, ưỡn ngực chờ ra ngoài sẽ phát tán tin đồn Vu Nhai là kẻ nịnh hót.
Vu Nhai nói câu tiếp theo khiến bọn họ ngây người.
Vu Nhai nói nhanh:
- Thất hoàng tử điện hạ, mới rồi tại hạ đánh lâu quá nên hơi mắc tiểu, có thể rời đi trước được không?
Thất hoàng tử ngây người, bản năng đáp:
- A! Xin cứ tự nhiên.
- Đa tạ thất hoàng tử, vậy tại hạ xin đi trước, mấy phần thưởng làm phiền Thất hoàng tử phái người đưa đi.
Vu Nhai nói xong bỏ chạy.
Ta không muốn tham gia vào vòng đấu tranh của hoàng tử các ngươi, ta không rảnh theo ngươi đi ma pháp đế quốc gì đó, chút nữa ngươi điểm danh tại chỗ thì ta muốn đi cũng không được. Lúc này không chạy còn chờ đến bao giờ?
- Phải rồi thần binh Vu Nhai, còn một phần thưởng là phụ hoàng của ta . . . A!
Thất hoàng tử chưa từng gặp loại người như vậy, trong phút chốc không biết làm sao ứng đối. Vu Nhai đã chạy mất dép.
- Thôi, lệnh bài, thư nhâm mệnh hạ phẩm tướng quân đưa đi cùng phần thưởng vậy, điển lễ trao giải sẽ chậm lại.
Thất hoàng tử là người thông minh, gã đoán ra ngay Vu Nhai cố ý tránh né.
Người bình thường nếu có thể được hoàng tử ưu ái thì vui vẻ mất ngủ mấy ngày mấy đêm, Vu Nhai thì nói một câu xong bỏ chạy như thể Thất hoàng tử là ma thú cửu giai. Đây đúng là chuyện khiến Thất hoàng tử cứng họng kể từ khi gã ra đời.
Thất hoàng tử không để bụng, nếu Vu Nhai không có tính cách này làm sao xứng được gã lôi kéo?
Tiếp theo vì thiếu Vu Nhai, người Độc Cô gia nên thể diện hơi khó xem, không tổ chức lễ trao giải, chỉ đơn giản công bố mười người được danh hiệu thần chi binh sĩ, các phần thưởng. Tiếp theo là lấy cớ đây là thánh hội của Huyền Thần điện, lễ trao giải sẽ tổ chức trong Huyền Thần điện, bây giờ mọi người đều mệt. Nhiều chiến sĩ bị thương nặng, nên dưỡng thương nghỉ ngơi. Thánh hội Huyền Thần điện kết thúc sơ sài.
Bởi vậy các khán giả rất bực bội. Huyền Thần điện toàn là thái giám sao? Đầu voi đuôi chuột. Nhiều người còn chưa đã thèm. Một số ghen tỵ Vu Nhai, số khác thành người hâm mộ của hắn.
Tóm lại tình hình hơi rối.
Huyền Thần Điện câm nín. Chúng ta tổ chức thánh hội hao công hao sức hao phần thưởng, dễ dàng sao? Cuối cùng chỉ chúng ta bị mắng. May mắn đại quyết chiến cuối cùng gây náo động, Huyền Thần điện không chịu thiệt.
Tiếp theo Huyền Thần điện rung đùi chờ vô số tín đồ tham gia.
Chuyện đi ma pháp đế quốc chậm rãi, không công khai nghe. Nói theo lời của hoàng tử thì chờ dư âm thánh hội qua đi lại tổ chức hội nghị, nói chuyện với mọi người, chọn người.
Thời gian quyết định sau ba ngày nữa.
Lời của Thất hoàng tử khiến vài kỵ sĩ dự bị bực mình muốn chết. Nếu sớm biết kết quả này bọn họ đã đi ngày, ở lại nhìn người ta chúc mừng làm gì? Bực mình nhất là xem Bắc Đầu hành tỉnh rác rưởi khánh công.
Người trong đấu trường hoàng gia tán đi. Các đại nhân vật đi trước, bao gồm Thất hoàng tử, Nhị hoàng tử, Hoàng Phủ Cung cực kỳ bứt rứt. Khán giả thèm thuồng thảo luân, mắng Huyền Thần điện lục tục rời khỏi đấu trường hoàng gia.
Cuối cùng mới đến nhân vật chính của thánh hội lần này, người Huyền Thần điện, đám kỵ sĩ dự bị .
Bọn họ thông qua cánh cửa Huyền Vũ lâu trong Huyền Thần điện đi về, không như dòng người ra khỏi đấu trường hoàng gia. Giây lát cả đám đã về Huyền Thần điện, lúc này Vu Nhai dùng chiêu 'mắc tiểu' từ đâu chui ra. Mọi người không biết nên nói cái gì nhìn Vu Nhai, thì ra hắn không đi mà ẩn núp.
Nếu Thất hoàng tử thấy tình hình này sẽ tức giận muốn đánh người.
Mọi người trở về Huyền Vũ lâu trong Huyền Thần điện, nhìn chín cánh cửa như đã qua một kiếp người. Tuy chỉ nửa ngày ngắn ngủi nhưng bọn họ trải qua nhiều chuyện. Gặp Huyền Binh đại đế, gặp lực lượng mạnh nhất của các gia tộc, gặp mũi tên và kiếm khủng bố. Nhiều thiên tài non nớt trải qua chiến đấu lần này chậm rãi trưởng thành. Nhiều thiên tài trưởng thành không dám kiêu ngạo nữa. Cũng có thù mới hận cũ sinh ra, tất cả tuân theo cạnh tranh quy luật tự nhiên.
Trở về Huyền Thần điện, đến lượt Diệp điện chủ tổng kết thánh hội.
Huyền Thần điện chủ không nói rườm rà, dặn dò một lúc rồi kêu mọi người trở lại nghỉ ngơi, nhiều người bị thương khá nặng. Diệp điện chủ tuyên bố buổi tối sẽ tổ chức tiệc, chúc mừng thánh hội lần này thành công viên mãn, lễ trao giải sẽ tổ chức vào lúc đó.
Chuyện vào Huyền Binh bảo các thì chờ đến sáng mai, khi đó xem như thánh hội thật sự kết thúc.
Tức là Vu Nhai phải chờ đến sáng mai kết thúc mới có thể lên đường truy tìm lại trọng bảo. Hết cách, đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu chưa ra kết quả điều tra, Vu Nhai đành chờ thêm một buổi tối.
Tối hôm nay Vu Nhai phải chúc mừng và từ biệt các đồng bạn.
Từ khi kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu thành lập đến nay trải qua nhiều mưa gió. Có đồng bạn đã vĩnh viễn rời đi, những người còn lại nhanh chóng trưởng thành. Một ngày nào đó bọn họ sẽ mang theo ý chí người chết đứng trên Thần Huyền đại lục.
Buổi tối nhanh chóng buông xuống. Mọi người nghỉ ngơi mấy canh giờ, cả đám tràn đầy tinh thần tham gia điển lễ tiệc tối. Tuy điển lễ không công khai bên ngoài nhưng mời nhiều thế hệ trẻ trong đế đô đến tham gia, ví dụ các tiểu thư, công tử như Trầm Lâm Trúc, bao gồm những người từng tham gia dạ hội trong Tam công chúa. Cộng với tất cả kỵ sĩ dự bị tham gia thánh hội, những người trẻ tuổi đế đô và hành tỉnh tiếp xúc.
Thánh hội như vậy tất nhiên Thất hoàng tử phải tự mình chủ trì.
- Thất hoàng tử, Tam công chúa giá đáo!
Tam công chúa là tỷ tỷ của Thất hoàng tử, là tỷ tỷ cùng phụ mẫu nên đi theo, còn có Liễu Mị Nhi đi kèm. Hôm nay trọng điểm thảo luận bị chuyển dời, nếu không chuyện Liễu Mị Nhi bị người vỗ mông lại được lôi ra nói. Tất nhiên bọn họ dám nói phải dám gánh hậu quả.
Thất hoàng tử là người trao giải, nói với mọi người:
- Chúc mừng mười vị được danh hiệu thần chi binh sĩ, nhưng như phụ hoàng của ta đã nói, danh hiệu thần chi binh sĩ chỉ là tạm thời giao cho các vị. Thánh hội chưa hoàn toàn kết thúc, phải xem biểu hiện của cá vị trong ma pháp đế quốc.
Một đống lời nói phải trung thành với huyền binh vâng vâng. Mọi người mặt không biểu tình lắng nghe, ai kêu người hạng nhất là Vu Nhai? Nếu là Độc Cô Cửu Diệp còn chấp nhận được.
Không khí bữa tiệc hơi trầm thấp, nếu Thất hoàng tử không đến chắc sẽ không bao nhiêu người có mặt.
Thất hoàng tử tiếp tục bảo:
- Là lỗi của ta, tối hôm nay không phải lúc nói đề tài nặng nề này. Tối hôm nay là thời gian uống rượu, các vị hãy uống thỏa thích đi!
Thất hoàng tử cảm giác không khí là lạ, hơi lúng túng, cuối cùng chỉ kêu mọi người cụng ly, không nói thêm chúc mừng này nọ. Chúc mừng cái gì? Mười thần chi binh sĩ vội cảm ơn rồi tán đi.
Vu Nhai nói mấy câu nịnh nọt hời hợt, vô số cặp mắt khinh thường liếc hắn. Cái gì thần binh Vu Nhai? Chỉ là tên a dua nịnh hót. Những người hâm mộ, ghen tỵ Vu Nhai tìm thấy cảm giác ưu việt, ai nấy ngẩng đầu, ưỡn ngực chờ ra ngoài sẽ phát tán tin đồn Vu Nhai là kẻ nịnh hót.
Vu Nhai nói câu tiếp theo khiến bọn họ ngây người.
Vu Nhai nói nhanh:
- Thất hoàng tử điện hạ, mới rồi tại hạ đánh lâu quá nên hơi mắc tiểu, có thể rời đi trước được không?
Thất hoàng tử ngây người, bản năng đáp:
- A! Xin cứ tự nhiên.
- Đa tạ thất hoàng tử, vậy tại hạ xin đi trước, mấy phần thưởng làm phiền Thất hoàng tử phái người đưa đi.
Vu Nhai nói xong bỏ chạy.
Ta không muốn tham gia vào vòng đấu tranh của hoàng tử các ngươi, ta không rảnh theo ngươi đi ma pháp đế quốc gì đó, chút nữa ngươi điểm danh tại chỗ thì ta muốn đi cũng không được. Lúc này không chạy còn chờ đến bao giờ?
- Phải rồi thần binh Vu Nhai, còn một phần thưởng là phụ hoàng của ta . . . A!
Thất hoàng tử chưa từng gặp loại người như vậy, trong phút chốc không biết làm sao ứng đối. Vu Nhai đã chạy mất dép.
- Thôi, lệnh bài, thư nhâm mệnh hạ phẩm tướng quân đưa đi cùng phần thưởng vậy, điển lễ trao giải sẽ chậm lại.
Thất hoàng tử là người thông minh, gã đoán ra ngay Vu Nhai cố ý tránh né.
Người bình thường nếu có thể được hoàng tử ưu ái thì vui vẻ mất ngủ mấy ngày mấy đêm, Vu Nhai thì nói một câu xong bỏ chạy như thể Thất hoàng tử là ma thú cửu giai. Đây đúng là chuyện khiến Thất hoàng tử cứng họng kể từ khi gã ra đời.
Thất hoàng tử không để bụng, nếu Vu Nhai không có tính cách này làm sao xứng được gã lôi kéo?
Tiếp theo vì thiếu Vu Nhai, người Độc Cô gia nên thể diện hơi khó xem, không tổ chức lễ trao giải, chỉ đơn giản công bố mười người được danh hiệu thần chi binh sĩ, các phần thưởng. Tiếp theo là lấy cớ đây là thánh hội của Huyền Thần điện, lễ trao giải sẽ tổ chức trong Huyền Thần điện, bây giờ mọi người đều mệt. Nhiều chiến sĩ bị thương nặng, nên dưỡng thương nghỉ ngơi. Thánh hội Huyền Thần điện kết thúc sơ sài.
Bởi vậy các khán giả rất bực bội. Huyền Thần điện toàn là thái giám sao? Đầu voi đuôi chuột. Nhiều người còn chưa đã thèm. Một số ghen tỵ Vu Nhai, số khác thành người hâm mộ của hắn.
Tóm lại tình hình hơi rối.
Huyền Thần Điện câm nín. Chúng ta tổ chức thánh hội hao công hao sức hao phần thưởng, dễ dàng sao? Cuối cùng chỉ chúng ta bị mắng. May mắn đại quyết chiến cuối cùng gây náo động, Huyền Thần điện không chịu thiệt.
Tiếp theo Huyền Thần điện rung đùi chờ vô số tín đồ tham gia.
Chuyện đi ma pháp đế quốc chậm rãi, không công khai nghe. Nói theo lời của hoàng tử thì chờ dư âm thánh hội qua đi lại tổ chức hội nghị, nói chuyện với mọi người, chọn người.
Thời gian quyết định sau ba ngày nữa.
Lời của Thất hoàng tử khiến vài kỵ sĩ dự bị bực mình muốn chết. Nếu sớm biết kết quả này bọn họ đã đi ngày, ở lại nhìn người ta chúc mừng làm gì? Bực mình nhất là xem Bắc Đầu hành tỉnh rác rưởi khánh công.
Người trong đấu trường hoàng gia tán đi. Các đại nhân vật đi trước, bao gồm Thất hoàng tử, Nhị hoàng tử, Hoàng Phủ Cung cực kỳ bứt rứt. Khán giả thèm thuồng thảo luân, mắng Huyền Thần điện lục tục rời khỏi đấu trường hoàng gia.
Cuối cùng mới đến nhân vật chính của thánh hội lần này, người Huyền Thần điện, đám kỵ sĩ dự bị .
Bọn họ thông qua cánh cửa Huyền Vũ lâu trong Huyền Thần điện đi về, không như dòng người ra khỏi đấu trường hoàng gia. Giây lát cả đám đã về Huyền Thần điện, lúc này Vu Nhai dùng chiêu 'mắc tiểu' từ đâu chui ra. Mọi người không biết nên nói cái gì nhìn Vu Nhai, thì ra hắn không đi mà ẩn núp.
Nếu Thất hoàng tử thấy tình hình này sẽ tức giận muốn đánh người.
Mọi người trở về Huyền Vũ lâu trong Huyền Thần điện, nhìn chín cánh cửa như đã qua một kiếp người. Tuy chỉ nửa ngày ngắn ngủi nhưng bọn họ trải qua nhiều chuyện. Gặp Huyền Binh đại đế, gặp lực lượng mạnh nhất của các gia tộc, gặp mũi tên và kiếm khủng bố. Nhiều thiên tài non nớt trải qua chiến đấu lần này chậm rãi trưởng thành. Nhiều thiên tài trưởng thành không dám kiêu ngạo nữa. Cũng có thù mới hận cũ sinh ra, tất cả tuân theo cạnh tranh quy luật tự nhiên.
Trở về Huyền Thần điện, đến lượt Diệp điện chủ tổng kết thánh hội.
Huyền Thần điện chủ không nói rườm rà, dặn dò một lúc rồi kêu mọi người trở lại nghỉ ngơi, nhiều người bị thương khá nặng. Diệp điện chủ tuyên bố buổi tối sẽ tổ chức tiệc, chúc mừng thánh hội lần này thành công viên mãn, lễ trao giải sẽ tổ chức vào lúc đó.
Chuyện vào Huyền Binh bảo các thì chờ đến sáng mai, khi đó xem như thánh hội thật sự kết thúc.
Tức là Vu Nhai phải chờ đến sáng mai kết thúc mới có thể lên đường truy tìm lại trọng bảo. Hết cách, đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu chưa ra kết quả điều tra, Vu Nhai đành chờ thêm một buổi tối.
Tối hôm nay Vu Nhai phải chúc mừng và từ biệt các đồng bạn.
Từ khi kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu thành lập đến nay trải qua nhiều mưa gió. Có đồng bạn đã vĩnh viễn rời đi, những người còn lại nhanh chóng trưởng thành. Một ngày nào đó bọn họ sẽ mang theo ý chí người chết đứng trên Thần Huyền đại lục.
Buổi tối nhanh chóng buông xuống. Mọi người nghỉ ngơi mấy canh giờ, cả đám tràn đầy tinh thần tham gia điển lễ tiệc tối. Tuy điển lễ không công khai bên ngoài nhưng mời nhiều thế hệ trẻ trong đế đô đến tham gia, ví dụ các tiểu thư, công tử như Trầm Lâm Trúc, bao gồm những người từng tham gia dạ hội trong Tam công chúa. Cộng với tất cả kỵ sĩ dự bị tham gia thánh hội, những người trẻ tuổi đế đô và hành tỉnh tiếp xúc.
Thánh hội như vậy tất nhiên Thất hoàng tử phải tự mình chủ trì.
- Thất hoàng tử, Tam công chúa giá đáo!
Tam công chúa là tỷ tỷ của Thất hoàng tử, là tỷ tỷ cùng phụ mẫu nên đi theo, còn có Liễu Mị Nhi đi kèm. Hôm nay trọng điểm thảo luận bị chuyển dời, nếu không chuyện Liễu Mị Nhi bị người vỗ mông lại được lôi ra nói. Tất nhiên bọn họ dám nói phải dám gánh hậu quả.
Thất hoàng tử là người trao giải, nói với mọi người:
- Chúc mừng mười vị được danh hiệu thần chi binh sĩ, nhưng như phụ hoàng của ta đã nói, danh hiệu thần chi binh sĩ chỉ là tạm thời giao cho các vị. Thánh hội chưa hoàn toàn kết thúc, phải xem biểu hiện của cá vị trong ma pháp đế quốc.
Một đống lời nói phải trung thành với huyền binh vâng vâng. Mọi người mặt không biểu tình lắng nghe, ai kêu người hạng nhất là Vu Nhai? Nếu là Độc Cô Cửu Diệp còn chấp nhận được.
Không khí bữa tiệc hơi trầm thấp, nếu Thất hoàng tử không đến chắc sẽ không bao nhiêu người có mặt.
Thất hoàng tử tiếp tục bảo:
- Là lỗi của ta, tối hôm nay không phải lúc nói đề tài nặng nề này. Tối hôm nay là thời gian uống rượu, các vị hãy uống thỏa thích đi!
Thất hoàng tử cảm giác không khí là lạ, hơi lúng túng, cuối cùng chỉ kêu mọi người cụng ly, không nói thêm chúc mừng này nọ. Chúc mừng cái gì? Mười thần chi binh sĩ vội cảm ơn rồi tán đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.