Chương 745: Tên bay đầy trời.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
17/03/2015
Huyền Thần điện chủ phất tay nói:
- Được rồi, chuyện này ngừng tại đây.
Diệp điện chủ tiếp tục bảo:
- Phải rồi, ngươi hãy điều tra rõ các loại manh mối trọng bảo bị Huyền lão tặng đi, bao gồm ai đưa đi, tuyến đường nào. Đi ngay bây giờ.
- Điện chủ cho rằng Vu Nhai sẽ được hạng nhất thánh hội?
Huyền Thần điện chủ lạnh lùng nói:
- Không cần biết Vu Nhai có được giải hay không đều phải đưa manh mối cho hắn. Ta muốn vài người biết đừng lôi Huyền Thần điện ta vào đấu tranh gia tộc. Hừ, nếu được hì khiến chấp sự Huyền Thần điện ở các nơi hỗ trợ chặn lại.
Khi Diệp điện chủ thấy Thất hoàng tử chú trọng Vu Nhai thì lão đặt quyết tâm, hắn biểu hiện siêu mạnh càng làm lão đặt yêu cầu của hắn lên số một.
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu lên tiếng:
- Vâng, ta biết rồi.
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu ngập ngừng nói:
- Bên Huyền lão . . .
- Cho nên mới kêu ngươi lén chặn lại chứ không phải quang minh chính đại, trọng bảo bị kẻ cắp trộm đi, liên quan gì chúng ta?
Diệp điện chủ âm trầm nói:
- Dù đối phươnng biết chúng ta nhúng tay vào hì sao? Lúc trước ta dám hứa là chỉ cần Vu Nhai được hạng nhất sẽ lấy về cho hắn, hừ, đối phương dám gây mất đoàn kết nội bộHuyền Thần Điện chúng ta? Ta còn chưa tính sổ với bọn họ, chẳng lẽ họ dám vì một trọng bảo mà hạch hỏi chúng ta? Đối phương chỉ có thể tiếp tục ghi hận, tính kế Vu Nhai.
Huyền Thần điện chủ nói xong xấu xa nghĩ:
- Cha nó, không chỉ mình Vu Nhai ngươi biết dựa thế, mượn sức làm ta ăn bồ hòn. Lão tử cũng có thể khiến Hoàng Phủ Nhàn ngậm bồ hòn.
Chỉ có nghĩ như vậy Diệp điện chủ mới trút bực tức trong lòng ra ngoài.
Khóe môi đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu co giật, gã biết nên làm sao.
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu cứng ngắc về chỗ ngồi, cuối cùng gã đã hiểu tại sao Huyền Thần điện chủ muốn bảo vệ tiểu tử này. Trừ sợ Vu Nhai nói lung tung ra ngoài thì cũng sợ tiềm lực của hắn. Tiểu tử này quá đáng sợ.
Nhìn đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu thẫn thờ xuống dưới, những người có sức quan sát sắc mặt siêu lợi hại biết kết quả ngay, không chỉ mình đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu đoán Vu Nhai là hung thủ.
Tiếp theo đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu qua vài con đường điều tra manh mối trọng bảo. Nhân vật như đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu muốn điều tra chuyện gì không mấy khó khăn, đặc biệt dây là thứ đưa đi từ Huyền Thần điện.
- Vu huynh, ngươi không có mũi tên sao?
Vu Nhai không biết đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu đã biết hắn là hung thủ, chịu bó tay với hắn, còn phải tìm manh mối trọng bảo giúp hắn. Vu Nhai và Hoàng Thăng Long quyết đấu điên cuồng. Trừ người hai Tiễn Vực, Bắc Đầu hành tỉnh ra những người trong đấu trường hoàng gia đều nằm trong danh sách bắn tên.
Thỉnh thoảng ngươi sẽ phát hiện một mũi tên từ trên đầu bay xuống, tuy không nguy hiểm chết chóc nhưng có nguy cơ bị đá ra khỏi cuộc chơi. Sau đó là mũi tên thứ hai đánh bật mũi tên thứ nhất.
Hai người đã đấu mười mấy hiệp, mười người bị Vu Nhai, Hoàng Thăng Long chia hai tổ vẫn bình an.
Lúc này Vu Nhai bỗng hết tên. Mới đầu Vu Nhai chỉ đúc hơn chục mũi tên, sau này vì đủ thứ chuyện nên không rèn tiếp. Vu Nhai hét cách, đành dùng huyền khí biến mũi tên.
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Đúng vậy! Dù sao ta không phải tiễn thủ thật sự.
May mắn sau khi Vu Nhai được Tinh linh thần nỗ truyền thừa co cách huyền khí biến mũi tên, so với huyền khí biến tên bình thường không có bất cứ tuyệt kỹ thì của Vu Nhai cường đại hơn, đỡ tốn sức, càng nhanh hơn.
Nếu không thì Vệ Hiên đã chẳng bị Vu Nhai bắn thảm như vậy.
- Không phải tiễn thủ thật sự.
Tất cả huyền binh giả tên có xúc động muốn chấn vỡ huyền binh bản mệnh của mình, nếu có thể tu luyện lại bọn họ sẽ không chọn tên. Đương nhiên đây chỉ là tưởng tượng, có khi dung hợp huyền binh bản mệnh gì không được tự do lựa chọn.
Hoàng Thăng Long thản nhiên nói:
- Tiếc rằng tên của ta không thích hợp ngươi.
Tên của Hoàng Thăng Long là cung tên, của Vu Nhai là tên cự nỗ, hai người không giống nhau, dù sử dụng cũng khó quen tay.
- Nếu vậy thì ta cũng huyền khí biến tên.
Mắt Vu Nhai lóe tia sáng:
- Hoàng huynh . . .
Hoàng Thăng Long kiêu ngạo ngắt lời:
- Chẳng lẽ Tiễn vực hành tỉnh ta tệ đến nỗi chiếm lợi ngươi sao?
Hoàng Thăng Long cất hết mũi tên trong tay, gã dùng huyền khí biến thành tên nhắm vào người Vu Nhai muốn bảo vệ. Hoàng Thăng Long bắn tên ra, động tác không chậm hơn huyền khí biến tên của Vu Nhai. Hoàng gia cũng có tuyệt kỹ tương tự.
Vu Nhai không nói nhiều, trong kỵ sĩ dự bị các hành tỉnh có cặn bã thì cũng có người như Hoàng Thăng Long. Vệ Hiên và Hoàng Thăng Long cùng bị Bắc Đầu hành tỉnh đánh bại trong cuộc thi so tài. Vệ Hiên ghi hận Bắc Đầu hành tỉnh thấu xương. Hoàng Thăng Long thì hời hợt không để bụng. Cái gì là kiêu ngạo thật sự? Chính là đây. Hoàng Thăng Long dạy cho Vệ Hiên một bài học sâu sắc, nhưng chưa chắc Vệ Hiên đã hiểu.
Vì đều là huyền khí biến tên, không cần tốn thời gian lấy tên, tốc độ của Vu Nhai, Hoàng Thăng Long càng lúc càng nhanh, luân phiên công kích và phòng ngự. Trong đấu trường hoàng gia mỗi một cánh cửa như có vô số sao băng xẹt qua.
- Cha nó, tại sao mũi tên này chỉ công kích ta mà không công kích ngươi? Tổ cha nó, Hoàng Thăng Long, có phải ngươi dùng quyển trục ma pháp trốn không? Đi ra! Đi ra cho ta! Có giỏi thì quang minh chính đại đánh với lão tử!
Trong gian hình vuông của Quan gia hy vọng huynh, Độc Cô Cửu Huyền không còn tình huống trước kia. Độc Cô Cửu Huyền đang ngồi xếp bằng dưới đất, cười tủm tỉm tu luyện, hồi phục thực lực.
Mỗi lần Quan gia hy vọng huynh định xuống tay với Độc Cô Cửu Huyền là sẽ có mũi tên bay tới hù gã sợ muốn chết, sau đó mũi tên thứ hai sẽ đánh bật mũi tên thứ nhất. Quan gia hy vọng huynh muốn điên, gã bất chấp, có quỷ mới biết lần tới có còn mũi tên thứ hai đánh bật mũi tên thứ nhất không?
Người bắn tên đương nhiên là Hoàng Thăng Long.
Quan gia hy vọng huynh cảm thấy là Hoàng Thăng Long giở trò quỷ, quả nhiên Hoàng Thăng Long có dính líu với nữ nhân Độc Cô gia. Quan gia hy vọng huynh không tâm tình suy nghĩ nhiều tại sao có mũi tên thứ hai bay ra, không chừng là muốn đùa chết gã.
Vì Độc Cô Cửu Huyền không bị bắn tên nên nàng bình yên ngồi, không bị buộc phát điên như Quan gia hy vọng huynh. Độc Cô Cửu Huyền mơ hồ đoán ra vài điều nhưng không dám khẳng định, dù sao không liên quan gì nàng. Bây giờ điều Độc Cô Cửu Huyền cần làm là dưỡng thương cho tốt, hồi phục huyền khí.
Độc Cô Cửu Huyền sẽ lại đấu với Quan gia hy vọng huynh, nếu thực lực của nàng hồi phục thì giải quyết gã dễ như chơi. Cộng với bây giờ Độc Cô Cửu Huyền giết Quan gia hy vọng huynh có khi quấy rầy hai mũi tên quyết đấu.
- Dạ Tình tỷ, chúng ta phải làm sao đây? Mũi tên thứ nhất là của kẻ lừa đảo, không biết mũi tên thứ hai là của ai?
- Được rồi, chuyện này ngừng tại đây.
Diệp điện chủ tiếp tục bảo:
- Phải rồi, ngươi hãy điều tra rõ các loại manh mối trọng bảo bị Huyền lão tặng đi, bao gồm ai đưa đi, tuyến đường nào. Đi ngay bây giờ.
- Điện chủ cho rằng Vu Nhai sẽ được hạng nhất thánh hội?
Huyền Thần điện chủ lạnh lùng nói:
- Không cần biết Vu Nhai có được giải hay không đều phải đưa manh mối cho hắn. Ta muốn vài người biết đừng lôi Huyền Thần điện ta vào đấu tranh gia tộc. Hừ, nếu được hì khiến chấp sự Huyền Thần điện ở các nơi hỗ trợ chặn lại.
Khi Diệp điện chủ thấy Thất hoàng tử chú trọng Vu Nhai thì lão đặt quyết tâm, hắn biểu hiện siêu mạnh càng làm lão đặt yêu cầu của hắn lên số một.
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu lên tiếng:
- Vâng, ta biết rồi.
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu ngập ngừng nói:
- Bên Huyền lão . . .
- Cho nên mới kêu ngươi lén chặn lại chứ không phải quang minh chính đại, trọng bảo bị kẻ cắp trộm đi, liên quan gì chúng ta?
Diệp điện chủ âm trầm nói:
- Dù đối phươnng biết chúng ta nhúng tay vào hì sao? Lúc trước ta dám hứa là chỉ cần Vu Nhai được hạng nhất sẽ lấy về cho hắn, hừ, đối phương dám gây mất đoàn kết nội bộHuyền Thần Điện chúng ta? Ta còn chưa tính sổ với bọn họ, chẳng lẽ họ dám vì một trọng bảo mà hạch hỏi chúng ta? Đối phương chỉ có thể tiếp tục ghi hận, tính kế Vu Nhai.
Huyền Thần điện chủ nói xong xấu xa nghĩ:
- Cha nó, không chỉ mình Vu Nhai ngươi biết dựa thế, mượn sức làm ta ăn bồ hòn. Lão tử cũng có thể khiến Hoàng Phủ Nhàn ngậm bồ hòn.
Chỉ có nghĩ như vậy Diệp điện chủ mới trút bực tức trong lòng ra ngoài.
Khóe môi đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu co giật, gã biết nên làm sao.
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu cứng ngắc về chỗ ngồi, cuối cùng gã đã hiểu tại sao Huyền Thần điện chủ muốn bảo vệ tiểu tử này. Trừ sợ Vu Nhai nói lung tung ra ngoài thì cũng sợ tiềm lực của hắn. Tiểu tử này quá đáng sợ.
Nhìn đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu thẫn thờ xuống dưới, những người có sức quan sát sắc mặt siêu lợi hại biết kết quả ngay, không chỉ mình đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu đoán Vu Nhai là hung thủ.
Tiếp theo đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu qua vài con đường điều tra manh mối trọng bảo. Nhân vật như đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu muốn điều tra chuyện gì không mấy khó khăn, đặc biệt dây là thứ đưa đi từ Huyền Thần điện.
- Vu huynh, ngươi không có mũi tên sao?
Vu Nhai không biết đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu đã biết hắn là hung thủ, chịu bó tay với hắn, còn phải tìm manh mối trọng bảo giúp hắn. Vu Nhai và Hoàng Thăng Long quyết đấu điên cuồng. Trừ người hai Tiễn Vực, Bắc Đầu hành tỉnh ra những người trong đấu trường hoàng gia đều nằm trong danh sách bắn tên.
Thỉnh thoảng ngươi sẽ phát hiện một mũi tên từ trên đầu bay xuống, tuy không nguy hiểm chết chóc nhưng có nguy cơ bị đá ra khỏi cuộc chơi. Sau đó là mũi tên thứ hai đánh bật mũi tên thứ nhất.
Hai người đã đấu mười mấy hiệp, mười người bị Vu Nhai, Hoàng Thăng Long chia hai tổ vẫn bình an.
Lúc này Vu Nhai bỗng hết tên. Mới đầu Vu Nhai chỉ đúc hơn chục mũi tên, sau này vì đủ thứ chuyện nên không rèn tiếp. Vu Nhai hét cách, đành dùng huyền khí biến mũi tên.
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Đúng vậy! Dù sao ta không phải tiễn thủ thật sự.
May mắn sau khi Vu Nhai được Tinh linh thần nỗ truyền thừa co cách huyền khí biến mũi tên, so với huyền khí biến tên bình thường không có bất cứ tuyệt kỹ thì của Vu Nhai cường đại hơn, đỡ tốn sức, càng nhanh hơn.
Nếu không thì Vệ Hiên đã chẳng bị Vu Nhai bắn thảm như vậy.
- Không phải tiễn thủ thật sự.
Tất cả huyền binh giả tên có xúc động muốn chấn vỡ huyền binh bản mệnh của mình, nếu có thể tu luyện lại bọn họ sẽ không chọn tên. Đương nhiên đây chỉ là tưởng tượng, có khi dung hợp huyền binh bản mệnh gì không được tự do lựa chọn.
Hoàng Thăng Long thản nhiên nói:
- Tiếc rằng tên của ta không thích hợp ngươi.
Tên của Hoàng Thăng Long là cung tên, của Vu Nhai là tên cự nỗ, hai người không giống nhau, dù sử dụng cũng khó quen tay.
- Nếu vậy thì ta cũng huyền khí biến tên.
Mắt Vu Nhai lóe tia sáng:
- Hoàng huynh . . .
Hoàng Thăng Long kiêu ngạo ngắt lời:
- Chẳng lẽ Tiễn vực hành tỉnh ta tệ đến nỗi chiếm lợi ngươi sao?
Hoàng Thăng Long cất hết mũi tên trong tay, gã dùng huyền khí biến thành tên nhắm vào người Vu Nhai muốn bảo vệ. Hoàng Thăng Long bắn tên ra, động tác không chậm hơn huyền khí biến tên của Vu Nhai. Hoàng gia cũng có tuyệt kỹ tương tự.
Vu Nhai không nói nhiều, trong kỵ sĩ dự bị các hành tỉnh có cặn bã thì cũng có người như Hoàng Thăng Long. Vệ Hiên và Hoàng Thăng Long cùng bị Bắc Đầu hành tỉnh đánh bại trong cuộc thi so tài. Vệ Hiên ghi hận Bắc Đầu hành tỉnh thấu xương. Hoàng Thăng Long thì hời hợt không để bụng. Cái gì là kiêu ngạo thật sự? Chính là đây. Hoàng Thăng Long dạy cho Vệ Hiên một bài học sâu sắc, nhưng chưa chắc Vệ Hiên đã hiểu.
Vì đều là huyền khí biến tên, không cần tốn thời gian lấy tên, tốc độ của Vu Nhai, Hoàng Thăng Long càng lúc càng nhanh, luân phiên công kích và phòng ngự. Trong đấu trường hoàng gia mỗi một cánh cửa như có vô số sao băng xẹt qua.
- Cha nó, tại sao mũi tên này chỉ công kích ta mà không công kích ngươi? Tổ cha nó, Hoàng Thăng Long, có phải ngươi dùng quyển trục ma pháp trốn không? Đi ra! Đi ra cho ta! Có giỏi thì quang minh chính đại đánh với lão tử!
Trong gian hình vuông của Quan gia hy vọng huynh, Độc Cô Cửu Huyền không còn tình huống trước kia. Độc Cô Cửu Huyền đang ngồi xếp bằng dưới đất, cười tủm tỉm tu luyện, hồi phục thực lực.
Mỗi lần Quan gia hy vọng huynh định xuống tay với Độc Cô Cửu Huyền là sẽ có mũi tên bay tới hù gã sợ muốn chết, sau đó mũi tên thứ hai sẽ đánh bật mũi tên thứ nhất. Quan gia hy vọng huynh muốn điên, gã bất chấp, có quỷ mới biết lần tới có còn mũi tên thứ hai đánh bật mũi tên thứ nhất không?
Người bắn tên đương nhiên là Hoàng Thăng Long.
Quan gia hy vọng huynh cảm thấy là Hoàng Thăng Long giở trò quỷ, quả nhiên Hoàng Thăng Long có dính líu với nữ nhân Độc Cô gia. Quan gia hy vọng huynh không tâm tình suy nghĩ nhiều tại sao có mũi tên thứ hai bay ra, không chừng là muốn đùa chết gã.
Vì Độc Cô Cửu Huyền không bị bắn tên nên nàng bình yên ngồi, không bị buộc phát điên như Quan gia hy vọng huynh. Độc Cô Cửu Huyền mơ hồ đoán ra vài điều nhưng không dám khẳng định, dù sao không liên quan gì nàng. Bây giờ điều Độc Cô Cửu Huyền cần làm là dưỡng thương cho tốt, hồi phục huyền khí.
Độc Cô Cửu Huyền sẽ lại đấu với Quan gia hy vọng huynh, nếu thực lực của nàng hồi phục thì giải quyết gã dễ như chơi. Cộng với bây giờ Độc Cô Cửu Huyền giết Quan gia hy vọng huynh có khi quấy rầy hai mũi tên quyết đấu.
- Dạ Tình tỷ, chúng ta phải làm sao đây? Mũi tên thứ nhất là của kẻ lừa đảo, không biết mũi tên thứ hai là của ai?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.