Chương 851: Thần binh sư tương lai.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
21/03/2015
Chút hơi thở Thánh thụ Tinh Linh viễn cổ là kết quả sau khi Thánh thụ Tinh Linh giao tiếp cùng lực lượng của Linh Doanh.
- Nãi nãi . . .
- Nữ vương!
Các Tinh Linh tộc nhân lộ biểu tình mừng như điên, hơi thở thuộc về nữ vương trở lại. Tuyết Đế Nhi kêu một tiếng nhưng không dám nhúc nhích. Lại qua hai mươi phút, cửa két một tiếng lộ ra mặt Tư Mã Tường.
- Tư Mã tiền bối, nãi nãi của ta sao rồi?
Tư Mã Tường chưa kịp trả lời thì một thanh âm già nua phát ra từ căn phòng.
- Đế Nhi, Tiểu Vân, các ngươi vào đi!
Các trưởng lão mừng như điên, ánh mắt nhìn Tư Mã Tường đã thay đổi. Tuyết Đế Nhi, Vân đại trưởng lão vội vàng chạy vào.
Tiểu Vân là kêu Vân đại trưởng lão, tức là lão nữ vương Tinh Linh còn già hơn cả đại trưởng lão.
Lúc này Tuyết Đế Nhi khựng lại, bản năng liếc hướng Vu Nhai.
Vu Nhai nhẹ gật đầu với Tuyết Đế Nhi, nàng mới đi tiếp.
Các trưởng lão Tinh Linh tộc vừa thấy lo vừa không biết nên nói cái gì. Tuy các Tinh Linh tộc đoán ra nguy hiểm của Tinh Linh tộc được giải quyết là nhờ nhân loại này đóng vai trò quan trọng, nhưng có cần thiết như vậy không? Các trưởng lão không biết ngày hôm qua Tuyết Đế Nhi trải qua chuyện gì, ác ma không gì không làm được đã đi vào lòng nàng, ngang ngửa với nãi nãi. Cái gọi là nữ sinh ngoại hướng là đây.
Vu Nhai rất vừa lòng thái độ của Tuyết Đế Nhi, làm 'khiếu thú' đến mức này còn có gì không thỏa mãn?
Khiến các trưởng lão câm nín là bên kia, Tư Mã Tường chạy tới gần Sương trưởng lão, bộ dạng sắp xỉu.
- Tiểu Sương, ta mệt chết.
Khiến người tuyệt vọng hơn là Sương trưởng lão hung tợn trừng Tư Mã Tường, từ đâu lấy ra khăn tay nhẹ nhàng lau cho gã. Nếu có thể rớt cằm thì chắc chắn Vu Nhai đã hốt được một rổ.
Cường đại, quá sùng bái, Tư Mã Tường quả là siêu nhân trong tán gái.
Đêm hôm qua Vu Nhai được Tinh Linh tộc chiêu đãi, vào căn nhà cực kỳ thoải mái nghỉ ngơi. Tư Mã Tường ở nhà bên cạnh Vu Nhai, chưa đến nửa canh giờ đã không thấy bóng dáng gã đây, suốt đêm không trở về.
Chắc không phải Tư Mã Tường dùng mê dược với Sương trưởng lão đi? Rất đáng ngờ.
Nghênh đón ánh mắt nghi ngờ, thắc mắc của mọi người, biểu tình Tư Mã Tường bình tĩnh thể hiện chí cao khí ngang đặc biệt của mình. Dù sao thì các trưởng lão không dám nói gì, Tư Mã Tường thật sự cứu lão nữ vương Tinh Linh tỉnh dậy.
Sương trưởng lão bị mọi người nhìn làm mặt ửng hồng, vội hỏi:
- Nữ vương sao rồi?
Tư Mã Tường khẽ thở dài:
- Ài, không quá lạc quan, không phải bị bệnh nặng hay Thú Đằng tộc hạ độc, là đến số.
Tư Mã Tường lắc đầu, nói:
- Nếu không gặp ta, chỉ dùng hơi thở sự sống Thánh thụ Tinh Linh treo mạng tối đa hôn mê được hai tháng là đi. Mới rồi ta điều trị giúp lão nữ vương Tinh Linh, nếu điều dưỡng tốt, cộng với thể chất đặc biệt của Tinh Linh tộc có lẽ sẽ sống được vài năm, đây là khả năng lạc quan nhất.
Các trưởng lão tim hẫng một nhịp, tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn thấy bi thương.
Đối với Tinh Linh tộc tuổi thọ rất dài thì thời gian vài năm không nhiều.
Không khí im lặng, áp lực kéo dài rất lâu. Không ai hỏi Tư Mã Tường có cách gì không, đây không phải vấn đề bệnh nặng mà là tuổi thọ. Trừ phi trong vòng mấy năm lão nữ vương Tinh Linh từ thánh giai lên thần giai nếu không thì đành chịu.
Vu Nhai an ủi vài câu:
- Sống chết có số, ít nhất nữ vương mới của các người rất giỏi.
Tâm tình Tinh Linh tộc nhân tốt hơn nhiều.
Mọi người đứng bên hồ "Sinh mệnh chi tuyền" chờ đợi lão nữ vương triệu kiến, đương nhiên Tinh Linh tộc kêu Vu Nhai, Tư Mã Tường đi nghỉ ngơi hoặc ngồi chờ nhưng hai người không đồng ý. Các trưởng lão rất cảm động, hai nhân loại nhìn như không đáng tin nhưng khiến người cảm nhận được chân thành.
Không biết qua bao lâu, cửa nhà gỗ lại mở ra, Tuyết Đế Nhi dìu lão nữ vương Tinh Linh chậm rãi bước ra ngoài. Vân đại trưởng lão đi theo phía sau. Hốc mắt đại nữ vương Tinh Linh ửng đỏ, rõ ràng nàng khóc rất lâu.
- Nữ vương . . .
Lão nữ vương Tinh Linh vẫn là hình dạng nữ nhân trung niên nhưng tóc trắng không sức sống làm nàng có vẻ già hơn Vân đại trưởng lão theo phía sau.
Lão nữ vương Tinh Linh khẽ nói:
- Đã già, khiến mọi người lo lắng.
Lão nữ vương Tinh Linh nhìn hướng Vu Nhai, Tư Mã Tường, đánh giá hai người một lúc.
- Cảm tạ hai vị nhân loại bằng hữu trợ giúp, cảm tạ Tư Mã đại sư cho ta cơ hội lại mở mắt ra. Cảm tạ Vu tiểu ca cứu Tinh Linh tộc của ta.
Vu Nhai, Tư Mã Tường lễ phép chào:
- Kính chào nữ vương!
- Ta tuyên bố, từ hôm nay trở đi Tư Mã đại sư, Vu tiểu ca vĩnh viễn là bằng hữu của Tinh Linh tộc ta.
Lão nữ vương Tinh Linh không nói gì khác, đi đến gần Tư Mã Tường, Vu Nhai.
Lão nữ vương Tinh Linh nhìn Vu Nhai chằm chằm, nói:
- Vu tiểu ca, Đế Nhi đã nói điều kiện của ngươi cho ta biết. Hai điều kiện đầu ta chắc chắn sẽ thỏa mãn ngươi, còn điều kiện thé ba thì cũng được. Nếu có ngày nào Tinh Linh tộc lại gặp nguy hiểm lớn, nếu ngươi vẫn nguyện ý trợ giúp chúng ta thì thứ kia là của ngươi. Ta hứa ít nhất khi Đế Nhi còn làm nữ vương tất cả có hiệu quả, dù ta sống hay là chết.
Vu Nhai ngẩn người, biểu tình kỳ lạ nói:
- Nữ vương bệ hạ, người không sợ nhân loại gian xảo thiết kế nguy hiểm cho Tinh Linh tộc sau đó ta đứng ra giải quyết?
Lão nữ vương Tinh Linh mỉm cười nói:
- Ta tin tưởng ngươi cũng là nhân loại gian xảo, nhưng ta càng tin lòng ngươi lương thiện.
Vu Nhai cười xấu hổ:
- Hì hì, cảm giác bị người nhìn thấu không tốt lắm.
Vu Nhai mặt dày, vô sỉ nhận khen mình lương thiện.
Các Tinh Linh tộc nhân, Tư Mã Tường, binh linh trong cơ thể cùng trợn trắng mắt, nhưng nghĩ lại đúng là không tìm thấy có chuyệnn ào Vu Nhai tùy tiện làm điều xấu.
Các trưởng lão Tinh Linh tộc rất tò mò, Vu Nhai trừ nêu điều kiện chữa mắt cho thê tử ra hắn còn điều kiện gì nữa?
Lão nữ vương Tinh Linh không nói, lão nữ vương Tinh Linh cũng không nói. Hai người tò chuyện mấy câu, sau đó Vu Nhai, Tư Mã Tường tìm cớ rời đi. Lão nữ vương Tinh Linh mới tỉnh dậy, phải nghỉ ngơi, bàn bạc công việc với các trưởng lão ra. Vu Nhai, Tư Mã Tường là người ngoài phải biết điều rời đi.
Trước khi hai người đi lão nữ vương Tinh Linh, Vu Nhai hẹn một thời gian, vào buổi sáng ngày mai nàng sẽ tự mình dẫn hắn vào mảnh đất bí ẩn nhất Tinh Linh tộc. Bên trong có rất nhiều tư liệu thời kỳ viễn cổ.
Sau khi Vu Nhai, Tư Mã Tường ròi đi, Vân đại trưởng lão nhíu mày hỏi:
- Nữ vương, tuy hứa hẹn hơi không rõ ràng nhưng đồng ý hứa cho tên Tinh Linh thần nỗ viễn cổ không tốt lắm.
Vân đại trưởng lão ở trong phòng có nghe Tuyết Đế Nhi nêu ba điều kiện, mảnh nhỏ Thánh thụ Tinh Linh viễn cổ thì không sao, Vu Nhai yêu cầu số lượng không lớn. Mũi tên Tinh Linh thần nỗ viễn cổ dù thiếu một góc nhưng quá quý giá, đó là báu vật trấn tộc.dù đặt tên vào Tinh Linh thần nỗ thứ hai cũng có thể giết thánh giai.
- Nãi nãi . . .
- Nữ vương!
Các Tinh Linh tộc nhân lộ biểu tình mừng như điên, hơi thở thuộc về nữ vương trở lại. Tuyết Đế Nhi kêu một tiếng nhưng không dám nhúc nhích. Lại qua hai mươi phút, cửa két một tiếng lộ ra mặt Tư Mã Tường.
- Tư Mã tiền bối, nãi nãi của ta sao rồi?
Tư Mã Tường chưa kịp trả lời thì một thanh âm già nua phát ra từ căn phòng.
- Đế Nhi, Tiểu Vân, các ngươi vào đi!
Các trưởng lão mừng như điên, ánh mắt nhìn Tư Mã Tường đã thay đổi. Tuyết Đế Nhi, Vân đại trưởng lão vội vàng chạy vào.
Tiểu Vân là kêu Vân đại trưởng lão, tức là lão nữ vương Tinh Linh còn già hơn cả đại trưởng lão.
Lúc này Tuyết Đế Nhi khựng lại, bản năng liếc hướng Vu Nhai.
Vu Nhai nhẹ gật đầu với Tuyết Đế Nhi, nàng mới đi tiếp.
Các trưởng lão Tinh Linh tộc vừa thấy lo vừa không biết nên nói cái gì. Tuy các Tinh Linh tộc đoán ra nguy hiểm của Tinh Linh tộc được giải quyết là nhờ nhân loại này đóng vai trò quan trọng, nhưng có cần thiết như vậy không? Các trưởng lão không biết ngày hôm qua Tuyết Đế Nhi trải qua chuyện gì, ác ma không gì không làm được đã đi vào lòng nàng, ngang ngửa với nãi nãi. Cái gọi là nữ sinh ngoại hướng là đây.
Vu Nhai rất vừa lòng thái độ của Tuyết Đế Nhi, làm 'khiếu thú' đến mức này còn có gì không thỏa mãn?
Khiến các trưởng lão câm nín là bên kia, Tư Mã Tường chạy tới gần Sương trưởng lão, bộ dạng sắp xỉu.
- Tiểu Sương, ta mệt chết.
Khiến người tuyệt vọng hơn là Sương trưởng lão hung tợn trừng Tư Mã Tường, từ đâu lấy ra khăn tay nhẹ nhàng lau cho gã. Nếu có thể rớt cằm thì chắc chắn Vu Nhai đã hốt được một rổ.
Cường đại, quá sùng bái, Tư Mã Tường quả là siêu nhân trong tán gái.
Đêm hôm qua Vu Nhai được Tinh Linh tộc chiêu đãi, vào căn nhà cực kỳ thoải mái nghỉ ngơi. Tư Mã Tường ở nhà bên cạnh Vu Nhai, chưa đến nửa canh giờ đã không thấy bóng dáng gã đây, suốt đêm không trở về.
Chắc không phải Tư Mã Tường dùng mê dược với Sương trưởng lão đi? Rất đáng ngờ.
Nghênh đón ánh mắt nghi ngờ, thắc mắc của mọi người, biểu tình Tư Mã Tường bình tĩnh thể hiện chí cao khí ngang đặc biệt của mình. Dù sao thì các trưởng lão không dám nói gì, Tư Mã Tường thật sự cứu lão nữ vương Tinh Linh tỉnh dậy.
Sương trưởng lão bị mọi người nhìn làm mặt ửng hồng, vội hỏi:
- Nữ vương sao rồi?
Tư Mã Tường khẽ thở dài:
- Ài, không quá lạc quan, không phải bị bệnh nặng hay Thú Đằng tộc hạ độc, là đến số.
Tư Mã Tường lắc đầu, nói:
- Nếu không gặp ta, chỉ dùng hơi thở sự sống Thánh thụ Tinh Linh treo mạng tối đa hôn mê được hai tháng là đi. Mới rồi ta điều trị giúp lão nữ vương Tinh Linh, nếu điều dưỡng tốt, cộng với thể chất đặc biệt của Tinh Linh tộc có lẽ sẽ sống được vài năm, đây là khả năng lạc quan nhất.
Các trưởng lão tim hẫng một nhịp, tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn thấy bi thương.
Đối với Tinh Linh tộc tuổi thọ rất dài thì thời gian vài năm không nhiều.
Không khí im lặng, áp lực kéo dài rất lâu. Không ai hỏi Tư Mã Tường có cách gì không, đây không phải vấn đề bệnh nặng mà là tuổi thọ. Trừ phi trong vòng mấy năm lão nữ vương Tinh Linh từ thánh giai lên thần giai nếu không thì đành chịu.
Vu Nhai an ủi vài câu:
- Sống chết có số, ít nhất nữ vương mới của các người rất giỏi.
Tâm tình Tinh Linh tộc nhân tốt hơn nhiều.
Mọi người đứng bên hồ "Sinh mệnh chi tuyền" chờ đợi lão nữ vương triệu kiến, đương nhiên Tinh Linh tộc kêu Vu Nhai, Tư Mã Tường đi nghỉ ngơi hoặc ngồi chờ nhưng hai người không đồng ý. Các trưởng lão rất cảm động, hai nhân loại nhìn như không đáng tin nhưng khiến người cảm nhận được chân thành.
Không biết qua bao lâu, cửa nhà gỗ lại mở ra, Tuyết Đế Nhi dìu lão nữ vương Tinh Linh chậm rãi bước ra ngoài. Vân đại trưởng lão đi theo phía sau. Hốc mắt đại nữ vương Tinh Linh ửng đỏ, rõ ràng nàng khóc rất lâu.
- Nữ vương . . .
Lão nữ vương Tinh Linh vẫn là hình dạng nữ nhân trung niên nhưng tóc trắng không sức sống làm nàng có vẻ già hơn Vân đại trưởng lão theo phía sau.
Lão nữ vương Tinh Linh khẽ nói:
- Đã già, khiến mọi người lo lắng.
Lão nữ vương Tinh Linh nhìn hướng Vu Nhai, Tư Mã Tường, đánh giá hai người một lúc.
- Cảm tạ hai vị nhân loại bằng hữu trợ giúp, cảm tạ Tư Mã đại sư cho ta cơ hội lại mở mắt ra. Cảm tạ Vu tiểu ca cứu Tinh Linh tộc của ta.
Vu Nhai, Tư Mã Tường lễ phép chào:
- Kính chào nữ vương!
- Ta tuyên bố, từ hôm nay trở đi Tư Mã đại sư, Vu tiểu ca vĩnh viễn là bằng hữu của Tinh Linh tộc ta.
Lão nữ vương Tinh Linh không nói gì khác, đi đến gần Tư Mã Tường, Vu Nhai.
Lão nữ vương Tinh Linh nhìn Vu Nhai chằm chằm, nói:
- Vu tiểu ca, Đế Nhi đã nói điều kiện của ngươi cho ta biết. Hai điều kiện đầu ta chắc chắn sẽ thỏa mãn ngươi, còn điều kiện thé ba thì cũng được. Nếu có ngày nào Tinh Linh tộc lại gặp nguy hiểm lớn, nếu ngươi vẫn nguyện ý trợ giúp chúng ta thì thứ kia là của ngươi. Ta hứa ít nhất khi Đế Nhi còn làm nữ vương tất cả có hiệu quả, dù ta sống hay là chết.
Vu Nhai ngẩn người, biểu tình kỳ lạ nói:
- Nữ vương bệ hạ, người không sợ nhân loại gian xảo thiết kế nguy hiểm cho Tinh Linh tộc sau đó ta đứng ra giải quyết?
Lão nữ vương Tinh Linh mỉm cười nói:
- Ta tin tưởng ngươi cũng là nhân loại gian xảo, nhưng ta càng tin lòng ngươi lương thiện.
Vu Nhai cười xấu hổ:
- Hì hì, cảm giác bị người nhìn thấu không tốt lắm.
Vu Nhai mặt dày, vô sỉ nhận khen mình lương thiện.
Các Tinh Linh tộc nhân, Tư Mã Tường, binh linh trong cơ thể cùng trợn trắng mắt, nhưng nghĩ lại đúng là không tìm thấy có chuyệnn ào Vu Nhai tùy tiện làm điều xấu.
Các trưởng lão Tinh Linh tộc rất tò mò, Vu Nhai trừ nêu điều kiện chữa mắt cho thê tử ra hắn còn điều kiện gì nữa?
Lão nữ vương Tinh Linh không nói, lão nữ vương Tinh Linh cũng không nói. Hai người tò chuyện mấy câu, sau đó Vu Nhai, Tư Mã Tường tìm cớ rời đi. Lão nữ vương Tinh Linh mới tỉnh dậy, phải nghỉ ngơi, bàn bạc công việc với các trưởng lão ra. Vu Nhai, Tư Mã Tường là người ngoài phải biết điều rời đi.
Trước khi hai người đi lão nữ vương Tinh Linh, Vu Nhai hẹn một thời gian, vào buổi sáng ngày mai nàng sẽ tự mình dẫn hắn vào mảnh đất bí ẩn nhất Tinh Linh tộc. Bên trong có rất nhiều tư liệu thời kỳ viễn cổ.
Sau khi Vu Nhai, Tư Mã Tường ròi đi, Vân đại trưởng lão nhíu mày hỏi:
- Nữ vương, tuy hứa hẹn hơi không rõ ràng nhưng đồng ý hứa cho tên Tinh Linh thần nỗ viễn cổ không tốt lắm.
Vân đại trưởng lão ở trong phòng có nghe Tuyết Đế Nhi nêu ba điều kiện, mảnh nhỏ Thánh thụ Tinh Linh viễn cổ thì không sao, Vu Nhai yêu cầu số lượng không lớn. Mũi tên Tinh Linh thần nỗ viễn cổ dù thiếu một góc nhưng quá quý giá, đó là báu vật trấn tộc.dù đặt tên vào Tinh Linh thần nỗ thứ hai cũng có thể giết thánh giai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.