Chương 1538: Thánh Binh Sư đỉnh phong
Hạ Nhật Dịch Lãnh
23/04/2015
- Mà bây giờ đế quốc Ma Pháp lại hỗn loạn, căn bản không cách nào hợp lực đối phó với dân Cổ Duệ. Đế quốc Huyền Binh chúng ta sẽ phải chịu áp lực lớn tới mức nào? Sợ rằng ngay cả dân Cổ Duệ cũng không nghĩ tới sẽ không lấy được Bách tộc?
- Không lấy được Bách tộc, cũng có nghĩa là kế hoạch lớn của dân Cổ Duệ đã thất bại, chỉ có thể nhằm vào đế quốc Ma Pháp. Vu Nhai và Bách tộc giành được chiến thắng có thể nói là cho dân Cổ Duệ một cú đấm mạnh, khiến bước tiến của bọn họ chậm hơn rất nhiều.
Nghe Đông Phương Thần Thông phân tích, đám người Trương Tả gật đầu.
Quả thực rất khó khăn. Nếu như không có uy hiếp siêu cấp của dân Cổ Duệ, cuộc chiến chinh phạt Bách tộc khẳng định phải có. Nhưng hiện tại phía ngoài có đại địch, lại là một cơ hội tốt như thế, thật sự không có lòng dạ nào chú ý tới chuyện của Vu Nhai.
Đồng thời, Vu Nhai cũng kéo chậm bước chân của dân Cổ Duệ.
Ngẫm lại, nếu như dân Cổ Duệ thắng, đế quốc Ma Pháp lại hỗn loạn như vậy, đến lúc đó sợ rằng thế cục của đại lục Thần Huyền sẽ chỉ còn lại đế quốc Huyền Binh và dân Cổ Duệ quyết đấu. Đến lúc đó phần thắng của đế quốc Huyền Binh sẽ nhỏ hơn nhiều.
Nghĩ tới đây, mặt Trương Tả biến sắc, hiện tại thế cục đại lục thật sự quá phức tạp.
Nói chung chính là: Dân Cổ Duệ cũng giúp Vu Nhai một tay, để đế quốc Huyền Binh phong hắn làm vương mà không phải là tấn công. Vu Nhai lại giúp đế quốc Huyền Binh một tay, khiến bước tiến của dân Cổ Duệ không nhanh được như trước, còn làm cho đế quốc Huyền Binh có thể toàn lực công kích tuyến của Phá Thần. . . Cũng làm cho thế cục cả đại lục Thần Huyền rơi vào tình trạng hỗn loạn. Bất kỳ ai cũng không biết kế tiếp sẽ có thay đổi gì!
Đương nhiên, ngoài tất cả những điều này, còn bởi vì Vu Nhai có thể ngăn cản được công kích của dân Cổ Duệ, bởi vì hắn biểu hiện ra lực lượng vô cùng cường đại, mới có được cơ hội như vậy. Ở đại lục Thần Huyền, không có lực lượng gì cũng chỉ là phù vân.
A, Đông Phương Thần Thông và Huyền Binh Đại Đế cũng không biết, cái gọi là gọi là cao thủ Chuẩn Thần Hoàng của Vu Nhai thật ra chính là một tàn hồn. Người gọi là Thần Vương quỷ dị, cũng chỉ là một tàn hồn. Hai tàn hồn từng trải trận chiến thảm khốc này, cũng không biết còn có thể phát huy ra bao nhiêu lực lượng. Thứ được gọi là ngăn cản Kinh Thiên Nhất Kiếm, hiện tại cũng không thể dùng nữa. Bọn họ căn bản không biết trong tay Vu Nhai Bách tộc chính là một sự trống rỗng. Ngoại trừ sát lục chi địa trước mắt này ra, Bách tộc không có gì cả.
- May là, Vu Nhai cũng không có ý muốn đánh. May là, hắn tiếp nhận thánh chỉ.
Đông Phương Thần Thông lại thở dài. Như đã nói ở trên, nếu như Vu Nhai không tiếp nhận, vì thể diện của đế quốc, bọn họ không thể đánh cũng nhất định phải đánh.
Vu Nhai dám không tiếp nhận sao?
Dựa vào thứ trống rỗng trong tay, muốn đánh Cổ Duệ đã rất miễn cưỡng. Còn phải đi đánh đế quốc Huyền Binh sao? Vừa rồi, Vu Nhai chạy nhanh như vậy, thậm chí không muốn chiêu đãi Đông Phương Thần Thông, người hắn nợ ân tình này, cũng có phần sợ nhiều lời gây nhiều hiểu nhầm, sợ bị nhìn ra điều gì. . .
- Đi thôi, chuyện Bách tộc đã xong. Chúng ta đi tuyến Phá Thần.
- Được!
Trương Tả gật đầu. Sau đó mấy người dưới sự hướng dẫn của Đông Phương Thần Thông bay về phía đông.
Đúng vào lúc này, có một vị cao thủ Thần Tướng cấp của đế quốc Huyền Binh đột nhiên hỏi:
- Đông Phương đại nhân, ngài nói xem, tiểu tử Vu Nhai kia có một ngày thật sự đi tới Huyền Binh Đế Đô tìm ngài uống rượu, trả ân tình lại cho ngài, đến lúc đó Huyền Binh Đại Đế ra lệnh điều động hắn quay về đế đô, liệu hắn có thật sự chấp hành hay không?
- Ha ha ha, hoàn trả lại ân tình cho ta sao? Hắn chính là đang nói với ta, nếu có một ngày chúng ta không thể không động đao động kiếm, nhất định sẽ bởi vì ân tình này mà tha cho ta một mạng.
Đông Phương Thần Thông cười rất lớn tiếng, lại mang theo cảm giác như đang cười khổ.
Vừa rồi Vu Nhai nói muốn hoàn trả ân tình. Đông Phương Thần Thông lại không muốn Vu Nhai hoàn trả. Trên thực tế bọn họ chính là đánh thiên cơ. Đương nhiên, biểu hiện ra ngoài, lại không nhìn ra bất cứ vấn đề gì. Chỉ cần không động đao kiếm, như vậy uống rượu trả nhân tình vẫn có thể tiến hành. Chỉ có điều, bọn họ có khả năng vĩnh viễn yên bình sao? Có trời mới biết được, Huyền Binh Đại Đế điều động hắn quay về Huyền Binh Đế Đô, hắn có thể trở lại hay không? A, có trời mới biết được. . .
- Thật là cuồng vọng. . .
Trong mắt các Thần Tướng bốc hỏa.
- Hắn đã có tư cách cuồng vọng.
Đông Phương Thần Thông nói. Cứ như vậy, mấy người biến mất ở bên trong Bách Tộc Loạn Địa.
A, Vu Nhai có thể trở lại Huyền Binh Đế Đô hay không? Được rồi, không chỉ có trời mới biết được, bản thân Vu Nhai cũng biết. Nếu như theo thực lực của hắn bây giờ nhất định sẽ không trở về. Trời ạ, đi chịu chết sao? Nhưng tương lai cũng không biết thế nào. Nếu như, đạt tới thực lực thiên hạ đều có thể đi được, vậy vì sao không dám đi? Đế quốc Huyền Binh lại có ai biết được trong cuộc chiến tranh tiếp theo, có thể còn tồn tại nữa hay không. . .
Vu Nhai cũng lười suy nghĩ về những điều này. Cứ đi bước nào tính bước ấy. Trước hết phải ổn định được Bách tộc mới nói sau.
- Thánh Binh Sư đỉnh phong, năng lượng Lục Thiên Thần Ấn thật đúng là khủng khiếp!
Sau khi Vu Nhai tiến vào sát lục chi địa, cũng không lập tức rời đi, mà tìm một nơi dừng chân. Hắn vừa hấp thu xong năng lượng, cũng đạt được Thánh Binh Sư đỉnh phong. Sau đó, hắn lập tức phát hiện ra đám người Đông Phương Thần Thông. Tất nhiên không thể quan sát những biến hóa trong cơ thể.
Hiện tại hắn cũng cần tu luyện củng cố thêm.
Nghĩ đến hai chữ Củng cố, Vu Nhai liền không nhịn được nghĩ đến tình trạng điên cuồng áp chế huyền khí tăng trưởng trước đó. Mẹ nó, ba đại công pháp đồng thời tu luyện, lại vẫn không đè ép được năng lượng này dâng trào, vẫn đạt tới Thánh Binh Sư đỉnh phong. Chỉ có điều thật may, chí ít bởi vì áp chế, huyền khí tinh thuần hơn rất nhiều. Chí ít không gặp tình trạng căn cơ bất ổn.
Kế tiếp giống như lúc Thiên Binh Sư đỉnh phong, cố gắng cảm ngộ càng nhiều căn cơ, địa thế các loại, còn có vòng quay số mạng. . . Để huyền khí càng tinh thuần hơn. Đợi thời cơ, lại một lần hành động nhảy vào Thần Binh Sư. Vu Nhai rất sốt ruột. Nhưng chuyện tu luyện lại không thể nóng vội.
Ai, hiện tại Bách tộc chính là hoàn toàn trống rỗng. Hắn có thể không vội được sao?
Lắc đầu, Vu Nhai nhanh chóng khoanh chân ngồi xuống đất, bắt đầu vận dụng phần công pháp của Thần Huyền Khí Điển. Huyền khí Thánh Binh Sư đỉnh phong không ngừng cuồn cuộn tuôn trào, tràn ngập cảm giác hủy thiên diệt địa. Chỉ cần bạo phát là có thể dịch chuyển cả núi lớn. Nếu như là trước đó, đạt tới thực lực này hắn nhất định sẽ rất hưng phấn. Nhưng sau khi nhìn thấy Vu Thuấn và hai đại Thần Vương Cổ Duệ, hắn thật sự không hưng phấn nổi.
Không biết đã tu luyện bao lâu, Vu Nhai mới thở hắt ra một hơi, một lần nữa đứng lên.
- Không lấy được Bách tộc, cũng có nghĩa là kế hoạch lớn của dân Cổ Duệ đã thất bại, chỉ có thể nhằm vào đế quốc Ma Pháp. Vu Nhai và Bách tộc giành được chiến thắng có thể nói là cho dân Cổ Duệ một cú đấm mạnh, khiến bước tiến của bọn họ chậm hơn rất nhiều.
Nghe Đông Phương Thần Thông phân tích, đám người Trương Tả gật đầu.
Quả thực rất khó khăn. Nếu như không có uy hiếp siêu cấp của dân Cổ Duệ, cuộc chiến chinh phạt Bách tộc khẳng định phải có. Nhưng hiện tại phía ngoài có đại địch, lại là một cơ hội tốt như thế, thật sự không có lòng dạ nào chú ý tới chuyện của Vu Nhai.
Đồng thời, Vu Nhai cũng kéo chậm bước chân của dân Cổ Duệ.
Ngẫm lại, nếu như dân Cổ Duệ thắng, đế quốc Ma Pháp lại hỗn loạn như vậy, đến lúc đó sợ rằng thế cục của đại lục Thần Huyền sẽ chỉ còn lại đế quốc Huyền Binh và dân Cổ Duệ quyết đấu. Đến lúc đó phần thắng của đế quốc Huyền Binh sẽ nhỏ hơn nhiều.
Nghĩ tới đây, mặt Trương Tả biến sắc, hiện tại thế cục đại lục thật sự quá phức tạp.
Nói chung chính là: Dân Cổ Duệ cũng giúp Vu Nhai một tay, để đế quốc Huyền Binh phong hắn làm vương mà không phải là tấn công. Vu Nhai lại giúp đế quốc Huyền Binh một tay, khiến bước tiến của dân Cổ Duệ không nhanh được như trước, còn làm cho đế quốc Huyền Binh có thể toàn lực công kích tuyến của Phá Thần. . . Cũng làm cho thế cục cả đại lục Thần Huyền rơi vào tình trạng hỗn loạn. Bất kỳ ai cũng không biết kế tiếp sẽ có thay đổi gì!
Đương nhiên, ngoài tất cả những điều này, còn bởi vì Vu Nhai có thể ngăn cản được công kích của dân Cổ Duệ, bởi vì hắn biểu hiện ra lực lượng vô cùng cường đại, mới có được cơ hội như vậy. Ở đại lục Thần Huyền, không có lực lượng gì cũng chỉ là phù vân.
A, Đông Phương Thần Thông và Huyền Binh Đại Đế cũng không biết, cái gọi là gọi là cao thủ Chuẩn Thần Hoàng của Vu Nhai thật ra chính là một tàn hồn. Người gọi là Thần Vương quỷ dị, cũng chỉ là một tàn hồn. Hai tàn hồn từng trải trận chiến thảm khốc này, cũng không biết còn có thể phát huy ra bao nhiêu lực lượng. Thứ được gọi là ngăn cản Kinh Thiên Nhất Kiếm, hiện tại cũng không thể dùng nữa. Bọn họ căn bản không biết trong tay Vu Nhai Bách tộc chính là một sự trống rỗng. Ngoại trừ sát lục chi địa trước mắt này ra, Bách tộc không có gì cả.
- May là, Vu Nhai cũng không có ý muốn đánh. May là, hắn tiếp nhận thánh chỉ.
Đông Phương Thần Thông lại thở dài. Như đã nói ở trên, nếu như Vu Nhai không tiếp nhận, vì thể diện của đế quốc, bọn họ không thể đánh cũng nhất định phải đánh.
Vu Nhai dám không tiếp nhận sao?
Dựa vào thứ trống rỗng trong tay, muốn đánh Cổ Duệ đã rất miễn cưỡng. Còn phải đi đánh đế quốc Huyền Binh sao? Vừa rồi, Vu Nhai chạy nhanh như vậy, thậm chí không muốn chiêu đãi Đông Phương Thần Thông, người hắn nợ ân tình này, cũng có phần sợ nhiều lời gây nhiều hiểu nhầm, sợ bị nhìn ra điều gì. . .
- Đi thôi, chuyện Bách tộc đã xong. Chúng ta đi tuyến Phá Thần.
- Được!
Trương Tả gật đầu. Sau đó mấy người dưới sự hướng dẫn của Đông Phương Thần Thông bay về phía đông.
Đúng vào lúc này, có một vị cao thủ Thần Tướng cấp của đế quốc Huyền Binh đột nhiên hỏi:
- Đông Phương đại nhân, ngài nói xem, tiểu tử Vu Nhai kia có một ngày thật sự đi tới Huyền Binh Đế Đô tìm ngài uống rượu, trả ân tình lại cho ngài, đến lúc đó Huyền Binh Đại Đế ra lệnh điều động hắn quay về đế đô, liệu hắn có thật sự chấp hành hay không?
- Ha ha ha, hoàn trả lại ân tình cho ta sao? Hắn chính là đang nói với ta, nếu có một ngày chúng ta không thể không động đao động kiếm, nhất định sẽ bởi vì ân tình này mà tha cho ta một mạng.
Đông Phương Thần Thông cười rất lớn tiếng, lại mang theo cảm giác như đang cười khổ.
Vừa rồi Vu Nhai nói muốn hoàn trả ân tình. Đông Phương Thần Thông lại không muốn Vu Nhai hoàn trả. Trên thực tế bọn họ chính là đánh thiên cơ. Đương nhiên, biểu hiện ra ngoài, lại không nhìn ra bất cứ vấn đề gì. Chỉ cần không động đao kiếm, như vậy uống rượu trả nhân tình vẫn có thể tiến hành. Chỉ có điều, bọn họ có khả năng vĩnh viễn yên bình sao? Có trời mới biết được, Huyền Binh Đại Đế điều động hắn quay về Huyền Binh Đế Đô, hắn có thể trở lại hay không? A, có trời mới biết được. . .
- Thật là cuồng vọng. . .
Trong mắt các Thần Tướng bốc hỏa.
- Hắn đã có tư cách cuồng vọng.
Đông Phương Thần Thông nói. Cứ như vậy, mấy người biến mất ở bên trong Bách Tộc Loạn Địa.
A, Vu Nhai có thể trở lại Huyền Binh Đế Đô hay không? Được rồi, không chỉ có trời mới biết được, bản thân Vu Nhai cũng biết. Nếu như theo thực lực của hắn bây giờ nhất định sẽ không trở về. Trời ạ, đi chịu chết sao? Nhưng tương lai cũng không biết thế nào. Nếu như, đạt tới thực lực thiên hạ đều có thể đi được, vậy vì sao không dám đi? Đế quốc Huyền Binh lại có ai biết được trong cuộc chiến tranh tiếp theo, có thể còn tồn tại nữa hay không. . .
Vu Nhai cũng lười suy nghĩ về những điều này. Cứ đi bước nào tính bước ấy. Trước hết phải ổn định được Bách tộc mới nói sau.
- Thánh Binh Sư đỉnh phong, năng lượng Lục Thiên Thần Ấn thật đúng là khủng khiếp!
Sau khi Vu Nhai tiến vào sát lục chi địa, cũng không lập tức rời đi, mà tìm một nơi dừng chân. Hắn vừa hấp thu xong năng lượng, cũng đạt được Thánh Binh Sư đỉnh phong. Sau đó, hắn lập tức phát hiện ra đám người Đông Phương Thần Thông. Tất nhiên không thể quan sát những biến hóa trong cơ thể.
Hiện tại hắn cũng cần tu luyện củng cố thêm.
Nghĩ đến hai chữ Củng cố, Vu Nhai liền không nhịn được nghĩ đến tình trạng điên cuồng áp chế huyền khí tăng trưởng trước đó. Mẹ nó, ba đại công pháp đồng thời tu luyện, lại vẫn không đè ép được năng lượng này dâng trào, vẫn đạt tới Thánh Binh Sư đỉnh phong. Chỉ có điều thật may, chí ít bởi vì áp chế, huyền khí tinh thuần hơn rất nhiều. Chí ít không gặp tình trạng căn cơ bất ổn.
Kế tiếp giống như lúc Thiên Binh Sư đỉnh phong, cố gắng cảm ngộ càng nhiều căn cơ, địa thế các loại, còn có vòng quay số mạng. . . Để huyền khí càng tinh thuần hơn. Đợi thời cơ, lại một lần hành động nhảy vào Thần Binh Sư. Vu Nhai rất sốt ruột. Nhưng chuyện tu luyện lại không thể nóng vội.
Ai, hiện tại Bách tộc chính là hoàn toàn trống rỗng. Hắn có thể không vội được sao?
Lắc đầu, Vu Nhai nhanh chóng khoanh chân ngồi xuống đất, bắt đầu vận dụng phần công pháp của Thần Huyền Khí Điển. Huyền khí Thánh Binh Sư đỉnh phong không ngừng cuồn cuộn tuôn trào, tràn ngập cảm giác hủy thiên diệt địa. Chỉ cần bạo phát là có thể dịch chuyển cả núi lớn. Nếu như là trước đó, đạt tới thực lực này hắn nhất định sẽ rất hưng phấn. Nhưng sau khi nhìn thấy Vu Thuấn và hai đại Thần Vương Cổ Duệ, hắn thật sự không hưng phấn nổi.
Không biết đã tu luyện bao lâu, Vu Nhai mới thở hắt ra một hơi, một lần nữa đứng lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.