Chương 1552: Thánh đạo thời gian đỉnh phong
Hạ Nhật Dịch Lãnh
24/04/2015
Trong trận chiến trấn áp Hắc Nguyệt Thần vương, Vu Thuấn đối với cảm ngộ địa thế đã thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Sau khi Vu Nhai rời khỏi Mệnh Hồng của Vu Thuấn, cũng sẽ tu luyện thánh giả vô cực, Thần Huyền Khí Điển tầng thứ tám. Những điều học được từ Vu Thuấn, hắn áp dụng vào thánh giả vô cực, không ngừng đứng ở trong vũ trụ đó chỉnh hợp cảm ngộ địa thế của hắn.
Theo thời gian trôi qua, cảm ngộ địa thế càng ngày càng thuận lợi, càng ngày càng lớn mạnh.
Nhờ như thế, hắn mới có thể ngưng kết ra một tuyệt địa nhỏ, trong nháy mắt. Bởi vì hắn ở trong Thần Huyền Khí Điển thường làm chuyện như vậy. Bình thường hắn sẽ dung hợp hai tuyệt địa hoặc môi trường hoàn toàn khác nhau dung hợp với nhau, hợp làm một thể.
Tuy rằng hiện thực không thể so sánh với huyễn ảnh Thần Huyền Khí Điển, nhưng vẫn có thể làm ra vài thứ.
Ở trong Mệnh Hồng, hắn cũng đang không ngừng cảm ngộ vòng quay số mạng của Vu Thuấn. Nói chung, hai loại căn cơ này hắn cũng không bỏ cái nào. Điều càng làm cho Vu Nhai ngạc nhiên hơn, bởi vì trước đó khi hắn ở trong thế giới Lữ Giả dung hợp từng thuộc tính, bởi vì cảm ngộ địa thế không ngừng cường đại, không ngờ trong lúc vô tình khiến địa đạo cũng thành thần. Đây cũng chính là cách hắn lĩnh ngộ được địa đạo thần!
Cái này chỉ có thể nói là ngoài ý muốn, nhưng đối với chuyện hắn vận dụng lực lượng địa thế, quả thực đưa đến tác dụng cực lớn.
- Địa đạo thành thần. Loại đạo thần thứ ba. Tiểu tử này thực sự. . . hắn cảm ngộ địa thế phối hợp với địa đạo thần cường đại, phát huy ra lực lượng còn khủng khiếp hơn cả ba đại Thần Tướng Cổ Duệ rất nhiều. Nếu một Địa Tử Thần tộc tới đánh địa thế với hắn sợ rằng cũng thế thôi.
Nhìn Vu Nhai chiến đấu, Đan Đạo Hùng chỉ có thể cười khổ. Nhưng hắn vẫn phân tích. Bọn họ ở khoảng cách khá xa, bởi vậy không bị ảnh hưởng.
Theo Đan Đạo Hùng phân tích, thật ra Vu Nhai đã có thể trùng kích tới cấp Thần Tướng. Hơn nữa xác xuất thành công đặc biệt cao. Chỉ cần thành công thậm chí có thể vượt qua Thần Tướng bình thường. Nhưng rất rõ ràng, bây giờ Vu Nhai còn áp chế huyền khí.
- Tiểu Đan, lẽ nào ngươi không phát hiện ra một vấn đề khác sao?
Ngay thời điểm Đan Đạo Hùng đang cười khổ thời gian, Lâm Mộc Phong đột nhiên hỏi. Cả Minh bà bà và Thủy Tinh đều theo bản năng nhìn lại. Lâm Mộc Phong đã phát hiện ra vấn đề gì?
Đúng vào lúc này, hai mắt Lâm Mộc Phong trở nên trống rỗng. Dường như hắn đang mong chờ điều gì đó. Hắn nhẹ nhàng nói:
- Lẽ nào các ngươi không phát hiện ra, bất luận là Vu Nhai hay Thần Tướng Cổ Duệ, thời điểm dẫn động địa thế, sát trận rừng đá xung quanh đều không có chút phản ứng nào. Theo lý thuyết, động tác lớn như vậy chắc hẳn phải có sát khí ngang dọc mới đúng.
Sau khi mấy người nghe được Lâm Mộc Phong nói, hai mắt liền mở lớn, nhìn về phía hai bên đang chiến đấu. Đúng vậy, không ngờ sát trận không phát động? Rừng đá không ngờ ngoan ngoãn bị hai bên đánh đấu tùy tiện khống chế. Điều này không hợp với sát trận rừng đá.
- Sao có thể như vậy được?
Thủy Tinh nghĩ đến một khả năng, nhưng vẫn không nhịn được hỏi thành tiếng.
- Rất đơn giản. Sát trận rừng đá xung quanh bị người phá hủy!
Lâm Mộc Phong nặng nề trả lời.
A. . .
Mọi người nuốt nước miếng, ánh mắt chậm rãi chuyển đến trên người Vu Nhai. Ở đây, ai có thể phá được trận pháp? Ngoại trừ Vu Nhai ra, còn có thể là ai nữa? Bởi vì Vu Nhai có Vu Thuấn ở bên cạnh.
Lúc đó, Thủy Tinh đã xem qua miếng đá thần bí kia. Nàng cũng biết được bí mật trên người Vu Nhai, biết Lục Thiên Sát Trận là tồn tại còn cao cấp hơn so với sát trận Cổ Ma. Cho nên, nửa năm qua Vu Nhai không tới cứu bọn họ là chuyện rất bình thường.
Bởi vì Vu Thuấn cũng không vào được. Nhưng dù sao Vu Thuấn có nền tảng là sát trận Cổ Ma, nửa năm học được Lục Thiên Sát Trận cũng là chuyện vô cùng bình thường. Xem ra mọi người đã có thể ra ngoài. Xem ra tiểu gia hỏa Tiểu Hắc này ăn nhiều đan dược như vậy, không phải trả tiền.
Đúng vậy, các Thần Tướng đã uổng công giúp Tiểu Hắc lên cấp Thần Tướng.
Nửa năm qua, bọn họ bị vây khốn trong này, thật sự quá ngột ngạt. Bọn họ khao khát được ra ngoài tới mức nào? Chủ yếu nhất là không biết cục diện bên ngoài hiện tại đã biến thành thế nào. Bọn họ sốt ruột. Bên ngoài còn có rất nhiều trận chiến đấu đang cần tới bọn họ.
Ầm. . .
- Mới tạo ra một tuyệt địa nhỏ như vậy đã tưởng có thể vây khốn được chúng ta sao? Không nên dùng địa thế. Trực tiếp lấy thần lực bản mạng áp chế hắn. Huyền khí của hắn chỉ mới là Thánh Binh Sư đỉnh phong mà thôi. Giết.
Sau khi Dung Diễm Thần Tướng rơi vào trong tuyệt địa nhỏ, liền hung hăng nói. Quả thực, tạo ra tuyệt địa nhỏ như vậy muốn vây khốn bọn họ, thực sự không thể làm được. Nhưng Vu Nhai căn bản chưa từng nghĩ qua sẽ phải bắt bọn họ thế nào. Hắn chẳng qua chỉ thử nghiệm cảm ngộ địa thế của mình mà thôi. Cuộc chiến đấu trước mắt cũng chính là cách để Vu Nhai thử nghiệm lực chiến đấu của hắn, thử xem nửa năm qua hắn đã tiến bộ thế nào.
Đúng vậy. Muốn giết ba gã Thần Tướng Cổ Duệ này, đối với Vu Nhai cũng không phải là chuyện gì quá khó khắn. Bởi vì nơi này chính là sân nhà của hắn.
Đây mới thật sự là sân nhà của hắn. Tuy rằng trong thời gian ngắn như vậy hắn không có khả năng hoàn toàn học được Lục Thiên Sát Trận. Đặc biệt có vài sát trận phức tạp hắn cũng không có cách nào học được. Thậm chí có thể nói, hắn mới chỉ học được phần da lông của sát trận mà thôi. Nhưng vấn đề là, sát trận rừng đá cũng không phức tạp. Hắn chỉ cần điều động lực lượng sát trận, không cần động đao kiếm hoàn toàn có thể giết chết bọn họ.
Đứng ở thế bất bại, vậy tại sao không thử các loại thực lực? Vu Nhai đánh càng ngày càng thuận buồm xuôi gió. . . Ba người bao vây tấn công qua, lấy thần lực bản mạng áp chế, Vu Nhai quả thật bị bọn họ sử dụng năng lượng áp chế. Nhưng Vu Nhai còn có thủ đoạn khác. . .
- Thánh đạo thời gian. Ít nhất là thánh đạo thời gian đỉnh cấp. Mẹ nó, tiểu tử này điên rồi.
Đan Đạo Hùng không nhịn được chửi ầm lên. Thánh đạo thời gian muốn đạt được phải khó khăn tới mức nào?
Cho dù là ở đế quốc Ma Pháp, người đạt được thánh đạo thời gian cũng hiếm như lông phượng và sừng lân. Đạt được thánh đạo thời gian đỉnh phong đã ít lại càng ít hơn. Đạt được thời gian đạo thần, đó là tồn tại, cho dù là cao thủ cũng không thể tiếp xúc tới được. Người cảm ngộ đạo thần thời gian, cho dù chỉ là mới vào, cũng giống như thần. Bọn họ tuyệt đối có thể tương đương với Thần Vương, khủng khiếp tuyệt luân.
Bởi vì thời gian là nguyên tố quỷ dị nhất.
Cấp Thần Tướng thời gian lại có thực lực tương đương với cấp Thần Vương. Như vậy Vu Nhai có thánh đạo thời gian đỉnh phong, còn tương đương với Thần Tướng. Ngay cả Thần Tướng bình thường cũng không có cách nào làm gì được hắn. Lại thêm sát đạo thần và đao đạo thần, cùng với địa thế cũng hơn cả Thần Tướng bình thường. . .
Tổng hợp lực chiến đấu của Vu Nhai chính là Thần Tướng đỉnh cấp!
Sau khi Vu Nhai rời khỏi Mệnh Hồng của Vu Thuấn, cũng sẽ tu luyện thánh giả vô cực, Thần Huyền Khí Điển tầng thứ tám. Những điều học được từ Vu Thuấn, hắn áp dụng vào thánh giả vô cực, không ngừng đứng ở trong vũ trụ đó chỉnh hợp cảm ngộ địa thế của hắn.
Theo thời gian trôi qua, cảm ngộ địa thế càng ngày càng thuận lợi, càng ngày càng lớn mạnh.
Nhờ như thế, hắn mới có thể ngưng kết ra một tuyệt địa nhỏ, trong nháy mắt. Bởi vì hắn ở trong Thần Huyền Khí Điển thường làm chuyện như vậy. Bình thường hắn sẽ dung hợp hai tuyệt địa hoặc môi trường hoàn toàn khác nhau dung hợp với nhau, hợp làm một thể.
Tuy rằng hiện thực không thể so sánh với huyễn ảnh Thần Huyền Khí Điển, nhưng vẫn có thể làm ra vài thứ.
Ở trong Mệnh Hồng, hắn cũng đang không ngừng cảm ngộ vòng quay số mạng của Vu Thuấn. Nói chung, hai loại căn cơ này hắn cũng không bỏ cái nào. Điều càng làm cho Vu Nhai ngạc nhiên hơn, bởi vì trước đó khi hắn ở trong thế giới Lữ Giả dung hợp từng thuộc tính, bởi vì cảm ngộ địa thế không ngừng cường đại, không ngờ trong lúc vô tình khiến địa đạo cũng thành thần. Đây cũng chính là cách hắn lĩnh ngộ được địa đạo thần!
Cái này chỉ có thể nói là ngoài ý muốn, nhưng đối với chuyện hắn vận dụng lực lượng địa thế, quả thực đưa đến tác dụng cực lớn.
- Địa đạo thành thần. Loại đạo thần thứ ba. Tiểu tử này thực sự. . . hắn cảm ngộ địa thế phối hợp với địa đạo thần cường đại, phát huy ra lực lượng còn khủng khiếp hơn cả ba đại Thần Tướng Cổ Duệ rất nhiều. Nếu một Địa Tử Thần tộc tới đánh địa thế với hắn sợ rằng cũng thế thôi.
Nhìn Vu Nhai chiến đấu, Đan Đạo Hùng chỉ có thể cười khổ. Nhưng hắn vẫn phân tích. Bọn họ ở khoảng cách khá xa, bởi vậy không bị ảnh hưởng.
Theo Đan Đạo Hùng phân tích, thật ra Vu Nhai đã có thể trùng kích tới cấp Thần Tướng. Hơn nữa xác xuất thành công đặc biệt cao. Chỉ cần thành công thậm chí có thể vượt qua Thần Tướng bình thường. Nhưng rất rõ ràng, bây giờ Vu Nhai còn áp chế huyền khí.
- Tiểu Đan, lẽ nào ngươi không phát hiện ra một vấn đề khác sao?
Ngay thời điểm Đan Đạo Hùng đang cười khổ thời gian, Lâm Mộc Phong đột nhiên hỏi. Cả Minh bà bà và Thủy Tinh đều theo bản năng nhìn lại. Lâm Mộc Phong đã phát hiện ra vấn đề gì?
Đúng vào lúc này, hai mắt Lâm Mộc Phong trở nên trống rỗng. Dường như hắn đang mong chờ điều gì đó. Hắn nhẹ nhàng nói:
- Lẽ nào các ngươi không phát hiện ra, bất luận là Vu Nhai hay Thần Tướng Cổ Duệ, thời điểm dẫn động địa thế, sát trận rừng đá xung quanh đều không có chút phản ứng nào. Theo lý thuyết, động tác lớn như vậy chắc hẳn phải có sát khí ngang dọc mới đúng.
Sau khi mấy người nghe được Lâm Mộc Phong nói, hai mắt liền mở lớn, nhìn về phía hai bên đang chiến đấu. Đúng vậy, không ngờ sát trận không phát động? Rừng đá không ngờ ngoan ngoãn bị hai bên đánh đấu tùy tiện khống chế. Điều này không hợp với sát trận rừng đá.
- Sao có thể như vậy được?
Thủy Tinh nghĩ đến một khả năng, nhưng vẫn không nhịn được hỏi thành tiếng.
- Rất đơn giản. Sát trận rừng đá xung quanh bị người phá hủy!
Lâm Mộc Phong nặng nề trả lời.
A. . .
Mọi người nuốt nước miếng, ánh mắt chậm rãi chuyển đến trên người Vu Nhai. Ở đây, ai có thể phá được trận pháp? Ngoại trừ Vu Nhai ra, còn có thể là ai nữa? Bởi vì Vu Nhai có Vu Thuấn ở bên cạnh.
Lúc đó, Thủy Tinh đã xem qua miếng đá thần bí kia. Nàng cũng biết được bí mật trên người Vu Nhai, biết Lục Thiên Sát Trận là tồn tại còn cao cấp hơn so với sát trận Cổ Ma. Cho nên, nửa năm qua Vu Nhai không tới cứu bọn họ là chuyện rất bình thường.
Bởi vì Vu Thuấn cũng không vào được. Nhưng dù sao Vu Thuấn có nền tảng là sát trận Cổ Ma, nửa năm học được Lục Thiên Sát Trận cũng là chuyện vô cùng bình thường. Xem ra mọi người đã có thể ra ngoài. Xem ra tiểu gia hỏa Tiểu Hắc này ăn nhiều đan dược như vậy, không phải trả tiền.
Đúng vậy, các Thần Tướng đã uổng công giúp Tiểu Hắc lên cấp Thần Tướng.
Nửa năm qua, bọn họ bị vây khốn trong này, thật sự quá ngột ngạt. Bọn họ khao khát được ra ngoài tới mức nào? Chủ yếu nhất là không biết cục diện bên ngoài hiện tại đã biến thành thế nào. Bọn họ sốt ruột. Bên ngoài còn có rất nhiều trận chiến đấu đang cần tới bọn họ.
Ầm. . .
- Mới tạo ra một tuyệt địa nhỏ như vậy đã tưởng có thể vây khốn được chúng ta sao? Không nên dùng địa thế. Trực tiếp lấy thần lực bản mạng áp chế hắn. Huyền khí của hắn chỉ mới là Thánh Binh Sư đỉnh phong mà thôi. Giết.
Sau khi Dung Diễm Thần Tướng rơi vào trong tuyệt địa nhỏ, liền hung hăng nói. Quả thực, tạo ra tuyệt địa nhỏ như vậy muốn vây khốn bọn họ, thực sự không thể làm được. Nhưng Vu Nhai căn bản chưa từng nghĩ qua sẽ phải bắt bọn họ thế nào. Hắn chẳng qua chỉ thử nghiệm cảm ngộ địa thế của mình mà thôi. Cuộc chiến đấu trước mắt cũng chính là cách để Vu Nhai thử nghiệm lực chiến đấu của hắn, thử xem nửa năm qua hắn đã tiến bộ thế nào.
Đúng vậy. Muốn giết ba gã Thần Tướng Cổ Duệ này, đối với Vu Nhai cũng không phải là chuyện gì quá khó khắn. Bởi vì nơi này chính là sân nhà của hắn.
Đây mới thật sự là sân nhà của hắn. Tuy rằng trong thời gian ngắn như vậy hắn không có khả năng hoàn toàn học được Lục Thiên Sát Trận. Đặc biệt có vài sát trận phức tạp hắn cũng không có cách nào học được. Thậm chí có thể nói, hắn mới chỉ học được phần da lông của sát trận mà thôi. Nhưng vấn đề là, sát trận rừng đá cũng không phức tạp. Hắn chỉ cần điều động lực lượng sát trận, không cần động đao kiếm hoàn toàn có thể giết chết bọn họ.
Đứng ở thế bất bại, vậy tại sao không thử các loại thực lực? Vu Nhai đánh càng ngày càng thuận buồm xuôi gió. . . Ba người bao vây tấn công qua, lấy thần lực bản mạng áp chế, Vu Nhai quả thật bị bọn họ sử dụng năng lượng áp chế. Nhưng Vu Nhai còn có thủ đoạn khác. . .
- Thánh đạo thời gian. Ít nhất là thánh đạo thời gian đỉnh cấp. Mẹ nó, tiểu tử này điên rồi.
Đan Đạo Hùng không nhịn được chửi ầm lên. Thánh đạo thời gian muốn đạt được phải khó khăn tới mức nào?
Cho dù là ở đế quốc Ma Pháp, người đạt được thánh đạo thời gian cũng hiếm như lông phượng và sừng lân. Đạt được thánh đạo thời gian đỉnh phong đã ít lại càng ít hơn. Đạt được thời gian đạo thần, đó là tồn tại, cho dù là cao thủ cũng không thể tiếp xúc tới được. Người cảm ngộ đạo thần thời gian, cho dù chỉ là mới vào, cũng giống như thần. Bọn họ tuyệt đối có thể tương đương với Thần Vương, khủng khiếp tuyệt luân.
Bởi vì thời gian là nguyên tố quỷ dị nhất.
Cấp Thần Tướng thời gian lại có thực lực tương đương với cấp Thần Vương. Như vậy Vu Nhai có thánh đạo thời gian đỉnh phong, còn tương đương với Thần Tướng. Ngay cả Thần Tướng bình thường cũng không có cách nào làm gì được hắn. Lại thêm sát đạo thần và đao đạo thần, cùng với địa thế cũng hơn cả Thần Tướng bình thường. . .
Tổng hợp lực chiến đấu của Vu Nhai chính là Thần Tướng đỉnh cấp!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.