Chương 818: Thành ý của chúng ta.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
20/03/2015
Sau lưng Ứng thiếu soái là Hùng tướng quân Vu Nhai từng gặp. Giờ Vu Nhai phát hiện trên người Hùng tướng quân cũng có hình xăm, là hình dạng con gấu nhưng không đủ hoàn chỉnh. Người Hùng tướng quân chỉ có đôi tay là tay gấu, cảm giác như nhân loại cao to đeo bao tay gấu. Khắc Liệt Luân Tư giải thích rằng đây là sắp toàn thân đồ đằng thú hóa, thực lực siêu đáng sợ.
Phán đoán Thú Đằng tộc mạnh hay yếu có mấy điểm như sau, chỉ có thú hóa không có đồ đằng chính là kẻ yếu, có thú hóa còn có đồ đằng là cường giả, đồ đằng càng hoàn chỉnh chứng minh thực lực càng mạnh.
Đồ đằng hoàn chỉnh mà không thú hóa, nếu loại người này không phải người trẻ tuổi tốt nhất là đi đường vòng.
Phía sau Hùng tướng quân có mấy tướng lĩnh đi theo, kém hơn gã một chút nhưng không chênh lệch nhiều.
Sau nữa là các cao thủ lúc trước ẩn trong rừng phong đỏ đi theo Hùng tướng quân. Ai nấy thực lực tương đương địa binh sư trung đoạn. Cuối cùng là các binh sĩ bình thường, Vu Nhai, đại nữ vương Tinh linh đang lẫn trong dòng người này.
Vu Nhai nhỏ giọng nói với Tuyết Đế Nhi:
- Nếu ta đoán đúng thì mấy người này chỉ là con tin, Thú Đằng tộc sắp vào lãnh địa Tinh linh tộc các người, không thể nào mang đi tất cả Tinh linh bị bắt. Đừng vội vàng.
Trong đám binh lính có hai chiếc xe đẩy, trên xe đặt hai cái rương, một lớn một nhỏ. Một rương là đầu nhân loại, bên kia là giường mấy Tinh linh tộc ngủ lúc này ghép lại thành cái hòm lớn.
Đại nữ vương Tinh linh nhìn cái hòm lớn kia, nàng vô cùng lo lắn nhưng phải ráng nhìn, còn mấy trăm Tinh linh không biết bị nhốt nơi đâu. Trong cuộc đời trong trắng của Tuyết Đế Nhi học được cách nhẫn nại, chờ đợi cơ hội.
Tuyết Đế Nhi nghe Vu Nhai nói, ánh mắt liếc mấy nhân loại đi theo, dáng vẻ ủ rũ, nghi hoặc nhìn hắn.
Sáng sớm lúc xuất phát Vu Nhai thấy trừ đầu người ra vẫn còn nhân loại sống sót, lúc trước bọn họ bị nhốt trong lều khác.
Vu Nhai trầm ngâm một lúc, nói:
- Rất đơn giản, có lẽ hứa cho bọn họ cơ hội sống hoặc dùng cách đặc biệt điều khiển ý thức của họ, để bọn họ cung cấp khẩu cung giả cho Tinh linh.
Tuyết Đế Nhi cái hiểu cái không gật đầu. Đại nữ vương Tinh linh không phải thiên tài, không thể một lúc hiểu hết các mưu kế gian xảo.
Bản thân Vu Nhai có một bụng mưu kế, tuy hắn không biết cụ thể Ứng thiếu soái muốn làm cái gì, chấp hành như thế nào nhưng đoán được tám, chín phần. Đặc biệt cộng với mấy nhân loại này, trò hay sắp trình diễn. Vu Nhai và Tuyết Đế Nhi chỉ cần chờ, đợi Ứng thiếu soái nâng lên cao trào thì tát một thùng nước bẩn là xong.
Đoàn Thú Đằng tộc nhân đã đến lãnh địa Tinh linh tộc. Tuy Tinh linh tộc có Tinh linh thần nỗ thứ hai nhưng vẫn phải canh gác. Thú Đằng tộc rầm rộ tiến tới, Tinh linh tộc sớm nhận được tin tức và chờ sẵn.
Tinh linh tộc ngăn Thú Đằng tộc lại, hỏi:
- Thú Đằng tộc? Các ngươi đến Tinh linh tộc có chuyện gì?
Đại nữ vương đột nhiên rời đi khiến cao tầng nguyên Tinh linh tộc khủng hoảng, tất nhiên bọn họ sẽ không công khai cho tộc nhân cấp thấp biết, nhưng phái cao thủ Tinh linh cao cấp hơn chút đi tìm đại nữ vương Tinh linh.
Vốn là định phái cao thủ Tinh linh đi tìm nữ vương nhưng nhận được tin Thú Đằng tộc nên tập trung chờ tại đây.
Ứng thiếu soái chậm rãi nói:
- Ta là Ứng Đằng của Thú Đằng tộc, nghe nói gần đây các ngươi bị nhân loại chết tiệt quấy rầy, đặc biệt đến giúp các ngươi một tay.
Thì ra tên của Ứng thiếu soái là Ứng Đằng, còn tưởng tên thật của gã là Ứng thiếu soái.
Thú Đằng tộc thật biết dát vàng lên mặt.
Tinh linh tộc từ chối thẳng:
- Không cần, chuyện Tinh linh tộc chúng ta không cần các ngươi nhúng tay.
Trong vùng này mối hiểm họa lớn nhất với Tinh linh tộc là Thú Đằng tộc mạnh mẽ nổi lên. Mấy trăm năm trước hai bên vài lần chiến tranh, tuy mấy chục năm nay Thú Đằng tộc, Tinh linh tộc bình yên vô sự nhưng Tinh linh ngẫu nhiên mất tích cũng có bàn tay Thú Đằng tộc tạo ra.
Trước khi đại nữ vương rời đi để lại lời nhắn khiến Tinh linh tộc bản năng cảnh giới.
Ứng thiếu soái mỉm cười nói:
- Sao không khiến trưởng lão hay nữ vương của các ngươi ra nói chuyện?
Ứng thiếu soái toát ra khí chất quý tộc, bộ dạng nắm giữ hết mọi thứ rất đáng đánh.
Ứng thiếu soái tiếp tục bảo:
- Có lẽ trước kia Thú Đằng tộc và Tinh linh tộc các người có chút xích mích, nhưng lần này ta thật lòng thật dạ đến giúp đỡ Tinh linh tộc. Nhìn đây, ta mang đến thành ý.
Ứng thiếu soái nói rồi nhẹ phất tay, có người nhanh chóng mở hòm lớn ra. Tinh linh tộc phía đối diện mấy rõ mấy Tinh linh nằm như đang ngủ. Các Tinh linh kinh kêu muốn lao qua.
Ứng thiếu soái dẫn đầu Thú Đằng tộc nhân ngăn Tinh linh tộc lại.
- Các ngươi làm cái gì?
- Không vội, tộc nhân các người sẽ an toàn trở về mảnh đất Tinh linh tộc, nhưng vì bảo đảm bọn họ an toàn, và cả các ngươi, ta thấy đưa người đến trước mặt nữ vương của các ngươi là tốt nhất.
Giọng Ứng thiếu soái như tiếng trời. Lý do đàng hoàng biết mấy, ý của Ứng thiếu soái rất rõ ràng. Tuy nhiên đối với Tinh linh tộc không nghe hiểu ẩn ý sâu xa thì Ứng thiếu soái phải giải thích rõ ràng hơn.
- Có lẽ nhân loại còn ở quanh đây, giao người vào tay các ngươi không quá an toàn. Đến lúc các ngươi hộ tống bọn họ trở lại không đủ người khó tránh khỏi bị thừa dịp công kích.
- Chúng ta . . .
Tinh linh tộc định nói bọn họ có Tinh linh thần nỗ.
- Đây là thành ý của chúng ta, ta thật sự hy vọng được gặp mặt nữ vương của các ngươi. Ta vô cùng hy vọng kết tình hữu nghị với Tinh linh tộc các người.
Ứng thiếu soái không đợi Tinh linh tộc trả lời đã ngắt ngang:
- Ta còn nhiều thành ý hơn, ví dụ mấy nhân loại này là kẻ đã bắt Tinh linh tộc các ngươi, ta cũng mang chúng đến cho các ngươi xử lý. Ta còn có nhiều tình báo về những nhân loại đã bắt giữ Tinh linh tộc các ngươi, không lẽ ta phải nói công khai tại đây?
Cuối cùng Tinh linh tộc thỏa hiệp:
- Các ngươi chờ một chút!
Các Tinh linh nhanh chóng cưỡi tọa kỵ xông hướng Tinh linh tộc.
Ứng thiếu soái mỉm cười, tiếp theo chỉ việc chờ. Ứng thiếu soái nhẹ nhàng xuống tọa kỵ, thân thiện trò chuyện với các Tinh linh tộc nhân. Vu Nhai đứng lẫn trong đám binh sĩ phía sau khâm phục năng lực giao thiệp của Ứng thiếu soái, phục gã có quyết đoán, không chỉ biết kiêu ngạo vênh váo.
Chỉ mấy phút ngắn ngủi Ứng thiếu soái đã trò chuyện vui vẻ với các Tinh linh, chỉ vài giây Tinh linh tộc từ ghét gã xoay chuyển một trăm tám mươi độ. Có Tinh linh bật cười.
Tuyết Đế Nhi sốt ruột nhìn:
- Chẳng phải ta đã viết hàng chữ đó sao, tại sao vẫn . . .
Bây giờ đại nữ vương Tinh linh trực quan nhìn Tinh linh tộc ngây thơ. Bình thường bọn họ có tính cảnh giới rất cao nhưng vì sống khép kín nên cảnh giới đến mấy vẫn là đơn thuần, không đủ trải đời. Người như Ứng thiếu soái lấy lòng tin của các Tinh linh tộc nhân dễ như trở bàn tay, đương nhiên cũng có nguyên nhân là các cao thủ Tinh linh tộc trước mắt còn khá trẻ tuổi.
Phán đoán Thú Đằng tộc mạnh hay yếu có mấy điểm như sau, chỉ có thú hóa không có đồ đằng chính là kẻ yếu, có thú hóa còn có đồ đằng là cường giả, đồ đằng càng hoàn chỉnh chứng minh thực lực càng mạnh.
Đồ đằng hoàn chỉnh mà không thú hóa, nếu loại người này không phải người trẻ tuổi tốt nhất là đi đường vòng.
Phía sau Hùng tướng quân có mấy tướng lĩnh đi theo, kém hơn gã một chút nhưng không chênh lệch nhiều.
Sau nữa là các cao thủ lúc trước ẩn trong rừng phong đỏ đi theo Hùng tướng quân. Ai nấy thực lực tương đương địa binh sư trung đoạn. Cuối cùng là các binh sĩ bình thường, Vu Nhai, đại nữ vương Tinh linh đang lẫn trong dòng người này.
Vu Nhai nhỏ giọng nói với Tuyết Đế Nhi:
- Nếu ta đoán đúng thì mấy người này chỉ là con tin, Thú Đằng tộc sắp vào lãnh địa Tinh linh tộc các người, không thể nào mang đi tất cả Tinh linh bị bắt. Đừng vội vàng.
Trong đám binh lính có hai chiếc xe đẩy, trên xe đặt hai cái rương, một lớn một nhỏ. Một rương là đầu nhân loại, bên kia là giường mấy Tinh linh tộc ngủ lúc này ghép lại thành cái hòm lớn.
Đại nữ vương Tinh linh nhìn cái hòm lớn kia, nàng vô cùng lo lắn nhưng phải ráng nhìn, còn mấy trăm Tinh linh không biết bị nhốt nơi đâu. Trong cuộc đời trong trắng của Tuyết Đế Nhi học được cách nhẫn nại, chờ đợi cơ hội.
Tuyết Đế Nhi nghe Vu Nhai nói, ánh mắt liếc mấy nhân loại đi theo, dáng vẻ ủ rũ, nghi hoặc nhìn hắn.
Sáng sớm lúc xuất phát Vu Nhai thấy trừ đầu người ra vẫn còn nhân loại sống sót, lúc trước bọn họ bị nhốt trong lều khác.
Vu Nhai trầm ngâm một lúc, nói:
- Rất đơn giản, có lẽ hứa cho bọn họ cơ hội sống hoặc dùng cách đặc biệt điều khiển ý thức của họ, để bọn họ cung cấp khẩu cung giả cho Tinh linh.
Tuyết Đế Nhi cái hiểu cái không gật đầu. Đại nữ vương Tinh linh không phải thiên tài, không thể một lúc hiểu hết các mưu kế gian xảo.
Bản thân Vu Nhai có một bụng mưu kế, tuy hắn không biết cụ thể Ứng thiếu soái muốn làm cái gì, chấp hành như thế nào nhưng đoán được tám, chín phần. Đặc biệt cộng với mấy nhân loại này, trò hay sắp trình diễn. Vu Nhai và Tuyết Đế Nhi chỉ cần chờ, đợi Ứng thiếu soái nâng lên cao trào thì tát một thùng nước bẩn là xong.
Đoàn Thú Đằng tộc nhân đã đến lãnh địa Tinh linh tộc. Tuy Tinh linh tộc có Tinh linh thần nỗ thứ hai nhưng vẫn phải canh gác. Thú Đằng tộc rầm rộ tiến tới, Tinh linh tộc sớm nhận được tin tức và chờ sẵn.
Tinh linh tộc ngăn Thú Đằng tộc lại, hỏi:
- Thú Đằng tộc? Các ngươi đến Tinh linh tộc có chuyện gì?
Đại nữ vương đột nhiên rời đi khiến cao tầng nguyên Tinh linh tộc khủng hoảng, tất nhiên bọn họ sẽ không công khai cho tộc nhân cấp thấp biết, nhưng phái cao thủ Tinh linh cao cấp hơn chút đi tìm đại nữ vương Tinh linh.
Vốn là định phái cao thủ Tinh linh đi tìm nữ vương nhưng nhận được tin Thú Đằng tộc nên tập trung chờ tại đây.
Ứng thiếu soái chậm rãi nói:
- Ta là Ứng Đằng của Thú Đằng tộc, nghe nói gần đây các ngươi bị nhân loại chết tiệt quấy rầy, đặc biệt đến giúp các ngươi một tay.
Thì ra tên của Ứng thiếu soái là Ứng Đằng, còn tưởng tên thật của gã là Ứng thiếu soái.
Thú Đằng tộc thật biết dát vàng lên mặt.
Tinh linh tộc từ chối thẳng:
- Không cần, chuyện Tinh linh tộc chúng ta không cần các ngươi nhúng tay.
Trong vùng này mối hiểm họa lớn nhất với Tinh linh tộc là Thú Đằng tộc mạnh mẽ nổi lên. Mấy trăm năm trước hai bên vài lần chiến tranh, tuy mấy chục năm nay Thú Đằng tộc, Tinh linh tộc bình yên vô sự nhưng Tinh linh ngẫu nhiên mất tích cũng có bàn tay Thú Đằng tộc tạo ra.
Trước khi đại nữ vương rời đi để lại lời nhắn khiến Tinh linh tộc bản năng cảnh giới.
Ứng thiếu soái mỉm cười nói:
- Sao không khiến trưởng lão hay nữ vương của các ngươi ra nói chuyện?
Ứng thiếu soái toát ra khí chất quý tộc, bộ dạng nắm giữ hết mọi thứ rất đáng đánh.
Ứng thiếu soái tiếp tục bảo:
- Có lẽ trước kia Thú Đằng tộc và Tinh linh tộc các người có chút xích mích, nhưng lần này ta thật lòng thật dạ đến giúp đỡ Tinh linh tộc. Nhìn đây, ta mang đến thành ý.
Ứng thiếu soái nói rồi nhẹ phất tay, có người nhanh chóng mở hòm lớn ra. Tinh linh tộc phía đối diện mấy rõ mấy Tinh linh nằm như đang ngủ. Các Tinh linh kinh kêu muốn lao qua.
Ứng thiếu soái dẫn đầu Thú Đằng tộc nhân ngăn Tinh linh tộc lại.
- Các ngươi làm cái gì?
- Không vội, tộc nhân các người sẽ an toàn trở về mảnh đất Tinh linh tộc, nhưng vì bảo đảm bọn họ an toàn, và cả các ngươi, ta thấy đưa người đến trước mặt nữ vương của các ngươi là tốt nhất.
Giọng Ứng thiếu soái như tiếng trời. Lý do đàng hoàng biết mấy, ý của Ứng thiếu soái rất rõ ràng. Tuy nhiên đối với Tinh linh tộc không nghe hiểu ẩn ý sâu xa thì Ứng thiếu soái phải giải thích rõ ràng hơn.
- Có lẽ nhân loại còn ở quanh đây, giao người vào tay các ngươi không quá an toàn. Đến lúc các ngươi hộ tống bọn họ trở lại không đủ người khó tránh khỏi bị thừa dịp công kích.
- Chúng ta . . .
Tinh linh tộc định nói bọn họ có Tinh linh thần nỗ.
- Đây là thành ý của chúng ta, ta thật sự hy vọng được gặp mặt nữ vương của các ngươi. Ta vô cùng hy vọng kết tình hữu nghị với Tinh linh tộc các người.
Ứng thiếu soái không đợi Tinh linh tộc trả lời đã ngắt ngang:
- Ta còn nhiều thành ý hơn, ví dụ mấy nhân loại này là kẻ đã bắt Tinh linh tộc các ngươi, ta cũng mang chúng đến cho các ngươi xử lý. Ta còn có nhiều tình báo về những nhân loại đã bắt giữ Tinh linh tộc các ngươi, không lẽ ta phải nói công khai tại đây?
Cuối cùng Tinh linh tộc thỏa hiệp:
- Các ngươi chờ một chút!
Các Tinh linh nhanh chóng cưỡi tọa kỵ xông hướng Tinh linh tộc.
Ứng thiếu soái mỉm cười, tiếp theo chỉ việc chờ. Ứng thiếu soái nhẹ nhàng xuống tọa kỵ, thân thiện trò chuyện với các Tinh linh tộc nhân. Vu Nhai đứng lẫn trong đám binh sĩ phía sau khâm phục năng lực giao thiệp của Ứng thiếu soái, phục gã có quyết đoán, không chỉ biết kiêu ngạo vênh váo.
Chỉ mấy phút ngắn ngủi Ứng thiếu soái đã trò chuyện vui vẻ với các Tinh linh, chỉ vài giây Tinh linh tộc từ ghét gã xoay chuyển một trăm tám mươi độ. Có Tinh linh bật cười.
Tuyết Đế Nhi sốt ruột nhìn:
- Chẳng phải ta đã viết hàng chữ đó sao, tại sao vẫn . . .
Bây giờ đại nữ vương Tinh linh trực quan nhìn Tinh linh tộc ngây thơ. Bình thường bọn họ có tính cảnh giới rất cao nhưng vì sống khép kín nên cảnh giới đến mấy vẫn là đơn thuần, không đủ trải đời. Người như Ứng thiếu soái lấy lòng tin của các Tinh linh tộc nhân dễ như trở bàn tay, đương nhiên cũng có nguyên nhân là các cao thủ Tinh linh tộc trước mắt còn khá trẻ tuổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.