Chương 1939: Trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực
Hạ Nhật Dịch Lãnh
21/05/2015
Áp lực của Kinh Thiên Nhất
Kiếm vốn là quay về phía chiến sự bên ngoài đại lục Thần Huyền, nhưng
bây giờ lại quay trở về. Nói cách khác, ý thức chủ của Kinh Thiên Chân
Thần cũng đã trở về. Quá nhanh...
- Vu Nhai, ngươi có thể thử xem. Có lẽ ngươi có cơ hội đánh phá của Nguyên Giới của ta, nhưng ngươi và Liệt Không Thử chắc hẳn phải chết.
Quả nhiên, một khí tức khủng khiếp ép qua. Đó chính là ý thức chủ của Kinh Thiên Chân Thần.
- Dù sao ta còn có cơ hội, cần gì phải làm ngay một lúc?
Vu Nhai bay lơ lửng ở trong không trung Kinh Thiên Nguyên Giới, trong tay nắm Lục Thiên Thần Ấn. Trên vai hắn, Tiểu Hắc đang đứng. Xung quanh là ba gã Thần Hoàng còn lại. Đồng thời còn có rất nhiều dân Cổ Duệ thậm chí nhân loại bình thường đang ngây người nhìn chằm chằm vào phía bên này.
Vu Nhai nói xong, trực tiếp dẫn theo Lục Thiên Thần Ấn và Tiểu Hắc lại chui vào trong Huyền Binh Điển.
Lúc này Huyền Binh Điển đã có thời gian nghỉ ngơi. Vết nứt nho nhỏ phía ngoài mặt đã gần như biến mất. Lại nghe giọng nói Vu Nhai từ trong Huyền Binh Điển truyền tới:
- Đúng rồi, ta có lòng nhắc nhở một chút. Kinh Thiên Chân Thần, ngươi tốt nhất không nên phái quá nhiều Thần Hoàng rời khỏi Nguyên Giới đi ra bên ngoài chiến đấu, nếu không sớm muộn có một ngày sẽ bị ta đột phá ra ngoài.
- Vu Nhai, không nên đắc ý, sớm muộn ta phá Nguyên Giới mới của ngươi.
Kinh Thiên Chân Thần điên cuồng hét lên, sau đó lại quát:
- Thông báo với những người chiến đấu phía ngoài, tạm thời thu binh. Trước hết phải giải quyết tai hoạ ngầm đáng chết này rồi nói sau.
...
- Đã xảy ra chuyện gì?
Bên ngoài, Đan Đạo Hùng người đầy máu tươi nhìn chằm chằm vào dân Cổ Duệ lui lại giống như thủy triều. Liên quân Huyền Binh và thánh thần ngạc nhiên nói.
Đúng vậy, cuộc chiến ở đại lục Thần Huyền chính là do dân Cổ Duệ, đế quốc Huyền Binh còn có Thánh Thần Giáo Hội phát động. Bởi vì Bách tộc mất đi Vu Nhai và Tiểu Hắc, bởi vậy bọn họ tổng tiến công đối với Bách tộc. Đồng thời dân Cổ Duệ cũng chấp hành, thậm chí phái ra sáu gã Thần Hoàng. Đế quốc Huyền Binh cũng phái ra năm Thần Hoàng. Thánh Thần Giáo Hội cũng chỉ có hai Thần Hoàng phái ra. Ban đầu đánh một trận chiến này, bọn họ muốn hoàn toàn nắm lấy Bách tộc. Ba đại Nguyên Giới đã chuẩn bị xong tinh thần đánh ra Thiên Nhất Kiếm nào đó. Nhưng có trời mới biết hậu viện thiếu chút lửa.
Bên kia, Độc Cô gia và đế quốc Ma Pháp cũng gần như ném ra tất cả Thần Hoàng, chuẩn bị đánh một trận đại chiến. Nhưng cuộc chiến cấp Thần Hoàng còn chưa thật sự bắt đầu, không ngờ đối phương lui lại. Tất cả đều có chút choáng váng.
- Nếu như ta đoán không sai. Chắc hẳn Vu Nhai bị nhốt ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới làm ra chuyện gì đó, khiến cho bọn họ không thể không lui về, giải quyết chuyện của Vu Nhai trước.
Độc Cô Chiến Huyền cùng nhìn chằm chằm vào liên quân lui lại giống như nước thủy triều, nói.
Mọi người gật đầu. Trừ nguyên nhân đó ra, bọn họ thật sự không có lý do nào để giải thích.
Rất nhiều người đều nghĩ đến điểm này, không nhịn được cảm thán. Vu Nhai mặc dù bị nhốt ở bên trong, vẫn còn có thể tham dự vào trong trận đấu. Chỉ có điều bọn họ vẫn có chút lo lắng.
Sợ rằng ba đại Nguyên Giới sẽ thật sự hạ tử thủ đối với Vu Nhai? Vu Nhai có thể ngăn cản được sao?
Nhưng bọn họ có lo lắng cũng dư thừa. Hiện tại tốt nhất là làm tốt công việc của mình. Chuyện của Vu Nhai chỉ có thể dựa vào bản thân Vu Nhai.
Nhưng không quan tâm thế nào, có chuyện này, những lo lắng cho Vu Nhai bị nhốt ở trong cũng đã giảm bớt.
- Kinh Thiên, chuyện gì xảy ra vậy? Vì sao ngươi lại đột nhiên lui binh?
Ba đại Nguyên Giới Chân Thần tập trung lại. Huyền Thiên Chân Thần mang theo bất mãn hỏi. Nhưng hắn biết, nếu như không phải chuyện gì đặc biệt quan trọng. Kinh Thiên tuyệt đối sẽ không hành động như vậy. Bất mãn thì bất mãn, hắn vẫn có kiên nhẫn nhất định.
- Còn không phải là do tên tiện chủng Vu Nhai kia sao...
Kinh Thiên Chân Thần nói một chút về chuyện xảy ra trong Nguyên Giới của hắn. Sau đó trong thời điểm hai đại Chân Thần trầm mặc, hắn lại nói:
- Chúng ta căn bản là không phá nổi Nguyên Giới mới của Vu Nhai, chúng ta cũng không nhiều thời gian. Nếu như không có thể giải quyết được vấn đề của Vu Nhai, đến lúc đó đại quyết chiến xảy ra, ta làm sao dám phái tất cả Thần Hoàng xuất chiến được? Ta làm sao dám không lưu lại lực lượng, phát động Kinh Thiên Nhất Kiếm được?
Hai đại Thần Hoàng vẫn trầm mặc. Ban đầu, bọn họ đối với chuyện Kinh Thiên Chân Thần độc chiếm Vu Nhai và Nguyên giới mới, vẫn có chút bất mãn. Nhưng lúc này loại bất mãn này lại tiêu tan thành mây khói. Đặc biệt là Đoạn Thiên Chân Thần. Nếu như ném Vu Nhai vào trong Đoạn Thiên Nguyên Giới của hắn, chỉ sợ Đoạn Thiên Nguyên Giới hắn lại bị phá thủng thêm một cái lỗ lớn nữa. Thật sự không ngờ Vu Nhai lại ác như vậy. Ngay cả chuyện tự bạo Lục Thiên Thần Ấn cũng có thể làm được.
Trước đó, bọn họ đã cùng nhau nghiên cứu xem làm thế nào để phá vỡ Nguyên Giới mới của Vu Nhai, nhưng cũng không có kết quả. Đương nhiên, chỉ sợ cũng bởi vì Vu Nhai bị Kinh Thiên Chân Thần độc chiếm, hai đại Chân Thần khác cũng không suy nghĩ nhiều.
- Kinh Thiên, muốn phá vỡ Nguyên Giới mới sợ rằng trừ khi ngươi nguyện ý sử dụng Kinh Thiên Nhất Kiếm điên cuồng đập. Nếu không gần như không có cách nào. Nhưng vây khốn hắn có lẽ sẽ có biện pháp. Trọng điểm vẫn là ở trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực...
Không biết trầm mặc bao lâu, Đoạn Thiên Chân Thần đột nhiên nói. Hình như hắn cũng nhớ không mấy rõ ràng. Nhưng sau khi hai đại Chân Thần nghe hắn nói như thế, linh thể lại đột nhiên có chút run rẩy nho nhỏ.
Dưới sự nhắc nhở của Đoạn Thiên Chân Thần, trong nháy mắt bọn họ đều nghĩ đến một phương án.
Lúc này Đoạn Thiên Chân Thần cũng chậm chậm suy nghĩ rõ ràng. Khi nhìn thấy hai đại Chân Thần toàn thân run rẩy, hắn cũng biết bọn họ khẳng định cũng nghĩ đến, chỉ là còn chưa tỏ rõ thái độ. Đặc biệt là Kinh Thiên Chân Thần, Đoạn Thiên Chân Thần lại cười nói:
- Nếu như Kinh Thiên ngươi không dám thử, vậy Đoạn Thiên ta thật ra muốn thử một chút. Dù sao ta đã vỡ bình thủng chum. Thế nào, không dám vậy giao Vu Nhai và Nguyên Giới mới cho ta là được.
- Không phải chỉ đưa vào chút trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực thôi sao? Kinh Thiên ta có gì không dám.
Kinh Thiên Nguyên Giới lạnh lùng nói. Sau khi nói xong, ba đại Chân Thần lại ký khế ước về Nguyên Giới Nguyên Giới mới. Sau đó ba đại Chân Thần lại trực tiếp rời đi.
- Vu Nhai, bây giờ xem ngươi còn trốn thế nào! Ta muốn cho ngươi cảm nhận được cảm giác của Thần Chi Nguyên Giới chúng ta, cảm giác bị trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực vây khốn.
Kinh Thiên Chân Thần lại trở lại trong Kinh Thiên Nguyên Giới. Thật ra hắn vốn không rời đi quá xa. Ba đại Nguyên Giới Chân Thần thương lượng mọi chuyện ở ngay bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực, cách vật dẫn Kinh Thiên Nguyên Giới rất gần. Hắn chuẩn bị ứng phó Vu Nhai có thể tự bạo Lục Thiên Nguyên Giới bất kỳ lúc nào. Đương nhiên, sau khi gặp tất cả Thần Hoàng trở về, hắn sẽ không còn lo lắng này nữa.
- Vu Nhai, ngươi có thể thử xem. Có lẽ ngươi có cơ hội đánh phá của Nguyên Giới của ta, nhưng ngươi và Liệt Không Thử chắc hẳn phải chết.
Quả nhiên, một khí tức khủng khiếp ép qua. Đó chính là ý thức chủ của Kinh Thiên Chân Thần.
- Dù sao ta còn có cơ hội, cần gì phải làm ngay một lúc?
Vu Nhai bay lơ lửng ở trong không trung Kinh Thiên Nguyên Giới, trong tay nắm Lục Thiên Thần Ấn. Trên vai hắn, Tiểu Hắc đang đứng. Xung quanh là ba gã Thần Hoàng còn lại. Đồng thời còn có rất nhiều dân Cổ Duệ thậm chí nhân loại bình thường đang ngây người nhìn chằm chằm vào phía bên này.
Vu Nhai nói xong, trực tiếp dẫn theo Lục Thiên Thần Ấn và Tiểu Hắc lại chui vào trong Huyền Binh Điển.
Lúc này Huyền Binh Điển đã có thời gian nghỉ ngơi. Vết nứt nho nhỏ phía ngoài mặt đã gần như biến mất. Lại nghe giọng nói Vu Nhai từ trong Huyền Binh Điển truyền tới:
- Đúng rồi, ta có lòng nhắc nhở một chút. Kinh Thiên Chân Thần, ngươi tốt nhất không nên phái quá nhiều Thần Hoàng rời khỏi Nguyên Giới đi ra bên ngoài chiến đấu, nếu không sớm muộn có một ngày sẽ bị ta đột phá ra ngoài.
- Vu Nhai, không nên đắc ý, sớm muộn ta phá Nguyên Giới mới của ngươi.
Kinh Thiên Chân Thần điên cuồng hét lên, sau đó lại quát:
- Thông báo với những người chiến đấu phía ngoài, tạm thời thu binh. Trước hết phải giải quyết tai hoạ ngầm đáng chết này rồi nói sau.
...
- Đã xảy ra chuyện gì?
Bên ngoài, Đan Đạo Hùng người đầy máu tươi nhìn chằm chằm vào dân Cổ Duệ lui lại giống như thủy triều. Liên quân Huyền Binh và thánh thần ngạc nhiên nói.
Đúng vậy, cuộc chiến ở đại lục Thần Huyền chính là do dân Cổ Duệ, đế quốc Huyền Binh còn có Thánh Thần Giáo Hội phát động. Bởi vì Bách tộc mất đi Vu Nhai và Tiểu Hắc, bởi vậy bọn họ tổng tiến công đối với Bách tộc. Đồng thời dân Cổ Duệ cũng chấp hành, thậm chí phái ra sáu gã Thần Hoàng. Đế quốc Huyền Binh cũng phái ra năm Thần Hoàng. Thánh Thần Giáo Hội cũng chỉ có hai Thần Hoàng phái ra. Ban đầu đánh một trận chiến này, bọn họ muốn hoàn toàn nắm lấy Bách tộc. Ba đại Nguyên Giới đã chuẩn bị xong tinh thần đánh ra Thiên Nhất Kiếm nào đó. Nhưng có trời mới biết hậu viện thiếu chút lửa.
Bên kia, Độc Cô gia và đế quốc Ma Pháp cũng gần như ném ra tất cả Thần Hoàng, chuẩn bị đánh một trận đại chiến. Nhưng cuộc chiến cấp Thần Hoàng còn chưa thật sự bắt đầu, không ngờ đối phương lui lại. Tất cả đều có chút choáng váng.
- Nếu như ta đoán không sai. Chắc hẳn Vu Nhai bị nhốt ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới làm ra chuyện gì đó, khiến cho bọn họ không thể không lui về, giải quyết chuyện của Vu Nhai trước.
Độc Cô Chiến Huyền cùng nhìn chằm chằm vào liên quân lui lại giống như nước thủy triều, nói.
Mọi người gật đầu. Trừ nguyên nhân đó ra, bọn họ thật sự không có lý do nào để giải thích.
Rất nhiều người đều nghĩ đến điểm này, không nhịn được cảm thán. Vu Nhai mặc dù bị nhốt ở bên trong, vẫn còn có thể tham dự vào trong trận đấu. Chỉ có điều bọn họ vẫn có chút lo lắng.
Sợ rằng ba đại Nguyên Giới sẽ thật sự hạ tử thủ đối với Vu Nhai? Vu Nhai có thể ngăn cản được sao?
Nhưng bọn họ có lo lắng cũng dư thừa. Hiện tại tốt nhất là làm tốt công việc của mình. Chuyện của Vu Nhai chỉ có thể dựa vào bản thân Vu Nhai.
Nhưng không quan tâm thế nào, có chuyện này, những lo lắng cho Vu Nhai bị nhốt ở trong cũng đã giảm bớt.
- Kinh Thiên, chuyện gì xảy ra vậy? Vì sao ngươi lại đột nhiên lui binh?
Ba đại Nguyên Giới Chân Thần tập trung lại. Huyền Thiên Chân Thần mang theo bất mãn hỏi. Nhưng hắn biết, nếu như không phải chuyện gì đặc biệt quan trọng. Kinh Thiên tuyệt đối sẽ không hành động như vậy. Bất mãn thì bất mãn, hắn vẫn có kiên nhẫn nhất định.
- Còn không phải là do tên tiện chủng Vu Nhai kia sao...
Kinh Thiên Chân Thần nói một chút về chuyện xảy ra trong Nguyên Giới của hắn. Sau đó trong thời điểm hai đại Chân Thần trầm mặc, hắn lại nói:
- Chúng ta căn bản là không phá nổi Nguyên Giới mới của Vu Nhai, chúng ta cũng không nhiều thời gian. Nếu như không có thể giải quyết được vấn đề của Vu Nhai, đến lúc đó đại quyết chiến xảy ra, ta làm sao dám phái tất cả Thần Hoàng xuất chiến được? Ta làm sao dám không lưu lại lực lượng, phát động Kinh Thiên Nhất Kiếm được?
Hai đại Thần Hoàng vẫn trầm mặc. Ban đầu, bọn họ đối với chuyện Kinh Thiên Chân Thần độc chiếm Vu Nhai và Nguyên giới mới, vẫn có chút bất mãn. Nhưng lúc này loại bất mãn này lại tiêu tan thành mây khói. Đặc biệt là Đoạn Thiên Chân Thần. Nếu như ném Vu Nhai vào trong Đoạn Thiên Nguyên Giới của hắn, chỉ sợ Đoạn Thiên Nguyên Giới hắn lại bị phá thủng thêm một cái lỗ lớn nữa. Thật sự không ngờ Vu Nhai lại ác như vậy. Ngay cả chuyện tự bạo Lục Thiên Thần Ấn cũng có thể làm được.
Trước đó, bọn họ đã cùng nhau nghiên cứu xem làm thế nào để phá vỡ Nguyên Giới mới của Vu Nhai, nhưng cũng không có kết quả. Đương nhiên, chỉ sợ cũng bởi vì Vu Nhai bị Kinh Thiên Chân Thần độc chiếm, hai đại Chân Thần khác cũng không suy nghĩ nhiều.
- Kinh Thiên, muốn phá vỡ Nguyên Giới mới sợ rằng trừ khi ngươi nguyện ý sử dụng Kinh Thiên Nhất Kiếm điên cuồng đập. Nếu không gần như không có cách nào. Nhưng vây khốn hắn có lẽ sẽ có biện pháp. Trọng điểm vẫn là ở trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực...
Không biết trầm mặc bao lâu, Đoạn Thiên Chân Thần đột nhiên nói. Hình như hắn cũng nhớ không mấy rõ ràng. Nhưng sau khi hai đại Chân Thần nghe hắn nói như thế, linh thể lại đột nhiên có chút run rẩy nho nhỏ.
Dưới sự nhắc nhở của Đoạn Thiên Chân Thần, trong nháy mắt bọn họ đều nghĩ đến một phương án.
Lúc này Đoạn Thiên Chân Thần cũng chậm chậm suy nghĩ rõ ràng. Khi nhìn thấy hai đại Chân Thần toàn thân run rẩy, hắn cũng biết bọn họ khẳng định cũng nghĩ đến, chỉ là còn chưa tỏ rõ thái độ. Đặc biệt là Kinh Thiên Chân Thần, Đoạn Thiên Chân Thần lại cười nói:
- Nếu như Kinh Thiên ngươi không dám thử, vậy Đoạn Thiên ta thật ra muốn thử một chút. Dù sao ta đã vỡ bình thủng chum. Thế nào, không dám vậy giao Vu Nhai và Nguyên Giới mới cho ta là được.
- Không phải chỉ đưa vào chút trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực thôi sao? Kinh Thiên ta có gì không dám.
Kinh Thiên Nguyên Giới lạnh lùng nói. Sau khi nói xong, ba đại Chân Thần lại ký khế ước về Nguyên Giới Nguyên Giới mới. Sau đó ba đại Chân Thần lại trực tiếp rời đi.
- Vu Nhai, bây giờ xem ngươi còn trốn thế nào! Ta muốn cho ngươi cảm nhận được cảm giác của Thần Chi Nguyên Giới chúng ta, cảm giác bị trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực vây khốn.
Kinh Thiên Chân Thần lại trở lại trong Kinh Thiên Nguyên Giới. Thật ra hắn vốn không rời đi quá xa. Ba đại Nguyên Giới Chân Thần thương lượng mọi chuyện ở ngay bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực, cách vật dẫn Kinh Thiên Nguyên Giới rất gần. Hắn chuẩn bị ứng phó Vu Nhai có thể tự bạo Lục Thiên Nguyên Giới bất kỳ lúc nào. Đương nhiên, sau khi gặp tất cả Thần Hoàng trở về, hắn sẽ không còn lo lắng này nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.