Chương 1140: Trở về Thí Thần ma điện.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
02/04/2015
Vu Nhai ngơ ngác hỏi:
- Nói này Thí Thần, thời xưa Cổ Ma tộc không có biết chế tạo không gian giới chỉ sao?
Không gian bên trong không gian giới chỉ chỉ lớn hơn không gian giới chỉ bình thường nhất bây giờ một chút, khó thể tưởng tượng nó quý giá chỗ nào. Hoặc nên nói là bây giờ không gian giới chỉ này quý giá về mặt lịch sử, là đồ cổ.
Thí Thần Ma Nhẫn phỏng đoán:
- Đúng vậy! Khi đó ma pháp chưa thịnh hành, ít có ma pháp sư không gian. Theo ta phỏng đoán thì nhân loại học tập huyền binh bản mệnh, ma pháp từ các chủng độc. Trong đó văn minh ma pháp là học từ Tinh Linh tộc, ma thú vân vân. Huyền binh thì học các chủng tộc có thần binh, sau đó hình thành lực lượng riêng biệt của nhân loại.
Vu Nhai hiểu ra, gật gù.
Thời đại viễn cổ tuy Tinh Linh tộc không quá yếu nhưng sức ảnh hưởng không lớn, không có nhiều ma pháp. Mãi khi sau này Tinh Linh tộc thống trị nguyên Thần Huyền đại lục, bắt đầu phát triển, nghiên cứu nhiều Tinh Linh tộc hơn. Nhân loại học tập đủ thứ từ Tinh Linh tộc, các tộc, hấp thu rồi biến thành của mình, chậm rãi mạnh lên.
Tinh Linh tộc có không gian giới chỉ nghịch thiên, Cổ Ma tộc thì không, nói lên lúc đó văn minh của Tinh Linh tộc đã phát triển rất mạnh. Không chỉ thần binh tiến bộ, mỗi chủng tộc cũng không ngừng tiến bộ, trong đó nghịch thiên nhất là nhân loại.
Nhân loại học tập đủ mọi mặt, vì vậy nhân loại thống trị Thần Huyền đại lục cũng có cái lý của nó.
Điều này giải thích tại sao Vu Nhai có thể sử dụng thần binh của các tộc như Cổ Đế Long Linh, Thí Thần Ma Nhẫn. Bởi vì nhân loại vốn học tập từ họ, chỉ hơi thay đổi, thích ứng do đó hình thành huyền binh giả.
Không gian giới chỉ không nghịch thiên, vậy tìm thứ khác.
Bởi vì không gian nhỏ nên bên trong không có nhiều đồ, tuy nhiên toàn là hàng tuyển. Ví dụ vài vũ khí là thánh binh, chiến giáp cường đại Vu Thuấn từng dùng. Bên trong có võ kỹ, kinh nghiệm Vu Thuấn sưu tầm được, lấy ra ngoài sẽ bị tranh giành chảy máu đầu. Ma tinh cũng khá, ba ấn phù cưỡng chế ma thú được Vu Thuấn đề cử nhiệt liệt.
Tim Vu Nhai đập nhanh, không chừng ba ấn phù cưỡng chế ma thú sẽ là vật giữ mạng.
Như lão nhân Hắc Nguyệt thần tộc còn chờ Vu Nhai trong Mê Vụ sơn mạch, nếu hắn có ba ấn phù cưỡng chế ma thú thì sẽ không chết. Bởi vì Vu Nhai có thể khống chế ma thú hắc ám khủng bố nhất, dù không đánh lại lão nhân đại quản sự nhưng hắn có thể chạy trốn, câu giờ.
Vu Nhai khẽ thở dài:
- Tiếc là chỉ có ba cái.
Vu Nhai cầm ba ấn phù cưỡng chế ma thú lên xem, lòng máy động. Trên ấn phù cưỡng chế ma thú có phù văn, rất phức tạp, không phải loại phù văn thời đại này. Vu Nhai xem không hiểu nhưng hình như nhiều chủng tộc đều có phù văn.
Thần binh có phù văn, dường như phù văn chiếm tác dụng rất lớn trong Thần Huyền đại lục.
Như thể Vu Thuấn cảm giác được Vu Nhai cất đồ vật, lên tiếng nói tiếp:
- Thật ra không gian giới chỉ quý giá này chưa phải là món quà cuối cùng. Món quà cuối là nguyên tòa đế thành. Lúc ấy ta dốc hết sức lực phong ấn đế thành, ai thực lực không mạnh hơn ta rất nhiều thì khó phát hiện ra đế thành.
- Khi nào ngươi gặp nguy hiểm không thể chống cự nổi có thể chạy tới đây ngay, tu luyện trong này cho đến khi nào đủ sức đối kháng với kẻ địch thì đi ra.
Lòng Vu Nhai máy động. Đúng vậy, Cổ Ma Đế thành bí ẩn như thế nhưng nhiều năm qua không bị ai phát hiện, đây đúng là chỗ tị nạn hoàn mỹ. Đề nghị của Vu Thuấn rất hợp ý Vu Nhai.
Đánh không lại tất nhiên là muốn trốn, khi trốn phải tìm chỗ nào không bị người phát phát hiện.
- A! Ta là vì Thí Thần Ma Nhẫn nuốt Diệt Thần Ma Nhẫn mới tiến vào, sau này ta vào như thế nào?
Vu Nhai chợt nhận ra vấn đề này, hắn vụt ngẩng đầu. Chắc Vu Thuấn có cách giải quyết?
Vu Thuấn đúng là nhân hậu, gã giải thích rõ ràng:
- Lúc trước ta thiết kê là khi Thí Thần Ma Nhẫn hoàn toàn cắn nuốt Diệt Thần Ma Nhẫn sẽ bị chuyển vào ngay, về sau tất nhiên không dùng cách này được nữa. Cho nên ta đặt lối vào ở Thí Thần ma điện, chìa khóa vẫn là Thí Thần Ma Nhẫn.
Vu Thuấn tiếp tục bảo:
- Được rồi, nên nói ta đã thuyết, chúc ngươi may mắn . . . Thí Thần, ta chân thành hy vọng ngươi được chủ nhân mới trợ giúp vượt trên cả Diệt Thần Ma Nhẫn.
- Ài.
Giọng Vu Thuấn ngừng bặt sau tiếng thở dài tràn ngập các loại cảm xúc.
Cuối cùng Vu Thuấn không hỏi Cổ Ma tộc có tồn tại hay không, vì gã hiểu có hỏi cũng không biết, dù chủ nhân hiện tại của Thí Thần Ma Nhẫn trả lời thì gã vẫn không biết, Vu Thuấn đã không tồn tại trên đời này.
Kết cuộc cuối cùng của Cổ Ma tộc là cô đơn một mình, không biết tương lai ra sao, chỉ còn lại tiếng thở dài.
Vu Nhai cũng buông tiếng thở dài. Vu Thuấn thở dài đầy áp lực làm Vu Nhai tạm quên thu hoạch, hắn cùng chung cảm giác với gã. Nếu trong nguy hiểm lần này Thần Huyền đại lục bị Cổ Duệ chi dân chiếm lĩnh thì Vu Nhai sẽ là phiên bản khác của Vu Thuấn, không ai quan tâm ngươi có phải là người xuyên qua hay không, ngươi đã là một phần của thế giới này.
Vu Nhai trầm giọng nói:
- Lại có thêm lý do để ta chiến đấu, ngàn vạn năm sau tuyệt đối sẽ không có ai nghe tiếng ta thở dài.
Vu Nhai siết chặt nắm tay khớp xương trắng bệch, suy nghĩ bay về Bắc Đẩu hành tỉnh, nóng ruột nóng gan muốn về ngay.
- Nên trở về.
Vu Nhai cất món quà của Vu Thuấn đi, cất bước ra ngoài đế cung ma điện.
Vu Nhai không tìm tòi chỗ khác, nếu Vu Thuấn không nhắc thì có thứ gì cũng không giúp ích cho hắn. Sau này có rảnh Vu Nhai sẽ tìm tòi.
Vu Nhai ra khỏi đế cung ma điện, lại bước trên đường cái Cổ Ma Đế thành.
- Thu!
Vu Nhai thu vũ khí Cổ Ma Thí Thần quân, nhưng bây giờ dung lượng không gian giới chỉ của hắn không thể thu hết năm vạn bộ, chỉ chứa cỡ sáu trăm. Vu Nhai dự tính sau này sẽ trở về lấy.
Vu Nhai ra bên ngoài Cổ Ma Đế thành, Ám Hắc Ma Vân căn cũng bị cắt xuống rồi nhét đầy mấy chiếc không gian giới chỉ.
Tuy người bình thường không thể ăn Ám Hắc Ma Vân căn trực tiếp nhưng có Tư Mã Tường, chắc chắn gã có thể luyện chế ra dược vật. Trong thế cục lớn tiếp theo, không chỉ Vu Nhai phải biến mạnh mà người thân, bằng hữu của hắn cũng cần như thế.
Càng cường đại thì xác suất sống sót càng lớn.
Bây giờ Vu Nhai không thể tùy tiện nuốt đan dược tăng trưởng huyền binh, sơ sẩy một cái là thành thánh binh sư. Vu Nhai biết đỉnh thiên binh sư cũng rất mạnh, chỉ cần thành thánh về mặt cảm ngộ, chỉ cần cảm ngộ các loại quy tắc lực lượng là sẽ thành thánh.
Sát ý, đao đạo vẫn chưa đủ, còn thiếu rất nhiều.
Bởi vậy Vu Nhai không dùng tinh huyết của Vu Thuấn ngay. Vu Nhai tạm thời không thể dùng dược vật tăng trưởng huyền binh, nhưng khi xông vào thánh binh sư thì rất cần chúng nó. Ám Hắc Ma Vân căn hay tinh huyết đều sẽ giúp Vu Nhai đột phá đến trình độ càng cao.
- Nói này Thí Thần, thời xưa Cổ Ma tộc không có biết chế tạo không gian giới chỉ sao?
Không gian bên trong không gian giới chỉ chỉ lớn hơn không gian giới chỉ bình thường nhất bây giờ một chút, khó thể tưởng tượng nó quý giá chỗ nào. Hoặc nên nói là bây giờ không gian giới chỉ này quý giá về mặt lịch sử, là đồ cổ.
Thí Thần Ma Nhẫn phỏng đoán:
- Đúng vậy! Khi đó ma pháp chưa thịnh hành, ít có ma pháp sư không gian. Theo ta phỏng đoán thì nhân loại học tập huyền binh bản mệnh, ma pháp từ các chủng độc. Trong đó văn minh ma pháp là học từ Tinh Linh tộc, ma thú vân vân. Huyền binh thì học các chủng tộc có thần binh, sau đó hình thành lực lượng riêng biệt của nhân loại.
Vu Nhai hiểu ra, gật gù.
Thời đại viễn cổ tuy Tinh Linh tộc không quá yếu nhưng sức ảnh hưởng không lớn, không có nhiều ma pháp. Mãi khi sau này Tinh Linh tộc thống trị nguyên Thần Huyền đại lục, bắt đầu phát triển, nghiên cứu nhiều Tinh Linh tộc hơn. Nhân loại học tập đủ thứ từ Tinh Linh tộc, các tộc, hấp thu rồi biến thành của mình, chậm rãi mạnh lên.
Tinh Linh tộc có không gian giới chỉ nghịch thiên, Cổ Ma tộc thì không, nói lên lúc đó văn minh của Tinh Linh tộc đã phát triển rất mạnh. Không chỉ thần binh tiến bộ, mỗi chủng tộc cũng không ngừng tiến bộ, trong đó nghịch thiên nhất là nhân loại.
Nhân loại học tập đủ mọi mặt, vì vậy nhân loại thống trị Thần Huyền đại lục cũng có cái lý của nó.
Điều này giải thích tại sao Vu Nhai có thể sử dụng thần binh của các tộc như Cổ Đế Long Linh, Thí Thần Ma Nhẫn. Bởi vì nhân loại vốn học tập từ họ, chỉ hơi thay đổi, thích ứng do đó hình thành huyền binh giả.
Không gian giới chỉ không nghịch thiên, vậy tìm thứ khác.
Bởi vì không gian nhỏ nên bên trong không có nhiều đồ, tuy nhiên toàn là hàng tuyển. Ví dụ vài vũ khí là thánh binh, chiến giáp cường đại Vu Thuấn từng dùng. Bên trong có võ kỹ, kinh nghiệm Vu Thuấn sưu tầm được, lấy ra ngoài sẽ bị tranh giành chảy máu đầu. Ma tinh cũng khá, ba ấn phù cưỡng chế ma thú được Vu Thuấn đề cử nhiệt liệt.
Tim Vu Nhai đập nhanh, không chừng ba ấn phù cưỡng chế ma thú sẽ là vật giữ mạng.
Như lão nhân Hắc Nguyệt thần tộc còn chờ Vu Nhai trong Mê Vụ sơn mạch, nếu hắn có ba ấn phù cưỡng chế ma thú thì sẽ không chết. Bởi vì Vu Nhai có thể khống chế ma thú hắc ám khủng bố nhất, dù không đánh lại lão nhân đại quản sự nhưng hắn có thể chạy trốn, câu giờ.
Vu Nhai khẽ thở dài:
- Tiếc là chỉ có ba cái.
Vu Nhai cầm ba ấn phù cưỡng chế ma thú lên xem, lòng máy động. Trên ấn phù cưỡng chế ma thú có phù văn, rất phức tạp, không phải loại phù văn thời đại này. Vu Nhai xem không hiểu nhưng hình như nhiều chủng tộc đều có phù văn.
Thần binh có phù văn, dường như phù văn chiếm tác dụng rất lớn trong Thần Huyền đại lục.
Như thể Vu Thuấn cảm giác được Vu Nhai cất đồ vật, lên tiếng nói tiếp:
- Thật ra không gian giới chỉ quý giá này chưa phải là món quà cuối cùng. Món quà cuối là nguyên tòa đế thành. Lúc ấy ta dốc hết sức lực phong ấn đế thành, ai thực lực không mạnh hơn ta rất nhiều thì khó phát hiện ra đế thành.
- Khi nào ngươi gặp nguy hiểm không thể chống cự nổi có thể chạy tới đây ngay, tu luyện trong này cho đến khi nào đủ sức đối kháng với kẻ địch thì đi ra.
Lòng Vu Nhai máy động. Đúng vậy, Cổ Ma Đế thành bí ẩn như thế nhưng nhiều năm qua không bị ai phát hiện, đây đúng là chỗ tị nạn hoàn mỹ. Đề nghị của Vu Thuấn rất hợp ý Vu Nhai.
Đánh không lại tất nhiên là muốn trốn, khi trốn phải tìm chỗ nào không bị người phát phát hiện.
- A! Ta là vì Thí Thần Ma Nhẫn nuốt Diệt Thần Ma Nhẫn mới tiến vào, sau này ta vào như thế nào?
Vu Nhai chợt nhận ra vấn đề này, hắn vụt ngẩng đầu. Chắc Vu Thuấn có cách giải quyết?
Vu Thuấn đúng là nhân hậu, gã giải thích rõ ràng:
- Lúc trước ta thiết kê là khi Thí Thần Ma Nhẫn hoàn toàn cắn nuốt Diệt Thần Ma Nhẫn sẽ bị chuyển vào ngay, về sau tất nhiên không dùng cách này được nữa. Cho nên ta đặt lối vào ở Thí Thần ma điện, chìa khóa vẫn là Thí Thần Ma Nhẫn.
Vu Thuấn tiếp tục bảo:
- Được rồi, nên nói ta đã thuyết, chúc ngươi may mắn . . . Thí Thần, ta chân thành hy vọng ngươi được chủ nhân mới trợ giúp vượt trên cả Diệt Thần Ma Nhẫn.
- Ài.
Giọng Vu Thuấn ngừng bặt sau tiếng thở dài tràn ngập các loại cảm xúc.
Cuối cùng Vu Thuấn không hỏi Cổ Ma tộc có tồn tại hay không, vì gã hiểu có hỏi cũng không biết, dù chủ nhân hiện tại của Thí Thần Ma Nhẫn trả lời thì gã vẫn không biết, Vu Thuấn đã không tồn tại trên đời này.
Kết cuộc cuối cùng của Cổ Ma tộc là cô đơn một mình, không biết tương lai ra sao, chỉ còn lại tiếng thở dài.
Vu Nhai cũng buông tiếng thở dài. Vu Thuấn thở dài đầy áp lực làm Vu Nhai tạm quên thu hoạch, hắn cùng chung cảm giác với gã. Nếu trong nguy hiểm lần này Thần Huyền đại lục bị Cổ Duệ chi dân chiếm lĩnh thì Vu Nhai sẽ là phiên bản khác của Vu Thuấn, không ai quan tâm ngươi có phải là người xuyên qua hay không, ngươi đã là một phần của thế giới này.
Vu Nhai trầm giọng nói:
- Lại có thêm lý do để ta chiến đấu, ngàn vạn năm sau tuyệt đối sẽ không có ai nghe tiếng ta thở dài.
Vu Nhai siết chặt nắm tay khớp xương trắng bệch, suy nghĩ bay về Bắc Đẩu hành tỉnh, nóng ruột nóng gan muốn về ngay.
- Nên trở về.
Vu Nhai cất món quà của Vu Thuấn đi, cất bước ra ngoài đế cung ma điện.
Vu Nhai không tìm tòi chỗ khác, nếu Vu Thuấn không nhắc thì có thứ gì cũng không giúp ích cho hắn. Sau này có rảnh Vu Nhai sẽ tìm tòi.
Vu Nhai ra khỏi đế cung ma điện, lại bước trên đường cái Cổ Ma Đế thành.
- Thu!
Vu Nhai thu vũ khí Cổ Ma Thí Thần quân, nhưng bây giờ dung lượng không gian giới chỉ của hắn không thể thu hết năm vạn bộ, chỉ chứa cỡ sáu trăm. Vu Nhai dự tính sau này sẽ trở về lấy.
Vu Nhai ra bên ngoài Cổ Ma Đế thành, Ám Hắc Ma Vân căn cũng bị cắt xuống rồi nhét đầy mấy chiếc không gian giới chỉ.
Tuy người bình thường không thể ăn Ám Hắc Ma Vân căn trực tiếp nhưng có Tư Mã Tường, chắc chắn gã có thể luyện chế ra dược vật. Trong thế cục lớn tiếp theo, không chỉ Vu Nhai phải biến mạnh mà người thân, bằng hữu của hắn cũng cần như thế.
Càng cường đại thì xác suất sống sót càng lớn.
Bây giờ Vu Nhai không thể tùy tiện nuốt đan dược tăng trưởng huyền binh, sơ sẩy một cái là thành thánh binh sư. Vu Nhai biết đỉnh thiên binh sư cũng rất mạnh, chỉ cần thành thánh về mặt cảm ngộ, chỉ cần cảm ngộ các loại quy tắc lực lượng là sẽ thành thánh.
Sát ý, đao đạo vẫn chưa đủ, còn thiếu rất nhiều.
Bởi vậy Vu Nhai không dùng tinh huyết của Vu Thuấn ngay. Vu Nhai tạm thời không thể dùng dược vật tăng trưởng huyền binh, nhưng khi xông vào thánh binh sư thì rất cần chúng nó. Ám Hắc Ma Vân căn hay tinh huyết đều sẽ giúp Vu Nhai đột phá đến trình độ càng cao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.