Chương 799: Từ lúc bắt đầu đã phát hiện.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
18/03/2015
Dự thật chứng minh các binh linh lại hiểu lầm chủ nhân 'chính trực' của mình. Vu Nhai muốn giá họa cho Ứng thiếu soái, nhưng như Khắc Liệt Luân Tư lên tiếng, cách làm của hắn chưa chắc hữu dụng.
May mắn chữ viết Thần Huyền đại lục ở thời đại này khá thông dụng, nhưng đường nét thì không đúng.
- Hì hì, ta khẳng định chín mươi chín phần trăm mọi chuyện là âm mưu của Ứng thiếu soái, có lẽ là kế hoạch hướng về Tinh linh tộc. Dù là chuyện gì chờ khi ta vạch mặt thật của Ứng thiếu soái thì toàn Tinh linh tộc sẽ thù hận, thứ này trở thành lửa cháy đổ thêm dầu. Mặc kệ Ứng thiếu soái có nói gì đi nữa cũng không ai chịu nghe.
- Nhưng nếu ngươi không vạch trần được âm mưu của hắn thì sao? Cái này sẽ là tội chứng của ngươi.
Vu Nhai nhún vai nói:
- Có gì mà sợ? Nếu không vạch mặt Ứng thiếu soái được thì ta sẽ không lộ ra, khi đó ai biết đây là ta viết? Ai biết ta là cái quái gì? Cùng lắm kẻ thù của Ứng thiếu soái gặp xui.
Đúng vậy, không ai biết Vu Nhai lẻn vào, sẽ không ai nghi ngờ hắn. Không người nào biết Vu Nhai là kẻ địch của Ứng thiếu soái, không ai nghi hắn, thậm chí không biết Vu Nhai là ai.
Nếu trong tình huống không cách nào vạch mặt Ứng thiếu soái thì Vu Nhai vẫn sẽ an toàn.
Nếu Vu Nhai thành công chứng minh Ứng thiếu soái hãm hại nhân loại hơn nữa bắt giữ Tinh linh thì mặc kệ chữ viết như thế nào, đây là sự thật thép. Ứng thiếu soái có giải thích cỡ nào chắc chắn các Tinh linh sẽ không tin.
Đám binh linh đánh rùng mình. Vu Nhai chơi chiêu này quá ác, nhưng hắn làm vậy để làm chi? Vẽ rắn thêm chân?
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Ứng thiếu soái gì đó hại ta tốn công tốn sức thế này, bạo hại Tinh linh tộc thấy ta là đòi đánh đòi giết, ao có thể cho hắn sống yên? Ứng thiếu soái có giấc mơ vĩ đại thống trị nguyên đại lục đúng không? Bây giờ ta bóp nát từ trong trứng nước. Một kẻ chạy đến Tinh linh tộc nhìn trộm thì nói gì đến trở thành tộc trưởng của Thú Đằng tộc, giấc mơ xa xôi?
Các binh linh đánh rùng mình. Vu Nhai là người có thù sẽ trả còn đạp người ta xuống vực sâu. Các binh linh khóe môi co giật, đồng tình Ứng thiếu soái chưa từng thấy mặt.
Như Vu Nhai nói, nếu Ứng thiếu soái không có kế hoạch đối phó Tinh linh tộc, nếu hắn đoán sai thì chuyện cho qua, cùng lắm là nghi ngờ kẻ thù của Ứng thiếu soái hãm hại gã. Ứng thiếu soái có thể tiếp tục giấc mơ xa vời của mình.
Nhưng nếu chuyện đúng như Vu Nhai suy nghĩ, hắn thuận lợi vạch trần âm mưu của Ứng thiếu soái thì gã sẽ vạn kiếp bất phục.
[Ứng thiếu soái từng đến đây một lần]
Vu Nhai chuên chọn phòng Tinh linh nữ khắc dòng chữ tương tự trong góc bí ẩn nhất, ví dụ trong tủ đặt quần áo. Tóm lại là nơi nào vô sỉ nhất thì Vu Nhai sẽ khắc ở đó, hắn chọn vị trí rất bí ẩn, ít nhất các Tinh linh không dễ phát hiện. Dù phát hiện cũng không có gì, cùng lắm là Tinh linh tộc cảnh giác sớm hơn.
Dù Tinh linh tộc cảnh giác sớm đến đâu cũng phải chờ Vu Nhai rời khỏi đây đã, nếu không thì rắc rối to.
- Cứ như vậy đi, ta cũng biết một vừa hai phải, không để mình cũng rơi vào.
Vu Nhai không dám khắc quá nhiều, thấy đủ liền ngừng. Chuyện này Vu Nhai chỉ tiện tay làm trút giận, không biết có thành công hay không nên tất nhiên sẽ không trút tâm huyết vào.
Khắc Liệt Luân Tư nghe Vu Nhai lẩm bẩm thì khóe môi co giật:
- Tiểu tử, cái này mà gọi là một vừa hai phải? Ngươi đã khắc mấy chục chỗ!
Tiểu tử này ỷ vào năng lực tiềm hành siêu phàm nhập thánh, tốc độ hay tìm chỗ khắc đều siêu nhanh, mới có mấy phút đã khắc lên mấy chục chỗ.
Vu Nhai tỏ vẻ kinh ngạc nói:
- A! Đã khắc mấy chục chỗ? Chết tiệt, tuyệt đối đừng có Tinh linh nào may mắn nhìn thấy không thì toàn Tinh linh tộc sẽ bạo động. A, phòng này nhìn là biết có một mỹ nữ Tinh linh vô cùng phóng khoáng ở. Chỗ cuối cùng, chỉ khắc thêm một lần.
Miệng Vu Nhai nói vậy nhưng hành động không hề dừng lại. Vu Nhai chui tới chui lui chợt phát hiện trước mặt treo vật phụ nữ rất hấp dẫn, nửa người dưới của hắn rục rịch.
Vu Nhai lại tiếp tục ghé thăm mấy chục chỗ.
Các binh linh không chịu nổi nữa. Là ai mới nói đừng để mình rơi vào? Tại sao Vu Nhai còn tiếp tục làm?
Đặc biệt là Thôn Thiên kiếm, nếu không phải sợ làm lộ vị trí và kế hoạch của Vu Nhai thì nàng rất muốn xông ra kéo tên khốn này chạy đi ngay. Nếu bị phát hiện thì sẽ không lấy được cách chữa bệnh cho Thủy Tinh, khi đó Vu Nhai sẽ tức giận. Tiểu tử này điên lên là chuyện gì cũng dám làm. Bây giờ Thôn Thiên kiếm không dám chạm vào nghịch lân của Vu Nhai.
Thôn Thiên kiếm có trực giác tiểu tử này cố ý làm như vậy, Vu Nhai cố ý chọc tức nàng.
Tóm lại mặc kệ Vu Nhai muốn làm gì thì làm, đặc biệt là khi hắn xuyên toa trong các đồ nhỏ nữ tính, Thôn Thiên kiếm cùng là nữ giới biểu hiện rất bình tĩnh. Cuối cùng Vu Nhai thúc giục phù văn bên ngoài thân kiếm che kín kiếm thể lại, mắt không thấy lòng không phiền.
- Ta đã đợi ngươi thật lâu . . .
U Hoang đại nhân bình thường nghe lời Vu Nhai nhưng lúc này bỗng điên cuồng, có lẽ cảm giác dùng ám ảnh tiệt sát thuật của chủ nhân cũ làm chuyện hèn hạ này thì rất tội lỗi với chủ cũ, U Hoang chu động nổi điên.
Mới đầu còn không sao, nhưng bây giờ mục đích của Vu Nhai không chỉ là giá họa cho Ứng thiếu soái.
Khắc Liệt Luân Tư suy nghĩ vấn đề rèn. Xích Thố dùng đuôi hồ ly che nguyên cái đầu. Thí Thần Ma Nhẫn không có phản ứng gì. Binh linh Thâm Hải Huyền Tinh Chuy hắc ám ma thú còn trong trạng thái lơ mơ nên không tỏ thái độ.
Ma liêm binh linh thì phát điên lầm bầm.
Cổ Đế Long linh cảm thán mình số khổ, cũng chấp nhận vận mệnh. Gặp chủ nhân vô sỉ thế này, cộng với Thôn Thiên kiếm, huyền binh nghịch thiên Huyền Binh Điển thì Cổ Đế Long linh biết làm sao bây giờ?
Cổ Đế Long linh vẫn kiềm không được chửi vị thần lúc trước Đế Long tộc tôn thờ, không biết bây giờ Đế Long Thần còn tồn tại không. Tại sao cho tiểu tử này vận mệnh tốt như thế?
- Đẹp quá, Phong Doanh cũng muốn mặc y phục đẹp thế này.
Người vui nhất là bạn nhỏ Phong Doanh, nàng không biết Vu Nhai làm chuyện này là hèn hạ, dù biết cũng không chịu nổi mấy món đồ nữ xinh đẹp. Thỉnh thoảng Phong Doanh vui vẻ reo lên làm các binh linh nổi gân xanh.
- Linh Doanh mau nhìn kia, cái đó đẹp thật!
- Doanh doanh!
Linh Doanh và Phong Doanh đã kết bạn. Tuy bây giờ linh thể linh Doanh chỉ tới trên đầu gối, không thể nói chuyện nhưng không ngại Phong Doanh ngây thơ đối xử tốt với linh Doanh.
Linh Doanh hợp thời kêu doanh doanh đáp lại, thanh âm rất vui vẻ, rõ ràng nàng cũng thích những bộ đồ này. Chắc chắn linh Doanh thích, vì nàng cũng là Tinh linh, có cảm giác quen thuộc.
Nếu chú ý kỹ sẽ thấy linh thể của linh Doanh vì cảm giác quen thuộc mà càng ngưng thực.
May mắn chữ viết Thần Huyền đại lục ở thời đại này khá thông dụng, nhưng đường nét thì không đúng.
- Hì hì, ta khẳng định chín mươi chín phần trăm mọi chuyện là âm mưu của Ứng thiếu soái, có lẽ là kế hoạch hướng về Tinh linh tộc. Dù là chuyện gì chờ khi ta vạch mặt thật của Ứng thiếu soái thì toàn Tinh linh tộc sẽ thù hận, thứ này trở thành lửa cháy đổ thêm dầu. Mặc kệ Ứng thiếu soái có nói gì đi nữa cũng không ai chịu nghe.
- Nhưng nếu ngươi không vạch trần được âm mưu của hắn thì sao? Cái này sẽ là tội chứng của ngươi.
Vu Nhai nhún vai nói:
- Có gì mà sợ? Nếu không vạch mặt Ứng thiếu soái được thì ta sẽ không lộ ra, khi đó ai biết đây là ta viết? Ai biết ta là cái quái gì? Cùng lắm kẻ thù của Ứng thiếu soái gặp xui.
Đúng vậy, không ai biết Vu Nhai lẻn vào, sẽ không ai nghi ngờ hắn. Không người nào biết Vu Nhai là kẻ địch của Ứng thiếu soái, không ai nghi hắn, thậm chí không biết Vu Nhai là ai.
Nếu trong tình huống không cách nào vạch mặt Ứng thiếu soái thì Vu Nhai vẫn sẽ an toàn.
Nếu Vu Nhai thành công chứng minh Ứng thiếu soái hãm hại nhân loại hơn nữa bắt giữ Tinh linh thì mặc kệ chữ viết như thế nào, đây là sự thật thép. Ứng thiếu soái có giải thích cỡ nào chắc chắn các Tinh linh sẽ không tin.
Đám binh linh đánh rùng mình. Vu Nhai chơi chiêu này quá ác, nhưng hắn làm vậy để làm chi? Vẽ rắn thêm chân?
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Ứng thiếu soái gì đó hại ta tốn công tốn sức thế này, bạo hại Tinh linh tộc thấy ta là đòi đánh đòi giết, ao có thể cho hắn sống yên? Ứng thiếu soái có giấc mơ vĩ đại thống trị nguyên đại lục đúng không? Bây giờ ta bóp nát từ trong trứng nước. Một kẻ chạy đến Tinh linh tộc nhìn trộm thì nói gì đến trở thành tộc trưởng của Thú Đằng tộc, giấc mơ xa xôi?
Các binh linh đánh rùng mình. Vu Nhai là người có thù sẽ trả còn đạp người ta xuống vực sâu. Các binh linh khóe môi co giật, đồng tình Ứng thiếu soái chưa từng thấy mặt.
Như Vu Nhai nói, nếu Ứng thiếu soái không có kế hoạch đối phó Tinh linh tộc, nếu hắn đoán sai thì chuyện cho qua, cùng lắm là nghi ngờ kẻ thù của Ứng thiếu soái hãm hại gã. Ứng thiếu soái có thể tiếp tục giấc mơ xa vời của mình.
Nhưng nếu chuyện đúng như Vu Nhai suy nghĩ, hắn thuận lợi vạch trần âm mưu của Ứng thiếu soái thì gã sẽ vạn kiếp bất phục.
[Ứng thiếu soái từng đến đây một lần]
Vu Nhai chuên chọn phòng Tinh linh nữ khắc dòng chữ tương tự trong góc bí ẩn nhất, ví dụ trong tủ đặt quần áo. Tóm lại là nơi nào vô sỉ nhất thì Vu Nhai sẽ khắc ở đó, hắn chọn vị trí rất bí ẩn, ít nhất các Tinh linh không dễ phát hiện. Dù phát hiện cũng không có gì, cùng lắm là Tinh linh tộc cảnh giác sớm hơn.
Dù Tinh linh tộc cảnh giác sớm đến đâu cũng phải chờ Vu Nhai rời khỏi đây đã, nếu không thì rắc rối to.
- Cứ như vậy đi, ta cũng biết một vừa hai phải, không để mình cũng rơi vào.
Vu Nhai không dám khắc quá nhiều, thấy đủ liền ngừng. Chuyện này Vu Nhai chỉ tiện tay làm trút giận, không biết có thành công hay không nên tất nhiên sẽ không trút tâm huyết vào.
Khắc Liệt Luân Tư nghe Vu Nhai lẩm bẩm thì khóe môi co giật:
- Tiểu tử, cái này mà gọi là một vừa hai phải? Ngươi đã khắc mấy chục chỗ!
Tiểu tử này ỷ vào năng lực tiềm hành siêu phàm nhập thánh, tốc độ hay tìm chỗ khắc đều siêu nhanh, mới có mấy phút đã khắc lên mấy chục chỗ.
Vu Nhai tỏ vẻ kinh ngạc nói:
- A! Đã khắc mấy chục chỗ? Chết tiệt, tuyệt đối đừng có Tinh linh nào may mắn nhìn thấy không thì toàn Tinh linh tộc sẽ bạo động. A, phòng này nhìn là biết có một mỹ nữ Tinh linh vô cùng phóng khoáng ở. Chỗ cuối cùng, chỉ khắc thêm một lần.
Miệng Vu Nhai nói vậy nhưng hành động không hề dừng lại. Vu Nhai chui tới chui lui chợt phát hiện trước mặt treo vật phụ nữ rất hấp dẫn, nửa người dưới của hắn rục rịch.
Vu Nhai lại tiếp tục ghé thăm mấy chục chỗ.
Các binh linh không chịu nổi nữa. Là ai mới nói đừng để mình rơi vào? Tại sao Vu Nhai còn tiếp tục làm?
Đặc biệt là Thôn Thiên kiếm, nếu không phải sợ làm lộ vị trí và kế hoạch của Vu Nhai thì nàng rất muốn xông ra kéo tên khốn này chạy đi ngay. Nếu bị phát hiện thì sẽ không lấy được cách chữa bệnh cho Thủy Tinh, khi đó Vu Nhai sẽ tức giận. Tiểu tử này điên lên là chuyện gì cũng dám làm. Bây giờ Thôn Thiên kiếm không dám chạm vào nghịch lân của Vu Nhai.
Thôn Thiên kiếm có trực giác tiểu tử này cố ý làm như vậy, Vu Nhai cố ý chọc tức nàng.
Tóm lại mặc kệ Vu Nhai muốn làm gì thì làm, đặc biệt là khi hắn xuyên toa trong các đồ nhỏ nữ tính, Thôn Thiên kiếm cùng là nữ giới biểu hiện rất bình tĩnh. Cuối cùng Vu Nhai thúc giục phù văn bên ngoài thân kiếm che kín kiếm thể lại, mắt không thấy lòng không phiền.
- Ta đã đợi ngươi thật lâu . . .
U Hoang đại nhân bình thường nghe lời Vu Nhai nhưng lúc này bỗng điên cuồng, có lẽ cảm giác dùng ám ảnh tiệt sát thuật của chủ nhân cũ làm chuyện hèn hạ này thì rất tội lỗi với chủ cũ, U Hoang chu động nổi điên.
Mới đầu còn không sao, nhưng bây giờ mục đích của Vu Nhai không chỉ là giá họa cho Ứng thiếu soái.
Khắc Liệt Luân Tư suy nghĩ vấn đề rèn. Xích Thố dùng đuôi hồ ly che nguyên cái đầu. Thí Thần Ma Nhẫn không có phản ứng gì. Binh linh Thâm Hải Huyền Tinh Chuy hắc ám ma thú còn trong trạng thái lơ mơ nên không tỏ thái độ.
Ma liêm binh linh thì phát điên lầm bầm.
Cổ Đế Long linh cảm thán mình số khổ, cũng chấp nhận vận mệnh. Gặp chủ nhân vô sỉ thế này, cộng với Thôn Thiên kiếm, huyền binh nghịch thiên Huyền Binh Điển thì Cổ Đế Long linh biết làm sao bây giờ?
Cổ Đế Long linh vẫn kiềm không được chửi vị thần lúc trước Đế Long tộc tôn thờ, không biết bây giờ Đế Long Thần còn tồn tại không. Tại sao cho tiểu tử này vận mệnh tốt như thế?
- Đẹp quá, Phong Doanh cũng muốn mặc y phục đẹp thế này.
Người vui nhất là bạn nhỏ Phong Doanh, nàng không biết Vu Nhai làm chuyện này là hèn hạ, dù biết cũng không chịu nổi mấy món đồ nữ xinh đẹp. Thỉnh thoảng Phong Doanh vui vẻ reo lên làm các binh linh nổi gân xanh.
- Linh Doanh mau nhìn kia, cái đó đẹp thật!
- Doanh doanh!
Linh Doanh và Phong Doanh đã kết bạn. Tuy bây giờ linh thể linh Doanh chỉ tới trên đầu gối, không thể nói chuyện nhưng không ngại Phong Doanh ngây thơ đối xử tốt với linh Doanh.
Linh Doanh hợp thời kêu doanh doanh đáp lại, thanh âm rất vui vẻ, rõ ràng nàng cũng thích những bộ đồ này. Chắc chắn linh Doanh thích, vì nàng cũng là Tinh linh, có cảm giác quen thuộc.
Nếu chú ý kỹ sẽ thấy linh thể của linh Doanh vì cảm giác quen thuộc mà càng ngưng thực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.