Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế
Chương 22: Cục Cảnh Sát Đại Loạn.
Hắc Tâm Đại Bạch
23/05/2022
Một cơn gió thổi qua, thổi bay đống rác rưỡi lộn xộn và quần áo rách nát.
Sau khi Văn Vũ nghe được tin tức của cục cảnh sát, cậu không chút lo lắng bóng đêm u ám, chạy nhanh về phía cục cảnh sát.
Trong trạng thái không chiến đấu, thể chất gấp ba lần người bình thường làm cho Văn Vũ không gì sánh kịp, Vân Vũ đã tìm lại cảm giác tự do bay nhảy giữa các thành thị.
“Quả nhiên trên thế giới này, chỉ có cường giả mới có tư cách có được cuộc sống tự do vui vẻ.”
Cậu nhớ lại những chuyện xảy ra sau khi mạt thế đến, mặc kệ là đội trưởng đội bảo vệ hay là cảm giác sung sướng nắm giữ mạng sống của người khác trong tay, đều làm cho Văn Vũ càng lún càng sâu.
“Mạnh mẽ để làm gì? Chính vì cảm giác này, tự do, nắm giữ mạng sống của mình, thậm chí của người khác, mạnh mẽ lên chàng trai, bây giờ còn kém xe lắm.”
Văn Vũ lặng lẽ cổ vũ cho bản thân. Nếu ông trời đã cho cậu cơ hội sống lại, cho cậu một bắt đầu hoàn kỹ hơn, thì sao cậu không cố gắng tranh thủ một chút cho tương lai của cậu?
Càng tới gần cục cảnh sát, vết máu trên mặt đắt càng nhiều, màu máu văng khắp nơi, nơi này quả thật đã trải qua một trận chiến đấu quyết liệt.
Nhưng làm cho Văn Vũ khó hiểu là theo khoảng cách càng gần cục cảnh sát thi thể càng ngày càng ít, cũng không thấy tang thi ở đâu.
Phải biết rằng, tang thi không có trí não, dưới tình huống không có người đứng đầu thì không sẽ tụ tập ở bên nhau mà lãng vãng khắp nơi.
Ngoại trừ...
Văn vũ nghĩ tới một khả năng.
Văn Vũ đứng lại trước cửa cục cảnh sát, ngược lại vòng một vòng, trực tiếp leo lên tòa nhà bên cạnh cục cảnh sát.
Đứng ở gần cửa sổ lầu 10, Văn Vũ cúi đầu nhìn xuống dưới.
Ở trước mặt Văn Vũ như một bộ phim hành động bom tấn.
Rất nhiều tang thi vây quanh đường phố, chen chúc đi tới của cục cảnh sát, thỉnh thoảng sẽ có những tang thi dẫm đạp nhau, những tang thi không linh hoạt sẽ bị đồng loại đụng ngã dẫm đạp thành đống thịt nát.
Để Văn Vũ cảm thấy buồn cười nhất là cuộc chiến ở cửa cục cảnh sát.
Một đám tang thi muốn phá cửa cục cảnh sát, nhưng đối thủ của nó - một đám chuột biến dị chiếm lấy cục cảnh sát thì đang nhảy tới nhảy lui trong đàn tang thi.
Bộ da lông xám đen của đám chuột làm cho tang thi chưa tiến hóa không cách nào ra tay, ngược lại cơ thể linh hoạt của đám chuột vòng quanh tang thi, làm nó chẳng những không bắt được chuột mà còn đụng ngã những đồng loại bên cạnh làm cho cả đám ngã xuống... Không thể đứng dậy được.
Bầy chuột biến dị này to lớn nhue mèo, răng nanh của chúng điên cuồng cấu xé thịt hư thối trên người tang thi.
Tuy rằng mùi vị không tốt, nhưng máu thịt trên người tang thi có chứa virus cũng là một phần không thể thiếu của những động vật biến dị.
Có thể thấy rõ, những cánh tay hay chân gãy bị một con chuột vừa tiến hóa gặm nhắm, những thức ăn mà nó không ăn hết sẽ vị bầy chuột kéo vào bên trong cục cảnh sát, nhìn vết máu trên cửa cục cảnh sát thì không có một ngàn cũng có tám trăm tang thiz nhưng bây giờ ngoại trừ vết máu thì rất ít thi thể.
Văn Vũ đứng ở trên cao nhìn xuống bốn phía.
Quá rõ ràng một đàn tang thi lớn như vậy không phải tự nhiên mà có, cho dù trong cục cảnh sát có động tĩnh lớn cỡ nào cũng không thể hấp dẫn đàn tang thi lớn như vậy.
Nhìn vào lối đi xung quanh của tang thi cùng với dấu vết ở phía xa, rõ ràng có người có ý dẫn chúng nó tới cửa cục cảnh sát.
“Ngu ngốc.”
Văn Vũ nhìn tình huống trước mắt, không khỏi thở dài.
Không hiểu biết tạo thành tại nạn.
Mặc kệ là ai đưa ra chủ ý nào đều là người ngu ngốc.
Văn Vũ trơ mắt nhìn cảnh trước cửa cục cảnh sát, một con chuột vẫn chưa biến dị sau khi ăn một cánh tay của tang thi thì cơ thể nhanh chóng lớn lên, trong nháy mắt to lên gấp ba lần, thành công biến thành chuột biến dị.
Đây là lý do tại sao Văn Vũ lại mắng họ ngu ngốc.
Ở mạt thế, số lượng không nói lên điều gì, cái gọi là sức mạnh đoàn kết đã trở thành một trò cười.
Mấy ngàn tang thi, đang bước đi trên đường phố chật hẹp, chúng nó đối mặt với mấy trăm con chuột biến dị, tuyệt đối sẽ bị ăn sạch sẽ, thậm chí còn sẽ sinh ra nhị cấp hơn nữa là tam cấp chuột biến dị vương, đây mới là điều đáng sợ nhất.
Kế hoạch của Văn Vũ là định vào cục cảnh sát tìm kiếm súng ống, giết chuột biến dị mới là mục đích quan trọng nhất, mặc dù chuột biến dị không dễ bị giết chết nhưng trong giai đoạn này chuột có thể biến dị thành cấp chuột biến dị cấp một rất ít. ,
Đa số vừa mới biến dị, thực lực không đủ, dừng ở mức động vật bình thường và động vật biến dị cấp một, có thể nói là động vật biến dị cấp 0.
Dù nhỏ chút nhưng vẫn có tích phân.
Nếu Văn Vũ đứng ở vị trí tốt vừa đánh vừa chạy, còn có trang bị áo giáp cấp F bảo vệ.
Tất cả chuột biến dị trong cục cảnh sát nhất định sẽ giúp Văn Vũ thành công thăng cấp lên chức nghiệp giả cấp 1 đỉnh, thể chất 10 điểm sẽ giúp Văn Vũ kiếm lời một vốn rất lớn.
Nhưng bây giờ thì sao?
“Vẫn nên nghĩ cách khác tốt hơn!”
Văn Vũ híp mắt cẩn thận kiểm tra chất lượng và số lượng của bầy chuột trong cục cảnh sát.
Số lượng rất nhiều, những con chuột bên ngoài cắn xé tang thi thôi đã gần mấy trăm con, hơn nữa một phần mười trong đó đều là chuột biến dị cấp 1.
Mỗi lần có chuột biến dị bị thương hay đã ăn đầy bụng thì sẽ có chuột biến dị khác đến thay đổi.
Đàn chuột nho nhỏ như vậy đã có chiến thuật rồi.
Dựa theo tính toán của Văn Vũ, số lượng chuột trước mắt cho dù cậu có đi vào cục cảnh sát cũng không thể sống sót.
Hơn nữa nhìn đàn chuột tiến lên lui xuống có trật tự như vậy, bên trong đàn nhất định có một con đã tiến hóa thành chuột biến dị cấp 2.
“Thời gian này, còn sớm.”
Văn Vũ nghiến răng nghiến lợi, cảm giác đắc ý kiêu ngạo trong lòng đã bị đàn chuột biến dị diệt sạch.
Lúc này Văn Vũ mới nghĩ đến.
Mạt thế, từ trước đến nay vai chính đều không phải con người.
“Súng ống và áo chống đạn đừng nghĩ tới.” Văn Vũ lập tức sửa đổi kế hoạch, có lẽ cậu nên mượn đàn tang thi này nhảy vào cục cảnh sát, không tạo ra một tiếng động nào. Vì súng ống và áo chống đạn, hoàn toàn không đáng để Văn Vũ mạo hiểm.
“Nhưng điểm tích lũy rõ ràng đang ở trước mặt.”
Nhìn hành vi xếp hàng chịu chết của tang thi ở phía dưới, Văn Vũ lập tức tỉnh táo lại, lúc này cậu không giết chuột biến dị. Nhưng tang thi cũng có điểm tích lũy mà.
Cậu cẩn thận quan sát tang thi phía rươi.
Tang thi cấp 1 đã có trí tuệ, hơn nữa khi quan sát tình hình chiến đấu bọn nó sẽ không đến nơi này, hơn nữa vì con người hấp dẫn tang thi lại đây cho nên khó khăn rất lớn, cho nên trong đám tang thi này hoàn toàn không có tang thi cấp 1.
Mà đàn tang thi khổng lồ này, bị chia ra thành từng nhóm, chúng nó chỉ dựa vào bản năng để hành đông, có lẽ nghe thấy tiếng gào thét của đồng loại và mùi máu thịt phía trước cục cảnh sát, nên đi về phía trước hoàn toàn không nghĩ tới việc khác. Chẳng sợ dẫm nát đồng loại cũng không tiếc.
Nhìn một màn này làm cho Văn Vũ run rẩy, đều là tiền nha.
Chạy nhanh đi xuống lầu, Văn Vũ quyết định làm một chuyện lớn, ít nhất cũng phải lấy được một miếng thịt từ trong miệng chuột biến dị.
Sau khi Văn Vũ nghe được tin tức của cục cảnh sát, cậu không chút lo lắng bóng đêm u ám, chạy nhanh về phía cục cảnh sát.
Trong trạng thái không chiến đấu, thể chất gấp ba lần người bình thường làm cho Văn Vũ không gì sánh kịp, Vân Vũ đã tìm lại cảm giác tự do bay nhảy giữa các thành thị.
“Quả nhiên trên thế giới này, chỉ có cường giả mới có tư cách có được cuộc sống tự do vui vẻ.”
Cậu nhớ lại những chuyện xảy ra sau khi mạt thế đến, mặc kệ là đội trưởng đội bảo vệ hay là cảm giác sung sướng nắm giữ mạng sống của người khác trong tay, đều làm cho Văn Vũ càng lún càng sâu.
“Mạnh mẽ để làm gì? Chính vì cảm giác này, tự do, nắm giữ mạng sống của mình, thậm chí của người khác, mạnh mẽ lên chàng trai, bây giờ còn kém xe lắm.”
Văn Vũ lặng lẽ cổ vũ cho bản thân. Nếu ông trời đã cho cậu cơ hội sống lại, cho cậu một bắt đầu hoàn kỹ hơn, thì sao cậu không cố gắng tranh thủ một chút cho tương lai của cậu?
Càng tới gần cục cảnh sát, vết máu trên mặt đắt càng nhiều, màu máu văng khắp nơi, nơi này quả thật đã trải qua một trận chiến đấu quyết liệt.
Nhưng làm cho Văn Vũ khó hiểu là theo khoảng cách càng gần cục cảnh sát thi thể càng ngày càng ít, cũng không thấy tang thi ở đâu.
Phải biết rằng, tang thi không có trí não, dưới tình huống không có người đứng đầu thì không sẽ tụ tập ở bên nhau mà lãng vãng khắp nơi.
Ngoại trừ...
Văn vũ nghĩ tới một khả năng.
Văn Vũ đứng lại trước cửa cục cảnh sát, ngược lại vòng một vòng, trực tiếp leo lên tòa nhà bên cạnh cục cảnh sát.
Đứng ở gần cửa sổ lầu 10, Văn Vũ cúi đầu nhìn xuống dưới.
Ở trước mặt Văn Vũ như một bộ phim hành động bom tấn.
Rất nhiều tang thi vây quanh đường phố, chen chúc đi tới của cục cảnh sát, thỉnh thoảng sẽ có những tang thi dẫm đạp nhau, những tang thi không linh hoạt sẽ bị đồng loại đụng ngã dẫm đạp thành đống thịt nát.
Để Văn Vũ cảm thấy buồn cười nhất là cuộc chiến ở cửa cục cảnh sát.
Một đám tang thi muốn phá cửa cục cảnh sát, nhưng đối thủ của nó - một đám chuột biến dị chiếm lấy cục cảnh sát thì đang nhảy tới nhảy lui trong đàn tang thi.
Bộ da lông xám đen của đám chuột làm cho tang thi chưa tiến hóa không cách nào ra tay, ngược lại cơ thể linh hoạt của đám chuột vòng quanh tang thi, làm nó chẳng những không bắt được chuột mà còn đụng ngã những đồng loại bên cạnh làm cho cả đám ngã xuống... Không thể đứng dậy được.
Bầy chuột biến dị này to lớn nhue mèo, răng nanh của chúng điên cuồng cấu xé thịt hư thối trên người tang thi.
Tuy rằng mùi vị không tốt, nhưng máu thịt trên người tang thi có chứa virus cũng là một phần không thể thiếu của những động vật biến dị.
Có thể thấy rõ, những cánh tay hay chân gãy bị một con chuột vừa tiến hóa gặm nhắm, những thức ăn mà nó không ăn hết sẽ vị bầy chuột kéo vào bên trong cục cảnh sát, nhìn vết máu trên cửa cục cảnh sát thì không có một ngàn cũng có tám trăm tang thiz nhưng bây giờ ngoại trừ vết máu thì rất ít thi thể.
Văn Vũ đứng ở trên cao nhìn xuống bốn phía.
Quá rõ ràng một đàn tang thi lớn như vậy không phải tự nhiên mà có, cho dù trong cục cảnh sát có động tĩnh lớn cỡ nào cũng không thể hấp dẫn đàn tang thi lớn như vậy.
Nhìn vào lối đi xung quanh của tang thi cùng với dấu vết ở phía xa, rõ ràng có người có ý dẫn chúng nó tới cửa cục cảnh sát.
“Ngu ngốc.”
Văn Vũ nhìn tình huống trước mắt, không khỏi thở dài.
Không hiểu biết tạo thành tại nạn.
Mặc kệ là ai đưa ra chủ ý nào đều là người ngu ngốc.
Văn Vũ trơ mắt nhìn cảnh trước cửa cục cảnh sát, một con chuột vẫn chưa biến dị sau khi ăn một cánh tay của tang thi thì cơ thể nhanh chóng lớn lên, trong nháy mắt to lên gấp ba lần, thành công biến thành chuột biến dị.
Đây là lý do tại sao Văn Vũ lại mắng họ ngu ngốc.
Ở mạt thế, số lượng không nói lên điều gì, cái gọi là sức mạnh đoàn kết đã trở thành một trò cười.
Mấy ngàn tang thi, đang bước đi trên đường phố chật hẹp, chúng nó đối mặt với mấy trăm con chuột biến dị, tuyệt đối sẽ bị ăn sạch sẽ, thậm chí còn sẽ sinh ra nhị cấp hơn nữa là tam cấp chuột biến dị vương, đây mới là điều đáng sợ nhất.
Kế hoạch của Văn Vũ là định vào cục cảnh sát tìm kiếm súng ống, giết chuột biến dị mới là mục đích quan trọng nhất, mặc dù chuột biến dị không dễ bị giết chết nhưng trong giai đoạn này chuột có thể biến dị thành cấp chuột biến dị cấp một rất ít. ,
Đa số vừa mới biến dị, thực lực không đủ, dừng ở mức động vật bình thường và động vật biến dị cấp một, có thể nói là động vật biến dị cấp 0.
Dù nhỏ chút nhưng vẫn có tích phân.
Nếu Văn Vũ đứng ở vị trí tốt vừa đánh vừa chạy, còn có trang bị áo giáp cấp F bảo vệ.
Tất cả chuột biến dị trong cục cảnh sát nhất định sẽ giúp Văn Vũ thành công thăng cấp lên chức nghiệp giả cấp 1 đỉnh, thể chất 10 điểm sẽ giúp Văn Vũ kiếm lời một vốn rất lớn.
Nhưng bây giờ thì sao?
“Vẫn nên nghĩ cách khác tốt hơn!”
Văn Vũ híp mắt cẩn thận kiểm tra chất lượng và số lượng của bầy chuột trong cục cảnh sát.
Số lượng rất nhiều, những con chuột bên ngoài cắn xé tang thi thôi đã gần mấy trăm con, hơn nữa một phần mười trong đó đều là chuột biến dị cấp 1.
Mỗi lần có chuột biến dị bị thương hay đã ăn đầy bụng thì sẽ có chuột biến dị khác đến thay đổi.
Đàn chuột nho nhỏ như vậy đã có chiến thuật rồi.
Dựa theo tính toán của Văn Vũ, số lượng chuột trước mắt cho dù cậu có đi vào cục cảnh sát cũng không thể sống sót.
Hơn nữa nhìn đàn chuột tiến lên lui xuống có trật tự như vậy, bên trong đàn nhất định có một con đã tiến hóa thành chuột biến dị cấp 2.
“Thời gian này, còn sớm.”
Văn Vũ nghiến răng nghiến lợi, cảm giác đắc ý kiêu ngạo trong lòng đã bị đàn chuột biến dị diệt sạch.
Lúc này Văn Vũ mới nghĩ đến.
Mạt thế, từ trước đến nay vai chính đều không phải con người.
“Súng ống và áo chống đạn đừng nghĩ tới.” Văn Vũ lập tức sửa đổi kế hoạch, có lẽ cậu nên mượn đàn tang thi này nhảy vào cục cảnh sát, không tạo ra một tiếng động nào. Vì súng ống và áo chống đạn, hoàn toàn không đáng để Văn Vũ mạo hiểm.
“Nhưng điểm tích lũy rõ ràng đang ở trước mặt.”
Nhìn hành vi xếp hàng chịu chết của tang thi ở phía dưới, Văn Vũ lập tức tỉnh táo lại, lúc này cậu không giết chuột biến dị. Nhưng tang thi cũng có điểm tích lũy mà.
Cậu cẩn thận quan sát tang thi phía rươi.
Tang thi cấp 1 đã có trí tuệ, hơn nữa khi quan sát tình hình chiến đấu bọn nó sẽ không đến nơi này, hơn nữa vì con người hấp dẫn tang thi lại đây cho nên khó khăn rất lớn, cho nên trong đám tang thi này hoàn toàn không có tang thi cấp 1.
Mà đàn tang thi khổng lồ này, bị chia ra thành từng nhóm, chúng nó chỉ dựa vào bản năng để hành đông, có lẽ nghe thấy tiếng gào thét của đồng loại và mùi máu thịt phía trước cục cảnh sát, nên đi về phía trước hoàn toàn không nghĩ tới việc khác. Chẳng sợ dẫm nát đồng loại cũng không tiếc.
Nhìn một màn này làm cho Văn Vũ run rẩy, đều là tiền nha.
Chạy nhanh đi xuống lầu, Văn Vũ quyết định làm một chuyện lớn, ít nhất cũng phải lấy được một miếng thịt từ trong miệng chuột biến dị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.