Quyển 2 - Chương 31: Người giết ngươi tên là Yêu Nhiêu! (trung)
Tiễn Vũ
27/04/2023
"Khoan đã! Ta đồng ý cho ngươi đi rồi sao?" Yêu Nhiêu không biết sợ chỉ vào tinh thần ấn sắp trở về kia.
Giọng nói thanh lệ nhưng lại khiến Chiến Hổ quýnh lên.
Đồ điên!
"Lão đại! Ta biết ngươi rất mạnh, nhưng mà có thể sống thêm hai ngày thì hai ngày, nhanh chóng để tên Lĩnh Chủ ôn thần ấy cách xa chúng ta đi thôi!" Chiến Hổ lệ rơi đầy mặt, lảm nhảm ngăn cản Yêu Nhiêu làm ra chuyện ngu ngốc.
"Tinh thần ấn nếu không quay về bản thể thì bản thể sẽ không thể biết được những chuyện nó từng chứng kiến. Bây giờ ta còn chưa đủ khả năng chống lại sức mạnh của Lĩnh Chủ, làm sao có thể dễ dàng thả ngươi rời đi, để cho Kha Nhĩ Tát thật sự tới giết ta chứ?" Trong đôi mắt đẹp của Yêu Nhiêu sáng rực một ngọn lửa mang tên 'hủy thi diệt tích'.
Gia hỏa này thật quá ngông cuồng!
Tuy rằng lúc này "Kha Nhĩ Tát" chỉ là một tinh thần ấn nhưng cũng sở hữu bốn phần sức mạnh của cao thủ Lĩnh Chủ chân chính. Hiện giờ nó bị bản thể triệu hồi, chỉ bằng sức nàng làm sao có thể ngăn lại?
"Tiểu súc sinh! Ta đường đường là tinh thần ấn của Lĩnh Chủ, con sâu cái kiến như ngươi chỉ cần nói muốn lưu lại là được sao?" Tinh thần ấn của Kha Nhĩ Tát phát ra tiếng nghiến răng. Xú nha đầu này lại cuồng vọng đến mức cho rằng bản thân có thể giữ lão lại nơi này ư?
Nàng ta giết con trai trước mặt lão, hung hăng vả cho má trái lão một bạt tai đau điếng. Đầu óc lão có hỏng mới giơ nốt má phải ra cho nàng tát một lần nữa.
Hắn muốn mang theo toàn bộ trí nhớ, cảm xúc phẫn nộ lúc này quay lại bản thể, sau đó để bản thể đem nỗi thống khổ khắc cốt ghi tâm này hoàn trả gấp bội trên người nàng!
Yêu Nhiêu hừ một tiếng, đột nhiên hướng về phía sau hô lên: "Này, yêu nghiệt, ngươi còn chưa xem đủ sao?"
Mọi người lúc này mới nhớ tới hồng y thiếu niên đi ra từ địa huyệt cùng với Yêu Nhiêu.
Nghe được nha đầu thối gọi, Long Đại thiếu gia phong tao lúc này mới vui vẻ đi lên phía trước, bộ dáng muốn khoe khoang bao nhiêu thì có bấy nhiêu: "Xem không đủ! Yêu Yêu nhà ta nhìn thế nào cũng khiến lòng ta say đắm!"
Tuy rằng vừa rồi hắn rất muốn ra tay giúp đỡ, nhưng sức mạnh cường đại cùng với thủ đoạn của Yêu Nhiêu một lần nữa khiến hắn được mở mang tầm mắt.
Có lẽ đến một ngày thực lực của nàng sẽ đạt đến một bước kia, ngang bằng với thực lực của mình. Đến lúc ấy, chân thân của hắn nhất định sẽ dùng nghi thức long trọng nhất hoan nghênh khoảnh khắc nàng phá vỡ bức 'tường rào'. Ánh mắt Long Giác sáng như sao, tưởng tượng đến cảnh đôi mắt hồ sâu của Yêu Nhiêu có thể phát ra thứ ánh sáng thuộc về chính bản thân nàng. Vì một ngày đó, hắn đành phải nhẫn tâm mặc kệ Yêu Yêu tự trưởng thành trong nguy hiểm. Cứ nghĩ đến tình cảnh vừa rồi Kha Nhĩ Tát suýt chút nữa đã khiến Yêu Yêu bị thương là Long Giác lại cảm thấy lồng ngực đau đớn.
"Yêu Yêu đang nhờ cậy ta sao? Quả nhiên người nàng để ý nhất chính là ta. Nàng gặp nguy hiểm, người đầu tiên muốn dựa vào chính là bản thiếu gia đây." Long Đại thiếu gia lại bắt đầu không thành thật động tay động chân.
Biểu cảm tỏ ra quyến rũ của Long Giác khiến cho Yêu Nhiêu đầy đầu hắc tuyến, nhưng hiển nhiên tinh thần ấn của Kha Nhĩ Tát cũng không hề dễ chịu.
Thiếu niên mất một tay, nhìn như chỉ được một bộ da đẹp ấy đi về phía Yêu Nhiêu. Từng nhịp chân của hắn tựa như nhịp trống đều đều, đánh vào trái tim Kha Nhĩ Tát.
Tinh thần ấn của Kha Nhĩ Tát hoảng sợ phát hiện ý thức vốn đã sắp bay đi lại từng chút từng chút bị kéo về, như bị đóng đinh trên thi thể Kha Phi, không cách nào di chuyển.
"Điều đó không có khả năng, ngươi ngươi ngươi.. ngươi chẳng qua chỉ mới hai mươi tuổi.. Lĩnh Chủ Hỏa hệ?"
Tinh thần ấn hét một tiếng chói tai. Giọng nói run rẩy thốt ra sự thật nhưng cũng đã bán đứng lão, lão sợ hãi!
Kha Nhĩ Tát khổ tu 54 năm mới bước chân vào cấp bậc Lĩnh Chủ, dung mạo từ tuổi trung niên quay về bộ dạng thời mới cưới vợ sinh con. Nhưng thiếu niên trước mặt thì là một người hai mươi tuổi* hàng thật giá thật. Không chỉ sở hữu uy áp của Lĩnh Chủ, mà còn là một Lĩnh Chủ mạnh hơn lão rất nhiều.
*ở đây tgia lại ghi là 16 tuổi, nhưng phân thân 2 của LG khi YN gặp lại lẫn đoạn trên đều tả là người 20 tuổi nên mình sửa lại cho khớp mạch truyện nha
Lĩnh Chủ hai mươi tuổi? Đây vẫn còn là người sao? Mọi người nghe được lời Kha Nhĩ Tát thốt ra thì đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Ở Đại Hồng quốc, đệ tử chân truyền của Tông phái đệ nhất đến mười sáu tuổi có thể trở thành triệu hồi sư cấp 5 đã được coi là người đứng đầu trong cùng thế hệ rồi. Bởi vậy nên Yêu Nhiêu cũng không thể tránh được sự sợ hãi khi nghe thấy lời ấy. Rốt cuộc nàng từ đâu tìm được tên biến thái này vậy trời.
Thiếu niên hồng y mất một tay dường như rất hưởng ứng nỗi sợ của Kha Nhĩ Tát. Hắn nhếch đôi môi đỏ gợi cảm, thiên hỏa cực nóng nhanh chóng bao vây Kha Nhĩ Tát, khiến tinh thần ấn của lão không có chỗ trốn.
"Còn có ta!" Bạch Dạ Nhất triệu hồi lực lượng Quang nguyên tố, ngưng tụ thành một vòng tròn vây chặt chẽ bên ngoài thiên hỏa.
"Thánh sử! Ngươi.." Tinh thần ấn càng thêm kinh hoàng. "Ngươi lại dám ra tay với ta? Ta nhất định sẽ đem chuyện này bẩm báo lại với Bạch Hổ Thánh Hoàng! Tên phản đồ nhà ngươi.."
"Yêu Nhiêu nói đúng. Chỉ cần tinh thần ấn của ngươi không thể quay về bản thể, tất sẽ không có người biết ta là phản đồ!" Bạch Dạ Nhất quyết đoán đánh gãy tiếng gào rú phẫn nộ của Kha Nhĩ Tát. So với chuyện mạt sát tinh thần ấn này, điều đè nặng trong lòng hắn hơn cả vẫn là chuyện thiếu niên hồng y trước mặt vô cùng thân thiết với Yêu Nhiêu. Không cần giống hắn phải sử dụng Thiên giai huyễn khí để tăng lên tu vi, hắn ta là một Lĩnh Chủ Hỏa hệ thực sự.
Trong ánh mắt Bạch Dạ Nhất nhìn Long Giác tự nhiên nhiều thêm một chút ý tứ 'ăn dấm chua'.
Long Giác đương nhiên là phát hiện ra, vì thế càng thêm khoa trương khi đối phó với tinh thần ấn của Kha Nhĩ Tát, đè chặt lão xuống đất.
Thần uy từ lực lượng Quang hệ của Bạch Dạ Nhất và Hỏa hệ của Long Giác tựa như một cái cối xay thật lớn, nghiền nát tinh thần ấn ở bên trong.
"Các ngươi.. không được chết tử tế. Ta nhất định sẽ có cách, tìm.. tìm.. bằng được các ngươi!"
Tinh thần ấn của Kha Nhĩ Tát tự biết chỉ bằng một ấn ký thì không thể đọ lại được với hai Lĩnh Chủ, bi phẫn hét lên một câu cuối cùng. Không đến nửa khắc, một chút thần thức cuối cùng của lão tựa như hạt đậu trong cối, bị nghiền nát không còn hình dáng ban đầu.
Mà Long Giác và Bạch Dạ Nhất vẫn tiếp tục đấu sức, không vì tinh thần ấn của Kha Nhĩ Tát biến mất mà dừng lại.
Hỏa và Quang đan xen vào nhau tạo ra luồng ánh sáng chói mắt, một tiếng nổ mạnh nhấc lên sóng to gió lớn bên trong phế tích Thái Cổ. Những người vây xem ai nấy đều dính một thân bụi, nhanh tay triệu hồi chiến thú mới có thể ngăn cản được dư chấn sau vụ nổ cường đại này.
Sau khi khói bụi tản đi, mọi người thấy Long Giác vẫn đứng yên tại vị trí ban đầu, còn chỗ Bạch Dạ Nhất đứng đã lùi lại khoảng năm bước so với lúc đầu.
Từ vị trí mà so sánh, ai mạnh ai yếu đã quá rõ ràng.
Chỉ tiếc cho tinh thần ấn của Kha Nhĩ Tát, đến chết lão cũng không biết chính mình đã trở thành vật hy sinh trong cuộc chiến tranh giành tình cảm của hai thiếu niên. Đường đường là ấn ký tinh thần của một Lĩnh Chủ mà cứ như vậy tan thành khói bụi, thật đúng là đủ cẩu huyết.
Long Giác so đấu chiến thắng, ngay lập tức đắc ý vứt cho Yêu Nhiêu một ánh mắt quyến rũ, lại phát hiện nha đầu thối kia hoàn toàn không để ý khí thế "đẹp trai đến mức quỷ khóc thần sầu" của mình mà đã sớm tránh dưới bụng Thủy Kỳ Lân, ôm đầu ngẩn ngơ.
Thật buồn bực. Vừa rồi hắn nỗ lực đánh đấm đẹp đẽ như vậy rốt cuộc là để cho ai xem chứ.
"Nhất định.. tìm.. tìm bằng được các ngươi!" Câu nói cuối cùng Kha Nhĩ Tát để lại vẫn còn vang vọng trong đầu Yêu Nhiêu.
Vốn cho rằng tiêu diệt được tinh thần ấn thì có thể ngăn được bản thể Kha Nhĩ Tát điều tra những chuyện diễn ra trong phế tích. Thế nhưng câu nguyền rủa cuối cùng kia của lão lại khiến trong lòng Yêu Nhiêu xuất hiện một chút không chắc. Đối phương là Lĩnh Chủ thành danh đã lâu, cứ coi như tinh thần ấn không trở về bản thể, nhưng cũng có khả năng lão có biện pháp nghịch thiên nào đó để tìm ra manh mối cái chết của Kha Phi thì sao?
Giọng nói thanh lệ nhưng lại khiến Chiến Hổ quýnh lên.
Đồ điên!
"Lão đại! Ta biết ngươi rất mạnh, nhưng mà có thể sống thêm hai ngày thì hai ngày, nhanh chóng để tên Lĩnh Chủ ôn thần ấy cách xa chúng ta đi thôi!" Chiến Hổ lệ rơi đầy mặt, lảm nhảm ngăn cản Yêu Nhiêu làm ra chuyện ngu ngốc.
"Tinh thần ấn nếu không quay về bản thể thì bản thể sẽ không thể biết được những chuyện nó từng chứng kiến. Bây giờ ta còn chưa đủ khả năng chống lại sức mạnh của Lĩnh Chủ, làm sao có thể dễ dàng thả ngươi rời đi, để cho Kha Nhĩ Tát thật sự tới giết ta chứ?" Trong đôi mắt đẹp của Yêu Nhiêu sáng rực một ngọn lửa mang tên 'hủy thi diệt tích'.
Gia hỏa này thật quá ngông cuồng!
Tuy rằng lúc này "Kha Nhĩ Tát" chỉ là một tinh thần ấn nhưng cũng sở hữu bốn phần sức mạnh của cao thủ Lĩnh Chủ chân chính. Hiện giờ nó bị bản thể triệu hồi, chỉ bằng sức nàng làm sao có thể ngăn lại?
"Tiểu súc sinh! Ta đường đường là tinh thần ấn của Lĩnh Chủ, con sâu cái kiến như ngươi chỉ cần nói muốn lưu lại là được sao?" Tinh thần ấn của Kha Nhĩ Tát phát ra tiếng nghiến răng. Xú nha đầu này lại cuồng vọng đến mức cho rằng bản thân có thể giữ lão lại nơi này ư?
Nàng ta giết con trai trước mặt lão, hung hăng vả cho má trái lão một bạt tai đau điếng. Đầu óc lão có hỏng mới giơ nốt má phải ra cho nàng tát một lần nữa.
Hắn muốn mang theo toàn bộ trí nhớ, cảm xúc phẫn nộ lúc này quay lại bản thể, sau đó để bản thể đem nỗi thống khổ khắc cốt ghi tâm này hoàn trả gấp bội trên người nàng!
Yêu Nhiêu hừ một tiếng, đột nhiên hướng về phía sau hô lên: "Này, yêu nghiệt, ngươi còn chưa xem đủ sao?"
Mọi người lúc này mới nhớ tới hồng y thiếu niên đi ra từ địa huyệt cùng với Yêu Nhiêu.
Nghe được nha đầu thối gọi, Long Đại thiếu gia phong tao lúc này mới vui vẻ đi lên phía trước, bộ dáng muốn khoe khoang bao nhiêu thì có bấy nhiêu: "Xem không đủ! Yêu Yêu nhà ta nhìn thế nào cũng khiến lòng ta say đắm!"
Tuy rằng vừa rồi hắn rất muốn ra tay giúp đỡ, nhưng sức mạnh cường đại cùng với thủ đoạn của Yêu Nhiêu một lần nữa khiến hắn được mở mang tầm mắt.
Có lẽ đến một ngày thực lực của nàng sẽ đạt đến một bước kia, ngang bằng với thực lực của mình. Đến lúc ấy, chân thân của hắn nhất định sẽ dùng nghi thức long trọng nhất hoan nghênh khoảnh khắc nàng phá vỡ bức 'tường rào'. Ánh mắt Long Giác sáng như sao, tưởng tượng đến cảnh đôi mắt hồ sâu của Yêu Nhiêu có thể phát ra thứ ánh sáng thuộc về chính bản thân nàng. Vì một ngày đó, hắn đành phải nhẫn tâm mặc kệ Yêu Yêu tự trưởng thành trong nguy hiểm. Cứ nghĩ đến tình cảnh vừa rồi Kha Nhĩ Tát suýt chút nữa đã khiến Yêu Yêu bị thương là Long Giác lại cảm thấy lồng ngực đau đớn.
"Yêu Yêu đang nhờ cậy ta sao? Quả nhiên người nàng để ý nhất chính là ta. Nàng gặp nguy hiểm, người đầu tiên muốn dựa vào chính là bản thiếu gia đây." Long Đại thiếu gia lại bắt đầu không thành thật động tay động chân.
Biểu cảm tỏ ra quyến rũ của Long Giác khiến cho Yêu Nhiêu đầy đầu hắc tuyến, nhưng hiển nhiên tinh thần ấn của Kha Nhĩ Tát cũng không hề dễ chịu.
Thiếu niên mất một tay, nhìn như chỉ được một bộ da đẹp ấy đi về phía Yêu Nhiêu. Từng nhịp chân của hắn tựa như nhịp trống đều đều, đánh vào trái tim Kha Nhĩ Tát.
Tinh thần ấn của Kha Nhĩ Tát hoảng sợ phát hiện ý thức vốn đã sắp bay đi lại từng chút từng chút bị kéo về, như bị đóng đinh trên thi thể Kha Phi, không cách nào di chuyển.
"Điều đó không có khả năng, ngươi ngươi ngươi.. ngươi chẳng qua chỉ mới hai mươi tuổi.. Lĩnh Chủ Hỏa hệ?"
Tinh thần ấn hét một tiếng chói tai. Giọng nói run rẩy thốt ra sự thật nhưng cũng đã bán đứng lão, lão sợ hãi!
Kha Nhĩ Tát khổ tu 54 năm mới bước chân vào cấp bậc Lĩnh Chủ, dung mạo từ tuổi trung niên quay về bộ dạng thời mới cưới vợ sinh con. Nhưng thiếu niên trước mặt thì là một người hai mươi tuổi* hàng thật giá thật. Không chỉ sở hữu uy áp của Lĩnh Chủ, mà còn là một Lĩnh Chủ mạnh hơn lão rất nhiều.
*ở đây tgia lại ghi là 16 tuổi, nhưng phân thân 2 của LG khi YN gặp lại lẫn đoạn trên đều tả là người 20 tuổi nên mình sửa lại cho khớp mạch truyện nha
Lĩnh Chủ hai mươi tuổi? Đây vẫn còn là người sao? Mọi người nghe được lời Kha Nhĩ Tát thốt ra thì đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Ở Đại Hồng quốc, đệ tử chân truyền của Tông phái đệ nhất đến mười sáu tuổi có thể trở thành triệu hồi sư cấp 5 đã được coi là người đứng đầu trong cùng thế hệ rồi. Bởi vậy nên Yêu Nhiêu cũng không thể tránh được sự sợ hãi khi nghe thấy lời ấy. Rốt cuộc nàng từ đâu tìm được tên biến thái này vậy trời.
Thiếu niên hồng y mất một tay dường như rất hưởng ứng nỗi sợ của Kha Nhĩ Tát. Hắn nhếch đôi môi đỏ gợi cảm, thiên hỏa cực nóng nhanh chóng bao vây Kha Nhĩ Tát, khiến tinh thần ấn của lão không có chỗ trốn.
"Còn có ta!" Bạch Dạ Nhất triệu hồi lực lượng Quang nguyên tố, ngưng tụ thành một vòng tròn vây chặt chẽ bên ngoài thiên hỏa.
"Thánh sử! Ngươi.." Tinh thần ấn càng thêm kinh hoàng. "Ngươi lại dám ra tay với ta? Ta nhất định sẽ đem chuyện này bẩm báo lại với Bạch Hổ Thánh Hoàng! Tên phản đồ nhà ngươi.."
"Yêu Nhiêu nói đúng. Chỉ cần tinh thần ấn của ngươi không thể quay về bản thể, tất sẽ không có người biết ta là phản đồ!" Bạch Dạ Nhất quyết đoán đánh gãy tiếng gào rú phẫn nộ của Kha Nhĩ Tát. So với chuyện mạt sát tinh thần ấn này, điều đè nặng trong lòng hắn hơn cả vẫn là chuyện thiếu niên hồng y trước mặt vô cùng thân thiết với Yêu Nhiêu. Không cần giống hắn phải sử dụng Thiên giai huyễn khí để tăng lên tu vi, hắn ta là một Lĩnh Chủ Hỏa hệ thực sự.
Trong ánh mắt Bạch Dạ Nhất nhìn Long Giác tự nhiên nhiều thêm một chút ý tứ 'ăn dấm chua'.
Long Giác đương nhiên là phát hiện ra, vì thế càng thêm khoa trương khi đối phó với tinh thần ấn của Kha Nhĩ Tát, đè chặt lão xuống đất.
Thần uy từ lực lượng Quang hệ của Bạch Dạ Nhất và Hỏa hệ của Long Giác tựa như một cái cối xay thật lớn, nghiền nát tinh thần ấn ở bên trong.
"Các ngươi.. không được chết tử tế. Ta nhất định sẽ có cách, tìm.. tìm.. bằng được các ngươi!"
Tinh thần ấn của Kha Nhĩ Tát tự biết chỉ bằng một ấn ký thì không thể đọ lại được với hai Lĩnh Chủ, bi phẫn hét lên một câu cuối cùng. Không đến nửa khắc, một chút thần thức cuối cùng của lão tựa như hạt đậu trong cối, bị nghiền nát không còn hình dáng ban đầu.
Mà Long Giác và Bạch Dạ Nhất vẫn tiếp tục đấu sức, không vì tinh thần ấn của Kha Nhĩ Tát biến mất mà dừng lại.
Hỏa và Quang đan xen vào nhau tạo ra luồng ánh sáng chói mắt, một tiếng nổ mạnh nhấc lên sóng to gió lớn bên trong phế tích Thái Cổ. Những người vây xem ai nấy đều dính một thân bụi, nhanh tay triệu hồi chiến thú mới có thể ngăn cản được dư chấn sau vụ nổ cường đại này.
Sau khi khói bụi tản đi, mọi người thấy Long Giác vẫn đứng yên tại vị trí ban đầu, còn chỗ Bạch Dạ Nhất đứng đã lùi lại khoảng năm bước so với lúc đầu.
Từ vị trí mà so sánh, ai mạnh ai yếu đã quá rõ ràng.
Chỉ tiếc cho tinh thần ấn của Kha Nhĩ Tát, đến chết lão cũng không biết chính mình đã trở thành vật hy sinh trong cuộc chiến tranh giành tình cảm của hai thiếu niên. Đường đường là ấn ký tinh thần của một Lĩnh Chủ mà cứ như vậy tan thành khói bụi, thật đúng là đủ cẩu huyết.
Long Giác so đấu chiến thắng, ngay lập tức đắc ý vứt cho Yêu Nhiêu một ánh mắt quyến rũ, lại phát hiện nha đầu thối kia hoàn toàn không để ý khí thế "đẹp trai đến mức quỷ khóc thần sầu" của mình mà đã sớm tránh dưới bụng Thủy Kỳ Lân, ôm đầu ngẩn ngơ.
Thật buồn bực. Vừa rồi hắn nỗ lực đánh đấm đẹp đẽ như vậy rốt cuộc là để cho ai xem chứ.
"Nhất định.. tìm.. tìm bằng được các ngươi!" Câu nói cuối cùng Kha Nhĩ Tát để lại vẫn còn vang vọng trong đầu Yêu Nhiêu.
Vốn cho rằng tiêu diệt được tinh thần ấn thì có thể ngăn được bản thể Kha Nhĩ Tát điều tra những chuyện diễn ra trong phế tích. Thế nhưng câu nguyền rủa cuối cùng kia của lão lại khiến trong lòng Yêu Nhiêu xuất hiện một chút không chắc. Đối phương là Lĩnh Chủ thành danh đã lâu, cứ coi như tinh thần ấn không trở về bản thể, nhưng cũng có khả năng lão có biện pháp nghịch thiên nào đó để tìm ra manh mối cái chết của Kha Phi thì sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.