[Trinh Thám] Phá Án Cần Nhân Tài Như Cô Vậy
Chương 27: Chỉ Muốn Chọc Cô Thôi
Vị Tằng Thiết Tưởng
11/03/2024
Tại thành phố Hải Châu giữa tháng một, nữ giới mặc áo bông màu đen rập khuôn như nhau, mái tóc dài đã phai thành màu vàng rơm phủ trên cái áo phồng cồng kềnh, trông có hơi lộn xộn.
Đến trạm, Thôi Băng Băng xuống khỏi tàu với vẻ mặt kinh hoàng, cô ta dừng lại một lúc rồi mới đi tiếp.
Lăng Vô Ưu tạm dừng hình ảnh rồi lại chạy đến chỗ của Quan Tử Bình nhưng chỉ liếc mắt nhìn vài cái rồi lại quay về, bởi vì hình ảnh thật sự quá nhỏ, làm mù mắt cô mất.
Cô chụp màn hình ở ba máy rồi ghép chúng lại với nhau, sau đó so sánh đối chiếu cẩn thận một phen, quay đầu nói với các đồng đội: “Tôi có một suy nghĩ.”
Quan Tử Bình và Trì Hề Quan nghe vậy đều nhìn về phía cô, trong mắt mang theo vẻ tò mò.
Thời Viên vẫn luôn lén lút quan sát cô: “Mời nói.”
Lăng Vô Ưu chỉ vào ba người trong ảnh chụp màn hình: “Vừa rồi tôi không để ý nhưng thật ra giữa cả bốn người bị hại này vẫn còn một điểm chung nữa, chiều cao của bọn họ sêm sêm nhau, đều dưới một mét sáu mươi tám, dáng người hơi gầy, đây là điều kiện tiên quyết.”
“Thời Viên phát hiện ra bóng dáng của Vương Thanh tại nơi Kiều Tuyết bị quấy rối tình dục, mà tôi lại phát hiện ra được một nữ giới đứng đằng sau Triệu An Kỳ khi cô ta bị quấy rối trên tàu điện ngầm, tuy rằng cách ăn vận bình thường, nhưng…”
Cô lại lôi một bức ảnh khác ra: “Có phải rất giống không? Độ dài tóc cũng khớp luôn.”
“Ái chà.” Lúc Trì Hề Quan trừng mắt nhìn, hai con mắt to đó như mở hiệu ứng đặc biệt ấy: “Không phải người này chính là Kiều Tuyết đã mất tích đấy sao?”
Lăng Vô Ưu liếc mắt nhìn anh ta mà không đáp lời, sau đó lại lôi một bức ảnh khác ra: “Cũng vậy, trên chuyến tàu điện ngầm của Thôi Băng Băng cũng có một nữ giới như vậy, cô ta giống y như đúc với nữ giới đứng đằng sau Triệu An Kỳ, cũng đeo khẩu trang và đội mũ, chiều cao khoảng một mét sáu mươi tám, đồng thời xuống tàu cùng người bị hại.”
Quan Tử Bình gật đầu: “Đúng là trùng hợp quá mức rồi.”
Thời Viên cũng rơi vào trầm tư.
Trì Hề Quan: ?
Anh ta nhìn xung quanh với vẻ hoang mang: “Cho nên điều đó có ý nghĩa gì vậy?”
Quan Tử Bình vỗ vào đầu anh ta một cái: “Nghĩa là giữa mấy người bị hại này có liên quan, rất có khả năng người đã quấy rối tình dục người bị hại lại chính là người bị hại lần trước đó.”
Lăng Vô Ưu: “Hả? Tôi không có ý này mà.”
Quan Tử Bình: “?”
Nhìn vẻ mặt có hơi nghi ngờ của anh ta và Trì Hề Quan, Thời Viên mỉm cười: “Thật ra ý của Vô Ưu là vóc dáng của Dương Khởi Nghĩa và bốn người bị hại này cũng khá sêm sêm, anh ta cao một mét bảy mươi, thể hình thuộc dạng khá là gầy yếu trong số các nam giới, chỉ cần che giấu những đặc điểm của nam giới thì thật ra rất có khả năng làm ra chuyện đấy.”
Ngón tay xinh đẹp của anh gõ vào màn hình camera: “Cúi đầu, lại để tóc dài, che yết hầu, khung xương của nam giới thô to hơn nữ giới cho nên mặc áo chống nắng mùa hè có thể che đi được. Ba nữ giới này chắc hẳn đều là do Dương Khởi Nghĩa ngụy trang cả đấy.”
Lăng Vô Ưu liếc mắt nhìn anh, không nói gì coi như là phụ họa.
Quan Tử Bình nghiêng đầu nhìn: “Theo như các cậu nói vậy Dương Khởi Nghĩa sẽ cải trang thành người bị hại lần trước để đi thăm dò mục tiêu tiếp theo? Nhưng lý do là gì? Chỉ đơn giản là vì sở thích thôi sao?”
Lăng Vô Ưu: “Có phải sở thích hay không thì không biết nhưng cải trang thành nữ giới để quấy rối tình dục một nữ giới khác, chỉ cần bên cạnh người bị hại có đàn ông thì đều sẽ không nghi ngờ đến anh ta đâu.”
Quan Tử Bình rất chướng mắt: “Thật đê tiện.”
Đến trạm, Thôi Băng Băng xuống khỏi tàu với vẻ mặt kinh hoàng, cô ta dừng lại một lúc rồi mới đi tiếp.
Lăng Vô Ưu tạm dừng hình ảnh rồi lại chạy đến chỗ của Quan Tử Bình nhưng chỉ liếc mắt nhìn vài cái rồi lại quay về, bởi vì hình ảnh thật sự quá nhỏ, làm mù mắt cô mất.
Cô chụp màn hình ở ba máy rồi ghép chúng lại với nhau, sau đó so sánh đối chiếu cẩn thận một phen, quay đầu nói với các đồng đội: “Tôi có một suy nghĩ.”
Quan Tử Bình và Trì Hề Quan nghe vậy đều nhìn về phía cô, trong mắt mang theo vẻ tò mò.
Thời Viên vẫn luôn lén lút quan sát cô: “Mời nói.”
Lăng Vô Ưu chỉ vào ba người trong ảnh chụp màn hình: “Vừa rồi tôi không để ý nhưng thật ra giữa cả bốn người bị hại này vẫn còn một điểm chung nữa, chiều cao của bọn họ sêm sêm nhau, đều dưới một mét sáu mươi tám, dáng người hơi gầy, đây là điều kiện tiên quyết.”
“Thời Viên phát hiện ra bóng dáng của Vương Thanh tại nơi Kiều Tuyết bị quấy rối tình dục, mà tôi lại phát hiện ra được một nữ giới đứng đằng sau Triệu An Kỳ khi cô ta bị quấy rối trên tàu điện ngầm, tuy rằng cách ăn vận bình thường, nhưng…”
Cô lại lôi một bức ảnh khác ra: “Có phải rất giống không? Độ dài tóc cũng khớp luôn.”
“Ái chà.” Lúc Trì Hề Quan trừng mắt nhìn, hai con mắt to đó như mở hiệu ứng đặc biệt ấy: “Không phải người này chính là Kiều Tuyết đã mất tích đấy sao?”
Lăng Vô Ưu liếc mắt nhìn anh ta mà không đáp lời, sau đó lại lôi một bức ảnh khác ra: “Cũng vậy, trên chuyến tàu điện ngầm của Thôi Băng Băng cũng có một nữ giới như vậy, cô ta giống y như đúc với nữ giới đứng đằng sau Triệu An Kỳ, cũng đeo khẩu trang và đội mũ, chiều cao khoảng một mét sáu mươi tám, đồng thời xuống tàu cùng người bị hại.”
Quan Tử Bình gật đầu: “Đúng là trùng hợp quá mức rồi.”
Thời Viên cũng rơi vào trầm tư.
Trì Hề Quan: ?
Anh ta nhìn xung quanh với vẻ hoang mang: “Cho nên điều đó có ý nghĩa gì vậy?”
Quan Tử Bình vỗ vào đầu anh ta một cái: “Nghĩa là giữa mấy người bị hại này có liên quan, rất có khả năng người đã quấy rối tình dục người bị hại lại chính là người bị hại lần trước đó.”
Lăng Vô Ưu: “Hả? Tôi không có ý này mà.”
Quan Tử Bình: “?”
Nhìn vẻ mặt có hơi nghi ngờ của anh ta và Trì Hề Quan, Thời Viên mỉm cười: “Thật ra ý của Vô Ưu là vóc dáng của Dương Khởi Nghĩa và bốn người bị hại này cũng khá sêm sêm, anh ta cao một mét bảy mươi, thể hình thuộc dạng khá là gầy yếu trong số các nam giới, chỉ cần che giấu những đặc điểm của nam giới thì thật ra rất có khả năng làm ra chuyện đấy.”
Ngón tay xinh đẹp của anh gõ vào màn hình camera: “Cúi đầu, lại để tóc dài, che yết hầu, khung xương của nam giới thô to hơn nữ giới cho nên mặc áo chống nắng mùa hè có thể che đi được. Ba nữ giới này chắc hẳn đều là do Dương Khởi Nghĩa ngụy trang cả đấy.”
Lăng Vô Ưu liếc mắt nhìn anh, không nói gì coi như là phụ họa.
Quan Tử Bình nghiêng đầu nhìn: “Theo như các cậu nói vậy Dương Khởi Nghĩa sẽ cải trang thành người bị hại lần trước để đi thăm dò mục tiêu tiếp theo? Nhưng lý do là gì? Chỉ đơn giản là vì sở thích thôi sao?”
Lăng Vô Ưu: “Có phải sở thích hay không thì không biết nhưng cải trang thành nữ giới để quấy rối tình dục một nữ giới khác, chỉ cần bên cạnh người bị hại có đàn ông thì đều sẽ không nghi ngờ đến anh ta đâu.”
Quan Tử Bình rất chướng mắt: “Thật đê tiện.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.