Chương 36: Hai Người Đổi Tư Thế Đi Vào Từ Phía Sau (H)
Vô Khả Ngôn Thuyết
07/02/2024
Cảm giác được thân thể ở trong lồng ngực lại run lên, hoa tâm giống như vô số cái miệng nhỏ hút chặt lấy quy đầu của anh. Bùi Hành Trì sướng đến tê dại da đầu, anh cắn răng, không còn thả chậm tốc độ như mấy lần trước mà côn thịt đâm vào trong hoa tâm mềm mại càng ngày càng mạnh.
“Từ bỏ… Từ bỏ… Đâm muốn hỏng rồi… Nhẹ một chút…”
Tần suất thọc vào rút ra trong cơ thể càng ngày càng mãnh liệt. Côn thịt nóng rực xỏ xuyên qua cơ thể của cô không hề thương tiếc, tàn sát bừa bãi. Môi lưỡi của người đàn ông dán lên sống lưng trần của cô vừa liếm vừa hôn, một bàn tay nắm chặt một bên nhũ thịt xoa bóp hung hăng, một tay khác lại gảy nhẹ đầu vú mẫn cảm.
Những điểm mẫn cảm trên cơ thể đều bị đùa bỡn, khoái cảm cực hạn làm Lâm Thiển bật khóc.
“Đừng khóc, tôi sẽ nhẹ nhàng…”
Bùi Hành Trì dỗ dành cô, anh dùng sức một cái hai người đã đổi thành tư thế đi vào từ phía sau. Người đàn ông nửa quỳ, nắm lấy cặp mông trắng nõn của cô, anh bắt đầu đưa đẩy chậm rãi, quy đầu rút ra dừng lại ở miệng huyệt sau đó lại đâm toàn cây gậy vào sâu bên trong, ra vào liên tục thưởng thức miệng huyệt hồng hào bị mình đâm mở ra khép lại.
“A… Ưm a…. A.”
Lâm Thiển nằm ở trên giường, tiểu huyệt căng đầy, mỗi nếp gấp thịt đều bị cây gậy thô to căng ra. Thọc vào rút ra chậm như vậy đúng là đang tra tấn cô, mông đào của cô nhếch lên cao, chủ động vuốt ve dương vật của người đàn ông.
Bùi Hành Trì cười rộ lên, anh ôm lấy cặp mông tuyết trắng của cô ra vào liên tục, rất nhanh đã đưa cô lên cao trào một lần nữa.
“A a a…. A….”
Cái mông của người đàn ông nhanh chóng co giật, anh thoải mái cắn vào lỗ tai của cô, nhẹ giọng hỏi.
“Thỏ con, lại đến sao? Hiện tại em muốn tôi nhanh hơn hay là chậm một chút?”
Lâm Thiển nắm chặt ga giường, xụi lơ ngồi xuống, đầu óc cô trống rỗng. Cô nhắm mắt lại hưởng thụ cảm giác côn thịt đưa đẩy trong tiểu huyệt. Thấy anh không có ý dừng lại, cô nói sang chuyện khác.
“Tôi khát, muốn uống nước.”
“Được…” Hơi thở người đàn ông dồn dập, giọng nói anh có độ rung rõ ràng. Hơi thở nóng rực phun lên vành tai đỏ bừng của cô, dường như đang nỉ non trong mơ, “Tôi đều nghe em.”
Hắn ôm lấy cô.
Lâm Thiển đứng dậy, côn thịt vẫn chưa rời khỏi nhục động chật hẹp, vẫn đang kích thích tiểu huyệt.
Tư thế treo trên không này làm Lâm Thiển theo bản năng ôm lấy cổ của người đàn ông, hai chân ở bên hông anh càng chủ động quấn chặt, để anh đụ cô ra đến tận phòng khách.
Cô biết người đàn ông này cố ý, rõ ràng là cao lớn chân thì dài nhưng lại cố tình đi rất chậm, quy đầu to lớn ác ý cọ sát vào những điểm mẫn cảm của cô làm cô nhịn không được rên rỉ. Nhưng cảm giác này rất thoải mái, khiến cô không muốn buông ra.
Thật vất vả mới đi đến sô pha, nơi giao hợp của hai người đã ướt đẫm. Bùi Hành Trì ôm lấy cô ngồi xuống, anh vặn một chai nước, ngẩng đầu lên uống một ngụm sau đó lại đưa vào miệng của cô.
“Anh biến thái a… Ô ô…”
Sự lạnh lẽo nhè nhẹ làm Lâm Thiển tỉnh táo lên, cô ngẩng đầu nhìn đôi mắt sâu như hồ nước của Bùi Hành Trì. Đây là lần đầu tiên cô được ở gần đánh giá anh như vậy.
Người đàn ông cũng đang nhìn cô chăm chú, vẻ mặt tập trung khiến khuôn mặt tuấn tú của anh càng thêm mê người. Dưới ánh trăng, đôi mắt thâm tình ấy lóe sáng giống như giọt sương ban mai, nuốt chửng hết bóng tối xung quanh, cũng đang dụ hoặc cô.
“Rất xin lỗi.” Anh hôn lên môi của cô, “Lâm Thiển, thật ra anh lấy…”
“Anh đừng nói…”
Lâm Thiển bịt tai lại, đột nhiên trong lòng cô hoảng loạn. Cô không biết Bùi Hành Trì muốn nói gì, nhưng người đàn ông này quá mê hoặc, tuyệt đối là cao thủ tán tỉnh, tưởng tượng đến thủ đoạn này đã dùng với không ít người phụ nữ, trái tim thiếu chút nữa đã tan chảy của cô, nháy mắt lại được bao phủ bởi một lớp vỏ bảo vệ rất dày.
“Tôi mệt rồi, ngủ đi.”
“Từ bỏ… Từ bỏ… Đâm muốn hỏng rồi… Nhẹ một chút…”
Tần suất thọc vào rút ra trong cơ thể càng ngày càng mãnh liệt. Côn thịt nóng rực xỏ xuyên qua cơ thể của cô không hề thương tiếc, tàn sát bừa bãi. Môi lưỡi của người đàn ông dán lên sống lưng trần của cô vừa liếm vừa hôn, một bàn tay nắm chặt một bên nhũ thịt xoa bóp hung hăng, một tay khác lại gảy nhẹ đầu vú mẫn cảm.
Những điểm mẫn cảm trên cơ thể đều bị đùa bỡn, khoái cảm cực hạn làm Lâm Thiển bật khóc.
“Đừng khóc, tôi sẽ nhẹ nhàng…”
Bùi Hành Trì dỗ dành cô, anh dùng sức một cái hai người đã đổi thành tư thế đi vào từ phía sau. Người đàn ông nửa quỳ, nắm lấy cặp mông trắng nõn của cô, anh bắt đầu đưa đẩy chậm rãi, quy đầu rút ra dừng lại ở miệng huyệt sau đó lại đâm toàn cây gậy vào sâu bên trong, ra vào liên tục thưởng thức miệng huyệt hồng hào bị mình đâm mở ra khép lại.
“A… Ưm a…. A.”
Lâm Thiển nằm ở trên giường, tiểu huyệt căng đầy, mỗi nếp gấp thịt đều bị cây gậy thô to căng ra. Thọc vào rút ra chậm như vậy đúng là đang tra tấn cô, mông đào của cô nhếch lên cao, chủ động vuốt ve dương vật của người đàn ông.
Bùi Hành Trì cười rộ lên, anh ôm lấy cặp mông tuyết trắng của cô ra vào liên tục, rất nhanh đã đưa cô lên cao trào một lần nữa.
“A a a…. A….”
Cái mông của người đàn ông nhanh chóng co giật, anh thoải mái cắn vào lỗ tai của cô, nhẹ giọng hỏi.
“Thỏ con, lại đến sao? Hiện tại em muốn tôi nhanh hơn hay là chậm một chút?”
Lâm Thiển nắm chặt ga giường, xụi lơ ngồi xuống, đầu óc cô trống rỗng. Cô nhắm mắt lại hưởng thụ cảm giác côn thịt đưa đẩy trong tiểu huyệt. Thấy anh không có ý dừng lại, cô nói sang chuyện khác.
“Tôi khát, muốn uống nước.”
“Được…” Hơi thở người đàn ông dồn dập, giọng nói anh có độ rung rõ ràng. Hơi thở nóng rực phun lên vành tai đỏ bừng của cô, dường như đang nỉ non trong mơ, “Tôi đều nghe em.”
Hắn ôm lấy cô.
Lâm Thiển đứng dậy, côn thịt vẫn chưa rời khỏi nhục động chật hẹp, vẫn đang kích thích tiểu huyệt.
Tư thế treo trên không này làm Lâm Thiển theo bản năng ôm lấy cổ của người đàn ông, hai chân ở bên hông anh càng chủ động quấn chặt, để anh đụ cô ra đến tận phòng khách.
Cô biết người đàn ông này cố ý, rõ ràng là cao lớn chân thì dài nhưng lại cố tình đi rất chậm, quy đầu to lớn ác ý cọ sát vào những điểm mẫn cảm của cô làm cô nhịn không được rên rỉ. Nhưng cảm giác này rất thoải mái, khiến cô không muốn buông ra.
Thật vất vả mới đi đến sô pha, nơi giao hợp của hai người đã ướt đẫm. Bùi Hành Trì ôm lấy cô ngồi xuống, anh vặn một chai nước, ngẩng đầu lên uống một ngụm sau đó lại đưa vào miệng của cô.
“Anh biến thái a… Ô ô…”
Sự lạnh lẽo nhè nhẹ làm Lâm Thiển tỉnh táo lên, cô ngẩng đầu nhìn đôi mắt sâu như hồ nước của Bùi Hành Trì. Đây là lần đầu tiên cô được ở gần đánh giá anh như vậy.
Người đàn ông cũng đang nhìn cô chăm chú, vẻ mặt tập trung khiến khuôn mặt tuấn tú của anh càng thêm mê người. Dưới ánh trăng, đôi mắt thâm tình ấy lóe sáng giống như giọt sương ban mai, nuốt chửng hết bóng tối xung quanh, cũng đang dụ hoặc cô.
“Rất xin lỗi.” Anh hôn lên môi của cô, “Lâm Thiển, thật ra anh lấy…”
“Anh đừng nói…”
Lâm Thiển bịt tai lại, đột nhiên trong lòng cô hoảng loạn. Cô không biết Bùi Hành Trì muốn nói gì, nhưng người đàn ông này quá mê hoặc, tuyệt đối là cao thủ tán tỉnh, tưởng tượng đến thủ đoạn này đã dùng với không ít người phụ nữ, trái tim thiếu chút nữa đã tan chảy của cô, nháy mắt lại được bao phủ bởi một lớp vỏ bảo vệ rất dày.
“Tôi mệt rồi, ngủ đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.