Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị

Chương 14

Minh Dã

16/11/2020

Lâm Hạ đương nhiên thấy được vẻ mặt cùng ánh mắt kinh ngạc của nữ xứng, nội tâm nàng đều xấu hổ muốn chết, ngoài mặt còn phải giả vờ tự nhiên như mây bay gió thoảng. Lâm Hạ cảm thấy bản thân đến nơi này luyện được chính là tố chất tâm lý, ngày sau trở lại thế giới hiện thực, nhất định có thể làm nên đại nghiệp một hồi, đương nhiên đó cũng chỉ là suy nghĩ mua vui từ trong đau khổ của nàng mà thôi.

"Cô thật sự muốn cùng tôi tắm rửa?" Thiên Thu không chắc chắn liền hỏi lại một lần, thế giới này thật sự đổ vỡ rồi sao, chẳng lẽ thật sự là bách hợp hướng? Hiện tại Thiên Thu mỗi giờ đều phải hoài nghi thế giới này ba lần.

"Chúng ta đều là nữ, có gì quan trọng chứ?" Lâm Hạ mưu cầu tự nhiên, nghĩ đến thế giới này bức lương vi xướng, không hề tiết tháo cùng tam quan, nàng đều thấy bản thân nói ra cũng thật chột dạ.

"Tôi có thể từ chối đề nghị này hay không?" Thiên Thu hỏi, nàng nghĩ để giữ được tính hướng cùng tiết tháo của mình, vẫn là phải phản kháng một chút, tuy rằng ở thế giới này, tam quan tính hướng gì đó đều là mây bay, thịt mới là trọng điểm.

"Tốt nhất là đừng nên từ chối." Nói xong, Lâm Hạ liền kéo nữ xứng vào phòng tắm, hiện giờ Lâm Hạ đã có hiểu biết đại khái về tính cách của vị nữ xứng này, đối phương quả thật giống như một người dễ tính, không biết cự tuyệt…… Là búp bê bơm hơi a.

Bị nữ chủ đẩy mạnh vào phòng tắm, trong lòng Thiên Thu thập phần thấp thỏm, nàng luôn cảm thấy dưới tình huống hai người đều không mặc y phục, da thịt mờ ảo mê hoặc, thân thể ẩm ướt, rất khó bảo toàn sẽ không phát sinh loại chuyện gì mà lau súng cướp cò.

Thiên Thu nắm chặt xiêm y trêи người, giống như tiểu tức phụ sắp phải động phòng vậy, thấp thỏm bất an, lại chẳng biết vì sao còn có chút mong đợi. Thiên Thu cảm thấy chính mình đều bị thịt văn dạy hư rồi, không được, mình là thẳng nữ, thẳng nữ, thẳng nữ……

"Chị quay mặt đi một chút, rồi cởi quần áo đi." Lâm Hạ ra lệnh nói, nàng phải nhân cơ hội này giải quyết nhu cầu sinh lý, nghẹn một buổi trưa, nàng đều sắp bị nghẹn hỏng rồi.

Thiên Thu thật ra lại ngoan ngoãn xoay người nhưng không lập tức cởi y phục, nàng chỉ là nội tâm ɖâʍ đãng, kỳ thực vẫn là người lạc hậu bảo thủ, bằng không cũng sẽ không đến bây giờ vẫn là xử nữ a. Nhìn tận mắt người ta cởi áo tháo quần, thật sự cũng quá thẹn thùng. Bất quá ngay lúc nàng còn đang thẹn thùng, liền nghe được tiếng nước chảy róc rách sau lưng, Thiên Thu lập tức bị dời đi lực chú ý. Lúc trước nàng còn nghĩ chẳng lẽ thân thể nữ chủ cấu tạo đặc thù, đều không cần bài tiết sao? Xem ra thân thể nữ chủ vẫn là bình thường, giờ phút này Thiên Thu lại có chút vui sướиɠ khi người gặp họa, hiện tại rốt cuộc cũng đến lượt nữ chủ xấu hổ, hừ, đáng đời!

Mặc dù nữ xứng đưa lưng về phía mình nhưng nội tâm Lâm Hạ vẫn hỏng bét, đương nhiên chỉ biết còn có chuyện càng đáng sợ hơn nữa đang chờ nàng, nàng không thể bị đả đảo, nàng còn phải từ cái thế giới quỷ quái này rời đi.

Lâm Hạ giải quyết xong, liền đi đến sau lưng nữ xứng.

Thiên Thu cảm giác được nữ chủ đang tới gần mình, trái tim thình thịch nhảy nhót, cũng càng thêm khẩn trương.

"Sao lại không cởi quần áo?" Lâm Hạ nhẹ giọng hỏi, nàng rõ ràng thấy được khi mình hỏi ra những lời này, đôi tai nữ xứng đều đỏ lên. Thoạt nhìn nữ xứng tùy thời đều có thể cong, loại chuyện cùng nhau tắm rửa tiếp theo liền dấy lên sợ hãi trong lòng nàng.

"Cô cởi trước đi, cô cởi rồi, tôi liền cởi." Thiên Thu kiên trì nói, khi còn nhỏ, chuyện nàng không dám làm đều phải chờ người khác làm trước, sau đó bản thân mới dám theo.



Nội tâm Lâm Hạ có một vạn cái không muốn, nàng là người phía Nam, từ nhỏ liền không đến nhà tắm công cộng, càng không có thói quen cởi quần áo trước mặt người khác, chẳng qua chính mình đưa ra đề nghị cùng nhau tắm rửa, hiện giờ cho dù phía trước có cái hố to, mình cũng phải căng da đầu nhảy vào. Lâm Hạ hận chết thế giới này, cũng hận chết hệ thống cùng nhiệm vụ, nhưng hận đến bao nhiêu đi nữa thì vào giờ phút này cũng chẳng làm nên chuyện gì.

Đã giằng co với nhiệm vụ vài tiếng đồng hồ, Lâm Hạ không cam lòng bắt đầu làm lại một lần nữa, vì đạt thành tiểu nhiệm vụ, nàng chỉ có thể bất chấp mọi giá mà thôi.

Lâm Hạ không nói hai lời, vô cùng dứt khoát bắt đầu cởi quần áo, nàng cũng chỉ có thể tự thôi miên bản thân, đây không phải thân thể của mình, nàng thoát chính là thân thể người khác.

Thiên Thu nhìn dáng vẻ Lâm Hạ dứt khoát như vậy, nghĩ thầm không hổ là nữ chủ thịt văn, cởi quần áo mà thật giống như cởi tất, tự nhiên chẳng chút nhập nhằng a.

Lâm Hạ rất nhanh đã cởi bỏ y phục, chỉ còn nội y cùng qυầи ɭót, cảnh tượng kia làm Thiên Thu nhìn không chớp mắt, nghĩ thầm, nữ chủ quả thật là diễn viên nữ có ngoại hình tốt nhất trong vô số "phim hành động" nàng từng xem qua, không hổ là thế giới tiểu thuyết, dáng người nữ chủ quả thực là quá hoàn mỹ, ngực lớn eo thon, làn da trắng nõn mịn màng, thật quá làm người ta suy nghĩ ɖâʍ loạn.

Lâm Hạ cởi y phục trước mặt nữ xứng, tâm tình đã sắp hỏng mất, đã vậy nữ xứng còn đắm đuối nhìn mình, còn có cái gì so với hiện tại khó xử hơn nữa không? Thời điểm Lâm Hạ thoát nội y cùng qυầи ɭót, có tâm lý cường đại thì động tác vẫn chần chờ.

Thiên Thu nhìn nữ chủ nửa lộ thân thể, bỗng nhiên có chút hưng phấn cùng chờ mong, ước gì nữ chủ lập tức cởi sạch. Dĩ nhiên Thiên Thu cũng rất khó lý giải tâm tình đáng khinh lại biến thái của mình giờ phút này, nàng chỉ cảm thấy ở thế giới thịt văn không bị nhiều đạo đức trói buộc như thế giới hiện thực, bản thân giống như càng thêm thả bay tự mình.

Lâm Hạ chần chờ một lát, bắt đầu cởi xuống áo ngực, nút thắt cởi ra, bộ ngực sữa trắng mịn non mềm liền bại lộ dưới tầm mắt nữ xứng. Thiên Thu cảm thấy chính mình xong đời, chẳng biết mình có bị bẻ cong rồi hay không, nhìn thấy nữ nhân trần trụi vì sao lại hưng phấn thế này chứ?

Ánh mắt nữ xứng cực kì nóng bỏng sắc tình, làm cho Lâm Hạ cảm giác lỗ chân lông đều nhảy dựng, luôn có loại ảo giác nếu mình cởi hết, nữ xứng liền nhào tới chỗ mình ngay. Dưới tình huống như bị hổ rình mồi, Lâm Hạ đành cởi bỏ qυầи ɭót, thật sự không còn gì khó xử hơn nữa khi giờ phút này, nàng ý thức được thân thể mình còn khác hẳn so với thường nhân.

Thiên Thu thấy nữ chủ cởi bỏ qυầи ɭót, nhìn đến mảnh đất giữa hai chân nàng, phiến tam giác đó vậy mà lại không có lông, lát sau Thiên Thu lập tức nhớ ra, nữ chủ chính là Bạch Hổ trong truyền thuyết. Bởi vì không có âm mao che lấp, Thiên Thu cơ hồ đều có thể thấy được cánh hoa giữa chân tâm của nữ chủ, nàng thấy một màn này liền bỗng nhiên có cảm giác cực kì sắc tình.

Nữ xứng kia quả thực là một chút đều không che giấu, đem tầm mắt dán vào giữa hai chân mình như vậy, đúng là nữ nhân đáng khinh háo sắc. Chẳng qua Lâm Hạ lại phát hiện một chuyện càng nghiêm trọng hơn, chính là thân thể sau khi bị nữ nhân đáng khinh nhìn chằm chằm, bỗng dâng lên một trận xao động.

"Hiện giờ chị có thể cởi rồi." Lâm Hạ đè xuống khác thường trong lòng, giả vờ trấn định nói.

Thiên Thu lúc này mới thu hồi tầm mắt khỏi thân thể đối phương, cởi y phục sao, nữ chủ cái gì cũng đều cởi rồi, có gì ghê gớm chứ. Nghĩ như vậy, Thiên Thu liền không còn chướng ngại mãnh liệt, ngón tay khẽ run rẩy bắt đầu cởi quần áo. Nàng thầm vui mừng, tuy thân thể hiện tại của mình là nữ xứng, thoạt nhìn so với nữ chủ kém hơn một ít, nhưng vẫn may là không kém đến nhiều lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook