Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm
Chương 200: Đưa ra lựa chọn
Nam Quan Yêu Yêu
06/04/2017
Tần Lạc không cự tuyệt ý tốt của anh nữa, hôm nay đã xảy ra nhiều chuyện, trong đầu cô có chút loạn, hơn nữa cô thực sự không thích đối phó với phóng viên.
Sau khi lên xe, hai người ai cũng không có mở miệng trước.
Yên tĩnh đến nỗi ngay cả tiếng hít thở của anh cũng có thể nghe được.
Bỗng nhiên Hoắc Kỷ Thành mở miệng: "Lạc Lạc, ở lại thành phố A được không?"
Trong khoảng thời gian này anh sẽ bề bộn nhiều việc, anh hi vọng cô có thể ở lại bên cạnh mình, như vậy anh mới có thể chăm sóc cho cô tốt hơn, tránh cho xảy ra chuyện ngoài ý muốn khác.
Trong đầu Tần Lạc rất rối loạn, cứ như vậy tha thứ cho anh sao?
Cô xoay đầu ngó ra ngoài cửa sổ: "Tôi còn chưa nghĩ ra."
Đột nhiên Hoắc Kỷ Thành cầm tay cô: "Chuyện trước kia đều do anh không tốt, anh bảo đảm từ giờ trở đi sẽ không lừa gạt em nữa, mỗi một câu anh nói với phóng viên đều xuất phát từ đáy lòng, Hoắc Kỷ Thành anh đời này chỉ cần một người phụ nữ là em!"
Con ngươi đen thâm thúy thâm tình của anh, như vòng xoáy đen khổng lồ hấp dẫn cô không thể nhúc nhích.
Xong rồi!
Trái tim cô lại bắt đầu nhảy "Thình thịch".
Giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy ra.
Phụ nữ luôn luôn không thể ngăn cản lời ngon tiếng ngọt cùng hành động uất ức liên tiếp của đàn ông, nhất là người phụ nữ này lại còn có hàng nghìn hàng vạn quan hệ với người đàn ông.
Tần Lạc cảm thấy, có lẽ Hoắc Kỷ Thành là số kiếp đời này của cô!
"Lời ngon tiếng ngọt ai cũng nói được, nhưng thật sự làm được thì ít lại càng ít."
"Anh có thể cho em thời gian quan sát anh, trong lúc đó một khi em phát hiện anh lừa gạt em hoặc làm bất kỳ chuyện gì có lỗi với em, thì em xử trí anh thế nào, không một câu oán hận."
Hoắc Kỷ Thành thâm tình chân thành nói, sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, nói lời tâm tình cũng trôi chảy hơn rất nhiều.
Tần Lạc có chút đau đầu, Mary nói quả thật rất đúng, người đàn ông này thay đổi rất nhiều, đã nói mình vừa mới bắt đầu quen anh, hoàn toàn chính là Đại Ma Vương núi băng lạnh lùng bá đạo lại không nói đạo lý!
Bây giờ, nói được lời tâm tình không cần nhắc có bao nhiêu trôi chảy.
"Tôi phải suy nghĩ đã! Trong đầu tôi bây giờ rất loạn."
Tần Lạc rút tay mình về, còn bị anh nắm tiếp cô cũng không biết mình có thể nói ra lời gì.
Phụ nữ! Thật là động vật tình cảm.
Hoắc Kỷ Thành thấy thế tấn công gần được, cũng im miệng, cho cô một chút thời gian suy xét cũng là điều cần thiếu.
"Ừ, anh không dồn ép em."
Nhìn đi! Nói lời này có bao nhiêu thấu tình đạt lý!
Tần Lạc có chút nghi ngờ có phải gần đây người đàn ông này có học lớp huấn luyện tình cảm gì không, sao đột nhiên trở nên săn sóc tỉ mỉ như vậy hả?
Hoàn toàn khác với con người trước kia của anh!
Hoắc Kỷ Thành rất thân sĩ đưa Tần Lạc đến cửa nhà mới rời đi, trước khi rời đi anh gọi điện thoại cho Trình Sâm, bảo anh ta liên hệ với bảo vệ tiểu khu Tần Lạc ở, cần phải bảo đảm không có bất kỳ quấy nhiễu gì.
****
Lúc trời tối, Tần Lạc mất ngủ, trong đầu lộn xộn không rõ ràng, hai con người nhỏ tranh luận không ngừng, luôn không cho ra được kết luận.
Thế cho nên sáng ngày thứ hai tỉnh lại, hai con mắt cô hoàn toàn là mắt gấu mèo, phấn trang điểm cũng không che được.
Rời giường, đánh răng, rửa mặt, Tần Lạc quyết định mặc kệ có ở lại Bắc Kinh không, hôm nay cô vẫn phải qua đó, dù sao công ty đối xử tốt với cô, cho dù từ chức, vậy cũng phải tự mình qua đó mới được.
Cô vừa đến công ty, đồng nghiệp Tiểu Kim liền cười tít mắt chào đón: "Oa! Thật tốt quá! Rốt cục lại nhìn thấy cô khỏe mạnh hoạt bát!"
Tần Lạc mỉm cười: "Cảm ơn cô đã đúng lúc gọi điện thoại cấp cứu, nếu không thì thương thế của tôi sẽ càng nghiêm trọng."
Tiểu Kim xua tay: "Ai nha! Mọi người đều là đồng nghiệp, điều nên làm thôi! Cô không có việc gì thì tốt rồi, lúc ấy tôi suýt bị hù chết, thật xin lỗi trong lúc cô nằm viện cũng không cơ hội đi thăm cô."
Tần Lạc mỉm cười: "Tâm ý của cô tôi nhận là được rồi."
Tiểu Kim cũng là người thẳng thắn: "Vậy lần này cô trở về là từ chức sao?"
Tần Lạc ngạc nhiên: "Tại sao nói như vậy?"
Tiểu Kim che miệng nở nụ cười: "Ngày hôm qua chuyện Hoắc Tứ thiếu ở trước mặt mọi người thổ lộ với cô đã truyền hình trực tiếp cho nhân dân cả nước đều thấy được, chẳng lẽ cô còn không thừa nhận?"
Sắc mặt Tần Lạc túng quẫn, mình thật coi nhẹ sức mạnh truyền bá của internet.
"Tôi"
"Hì hì! Tôi còn nghe lời đồn rằng Hoắc Tứ thiếu là người lạnh lùng cuồng công việc không hiểu tình yêu, kết quả nhìn video clip ngày hôm qua, hoàn toàn chính là hình tượng người đàn ông dịu dàng thâm tình giá trị cao giàu tình yêu!"
Vẻ mặt Tần Lạc đầy vạch đen, có sao?
"Chỉ xem video clip có thể nhìn ra cái gì?"
"Đương nhiên có thể! Ánh mắt một người có thể chứng minh suy nghĩ trong lòng anh ta, nhưng tôi đặc biệt chú ý đến ánh mắt Hoắc Tứ thiếu...! Quá thâm tình say lòng người đúng không! Tôi thấy làm cho tâm hồn thiếu nữ dâng trào rồi!"
Vẻ mặt Tiểu Kim khoa trương nói, giống biểu hiện của fan nữ.
Tần Lạc nâng trán, đây là muốn cô xem video clip một lần nữa sao?
Tiểu kim lại nói thêm: "Còn có...! Bây giờ video clip Hoắc Tứ thiếu thổ lộ đã đứng thứ nhất lượt view tất cả các trang mạng, hơn nữa mình dự đoán sẽ tiếp tục hot ở trên weibo ít nhất trong vòng một tuần."
Tần Lạc cười gượng hai tiếng: "Nào có khoa trương như thế."
Tiểu kim làm động tác hoa si: "Đương nhiên là có! Nhóm fan nữ sẽ không bỏ qua một cơ hội tốt thấy Hoắc Tứ thiếu giá trị cao, tôi tin lượng video clip tải xuống cũng kinh người, bởi vì Hoắc Tứ thiếu quả thật quá đẹp trai! Không kém chút nào so với người mẫu nam!"
Tần Lạc cảm thấy mình không thể nói chuyện tiếp với cô ấy, sẽ quấy nhiễu đến suy nghĩ của cô!
"Tôi đến phòng làm việc trưởng phòng một chuyến trước."
"Ừ đi đi! Buổi trưa chúng ta cùng ăn cơm!"
"Được."
Tạm biệt Tiểu Kim, thì Tần Lạc gõ mở cửa phòng làm việc của trưởng phòng.
"Trưởng phòng, cám ơn ông trong khoảng thời gian này đã tín nhiệm cùng chiếu cố tôi, lần này tôi đến"
Cô chỉ mới nói được một nửa đã bị ngắt lời: "Thật sự muốn từ chức sao? Thực ra! Tôi rất xem trọng năng lực của cô, năng lực chuyên nghiệp của cô đều rất tốt, chính là nhân tài mà công ty đang thiếu bây giờ."
Ách
Tần Lạc có chút lờ mờ, xem ra tất cả mọi người biết chuyện của Hoắc Kỷ Thành với cô, mặc dù cô vẫn muốn ở lại, chỉ sợ cũng sẽ bởi vậy trở thành tiêu điểm bát quái.
"Trưởng phòng, cám ơn ông đã tín nhiệm tôi, nhưng bây giờ tôi đang ở trung tâm rắc rối, tôi lo lắng sẽ ảnh hưởng đến công việc, hơn nữa các đồng nghiệp cũng sẽ chỉ trỏ tôi."
"Tôi cũng đã suy xét đến điểm ấy, như vậy đi! Công việc phiên dịch chúng ta rất linh hoạt, tôi cho cô một đặc quyền, cô có thể ở nhà làm việc, nhưng mỗi tháng phải đi công tác vài lần, về tiền lương sẽ không bạc đãi cô."
Tần Lạc suy nghĩ: "Trưởng phòng, ông làm như vậy có thể làm cho nhân viên có suy nghĩ không tốt không?"
Cô không hy vọng mình trở thành trường hợp đặc biệt, đồng thời dẫn đến một loạt mâu thuẫn.
Trưởng phòng lắc đầu: "Trường hợp đặc biệt này trước kia công ty chúng ta cũng từng có, đều nhằm vào nhân viên phiên dịch đặc biệt ưu tú, nếu muốn giữ nhân tài lại, dù sao cũng phải nghĩ đánh chiêu bất ngờ, chúng ta cũng suy xét đến cô là người thành phố A, như vậy cô không cần thường xuyên chạy hai bên, đi công tác tôi để cho Tiểu Kim với cô làm partner, tính cách cô ấy ngay thẳng, không có nhiều suy nghĩ méo mó."
Tần Lạc cũng hiểu chủ ý này không tệ, để cho cô trở về thành phố A tìm công việc mới đoán chừng cũng sẽ gặp phải vấn đề giống vậy, thay vì như thế còn không bằng ở lại công ty.
"Được, cám ơn trưởng phòng nâng đỡ, tôi nhất định sẽ cố gắng làm việc để báo đáp lại."
"Ừ, về sau tôi sẽ bảo Tiểu Kim đơn độc liên hệ với cô, có vấn đề gì cô cũng có thể nói với cô ấy."
"Vâng."
Giữa trưa, Tần Lạc hẹn với Tiểu Kim ở một tiệm cơm Tây công ty đối diện ăn trưa, không đợi Tần Lạc mở miệng, thì Tiểu Kim cười hề hề nói: "Trưởng phòng đã tìm tôi nói qua! Về sau hai ta sẽ là partner ...!"
Tần Lạc cười bưng ly coffee lên: "Chúc mừng chúng ta mới trở thành partner!"
Tiểu Kim cũng cười đáp lại: "Tất nhiên! Về sau tôi cũng có thể đến thành phố A tìm cô chơi dài!"
Tần Lạc ăn một miếng thịt bò bít tết nhỏ: "Hoan nghênh bất cứ lúc nào!"
Tiểu Kim cười cong ánh mắt: "Nhất định!"
Hai người vừa ăn đồ ăn Trung Quốc vừa cười, không khí rất vui vẻ.
Trong lòng Tần Lạc cảm kích sắp xếp của trưởng phòng, gừng càng già càng cay! Tính cách Tiểu Kim tùy tiện, không có tâm kế gì, trong công việc cũng không cố chấp, vừa vặn hợp tác với mình.
Cùng lúc đó, Hoắc Kỷ Thành cũng nhận được tin Tần Lạc đi Bắc Kinh, tâm tình không khỏi sa sút, cô vẫn lựa chọn trốn tránh.
Thật không thể tha thứ cho mình sao?
Sau khi lên xe, hai người ai cũng không có mở miệng trước.
Yên tĩnh đến nỗi ngay cả tiếng hít thở của anh cũng có thể nghe được.
Bỗng nhiên Hoắc Kỷ Thành mở miệng: "Lạc Lạc, ở lại thành phố A được không?"
Trong khoảng thời gian này anh sẽ bề bộn nhiều việc, anh hi vọng cô có thể ở lại bên cạnh mình, như vậy anh mới có thể chăm sóc cho cô tốt hơn, tránh cho xảy ra chuyện ngoài ý muốn khác.
Trong đầu Tần Lạc rất rối loạn, cứ như vậy tha thứ cho anh sao?
Cô xoay đầu ngó ra ngoài cửa sổ: "Tôi còn chưa nghĩ ra."
Đột nhiên Hoắc Kỷ Thành cầm tay cô: "Chuyện trước kia đều do anh không tốt, anh bảo đảm từ giờ trở đi sẽ không lừa gạt em nữa, mỗi một câu anh nói với phóng viên đều xuất phát từ đáy lòng, Hoắc Kỷ Thành anh đời này chỉ cần một người phụ nữ là em!"
Con ngươi đen thâm thúy thâm tình của anh, như vòng xoáy đen khổng lồ hấp dẫn cô không thể nhúc nhích.
Xong rồi!
Trái tim cô lại bắt đầu nhảy "Thình thịch".
Giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy ra.
Phụ nữ luôn luôn không thể ngăn cản lời ngon tiếng ngọt cùng hành động uất ức liên tiếp của đàn ông, nhất là người phụ nữ này lại còn có hàng nghìn hàng vạn quan hệ với người đàn ông.
Tần Lạc cảm thấy, có lẽ Hoắc Kỷ Thành là số kiếp đời này của cô!
"Lời ngon tiếng ngọt ai cũng nói được, nhưng thật sự làm được thì ít lại càng ít."
"Anh có thể cho em thời gian quan sát anh, trong lúc đó một khi em phát hiện anh lừa gạt em hoặc làm bất kỳ chuyện gì có lỗi với em, thì em xử trí anh thế nào, không một câu oán hận."
Hoắc Kỷ Thành thâm tình chân thành nói, sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, nói lời tâm tình cũng trôi chảy hơn rất nhiều.
Tần Lạc có chút đau đầu, Mary nói quả thật rất đúng, người đàn ông này thay đổi rất nhiều, đã nói mình vừa mới bắt đầu quen anh, hoàn toàn chính là Đại Ma Vương núi băng lạnh lùng bá đạo lại không nói đạo lý!
Bây giờ, nói được lời tâm tình không cần nhắc có bao nhiêu trôi chảy.
"Tôi phải suy nghĩ đã! Trong đầu tôi bây giờ rất loạn."
Tần Lạc rút tay mình về, còn bị anh nắm tiếp cô cũng không biết mình có thể nói ra lời gì.
Phụ nữ! Thật là động vật tình cảm.
Hoắc Kỷ Thành thấy thế tấn công gần được, cũng im miệng, cho cô một chút thời gian suy xét cũng là điều cần thiếu.
"Ừ, anh không dồn ép em."
Nhìn đi! Nói lời này có bao nhiêu thấu tình đạt lý!
Tần Lạc có chút nghi ngờ có phải gần đây người đàn ông này có học lớp huấn luyện tình cảm gì không, sao đột nhiên trở nên săn sóc tỉ mỉ như vậy hả?
Hoàn toàn khác với con người trước kia của anh!
Hoắc Kỷ Thành rất thân sĩ đưa Tần Lạc đến cửa nhà mới rời đi, trước khi rời đi anh gọi điện thoại cho Trình Sâm, bảo anh ta liên hệ với bảo vệ tiểu khu Tần Lạc ở, cần phải bảo đảm không có bất kỳ quấy nhiễu gì.
****
Lúc trời tối, Tần Lạc mất ngủ, trong đầu lộn xộn không rõ ràng, hai con người nhỏ tranh luận không ngừng, luôn không cho ra được kết luận.
Thế cho nên sáng ngày thứ hai tỉnh lại, hai con mắt cô hoàn toàn là mắt gấu mèo, phấn trang điểm cũng không che được.
Rời giường, đánh răng, rửa mặt, Tần Lạc quyết định mặc kệ có ở lại Bắc Kinh không, hôm nay cô vẫn phải qua đó, dù sao công ty đối xử tốt với cô, cho dù từ chức, vậy cũng phải tự mình qua đó mới được.
Cô vừa đến công ty, đồng nghiệp Tiểu Kim liền cười tít mắt chào đón: "Oa! Thật tốt quá! Rốt cục lại nhìn thấy cô khỏe mạnh hoạt bát!"
Tần Lạc mỉm cười: "Cảm ơn cô đã đúng lúc gọi điện thoại cấp cứu, nếu không thì thương thế của tôi sẽ càng nghiêm trọng."
Tiểu Kim xua tay: "Ai nha! Mọi người đều là đồng nghiệp, điều nên làm thôi! Cô không có việc gì thì tốt rồi, lúc ấy tôi suýt bị hù chết, thật xin lỗi trong lúc cô nằm viện cũng không cơ hội đi thăm cô."
Tần Lạc mỉm cười: "Tâm ý của cô tôi nhận là được rồi."
Tiểu Kim cũng là người thẳng thắn: "Vậy lần này cô trở về là từ chức sao?"
Tần Lạc ngạc nhiên: "Tại sao nói như vậy?"
Tiểu Kim che miệng nở nụ cười: "Ngày hôm qua chuyện Hoắc Tứ thiếu ở trước mặt mọi người thổ lộ với cô đã truyền hình trực tiếp cho nhân dân cả nước đều thấy được, chẳng lẽ cô còn không thừa nhận?"
Sắc mặt Tần Lạc túng quẫn, mình thật coi nhẹ sức mạnh truyền bá của internet.
"Tôi"
"Hì hì! Tôi còn nghe lời đồn rằng Hoắc Tứ thiếu là người lạnh lùng cuồng công việc không hiểu tình yêu, kết quả nhìn video clip ngày hôm qua, hoàn toàn chính là hình tượng người đàn ông dịu dàng thâm tình giá trị cao giàu tình yêu!"
Vẻ mặt Tần Lạc đầy vạch đen, có sao?
"Chỉ xem video clip có thể nhìn ra cái gì?"
"Đương nhiên có thể! Ánh mắt một người có thể chứng minh suy nghĩ trong lòng anh ta, nhưng tôi đặc biệt chú ý đến ánh mắt Hoắc Tứ thiếu...! Quá thâm tình say lòng người đúng không! Tôi thấy làm cho tâm hồn thiếu nữ dâng trào rồi!"
Vẻ mặt Tiểu Kim khoa trương nói, giống biểu hiện của fan nữ.
Tần Lạc nâng trán, đây là muốn cô xem video clip một lần nữa sao?
Tiểu kim lại nói thêm: "Còn có...! Bây giờ video clip Hoắc Tứ thiếu thổ lộ đã đứng thứ nhất lượt view tất cả các trang mạng, hơn nữa mình dự đoán sẽ tiếp tục hot ở trên weibo ít nhất trong vòng một tuần."
Tần Lạc cười gượng hai tiếng: "Nào có khoa trương như thế."
Tiểu kim làm động tác hoa si: "Đương nhiên là có! Nhóm fan nữ sẽ không bỏ qua một cơ hội tốt thấy Hoắc Tứ thiếu giá trị cao, tôi tin lượng video clip tải xuống cũng kinh người, bởi vì Hoắc Tứ thiếu quả thật quá đẹp trai! Không kém chút nào so với người mẫu nam!"
Tần Lạc cảm thấy mình không thể nói chuyện tiếp với cô ấy, sẽ quấy nhiễu đến suy nghĩ của cô!
"Tôi đến phòng làm việc trưởng phòng một chuyến trước."
"Ừ đi đi! Buổi trưa chúng ta cùng ăn cơm!"
"Được."
Tạm biệt Tiểu Kim, thì Tần Lạc gõ mở cửa phòng làm việc của trưởng phòng.
"Trưởng phòng, cám ơn ông trong khoảng thời gian này đã tín nhiệm cùng chiếu cố tôi, lần này tôi đến"
Cô chỉ mới nói được một nửa đã bị ngắt lời: "Thật sự muốn từ chức sao? Thực ra! Tôi rất xem trọng năng lực của cô, năng lực chuyên nghiệp của cô đều rất tốt, chính là nhân tài mà công ty đang thiếu bây giờ."
Ách
Tần Lạc có chút lờ mờ, xem ra tất cả mọi người biết chuyện của Hoắc Kỷ Thành với cô, mặc dù cô vẫn muốn ở lại, chỉ sợ cũng sẽ bởi vậy trở thành tiêu điểm bát quái.
"Trưởng phòng, cám ơn ông đã tín nhiệm tôi, nhưng bây giờ tôi đang ở trung tâm rắc rối, tôi lo lắng sẽ ảnh hưởng đến công việc, hơn nữa các đồng nghiệp cũng sẽ chỉ trỏ tôi."
"Tôi cũng đã suy xét đến điểm ấy, như vậy đi! Công việc phiên dịch chúng ta rất linh hoạt, tôi cho cô một đặc quyền, cô có thể ở nhà làm việc, nhưng mỗi tháng phải đi công tác vài lần, về tiền lương sẽ không bạc đãi cô."
Tần Lạc suy nghĩ: "Trưởng phòng, ông làm như vậy có thể làm cho nhân viên có suy nghĩ không tốt không?"
Cô không hy vọng mình trở thành trường hợp đặc biệt, đồng thời dẫn đến một loạt mâu thuẫn.
Trưởng phòng lắc đầu: "Trường hợp đặc biệt này trước kia công ty chúng ta cũng từng có, đều nhằm vào nhân viên phiên dịch đặc biệt ưu tú, nếu muốn giữ nhân tài lại, dù sao cũng phải nghĩ đánh chiêu bất ngờ, chúng ta cũng suy xét đến cô là người thành phố A, như vậy cô không cần thường xuyên chạy hai bên, đi công tác tôi để cho Tiểu Kim với cô làm partner, tính cách cô ấy ngay thẳng, không có nhiều suy nghĩ méo mó."
Tần Lạc cũng hiểu chủ ý này không tệ, để cho cô trở về thành phố A tìm công việc mới đoán chừng cũng sẽ gặp phải vấn đề giống vậy, thay vì như thế còn không bằng ở lại công ty.
"Được, cám ơn trưởng phòng nâng đỡ, tôi nhất định sẽ cố gắng làm việc để báo đáp lại."
"Ừ, về sau tôi sẽ bảo Tiểu Kim đơn độc liên hệ với cô, có vấn đề gì cô cũng có thể nói với cô ấy."
"Vâng."
Giữa trưa, Tần Lạc hẹn với Tiểu Kim ở một tiệm cơm Tây công ty đối diện ăn trưa, không đợi Tần Lạc mở miệng, thì Tiểu Kim cười hề hề nói: "Trưởng phòng đã tìm tôi nói qua! Về sau hai ta sẽ là partner ...!"
Tần Lạc cười bưng ly coffee lên: "Chúc mừng chúng ta mới trở thành partner!"
Tiểu Kim cũng cười đáp lại: "Tất nhiên! Về sau tôi cũng có thể đến thành phố A tìm cô chơi dài!"
Tần Lạc ăn một miếng thịt bò bít tết nhỏ: "Hoan nghênh bất cứ lúc nào!"
Tiểu Kim cười cong ánh mắt: "Nhất định!"
Hai người vừa ăn đồ ăn Trung Quốc vừa cười, không khí rất vui vẻ.
Trong lòng Tần Lạc cảm kích sắp xếp của trưởng phòng, gừng càng già càng cay! Tính cách Tiểu Kim tùy tiện, không có tâm kế gì, trong công việc cũng không cố chấp, vừa vặn hợp tác với mình.
Cùng lúc đó, Hoắc Kỷ Thành cũng nhận được tin Tần Lạc đi Bắc Kinh, tâm tình không khỏi sa sút, cô vẫn lựa chọn trốn tránh.
Thật không thể tha thứ cho mình sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.