Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 99: Tên khốn kiếp này anh không thể đưa tay ra nhận một chút sao?

Nam Quan Yêu Yêu

31/10/2016

Hoắc Kỷ Thành sửng sốt mấy giây, ngay sau đó hiểu cô nói có ý tứ, "Hoắc Kỷ Thành anh chưa bao giờ tùy tiện nói ra những lời ‘làm người phụ nữ của anh’ này. ."

Nhất thời trong lòng Tần Lạc có năm loại mùi vị, có phải ý trong lời anh là. . . . . Rất nghiêm túc đối với mình?

Phụ nữ mà! Luôn dễ dàng mơ hồ vào thời điểm này. . . . .

Mặc dù Tần Lạc lý trí, chẳng qua cũng chỉ là một cô gái bình thường, một khi đối với người đàn ông mình động lòng, liền nhất thời. . . . .

Hoắc Kỷ Thành rất hài lòng với phản ứng của cô, cúi người che lại cái miệng anh đào nhỏ nhắn của cô lần nữa.

Lần này, Tần Lạc thực sự cảm thấy ngọt ngào. . . . . .

Hôn môi với người trong lòng, loại cảm giác đó hoàn toàn khác nhau.

Sau khi Hoắc Kỷ Thành hưởng qua một lần tốt đẹp liền không thể tiếp tục khắc chế lần hai, cái hôn môi tha thiết, đã đủ để lay động lửa nóng lòng anh. . . . . .

Tần Lạc nhạy cảm nhận ra ý nghĩ của anh, mắc cỡ đỏ mặt muốn đẩy anh ra, "Còn chưa tắm. . . . . ."

Một chữ cuối cùng nhỏ bé yếu ớt như muỗi, nhưng Hoắc Kỷ Thành vẫn nghe được.

Ở sâu trong tròng mắt đen hiện lên một nụ cười nhạt, "Được."

Tần Lạc nghe được câu trả lời của anh vội vàng đẩy anh ra, "Vậy anh buông tôi ra trước."

Hoắc Kỷ Thành theo lời buông cô ra, tâm tình vui thích nhìn bộ dạng cô e lệ, cô e lệ chỉ vì một mình mình, loại cảm giác này rất tốt!

Vừa nghĩ tới cô đã từng thân mật cùng Hoắc Cẩm Dương như vậy, ghen tỵ trong mắt giống như nước lũ ngập trời sôi trào mãnh liệt. . . . . .

"Lấy giúp anh đồ lót."

"Tự anh đi mà lấy."

"Đây là nhà của em, anh lại không biết em để quần áo của anh ở đâu."

"Nhà tôi căn bản không có quần áo của anh."

"Hả? Trong nhà em có quần áo của ai?"

Tần Lạc cảm thấy lúc Đại Ma Vương nói những lời này ngửi thấy. . . . . . Vị chua.

Ngay sau đó cười nói: "Đương nhiên là có. . . . . . quần áo của Tử Ninh!"

Cô cố ý ở dừng lại ở giữa một chút, rõ ràng thấy được sắc mặt của Đại Ma Vương biến đổi, trong nháy mắt tâm tình thật tốt!

Lỗ mũi Hoắc Kỷ Thành hừ hừ, "Còn gì nữa không?"

Tần Lạc hiểu anh chỉ người nào, "Đã sớm vứt."

Tròng mắt đen của Hoắc Kỷ Thành híp lại, "Nó đã ở qua nhà em?"

Lời này, rõ ràng nồng nặc vị chua.

Lúc này anh giống như người đàn ông đang ghen vì bạn gái mình. . . . . .

Tần Lạc cũng không muốn lừa gạt anh, "Ngủ qua hai lần ở ghế sa lon, khi đó anh ấy vẫn luôn giữa lễ với em."

Hai câu đơn giản liền giải thích rõ, giữa cô và Hoắc Cẩm Dương chưa từng tới bước thân mật như vậy, thỉnh thoảng hai người ở một chỗ động tình, chỉ cần cô có chút không đống ý, anh ta đều không có bắt buộc mình.

Hoắc Kỷ Thành từ trong lời nói của cô đã hiểu, lần này chỉ vì xác nhận lần nữa mà thôi.

"Anh đi tắm đây."

Nói xong, liền dửng dưng đi tới phòng tắm.

Tần Lạc gọi anh lại, "Này! Anh còn chưa lấy quần áo."

Hoắc Kỷ Thành cũng không quay đầu lại nói: "Lấy cho anh."

Tần Lạc: ". . . . . ."



Thật là người đàn ông chủ nghĩa!

Hừ! Thẩm vấn mình sao? Anh còn đã kết hôn! Khẳng định từng có phụ nữ đếm không hết!

Nghĩ như vậy, Tần Lạc vẫn cảm thấy mình bị thua thiệt. . . . . .

Nghe được trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy "tí tách", cô đàng phải đi tới phòng ngủ giúp hắn tìm một cái lần trước để ở chỗ này quần lót, sau đó đi tới cửa phòng tắm.

Gõ cửa --

Giọng Hoắc Kỷ Thành trầm thấp từ tính truyền từ trong ra, "Cửa không có khóa."

Tần Lạc đầu đầy hắc tuyến, tên khốn kiếp này! Anh không thể đưa tay ra nhận một chút sao? Nói cửa không có khóa là có ý gì? Chẳng lẽ còn muốn cô đưa vào?

KHông phải anh có khuynh hướng phơi bày chứ?

"Vươn tay ra là tới rồi!"

"Vào đi!"

Giọng Hoắc Kỷ Thành ngang ngước kiên định, hình như chính là có chủ ý này.

Tần Lạc tức giận không thôi, "Nếu như anh không có mở của tôi liền đi, sau đó anh không có quần áo để mặc cũng đừng trách tôi!"

Hoắc Kỷ Thành cũng không giận, ngược lại cười nói: "Hả? Thì ra là em muốn xem anh lõa thể."

Tần Lạc đỏ mặt nói: "Cái mông! Có quỷ mới muốn xem anh. . . . . . Lõa - thể, ngươi anh không cần quần áo thì thôi."

Nói xong, liền định đi.

Lúc này, cửa chợt mở ra.

Trong phòng tắm sương mù bốc hơi, loáng thoáng có thể thấy được nửa người đàn ông, mà bắp thịt lồng ngực vạm vỡ khiến cho Tần Lạc mắc cỡ đỏ mặt, vốn không dám nhìn thẳng.

Xoay đưa đồ ngủ cho anh, đang chuẩn bị đi lại bị anh nắm được tay, ngay sau đó sẵng giọng: "Mau buông tay ra!"

Tiếng Hoắc Kỷ Thành khàn khàn mị hoặc, "Đi vào tắm chung với anh đi."

Tần Lạc không ngừng rút tay ra, nhay chạy mất.

Nhìn bóng lưng cô trốn đi, khóe môi Hoắc Kỷ Thành khẽ nhếch lên, tâm tình thật tốt!

*****

Mười lăm phút sau, Hoắc Kỷ Thành gần như chỉ quấn một chiếc khăn tắm bên không đi ra, tóc vẫn còn ướt chèm nhẹp nhỏ nước lên người, cơ bắp lồng ngực vạm vỡ bền chắc có chút lực lượng.

Chỉ nhìn đã khiến cho người ta. . . . . .

Tần Lạc bắt buộc mình dời tầm mắt đi, nhanh chóng tránh đi, "Tôi đi lấy máy sấy tóc cho anh."

Hoắc Kỷ Thành nhìn bóng lưng của cô, khóe môi nâng lên nụ cười gian manh, sau đó ngồi trên ghế sa lon, "Sấy giúp anh."

Tần Lạc bĩu môi, "Không! Tự anh sấy đi!"

Hoắc Kỷ Thành làm bộ muốn cởi khăn lông bên hông, "Em không sấy giúp anh liền cởi khăn lông ra để lau."

Tần Lạc vừa nhìn anh giống như không có lừa gạt mình, bị sợ đến nỗi không ngừng cầm máy sấy tóc lên, "Anh. . . . . ."

Hoắc Kỷ Thành đạt được mưu kế, trong lòng khỏi phải nói rất cao hứng.

Tần Lạc có khổ mà không thể nói, Đại Ma Vương lại còn chơi xấu?

"Nước nhỏ lên mặt anh rồi."

"Nào có!"

"Tự em sờ một cái xem."

". . . . . ."



"Bên này còn chưa có thổi khô."

". . . . . ."

"Không cần sấy mỗi bên đó, quá nóng!"

". . . . . ."

Sấy mỗi tóc, Hoắc Kỷ Thành ít nhất chỉ trỏ nhiều thứ, Tần Lạc cũng sắp bị anh làm cho tức chết! Nhất định chính là cố ý bới móc!

"A, . . . . . . Anh làm gì thế?"

Tóc vẫn chưa hoàn toàn sấy xong, Tần Lạc lại bị Hoắc Kỷ Thành mạnh mẽ đè lên trên ghế sa lon, cô không vui giãy giụa nói: "Còn chưa có sấy xong."

"Nó không quan trọng."

Tần Lạc thật là hận không đáng một đấm qua, người đàn ông xấu xa đáng chết! Thật là quá đáng! Cô còn chưa tắm mà!

"Buông ra! Tôi muốn đi tắm!"

Hoắc Kỷ Thành không vui liề buông cô ra, "Đừng để anh đợi quá lâu."

Sau khi Tần Lạc xong quần áo chuẩn bị đóng cửa thì không quên thò đầu ra bổ sung một câu: "Bình thường tôi tắm đều mất một canh giờ!"

Sau đó, liền khóa trái cửa. . . . . .

Khiến Hoắc Kỷ Thành giận đến đen mặt.

. . . . . .

Chờ cho tới khi Tần Lạc chậm rì rì từ phòng tắm đi ra, liền bị một người đàn ông không kịp chờ đợi lừa lên trên giường. . . . . .

Kết quả, nghĩ là biết.

Tần Lạc hơi nghiêng đầu, Hoắc Kỷ Thành vừa đúng hôn đến mặt cô, hỏa khí"Cọ xát" một cái xông tới, dùng sức giữa cằm của cô, hung hăng chiếm lấy môi cô. . . . . .

Đêm, càng sâu.

Tình, kiều diễm triền miên.

*****

Buổi sáng.

Tâm tình Tần Lạc cũng không tệ, hiệu suất làm việc cũng nhanh hơn rất nhiều so với mấy ngày trước, buổi trưa ở phòng ăn ăn cơm, Lương Tinh, Chu Thiến và Hứa Vi đều bưng khay ngồi chung một chỗ với cô.

"Tần Lạc, cô thật sự không quan tâm tới mấy tin đồn kia sao?" Đây là tiếng Lương Tinh.

"Không để ý tới lời đồn sớm thì muộn gì cũng có ngày sẽ tiêu tán, trong Làng Giải Trí mỗi ngày nhiều lời đồn đãi bát quái như vậy, nếu như các minh tinh đều quan tâm như vậy, đoán chừng cũng không cần phải lăn lộn."

Giọng của Tần Lạc nhẹ nhàng, cô nghĩ qua, lời đồn càng giải thích càng không nói được, sáng sớm hôm nay Đại Ma Vương cũng đã nói với bản thân rồi, không cần để ý những thứ kia, snh sẽ xử lý.

Cho nên, cô vẫn an tâm làm việc tương đối tốt.

Hứa Vi nắm đũa càng chặt, mỉm cười nói: "Vẫn là đạo lý này, lời đồn đại sao! Dù sao chỉ là suy nghĩ phiến diện của mọi người, không nhất định là thật."

Chu Thiến bĩu môi, "Như vậy cung tốt, tránh khỏi ngày ngày nhớ những chuyện linh tinh kia."

Nói đến nước này, ba người cũng không có tiếp tục cái đề tài này nữa.

Lương Tinh vội vàng nói sang chuyện khác, "Sáng hôm nay Giang tổ trưởng cũng không có tới làm, nghe nói tối hôm qua cùng tổng giám đốc đi nói chuyện? Đoán chừng rất khuya mới trở về."

Chu Thiến đối với việc này thấy nhưng không thể trách, "Loại này tin tức này đã sớm nhìn mãi thành quen, Giang tổ trưởng và tổng giám đốc vốn chính được công nhận là một đôi, nghe nói nhà họ Hoắc và nhà họ Giang cũng đã qua lại nhiều năm, sớm đã đồng ý phương diện này."

Lương Tinh uống một hớp canh, "Ai da! Chỉ nên xúc động một chút thôi! Bất đồng xuất thân đúng là bất đồng số mạng!"

Tần Lạc cúi đầu ăn cơm, tay cầm đũa có hơi dừng lại. . . . . .

Mà chi tiết nhỏ này, bị Hứa Vi phát hiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook