Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm
Chương 137: Tìm anh giằng co trước mặt (1)
Nam Quan Yêu Yêu
18/12/2016
Lời của Tần Lạc khiến cho Ước Hàn và Mary hai mặt nhìn nhau, nhất thời có chút không biết nên trả lời sao. . . . . .
"Vậy tất cả người đứng đằng sau là Hoắc Kỷ Thành đúng không?"
Hai người trầm mặc khiến Tần Lạc càng thêm nổi giận, trong lòng cô hiểu rõ, hai người bọn họ nhiều lắm cũng là đồng lõa, còn kẻ chủ mưu chân chính nhất định là Hoắc Kỷ Thành, vì khi hai người nói chuyện cũng có nhắc tới anh.
Ước Hàn vừa mới chuẩn bị nói gì liền bị Mary ngăn cản, "Tần Lạc, tôi biết rõ bây giờ cô rất tức giận, nhưng tôi vẫn hy vọng cô có thể bình tĩnh một chút"
Lời cô còn chưa nói hết, Tần Lạc đã xoay người rời đi.
Khi chưa nhìn thấy bộ mặt thật, cô còn cảm thấy Ước Hàn và Mary là một đôi tình nhân bác sĩ rất xứng với nhau, là người thân thiện hiền lành, không có bất kỳ dáng vẻ con em quyền quý
Nhưng hôm nay, tất cả đều giống như là một lời nói dối, mà cô, bị người ta lừa rồi, đùa bỡn còn không tự biết
Ha ha!
Thật là ngang so với việc bị người ta đánh một cái!
Rốt cuộc sáu năm trước xảy ra chuyện gì? Tại sao một chút ấn tượng cô cũng không có?
Bây giờ trong đầu cô rất hỗn loạn, chỉ biết mình bị người lừa làm vật thí nghiệm
Đi tới bãi đậu xe, cô chợt nhớ tới sáu năm trước đúng là mình du học ở La Mã, trong một năm kia, rốt cuộc cô đã xảy ra chuyện gì?
Cô vắt hết óc cố gắng nghĩ lại
Bỗng dưng, trong đầu thoáng hiện ra vài hình ảnh lẻ tẻ, nhưng toàn bộ đều vô cùng mơ hồ, căn bản cũng không rõ ràng
Có lẽ là quá dùng sức nhớ lại, Tần Lạc chỉ cảm thấy đầu óc đau đớn không dứt giống như muốn nổ tung, cô không kiềm chế được ngồi xổm người xuống ôm lấy đầu.
Mà có người đi qua người cô không nhịn được chăm chú nhìn cô thêm, hình như không hiểu cô làm sao
Tần Lạc từ từ đứng dậy, hít vào một hơi thật sâu, mặc kệ đoạn trí nhớ là cái gì bị đóng lại, có bao nhiêu tàn khốc, cô đều phải hiểu rõ!
Mở cửa xe, cắm chìa khóa, đạp cần ga.
*****
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc ở lầu 59 tập đoàn Đế An.
Trình Sâm báo cáo xong công việc liền nghe được boss hỏi "Bên phía nhà họ Giang có truyền ra tin tức gì hay không?"
Trình Sâm lắc đầu, "Không có. Thuộc hạ đoán chừng là Giang tiểu thư còn có nói với người trong nhà."
Hoắc Kỷ Thành khẽ cau mày, "Thông báo truyền thông, buổi chiều triệu hội phóng viên."
Trình Sâm sửng sốt một chút, "boss, cái này"
Hoắc Kỷ Thành thản nhiên nhướn mày liếc anh một cái, "Nếu bên anh cả và anh hai cũng án binh bất động, vậy chúng ta nên đầu tư một quả bom ở trong hồ nước yên tĩnh, thử một chút phản ứng của bọn họ."
Trình Sâm có chút hiểu, "boss, đây là ngài đã chuẩn bị"
Hoắc Kỷ Thành cong ngón tay xuống khẽ chọc mặt bàn, "Không sai! Tuyên bố với bên ngoài tin tức tôi và Tần Lạc sắp đính hôn."
Anh làm như vậy có hai mục đích, một, quang minh chính đại tuyên bố Tần Lạc là người phụ nữ của anh, không cho những người đàn ông khác được mơ ước; hai, cố ý lộ ra nhược điểm để cho anh cả và anh hai mắc câu.
Thật ra thì, anh đã sớm muốn được công khai thân phận của Tần Lạc rồi, có thể đi một bước như vậy là nguy hiểm rất lớn, anh phải làm mọi thứ sẵn sàng mới được.
Nếu không, nhiều năm anh cố gắng như vậy sẽ như là bó đuốc.
Trong lòng Trình Sâm không ngừng chấn động, xem ra trong lòng boss đã sớm có kế hoạch tất cả, anh thật sự nghiêm túc với Tần tiểu thư, lựa chọn công khai vào lúc này, không phải kiên quyết bình thường!
Anh ta cũng không nhịn được mà khen boss ở trong lòng!
Ngay lúc anh ta xoay người đi ra ngoài gọi điện thoại cho truyền thông thì chợt thấy Tần Lạc giận dữ đùng đùng đi tới phòng làm việc của boss.
Không khỏi tiến lên một bước, cười chào hỏi, "Tần tiểu thư, sao cô lại tới đây?"
Tần Lạc lạnh lùng liếc anh một cái, "Tránh ra!"
Trong lòng Trình Sâm "Lộp bộp" một chút, Tần tiểu thư có gì không ổn sao! Chẳng lẽ là bởi vì công việc có điều bất mãn?
"Tần tiểu thư, lúc này boss đang bận, lập tức phải ra ngoài xã giao."
"Anh tránh ra! Bây giờ tôi phải lập tức đi gặp anh ấy!"
Rõ ràng giọng của Tần Lạc không cho thương lượng, lớn như vậy, cô là lần đầu có loại cảm giác bị người lừa gạt đùa bỡn!
Hơn nữa, lừa gạt đến những 6 năm!
Cô lại có thể bị người ta thôi miên?
Ha ha!
Nói cách khác trên người cô đã từng xảy ra qua chuyện gì cô đều không nhớ rõ. . . . . .
Tại sao trên đời này lại có thể có chuyện buồn cười như vậy xảy ra ở trên người mình chứ?
Trình Sâm cảm thấy trên người Tần Lạc tản mát ra khí thế to lớn, hình như không nhìn thấy boss hôm nay cô thề sẽ không bỏ qua. . . . . .
"Chuyện này. . . . . ."
Ngay lúc anh ta đang do dự, Tần Lạc đã đi qua đẩy cửa phòng làm việc của Hoắc Kỷ Thành, không đợi anh nói gì, đã "Bịch" một tiếng khép cửa lại.
Phải biết, cửa của phòng làm việc tầng lầu này cách âm đều rất hiệu quả, cho dù đứng ở cửa, tiếng nói bên trong lớn hơn nữa cũng chỉ có thể nghe được loáng thoáng. . . . . .
Huống chi, xung quanh phòng làm việc của tổng giám đốc đều được trang bị máy quay không có góc chết, cho nên đứng ở chỗ này nghe lén không phải tìm chết hay sao?
Trình Sâm rất biết điều trở về phòng làm việc của mình, chuẩn bị xế chiều buổi họp phong viên chiều nay
*****
Bên trong phòng làm việc của Hoắc Kỷ Thành.
Anh vừa mới nghe được tiếng chuông điện thoại di động vang liền nhìn thấy Tần Lạc vào phòng làm việc của mình, ngay sau đó liếc mắt nhìn điện thoại di động một cái: Ước Hàn?
Bây giờ cậu ta gọi điện cho mình làm gì?
Nghĩ tới tý nữa anh sẽ gọi lại liền nhấn tắt âm, sau đó buông tài liệu trong tay xuống đứng dậy đi về phía Tần Lạc.
Tần Lạc nhìn thẳng vào người đàn ông trước mắt, cô thật sự không thể nghĩ ra là sáu năm trước tại sao mình lại giao tiếp với anh?
Nhớ ngày đó mình cứu con trai anh, anh đến giải thích cung không thèm nghe mà đã cho người đưa mình vào cục cảnh sát, làm hại cô bị giữ lại 24 giờ.
Nếu như anh thật sự quen biết mình, tại sao phải làm như vậy?
"Sáu năm trước chúng ta quen biết thế nào?"
Tần Lạc đi thẳng vào vấn đề, trong lòng cô thật sự có quá nhiều nghi vấn rồi, hôm nay cần phải làm rõ ràng toàn bộ!
Giọng cô lạnh lẽo khiến Hoắc Kỷ Thành dừng chân một chút, hình như bất ngờ cô sẽ hỏi vậy.
"Em nhớ ra gì sao?"
Lời Hoắc Kỷ Thành khiến Tần Lạc càng thêm xác định suy đoán của mình, giọng cô mỉa mai cười lạnh, "Thì ra, từ đầu đến cuối chỉ có một mình em là bị che giấu tất cả! Có phải nhất định em nhớ ra gì anh mới bằng lòng nói cho em biết không? Thôi miên suy nghĩ? Kỹ thuật trị liệu y học cao như vậy lại có thể dùng lên người em?"
Ấn đường Hoắc Kỷ Thành nhíu chặt, chẳng lẽ mới vừa rồi Ước Hàn gọi điện thoại cho mình là vì cái này?
"Sáu năm trước anh chọn trúng em cũng là ngoài ý muốn, lúc ấy anh để làm cho người ta cùng liên lạc qua với người nhà em, mẹ của em biết được có người giúp em du học trả lại cho bà ta một số tiền lớn nên rất vui mừng. Dĩ nhiên, nếu như bà ta không đồng ý, anh muốn..."
Tần Lạc không dám tin ngắt lời nói: "Cái gì? ! Mẹ kế của em đã nhận của anh một số tiền lớn?"
Hoắc Kỷ Thành gật đầu, "Chuyện này là anh dặn dò Trình Sâm làm, sau khi hoàn thành cậu ta mới báo cáo cho anh, bọn anh cũng không nói sự thật cho mẹ kế em suy xét lo lắng cho em"
Tần Lạc chợt cảm thấy có loại sụp đổ, thì ra là mẹ kế cũng tham dự, còn bị tiền bạc lấy lòng "Bán" mình
Ha ha
"Sự thật? Sự thật gì?"
"Không phải em đã nhớ ra sao?"
Tần Lạc lập tức có dự cảm rất xấu, chẳng lẽ chân tướng còn chấn động hơn so với tưởng tượng của cô
Hoắc Kỷ Thành nhìn cô một cái, trước Ước Hàn cũng tìm mình tán gẫu qua cái vấn đề này, lúc đó anh cũng không cảm thấy có cái gì, năm đó mặc dù anh không có nói rõ cho mẹ kế Tần Lạc mình mang cô đi một năm làm gì, nhưng đã cho bà năm trăm vạn phí bịt miệng .
Lý Thúy Như lại còn ước gì con gái lớn không ở nhà, hơn nữa không cần lấy tiền trong nhà, cho nên khi có một người thần bí tìm tới mình nói muốn giúp Tần Lạc ra được nước ngoài du học thì trong lòng bà ta tràn đầy vui mừng đồng ý.
Đồng thời đối phương bắt bà ta và chồng trong vòng một năm không được liên lạc gì với Tần Lạc, mặc dù cái yêu cầu này có chút không thể hiểu nổi, nhưng thấy đối phương cho năm trăm vạn, bà ta không chút do dự đồng ý.
Sau đó đối phương còn để bà ta ký một phần thỏa thuận, sau đó nhận được năm trăm vạn, bà ta vô cùng vui vẻ, liền không có nói cho chồng biết chuyện này, chỉ là len lén giấu số tiền này
Đợi một năm sau con gái lớn Tần Lạc từ nước ngoài trở về, bà ta đã từng thử hỏi cô mấy câu cuộc sống ở nước ngoài như thế nào, cô lại trả lời rất thản nhiên
Trong lòng Lý Thúy Như tuy có nghi ngờ, nhưng cũng không có suy nghĩ nhiều, dù sao năm trăm vạn này cũng từ trên trời rơi xuống, không cần phí phạm!
Hơn nữa, trên người Tần Lạc xảy ra chuyện gì bà tacũng không có hứng thú, cô cũng không phải là con gái của bà ta! Bà ta chỉ quan tâm tới con gái ruột là Đồng Ngữ Phỉ mình thôi.
"Vậy tất cả người đứng đằng sau là Hoắc Kỷ Thành đúng không?"
Hai người trầm mặc khiến Tần Lạc càng thêm nổi giận, trong lòng cô hiểu rõ, hai người bọn họ nhiều lắm cũng là đồng lõa, còn kẻ chủ mưu chân chính nhất định là Hoắc Kỷ Thành, vì khi hai người nói chuyện cũng có nhắc tới anh.
Ước Hàn vừa mới chuẩn bị nói gì liền bị Mary ngăn cản, "Tần Lạc, tôi biết rõ bây giờ cô rất tức giận, nhưng tôi vẫn hy vọng cô có thể bình tĩnh một chút"
Lời cô còn chưa nói hết, Tần Lạc đã xoay người rời đi.
Khi chưa nhìn thấy bộ mặt thật, cô còn cảm thấy Ước Hàn và Mary là một đôi tình nhân bác sĩ rất xứng với nhau, là người thân thiện hiền lành, không có bất kỳ dáng vẻ con em quyền quý
Nhưng hôm nay, tất cả đều giống như là một lời nói dối, mà cô, bị người ta lừa rồi, đùa bỡn còn không tự biết
Ha ha!
Thật là ngang so với việc bị người ta đánh một cái!
Rốt cuộc sáu năm trước xảy ra chuyện gì? Tại sao một chút ấn tượng cô cũng không có?
Bây giờ trong đầu cô rất hỗn loạn, chỉ biết mình bị người lừa làm vật thí nghiệm
Đi tới bãi đậu xe, cô chợt nhớ tới sáu năm trước đúng là mình du học ở La Mã, trong một năm kia, rốt cuộc cô đã xảy ra chuyện gì?
Cô vắt hết óc cố gắng nghĩ lại
Bỗng dưng, trong đầu thoáng hiện ra vài hình ảnh lẻ tẻ, nhưng toàn bộ đều vô cùng mơ hồ, căn bản cũng không rõ ràng
Có lẽ là quá dùng sức nhớ lại, Tần Lạc chỉ cảm thấy đầu óc đau đớn không dứt giống như muốn nổ tung, cô không kiềm chế được ngồi xổm người xuống ôm lấy đầu.
Mà có người đi qua người cô không nhịn được chăm chú nhìn cô thêm, hình như không hiểu cô làm sao
Tần Lạc từ từ đứng dậy, hít vào một hơi thật sâu, mặc kệ đoạn trí nhớ là cái gì bị đóng lại, có bao nhiêu tàn khốc, cô đều phải hiểu rõ!
Mở cửa xe, cắm chìa khóa, đạp cần ga.
*****
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc ở lầu 59 tập đoàn Đế An.
Trình Sâm báo cáo xong công việc liền nghe được boss hỏi "Bên phía nhà họ Giang có truyền ra tin tức gì hay không?"
Trình Sâm lắc đầu, "Không có. Thuộc hạ đoán chừng là Giang tiểu thư còn có nói với người trong nhà."
Hoắc Kỷ Thành khẽ cau mày, "Thông báo truyền thông, buổi chiều triệu hội phóng viên."
Trình Sâm sửng sốt một chút, "boss, cái này"
Hoắc Kỷ Thành thản nhiên nhướn mày liếc anh một cái, "Nếu bên anh cả và anh hai cũng án binh bất động, vậy chúng ta nên đầu tư một quả bom ở trong hồ nước yên tĩnh, thử một chút phản ứng của bọn họ."
Trình Sâm có chút hiểu, "boss, đây là ngài đã chuẩn bị"
Hoắc Kỷ Thành cong ngón tay xuống khẽ chọc mặt bàn, "Không sai! Tuyên bố với bên ngoài tin tức tôi và Tần Lạc sắp đính hôn."
Anh làm như vậy có hai mục đích, một, quang minh chính đại tuyên bố Tần Lạc là người phụ nữ của anh, không cho những người đàn ông khác được mơ ước; hai, cố ý lộ ra nhược điểm để cho anh cả và anh hai mắc câu.
Thật ra thì, anh đã sớm muốn được công khai thân phận của Tần Lạc rồi, có thể đi một bước như vậy là nguy hiểm rất lớn, anh phải làm mọi thứ sẵn sàng mới được.
Nếu không, nhiều năm anh cố gắng như vậy sẽ như là bó đuốc.
Trong lòng Trình Sâm không ngừng chấn động, xem ra trong lòng boss đã sớm có kế hoạch tất cả, anh thật sự nghiêm túc với Tần tiểu thư, lựa chọn công khai vào lúc này, không phải kiên quyết bình thường!
Anh ta cũng không nhịn được mà khen boss ở trong lòng!
Ngay lúc anh ta xoay người đi ra ngoài gọi điện thoại cho truyền thông thì chợt thấy Tần Lạc giận dữ đùng đùng đi tới phòng làm việc của boss.
Không khỏi tiến lên một bước, cười chào hỏi, "Tần tiểu thư, sao cô lại tới đây?"
Tần Lạc lạnh lùng liếc anh một cái, "Tránh ra!"
Trong lòng Trình Sâm "Lộp bộp" một chút, Tần tiểu thư có gì không ổn sao! Chẳng lẽ là bởi vì công việc có điều bất mãn?
"Tần tiểu thư, lúc này boss đang bận, lập tức phải ra ngoài xã giao."
"Anh tránh ra! Bây giờ tôi phải lập tức đi gặp anh ấy!"
Rõ ràng giọng của Tần Lạc không cho thương lượng, lớn như vậy, cô là lần đầu có loại cảm giác bị người lừa gạt đùa bỡn!
Hơn nữa, lừa gạt đến những 6 năm!
Cô lại có thể bị người ta thôi miên?
Ha ha!
Nói cách khác trên người cô đã từng xảy ra qua chuyện gì cô đều không nhớ rõ. . . . . .
Tại sao trên đời này lại có thể có chuyện buồn cười như vậy xảy ra ở trên người mình chứ?
Trình Sâm cảm thấy trên người Tần Lạc tản mát ra khí thế to lớn, hình như không nhìn thấy boss hôm nay cô thề sẽ không bỏ qua. . . . . .
"Chuyện này. . . . . ."
Ngay lúc anh ta đang do dự, Tần Lạc đã đi qua đẩy cửa phòng làm việc của Hoắc Kỷ Thành, không đợi anh nói gì, đã "Bịch" một tiếng khép cửa lại.
Phải biết, cửa của phòng làm việc tầng lầu này cách âm đều rất hiệu quả, cho dù đứng ở cửa, tiếng nói bên trong lớn hơn nữa cũng chỉ có thể nghe được loáng thoáng. . . . . .
Huống chi, xung quanh phòng làm việc của tổng giám đốc đều được trang bị máy quay không có góc chết, cho nên đứng ở chỗ này nghe lén không phải tìm chết hay sao?
Trình Sâm rất biết điều trở về phòng làm việc của mình, chuẩn bị xế chiều buổi họp phong viên chiều nay
*****
Bên trong phòng làm việc của Hoắc Kỷ Thành.
Anh vừa mới nghe được tiếng chuông điện thoại di động vang liền nhìn thấy Tần Lạc vào phòng làm việc của mình, ngay sau đó liếc mắt nhìn điện thoại di động một cái: Ước Hàn?
Bây giờ cậu ta gọi điện cho mình làm gì?
Nghĩ tới tý nữa anh sẽ gọi lại liền nhấn tắt âm, sau đó buông tài liệu trong tay xuống đứng dậy đi về phía Tần Lạc.
Tần Lạc nhìn thẳng vào người đàn ông trước mắt, cô thật sự không thể nghĩ ra là sáu năm trước tại sao mình lại giao tiếp với anh?
Nhớ ngày đó mình cứu con trai anh, anh đến giải thích cung không thèm nghe mà đã cho người đưa mình vào cục cảnh sát, làm hại cô bị giữ lại 24 giờ.
Nếu như anh thật sự quen biết mình, tại sao phải làm như vậy?
"Sáu năm trước chúng ta quen biết thế nào?"
Tần Lạc đi thẳng vào vấn đề, trong lòng cô thật sự có quá nhiều nghi vấn rồi, hôm nay cần phải làm rõ ràng toàn bộ!
Giọng cô lạnh lẽo khiến Hoắc Kỷ Thành dừng chân một chút, hình như bất ngờ cô sẽ hỏi vậy.
"Em nhớ ra gì sao?"
Lời Hoắc Kỷ Thành khiến Tần Lạc càng thêm xác định suy đoán của mình, giọng cô mỉa mai cười lạnh, "Thì ra, từ đầu đến cuối chỉ có một mình em là bị che giấu tất cả! Có phải nhất định em nhớ ra gì anh mới bằng lòng nói cho em biết không? Thôi miên suy nghĩ? Kỹ thuật trị liệu y học cao như vậy lại có thể dùng lên người em?"
Ấn đường Hoắc Kỷ Thành nhíu chặt, chẳng lẽ mới vừa rồi Ước Hàn gọi điện thoại cho mình là vì cái này?
"Sáu năm trước anh chọn trúng em cũng là ngoài ý muốn, lúc ấy anh để làm cho người ta cùng liên lạc qua với người nhà em, mẹ của em biết được có người giúp em du học trả lại cho bà ta một số tiền lớn nên rất vui mừng. Dĩ nhiên, nếu như bà ta không đồng ý, anh muốn..."
Tần Lạc không dám tin ngắt lời nói: "Cái gì? ! Mẹ kế của em đã nhận của anh một số tiền lớn?"
Hoắc Kỷ Thành gật đầu, "Chuyện này là anh dặn dò Trình Sâm làm, sau khi hoàn thành cậu ta mới báo cáo cho anh, bọn anh cũng không nói sự thật cho mẹ kế em suy xét lo lắng cho em"
Tần Lạc chợt cảm thấy có loại sụp đổ, thì ra là mẹ kế cũng tham dự, còn bị tiền bạc lấy lòng "Bán" mình
Ha ha
"Sự thật? Sự thật gì?"
"Không phải em đã nhớ ra sao?"
Tần Lạc lập tức có dự cảm rất xấu, chẳng lẽ chân tướng còn chấn động hơn so với tưởng tượng của cô
Hoắc Kỷ Thành nhìn cô một cái, trước Ước Hàn cũng tìm mình tán gẫu qua cái vấn đề này, lúc đó anh cũng không cảm thấy có cái gì, năm đó mặc dù anh không có nói rõ cho mẹ kế Tần Lạc mình mang cô đi một năm làm gì, nhưng đã cho bà năm trăm vạn phí bịt miệng .
Lý Thúy Như lại còn ước gì con gái lớn không ở nhà, hơn nữa không cần lấy tiền trong nhà, cho nên khi có một người thần bí tìm tới mình nói muốn giúp Tần Lạc ra được nước ngoài du học thì trong lòng bà ta tràn đầy vui mừng đồng ý.
Đồng thời đối phương bắt bà ta và chồng trong vòng một năm không được liên lạc gì với Tần Lạc, mặc dù cái yêu cầu này có chút không thể hiểu nổi, nhưng thấy đối phương cho năm trăm vạn, bà ta không chút do dự đồng ý.
Sau đó đối phương còn để bà ta ký một phần thỏa thuận, sau đó nhận được năm trăm vạn, bà ta vô cùng vui vẻ, liền không có nói cho chồng biết chuyện này, chỉ là len lén giấu số tiền này
Đợi một năm sau con gái lớn Tần Lạc từ nước ngoài trở về, bà ta đã từng thử hỏi cô mấy câu cuộc sống ở nước ngoài như thế nào, cô lại trả lời rất thản nhiên
Trong lòng Lý Thúy Như tuy có nghi ngờ, nhưng cũng không có suy nghĩ nhiều, dù sao năm trăm vạn này cũng từ trên trời rơi xuống, không cần phí phạm!
Hơn nữa, trên người Tần Lạc xảy ra chuyện gì bà tacũng không có hứng thú, cô cũng không phải là con gái của bà ta! Bà ta chỉ quan tâm tới con gái ruột là Đồng Ngữ Phỉ mình thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.