Chương 74: Tới thế giới ABO thời đại Tinh Tế gặp sói nhỏ (1)
Công Tử Như Lan
28/09/2023
Sau khi rời khỏi thế giới thứ hai, Khương Ly rơi vào bóng tối hồi lâu, điều này khiến cậu vô cùng thắc mắc. Nhớ sau khi thế giới đầu tiên kết thúc, cậu hầu như không có thời gian nghỉ ngơi đã bị đưa tới thế giới tiếp theo.
Ngay khi Khương Ly tưởng hệ thống gặp trục trặc, chợt một cảm giác lơ lửng không trọng lực quen thuộc truyền tới khiến cậu mất ý thức.
. . . .
“Nhịp tim bình thường.”
“Nhiệt độ cơ thể bình thường.”
“Vẫn không có kết quả đo lường tuyến thể.”
“. . . Kiểm tra lại lần nữa.”
Mí mắt Khương Ly trĩu nặng, cậu nghe có tiếng ai đó nói chuyện bên tai nhưng gắng mấy cũng không mở mắt ra nổi, tứ chi nặng trĩu như đổ chì, toàn thân bất động.
“Tiểu Khả Ái.”
Khương Ly gọi hai tiếng nhưng không thấy hệ thống đáp lại, giống như lúc chìm vào bóng đêm ban nãy, nó tựa hồ đã bị phong tỏa khỏi cậu.
Đầu có chút đau, Khương Ly muốn day trán nhưng tay vừa động đã lôi một đống dụng cụ y tế đo đạc rơi vỡ loảng xoảng, âm thanh vang lên thu hút sự chú ý của mấy người xung quanh.
Đối phương đang quan sát số liệu mới nhất, nghe thấy tiếng động quay lại nhìn, phát hiện Khương Ly đã tỉnh thì sửng sốt không thôi. Người đó nhanh chân chạy tới, vui mừng reo: “Thiếu tá Khương, ngài tỉnh rồi!?”
Thiếu tá Khương?
Tay Khương Ly dừng lại, quay đầu nhìn sang: “Gọi tôi à? Cậu là ai?”
“Tôi là Syl, trợ lý của bác sĩ Kelly.” Đối phương gật đầu đáp: “Cuối cùng ngài cũng tỉnh rồi, ngài đã hôn mê hai tháng rồi đó ngài có biết không!?”
“Hai tháng . . .” Khương Ly ngồi dậy, chậm rãi nhìn xung quanh.
Đây có lẽ là một phòng bệnh, bốn phía kín đầy thiết bị y tế hiện đại, mà lúc này cậu đang ở trần. Nửa người trên, phần tim, ngực gắn cơ man là những tấm kim loại màu bạc được nối với thiết bị y tế gần đó.
Nơi đây ngoại trừ cậu cũng chỉ có chàng trai trẻ tên Syl này.
“Thiếu tá Khương, bây giờ ngài cảm thấy thế nào rồi?” Syl hỏi.
“Vẫn . . . A!”
Câu “Vẫn ổn” chưa kịp nói xong, đầu Khương Ly đã nhói lên như bị dùi đâm khiến cậu đau đớn ôm đầu, răng nghiến ken két.
Chàng trai trẻ thấy thế vội vàng đỡ lấy cậu: “Thiếu tá!? Sao ngài . . .”
Khương Ly giơ tay cản lời Syl lại, cậu nhắm mắt tiếp nhận ký ức nguyên chủ đang hóa thủy triều ùa vào tâm trí.
Đây là một thế giới Khương Ly chưa từng biết đến.
Con người ở thế giới này cũng có hai giới tính nam nữ nhưng có đến ba tính hướng cho từng giới tính là Alpha, Beta, Omega. Như vậy nghĩa là con người nơi đây được phân thành sáu nhóm chính. Cụ thể ra Alpha là cá thể cường đại nhất, chiếm 30% dân số thế giới. Tiếp đến là Beta chiếm 60% dân số thế giới, thể chất bình thường. Phần còn lại là Omega chỉ chiếm 10% dân số thế giới, thể chất yếu ớt, gen khan hiếm, thuộc nhóm cá thể cần được bảo vệ trọng điểm của thế giới này.
Tuy thể chất Omega yếu ớt nhưng năng lực sinh sản của họ vô cùng mạnh mẽ, Omega có huyết thống càng thuần túy thì khả năng sinh ra Alpha hoặc Omega xuất chúng càng cao.
Suy cho cùng, Omega sẽ đảm đương sứ mệnh sinh sản của thế giới này.
Với tư cách là một quần thể khan hiếm của thế giới, ngay từ lúc mới sinh Omega đã được đăng ký vào danh sách, chờ khi đủ 18 tuổi phân hóa xong sẽ được quốc gia nối duyên định chuyện trăm năm cho.
Nguyên chủ cùng tên với Khương Ly, cậu ấy không chỉ là một Omega mà còn là Thiếu tá trẻ tuổi của quân đội Đế quốc.
Học viện quân sự ở thế giới này không nhận Omega, một là vì thể chất Omega rất yếu ớt, hai là vì sau gáy của họ có tuyến thể, nơi đó chứa pheromone tỏa ra mùi hương hấp dẫn khiến Alpha mất tự chủ, muốn điên cuồng chiếm hữu và đánh dấu Omega thu hút họ.
Sở dĩ nguyên chủ có thể thi vào Học viện quân sự là do trong lúc mang thai cậu, cha liên tục tiêm thuốc ức chế pheromone và hormone ngụy trang Beta vào cơ thể trong suốt một thời gian dài. Chính vì thế nên thời điểm hạ sinh, kiểm tra gen ra kết quả Beta, mà suốt 28 năm qua không chỉ mọi người xung quanh, ngay cả nguyên chủ cũng lầm tưởng mình là Beta.
Năm 18 tuổi nguyên chủ thi đậu Học viện quân sự Đế quốc, lấy tư cách sinh viên ưu tú hàng đầu gia nhập quân đội, sau này cho dù không có hậu thuẫn lo lót, cậu vẫn dựa vào thực lực leo thẳng lên cái ghế Thiếu tá.
Suốt khoảng thời gian cống hiến cho quân đội, nguyên chủ lập được rất nhiều chiến công vẻ vang, trận đánh cậu chỉ huy thắng nhiều thua ít, nếu không có gì bất ngờ thì năm nay cậu sẽ được phong quân hàm Trung tá.
Mọi chuyện thay đổi phải kể từ hai tháng trước, khi nguyên chủ dẫn cấp dưới tới tinh cầu Will cách vách săn giết tàn dư của tộc sói biến dị. Ngày đó gen Omega ẩn chứa trong cơ thể suốt 28 năm đột nhiên thức tỉnh, nguyên chủ phải đối mặt với kỳ phát tình đầu tiên dưới tình huống không thể ngờ tới.
Lúc đó nguyên chủ cùng chiến đấu với ba cấp dưới, hai Alpha một Beta. Đột nhiên nguyên chủ phát tình, cơ thể tỏa ra mùi hương pheromone hấp dẫn khiến hai Alpha kia đỏ mắt kích động.
Tộc sói còn chưa diệt xong mà lính dưới trướng đã bị pheromone che mắt. Dưới tình thế ngàn cân treo sợi tóc, để giữ mình tỉnh táo, nguyên chủ rút dao găm quân dụng dưới giày trực tiếp cứa nát tuyến thể, lại tàn nhẫn moi nó ra vứt đi, sau đó đánh bất tỉnh hai Alpha kia.
Máu tươi túa ra ướt đẫm áo, hành động của cậu hung tợn đến cực điểm khiến Beta duy nhất không bị pheromone mê hoặc ở hiện trường sợ hãi hét lên thất thanh.
Sau trận chiến, do mất máu quá nhiều nên nguyên chủ rơi vào hôn mê. Beta kia đưa về bệnh viện quân y cấp cứu rồi nguyên chủ cứ hôn mê suốt từ đó tới nay, và thân phận Omega của cậu cũng bị lan truyền khắp nơi.
Một lần hôn mê của nguyên chủ là suốt hai tháng, và khi tỉnh lại thì linh hồn đã biến thành Khương Ly.
Quá nhiều ký ức tràn về cùng lúc khiến đầu óc Khương Ly có chút rối loạn, cậu thầm gọi hệ thống mấy lần nhưng vẫn chẳng thấy nó đâu, tìm máy tính bảng thao tác cũng không thấy gì.
Nhớ hệ thống từng nói trò chơi của chúng nó vẫn còn trong giai đoạn thử nghiệm nên Khương Ly đoán nó đang bị lỗi, không thử nữa. Cậu ngẩng đầu hỏi Syl: “Hiện tại sức khỏe tôi thế nào?”
“Sức khỏe của ngài rất ổn, hôm nào tôi và bác sĩ Kelly cũng tới kiểm tra.” Đối phương ngập ngừng vài giây, như thể muốn nói lại thôi.
Khương Ly: “Muốn nói gì thì cứ nói đi.”
“Hành động cắt tuyến thể của ngài . . . quá tàn bạo.” Syl nhỏ giọng nói, cẩn thận quan sát phản ứng của cậu: “Tuyến thế thuộc về Omega đã bị ngài cắt bỏ hoàn toàn, căn cứ vào số liệu kết quả, từ nay về sau ngài không thể tiến vào kỳ phát tình hay tỏa ra pheromone được nữa.”
Không có tuyến thể, không thể tỏa ra pheromone, không thể tiến vào kỳ phát tình . . . Nói cách khác, hiện tại cậu là một Omega không hoàn chỉnh.
Khương Ly nhận thấy Syl nói những lời này với cậu trong ánh mắt đầy vẻ thương hại.
Ở thế giới này, một Omega tàn tật không thể phát tình, không thể tỏa pheromone cơ hồ không cách nào tìm được Alpha cùng mình chung sống cả đời. Rất có khả năng phải lui một bước chọn Beta, nhưng cá thể Beta rất bình thường, hai người kết hợp thì phần lớn chỉ có thể sinh ra Beta.
Xưa nay Syl vẫn luôn ngưỡng mộ Thiếu tá Khương, cảm thấy cậu có thể dựa vào thực lực đạt được chỗ đứng vững chắc trong quân đội Đế quốc quả thực vô cùng lợi hại, mà một người lợi hại như vậy đột nhiên biến thành Omega, hơn nữa cơ thể tàn tật, chắc chắn tương lai sẽ khổ sở đủ đường.
Thật ra sự lo lắng của Syl hoàn toàn là dư thừa, không có kỳ phát tình, không có tuyến thể, đối với Khương Ly quả thực quá tốt.
Tưởng tượng mà xem, phải làm một Omega chờ tới kỳ phát tình thì mất không chế mặc cho Alpha dày vò, cậu không chấp nhận nổi. Giờ tuyến thể đã được cắt bỏ, đúng lúc bớt đi một phiền toái lớn.
Duỗi tay vỗ vai Syl, Khương Ly nói: “Tôi biết rồi, khoảng thời gian này vất vả cho cậu với bác sĩ Kelly rồi.”
“Không có gì!” Syl vội vàng lắc đầu: “Ngài có thể tỉnh lại thực sự quá tốt! Tôi lập tức thông báo cho bác sĩ Kelly đây, cô ấy sẽ tới kiểm tra cho ngài thêm một lần nữa ngay thôi.”
Syl nói xong liền rời khỏi phòng điều trị.
Giờ trong phòng chỉ còn mỗi Khương Ly, người cậu đang kết nối với thiết bị y tế nên chỉ có thể tiếp tục nằm một chỗ, tiện tay ngẫm lại tất cả ký ức của nguyên chủ.
Chẳng mấy chốc Syl đã trở lại, theo sau là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp.
Trong trí nhớ của nguyên chủ, Khương Ly biết cô gái này, là bác sĩ Kelly, Kelly Carter.
Suốt mấy năm nguyên chủ chém giết ngoài sa trường, Kelly đã chữa trị cho cậu không ít lần, hai người vốn là bạn thân.
Nghe Syl nói Khương Ly đã tỉnh, Kelly liền bỏ công việc đang dang dở chạy tới ngay, cô quan tâm hỏi han rồi kiểm tra sức khỏe từ đầu tới đuôi thêm lần nữa để chắc chắn rằng cậu vẫn ổn.
Kiểm tra một hồi, Kelly rút hết dây ống trên người Khương Ly xuống, nghiêm nghị nói: “Cậu xằng bậy quá rồi đấy, trong hoàn cảnh như vậy rất dễ nhiễm khuẩn, bệnh càng thêm nặng. Nếu không phải Joel kịp thời mang cậu về, chắc chắn cậu đã chết vì mất máu quá nhiều rồi!”
Joel là cấp dưới đã đem nguyên chủ về chữa trị kia, đối phương gấp rút trở về trong thời gian ngắn nhất, tiếc rằng vẫn chậm một bước.
Nguyên chủ đã đi rồi, người tỉnh lại là Khương Ly.
Khương Ly bình tĩnh cười nói: “Lúc đó tình thế cấp bách, tôi cũng không còn cách nào khác.”
Dưới tình huống nguy hiểm như thế, nếu không phải nguyên thân dứt khoát hành động chắc hẳn tất cả mọi người sẽ phải bỏ mạng.
Kelly biết cậu nói không sai, nhưng người bạn tốt của cô suýt chút nữa mất mạng đấy! Cô nghĩ mà sợ, mắng thêm vài câu rồi mới chịu nói Khương Ly nghe tình hình cơ thể cậu lúc này.
Về chuyện tuyến thể Khương Ly đã nghe Syl nói, gật đầu: “Tôi biết rồi.”
Kelly im lặng một hồi, lo lắng hỏi: “Vậy giờ cậu định thế nào?”
“Phải chờ lệnh của chỉ huy trước đã.” Khương Ly nói, cậu bước xuống giường hoạt động cho cơ thể tê mỏi thoải mái hơn: “Cô đã trình báo giúp tôi rồi phải không?”
Kelly gật đầu, chuyện này không thể che giấu.
“Tôi biết rồi.” Khương Ly gật đầu.
Là Omega nhưng thân phận của Khương Ly vẫn là Thiếu tá quân đội Đế quốc, giờ cậu không thể đi đâu, chỉ có thể ở bệnh viện chờ lệnh cấp trên.
Sau khi tình hình của Khương Ly được báo cáo lên trên, rất nhanh đã có người xuống kiểm tra, sau khi xác định được thì đưa cậu về nhà.
Quân đội để lại hai Beta chăm sóc Khương Ly, nói là chăm sóc, nhưng thực ra là để theo dõi giám thị.
Kêu mãi không thấy hệ thống đâu, Khương Ly lại hoàn toàn không biết gì về đối tượng theo đuổi của mình cả, vậy nên cậu đành tùy cơ ứng biến thôi.
Sau mười ngày nằm mốc ở nhà, Khương Ly nhận được thư bổ nhiệm tới làm huấn luyện viên cho tân sinh viên khu D Học viện Quân sự Đế quốc.
Học viện Quân sự Đế quốc chia làm 4 khu A, B, C, D.
Khu A là nơi tập trung những học viên ưu tú nhất của học viện, tất cả đều là những Alpha mạnh mẽ nhất. Khu B xếp thứ 2, khu C xếp thứ 3 và khu D là kém nhất.
Học viên khu D tụ tập toàn con ông cháu cha hoàng thân quốc thích, nghe nói năm nay nhập học mỗi 20 người nhưng khai giảng chưa đầy nửa tháng đã liên tục đổi hai huấn luyện viên, nghe nói các huấn luyện viên là tự động xin từ chức.
. . . . . . . . .
Học viện Quân sự Đế quốc, ký túc xá khu D.
Giày quân dụng đen giẫm trên mặt đất, phát ra tiếng bước chân nhẹ nhàng dọc hành lang yên tĩnh.
Bước chân tới phòng 201 thì dừng lại, chìa khóa lách cách vang lên, cửa bật mở. Bên trong là mấy người dang tay dang chân ngủ say sưa.
Ánh mắt đảo quanh một vòng, Khương Ly lười gọi từng người, trực tiếp cầm còi dùng sức thổi một hơi.
Tiếng còi chói tai đột nhiên vang vọng khắp phòng, mấy người đang ngủ ngon bị dọa tới mức ngồi bật dậy.
“ĐM đứa chó chết nào . . .”
Một người đang định mở miệng chửi bớt, nhưng sau thấy rõ Khương Ly là ai thì nuốt câu còn lại vào trong, sửng sốt: “Thiếu . . . thiếu tá Khương?”
Khương Ly nghịch còi trong tay: “Cho mọi người năm phút, sau năm phút tất cả tập hợp tại sân huấn luyện.”
Cậu nói xong định rời đi ngay, nhưng lúc xoay người ánh mắt vô tình rơi xuống chiếc giường trong cùng, ấy thế người trên đó vẫn còn ngủ say.
Có người để ý tầm mắt cậu, vội gọi người trên giường kia: “Anh Hành, dậy mau.”
Lục Hành đeo bịt tai nên không nghe thấy gì.
Khương Ly giơ tay ngăn người đang gọi lại, cậu bước tới, dừng bên mép giường Lục Hành rồi nhấc chân đá đá hắn: “Dậy.”
Lục Hành trở mình, ôm chăn định ngủ tiếp.
Khương Ly thu chân, khởi động khớp tay. Dưới vẻ mặt trợn mắt há mồm của mấy người xung quanh, cậu đấm thẳng xuống tặng cho giường Lục Hành một cái lỗ thật to.
“Ầm ——” một tiếng, Lục Hành giật bắn mình, hắn dựa người vào tường, vừa mở mắt đã thấy Khương Ly đứng ngược sáng, từ trên cao nhìn xuống hắn, lạnh lùng nói: “Phế vật! Muốn ngủ nữa thì để tôi cho an giấc ngàn thu luôn.”
Lục Hành: “. . .”
Người say sưa ngủ trên giường, đấm từ trên trời rơi xuống, thiếu chút nữa hù chết hắn rồi.
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.