Chương 15: Tạm Chấp Nhận Được (2)
Sơn Trung Khô Cốt
02/05/2024
Giống như là Lưu Ly tiên tử đã xác nhận ngay tại bên trong phủ đệ này có yêu nhân của Huyết Ma Đạo, hơn nữa lại ở ngay bên cạnh Ngô tổng binh.
Ngô tổng binh mập mạp đổ mồ hôi đầy đầu, ông ta nhìn thấy Lưu Ly tiên tử đến thì mừng rỡ giống như nhìn thấy quân cứu viện vậy. Sau khi nghe được yêu cầu của Lưu Ly tiên tử thì Ngô tổng binh không hề do dự mà lập tức làm theo.
Rất nhanh toàn bộ nha hoàn, người hầu, bao gồm cả những nữ quyến như hoa như ngọc cũng được gọi đến hết. Lúc mọi người đi ra thì Ngô tổng binh có đỡ một phu nhân mà ông ta sủng ái nhất ra.
Ánh mắt của Lưu Ly tiên tử trở nên lạnh lẽo, tiên kiếm sau lưng ngay lập tức bay ra khỏi vỏ…
“Cuối cùng cũng kết thúc.”
Trên giường gỗ cứng ngắt, Lý Mộc Dương thở phào một hơi, hắn mở mắt ra vươn vai một cái. Thế mà Ma Tu của thành Lâu Sơn lại ẩn nấp ngay bên cạnh Ngô tổng binh. Lưu Ly tiên tử vừa nhìn thấy đã lập tức xuất kiếm, mặc dù tên đó tránh được nhưng bên cạnh vẫn còn một Lý Mộc Dương.
Hắn trực tiếp kích hoạt kỹ năng “phúc trung tàng kiếm”, Lý Mộc Dương phun ra một thanh kiếm nhẹ nhàng xuyên qua cơ thể Ma Tu, đồng thời còn kích hoạt 50% Tức Tử Khái Suất khiến Ma Tu kia chết ngay tại chỗ.
“Huấn luyện tân thủ… thông qua bí ẩn thành Lâu Sơn.”
“Người dẫn đường… Tử vong.”
“Lưu Ly tiên tử… bị thương nhẹ.”
“Hung thủ thật phía sau… tử vong.”
“Xét duyện cấp độ vượt ải: B (Tạm được).”
“Ngươi dựa vào phản ứng nhanh nhạy, thực lực mạnh mẽ, thiên phú vô địch đã thành công tiêu diệt nguyên nhân đại loạn trong thành Lâu Sơn, cứu giúp sinh linh cả thành nên có công đức vô lượng. Nhưng cái chết của hung thủ thật đứng đằng sau đã che đậy bí ẩn về sự hỗn loạn trong thành Lâu Sơn và sự biến mất của thuật sĩ Trương Đại Ngưu của Khâm Thiên Giám. Mọi thứ đang bị che phủ bởi một tầng sương mù và không thể khám phá thêm được nữa, kết quả cũng chỉ có thể là tạm chấp nhận được.”
“Có muốn nhận lấy phần thưởng vượt ải không?”
“Phần thưởng hiện có (chọn một trong ba): (Tàn Thiên, Phàm Phẩm Phi Kiếm, hai trăm cân linh thực.”
“Kí chủ chú ý, sau khi nhận phần thưởng thì cấp độ hướng dẫn sẽ kết thúc và không thể tiến vào được nữa.”
Lý Mộc Dương chớp mắt, hắn hơi kinh ngạc nhìn những hàng thông tin nổi trôi trước tầm mắt của mình.
Đầu tiên hắn kinh ngạc vì trong ba thứ này chỉ được chọn một… nhưng tất cả đều là thứ tốt.
Một bản bí kíp tu hành, một món pháp bảo, hay là hai trăm cân linh thực… bất luận là thứ nào trong ba thứ này thì cũng đều là thứ mà cấp độ thấp như Lý Mộc Dương đang cần.
Hắn không có bí kíp tu hành cấp cao nào ở Luyện Ma Tông, cũng không hề có pháp bảo phòng thân nào nên hắn đã định trước chính là một tên tạp dịch, thậm chí linh thực cũng không đủ ăn.
Nếu nhận bản bí kiếp tu hành thì tu vi của hắn sẽ tăng lên, nói không chừng có có cơ hội tiến vào nội môn.
Mà hai trăm cân linh thực cũng đủ cho hắn ăn trong nửa năm, vừa đúng lúc giúp hắn giải quyết vấn đề cấp bách.
Nhưng mà mặc dù phần thưởng khiến lòng người cảm động nhưng hắn lại không nhận. Bởi vì lần vượt ải này điểm quá thấp, chỉ có cấp B (tạm được) thôi.
Có lẽ nếu hắn vượt ải với số điểm cao hơn thì phần thưởng cũng có thể mạnh hơn chăng?
Nghĩ như vậy thì Lý Mộc Dương thở dài một cái, hắn nhắm mắt lại rồi lại nằm lên giường gỗ lần nữa.
Cùng các tiên tử chơi trò chơi, khởi động lần nữa!
Lần này tải xong khiến hắn nhẹ nhõm hơn nhiều. Lý Mộc Dương trực tiếp lựa chọn lưu trữ cuối cùng.
“Màn cuối: Bái kiến Tổng binh thành Lâu Sơn.”
Sau khi tải xong thì Lý Mộc Dương mở mắt ra, hắn nhìn thấy mấy tên binh lính được trang bị vũ trang đầy đủ đang chặn phía trước hắn. Lưu Ly tiên tử ở bên cạnh với ánh mắt đầy bi thương.
“Triệu đại nhân…”
Vị Lưu Ly tiên tử này có thể vì mất đi cố nhân mà bi thương như vậy.
Quá trình tiếp theo cũng giống y như vậy, không vì khoảnh khắc người chỉ đường chết đi mà quá đau lòng, sau đó họ đến phủ đệ của tổng binh thành Lâu Sơn, nơi mà thủ phạm đằng sau đang lẩn trốn.
Sau khi bị các binh sĩ bao vây thì Lưu Ly tiên tử lại xưng tên họ, ngay lập tức có người ra dẫn đường.
Lý Mộc Dương và Lưu Ly tiên tử đi theo sau người dẫn đường rồi đi xuyên mà hàng phòng ngự nghiêm ngặt của phủ Tổng binh thành Lâu Sơn, khi vào trong phủ đệ thì họ gặp Ngô tổng binh đầu đổ đầy mồ hôi, gấp gáp đến mức sức đầu mẻ trán.
Lưu Ly tiên tử xin Ngô tổng binh gọi hết gia quyến đến đây rồi đưa họ ra ngoài sân viện. Lần này vị phu nhân mà Ngô tổng binh sủng ái nhất được nha hoàn dìu ra, lúc Lưu Ly tiên tử xác định đây chính là Ma Tu nên đồng thời Lý Mộc Dương cũng ra tay.
Ngô tổng binh mập mạp đổ mồ hôi đầy đầu, ông ta nhìn thấy Lưu Ly tiên tử đến thì mừng rỡ giống như nhìn thấy quân cứu viện vậy. Sau khi nghe được yêu cầu của Lưu Ly tiên tử thì Ngô tổng binh không hề do dự mà lập tức làm theo.
Rất nhanh toàn bộ nha hoàn, người hầu, bao gồm cả những nữ quyến như hoa như ngọc cũng được gọi đến hết. Lúc mọi người đi ra thì Ngô tổng binh có đỡ một phu nhân mà ông ta sủng ái nhất ra.
Ánh mắt của Lưu Ly tiên tử trở nên lạnh lẽo, tiên kiếm sau lưng ngay lập tức bay ra khỏi vỏ…
“Cuối cùng cũng kết thúc.”
Trên giường gỗ cứng ngắt, Lý Mộc Dương thở phào một hơi, hắn mở mắt ra vươn vai một cái. Thế mà Ma Tu của thành Lâu Sơn lại ẩn nấp ngay bên cạnh Ngô tổng binh. Lưu Ly tiên tử vừa nhìn thấy đã lập tức xuất kiếm, mặc dù tên đó tránh được nhưng bên cạnh vẫn còn một Lý Mộc Dương.
Hắn trực tiếp kích hoạt kỹ năng “phúc trung tàng kiếm”, Lý Mộc Dương phun ra một thanh kiếm nhẹ nhàng xuyên qua cơ thể Ma Tu, đồng thời còn kích hoạt 50% Tức Tử Khái Suất khiến Ma Tu kia chết ngay tại chỗ.
“Huấn luyện tân thủ… thông qua bí ẩn thành Lâu Sơn.”
“Người dẫn đường… Tử vong.”
“Lưu Ly tiên tử… bị thương nhẹ.”
“Hung thủ thật phía sau… tử vong.”
“Xét duyện cấp độ vượt ải: B (Tạm được).”
“Ngươi dựa vào phản ứng nhanh nhạy, thực lực mạnh mẽ, thiên phú vô địch đã thành công tiêu diệt nguyên nhân đại loạn trong thành Lâu Sơn, cứu giúp sinh linh cả thành nên có công đức vô lượng. Nhưng cái chết của hung thủ thật đứng đằng sau đã che đậy bí ẩn về sự hỗn loạn trong thành Lâu Sơn và sự biến mất của thuật sĩ Trương Đại Ngưu của Khâm Thiên Giám. Mọi thứ đang bị che phủ bởi một tầng sương mù và không thể khám phá thêm được nữa, kết quả cũng chỉ có thể là tạm chấp nhận được.”
“Có muốn nhận lấy phần thưởng vượt ải không?”
“Phần thưởng hiện có (chọn một trong ba): (Tàn Thiên, Phàm Phẩm Phi Kiếm, hai trăm cân linh thực.”
“Kí chủ chú ý, sau khi nhận phần thưởng thì cấp độ hướng dẫn sẽ kết thúc và không thể tiến vào được nữa.”
Lý Mộc Dương chớp mắt, hắn hơi kinh ngạc nhìn những hàng thông tin nổi trôi trước tầm mắt của mình.
Đầu tiên hắn kinh ngạc vì trong ba thứ này chỉ được chọn một… nhưng tất cả đều là thứ tốt.
Một bản bí kíp tu hành, một món pháp bảo, hay là hai trăm cân linh thực… bất luận là thứ nào trong ba thứ này thì cũng đều là thứ mà cấp độ thấp như Lý Mộc Dương đang cần.
Hắn không có bí kíp tu hành cấp cao nào ở Luyện Ma Tông, cũng không hề có pháp bảo phòng thân nào nên hắn đã định trước chính là một tên tạp dịch, thậm chí linh thực cũng không đủ ăn.
Nếu nhận bản bí kiếp tu hành thì tu vi của hắn sẽ tăng lên, nói không chừng có có cơ hội tiến vào nội môn.
Mà hai trăm cân linh thực cũng đủ cho hắn ăn trong nửa năm, vừa đúng lúc giúp hắn giải quyết vấn đề cấp bách.
Nhưng mà mặc dù phần thưởng khiến lòng người cảm động nhưng hắn lại không nhận. Bởi vì lần vượt ải này điểm quá thấp, chỉ có cấp B (tạm được) thôi.
Có lẽ nếu hắn vượt ải với số điểm cao hơn thì phần thưởng cũng có thể mạnh hơn chăng?
Nghĩ như vậy thì Lý Mộc Dương thở dài một cái, hắn nhắm mắt lại rồi lại nằm lên giường gỗ lần nữa.
Cùng các tiên tử chơi trò chơi, khởi động lần nữa!
Lần này tải xong khiến hắn nhẹ nhõm hơn nhiều. Lý Mộc Dương trực tiếp lựa chọn lưu trữ cuối cùng.
“Màn cuối: Bái kiến Tổng binh thành Lâu Sơn.”
Sau khi tải xong thì Lý Mộc Dương mở mắt ra, hắn nhìn thấy mấy tên binh lính được trang bị vũ trang đầy đủ đang chặn phía trước hắn. Lưu Ly tiên tử ở bên cạnh với ánh mắt đầy bi thương.
“Triệu đại nhân…”
Vị Lưu Ly tiên tử này có thể vì mất đi cố nhân mà bi thương như vậy.
Quá trình tiếp theo cũng giống y như vậy, không vì khoảnh khắc người chỉ đường chết đi mà quá đau lòng, sau đó họ đến phủ đệ của tổng binh thành Lâu Sơn, nơi mà thủ phạm đằng sau đang lẩn trốn.
Sau khi bị các binh sĩ bao vây thì Lưu Ly tiên tử lại xưng tên họ, ngay lập tức có người ra dẫn đường.
Lý Mộc Dương và Lưu Ly tiên tử đi theo sau người dẫn đường rồi đi xuyên mà hàng phòng ngự nghiêm ngặt của phủ Tổng binh thành Lâu Sơn, khi vào trong phủ đệ thì họ gặp Ngô tổng binh đầu đổ đầy mồ hôi, gấp gáp đến mức sức đầu mẻ trán.
Lưu Ly tiên tử xin Ngô tổng binh gọi hết gia quyến đến đây rồi đưa họ ra ngoài sân viện. Lần này vị phu nhân mà Ngô tổng binh sủng ái nhất được nha hoàn dìu ra, lúc Lưu Ly tiên tử xác định đây chính là Ma Tu nên đồng thời Lý Mộc Dương cũng ra tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.