Chương 105: Chỉ biết hận hắn
Cáp Khiếm Huynh
14/07/2024
Edit: Kazuo
Cố Phi ngồi ở mép giường, nhẹ nhàng đưa tay lau từng giọt nước mắt chảy ra từ mắt Chu Lẫm.
Chu Lẫm đeo mặt nạ dưỡng khí, hơi thở mong manh. Từ trước tới giờ đều là bộ dáng quật cường kiêu ngạo, đây lần đầu tiên hắn yếu ớt đến mức dường như chỉ cần chạm vào một cái là tan biến ngay, khuôn mặt không còn chút huyết sắc, không còn vẻ rực rỡ như xưa, giống như một vũng nước đọng sẽ vĩnh viễn yên lặng.
Niềm vui và nỗi buồn của Cố Phi đều theo sát Chu Lẫm, vì vậy khi thuộc hạ của cậu mang Chu Lẫm người đầy máu như sắp chết quay về, Cố Phi thiếu chút nữa ngất đi.
Nỗi sợ hãi mất đi Chu Lẫm đã dày vò Cố Phi thật lâu, cảm giác trái tim cậu bỗng chìm xuống giống như đang ở trong một hầm băng tối tăm và âm u.
Cố Phi sợ nếu không để ý tới Chu Lẫm, hắn sẽ thật sự rời xa cậu, cho nên ánh mắt không hề rời khỏi Chu Lẫm. Thẳng đến khi có người gõ cửa, Cố Phi mới lau nước mắt trên mặt, bước ra ngoài với vẻ mặt thất thần.
“Thiếu gia, đã điều tra ra.” Người tới cúi đầu cung kính đối với Cố Phi nói.
Cố Phi cau mày, theo bản năng nắm chặt tay, “Nói.”
“Vâng, thiếu gia.” Người đàn ông gật đầu và tiếp tục nói, “Chu thiếu gia dường như muốn cứu ngài nên liều mình đánh cắp tài liệu mật của Lý Hàn Phong, kết quả bị phát hiện và bị nhốt. Sau đó, không rõ vì lý do gì lại thả Chu thiếu gia ra, cuối cùng khi bị người của mình phát hiện, Chu thiếu gia đã bị thương nặng nằm bên bờ sông.”
“Nói cách khác chính Lý Hàn Phong là tên cầm đầu làm Chu Lẫm thành như thế này.” Giọng nói của Cố Phi mang theo một tia căm hận, cậu hối hận vì đã không lập tức đem Chu Mặc rời khỏi Lý Hàn Phong. Cậu rõ ràng biết sự tàn nhẫn của người đàn ông đó nhưng lại can tâm tình nguyện để cho Chu Lẫm rời khỏi cậu.
Cố Phi trở lại phòng bệnh, vẫn yên lặng ngồi bên giường thận trọng nắm tay Chu Lẫm như thể nắm cả thế giới.
Cố Phi không muốn Chu Lẫm phải chịu bất cứ tổn thương nào, cậu thà rằng chính mình đang nằm trên giường bệnh vào lúc này.
Bất cứ ai làm tổn thương Chu Liễm đều phải chết. Hoàng Ngụy cũng như vậy, tất nhiên Lý Hàn Phong cũng không ngoại lệ.
Không biết qua bao lâu, Lý Hàn Uy đẩy cửa bước vào liền nhìn thấy Chu Lẫm nằm trên giường sắc mặt tái nhợt, Cố Phi đang vươn tay nhẹ nhàng vén tóc trên trán Chu Lẫm.
Khóe miệng Lý Hàn Uy nhếch lên một nụ cười giảo hoạt, ngay sau đó lại ẩn đi. Hắn biết mục đích của hắn đã đạt được.
Cố Phi và Lý Hàn Phong sẽ đối đầu với nhau.
“Tôi nghe bác sĩ nói hắn ta không chỉ bị gãy xương toàn thân mà còn bị đâm hai nhát, trước mắt tính mạng bất cứ lúc nào cũng sẽ gặp nguy hiểm.” Lý Hàn Uy đi đến phía sau Cố Phi giọng, nói trầm thấp giống như đang lo lắng, nhưng cũng như thể hắn đang cố tình nói cho Cố Phi về tội ác của Lý Hàn Phong đã gây ra đối với Chu Lẫm.
“Anh không cần lặp lại những lời này.” Cố Phi không quay đầu lại lạnh lùng nói.
“Vậy cậu định làm gì tiếp theo?” Lý Hàn Uy ngập ngừng hỏi. Thực chất muốn đánh bại Lý Hàn Phong, hắn phải mượn thế lực của Cố Phi.
Cố Phi đột nhiên đứng lên, quay người tức giận nhìn Lý Hàn Uy, “Tôi không định nói cho anh biết kế hoạch của tôi. Lẫm trở thành thế này anh cũng không thoát khỏi có liên quan.”
“Là Lý Hàn Phong đã đánh hắn thành thế này, không phải tôi.” Lý Hàn Uy nói.
“Ha ha.” Cố Phi cười lạnh một tiếng, “Anh cho rằng tôi không biết sao, mục đích thực sự để Chu Lẫm trộm danh sách là muốn để cho Chu Lẫm bị bại bộ, vậy mà anh còn dùng tính mạng của tôi để uy hiếp cậy ấy không được nói cho ai biết, căn bản ngay từ đầu anh đã muốn Lý Hàn Phong giết cậu ấy phải không? ”Giọng của Cố Phi đột nhiên trở nên lớn hơn rất nhiều, trong mắt cậu tràn đầy nước mắt hối hận. Cậu không nên tin vào Lý Hàn Uy, cũng không nên ủng hộ kế hoạch dùng Chu Lẫm để đối đầu với Lý Hàn Phong.
Lý Hàn Uy bất ngờ nắm lấy cổ áo của Cố Phi, đem Cố Phi áp vào tường.
“Đúng vậy.” Lý Hàn Uy vẻ mặt dữ tợn nói, “Mục đích thực sự của tôi là để cho Lý Hàn Phong giết Chu Lẫm. Chỉ cần Chu Lẫm bị Lý Hàn Phong giết, cậu nhất định sẽ cá chết lưới rách với Lý Hàn Phong, lúc đó tôi chỉ cần ngư ông đắc lợi là đủ.”
“Đồ khốn!” Cố Phi lớn tiếng chửi bới, giơ tay lên tát một cái thật mạnh vào mặt Lý Hàn Uy.
Sau khi Lý Hàn Uy nhận một cái tát vào mặt của Cố Phi, nụ cười của hắn bỗng trở nên đáng sợ hơn, lực độ trong tay càng ngày càng mạnh, đem Cố Phi áp ở trên tường nhấc lên.
“Tôi là một tên khốn?” Vẻ mặt của Lý Hàn Uy gần như vặn vẹo, “Vậy cậu thì sao? Chẳng phải lúc trước cậu là người muốn diễn cảnh này lắm sao, như thế nào vì để bản thân thoải mái mà đem toàn bộ trách nhiệm phủi sạch sẽ.”
“Anh nói… nói bậy, tôi muốn chấm dứt mọi thỏa thuận với… với anh.” Cố Phi đá chân khó khăn nói, Lý Hàn Uy buông lỏng tay ra, Cố Phi liền trượt xuống đất ôm cổ không ngừng kho khan.
Lý Hàn Uy ngồi xuống phẫn nộ nhìn Cố Phi.
“Cậu muốn chấm dứt thỏa thuận? Có thể.” Lý Hàn Uy cười gian xảo nói tiếp, “Cậu nói xem nếu Chu Lẫm tỉnh lại và biết mọi chuyện đều do người mà hắn quan tâm nhất lên kế hoạch, cậu nói thử hắn sẽ nghĩ như thế nào?”
Khi Cố Phi nghe lời này, trái tim của cậu như bị nhúng vào chậu nước đá, nỗi sợ hãi bị Chu Lẫm ghét bỏ còn mãnh liệt hơn cả việc mất đi Chu Lẫm.
“Đây là lý do tại sao anh dám động thủ với tôi?” Cố Phi chậm rãi từ trên mặt đất đứng lên, lạnh lùng nhìn Lý Hàn Uy.
Lý Hàn Uy duỗi ngón trỏ nhẹ nhàng vuốt ve xương quai xanh của Cố Phi, cười nói: “Phải biết rằng điều cấm kỵ trong cuộc chiến giữa các băng nhóm xã hội đen là bị vạch trần điểm yếu của bản thân, Lý Hàn Phong bị Lý Cừu đánh trọng thương cũng vì điều này, và cậu cũng không ngoại lệ.”
“Anh có biết chọc tức tôi sẽ có kết cục gì không?” Cố Phi bắt lấy cái tay đang làm loạn của Lý Hàn Uy, sắc mặt dần trở nên sát khí.
“Cái gì? Đe dọa tôi?” Lý Hàn Uy híp mắt, “Vậy thì tôi nên nói thật cho Chu Lẫm biết cậu là một kẻ tâm cơ như thế nào, nhân tiện còn nói cho hắn ta biết người luôn đồng hành cùng thực chất đã phản bội hắn mấy năm trước.”
Sắc mặt Cố Phi lập tức tái nhợt, không thể tin được nhìn Lý Hàn Uy, “Anh... anh làm sao... làm sao biết?”
Lý Hàn Uy mỉm cười đến gần Cố Phi, cảm nhận được sự run rẩy của cơ thể cậu, hắn hài lòng hôn lên đôi môi của Cố Phi.
“Tôi sớm đã biết.” Tay của Lý Hàn Uy dễ dàng thoát khỏi tay Cố Phi, nhanh chóng vòng qua thò vào trong áo của cậu, “Cậu dựa theo mệnh lệnh của phụ thân, lợi dụng sự tin tưởng của Chu Lẫm đối với cậu để tìm được nội dung của năm bản thiết kế, sau đó bán chúng cho các nước Đông Âu.”
Nhìn vẻ mặt ngày càng tái nhợt của Cố Phi, Lý Hàn Uy nhếch khóe miệng, cúi đầu hôn lên môi Cố Phi. Cố Phi cố hết sức đẩy ra, nhưng Lý Hàn Uy lại đè chặt đầu cậu không chịu buông ra.
Lý Hàn Uy biết Cố Phi là người mà hắn không dám động vào, nhưng chỉ cần hắn lợi dụng tốt nỗi sợ hãi trong lòng người đàn ông này, hắn có thể khống chế cậu ta một cách dễ dàng. Cố Phi tuy rằng thông minh nhưng lại không quyết đoán và tàn nhẫn như Lý Hàn Phong, chỉ cần giờ phút này cậu vẫn coi trọng người đàn ông trên giường bệnh quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác, Lý Hàn Uy tin tưởng có thể điều khiển Cố Phi trong tay mình.
Cố Phi cắn môi Lý Hàn Uy mới có thể đẩy hắn ta ra, nhưng mặt cậu đã tái nhợt đi. Bởi vì Cố Phi không bao giờ nghĩ tới nỗi sợ hãi khi Chu Lẫm biết mọi chuyện lại bị Lý Hàn Uy nắm rõ.
Lý Hàn Uy lau vết máu trên môi, không khỏi cười gian nói: “Chu Lẫm hẳn là không biết cậu làm ra chuyện như vậy. Muốn đối phó tôi, tôi đương nhiên không phải đối thủ của ngươi. Nhưng tốt hơn hết cậu nên biết tôi đã đem chuyện này nói cho một thuộc hạ của tôi, nếu cậu giết tôi, Chu Lẫm vẫn sẽ biết tất cả.”
Sau khi Lý Hàn Uy nói xong, sát khí trên mặt Cố Phi quả nhiên biến mất, cậu ngồi trên mặt đất dựa vào bức tường trắng như thể vô cùng mệt mỏi.
Lý Hàn Uy ngồi xuống, một tay nâng cằm Cố Phi, thấp giọng nói: “Tối nay tôi sẽ đợi cậu ở biệt thự, đừng đến muộn.” Nói xong, Lý Hàn Uy hôn môi Cố Phi mới hài lòng rời khỏi phòng bệnh.
Trận chiến này, Lý Hàn Uy hắn giành chiến thắng.
Rất lâu sau khi Lý Hàn Uy rời đi, Cố Phi mới từ trên mặt đất chậm rãi đứng dậy đi đến bên giường, đưa tay vuốt nhẹ khuôn mặt của Chu Lẫm, lẩm bẩm trong miệng, “Lẫm, tôi xin lỗi, tôi chỉ luôn muốn bồi cậu mọi lúc, thật xin lỗi.”
Edit: Kazuo
____________________________
Trải qua giám định, Lý Hàn Phong biết được vũng máu lớn bên sông đúng là của Chu Lẫm.
Lý Hàn Phong phái người đi tìm Chu Lẫm, nhưng một ngày, hai ngày rồi ba ngày vẫn không có tin tức.
Mọi thứ về Chu Lẫm như bốc hơi trong tích tắc, dù hắn có tìm kiếm bao nhiêu cũng vô ích.
Bởi vì Lý Hàn Phong đã hạ lệnh là sống phải thấy người, chết phải thấy xác, vì vậy cho dù phí công như thế nào, người của Lý Hàn Phong vẫn không dám ngừng tìm kiếm Chu Lẫm. Nhìn vào thái độ quyết tâm của chủ nhân giống như có đào xuống ba tấc đất cũng phải tìm được người đàn ông kia.
Lý Hàn Phong đã tưởng tượng ra vô số khả năng, nhưng hắn không thể đoán ra được ai sẽ đánh Chu Lẫm thành như vậy. Bắt Chu Lẫm đi tức là cậu ta vẫn còn sống, nhưng nếu muốn bắt Chu Lẫm thì lấy lý do gì lại đánh cậu như vậy?
Xem ra chỉ có một khả năng, người đánh Chu Lẫm và người bắt Chu Lẫm chính là hai đám người khác nhau.
Lý Hàn Phong phát hiện căn bản mình không thể bình tĩnh lại được, giờ phút này chỉ muốn biết Chu Lẫm bị thương như thế nào, trong đầu Lý Hàn Phong luôn hiện lên vết máu chói lóa, khiến Lý Hàn Phong lúc nào cũng phải nhắc nhở lúc này Chu Lẫm có bao nhiêu thống khổ.
Trong khi Lý Hàn Phong đang cố gắng hết sức để tìm Chu Lẫm, hắn lại nhận được mệnh lệnh từ Lý Cừu, thông báo rằng trong vòng ba ngày hắn phải trở lại Thượng Nguyệt Bang ở Mỹ để giúp giải quyết tranh chấp giữa Thượng Nguyệt Bang và Hồng Viêm Đường.
Mà Lý Hàn Uy và Lý Hàn Vũ đều đồng dạng quay về.
Để chính mình có thể thuận lợi phá hủy Thượng Nguyệt Bang, Lý Hàn Phong biết giờ phút này không thể công khai đối đầu với Lý Cừu, vì vậy hắn đành phải giao lại việc tìm kiếm Chu Lẫm cho Âu Dương Quyết. Trước khi rời đi còn không quên uy hiếp Âu Dương Quyết một lần nữa, cho đến khi Âu Dương Quyết thực sự bị dọa sợ mới chịu rời đi.
Khi Lý Hàn Uy nhận được mệnh lệnh, điều đầu tiên nghĩ đến là kế hoạch hạ bệ Lý Hàn Phong phải hoãn lại. Tuy nhiên, việc quay trở lại Mỹ đối với Lý Hàn Uy là điều tốt, vì lực lượng chính của hắn là ở Mỹ, mà Lý Hàn Phong sau khi quay về chắc chắn sẽ bị Lý Cừu áp chế.
Lý Hàn Uy rất khó chịu vì không thể làm Cố Phi một cách thuận lợi, bởi vì Chu Lẫm còn hôn mê, Cố Phi không lo lắng Lý Hàn Uy sẽ nói mọi chuyện cho Chu Lẫm biết. Tuy nhiên, Lý Hàn Uy cũng không cần phải quá lo, bởi vì chỉ cần Cố Phi và hắn còn chung mục đích, thì việc đánh bại Lý Hàn Phong sẽ là một ngày không xa.
Cố Phi cũng mang theo Chu Lẫm trở về Mỹ, bảo vệ hắn dưới quyền lực của chính mình, đương nhiên ngay sau khi trở về Mỹ liền đem Chu Lẫm đi trị liệu. Thời điểm Cố Phi biết Lý Hàn Phong trở về Mỹ đã là ngày hôm sau.
Bất quá Cố Phi cũng không lo lắng Chu Lẫm sẽ chọn ở bên Lý Hàn Phong, bởi vì Cố Phi tin rằng Chu Lẫm sẽ không bao giờ thích một người đàn ông đã làm tổn thương mình nặng nề như vậy.
Hắn chỉ biết hận Lý Hàn Phong.
Cố Phi ngồi ở mép giường, nhẹ nhàng đưa tay lau từng giọt nước mắt chảy ra từ mắt Chu Lẫm.
Chu Lẫm đeo mặt nạ dưỡng khí, hơi thở mong manh. Từ trước tới giờ đều là bộ dáng quật cường kiêu ngạo, đây lần đầu tiên hắn yếu ớt đến mức dường như chỉ cần chạm vào một cái là tan biến ngay, khuôn mặt không còn chút huyết sắc, không còn vẻ rực rỡ như xưa, giống như một vũng nước đọng sẽ vĩnh viễn yên lặng.
Niềm vui và nỗi buồn của Cố Phi đều theo sát Chu Lẫm, vì vậy khi thuộc hạ của cậu mang Chu Lẫm người đầy máu như sắp chết quay về, Cố Phi thiếu chút nữa ngất đi.
Nỗi sợ hãi mất đi Chu Lẫm đã dày vò Cố Phi thật lâu, cảm giác trái tim cậu bỗng chìm xuống giống như đang ở trong một hầm băng tối tăm và âm u.
Cố Phi sợ nếu không để ý tới Chu Lẫm, hắn sẽ thật sự rời xa cậu, cho nên ánh mắt không hề rời khỏi Chu Lẫm. Thẳng đến khi có người gõ cửa, Cố Phi mới lau nước mắt trên mặt, bước ra ngoài với vẻ mặt thất thần.
“Thiếu gia, đã điều tra ra.” Người tới cúi đầu cung kính đối với Cố Phi nói.
Cố Phi cau mày, theo bản năng nắm chặt tay, “Nói.”
“Vâng, thiếu gia.” Người đàn ông gật đầu và tiếp tục nói, “Chu thiếu gia dường như muốn cứu ngài nên liều mình đánh cắp tài liệu mật của Lý Hàn Phong, kết quả bị phát hiện và bị nhốt. Sau đó, không rõ vì lý do gì lại thả Chu thiếu gia ra, cuối cùng khi bị người của mình phát hiện, Chu thiếu gia đã bị thương nặng nằm bên bờ sông.”
“Nói cách khác chính Lý Hàn Phong là tên cầm đầu làm Chu Lẫm thành như thế này.” Giọng nói của Cố Phi mang theo một tia căm hận, cậu hối hận vì đã không lập tức đem Chu Mặc rời khỏi Lý Hàn Phong. Cậu rõ ràng biết sự tàn nhẫn của người đàn ông đó nhưng lại can tâm tình nguyện để cho Chu Lẫm rời khỏi cậu.
Cố Phi trở lại phòng bệnh, vẫn yên lặng ngồi bên giường thận trọng nắm tay Chu Lẫm như thể nắm cả thế giới.
Cố Phi không muốn Chu Lẫm phải chịu bất cứ tổn thương nào, cậu thà rằng chính mình đang nằm trên giường bệnh vào lúc này.
Bất cứ ai làm tổn thương Chu Liễm đều phải chết. Hoàng Ngụy cũng như vậy, tất nhiên Lý Hàn Phong cũng không ngoại lệ.
Không biết qua bao lâu, Lý Hàn Uy đẩy cửa bước vào liền nhìn thấy Chu Lẫm nằm trên giường sắc mặt tái nhợt, Cố Phi đang vươn tay nhẹ nhàng vén tóc trên trán Chu Lẫm.
Khóe miệng Lý Hàn Uy nhếch lên một nụ cười giảo hoạt, ngay sau đó lại ẩn đi. Hắn biết mục đích của hắn đã đạt được.
Cố Phi và Lý Hàn Phong sẽ đối đầu với nhau.
“Tôi nghe bác sĩ nói hắn ta không chỉ bị gãy xương toàn thân mà còn bị đâm hai nhát, trước mắt tính mạng bất cứ lúc nào cũng sẽ gặp nguy hiểm.” Lý Hàn Uy đi đến phía sau Cố Phi giọng, nói trầm thấp giống như đang lo lắng, nhưng cũng như thể hắn đang cố tình nói cho Cố Phi về tội ác của Lý Hàn Phong đã gây ra đối với Chu Lẫm.
“Anh không cần lặp lại những lời này.” Cố Phi không quay đầu lại lạnh lùng nói.
“Vậy cậu định làm gì tiếp theo?” Lý Hàn Uy ngập ngừng hỏi. Thực chất muốn đánh bại Lý Hàn Phong, hắn phải mượn thế lực của Cố Phi.
Cố Phi đột nhiên đứng lên, quay người tức giận nhìn Lý Hàn Uy, “Tôi không định nói cho anh biết kế hoạch của tôi. Lẫm trở thành thế này anh cũng không thoát khỏi có liên quan.”
“Là Lý Hàn Phong đã đánh hắn thành thế này, không phải tôi.” Lý Hàn Uy nói.
“Ha ha.” Cố Phi cười lạnh một tiếng, “Anh cho rằng tôi không biết sao, mục đích thực sự để Chu Lẫm trộm danh sách là muốn để cho Chu Lẫm bị bại bộ, vậy mà anh còn dùng tính mạng của tôi để uy hiếp cậy ấy không được nói cho ai biết, căn bản ngay từ đầu anh đã muốn Lý Hàn Phong giết cậu ấy phải không? ”Giọng của Cố Phi đột nhiên trở nên lớn hơn rất nhiều, trong mắt cậu tràn đầy nước mắt hối hận. Cậu không nên tin vào Lý Hàn Uy, cũng không nên ủng hộ kế hoạch dùng Chu Lẫm để đối đầu với Lý Hàn Phong.
Lý Hàn Uy bất ngờ nắm lấy cổ áo của Cố Phi, đem Cố Phi áp vào tường.
“Đúng vậy.” Lý Hàn Uy vẻ mặt dữ tợn nói, “Mục đích thực sự của tôi là để cho Lý Hàn Phong giết Chu Lẫm. Chỉ cần Chu Lẫm bị Lý Hàn Phong giết, cậu nhất định sẽ cá chết lưới rách với Lý Hàn Phong, lúc đó tôi chỉ cần ngư ông đắc lợi là đủ.”
“Đồ khốn!” Cố Phi lớn tiếng chửi bới, giơ tay lên tát một cái thật mạnh vào mặt Lý Hàn Uy.
Sau khi Lý Hàn Uy nhận một cái tát vào mặt của Cố Phi, nụ cười của hắn bỗng trở nên đáng sợ hơn, lực độ trong tay càng ngày càng mạnh, đem Cố Phi áp ở trên tường nhấc lên.
“Tôi là một tên khốn?” Vẻ mặt của Lý Hàn Uy gần như vặn vẹo, “Vậy cậu thì sao? Chẳng phải lúc trước cậu là người muốn diễn cảnh này lắm sao, như thế nào vì để bản thân thoải mái mà đem toàn bộ trách nhiệm phủi sạch sẽ.”
“Anh nói… nói bậy, tôi muốn chấm dứt mọi thỏa thuận với… với anh.” Cố Phi đá chân khó khăn nói, Lý Hàn Uy buông lỏng tay ra, Cố Phi liền trượt xuống đất ôm cổ không ngừng kho khan.
Lý Hàn Uy ngồi xuống phẫn nộ nhìn Cố Phi.
“Cậu muốn chấm dứt thỏa thuận? Có thể.” Lý Hàn Uy cười gian xảo nói tiếp, “Cậu nói xem nếu Chu Lẫm tỉnh lại và biết mọi chuyện đều do người mà hắn quan tâm nhất lên kế hoạch, cậu nói thử hắn sẽ nghĩ như thế nào?”
Khi Cố Phi nghe lời này, trái tim của cậu như bị nhúng vào chậu nước đá, nỗi sợ hãi bị Chu Lẫm ghét bỏ còn mãnh liệt hơn cả việc mất đi Chu Lẫm.
“Đây là lý do tại sao anh dám động thủ với tôi?” Cố Phi chậm rãi từ trên mặt đất đứng lên, lạnh lùng nhìn Lý Hàn Uy.
Lý Hàn Uy duỗi ngón trỏ nhẹ nhàng vuốt ve xương quai xanh của Cố Phi, cười nói: “Phải biết rằng điều cấm kỵ trong cuộc chiến giữa các băng nhóm xã hội đen là bị vạch trần điểm yếu của bản thân, Lý Hàn Phong bị Lý Cừu đánh trọng thương cũng vì điều này, và cậu cũng không ngoại lệ.”
“Anh có biết chọc tức tôi sẽ có kết cục gì không?” Cố Phi bắt lấy cái tay đang làm loạn của Lý Hàn Uy, sắc mặt dần trở nên sát khí.
“Cái gì? Đe dọa tôi?” Lý Hàn Uy híp mắt, “Vậy thì tôi nên nói thật cho Chu Lẫm biết cậu là một kẻ tâm cơ như thế nào, nhân tiện còn nói cho hắn ta biết người luôn đồng hành cùng thực chất đã phản bội hắn mấy năm trước.”
Sắc mặt Cố Phi lập tức tái nhợt, không thể tin được nhìn Lý Hàn Uy, “Anh... anh làm sao... làm sao biết?”
Lý Hàn Uy mỉm cười đến gần Cố Phi, cảm nhận được sự run rẩy của cơ thể cậu, hắn hài lòng hôn lên đôi môi của Cố Phi.
“Tôi sớm đã biết.” Tay của Lý Hàn Uy dễ dàng thoát khỏi tay Cố Phi, nhanh chóng vòng qua thò vào trong áo của cậu, “Cậu dựa theo mệnh lệnh của phụ thân, lợi dụng sự tin tưởng của Chu Lẫm đối với cậu để tìm được nội dung của năm bản thiết kế, sau đó bán chúng cho các nước Đông Âu.”
Nhìn vẻ mặt ngày càng tái nhợt của Cố Phi, Lý Hàn Uy nhếch khóe miệng, cúi đầu hôn lên môi Cố Phi. Cố Phi cố hết sức đẩy ra, nhưng Lý Hàn Uy lại đè chặt đầu cậu không chịu buông ra.
Lý Hàn Uy biết Cố Phi là người mà hắn không dám động vào, nhưng chỉ cần hắn lợi dụng tốt nỗi sợ hãi trong lòng người đàn ông này, hắn có thể khống chế cậu ta một cách dễ dàng. Cố Phi tuy rằng thông minh nhưng lại không quyết đoán và tàn nhẫn như Lý Hàn Phong, chỉ cần giờ phút này cậu vẫn coi trọng người đàn ông trên giường bệnh quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác, Lý Hàn Uy tin tưởng có thể điều khiển Cố Phi trong tay mình.
Cố Phi cắn môi Lý Hàn Uy mới có thể đẩy hắn ta ra, nhưng mặt cậu đã tái nhợt đi. Bởi vì Cố Phi không bao giờ nghĩ tới nỗi sợ hãi khi Chu Lẫm biết mọi chuyện lại bị Lý Hàn Uy nắm rõ.
Lý Hàn Uy lau vết máu trên môi, không khỏi cười gian nói: “Chu Lẫm hẳn là không biết cậu làm ra chuyện như vậy. Muốn đối phó tôi, tôi đương nhiên không phải đối thủ của ngươi. Nhưng tốt hơn hết cậu nên biết tôi đã đem chuyện này nói cho một thuộc hạ của tôi, nếu cậu giết tôi, Chu Lẫm vẫn sẽ biết tất cả.”
Sau khi Lý Hàn Uy nói xong, sát khí trên mặt Cố Phi quả nhiên biến mất, cậu ngồi trên mặt đất dựa vào bức tường trắng như thể vô cùng mệt mỏi.
Lý Hàn Uy ngồi xuống, một tay nâng cằm Cố Phi, thấp giọng nói: “Tối nay tôi sẽ đợi cậu ở biệt thự, đừng đến muộn.” Nói xong, Lý Hàn Uy hôn môi Cố Phi mới hài lòng rời khỏi phòng bệnh.
Trận chiến này, Lý Hàn Uy hắn giành chiến thắng.
Rất lâu sau khi Lý Hàn Uy rời đi, Cố Phi mới từ trên mặt đất chậm rãi đứng dậy đi đến bên giường, đưa tay vuốt nhẹ khuôn mặt của Chu Lẫm, lẩm bẩm trong miệng, “Lẫm, tôi xin lỗi, tôi chỉ luôn muốn bồi cậu mọi lúc, thật xin lỗi.”
Edit: Kazuo
____________________________
Trải qua giám định, Lý Hàn Phong biết được vũng máu lớn bên sông đúng là của Chu Lẫm.
Lý Hàn Phong phái người đi tìm Chu Lẫm, nhưng một ngày, hai ngày rồi ba ngày vẫn không có tin tức.
Mọi thứ về Chu Lẫm như bốc hơi trong tích tắc, dù hắn có tìm kiếm bao nhiêu cũng vô ích.
Bởi vì Lý Hàn Phong đã hạ lệnh là sống phải thấy người, chết phải thấy xác, vì vậy cho dù phí công như thế nào, người của Lý Hàn Phong vẫn không dám ngừng tìm kiếm Chu Lẫm. Nhìn vào thái độ quyết tâm của chủ nhân giống như có đào xuống ba tấc đất cũng phải tìm được người đàn ông kia.
Lý Hàn Phong đã tưởng tượng ra vô số khả năng, nhưng hắn không thể đoán ra được ai sẽ đánh Chu Lẫm thành như vậy. Bắt Chu Lẫm đi tức là cậu ta vẫn còn sống, nhưng nếu muốn bắt Chu Lẫm thì lấy lý do gì lại đánh cậu như vậy?
Xem ra chỉ có một khả năng, người đánh Chu Lẫm và người bắt Chu Lẫm chính là hai đám người khác nhau.
Lý Hàn Phong phát hiện căn bản mình không thể bình tĩnh lại được, giờ phút này chỉ muốn biết Chu Lẫm bị thương như thế nào, trong đầu Lý Hàn Phong luôn hiện lên vết máu chói lóa, khiến Lý Hàn Phong lúc nào cũng phải nhắc nhở lúc này Chu Lẫm có bao nhiêu thống khổ.
Trong khi Lý Hàn Phong đang cố gắng hết sức để tìm Chu Lẫm, hắn lại nhận được mệnh lệnh từ Lý Cừu, thông báo rằng trong vòng ba ngày hắn phải trở lại Thượng Nguyệt Bang ở Mỹ để giúp giải quyết tranh chấp giữa Thượng Nguyệt Bang và Hồng Viêm Đường.
Mà Lý Hàn Uy và Lý Hàn Vũ đều đồng dạng quay về.
Để chính mình có thể thuận lợi phá hủy Thượng Nguyệt Bang, Lý Hàn Phong biết giờ phút này không thể công khai đối đầu với Lý Cừu, vì vậy hắn đành phải giao lại việc tìm kiếm Chu Lẫm cho Âu Dương Quyết. Trước khi rời đi còn không quên uy hiếp Âu Dương Quyết một lần nữa, cho đến khi Âu Dương Quyết thực sự bị dọa sợ mới chịu rời đi.
Khi Lý Hàn Uy nhận được mệnh lệnh, điều đầu tiên nghĩ đến là kế hoạch hạ bệ Lý Hàn Phong phải hoãn lại. Tuy nhiên, việc quay trở lại Mỹ đối với Lý Hàn Uy là điều tốt, vì lực lượng chính của hắn là ở Mỹ, mà Lý Hàn Phong sau khi quay về chắc chắn sẽ bị Lý Cừu áp chế.
Lý Hàn Uy rất khó chịu vì không thể làm Cố Phi một cách thuận lợi, bởi vì Chu Lẫm còn hôn mê, Cố Phi không lo lắng Lý Hàn Uy sẽ nói mọi chuyện cho Chu Lẫm biết. Tuy nhiên, Lý Hàn Uy cũng không cần phải quá lo, bởi vì chỉ cần Cố Phi và hắn còn chung mục đích, thì việc đánh bại Lý Hàn Phong sẽ là một ngày không xa.
Cố Phi cũng mang theo Chu Lẫm trở về Mỹ, bảo vệ hắn dưới quyền lực của chính mình, đương nhiên ngay sau khi trở về Mỹ liền đem Chu Lẫm đi trị liệu. Thời điểm Cố Phi biết Lý Hàn Phong trở về Mỹ đã là ngày hôm sau.
Bất quá Cố Phi cũng không lo lắng Chu Lẫm sẽ chọn ở bên Lý Hàn Phong, bởi vì Cố Phi tin rằng Chu Lẫm sẽ không bao giờ thích một người đàn ông đã làm tổn thương mình nặng nề như vậy.
Hắn chỉ biết hận Lý Hàn Phong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.