Chương 37: Hắn ta là người như thế nào
Cáp Khiếm Huynh
27/06/2021
Edit: Jimixiao
Wattpad: jimixiao192 (Vui lòng không đổi tên nhà của tui sang tên nhà của bạn, hãy để người đọc tự quyết định đọc ở đâu).
- --------------------------------
Sau khi Lý Hàn Phong rời đi, Chu Lẫm lấy điện thoại gọi cho Cố Phi.
Chu Lẫm không nói cho Cố Phi biết chuyện của mình và Lý Hàn Phong, cố gắng duy trì nụ cười trên môi, tiếp tục trêu chọc Cố Phi trên điện thoại như thường lệ.
"Như thế nào? Không ai bắt nạt được cậu!" Chu Lẫm cười nói.
"Cậu nghĩ mọi người đều giống như cậu sao?" Cố Phi tức giận nói, "Bây giờ cậu đang ở đâu? Tôi nghe người dưới lầu nói rằng cậu đi ra ngoài với Lý Hàn Phong. Sao nghe giọng nói của cậu lại mệt như vậy".
"Tôi đi làm việc với tên khốn đó ở bên ngoài, có vẻ uống hơi nhiều."
"Sao lại uống nhiều như vậy? Nếu mệt mỏi quá thì thôi đi. Dù sao cậu cũng không thiếu tiền. Nợ nần của Đổng gia sẽ sớm không liên quan gì đến cậu." Cố Phi lo lắng nói.
"Ừ! Nghe lời Phi Phi, ngày mai tôi sẽ nghỉ việc! Tối nay còn phải bàn bạc thỏa thuận hợp tác, tôi sẽ đến chỗ Diệp Văn Sâm vào buổi tối!"
"Chú ý thân thể của cậu, đừng uống nữa, có việc gì liền gọi cho tôi, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể đến chỗ cậu."
"Ừ! Phi Phi là tốt nhất!" Chu Lẫm nũng nịu nói.
"............"
- -------------------------------------
Cúp điện thoại xong, Chu Lẫm chống tay ngồi dậy trên giường, thân thể đau đớn khiến Chu Lẫm nghiến răng nghiến lợi, Lý Hàn Phong chết tiệt khiến Lão Tử thành như vậy rồi vỗ mông rời đi. Có bản lĩnh, anh đừng rơi vào tay tôi, nếu không tôi sẽ hành hạ đến chết.
Chu Lẫm đỡ tường hùng hổ đi tới phòng khách, cầm điện thoại cố định trên bàn, yếu ớt nói: "Tôi đói bụng!"
Chưa kịp nói tiếp, đầu dây bên kia đã nói rất nhiệt tình: "Không sao, Chu tiên sinh, Lý tổng đã giải thích hết rồi. đi lại bất tiện nên không cần đến Nhà hàng VIP để ăn. Chúng tôi sẽ mang bữa trưa đến phòng của ngài."
Cúp máy. Chu Lẫm ngồi trên sô pha... bối rối.
Đi lại bất tiện? Ý hắn là gì? Tên khốn Lý Hàn Phong đó có nói với nhân viên khách sạn chuyện xảy ra trong phòng không?
Nếu là như vậy, e rằng mình còn không đủ dũng khí bước ra khỏi căn phòng này.
Lý Hàn Phong, ngươi là tên quái vật đáng giết ngàn đao!
- ------------------------------------------------- --------
Chiếc bàn kính trong phòng khách liên tục đặt những món ngon, đều là những món ăn thanh đạm. Chu Lẫm nhướng mày, không ngờ Lý Hàn Phong vẫn còn có lương tâm, biết rằng hiện tại mình không thể ăn được đồ ăn có nhiều dầu mỡ.
Chu Lẫm ngồi trên ghế sô pha, bắt chéo chân, thản nhiên bấm điều khiển từ xa đổi kênh trên tivi, cố tỏ ra tự nhiên. Bởi vì bất biểu hiện không thoải mái nào cũng có thể kích thích trí tưởng tượng của những người có mặt ở đây.
Giờ phút này, Chu Lẫm chỉ mong nhóm nhân viên phục vụ nịnh hót trước mặt nhanh chóng hoàn thành mọi việc và biến đi.
Chu Lẫm thoáng nhìn thấy một người phục vụ diện mạo thanh tú đứng bên cạnh quản lý, lúc này, hắn ta đang nhìn mình với ánh mắt giống như ghen tị và hận thù.
Khôi hài! Chu Lẫm cậu có năng lực gì mà khiến cho nam nhân trước mặt dùng ánh mắt như thể muốn bắn chết chính mình.
Chẳng lẽ..... Lý Hàn Phong!
Oh SHIT? Lý Hàn Phong, có bao nhiêu nam nhân bị uốn cong bởi khuôn mặt yêu nghiệt của hắn?
Rốt cục đợi nhóm phục vụ dần rời đi, quản lý khách sạn tươi cười vẫn ở trong phòng không biết mệt mỏi giới thiệu từng món ăn trên bàn cho Chu Lẫm.
"Chu tiên sinh, nhìn món ăn này. Nguyên liệu vừa được chuyển tới bằng đường hàng không sáng nay. Nó dùng..."
"Ngậm miệng được không?" Chu Lẫm trừng mắt nhìn hắn, quản lý liền ngậm miệng. Người của Lý Hàn Phong hắn không đắc tội nổi.
"Chu tiên sinh dùng cơm vui vẻ! Nếu ngài cần gì, chúng tôi sẽ phục vụ ngài ngay lập tức." Người quản lý cung kính cúi đầu, sau đó xoay người rời đi.
"Dừng lại! Tôi có chuyện muốn hỏi ông!" Chu Lẫm đột nhiên nói.
Người quản lý ngay lập tức quay lại và cười rạng rỡ. Đối với hắn, chỉ cần làm vừa lòng người bên gối của Lý Hàn Phong, quan chức cấp cao, quyền thế đều có thể suôn sẻ.
"Chu tiên sinh thực sự đã hỏi đúng người. Ở thành phố V này, chuyện lớn nhỏ gì tôi cũng đều có thể biết."
Chu Lẫm im lặng một hồi mới chậm rãi nói: "Nói cho tôi biết, Lý Hàn Phong là người như thế nào?"
Wattpad: jimixiao192 (Vui lòng không đổi tên nhà của tui sang tên nhà của bạn, hãy để người đọc tự quyết định đọc ở đâu).
- --------------------------------
Sau khi Lý Hàn Phong rời đi, Chu Lẫm lấy điện thoại gọi cho Cố Phi.
Chu Lẫm không nói cho Cố Phi biết chuyện của mình và Lý Hàn Phong, cố gắng duy trì nụ cười trên môi, tiếp tục trêu chọc Cố Phi trên điện thoại như thường lệ.
"Như thế nào? Không ai bắt nạt được cậu!" Chu Lẫm cười nói.
"Cậu nghĩ mọi người đều giống như cậu sao?" Cố Phi tức giận nói, "Bây giờ cậu đang ở đâu? Tôi nghe người dưới lầu nói rằng cậu đi ra ngoài với Lý Hàn Phong. Sao nghe giọng nói của cậu lại mệt như vậy".
"Tôi đi làm việc với tên khốn đó ở bên ngoài, có vẻ uống hơi nhiều."
"Sao lại uống nhiều như vậy? Nếu mệt mỏi quá thì thôi đi. Dù sao cậu cũng không thiếu tiền. Nợ nần của Đổng gia sẽ sớm không liên quan gì đến cậu." Cố Phi lo lắng nói.
"Ừ! Nghe lời Phi Phi, ngày mai tôi sẽ nghỉ việc! Tối nay còn phải bàn bạc thỏa thuận hợp tác, tôi sẽ đến chỗ Diệp Văn Sâm vào buổi tối!"
"Chú ý thân thể của cậu, đừng uống nữa, có việc gì liền gọi cho tôi, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể đến chỗ cậu."
"Ừ! Phi Phi là tốt nhất!" Chu Lẫm nũng nịu nói.
"............"
- -------------------------------------
Cúp điện thoại xong, Chu Lẫm chống tay ngồi dậy trên giường, thân thể đau đớn khiến Chu Lẫm nghiến răng nghiến lợi, Lý Hàn Phong chết tiệt khiến Lão Tử thành như vậy rồi vỗ mông rời đi. Có bản lĩnh, anh đừng rơi vào tay tôi, nếu không tôi sẽ hành hạ đến chết.
Chu Lẫm đỡ tường hùng hổ đi tới phòng khách, cầm điện thoại cố định trên bàn, yếu ớt nói: "Tôi đói bụng!"
Chưa kịp nói tiếp, đầu dây bên kia đã nói rất nhiệt tình: "Không sao, Chu tiên sinh, Lý tổng đã giải thích hết rồi. đi lại bất tiện nên không cần đến Nhà hàng VIP để ăn. Chúng tôi sẽ mang bữa trưa đến phòng của ngài."
Cúp máy. Chu Lẫm ngồi trên sô pha... bối rối.
Đi lại bất tiện? Ý hắn là gì? Tên khốn Lý Hàn Phong đó có nói với nhân viên khách sạn chuyện xảy ra trong phòng không?
Nếu là như vậy, e rằng mình còn không đủ dũng khí bước ra khỏi căn phòng này.
Lý Hàn Phong, ngươi là tên quái vật đáng giết ngàn đao!
- ------------------------------------------------- --------
Chiếc bàn kính trong phòng khách liên tục đặt những món ngon, đều là những món ăn thanh đạm. Chu Lẫm nhướng mày, không ngờ Lý Hàn Phong vẫn còn có lương tâm, biết rằng hiện tại mình không thể ăn được đồ ăn có nhiều dầu mỡ.
Chu Lẫm ngồi trên ghế sô pha, bắt chéo chân, thản nhiên bấm điều khiển từ xa đổi kênh trên tivi, cố tỏ ra tự nhiên. Bởi vì bất biểu hiện không thoải mái nào cũng có thể kích thích trí tưởng tượng của những người có mặt ở đây.
Giờ phút này, Chu Lẫm chỉ mong nhóm nhân viên phục vụ nịnh hót trước mặt nhanh chóng hoàn thành mọi việc và biến đi.
Chu Lẫm thoáng nhìn thấy một người phục vụ diện mạo thanh tú đứng bên cạnh quản lý, lúc này, hắn ta đang nhìn mình với ánh mắt giống như ghen tị và hận thù.
Khôi hài! Chu Lẫm cậu có năng lực gì mà khiến cho nam nhân trước mặt dùng ánh mắt như thể muốn bắn chết chính mình.
Chẳng lẽ..... Lý Hàn Phong!
Oh SHIT? Lý Hàn Phong, có bao nhiêu nam nhân bị uốn cong bởi khuôn mặt yêu nghiệt của hắn?
Rốt cục đợi nhóm phục vụ dần rời đi, quản lý khách sạn tươi cười vẫn ở trong phòng không biết mệt mỏi giới thiệu từng món ăn trên bàn cho Chu Lẫm.
"Chu tiên sinh, nhìn món ăn này. Nguyên liệu vừa được chuyển tới bằng đường hàng không sáng nay. Nó dùng..."
"Ngậm miệng được không?" Chu Lẫm trừng mắt nhìn hắn, quản lý liền ngậm miệng. Người của Lý Hàn Phong hắn không đắc tội nổi.
"Chu tiên sinh dùng cơm vui vẻ! Nếu ngài cần gì, chúng tôi sẽ phục vụ ngài ngay lập tức." Người quản lý cung kính cúi đầu, sau đó xoay người rời đi.
"Dừng lại! Tôi có chuyện muốn hỏi ông!" Chu Lẫm đột nhiên nói.
Người quản lý ngay lập tức quay lại và cười rạng rỡ. Đối với hắn, chỉ cần làm vừa lòng người bên gối của Lý Hàn Phong, quan chức cấp cao, quyền thế đều có thể suôn sẻ.
"Chu tiên sinh thực sự đã hỏi đúng người. Ở thành phố V này, chuyện lớn nhỏ gì tôi cũng đều có thể biết."
Chu Lẫm im lặng một hồi mới chậm rãi nói: "Nói cho tôi biết, Lý Hàn Phong là người như thế nào?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.