Chương 126: Lý Hàn Vũ vs Triệu Tú Anh (4)
Cáp Khiếm Huynh
14/07/2024
Edit: Kazuo
Triệu Tú Anh biết Lý Hàn Vũ đã bị nhóm của Tiền Tiến hạ dược, có vẻ như thuốc rất mạnh, Lý Hàn Vũ nằm trên ghế sofa bắt đầu kéo quần áo của mình trong vô thức, trong miệng không ngừng kêu 'Thật khó chịu'.
Triệu Tú Anh ôm Lý Hàn Vũ vào phòng ngủ riêng của Moonlight, cậu muốn đi ra ngoài gọi điện cho ai đó đến giúp, một người đàn ông như hắn thì cậu không thể giải quyết tình huống này được. Nhưng vừa đứng dậy, cổ tay đã bị Lý Hàn Vũ giữ chặt.
“A Tú... đừng đi... đừng đi...” Khuôn mặt tròn trịa của Lý Hàn Vũ càng ngày càng ửng hồng, hai mắt mê ly khiến trong lòng Triệu Tú Anh rung nhẹ một cái. Triệu Tú Anh nhanh chóng lắc đầu, cậu đang suy nghĩ cái gì a.
Triệu Tú Anh muốn thoát tay của Lý Hàn Vũ, nhưng cậu lại không thể đọ sức mạnh với Lý Hàn Vũ, vì vậy cậu đành phải ngồi trên ghế, cúi xuống vuốt ve mặt Lý Hàn Vũ, an ủi nói, “Tôi sẽ lập tức tìm người giúp anh, sẽ không còn khó chịu nữa, ngoan nào, buông tay đi.“.
Lý Hàn Vũ hiển nhiên không nghe thấy Triệu Tú Anh nói gì, chỉ thấy trước mắt hắn có một đôi môi mỏng mở ra, tràn đầy cám dỗ, không nói gì thêm, Lý Hàn Vũ dùng hết sức kéo, trọng tâm Triệu Tú Anh không vững khiến thân thể của cậu đè lên thân thể Lý Hàn Vũ.
Lý Hàn Vũ vòng tay qua cổ Triệu Tú Anh, cho dù Triệu Tú Anh có giãy giụa thế nào cũng không chịu buông ra.
“A Tú... thật sự... thật sự rất khó chịu...” Giọng nói của Lý Hàn Vũ có chút mềm mại, đáng thương nhìn Triệu Tú Anh trên người, trong mắt đầy hơi nước.
Triệu Tú Anh nhìn Lý Hàn Vũ mà cảm thấy có chút xót xa, mặc dù trong lòng luôn mệt mỏi với người đàn ông luôn theo đuổi này, nhưng mỗi lần nghe thấy Lý Hàn Vũ ngọt ngào gọi mình là A Tú, trong lòng Triệu Tú Anh vẫn có chút rung động. Trong mắt Triệu Tú Anh, ngoài cha mẹ đã khuất, chỉ có Lý Hàn Vũ coi cậu là quan trọng.
Triệu Tú Anh không muốn người dưới thân bị nữ nhân động vào, nhưng đây chỉ là ý nghĩ giấu kín trong lòng.
Triệu Tú Anh cắn răng một cái, bàn tay di chuyển xuống dưới thân Lý Hàn Vũ, chạm vào phần nóng bỏng qua lớp vải mỏng, ước chừng đó là tác dụng của thuốc, Triệu Tú Anh có thể cảm nhận được rõ ràng tiểu đệ của Lý Hàn Vũ.
“Mẹ kiếp! Triệu Tú Anh tôi chỉ đang sờ nữ nhân!” Triệu Tú Anh tự an ủi mình, cúi đầu hôn Lý Hàn Vũ, hôn thật sâu, bắt đầu mân mê từng bộ phận trong khoang miệng Lý Hàn Vũ. Lý Hàn Vũ ôm lấy Triệu Tú Anh, tất cả dục vọng của hắn giống như đã tìm thấy chỗ phát tiết, được giải phóng một cách thoải mái.
Triệu Tú Anh không ngoài ý muốn lại không bài xích nụ hôn dài và mãnh liệt của hắn, mà lại mê mẩn vị ngọt trong miệng Lý Hàn Vũ, càng thâm nhập, cậu càng cảm thấy tốt đẹp.
Vài tiếng rên rỉ phát ra từ khóe miệng Lý Hàn Vũ, trong chốc lát, Triệu Tú Anh chỉ cảm thấy máu trong người mình dâng trào.
Chắc chắn nguyên nhân là do một thời gian dài cậu không chạm vào nữ nhân.
Triệu Tú Anh không quên di chuyển bàn tay dưới thân, trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ, đó là nhanh chóng giải dược cho nam nhân dưới thân, sau đó......
Nụ hôn quá mãnh liệt đã hoàn toàn đốt cháy lý trí mà Triệu Tú Anh đang cố gắng duy trì trong não, Lý Hàn Vũ đưa một tay vào trong áo của Triệu Tú Anh, vô thức vuốt ve làn da mịn màng trên lưng của cậu, trong khi tay kia sớm đã chui vào trong quần Triệu Tú Anh, những ngón tay đầy thịt quấn lấy ham muốn đã mềm mại của Triệu Tú Anh.
Cảm thấy có điều gì đó không ổn, Triệu Tú Anh nhanh chóng ngẩng đầu lên, vừa rời khỏi môi Lý Hàn Vũ liền xuất hiện một sợi chỉ bạc mảnh mai. Triệu Tú Anh nhanh chóng nắm lấy bàn tay phía dưới, lại nhìn Lý Hàn Vũ sớm đã mất đi lý từ lâu rồi. Hai má ửng đỏ và đôi môi hơi sưng do chính cậu hôn, cộng với đôi mắt to sương mù bao bọc không có tiêu cự, nhìn đầy tính sát thương.l
Đại khái bởi vì nụ hôn sâu vừa rồi, Triệu Tú Anh đột nhiên có ảo giác người cậu đè rõ ràng là một nữ nhân a!
Sự tỉnh táo vừa hồi phục của cậu lập tức bị dục vọng không thể giải thích được trong lòng lấn át, không nói lời nào, Triệu Tú Anh cúi đầu hôn Lý Hàn Vũ một lần nữa. Sau đôi môi của hắn, Triệu Tú Anh vươn đầu lưỡi liếm vành tai mềm mại của Lý Hàn Vũ, hai ngón tay sờ soạng điểm nổi trước ngực của hắn, trong khi tay kia vẫn đang vuốt ve địa phương sớm đã dựng lên.
Dưới sự tấn công ba nơi như vậy, Lý Hàn Vũ nhanh chóng phát ra một tiếng rên rỉ thoải mái khi được giải phóng.
Nhưng dường như một lần là không đủ...
Dưới sự 'phục vụ' siêng năng của Triệu Tú Anh, Lý Hàn Vũ được thỏa mãn hoàn toàn, nhưng Triệu Tú Anh lại bị dục vọng lấn át. Nhìn người đàn ông với đôi má ửng hồng dưới mình, Triệu Tú Anh thở gấp, nhỏ giọng nói: “Cậu thoải mái rồi... bây giờ đến lượt tôi...”
Triệu Tú Anh nhẹ nhàng tách ra hai chân Lý Hàn Vũ, giống như kẻ trộm làm chuyện xấu, thận trọng mà tràn đầy mong đợi. Tuy rằng chưa từng làm chuyện đó với nam nhân, nhưng Triệu Tú Anh vẫn biết làm thế nào với nam nhân.
Đương nhiên phải cảm tạ tên khốn kiếp dưới thân cậu đã dày công dạy dỗ cậu kiến thức này.
Triệu Tú Anh lấy dầu bôi trơn bôi trơn, dùng ngón tay tiến hành khuếch trương, Lý Hàn Vũ phát ra vài âm thanh rên rỉ khiến Triệu Tú Anh xém không chịu được dục hỏa trong người.
Cố gắng khống chế động tác của mình, Triệu Tú Anh nhẹ nhàng đem dục vọng của mình từ từ đẩy vào người cậu.
“Đau...” Lí Hàn Vũ nhắm mắt lại, trong giọng nói có vài phần muốn khóc.
Triệu Tú Anh nhanh chóng cúi xuống hôn Lý Hàn Vũ, cố gắng chuyển hướng sự chú ý của hắn.
“Ngoan! Sẽ ổn thôi!”
Trán của Triệu Tú Anh đã đầy mồ hôi, thẳng đến đi cắm vào toàn bộ mới thoải mái thở ra một hơi.
Cơ thể của Lý Hàn Vũ dường như đột nhiên được mở ra, ít chướng ngại vật hơn và trơn tru hơn, hắn nhanh chóng thích ứng với sự tiến vào của Triệu Tú Anh.
Triệu Tú Anh không ngờ rằng mình có thể tận hưởng sự sung sướng cực hạn với một người đàn ông, cậu vòng tay qua eo Lý Hàn Vũ, lần lượt đòi lấy.
“Tiểu Vũ... Ân...Tiểu Vũ của tôi...”
Triệu Tú Anh một bên nói đứt quãng, một bên thô bạo va chạm vào người Lý Hàn Vũ. E rằng đến cả cậu cũng mơ màng không biết mình nói cái gì, giờ phút này, cậu chỉ cảm thấy thân thể bốc lửa dưới thân bao bọc cậu vô cùng thoải mái, vô cùng hưởng thụ.
Ngày hôm sau...
Triệu Tú Anh thức dậy sớm hơn Lý Hàn Vũ, ngay khi ý thức chuyện gì xảy ra đêm qua, não của Triệu Tú Anh rơi vào trạng thái chết máy ít nhất một phút.
Cậu thực sự đã thượng Lý Hàn Vũ... Đây là suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Triệu Tú Anh sau khi hoàn hồn.
Triệu Tú Anh ôm đầu bắt đầu cố gắng nhớ lại chuyện tối hôm qua, lại phát hiện bản thân dường như ở thời điểm thanh tỉnh thao người đàn ông này, tối hôm qua cậu phải điên lắm mới làm loại sự tình này.
Triệu Tú Anh không dám nghĩ nhiều, trong lòng cậu vẫn là một thẳng nam, là do tối hôm qua tiểu tử Lý Hàn Vũ bị đánh thuốc rồi câu dẫ cậu mới dẫn đến kết quả như vậy.
Triệu Tú Anh đã mặc quần áo, nhưng Lý Hàn Vũ vẫn chưa tỉnh lại, nhìn đống hỗn độn trên giường và chất lỏng giữa hai chân của Lý Hàn Vũ, sắc mặt của Triệu Tú Anh dần trở nên phức tạp. Vì vậy, cậu quyết định trong lúc Lý Hàn Vũ vẫn còn đang ngủ bế hắn vào phòng tắm tẩy rửa sạch sẽ.
Lý Hàn Vũ nhàn nhạt mở mắt ra, nhìn thấy Triệu Tú Anh đang rửa sạch hạ thể của mình, hắn không khỏi đỏ mặt, hắn không nhớ rõ tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì, nhưng Lý Hàn Vũ có thể suy đoán sự tình đã phát sinh dựa trên cơn đau ở phần dưới và những gì Triệu Tú Anh đang làm cho hắn.
“A Tú...” Lý Hàn Vũ thì thào.
Nhìn thấy Lý Hàn Vũ đã tỉnh, Triệu Tú Anh xấu hổ ho khan hai tiếng, thản nhiên nói: “Nếu cậu đã tỉnh, cậu tự tẩy rửa sạch sẽ phía dưới đi.”
Đối với Triệu Tú Anh, chạm vào nơi đã sưng đỏ của Lý Hàn Vũ có vài phần gian nan.
“Nếu có chuyện gì thì gọi tôi, tôi ở bên ngoài.” Triệu Tú Anh bước ra khỏi phòng tắm, không lâu sau đã nghe Lý Hàn Vũ bên trong kêu cậu.
“A Tú, tôi đã rửa sạch rồi, có thể ôm tôi ra ngoài không?”
“Tự mình đi ra!” Triệu Tú Anh lập tức nói, hiện tại Lý Hàn Vũ trần như nhộng, sau chuyện đêm qua, Triệu Tú Anh sợ chính mình đi chạm vào khối thân thể kia lại không thể kiềm chế được bản thân.
“Nhưng...” Lý Hàn Vũ do dự, “Hai chân không còn sức lực... Hình như đứng dậy không nổi...”
“...”
Triệu Tú Anh ôm Lý Hàn Vũ đặt lên giường, sau đó ném quần áo trước mặt Lý Hàn Vũ, vô cảm nói: “Mặc vào.”
Lý Hàn Vũ cúi đầu mặc quần áo, Triệu Tú Anh dựa vào bức tường bên cạnh, bầu không khí xấu hổ vô cùng.
Cuối cùng Triệu Tú Anh chịu không nổi nữa, “Kát nữa tôi đưa cậu về, cậu nghỉ ngơi thật tốt.”
Lý Hàn Vũ đan hai ngón tay vào nhau, nhìn Triệu Tú Tú đang nhìn mây gió, lại rụt cổ, đỏ mặt nói: “Tối hôm qua...”
“Tối hôm qua chỉ là cậu đang mơ.” Triệu Tú Anh vội vàng trả lời.
“Nhưng sáng nay nơi đó chảy ra thật nhiều...”
“Đó là do cơ thể cậu bị đột biến, cậu rửa sạch sẽ không sao.” Triệu Tú Anh đổ mồ hôi lạnh, nhanh chóng trả lời Lý Hàn Vũ.
“Nhưng mông của tôi đau quá, và...”
“Đó là cơ thể cậu bị dị biến, con nít con nôi ở đâu ra nói nhảm nhiều như vậy, mặc xong quần áo cậu tự đi bệnh viện là được.” Triệu Tú Anh đương nhiên sẽ không cùng Lý Hàn Vũ đến bệnh viện, giờ phút này trong lòng chỉ nghĩ đến chuyện làm sao để lừa Lý Hàn Vũ.
Lý Hàn Vũ mím môi, hai vai co giật bắt đầu nức nở, “Tiểu Vũ không phải là con nít... chỉ nhỏ hơn A Tú bốn tuổi mà thôi... A Tú chán ghét Tiểu Vũ đúng không...”
Triệu Tú Anh cảm thấy một trận bực bội, bộ dáng đáng thương của Lý Hàn Vũ khiến cậu không thể nào bình tĩnh được, “Cũng không phải mang thai, cậu ủy khuất cái gì?”
Lý Hàn Vũ thấy Triệu Tú Anh dường như không có chút trách nhiệm với mình, liền nghĩ thầm nếu lúc này không nhân cơ hội bắt được người đàn ông này, chẳng phải sau này càng không có hy vọng, vì vậy hắn nghiến răng lấy ra con át chủ bài của mình.
“A Tú, cậu đối với Tiểu Vũ bội tình bạc nghĩa, Tiểu Vũ muốn nói cho anh hai biết.”
Triệu Tú Anh biết Lý Hàn Vũ đã bị nhóm của Tiền Tiến hạ dược, có vẻ như thuốc rất mạnh, Lý Hàn Vũ nằm trên ghế sofa bắt đầu kéo quần áo của mình trong vô thức, trong miệng không ngừng kêu 'Thật khó chịu'.
Triệu Tú Anh ôm Lý Hàn Vũ vào phòng ngủ riêng của Moonlight, cậu muốn đi ra ngoài gọi điện cho ai đó đến giúp, một người đàn ông như hắn thì cậu không thể giải quyết tình huống này được. Nhưng vừa đứng dậy, cổ tay đã bị Lý Hàn Vũ giữ chặt.
“A Tú... đừng đi... đừng đi...” Khuôn mặt tròn trịa của Lý Hàn Vũ càng ngày càng ửng hồng, hai mắt mê ly khiến trong lòng Triệu Tú Anh rung nhẹ một cái. Triệu Tú Anh nhanh chóng lắc đầu, cậu đang suy nghĩ cái gì a.
Triệu Tú Anh muốn thoát tay của Lý Hàn Vũ, nhưng cậu lại không thể đọ sức mạnh với Lý Hàn Vũ, vì vậy cậu đành phải ngồi trên ghế, cúi xuống vuốt ve mặt Lý Hàn Vũ, an ủi nói, “Tôi sẽ lập tức tìm người giúp anh, sẽ không còn khó chịu nữa, ngoan nào, buông tay đi.“.
Lý Hàn Vũ hiển nhiên không nghe thấy Triệu Tú Anh nói gì, chỉ thấy trước mắt hắn có một đôi môi mỏng mở ra, tràn đầy cám dỗ, không nói gì thêm, Lý Hàn Vũ dùng hết sức kéo, trọng tâm Triệu Tú Anh không vững khiến thân thể của cậu đè lên thân thể Lý Hàn Vũ.
Lý Hàn Vũ vòng tay qua cổ Triệu Tú Anh, cho dù Triệu Tú Anh có giãy giụa thế nào cũng không chịu buông ra.
“A Tú... thật sự... thật sự rất khó chịu...” Giọng nói của Lý Hàn Vũ có chút mềm mại, đáng thương nhìn Triệu Tú Anh trên người, trong mắt đầy hơi nước.
Triệu Tú Anh nhìn Lý Hàn Vũ mà cảm thấy có chút xót xa, mặc dù trong lòng luôn mệt mỏi với người đàn ông luôn theo đuổi này, nhưng mỗi lần nghe thấy Lý Hàn Vũ ngọt ngào gọi mình là A Tú, trong lòng Triệu Tú Anh vẫn có chút rung động. Trong mắt Triệu Tú Anh, ngoài cha mẹ đã khuất, chỉ có Lý Hàn Vũ coi cậu là quan trọng.
Triệu Tú Anh không muốn người dưới thân bị nữ nhân động vào, nhưng đây chỉ là ý nghĩ giấu kín trong lòng.
Triệu Tú Anh cắn răng một cái, bàn tay di chuyển xuống dưới thân Lý Hàn Vũ, chạm vào phần nóng bỏng qua lớp vải mỏng, ước chừng đó là tác dụng của thuốc, Triệu Tú Anh có thể cảm nhận được rõ ràng tiểu đệ của Lý Hàn Vũ.
“Mẹ kiếp! Triệu Tú Anh tôi chỉ đang sờ nữ nhân!” Triệu Tú Anh tự an ủi mình, cúi đầu hôn Lý Hàn Vũ, hôn thật sâu, bắt đầu mân mê từng bộ phận trong khoang miệng Lý Hàn Vũ. Lý Hàn Vũ ôm lấy Triệu Tú Anh, tất cả dục vọng của hắn giống như đã tìm thấy chỗ phát tiết, được giải phóng một cách thoải mái.
Triệu Tú Anh không ngoài ý muốn lại không bài xích nụ hôn dài và mãnh liệt của hắn, mà lại mê mẩn vị ngọt trong miệng Lý Hàn Vũ, càng thâm nhập, cậu càng cảm thấy tốt đẹp.
Vài tiếng rên rỉ phát ra từ khóe miệng Lý Hàn Vũ, trong chốc lát, Triệu Tú Anh chỉ cảm thấy máu trong người mình dâng trào.
Chắc chắn nguyên nhân là do một thời gian dài cậu không chạm vào nữ nhân.
Triệu Tú Anh không quên di chuyển bàn tay dưới thân, trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ, đó là nhanh chóng giải dược cho nam nhân dưới thân, sau đó......
Nụ hôn quá mãnh liệt đã hoàn toàn đốt cháy lý trí mà Triệu Tú Anh đang cố gắng duy trì trong não, Lý Hàn Vũ đưa một tay vào trong áo của Triệu Tú Anh, vô thức vuốt ve làn da mịn màng trên lưng của cậu, trong khi tay kia sớm đã chui vào trong quần Triệu Tú Anh, những ngón tay đầy thịt quấn lấy ham muốn đã mềm mại của Triệu Tú Anh.
Cảm thấy có điều gì đó không ổn, Triệu Tú Anh nhanh chóng ngẩng đầu lên, vừa rời khỏi môi Lý Hàn Vũ liền xuất hiện một sợi chỉ bạc mảnh mai. Triệu Tú Anh nhanh chóng nắm lấy bàn tay phía dưới, lại nhìn Lý Hàn Vũ sớm đã mất đi lý từ lâu rồi. Hai má ửng đỏ và đôi môi hơi sưng do chính cậu hôn, cộng với đôi mắt to sương mù bao bọc không có tiêu cự, nhìn đầy tính sát thương.l
Đại khái bởi vì nụ hôn sâu vừa rồi, Triệu Tú Anh đột nhiên có ảo giác người cậu đè rõ ràng là một nữ nhân a!
Sự tỉnh táo vừa hồi phục của cậu lập tức bị dục vọng không thể giải thích được trong lòng lấn át, không nói lời nào, Triệu Tú Anh cúi đầu hôn Lý Hàn Vũ một lần nữa. Sau đôi môi của hắn, Triệu Tú Anh vươn đầu lưỡi liếm vành tai mềm mại của Lý Hàn Vũ, hai ngón tay sờ soạng điểm nổi trước ngực của hắn, trong khi tay kia vẫn đang vuốt ve địa phương sớm đã dựng lên.
Dưới sự tấn công ba nơi như vậy, Lý Hàn Vũ nhanh chóng phát ra một tiếng rên rỉ thoải mái khi được giải phóng.
Nhưng dường như một lần là không đủ...
Dưới sự 'phục vụ' siêng năng của Triệu Tú Anh, Lý Hàn Vũ được thỏa mãn hoàn toàn, nhưng Triệu Tú Anh lại bị dục vọng lấn át. Nhìn người đàn ông với đôi má ửng hồng dưới mình, Triệu Tú Anh thở gấp, nhỏ giọng nói: “Cậu thoải mái rồi... bây giờ đến lượt tôi...”
Triệu Tú Anh nhẹ nhàng tách ra hai chân Lý Hàn Vũ, giống như kẻ trộm làm chuyện xấu, thận trọng mà tràn đầy mong đợi. Tuy rằng chưa từng làm chuyện đó với nam nhân, nhưng Triệu Tú Anh vẫn biết làm thế nào với nam nhân.
Đương nhiên phải cảm tạ tên khốn kiếp dưới thân cậu đã dày công dạy dỗ cậu kiến thức này.
Triệu Tú Anh lấy dầu bôi trơn bôi trơn, dùng ngón tay tiến hành khuếch trương, Lý Hàn Vũ phát ra vài âm thanh rên rỉ khiến Triệu Tú Anh xém không chịu được dục hỏa trong người.
Cố gắng khống chế động tác của mình, Triệu Tú Anh nhẹ nhàng đem dục vọng của mình từ từ đẩy vào người cậu.
“Đau...” Lí Hàn Vũ nhắm mắt lại, trong giọng nói có vài phần muốn khóc.
Triệu Tú Anh nhanh chóng cúi xuống hôn Lý Hàn Vũ, cố gắng chuyển hướng sự chú ý của hắn.
“Ngoan! Sẽ ổn thôi!”
Trán của Triệu Tú Anh đã đầy mồ hôi, thẳng đến đi cắm vào toàn bộ mới thoải mái thở ra một hơi.
Cơ thể của Lý Hàn Vũ dường như đột nhiên được mở ra, ít chướng ngại vật hơn và trơn tru hơn, hắn nhanh chóng thích ứng với sự tiến vào của Triệu Tú Anh.
Triệu Tú Anh không ngờ rằng mình có thể tận hưởng sự sung sướng cực hạn với một người đàn ông, cậu vòng tay qua eo Lý Hàn Vũ, lần lượt đòi lấy.
“Tiểu Vũ... Ân...Tiểu Vũ của tôi...”
Triệu Tú Anh một bên nói đứt quãng, một bên thô bạo va chạm vào người Lý Hàn Vũ. E rằng đến cả cậu cũng mơ màng không biết mình nói cái gì, giờ phút này, cậu chỉ cảm thấy thân thể bốc lửa dưới thân bao bọc cậu vô cùng thoải mái, vô cùng hưởng thụ.
Ngày hôm sau...
Triệu Tú Anh thức dậy sớm hơn Lý Hàn Vũ, ngay khi ý thức chuyện gì xảy ra đêm qua, não của Triệu Tú Anh rơi vào trạng thái chết máy ít nhất một phút.
Cậu thực sự đã thượng Lý Hàn Vũ... Đây là suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Triệu Tú Anh sau khi hoàn hồn.
Triệu Tú Anh ôm đầu bắt đầu cố gắng nhớ lại chuyện tối hôm qua, lại phát hiện bản thân dường như ở thời điểm thanh tỉnh thao người đàn ông này, tối hôm qua cậu phải điên lắm mới làm loại sự tình này.
Triệu Tú Anh không dám nghĩ nhiều, trong lòng cậu vẫn là một thẳng nam, là do tối hôm qua tiểu tử Lý Hàn Vũ bị đánh thuốc rồi câu dẫ cậu mới dẫn đến kết quả như vậy.
Triệu Tú Anh đã mặc quần áo, nhưng Lý Hàn Vũ vẫn chưa tỉnh lại, nhìn đống hỗn độn trên giường và chất lỏng giữa hai chân của Lý Hàn Vũ, sắc mặt của Triệu Tú Anh dần trở nên phức tạp. Vì vậy, cậu quyết định trong lúc Lý Hàn Vũ vẫn còn đang ngủ bế hắn vào phòng tắm tẩy rửa sạch sẽ.
Lý Hàn Vũ nhàn nhạt mở mắt ra, nhìn thấy Triệu Tú Anh đang rửa sạch hạ thể của mình, hắn không khỏi đỏ mặt, hắn không nhớ rõ tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì, nhưng Lý Hàn Vũ có thể suy đoán sự tình đã phát sinh dựa trên cơn đau ở phần dưới và những gì Triệu Tú Anh đang làm cho hắn.
“A Tú...” Lý Hàn Vũ thì thào.
Nhìn thấy Lý Hàn Vũ đã tỉnh, Triệu Tú Anh xấu hổ ho khan hai tiếng, thản nhiên nói: “Nếu cậu đã tỉnh, cậu tự tẩy rửa sạch sẽ phía dưới đi.”
Đối với Triệu Tú Anh, chạm vào nơi đã sưng đỏ của Lý Hàn Vũ có vài phần gian nan.
“Nếu có chuyện gì thì gọi tôi, tôi ở bên ngoài.” Triệu Tú Anh bước ra khỏi phòng tắm, không lâu sau đã nghe Lý Hàn Vũ bên trong kêu cậu.
“A Tú, tôi đã rửa sạch rồi, có thể ôm tôi ra ngoài không?”
“Tự mình đi ra!” Triệu Tú Anh lập tức nói, hiện tại Lý Hàn Vũ trần như nhộng, sau chuyện đêm qua, Triệu Tú Anh sợ chính mình đi chạm vào khối thân thể kia lại không thể kiềm chế được bản thân.
“Nhưng...” Lý Hàn Vũ do dự, “Hai chân không còn sức lực... Hình như đứng dậy không nổi...”
“...”
Triệu Tú Anh ôm Lý Hàn Vũ đặt lên giường, sau đó ném quần áo trước mặt Lý Hàn Vũ, vô cảm nói: “Mặc vào.”
Lý Hàn Vũ cúi đầu mặc quần áo, Triệu Tú Anh dựa vào bức tường bên cạnh, bầu không khí xấu hổ vô cùng.
Cuối cùng Triệu Tú Anh chịu không nổi nữa, “Kát nữa tôi đưa cậu về, cậu nghỉ ngơi thật tốt.”
Lý Hàn Vũ đan hai ngón tay vào nhau, nhìn Triệu Tú Tú đang nhìn mây gió, lại rụt cổ, đỏ mặt nói: “Tối hôm qua...”
“Tối hôm qua chỉ là cậu đang mơ.” Triệu Tú Anh vội vàng trả lời.
“Nhưng sáng nay nơi đó chảy ra thật nhiều...”
“Đó là do cơ thể cậu bị đột biến, cậu rửa sạch sẽ không sao.” Triệu Tú Anh đổ mồ hôi lạnh, nhanh chóng trả lời Lý Hàn Vũ.
“Nhưng mông của tôi đau quá, và...”
“Đó là cơ thể cậu bị dị biến, con nít con nôi ở đâu ra nói nhảm nhiều như vậy, mặc xong quần áo cậu tự đi bệnh viện là được.” Triệu Tú Anh đương nhiên sẽ không cùng Lý Hàn Vũ đến bệnh viện, giờ phút này trong lòng chỉ nghĩ đến chuyện làm sao để lừa Lý Hàn Vũ.
Lý Hàn Vũ mím môi, hai vai co giật bắt đầu nức nở, “Tiểu Vũ không phải là con nít... chỉ nhỏ hơn A Tú bốn tuổi mà thôi... A Tú chán ghét Tiểu Vũ đúng không...”
Triệu Tú Anh cảm thấy một trận bực bội, bộ dáng đáng thương của Lý Hàn Vũ khiến cậu không thể nào bình tĩnh được, “Cũng không phải mang thai, cậu ủy khuất cái gì?”
Lý Hàn Vũ thấy Triệu Tú Anh dường như không có chút trách nhiệm với mình, liền nghĩ thầm nếu lúc này không nhân cơ hội bắt được người đàn ông này, chẳng phải sau này càng không có hy vọng, vì vậy hắn nghiến răng lấy ra con át chủ bài của mình.
“A Tú, cậu đối với Tiểu Vũ bội tình bạc nghĩa, Tiểu Vũ muốn nói cho anh hai biết.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.