Chương 80: Phẫn nộ
Cáp Khiếm Huynh
14/07/2024
Chu Lẫm không biết tại sao Lý Hàn Phong lại đột nhiên nổi điên, chỉ biết vừa nói câu 'Tôi hận anh', Lý Hàn Phong một quyền nện vào bụng cậu.
Chu Lẫm không biết lời nói của mình đã kích thích Lý Hàn Phong như thế nào, lúc này cậu chỉ biết ôm bụng cuộn tròn trên sô pha, Lý Hàn Phong đột nhiên nhướng cổ, lạnh lùng nói vào tai cậu: “Cậu xứng sao!”
Sau đó, Lý Hàn Phong đi không nhìn lại rời khởi phòng.
Chu Lẫm ôm bụng nằm trên ghế một lúc lâu, bị Lý Hàn Phong đấm một cú khiến Chu Lẫm đau đớn đến không thể ngồi dậy nổi.
Chỉ sau rời khỏi phòng, Chu Lẫm mới biết Lý Hàn Phong đã sớm mang Bạch Tường rời khỏi quán bar.
Xe của Lý Hàn Phong lái rất nhanh, Bạch Tường ngồi trên ghế phụ không khỏi hơi ngả người ra sau. Và đám vệ sĩ âm thầm đi theo sớm đã hắn ném rất xa ở phía sau.
Lý Hàn Phong híp mắt, trong đầu toàn là câu nói 'Tôi hận anh' của Chu Lẫm.
Lý Hàn Phong cảm thấy mình như một tên hề nhảy nhót, luôn bị Chu Lẫm khinh thường khiến hắn không thể kìm được cơn tức giận, đem chân nhấn chân ga tăng tốc.
Lúc này, Lý Hàn Phong thực sự rất muốn hung hăng giáo huân tên không biết trời cao đất dày một bài học, nhưng hắn biết, nếu hắn không động thủ cũng sẽ có người thay hắn giết chết nam nhân kia.
Lệ Cừu đã bí mật giao nhiệm vụ tìm hiểu thân thế của Chu Lẫm cho Lý Hàn Uy, nếu hắn không cử người bí mật bảo vệ Chu Lẫm thì Chu Lẫm đã bị Lý Hàn Uy bắt từ lâu.
Chính hắn đã phản bội mệnh lệnh của cha hắn để bảo vệ cậu, và thậm chí còn cứu mạng cậu ta, nhưng nam nhân kia lại không có chút nào cảm động.
Hận hắn? Có lý do gì? Không! Cậu ta không đủ tư cách. Nghĩ đến dáng vẻ và tiền bạc của Lý Hàn Phong, bao nhiêu người muốn bò lên giường của hắn. Chỉ có cái tên ngốc Chu Lẫm kia mới chịu chơi trò lạt mềm buộc chặt lâu đến vậy.
Ngực của Lý Hàn Phong bởi vì tức giận mà phập phồng liên tục.
Lần đầu tiên, Lý Hàn Phong thấy mình không thể che giấu nổi sự tức giận.
Khuôn mặt hơi vặn vẹo của Lý Hàn Phong khiến Bạch Tường kinh sợ.
Mặc dù Bạch Tường không biết chuyện gì đã xảy ra trong phòng sau khi cậu rời đi, nhưng trong cậu khẳng định rằng nam nhân tên Chu Lẫm thực sự có thể ảnh hưởng đến tên Satan này, kẻ khiến hai giới hắc bạch phải sợ hãi.
*Bà Cáp viết truyện nào ông Công cũng gia thế địa vị kinh người, không ông trùm thì cũng phải thật giàu, chỉ có giàu hơn chứ không có giàu nhất.
Sau khi chắc chắn đã xóa tin nhắn mà mình vừa bí mật gửi đi, Bạch Tường cẩn thận cất điện thoại và quay lại nhìn Lý Hàn Phong.
“Phong ca đừng nóng giận.” Bạch Tường đem giọng nói thật nhẹ, “Vì cái loại người này không đáng để anh tốn tâm tư.”
Lúc này Lý Hàn Phong mới nhận ra bên cạnh mình còn một người đàn ông khác.
Lý Hàn Phong không quay đầu, chỉ là trở lại vẻ mặt trở lại bình thường.
“Cậu thật sự diễn rất giỏi.” Lý Hàn Phong lạnh lùng nói, nhìn về phía trước xe.
Bạch Tường không nhận ra ý của Lý Hàn Phong nên không dám trả lời ngay.
“Cho cậu một giờ để diễn giống hắn.” Lý Hàn Phong đột nhiên điều khiển xe đến nơi không có người, nâng cửa kính xe lên.
“Hắn? Là Chu tiên sinh sao?” Bạch Tường thận trọng hỏi.
Lý Hàn Phong đột nhiên ấn một cái nút, chỗ ngồi của Bạch Tường lập tức ngã xuống, trở thành một vị trí ngủ.
Lý Hàn Phong xé cà vạt, thô bạo xé quần áo của Bạch Tường, không chút ôn nhu đè lên người cậu.
“Chính là hắn!” Lý Hàn Phong giọng đầy tức giận, “Đừng nói gì hết.” Cùng tên hỗn đản kia giống nhau.
Bạch Tường biết sự khủng bố của Lý Hàn Phong, vì vậy lúc Lý Hàn Phong bất đầu bạo hành, cậu không dám phát ra tiếng dù chỉ chỉ một tiếng rên.
Lý Hàn Phong đem Bạch Tường dưới thân coi như là Chu Lẫm, đem lửa giận trong lòng hung hăng phát tiết trên người Bạch Tường.
Bạch Tường gần như ngất đi vì nụ hôn của Lý Hàn Phong, nhưng Lý Hàn Phong hôn cậu càng sâu hơn. Mỗi một tấc cướp đoạt đều khiến Bạch Tường thống khổ đến cực điểm, Bạch Tường không nói lời nào, hai tay chuẩn bị ôm lấy eo Lý Hàn Phong.
“Không được chạm vào!” Lý Hàn Phong lạnh lùng nói, Bạch Tường bị dọa lập tức thu tay về.
Ngay lúc Lý Hàn Phong chuẩn bị làm bước cuối cùng, điện thoại lúc này lại vang lên.
“Có chuyện gì vậy?” Dục vọng còn chưa rút đi, Lý Hàn Phong không vui không lạnh cầm điện thoại, lửa giận hiện lên giữa mày vẫn còn.
“Lý tổng, Chu tiên sinh lên xe đại thiếu gia.”
“Lên xe Lý Hàn Uy? Là tự nguyện sao?” Dục vọng của Lý Hàn Phong biến mất ngay lập tức, sắc mặt âm lãnh nhìn vẻ mặt thống khổ của Bạch Tường.
“Có vẻ như vậy, Lý tổng, ngài có cần thuộc hạ dẫn người đoạt lại Chu tiên sinh không?” Jason ở đầu bên kia điện thoại hỏi.
“Không cần, nói với cậu ấy ngày mai cứ đi làm như bình thường, nếu mai không thấy người thì mọi thỏa thuận giữa tôi và cậu ấy đến đây kết thúc.” Lý Hàn Phong nói xong lạnh lùng cúp điện thoại.
Nếu Chu Lẫm dám liên thủ với Lý Hàn Phong, hắn nhất định sẽ giết chết Chu Lẫm.
Lý Hàn Phong quay đầu nhìn Bạch Tường đang trần truồng, trong đôi mắt sâu thẳm lóe lên một tia tinh quang.
Chu Lẫm, thời gian qua Lý Hàn Phong tôi đối xử ôn nhu với cậu, bây giờ đã đến lúc cậu thưởng thức sự tàn nhẫn của tôi.
Khi Lý Hàn Phong khôi phục sự bình tĩnh, đôi mắt dần lộ ra lệ khí nhè nhẹ, Bạch Tường biết rằng nam nhân kia sẽ gặp xui xẻo.
Chu Lẫm không biết lời nói của mình đã kích thích Lý Hàn Phong như thế nào, lúc này cậu chỉ biết ôm bụng cuộn tròn trên sô pha, Lý Hàn Phong đột nhiên nhướng cổ, lạnh lùng nói vào tai cậu: “Cậu xứng sao!”
Sau đó, Lý Hàn Phong đi không nhìn lại rời khởi phòng.
Chu Lẫm ôm bụng nằm trên ghế một lúc lâu, bị Lý Hàn Phong đấm một cú khiến Chu Lẫm đau đớn đến không thể ngồi dậy nổi.
Chỉ sau rời khỏi phòng, Chu Lẫm mới biết Lý Hàn Phong đã sớm mang Bạch Tường rời khỏi quán bar.
Xe của Lý Hàn Phong lái rất nhanh, Bạch Tường ngồi trên ghế phụ không khỏi hơi ngả người ra sau. Và đám vệ sĩ âm thầm đi theo sớm đã hắn ném rất xa ở phía sau.
Lý Hàn Phong híp mắt, trong đầu toàn là câu nói 'Tôi hận anh' của Chu Lẫm.
Lý Hàn Phong cảm thấy mình như một tên hề nhảy nhót, luôn bị Chu Lẫm khinh thường khiến hắn không thể kìm được cơn tức giận, đem chân nhấn chân ga tăng tốc.
Lúc này, Lý Hàn Phong thực sự rất muốn hung hăng giáo huân tên không biết trời cao đất dày một bài học, nhưng hắn biết, nếu hắn không động thủ cũng sẽ có người thay hắn giết chết nam nhân kia.
Lệ Cừu đã bí mật giao nhiệm vụ tìm hiểu thân thế của Chu Lẫm cho Lý Hàn Uy, nếu hắn không cử người bí mật bảo vệ Chu Lẫm thì Chu Lẫm đã bị Lý Hàn Uy bắt từ lâu.
Chính hắn đã phản bội mệnh lệnh của cha hắn để bảo vệ cậu, và thậm chí còn cứu mạng cậu ta, nhưng nam nhân kia lại không có chút nào cảm động.
Hận hắn? Có lý do gì? Không! Cậu ta không đủ tư cách. Nghĩ đến dáng vẻ và tiền bạc của Lý Hàn Phong, bao nhiêu người muốn bò lên giường của hắn. Chỉ có cái tên ngốc Chu Lẫm kia mới chịu chơi trò lạt mềm buộc chặt lâu đến vậy.
Ngực của Lý Hàn Phong bởi vì tức giận mà phập phồng liên tục.
Lần đầu tiên, Lý Hàn Phong thấy mình không thể che giấu nổi sự tức giận.
Khuôn mặt hơi vặn vẹo của Lý Hàn Phong khiến Bạch Tường kinh sợ.
Mặc dù Bạch Tường không biết chuyện gì đã xảy ra trong phòng sau khi cậu rời đi, nhưng trong cậu khẳng định rằng nam nhân tên Chu Lẫm thực sự có thể ảnh hưởng đến tên Satan này, kẻ khiến hai giới hắc bạch phải sợ hãi.
*Bà Cáp viết truyện nào ông Công cũng gia thế địa vị kinh người, không ông trùm thì cũng phải thật giàu, chỉ có giàu hơn chứ không có giàu nhất.
Sau khi chắc chắn đã xóa tin nhắn mà mình vừa bí mật gửi đi, Bạch Tường cẩn thận cất điện thoại và quay lại nhìn Lý Hàn Phong.
“Phong ca đừng nóng giận.” Bạch Tường đem giọng nói thật nhẹ, “Vì cái loại người này không đáng để anh tốn tâm tư.”
Lúc này Lý Hàn Phong mới nhận ra bên cạnh mình còn một người đàn ông khác.
Lý Hàn Phong không quay đầu, chỉ là trở lại vẻ mặt trở lại bình thường.
“Cậu thật sự diễn rất giỏi.” Lý Hàn Phong lạnh lùng nói, nhìn về phía trước xe.
Bạch Tường không nhận ra ý của Lý Hàn Phong nên không dám trả lời ngay.
“Cho cậu một giờ để diễn giống hắn.” Lý Hàn Phong đột nhiên điều khiển xe đến nơi không có người, nâng cửa kính xe lên.
“Hắn? Là Chu tiên sinh sao?” Bạch Tường thận trọng hỏi.
Lý Hàn Phong đột nhiên ấn một cái nút, chỗ ngồi của Bạch Tường lập tức ngã xuống, trở thành một vị trí ngủ.
Lý Hàn Phong xé cà vạt, thô bạo xé quần áo của Bạch Tường, không chút ôn nhu đè lên người cậu.
“Chính là hắn!” Lý Hàn Phong giọng đầy tức giận, “Đừng nói gì hết.” Cùng tên hỗn đản kia giống nhau.
Bạch Tường biết sự khủng bố của Lý Hàn Phong, vì vậy lúc Lý Hàn Phong bất đầu bạo hành, cậu không dám phát ra tiếng dù chỉ chỉ một tiếng rên.
Lý Hàn Phong đem Bạch Tường dưới thân coi như là Chu Lẫm, đem lửa giận trong lòng hung hăng phát tiết trên người Bạch Tường.
Bạch Tường gần như ngất đi vì nụ hôn của Lý Hàn Phong, nhưng Lý Hàn Phong hôn cậu càng sâu hơn. Mỗi một tấc cướp đoạt đều khiến Bạch Tường thống khổ đến cực điểm, Bạch Tường không nói lời nào, hai tay chuẩn bị ôm lấy eo Lý Hàn Phong.
“Không được chạm vào!” Lý Hàn Phong lạnh lùng nói, Bạch Tường bị dọa lập tức thu tay về.
Ngay lúc Lý Hàn Phong chuẩn bị làm bước cuối cùng, điện thoại lúc này lại vang lên.
“Có chuyện gì vậy?” Dục vọng còn chưa rút đi, Lý Hàn Phong không vui không lạnh cầm điện thoại, lửa giận hiện lên giữa mày vẫn còn.
“Lý tổng, Chu tiên sinh lên xe đại thiếu gia.”
“Lên xe Lý Hàn Uy? Là tự nguyện sao?” Dục vọng của Lý Hàn Phong biến mất ngay lập tức, sắc mặt âm lãnh nhìn vẻ mặt thống khổ của Bạch Tường.
“Có vẻ như vậy, Lý tổng, ngài có cần thuộc hạ dẫn người đoạt lại Chu tiên sinh không?” Jason ở đầu bên kia điện thoại hỏi.
“Không cần, nói với cậu ấy ngày mai cứ đi làm như bình thường, nếu mai không thấy người thì mọi thỏa thuận giữa tôi và cậu ấy đến đây kết thúc.” Lý Hàn Phong nói xong lạnh lùng cúp điện thoại.
Nếu Chu Lẫm dám liên thủ với Lý Hàn Phong, hắn nhất định sẽ giết chết Chu Lẫm.
Lý Hàn Phong quay đầu nhìn Bạch Tường đang trần truồng, trong đôi mắt sâu thẳm lóe lên một tia tinh quang.
Chu Lẫm, thời gian qua Lý Hàn Phong tôi đối xử ôn nhu với cậu, bây giờ đã đến lúc cậu thưởng thức sự tàn nhẫn của tôi.
Khi Lý Hàn Phong khôi phục sự bình tĩnh, đôi mắt dần lộ ra lệ khí nhè nhẹ, Bạch Tường biết rằng nam nhân kia sẽ gặp xui xẻo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.