Chương 172: Quá khứ của Tang Thứ
Cáp Khiếm Huynh
14/07/2024
Edit: Kazuo
Khi Chu Lẫm đưa bản thiết kế cho Lý Hàn Phong, Lý Hàn Phong bất đắc dĩ cười một tiếng, sau đó đặt tờ giấy lên ngọn nến và đốt nó.
“Chu Lẫm, tin tôi đi, không chỉ em, mà cả bản thiết kế này tôi cũng sẽ không để cho bất cứ ai có thể cướp lấy.” Lý Hàn Phong bình tĩnh nói, bản thiết kế này đối với Lý Hàn Phong đúng là rất quan trọng, nhưng đây chưa bao giờ là mục đích Lý Hàn Phong muốn khi chiếm hữu Chu Lẫm.
“Cái này là do tôi muốn đưa cho anh.” Chu Lẫm nói ra, “Tôi chỉ hy vọng anh có thể tận dụng nó để mở rộng thế lực của mình, ít nhất như vậy, Hồng Viêm Đường cùng Thượng Nguyệt Bang sẽ không dám đắc tội với anh.”
Lý Hàn Phong cười nhạt, đứng dậy rót một ly rượu vang đỏ cho Chu Lẫm, đạm cười nói: “Yên tâm, kể cả lúc này, bọn họ cũng không dám đụng vào tôi, đừng quên, tôi đã là người của em, Chu Lẫm.”
Chu Lẫm cúi đầu nhẹ giọng lẩm bẩm: “Nhưng tôi không sống được bao lâu.”
Lý Hàn Phong nhìn vẻ mặt buồn bã của Chu Lẫm, dịu dàng cười nói: “Bảo bối, đã có được công thức chế tạo V70.”
Chu Lẫm kinh ngạc, “Công thức của V70 không phải ở chỗ của Lý Hàn Uy sao?”
“Hắn đưa công thức cho tôi.” Lý Hàn Phong nói, “Tôi đã phái người đi nghiên cứu để xác thực, tuy rằng còn chưa có kết quả, nhưng tôi đoán công thức này là thật.”
Chu Lẫm không thể tin được, cậu vẫn biết mối quan hệ giữa Lý Hàn Uy và Lý Hàn Phong. Lý Hàn Uy vẫn luôn muốn dùng V70 để uy hiếp Lý Hàn Phong, nhưng bây giờ... ngay cả đêm qua, Lý Hàn Uy đã thay đổi quá nhiều.
Thấy Chu Lẫm kinh ngạc, Lý Hàn Phong đứng dậy đi đến bên người cậu, nhẹ nhàng xoa đầu Chu Lẫm, “Ngày mai chúng ta trở về đảo XX, ngày hôm sau liền kết hôn.”
“Sớm như vậy!” Chu Lẫm không chút nghĩ ngợi liền buột miệng thốt ra.
Lý Hàn Phong không vui, liền ôm mặt Chu Lẫm, “Tại sao? Không muốn kết hôn sao?”
Chu Lẫm nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lý Hàn Phong, trong lòng cười gian, không khỏi tâm sinh tà ác, “Nếu kết hôn rồi, chia tay sẽ rất phức tạp.”
Lý Hàn Phong híp mắt, sắc mặt dần dần tái xanh, “Chia tay?”
Thấy Lý Hàn Phong nghiêm túc, trong lòng Chu Lẫm vui vẻ, vươn tay ôm lấy cổ Lý Hàn Phong, cười nói: “Thời gian thử việc của anh còn chưa kết thúc đâu, tôi muốn quan sát thêm vài năm nữa, khi nào hài lòng thì mới kết hôn.”
Lý Hàn Phong đột nhiên thổi tắt ngọn nến, dùng tay trái bế Chu Lẫm lên vai, về phần tại sao phải bế kiểu khó coi như vậy, có lẽ là do vết thương trên cánh tay phải.
Không ngờ Chu Lẫm lại không phản kháng, ngoan ngoãn nằm trên vai Lý Hàn Phong, để Lý Hàn Phong bế mình đến trên giường lớn, vốn muốn im lặng, nhưng Chu Lẫm lại không nhịn được cười nói: “Lý Hàn Phong, anh tự chủ ngày càng kém.”
Bị đè trên giường, hai cánh tay Chu Lẫm vẫn ôm chặt Lý Hàn Phong, khuôn mặt Lý Hàn Phong áp sát, chóp mũi cơ hồ chạm vào Sở Liệt, đôi môi mỏng gợi cảm cố tình cọ vào mặt Chu Lẫm, Lý Hàn Phong tà cười: “Tôi nghĩ nghĩ kỹ rồi, kết hôn muộn một chút cũng không sao.” Vừa nói, hắn vừa chọc một chân vào mông Chu Lẫm, “Dù sao chúng ta mỗi đêm đều động phòng, cũng tính là một lần kết hôn.”
“......”
- ---------------------------------------
Lý Hàn Phong đã dành cả buổi sáng để đàm phán với Cố Bắc Thanh, cũng đạt được sự hợp tác thực sự với Hồng Viêm Đường, sự việc thật sự không đơn giản như người ta vẫn thấy, Lý Hàn Phong ở sau hậu trường đã làm nhiều công tác chuẩn bị.
Vì Cố Thâm Mục nóng lòng thành đạt, muốn tạo uy tín trong bang hội, nhưng lại dùng sai phương pháp, bị Cố Bắc Thanh tạm thời cách chức mọi chức vụ, tuy vẫn là người thừa kế của Hồng Viêm Đường, nhưng loại trừng phạt này đối với Cố Thâm Mục mà nói thật sự rất nghiêm trọng, không thể không nói, bởi vì tạm thời mất đi thực lực, rất có khả năng sẽ để cho những huynh đệ khác lợi dụng.
Cố Bắc Thanh có nhiều con trai, không giống như Lý Cừu, ông có rất nhiều người có thực lực để đảm nhận vị trí của ông, nhưng tất cả các con trai của Cố Bắc Thanh đều có tham vọng lớn, ngoại trừ Cố Phi. Cố Thâm Mục một khi có sơ hở, tự nhiên sẽ có người hận không thể nhất kích hạ gục hắn.
Trong bóng tối, Lý Hàn Phong âm thầm hợp tác với con trai thứ của Cố Bắc Thanh, định giúp hắn ta thế chỗ của Cố Thâm Mục, khiến Cố Thâm Mục phải thất bại, vì Cố Thâm Mục dám sỉ nhục hắn.
...............................................
Trước khi rời đi, Chu Lẫm tìm tới Tang Thứ...
Tang Thứ đang ở trong quán bar uống rượu, ngồi trên ghế với đôi má ửng hồng, vây quanh hắn toàn những người đàn ông không đứng đắn, trong mắt bọn họ toàn toát lên sự đê tiện không thèm che giấu.
Tang Thứ không những không bài xích, mà lại còn ôm chặt lấy một người đàn ông bên cạnh, tùy ý để hắn ta cởi bỏ trang phục trước mặt mọi người.
Dáng người của Tang Thứ rất đẹp, tuy là đàn ông nhưng lại có làn da còn hấp dẫn hơn cả phụ nữ, khi cơ thể trắng nõn và mịn màng của hắn lộ ra, một đám nam nhân càng không yên phận, thậm chí có người còn thò tay vào trong quần của Tang Thứ, Tang Thứ thấp giọng rên rỉ, trên mặt không có chút chán ghét nào, ngược lại còn phối hợp ưỡn người ra một cách lộ liễu hơn.
Đèn trong quán bar lập lòe, bàn rượu nào cũng mục nát, Chu Lẫm hỏi thăm rất lâu mới tìm được Tang Thứ, nhìn thấy Tang Thứ bị một nhóm người sàm sỡ, Chu Lẫm chỉ thấy xót xa.
Cậu rất ghét Tang Thứ, thậm chí còn hận Tang Thứ là loại người máu lạnh nhưng quyến rũ đến từ chà đạp bản thân, sau khi hắn giết Tiểu Mỹ, Chu Lẫm thậm chí còn muốn hắn ta. Nhưng bây giờ, Chu Lẫm chỉ cảm thấy tiếc cho hắn.
Chu Lẫm muốn kéo Tang Thứ ra khỏi đám đông, nhưng Tang Thứ đã giơ tay ra chụp được, mặc dù hắn đã uống rất nhiều, nhưng vẫn rất tỉnh táo, nhìn chằm chằm Chu Lẫm một lúc lâu, mới không thèm quan tâm bình tĩnh nói: “Tôi chơi mệt liền tìm cậu, hiện tại đừng quấy rầy tôi.”
Chu Lẫm tức giận quay người bỏ đi, ngồi xuống bàn rượu cách Tang Thứ không xa, vốn dĩ cậu muốn đưa cho Tang Thứ công thức chế tạo V70, nhưng hiện tại, Chu Lẫm chỉ cảm thấy thất vọng với hành vi đồi bại của Tang Thứ.
Chu Lẫm đột nhiên nhớ tới vừa rồi đôi mắt của Tang Thứ, không có chút nào sáng ngời, giống như đã chết lặng hồi lâu. Người đánh mất đi khát vọng sống mới có thể lộ ra ánh mắt như vậy, Chu Lẫm chợt nhớ tới kể từ khi yêu Lý Hàn Phong, mới cảm thấy cuộc đời thật đáng sống.
Tang Thứ được một người đàn ông bế rời quán bar để lên xe, Chu Lẫm không nói lời nào ngăn anh ta lại, kéo Tang Thứ đang bất tỉnh nhân sự vì say trở về, những người này rõ ràng là quen biết Chu Lẫm, hai bên nhìn nhau không dám đánh trả, cuối cùng lái xe bỏ đi.
Chu Lẫm ôm Tang Thứ lên xe, khi Tang Thứ tỉnh dậy, Chu Lẫm đưa hắn đến một quán trà độc đáo với khung cảnh yên tĩnh, nghĩ cách giúp Tang Thứ tỉnh táo.
Tang Từ ngồi ở trước bàn, hoặc là bởi vì trong lòng mới say, uống mấy hớp trà đã tỉnh táo không ít, Tang Thứ ngẩng đầu nhìn Chu Lẫm, sau đó cười nhạt, ngón tay thon dài sờ sờ gò má, “Cậu còn không đi lấy lòng Lý Hàn Phong, ngược lại tới quấy rối tình duyên của tôi, cậu bị bệnh sao.”
Chu Lẫm không thèm phản bác, đem công thức V70 đưa tới trước mặt Tang Thứ, “Đây là công thức chế tạo V70, có thể cứu mạng cậu.”
Tang Thứ liếc nhìn tờ giấy trên bàn, nở nụ cười khanh khách: “Cậu đến tìm tôi chỉ để đưa cho tôi cái này à?”
“Bằng không cậu nghĩ là vì cái gì?”
“Tôi còn tưởng rằng cậu bị Lý Hàn Phong đá.” Tang Thứ thản nhiên nói.
“...”
“Đùa thôi mà!” Tang Thứ cười, sau đó sắc mặt lại bình tĩnh trở lại, “Tôi thật không ngờ Lý Hàn Phong lại quan tâm đến cậu như vậy, trước đây khi còn yêu hắn ta, tôi luôn cho rằng hắn là một người đàn ông vô tâm máu lạnh. Nghĩ đến... Ha hả, sự biến đổi của Lý Hàn Phong thực sự không thể tin được.”
Chu Lẫm thấy mắt Tang Thứ mờ mịt, suy nghĩ một chút nói: “Tôi nhớ lúc trước cậu nói cậu cũng có một mặt dây chuyền giống của tôi, cho nên tôi muốn nghe cậu kể về chuyện đó.”
“Chuyện của tôi?” Tang Thứ tựa hồ nghe được chuyện cười gì đó, “Từ trước đến nay tôi đều bị đàn ông cưỡng hiếp, còn có thể kể chuyện gì nữa đây.”
“Cậu còn may mắn chán, ít nhất còn có một người nghiêm túc muốn lắng nghe quá khứ của cậu.” Chu Lẫm nghiêm túc nói.
Sắc mặt Tang Thứ cũng không còn tùy ý như vậy, trầm mặc nhìn chằm chằm tách trà trong tay hồi lâu, cuối cùng nhàn nhạt nói: “Cậu nghe xong thì đừng có mà hối hận.”
Khi Chu Lẫm đưa bản thiết kế cho Lý Hàn Phong, Lý Hàn Phong bất đắc dĩ cười một tiếng, sau đó đặt tờ giấy lên ngọn nến và đốt nó.
“Chu Lẫm, tin tôi đi, không chỉ em, mà cả bản thiết kế này tôi cũng sẽ không để cho bất cứ ai có thể cướp lấy.” Lý Hàn Phong bình tĩnh nói, bản thiết kế này đối với Lý Hàn Phong đúng là rất quan trọng, nhưng đây chưa bao giờ là mục đích Lý Hàn Phong muốn khi chiếm hữu Chu Lẫm.
“Cái này là do tôi muốn đưa cho anh.” Chu Lẫm nói ra, “Tôi chỉ hy vọng anh có thể tận dụng nó để mở rộng thế lực của mình, ít nhất như vậy, Hồng Viêm Đường cùng Thượng Nguyệt Bang sẽ không dám đắc tội với anh.”
Lý Hàn Phong cười nhạt, đứng dậy rót một ly rượu vang đỏ cho Chu Lẫm, đạm cười nói: “Yên tâm, kể cả lúc này, bọn họ cũng không dám đụng vào tôi, đừng quên, tôi đã là người của em, Chu Lẫm.”
Chu Lẫm cúi đầu nhẹ giọng lẩm bẩm: “Nhưng tôi không sống được bao lâu.”
Lý Hàn Phong nhìn vẻ mặt buồn bã của Chu Lẫm, dịu dàng cười nói: “Bảo bối, đã có được công thức chế tạo V70.”
Chu Lẫm kinh ngạc, “Công thức của V70 không phải ở chỗ của Lý Hàn Uy sao?”
“Hắn đưa công thức cho tôi.” Lý Hàn Phong nói, “Tôi đã phái người đi nghiên cứu để xác thực, tuy rằng còn chưa có kết quả, nhưng tôi đoán công thức này là thật.”
Chu Lẫm không thể tin được, cậu vẫn biết mối quan hệ giữa Lý Hàn Uy và Lý Hàn Phong. Lý Hàn Uy vẫn luôn muốn dùng V70 để uy hiếp Lý Hàn Phong, nhưng bây giờ... ngay cả đêm qua, Lý Hàn Uy đã thay đổi quá nhiều.
Thấy Chu Lẫm kinh ngạc, Lý Hàn Phong đứng dậy đi đến bên người cậu, nhẹ nhàng xoa đầu Chu Lẫm, “Ngày mai chúng ta trở về đảo XX, ngày hôm sau liền kết hôn.”
“Sớm như vậy!” Chu Lẫm không chút nghĩ ngợi liền buột miệng thốt ra.
Lý Hàn Phong không vui, liền ôm mặt Chu Lẫm, “Tại sao? Không muốn kết hôn sao?”
Chu Lẫm nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lý Hàn Phong, trong lòng cười gian, không khỏi tâm sinh tà ác, “Nếu kết hôn rồi, chia tay sẽ rất phức tạp.”
Lý Hàn Phong híp mắt, sắc mặt dần dần tái xanh, “Chia tay?”
Thấy Lý Hàn Phong nghiêm túc, trong lòng Chu Lẫm vui vẻ, vươn tay ôm lấy cổ Lý Hàn Phong, cười nói: “Thời gian thử việc của anh còn chưa kết thúc đâu, tôi muốn quan sát thêm vài năm nữa, khi nào hài lòng thì mới kết hôn.”
Lý Hàn Phong đột nhiên thổi tắt ngọn nến, dùng tay trái bế Chu Lẫm lên vai, về phần tại sao phải bế kiểu khó coi như vậy, có lẽ là do vết thương trên cánh tay phải.
Không ngờ Chu Lẫm lại không phản kháng, ngoan ngoãn nằm trên vai Lý Hàn Phong, để Lý Hàn Phong bế mình đến trên giường lớn, vốn muốn im lặng, nhưng Chu Lẫm lại không nhịn được cười nói: “Lý Hàn Phong, anh tự chủ ngày càng kém.”
Bị đè trên giường, hai cánh tay Chu Lẫm vẫn ôm chặt Lý Hàn Phong, khuôn mặt Lý Hàn Phong áp sát, chóp mũi cơ hồ chạm vào Sở Liệt, đôi môi mỏng gợi cảm cố tình cọ vào mặt Chu Lẫm, Lý Hàn Phong tà cười: “Tôi nghĩ nghĩ kỹ rồi, kết hôn muộn một chút cũng không sao.” Vừa nói, hắn vừa chọc một chân vào mông Chu Lẫm, “Dù sao chúng ta mỗi đêm đều động phòng, cũng tính là một lần kết hôn.”
“......”
- ---------------------------------------
Lý Hàn Phong đã dành cả buổi sáng để đàm phán với Cố Bắc Thanh, cũng đạt được sự hợp tác thực sự với Hồng Viêm Đường, sự việc thật sự không đơn giản như người ta vẫn thấy, Lý Hàn Phong ở sau hậu trường đã làm nhiều công tác chuẩn bị.
Vì Cố Thâm Mục nóng lòng thành đạt, muốn tạo uy tín trong bang hội, nhưng lại dùng sai phương pháp, bị Cố Bắc Thanh tạm thời cách chức mọi chức vụ, tuy vẫn là người thừa kế của Hồng Viêm Đường, nhưng loại trừng phạt này đối với Cố Thâm Mục mà nói thật sự rất nghiêm trọng, không thể không nói, bởi vì tạm thời mất đi thực lực, rất có khả năng sẽ để cho những huynh đệ khác lợi dụng.
Cố Bắc Thanh có nhiều con trai, không giống như Lý Cừu, ông có rất nhiều người có thực lực để đảm nhận vị trí của ông, nhưng tất cả các con trai của Cố Bắc Thanh đều có tham vọng lớn, ngoại trừ Cố Phi. Cố Thâm Mục một khi có sơ hở, tự nhiên sẽ có người hận không thể nhất kích hạ gục hắn.
Trong bóng tối, Lý Hàn Phong âm thầm hợp tác với con trai thứ của Cố Bắc Thanh, định giúp hắn ta thế chỗ của Cố Thâm Mục, khiến Cố Thâm Mục phải thất bại, vì Cố Thâm Mục dám sỉ nhục hắn.
...............................................
Trước khi rời đi, Chu Lẫm tìm tới Tang Thứ...
Tang Thứ đang ở trong quán bar uống rượu, ngồi trên ghế với đôi má ửng hồng, vây quanh hắn toàn những người đàn ông không đứng đắn, trong mắt bọn họ toàn toát lên sự đê tiện không thèm che giấu.
Tang Thứ không những không bài xích, mà lại còn ôm chặt lấy một người đàn ông bên cạnh, tùy ý để hắn ta cởi bỏ trang phục trước mặt mọi người.
Dáng người của Tang Thứ rất đẹp, tuy là đàn ông nhưng lại có làn da còn hấp dẫn hơn cả phụ nữ, khi cơ thể trắng nõn và mịn màng của hắn lộ ra, một đám nam nhân càng không yên phận, thậm chí có người còn thò tay vào trong quần của Tang Thứ, Tang Thứ thấp giọng rên rỉ, trên mặt không có chút chán ghét nào, ngược lại còn phối hợp ưỡn người ra một cách lộ liễu hơn.
Đèn trong quán bar lập lòe, bàn rượu nào cũng mục nát, Chu Lẫm hỏi thăm rất lâu mới tìm được Tang Thứ, nhìn thấy Tang Thứ bị một nhóm người sàm sỡ, Chu Lẫm chỉ thấy xót xa.
Cậu rất ghét Tang Thứ, thậm chí còn hận Tang Thứ là loại người máu lạnh nhưng quyến rũ đến từ chà đạp bản thân, sau khi hắn giết Tiểu Mỹ, Chu Lẫm thậm chí còn muốn hắn ta. Nhưng bây giờ, Chu Lẫm chỉ cảm thấy tiếc cho hắn.
Chu Lẫm muốn kéo Tang Thứ ra khỏi đám đông, nhưng Tang Thứ đã giơ tay ra chụp được, mặc dù hắn đã uống rất nhiều, nhưng vẫn rất tỉnh táo, nhìn chằm chằm Chu Lẫm một lúc lâu, mới không thèm quan tâm bình tĩnh nói: “Tôi chơi mệt liền tìm cậu, hiện tại đừng quấy rầy tôi.”
Chu Lẫm tức giận quay người bỏ đi, ngồi xuống bàn rượu cách Tang Thứ không xa, vốn dĩ cậu muốn đưa cho Tang Thứ công thức chế tạo V70, nhưng hiện tại, Chu Lẫm chỉ cảm thấy thất vọng với hành vi đồi bại của Tang Thứ.
Chu Lẫm đột nhiên nhớ tới vừa rồi đôi mắt của Tang Thứ, không có chút nào sáng ngời, giống như đã chết lặng hồi lâu. Người đánh mất đi khát vọng sống mới có thể lộ ra ánh mắt như vậy, Chu Lẫm chợt nhớ tới kể từ khi yêu Lý Hàn Phong, mới cảm thấy cuộc đời thật đáng sống.
Tang Thứ được một người đàn ông bế rời quán bar để lên xe, Chu Lẫm không nói lời nào ngăn anh ta lại, kéo Tang Thứ đang bất tỉnh nhân sự vì say trở về, những người này rõ ràng là quen biết Chu Lẫm, hai bên nhìn nhau không dám đánh trả, cuối cùng lái xe bỏ đi.
Chu Lẫm ôm Tang Thứ lên xe, khi Tang Thứ tỉnh dậy, Chu Lẫm đưa hắn đến một quán trà độc đáo với khung cảnh yên tĩnh, nghĩ cách giúp Tang Thứ tỉnh táo.
Tang Từ ngồi ở trước bàn, hoặc là bởi vì trong lòng mới say, uống mấy hớp trà đã tỉnh táo không ít, Tang Thứ ngẩng đầu nhìn Chu Lẫm, sau đó cười nhạt, ngón tay thon dài sờ sờ gò má, “Cậu còn không đi lấy lòng Lý Hàn Phong, ngược lại tới quấy rối tình duyên của tôi, cậu bị bệnh sao.”
Chu Lẫm không thèm phản bác, đem công thức V70 đưa tới trước mặt Tang Thứ, “Đây là công thức chế tạo V70, có thể cứu mạng cậu.”
Tang Thứ liếc nhìn tờ giấy trên bàn, nở nụ cười khanh khách: “Cậu đến tìm tôi chỉ để đưa cho tôi cái này à?”
“Bằng không cậu nghĩ là vì cái gì?”
“Tôi còn tưởng rằng cậu bị Lý Hàn Phong đá.” Tang Thứ thản nhiên nói.
“...”
“Đùa thôi mà!” Tang Thứ cười, sau đó sắc mặt lại bình tĩnh trở lại, “Tôi thật không ngờ Lý Hàn Phong lại quan tâm đến cậu như vậy, trước đây khi còn yêu hắn ta, tôi luôn cho rằng hắn là một người đàn ông vô tâm máu lạnh. Nghĩ đến... Ha hả, sự biến đổi của Lý Hàn Phong thực sự không thể tin được.”
Chu Lẫm thấy mắt Tang Thứ mờ mịt, suy nghĩ một chút nói: “Tôi nhớ lúc trước cậu nói cậu cũng có một mặt dây chuyền giống của tôi, cho nên tôi muốn nghe cậu kể về chuyện đó.”
“Chuyện của tôi?” Tang Thứ tựa hồ nghe được chuyện cười gì đó, “Từ trước đến nay tôi đều bị đàn ông cưỡng hiếp, còn có thể kể chuyện gì nữa đây.”
“Cậu còn may mắn chán, ít nhất còn có một người nghiêm túc muốn lắng nghe quá khứ của cậu.” Chu Lẫm nghiêm túc nói.
Sắc mặt Tang Thứ cũng không còn tùy ý như vậy, trầm mặc nhìn chằm chằm tách trà trong tay hồi lâu, cuối cùng nhàn nhạt nói: “Cậu nghe xong thì đừng có mà hối hận.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.