Trò Chơi Hay Trời Cho (Thám Tử Lừng Danh Conan)

Chương 18

vuongnhatanh

14/03/2017

Chap 17

Part 2

Hai thân xác bé nhỏ ngã xuống trước nụ cười man rợ của Tử thần. Dưới ánh trăng tròn, thứ dung dịch tanh nồng còn nguyên màu đỏ tươi chảy dọc khắp lưỡi hái. Tử thần khẽ nhếch môi : "1=12, các ngươi không nhớ sao ? Trò chơi bắt đầu !". Hai thân xác bị kéo lê trên mặt đất, vũng máu kéo dài thành một đường thẳng.....................................................

---------------------------------------------------------------------------

Mụ đàn bà có khuôn mặt gớm ghiếc với những vết nhăn nhúm và sẹo ngang sẹo dọc nghiến răng ken két. Chiếc nồi nước to đùng trước mặt đang bốc khói ngùn ngụt. Bà ta cầm chiếc chổi xác xơ cùng những thứ dung dịch quái dị xanh đỏ, đổ vào chiếc nồi rồi khuấy đều. Cặp mắt xếch không ngừng quan sát phản ứng từ bên trong chiếc nồi. Như thấy được điều gì đó, bà ta lẩm bẩm bằng chất giọng ồm và khản đặc :

- Khốn kiếp ! Dám làm hỏng kế hoạch của ta ! Loài người bẩn thỉu các ngươi dám coi thường sức mạnh thần linh sao ? Để rồi xem ! Ta sẽ khiến cho lũ người bẩn thỉu các ngươi sống không bằng chết ! Các ngươi sẽ phải trống mắt lên mà nhìn sức mạnh thật sự ! Hãy chứng kiến sự khôi phục của Nữ chúa Bóng đêm !!!! Ha ha ha ha !!!!!!!!!

Tiếng cười man rợ vang vọng khắp khu rừng, hòa theo âm thanh ghê rợn của bóng đêm.

--------------------------------------------------------------------

Tại nhà Shinichi,

Saguru đi đi lại lại xung quanh phòng khách. Sự lo lắng hiện hữu trên gương mặt chàng thám tử Anh Quốc. Cả Hatsuka và Shiho cũng đang ngồi trên ghế sô pha. Căng thẳng và lo lắng là những từ duy nhất có thể diễn tả biểu hiện trên gương mặt họ lúc này. Shinichi đã biến mất suốt 6 tiếng rồi. Không tung tích, không liên lạc, không gì cả. Họ chỉ có biết sau tin nhắn kì lạ kia thì Shinichi vội vàng bỏ đi mà không thèm nói một câu. Hatsuka cũng đã định đuổi theo nhưng không hiểu sao, khi đến một ngã tư, chiếc taxi chở Shinichi bỗng dưng biến mất !!!! Biến mất một cách kì lạ như thể chưa từng xuất hiện !!!



Hatsuka rất thông minh, cô hoàn toàn không tin mấy thứ vớ vẩn như ma thuật hay đại loại thế. Nhưng lần này, chính mắt cô trông thấy rõ ràng khi đến ngã tư, một lỗ đen hút toàn bộ chiếc xe vào bên trong. Hatsuka đã rất hoảng hốt. Một điều kì lạ nữa : Bác tài xế không nhìn thấy gì cả !!!. Sau khi rời khỏi ngã tư, cô lại thấy chiếc taxi chở em trai xuất hiện. Vôi vàng chạy đến, Hatsuka đã hỏi về Shinichi thì vị tài xế đó đã trả lời : "Từ sáng đến giờ tôi chưa hề chở 1 cậu thanh niên nào như cô miêu tả, cô gái."

Chuyện này rút cuộc là sao ?????

---------------------------------------------------------------------

Ngồi trên một chiếc ghế gỗ sắp gãy đã bị mọt từ lâu, bóng Tử thần hiện lên dưới ánh trăng cùng bảo vật Lưỡi hái. Nhìn hai con mồi đang nằm bất tỉnh trong trạng thái bị trói quanh người, những vết hằn đỏ ửng trên da thịt họ làm cho tên Tử thần cười thỏa mãn. Hắn cười : "Nào ! Bắt đầu bữa tiệc đẫm máu thôi chứ nhỉ !"

Lưỡi hái lại được vung lên một lần nữa.

"Xoẹt !"

"Phụt !"

Thứ rượu vang màu đỏ tươi cùng mùi tanh đặc trưng hòa quyện trong chiếc ly thủy tinh trong suốt, dần dần chảy vào miệng hắn. Tên ác quỷ khẽ mỉm cười.

Ngoài kia, tiếng gào rú của Thần Gió cùng tiếng hét chói tai và vết chém lóe sáng của Thần Sấm như bản Sonat Ánh trăng đẫm máu..........................................

****************************



Chap 18

Đôi mắt xanh dương chầm chậm mở ra. Shinichi gượng dậy trong tình trạng toàn thân bị trói. Nhìn xung quanh nơi mình bị bắt nhốt, Shinichi nhận ra mình đang ở trong một căn phòng - mà không - phải là một cái kho được dựng tạm bợ bằng những khúc gỗ mục. Mùi hôi thối bốc lên nồng nặc khiến Shinichi phải nhíu mày khó chịu. Dường như gần đó có người chết, mùi xác thối rữa đặc trưng mà Shinichi thỉnh thoảng thấy trong các vụ án. Không lẽ tên sát nhân đã xuất hiện ? Chết tiệt ! Lẽ nào cậu sắp thành nạn nhân mới của hắn ? Rút cục thì một năm về trước đã xảy ra chuyện gì ? Những câu hỏi lần lượt hiện ra trong bộ óc thông minh của Shinichi. Bỗng dưng, như chợt nhớ ra điều gì, cậu hốt hoảng đưa mắt tìm kiếm khắp nhà kho. Ran đâu rồi ??? Chẳng lẽ.............................

Shinichi cố gắng nghĩ cách thoát khỏi đống dây đang cuốn chặt vào người mình. Nhưng không thể. Tên ác quỷ đó không những trói hết chân tay cậu mà còn dùng xích sắt xích chân và còng tay cậu lại. Lúc đầu, cậu cứ nghĩ rằng tên đó chỉ dùng dây thừng, ai ngờ lúc nâng người lên thì lại thấy nặng nặng và ánh kim loại trong bóng tối. Chết tiệt !!!!

Shinichi nghiến răng, đôi mắt ánh lên sự túc giận tột độ. Cậu thật sự lo lắng cho Ran. Cô ấy giờ không thể nói được, cộng thêm việc mất trí nhớ, nhỡ gặp chuyện gì thì biết làm sao.

-----------------------------------------------------------------------------------------

Vũng máu nhầy nhụa khiến bước chân của ai đó như dính xuống mặt đất. Chầm chậm bước đi trong đêm tối, mái tóc đen dài ngang lưng bay theo những cơn gió đang lùa vào từ cửa sổ. Dưới chân, bốn năm cái xác đã bị lột sạch da đến mức kinh tởm, nội tạng rơi bên cạnh nhoe nhoét như bị dẫm nát, những hộp sọ cũng bị nứt ra để lộ bộ não. Khung cảnh này thật khiến người ta buồn nôn dù có can đảm hay xem nhiều phim kinh dị đến mức nào. Nhưng, với người đang hiện diện ở đây thì không. Có lẽ, vì đã thấy quá nhiều cảnh tương tự như thế này nên cảm giác sợ hãi dần trở nên hóa đá. Khẽ nhếch môi cười, người đó lẩm bẩm một vài từ gì đó như : "Lễ tế bắt đầu rồi !".

Ánh trăng rọi qua khung cửa sổ, làm hiện lên gương mặt người thiếu nữ xinh đẹp với mái tóc đen dài ngang lưng cùng cặp mắt tím biếc ẩn chứa sự lạnh lùng đến đáng sợ. Trên tay cô gái, lưỡi hái Tử thần vẫn còn thấm đẫm những giọt máu tanh tưởi của các nạn nhân xấu số.

------------------------------------------------------------------------------------------

Trong căn phòng u tối, bóng dáng của ai đó đang cố gắng thoát ra khỏi chiếc lồng giam đầy gỉ sắt. Mái tóc đen rối bù xõa xuống cùng đôi mắt thâm quầng do thiếu ngủ, cặp má hốc hác để lộ xương quai hàm và gương mặt tái xanh tái mét. Tất cả những điều đó khiến ta có thể liên tưởng đến một con người xấu xí đến tàn tạ. Trang phục vận trên mình thì bẩn thỉu, rách rưới. Chân tay người này đầy những vết xước và máu, trông chúng còn rất mới. Có lẽ người này vừa bị đánh đập. Người này cứ cố gắng lay mạnh khung sắt gỉ, miệng cố thốt lên vài câu nhưng vô ích. Đôi môi khô, nứt nẻ không còn đủ sức để gào thét. Hơi thở cũng gấp gáp hơn. Quá tuyệt vọng, người này đành buông tay từ bỏ, rời khỏi song chắn của phỏng giam, thu mình vào bên trong góc tối. Co chân lên, úp mặt xuống, những giọt nước mắt đua nhau chảy xuống gương mặt hốc hác kia. Im lặng là điều mà người ấy có thể làm lúc này với nỗi tuyệt vọng. Ngẩng đầu lên một cách chậm rãi, người đó đưa đôi mắt về phía cửa sổ cũ kĩ nằm tận trên cao, bên ngoài song sắt. Những đám mây cứ

lượn lờ trên bầu trời, những cơn gió cứ không ngừng khiến cánh cửa sổ va đập, thỉnh thoảng lại thấy những tia chớp vẽ trên bầu trời âm u. Đôi mắt đã nhuốm màu tuyệt vọng đến tận cùng cứ nhìn khung cảnh bên ngoài, miệng lẩm bẩm lời cầu cứu vô vọng : "Cứu.............cứu............với................"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Hay Trời Cho (Thám Tử Lừng Danh Conan)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook