Chương 1: Trò Chơi Đang Loading
Đốn Đốn Đốn Đốn Đốn
07/10/2021
[Một tờ tiền giả được chế tạo tinh xảo]
Giang Phong không nhận tiền, mỉm cười xin lỗi với người đàn ông có dáng hình vạm vỡ, đầu trọc, đang rất nóng nảy ở trước mặt: “Xin lỗi quý khách, bây giờ cửa hàng chúng tôi không có tiền lẻ, một trăm chúng tôi cũng không có tiền để trả lại. "
“Không có ư?” Vị khách hàng lấy lại tiền, bất đắc dĩ đưa cho Giang Phong một tờ hai mươi tệ, sau khi nhận được tiền không khỏi chửi bới mấy câu rồi mới rời khỏi quán.
“Tiểu Phong, trong hộp không phải là có tiền lẻ sao?” Nghe thấy tiếng động trong cửa hàng, đồng chí Vương Tú Liên, mẹ của Giang Phong, thò đầu từ trong bếp ra hỏi.
“Anh ta đưa tiền giả.” Giang Phong thuần thục thu dọn bàn, kê ghế, chuẩn bị đóng cửa.
"Tiền giả?" Đồng chí Vương Tú Liên lập tức dập tắt nụ cười trên mặt. Ngay cả ba chiếc cằm ban đầu cũng biến thành hai chiếc cằm bởi vì sự căng tức của khuôn mặt, “Cái tên bụi đời ở đâu dám đến lừa bịp con trai mẹ. Lần sau còn dám đến nữa mẹ sẽ giáo huấn tên đó cho con!"
Cũng đúng, với thân hình của đồng chí Vương Tú Liên thì tên vạm vỡ vừa nãy chắc hẳn không phải là đối thủ của bà.
“Con trai chúng ta đã là sinh viên đại học rồi, làm sao có thể bị người ta như vậy lừa được chứ.” Đồng chí Giang Kiến Khang, bố ruột của Giang Phong, mỗi tay bưng một đĩa đi ra khỏi phòng bếp, trên mặt ông còn đang nở một nụ cười, "Nào nào nào, con trai, gà cung bảo yêu thích của con đây."
【Một đĩa gà cung bảo trộn đầy dầu mỡ】
“Con đang giảm cân.” Trên mặt Giang Phong không một chút biểu cảm nào, từ chối, bắt đầu nghĩ cách thuyết phục bố mình lắp máy điều hòa trong phòng bếp, đây mới là nhiệm vụ quan trọng.
Đồng chí Giang Kiến Khang có trọng lượng là 120 kg, vào mùa này, hàng ngày phải ở trong căn bếp nhỏ chưa đầy chục mét vuông cũng là một nỗi khổ đối với ông.
"Đang yên đang lành tự nhiên đi học mấy cô gái trẻ giảm cân làm gì chứ. Con trai bố dù có tăng thêm cả năm chục cân nữa cũng không có béo!" Giang Kiến Khang cả đời này tự hào nhất chính là có thể sinh ra một đứa con trai vừa cao vừa gầy có thể cải thiện gen của nhà họ Giang. Bố của ông sinh được năm người con trai, có bốn cháu trai và 2 cháu gái, ngoại trừ cô con gái 9 tuổi của gia đình người em trai, thì còn mỗi con trai của ông là dưới một trăm cân.
Giang Phong chợt nghĩ đến cảnh bảy người không ngồi được trên chiếc bàn tròn lớn khi sang nhà ông ngoại chúc Tết mọi năm, cảnh mà con cháu phải chia ra ngồi riêng một chiếc bàn cũng không ngồi được, anh quyết định duy trì im lặng.
“Nào nào nào, ăn thịt đi!” Giang Kiến Khang gắp một miếng thịt lớn để vào trong bát Giang Phong.
“Đúng vậy, nghe theo bố con, con trai mẹ còn cần phải giảm cân sao?” Đồng chí Vương Tú Liên đáp lại.
Thôi bỏ đi, vì tình yêu của bố.
Giang Phong cam chịu cầm đũa lên.
"Bố."
"Sao!"
"Thời tiết như thế này cũng nóng quá rồi, hay là bố lắp điều hòa vào bếp đi."
……
Sau khi ăn xong, ba người nhà họ Giang thu dọn cửa hàng, dọn dẹp phòng bếp, hai đồng chí Vương Tú Liên và Giang Kiến Khang ở lại quán kiểm tra nguyên liệu, đuổi Giang Phong về nhà nghỉ ngơi.
Trước khi đi, Giang Phong còn không quên liếc nhìn bảng hiệu của gia đình mình một cái.
【Một bảng hiệu lâu năm chưa được tu sửa】
Vừa quay đầu lại, Giang Phong đã không thấy chữ nào giống như lời nhận xét nữa.
Quả nhiên, phải ở trong quán của nhà mình mới có thể thấy ư?
Sau hai ngày thử nghiệm, cuối cùng Giang Phong cũng xác định được phạm vi của những câu nhắc nhở kỳ lạ này.
"Đinh, chúc mừng người chơi Giang Phong đã kích hoạt trò chơi, trò chơi đang loading, vui lòng chờ trong giây lát."
Một giọng nữ trong trẻo vang lên, khiến cho Giang Phong giật hết cả mình.
Khoảng hai phút sau, giọng nữ trong trẻo đó lại vang lên: "Đã tải thành công, vui lòng kiểm tra bảng thuộc tính, độc lập khám phá, chăm chỉ hoàn thành nhiệm vụ."
Giang Phong nhận thấy ở góc trên bên phải xuất hiện một dấu chấm than nhỏ, anh hơi lúng túng vươn tay ra, vậy mà thực sự hiện ra một bảng thuộc tính.
Tên người chơi: Giang Phong
Cấp độ: 0 (0/100)
Giá trị kinh nghiệm còn lại: 0
Kỹ năng: Giám định (Sơ cấp): Bạn chỉ có thể nhận được một số thông tin cơ bản
Nhiệm vụ chính: ? ? ? (Mời người chơi tự khám phá)
Nhiệm vụ phụ: Không có (kích hoạt sau khi chọn nhiệm vụ chính)
Thành tích: Không có
Danh hiệu: Không có
Đạo cụ: Không có
Đánh giá: Một ma mới non nớt
Hướng dẫn trò chơi:
1. Trò chơi này có độ tự do cao, người chơi vui lòng tự khám phá.
2. Trò chơi này sẽ không can thiệp vào bất kỳ lựa chọn nào của người chơi, mời người chơi cố gắng nỗ lực để mở khóa thành tựu.
3. Tất cả các giải thích thuộc về trò chơi.
Trò chơi?
Nhìn vào bảng thuộc tính, thực sự giống như một trò chơi.
Giang Phong đưa tay bấm vào dấu chấm than ở góc trên bên phải, bảng thuộc tính liền biến mất.
Có vẻ khá thú vị.
Nếu như bản thân tự khám phá ...
Giang Phong cứ đứng trước cửa như vậy mà suy nghĩ.
Giang Phong không nhận tiền, mỉm cười xin lỗi với người đàn ông có dáng hình vạm vỡ, đầu trọc, đang rất nóng nảy ở trước mặt: “Xin lỗi quý khách, bây giờ cửa hàng chúng tôi không có tiền lẻ, một trăm chúng tôi cũng không có tiền để trả lại. "
“Không có ư?” Vị khách hàng lấy lại tiền, bất đắc dĩ đưa cho Giang Phong một tờ hai mươi tệ, sau khi nhận được tiền không khỏi chửi bới mấy câu rồi mới rời khỏi quán.
“Tiểu Phong, trong hộp không phải là có tiền lẻ sao?” Nghe thấy tiếng động trong cửa hàng, đồng chí Vương Tú Liên, mẹ của Giang Phong, thò đầu từ trong bếp ra hỏi.
“Anh ta đưa tiền giả.” Giang Phong thuần thục thu dọn bàn, kê ghế, chuẩn bị đóng cửa.
"Tiền giả?" Đồng chí Vương Tú Liên lập tức dập tắt nụ cười trên mặt. Ngay cả ba chiếc cằm ban đầu cũng biến thành hai chiếc cằm bởi vì sự căng tức của khuôn mặt, “Cái tên bụi đời ở đâu dám đến lừa bịp con trai mẹ. Lần sau còn dám đến nữa mẹ sẽ giáo huấn tên đó cho con!"
Cũng đúng, với thân hình của đồng chí Vương Tú Liên thì tên vạm vỡ vừa nãy chắc hẳn không phải là đối thủ của bà.
“Con trai chúng ta đã là sinh viên đại học rồi, làm sao có thể bị người ta như vậy lừa được chứ.” Đồng chí Giang Kiến Khang, bố ruột của Giang Phong, mỗi tay bưng một đĩa đi ra khỏi phòng bếp, trên mặt ông còn đang nở một nụ cười, "Nào nào nào, con trai, gà cung bảo yêu thích của con đây."
【Một đĩa gà cung bảo trộn đầy dầu mỡ】
“Con đang giảm cân.” Trên mặt Giang Phong không một chút biểu cảm nào, từ chối, bắt đầu nghĩ cách thuyết phục bố mình lắp máy điều hòa trong phòng bếp, đây mới là nhiệm vụ quan trọng.
Đồng chí Giang Kiến Khang có trọng lượng là 120 kg, vào mùa này, hàng ngày phải ở trong căn bếp nhỏ chưa đầy chục mét vuông cũng là một nỗi khổ đối với ông.
"Đang yên đang lành tự nhiên đi học mấy cô gái trẻ giảm cân làm gì chứ. Con trai bố dù có tăng thêm cả năm chục cân nữa cũng không có béo!" Giang Kiến Khang cả đời này tự hào nhất chính là có thể sinh ra một đứa con trai vừa cao vừa gầy có thể cải thiện gen của nhà họ Giang. Bố của ông sinh được năm người con trai, có bốn cháu trai và 2 cháu gái, ngoại trừ cô con gái 9 tuổi của gia đình người em trai, thì còn mỗi con trai của ông là dưới một trăm cân.
Giang Phong chợt nghĩ đến cảnh bảy người không ngồi được trên chiếc bàn tròn lớn khi sang nhà ông ngoại chúc Tết mọi năm, cảnh mà con cháu phải chia ra ngồi riêng một chiếc bàn cũng không ngồi được, anh quyết định duy trì im lặng.
“Nào nào nào, ăn thịt đi!” Giang Kiến Khang gắp một miếng thịt lớn để vào trong bát Giang Phong.
“Đúng vậy, nghe theo bố con, con trai mẹ còn cần phải giảm cân sao?” Đồng chí Vương Tú Liên đáp lại.
Thôi bỏ đi, vì tình yêu của bố.
Giang Phong cam chịu cầm đũa lên.
"Bố."
"Sao!"
"Thời tiết như thế này cũng nóng quá rồi, hay là bố lắp điều hòa vào bếp đi."
……
Sau khi ăn xong, ba người nhà họ Giang thu dọn cửa hàng, dọn dẹp phòng bếp, hai đồng chí Vương Tú Liên và Giang Kiến Khang ở lại quán kiểm tra nguyên liệu, đuổi Giang Phong về nhà nghỉ ngơi.
Trước khi đi, Giang Phong còn không quên liếc nhìn bảng hiệu của gia đình mình một cái.
【Một bảng hiệu lâu năm chưa được tu sửa】
Vừa quay đầu lại, Giang Phong đã không thấy chữ nào giống như lời nhận xét nữa.
Quả nhiên, phải ở trong quán của nhà mình mới có thể thấy ư?
Sau hai ngày thử nghiệm, cuối cùng Giang Phong cũng xác định được phạm vi của những câu nhắc nhở kỳ lạ này.
"Đinh, chúc mừng người chơi Giang Phong đã kích hoạt trò chơi, trò chơi đang loading, vui lòng chờ trong giây lát."
Một giọng nữ trong trẻo vang lên, khiến cho Giang Phong giật hết cả mình.
Khoảng hai phút sau, giọng nữ trong trẻo đó lại vang lên: "Đã tải thành công, vui lòng kiểm tra bảng thuộc tính, độc lập khám phá, chăm chỉ hoàn thành nhiệm vụ."
Giang Phong nhận thấy ở góc trên bên phải xuất hiện một dấu chấm than nhỏ, anh hơi lúng túng vươn tay ra, vậy mà thực sự hiện ra một bảng thuộc tính.
Tên người chơi: Giang Phong
Cấp độ: 0 (0/100)
Giá trị kinh nghiệm còn lại: 0
Kỹ năng: Giám định (Sơ cấp): Bạn chỉ có thể nhận được một số thông tin cơ bản
Nhiệm vụ chính: ? ? ? (Mời người chơi tự khám phá)
Nhiệm vụ phụ: Không có (kích hoạt sau khi chọn nhiệm vụ chính)
Thành tích: Không có
Danh hiệu: Không có
Đạo cụ: Không có
Đánh giá: Một ma mới non nớt
Hướng dẫn trò chơi:
1. Trò chơi này có độ tự do cao, người chơi vui lòng tự khám phá.
2. Trò chơi này sẽ không can thiệp vào bất kỳ lựa chọn nào của người chơi, mời người chơi cố gắng nỗ lực để mở khóa thành tựu.
3. Tất cả các giải thích thuộc về trò chơi.
Trò chơi?
Nhìn vào bảng thuộc tính, thực sự giống như một trò chơi.
Giang Phong đưa tay bấm vào dấu chấm than ở góc trên bên phải, bảng thuộc tính liền biến mất.
Có vẻ khá thú vị.
Nếu như bản thân tự khám phá ...
Giang Phong cứ đứng trước cửa như vậy mà suy nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.