Trò Chơi Luân Hồi

Chương 20: Dã Chiến (Double Rampage)

Tiếu Diện Tà Thần

21/08/2018

(Nay tổng vệ sinh nhà cửa mệt quá, ra chap hơi muộn... Mấy ngày nay Tiếu bị "bóe nhện" mê hoặc, cơ mà quả trứng nở ra con sói mất rồi, thôi... có khi quả trứng thứ 2 Tiếu sẽ cho nở ra 1 "bóe nhện" thiệt là cute...)

Biển ở đây rất đẹp, nước không quá sâu mà lại trong vắt, có thể thấy từng rạn san hô lung linh huyền ảo, các loài cá đủ loại màu sắc đang tung tăng bơi lội... cũng không có bị ô nhiễm và tràn ngập rác thải như biển ở Trái Đất, hơn nữa lại cực kỳ vắng vẻ. Có lẽ vì trên đại lục này không thịnh hành chuyện tắm biển...

Cùng 5 nữ nhân như hoa như ngọc đùa giỡn quên trời đất, chẳng mấy chốc sắc trời đã chuyển hồng, Tiêu Lệ lấy từ hệ thống 1 cái lều du lịch cỡ lớn cùng với đầy đủ giường, đệm và các loại đồ dùng cần thiết rồi để các nàng dạo quanh bờ biển tìm ít trái cây và rau củ, còn hắn thì đi đến gờ đá gần đó để tìm bắt ít cá.

Đồ ăn từ hệ thống mặc dù rất ngon thế nhưng dù sao vẫn là đồ làm sẵn, đã đi biển thì phải nướng cá đốt lửa trại mới thú vị. Tiêu Lệ lấy ra Lôi Xà Thương làm xiên cá, lại lợi dụng lôi đấu khí làm chúng tê liệt để dễ dàng bắt được. Hắn cũng không có bắt nhiều, chỉ khoảng 7,8 con, sau đó lại đi dọc bờ biển đào ít sò.

Dưới ánh chiều tà, Tiêu Lệ ngồi trên 1 tảng đá, đầu gối lên núi non hùng vĩ của Vương phu nhân, 1 tay ôm eo thon mềm mại của Vương Ngữ Yên, tay kia không ngừng trêu chọc cặp ngọc thỏ của Chung Linh khiến cho nàng liên tục cười khúc khích. A Chu và A Bích ở bên cạnh cũng đang hì hục làm sạch cá, sò và rau quả...

Tà dương dần dần chìm xuống biển nhường chỗ cho màn đêm đen huyền ảo xâm lần khắp không gian. Mọi người quây quần bên 1 đống lửa lớn, những con cá được làm sạch và chế biển cẩn thận cắm xung quanh đống lửa, sò và mấy loại rau củ thì được nướng trên 1 đống lửa nhỏ bên cạnh.

Có lẽ vì lần đầu được cắm trại trên bãi biển nên mấy nữ nhân đều cực kỳ hưng phấn, ngay cả Vương phu nhân cũng như quay lại tuổi thanh xuân vô lo vô nghĩ của nàng... Không 1 ai hay biết nguy hiểm đang rình rập xung quanh như những con sóng ngầm chỉ chực chờ lao khỏi biển đen cuốn phăng mọi thứ...

Tiểu hồng lang cũng sớm được thả ra bên ngoài, đang không ngừng chạy khắp xung quanh nghịch ngợm. Lúc còn ở Mạn Đà Sơn Trang hàng này cực kỳ được các nữ nhân chào đón, thường xuyên chui vào lòng các nàng làm nũng. Cũng còn tốt nó là giống cái, nếu không Tiêu Lệ sớm đã cho vào lồng sắt giam lại...

Bất chợt tiểu hồng lang chạy xung quanh hắn không ngừng sủa (thực ra là tru)... Tiêu Lệ cũng chỉ nghĩ là nó đang đùa giỡn mà không phát giác được có 1 mùi hương rất nhẹ không ngừng lan tỏa trong không khí. Mùi hương này vô hình vô sắc, lại chỉ ảnh hưởng đến mấy nữ nhân nên Tiêu Lệ không để ý được là tối nay các nàng hưng phấn quá mức bình thường, kể cả 1 nữ nhân ôn nhu như A Bích cũng trở nên cực kỳ cuồng dã...

Bất chợt, Tịch Tà Yêu Lôi vốn ngủ say rất lâu bên trong cơ thể bắt đầu dị động. Lúc đầu chỉ là 1 chút, Tiêu Lệ không quá chú ý, nhưng nó phản ứng càng ngày càng mãnh liệt, thậm chí có xu hướng vượt khỏi tầm kiểm soát của Tiêu Lệ để ra bên ngoài như là có thứ gì đó đang hấp dẫn nó...

_ Tịch Tà Yêu Lôi chuyên khắc chế tà vật, cũng lấy tà vật làm thức ăn, chắc chắn quanh đây có thứ làm nó hứng thú, nếu không nó cũng không lồng lộn lên như vậy...

Một giọng nói quen thuộc mà đã lâu Tiêu Lệ không nghe thấy chợt vang lên trong đầu Tiêu Lệ. Từ lúc vào Thiên Long đại lục đến nay hắn cũng không có nhìn thấy nàng, dù là lúc vào trong hệ thống nên hắn còn tưởng là nàng cũng không có xuyên việt theo hắn...

_ Linh Nhi, ngươi biến đâu mất tiêu cả tháng nay vậy?



Tiêu Lệ giống như người anh trai khó tính trách mắng em gái trốn nhà đi chơi.

_ Chuyện đó để sau đi, hiện giờ chủ nhân nên giải quyết nguy hiểm trước đã.

Linh Nhi giọng nói hơi nghiêm trọng khiến Tiêu Lệ không thể không ngưng thần mà chú ý xung quanh. Không nhìn còn không thấy, xung quanh bọn họ từ lúc nào đã âm thầm xuất hiện 5 bóng đen bao vây cả 6 người lại, tiểu hồng lang nãy giờ sủa inh ỏi có vẻ là để cảnh báo hắn...

Mấy bóng đen càng ngày càng gần, dựa vào ánh lửa chập chờn, Tiêu Lệ nhận ra đây là 5 con rắn khá to cỡ như Anacoda đang dùng đôi mắt màu đỏ sậm nhìn chằm chằm bọn hắn, 1 con có vẻ là thủ lĩnh dùng sức cắn về phía Chung Linh đang dần mất đi lý trí.

Tiêu Lệ phản ứng cực nhanh, chân đạp Âm Lôi Huyễn Bộ, 1 tay vận Tụ Lôi Chưởng công kích về phía con rắn, tay còn lại ôm eo Chung Linh kéo nàng ra khỏi vùng nguy hiểm. Nhìn thấy 4 con rắn còn lại cũng bắt đầu rục rịch, Tiêu Lệ vội vàng tung ra 1 chiêu Thiên Lôi Vũ Tiễn để cầm chân chúng nó rồi nhanh chóng gom 5 nữ lại 1 chỗ, cũng mở ra Huyền Quy Kết Giới để bảo hộ các nàng. Làm xong mọi chuyện, Tiêu Lệ bắt đầu nghiêm túc đánh giá mấy con rắn trước mặt. Dùng Giám Định Thuật 1 lúc 5 con, hắn mau chóng thu đợc kết quả.

Ting, thông tin ma thú!

Dạ Âm Xà (thủ lĩnh) - cấp 18

Một loài ma thú cấp thấp xà tộc, thường đi theo nhóm 3-5 con, thích trú ẩn trong những rạn san hô. Chúng thường tiết ra 1 chất khí kích thích các loài khác tụ tập đến giao phối rồi bất ngờ tấn công hạ gục con mồi.

Dạ Âm Xà - cấp 16

Một loài ma thú cấp thấp xà tộc, thường đi theo nhóm 3-5 con, thích trú ẩn trong những rạn san hô. Chúng thường tiết ra 1 chất khí kích thích các loài khác tụ tập đến giao phối rồi bất ngờ tấn công hạ gục con mồi.

Dạ Âm Xà - cấp 16

Một loài ma thú cấp thấp xà tộc, thường đi theo nhóm 3-5 con, thích trú ẩn trong những rạn san hô. Chúng thường tiết ra 1 chất khí kích thích các loài khác tụ tập đến giao phối rồi bất ngờ tấn công hạ gục con mồi.

Dạ Âm Xà - cấp 16

Một loài ma thú cấp thấp xà tộc, thường đi theo nhóm 3-5 con, thích trú ẩn trong những rạn san hô. Chúng thường tiết ra 1 chất khí kích thích các loài khác tụ tập đến giao phối rồi bất ngờ tấn công hạ gục con mồi.



Dạ Âm Xà - cấp 16

Một loài ma thú cấp thấp xà tộc, thường đi theo nhóm 3-5 con, thích trú ẩn trong những rạn san hô. Chúng thường tiết ra 1 chất khí kích thích các loài khác tụ tập đến giao phối rồi bất ngờ tấn công hạ gục con mồi.

Thảo nào nơi đây không 1 bóng người, thì ra là có ma thú nguy hiểm như vậy, hắn còn tưởng người ở đại lục này không biết tắm biển. Lũ rắn này nấp trong những rạng san hô đẹp đẽ, lại phóng thích xuân độc để dẫn dụ con mồi rồi bất ngờ tập kích.

Tiêu Lệ sở hữu Thanh Long bí pháp, căn bản không hề e ngại chút xuân độc cấp thấp này, rất dễ dàng liền tinh lọc sạch sẽ. Có điều bản thân bọn rắn này cũng không dễ đối phó, 5 con phối hợp chặt chẽ, dù là Đấu Sư cũng không dễ dàng đánh bại được chúng, đặt ở nơi này hoàn toàn là tồn tại như boss...

Đây là lần đầu tiên Tiêu Lệ 1 mình đối chiến nhiều ma thú như vậy, trước đây dù thường hay làm nhiệm vụ săn giết bất quá hắn toàn là chơi hội đồng, không ngờ lần này phong luân thủy chuyển, hắn cũng phải chịu cảnh bị người... à không bị rắn hội đồng...

Hít sâu 1 hơi đè ép hưng phấn trong lòng, Tiêu Lệ lập tức triệu hoán Lôi Xà Thương và Thanh Minh Giáp, chân đạp Âm Lôi Huyễn Bộ xông thẳng về phía bọn rắn. Thiên Lôi Tiễn Vũ liên tục phóng ra khiến lũ rắn vô cùng vất vả chống đỡ. Thứ này dù là đại chiêu lớn nhất của Tiêu Lệ nhưng mà cuối cùng vẫn chỉ là Huyền giai, với thực lực của hắn hiện tại có thể dùng khá thoải mái.

Dạ Âm Xà khả năng ẩn nấp rất tốt nhưng né tránh không phải quá linh hoạt, bất quá có 1 con đầu lĩnh, bọn nó phối hợp rất tốt, Tiêu Lệ cũng chưa hề gây được tổn thương nào nghiêm trọng cho chúng. Tiêu Lệ thấy thế thì bắt đầu tập trung tấn công con đầu lĩnh.

Tụ Lôi Chưởng mặc dù chỉ là Huyền giai sơ cấp nhưng ưu điểm là tích tụ lôi lực rất nhanh, hơn nữa lại có thể kết hợp với Lôi Xà Thương, tụ thành 1 tiểu lôi cầu ở đầu mũi thương. Dựa vào thân pháp vượt trội và độ sắc bén của Lôi Xà Thương để phá lớp vảy của Dạ Âm Xà, Tiêu Lệ để lại vô số vết thương trên người nó, tiểu lôi cầu ở đầu mũi thương nổ tung trong cơ thể nó khiến nó vô cùng chật vật.

Dạ Âm Xà dù sao vẫn chỉ là động vật thủy sinh, bị lôi đấu khí của Tiêu Lệ hành hạ 1 thời gian đã bắt đầu trở nên chậm chạp, cũng không còn linh hoạt hỗ trợ lẫn nhau như lúc nãy. Giao chiến liên tục, kỹ năng chiến đấu của Tiêu Lệ cũng nhanh chóng đề thăng, hắn thử nghiệm dùng Lôi Xà Thương để phóng ra Thiên Lôi Vũ Tiễn.

Lúc đầu có hơi trúc trắc, liên tục đánh hụt, bất quá theo thời gian, Tiêu Lệ bắt đầu nắm giữ tốt kỹ xảo, thậm chí hắn còn phát hiện ra Thiên Lôi Vũ Tiên có thể khống chế số mũi tên công kích, số mũi tên càng ít thì tốc độ càng nhanh. Liên tục đâm ra 9 thương vào con đầu lĩnh, đặc biệt 1 thương cuối cùng xuyên qua mắt nó đâm thẳng vào não, Tiêu Lệ cuối cùng cũng tiêu diệt được mục tiêu khó nhất.

Con đầu lĩnh vừa chết đi, 4 con còn lại chẳng khác nào rắn mất đầu, liên tục xông loạn, Tiêu Lệ chẳng mất bao nhiêu thời gian liền giải quyết sạch sẽ. Nhìn lại thanh kinh nghiệm, không ngờ đề thăng gần 5 vạn exp khiến Tiêu Lệ hơi giật mình, trước đây hắn giết nhị giai ma thú Bạch Băng Viên cũng không có nhiều như vậy a.

_ Đó là vì trước kia chủ nhân toàn đợi last hit nên kinh nghiệm ít là phải, không chiến đấu thì đào đâu ra kinh nghiệm mà đòi nhiều, này cũng không phải chân chính là game nha...

Linh Nhi nhanh chóng giải thích nghi hoặc cho hắn, hóa ra là kinh nghiệm được là được chia cho hắn theo công sức hắn bỏ ra, nếu biết sớm hắn đã lên cấp nhanh hơn rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Luân Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook