Trò Chơi Luân Hồi

Chương 24: Du sơn ngoạn thủy

Tiếu Diện Tà Thần

23/08/2018

Mục đích đã đạt được, Tiêu Lệ cũng không muốn tiếp tục dây dưa ở đây liền mang theo chúng nữ rời khỏi rừng hạnh. Mục tiêu tiếp theo của hắn chính là đi Linh Thứu Cung tìm Thiên Sơn Đồng Lão... bất quá trước đó phải đi đến Vạn Kiếp Cốc tìm Mộc Uyển Thanh, cũng thuận tiện cho Chung Linh về thăm nhà...

Hiện tại còn khá lâu mới đến thời điểm Thiên Sơn Đồng Lão cải lão hoàn đồng, Tiêu Lệ cũng không vội vàng, cùng chúng nữ du lịch các nơi tìm hiểu tình hình để thuận lợi cho việc chinh phạt các nước. Dựa vào Mạn Đà La, hắn cũng thành lập thêm các tổ chức tay sai khác nhỏ hơn, những tổ chức này ngoại trừ nghe lệnh từ Mạn Đà La thì không hề liên quan gì đến nhau, thậm chí có khi không hề biết đối phương.

Dựa vào tài phú cùng công pháp, đấu kỹ của Tiêu Lệ rất dễ dàng thành lập vô số tổ chức như thế, không những ở Tống triều mà còn đang thẩm thấu vào 4 quốc gia còn lại. Cộng thêm Tô Tinh Hà ra mặt hiệu triệu những nhân vật cũ của Tiêu Dao Phái, chẳng hạn Tiết Mộ Hoa. Còn có Cái Bang dưới tay Kiều Phong nữa, tuy Tiêu Lệ không thích bọn ăn mày dối trá đó nhưng bọn chúng số lượng rất đông, khi cần thiết cũng là 1 cỗ lực lượng kinh người.

Bất quá này cũng không phải là toàn bộ, 2 thế lực quan trọng nhất trong kế hoạch của Tiêu Lệ chính là Linh Thứu Cung và Nhất Phẩm Đường, nếu có thể thuận lợi thu phục 2 thế lực này thì nhiệm vụ xem như đã thành 1 nữa, nhưng mà để hoàn thành 2 nhiệm vụ này thì đầu mối vẫn là Thiên Sơn Đồng Lão và Lý Thu Thủy. Xem ra không vào hang cọp thì không thể bắt được cọp con a.

_ Chủ nhân, ngươi đang nghĩ gì thế?

Tiêu Lệ nằm dựa trên bộ ngực to lớn của Vương phu nhân, hưởng thụ sự xoa bóp của nàng. Vương Ngữ Yên thì đang quỳ bên dưới, tỉ mỉ chăm sóc cho tiểu Tiêu Lệ, phối hợp vô cùng ăn ý khiến Tiêu Lệ thoải mái không nói nên lời. Nghe Vương phu nhân hỏi, Tiêu Lệ qua loa đáp.

_ Không có gì, chỉ là nghĩ 1 ít chuyện vu vơ thôi...

Vương phu nhân nghe vậy thì khẽ cọ cọ bộ ngực khổng lồ của nàng vào ót Tiêu Lệ rồi nói.

_ Hay là ngươi đang nghĩ về ả dâm phụ Khang Mẫn, cũng có thể lắm, với bản tính háo sắc của chủ nhân thì tất nhiên là thèm muốn cơ thể của ả ta rồi...

Không biết tại sao, kể từ lần đó, Vương phu nhân rất thích gọi hắn là chủ nhân, mặc dù hắn cũng không bắt buộc nàng. Thế nhưng cái người nữ nô này lại là người không nghe lời nhất trong số 5 nữ...

_ Hừ! Nàng nghĩ Tiêu Lệ ta là loại người thế nào? Thứ tàn hoa bại liễu ai cũng có thể chơi như con tiện phụ có tư cách gì hầu hạ ta? Thân thể bẩn thỉu của ả có cho ta cũng không thèm chạm vào...

Tiêu Lệ hùng hồn nói, thực ra hắn không ngại nữ nhân dâm, cũng không ngại nữ nhân từng trải, thế nhưng mà loại nữ nhân dụ dỗ hết gã này đến gã khác, không những cắm sừng chồng mình còn hợp mưu cùng tình nhân sát hại thân phu đó Tiêu Lệ cực kỳ căm ghét, có cho hắn cũng không thèm...

_ Thật không?

Vương phu nhân vô cùng vui vẻ nói, mặc dù nàng không còn khúc chiết gì với Đoàn Chính Thuần, thế nhưng nhìn tình địch 1 thời bị nam nhân hiện tại của mình chê bai như vậy vẫn khiến cho nàng cực kỳ thỏa mãn, nữ nhân nào chẳng có tâm ghen tuông và đố kỵ, chẳng qua là kiềm chế được hay không mà thôi...



_ Dám nghi ngờ phu quân của nàng, tội không thể tha thứ...

Tiêu Lệ rút đại long thương ra khỏi miệng Vương Ngữ Yên, đồng thời lột sạch 2 nàng rồi nhằm ngay mật động của Vương phu nhân mà tấn công mãnh liệt. Hắn cũng không có vắng vẻ Vương Ngữ Yên, 1 tay ôm nàng vào lòng, xoa nắn cặp ngọc nhũ mềm mại mê người, đồng thời đặt lên môi nàng 1 nụ hôn kiểu Pháp.

Tiêu Lệ biết Vương phu nhân khi ở trên giường rất dâm, nên không chút e ngại mà tấn công mãnh liệt khiến nàng liên tục bật lên tiếng rên rỉ tiêu hồn. Sau một hồi vất vả chinh chiến, cuối cùng Vương phu nhân cũng thất thủ, rên lên 1 tiếng dài rồi nằm trên giường hô hấp dồn dập.

Rời khỏi mật động của Vương phu nhân, Tiêu Lệ lập tức quay sang chăm sóc Vương Ngữ Yên. Cơ thể nàng giống như làm bằng nước, cực kỳ mềm mại, Tiêu Lệ cực kỳ tinh tế ra vào, tốc độ mỗi lúc 1 nhanh khiến nàng liên tục thở dốc, cuối cùng là tràn lan như thác lũ, siết chặt tiểu Tiêu Lệ khiến nó không kiềm nổi phun ra tinh túy vào trong hoa tâm của nàng...

Liên tục dày vò 2 nàng từ trời sáng đến tận buổi trưa, 3 người thỏa mãn nằm ôm nhau, đi vào giấc ngủ cho đến khi 3 người A Châu, A Bích và Chung Linh đi dạo phố về. Tiêu Lệ đi đến đâu cũng trực tiếp bao trọn khách sạn, thậm chí là mua luôn nơi đó, bởi vậy cũng không có người làm phiền.

Cùng mấy nàng nhàn nhã ăn tối xong, Tiêu Lệ dẫn cả 5 nàng đến suối nước nóng để tắm uyên ương. Khách sạn này là 1 trong số những nơi bị Tiêu Lệ mua lại, tất nhiên là với số tiền gấp 10 lần giá trị thực, nơi này có 1 ưu điểm chính là sở hữu mạch suối nước nóng lớn nhất trong vùng, hồ tắm cực kỳ rộng rãi...

Tiêu Lệ nhìn 5 mỹ nhân ngư đang tung tăng bơi lội trong hồ, Tiêu Lệ bắt đầu lấy cần ra câu cá, cần câu tất nhiên là... đại long thương của hắn. Từ khi luyện được tầng thứ 2 - Thanh Long Ngự Nữ Kinh - của Thanh Long bí pháp, Tiêu Lệ có thể dễ dàng tùy chỉnh kích cỡ, hơn nữa còn có thể tản mát ra 1 mùi hương hấp dẫn trí mạng đối với nữ nhân, khiến tất cả nữ nhân tu vi thấp hơn Tiêu Lệ đều trầm mê trong đó.

Mấy con "cá" trong hồ cũng không ngoại lệ, lần lượt bơi về phía tiểu Tiêu Lệ, dù các nàng đã thân mật cùng nó không biết bao nhiêu lần, thế nhưng vẫn không tránh khỏi sự hấp dẫn, tranh nhau liếm láp, giống như mấy con cún nhỏ ngoan ngoãn, tranh nhau nịnh nọt chủ nhân của mình.

Một lúc lâu sau, Tiêu Lệ cuối cùng không kiềm chế nổi, ôm lấy đầu của A Bích mạnh mẽ ra vào, chẳng mấy chốc liền gầm nhẹ 1 tiếng rồi phóng xuất tinh hoa vào trong miệng nàng. A Bích nhanh chóng mút hết, còn chớp chớp đôi mắt đáng yêu với Tiêu Lệ khiến hắn hùng phong bạo phát, trực tiếp kéo nàng lên bờ mà vùi dập.

Trải qua thời gian dài được Tiêu Lệ chăm sóc, hiện tại tu vi của các nàng đều như ngồi tên lửa mà tăng lên, Chung Linh, A Bích và Ngữ Yên đều đã đến 8 đoạn đấu khí, A Châu thì vừa đột phá Đấu Giả. Vương phu nhân lại càng đạt tới lục tinh Đấu Giả. Độ thân mật do đó cũng tăng lên nhanh chóng.

Phong lưu ở Thiên Long đại lục, Tiêu Lệ cũng không quên mấy nữ nhân ở Đấu Khí đại lục. Tháng nào hắn cũng đều dành ra 3 ngày phiên vân phúc vũ cùng Tiêu Ngọc, Tiêu Ngữ và Hồng Điệp ở bên trong Đế Nữ Cung, cũng thuận tiện nghe các nàng báo cáo tình hình ở Đấu Khí đại lục.

Không gì quá đặc biệt, giới hạn trong Thanh Sơn Trấn, Lôi Xà Trại đã không thể phát triển thêm nữa, mà nếu có phát triển thì dựa vào thực lực Tiêu Ngữ và Hồng Điệp cũng không thể khống chế được. Do đó Tiêu Lệ cũng bảo 2 nàng cố gắng giữ ổn định là được, chờ hắn trở về.

Tiêu Gia lại càng không có gì để nói, Tiêu Lệ vì muốn mọi thứ diễn ra theo đúng kịch bản nên đặc biệt căn dặn Tiêu Ngọc đừng nhúng tay bất cứ chuyện gì, thậm chí dù là đệ đệ Tiêu Ninh của nàng gây chuyện với Tiêu Viêm cũng không được quản, cố gắng tu luyện rồi đi Già Nam Học Viện là được.

Cùng 5 nữ du sơn ngoạn thủy, thời gian trôi qua trở nên cực kỳ nhanh chóng, một đường tiêu dao khoái hoạt, cuối cùng Tiêu Lệ cũng đặt chân đến lãnh thổ của nước Đại Lý. Vạn Kiếp Cốc ở gần Vô Lượng Sơn của Đại Lý quốc, thế nhưng vị trí cực kỳ bí ẩn, nếu không có Chung Linh dẫn đường, chưa chắc Tiêu Lệ đã tìm được nơi đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Luân Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook