Chương 60: Ngư ông đắc lợi
Tiếu Diện Tà Thần
23/10/2018
Phía trước động phủ của Tử Tinh Dực Sư Vương có không ít ma thú thủ vệ,
phần lớn đều là tam giai. Bọn chúng mặc dù không thể gây ra uy hiếp gì
cho Tiêu Lệ thế nhưng hắn vẫn cẩn thận che giấu hơi thở, sử dụng Âm Lôi
Huyễn Bộ âm thầm đột nhập vào bên trong.
Vượt qua động khẩu là 1 con đường tràn ngập ánh sáng. Xung quanh vách núi, Tiêu Lệ nhìn thấy lác đác một ít tinh thạch màu tím. Thứ này hoàn toàn do sơn động tự nhiên sinh ra, ở thế giới loài người được gọi là Tử Tinh Thạch, là một trong những vật phẩm trang sức có giá trị xa xỉ. Tiến sâu vào bên trong sơn động, nhìn mấy khối Tử Tinh Thạch xinh đẹp như là đồ trang trí trong động phủ, Tiêu Lệ trong lòng vô vàn cảm thán.
_ Tử Tinh Dực Sư Vương quả thật biết hưởng thụ cuộc sống a… Lát nữa lấy được Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên rồi phải “xin” thêm 1 ít Tử Tinh Thạch này về trang trí mới được… Chẳng qua như vậy thì không được tự nhiên nữa…. haizz thôi kệ đi, làm xong việc chính đã…
Nhanh chóng di chuyển, bên trong sơn động cũng không tồn tại ma thú nào khác. Xuyên qua 1 con đường dài và tĩnh mịch, trước mắt Tiêu Lệ bỗng dưng lại xuất hiện 2 ngã rẽ. Cau mày nhìn về phía 2 lối vào, Tiêu Lệ hơi híp mắt lại cẩn thận cảm nhận. Con đường bên phải có 1 luồng hơi thở mỏng manh, hô hấp ổn định có vẻ là có sinh vật đang ngủ, còn bên trái thì lại phả ra 1 luồng hơi nóng ngột ngạt.
_ Lối bên phải dẫn tới chỗ Tử Tinh Dực Sư con à? Có lẽ không nên làm kinh động nó thì hơn, tên ở ngoài tương đối phiền phức…
Ngẫm nghĩ 1 chút, Tiêu Lệ nhanh chóng bước chân vào lối đi bên trái. Con đường này tương đối quanh co khúc chiết, Tiêu Lệ đi vòng vo vài lần mới tiến vào được nơi sâu bên trong.
Bước qua động khẩu, Tiêu Lệ tùy ý đánh giá mọi thứ xung quanh. Cuối cùng, ánh mắt hắn dừng lại tại vị trí trung ương bên trong sơn động. Nơi đó, một cái Tử Tinh Thạch Đài cao liêu xiêu hình dáng như một cái bàn lớn, phía trên khảm một viên cầu màu tím to khoảng đầu người. Nhiệt lượng bên trong sơn động toàn bộ đều là do thứ này phát ra..
Cẩn thận quan sát một chút, Tiêu Lệ lấy ra Tịch Tà Trảm Ma Kiếm định phá vỡ thứ này thu lấy linh dịch bên trong. Bởi vì sợ kinh động tên bên ngoài, Tiêu Lệ cũng không dám sử dụng đấu kỹ quá mạnh, chỉ dám dùng một chút nhu kình trong Âm Dương Long Trảo Thủ nhẹ nhàng công kích vào viên cầu.
Sau gần 1 khắc miệt mài vất vả, Tiêu Lệ rốt phá vỡ được… toàn bộ vách đá khảm nạm viên cầu, chỉ có bản thân nó là không suy suyễn. Nhìn viên Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên nằm yên trên mặt đá, hắn mới chậm rãi nhớ lại nguyên tác… Theo thực lực ngày 1 tăng lên, Tiêu Lệ cũng đều tùy tâm mà làm việc, rất ít khi dựa theo cốt truyện. Bất quá hôm nay có vẻ hắn lại phải động não rồi…
_ Nếu ta nhớ không lầm thì Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên này phải dùng Tử Linh Tinh mới phá vỡ được. Mà cái khối Tử Linh Tinh đó hình như ở dưới chỗ nằm của con ấu thú kia thì phải… haizz…
Thở dài 1 tiếng, Tiêu Lệ vốn không muốn kinh động cái tên to xác bên ngoài. Hiện tại, tình hình chiến đấu của 2 kẻ kia vẫn còn rất mãnh liệt, có lẽ còn lâu nữa mới đến hồi kết, hắn cũng không muốn con sư tử kia quay về đây tìm hắn phiền phức.
Cẩn thận suy nghĩ đối sách, dù sao nếu hắn phá vỡ Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên để thu lấy linh dịch bên trong thì cũng sẽ làm kinh động ấu thú, còn không bằng trực tiếp bắt cóc nó. Nếu lỡ bị Tử Tinh Dực Sư Vương phát hiện, hắn cũng không phải là không có cách chạy trốn.
Đã có quyết định, Tiêu Lệ cũng không phải là người hay chần chừ. Hắn lập tức triệu hoán Huyền Thiên Tâm Ma Phong đang giám thị bên ngoài nhanh chóng bay vào hang động, muốn lợi dụng huyễn thuật của nó để dễ dàng tóm lấy ấu thú.
Đi vào động khẩu bên phải, một sơn động rộng rãi bài trí tinh mỹ hơn xa so với sơn động ở bên trái xuất hiện trong tầm mắt Tiêu Lệ. Quả thật, Tử Tinh Dực Sư Vương cực kỳ biết hưởng thụ, nơi ở của nó được chăm chút tỉ mỉ cực kỳ sạch sẽ.
Phía trung tâm sơn động, một con Tử Tinh Dực Sư non đang nằm phủ phục trên mặt đất, hơi thở đều đều như là đang chìm trong mộng đẹp. Theo trí nhớ của hắn, Tử Linh Tinh là ở bên dưới chỗ con sư tử con này nằm.
Huyền Thiên Tâm Ma Phong là bậc thầy huyễn thuật, chỉ là đối phó với 1 con ấu thú, nàng chẳng mấy khó khăn liền để nó càng chìm sâu vào giấc mộng của mình, biến nơi đó thành thiên đường mà nó có thể vui đùa thỏa thích, chẳng bao giờ muốn rời khỏi.
Nhẹ nhàng nhấc con Dực Sư non đã hoàn toàn mê muội lên, Tiêu Lệ nhanh chóng mò mẫm tìm kiếm, gõ gõ vào mấy viên tử tinh thạch bên dưới, chẳng mấy chốc đã phát hiện được chỗ giấu bí mật.
Đây là 1 khối Tử Tinh Thạch tự nhiên khá lớn được Tử Tinh Dực Sư Vương cẩn thận đục đẽo thành 1 cái hộp ngầm trong lòng đất. Mở ra nắp hộp, nhất thời ánh sáng màu tím chói lóa chiếu ra 4 phía khiến đôi mắt Tiêu Lệ bị kích thích phải vội vã nhắm chặt lại.
Đợi cảm giác khó chịu biến mất, Tiêu Lệ mới chậm rãi mở mắt ra nhìn về thứ bên trong hộp. Chỉ thấy một khối linh thạch màu tím bằng nắm tay đang an tĩnh nằm ở đó, góc cạnh rõ ràng, quang hoa lưu chuyển cực kỳ xinh đẹp.
Tử Linh Tinh đã vào tay, Tiêu Lệ nhanh chóng lấy Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên ra khỏi hệ thống rồi dùng Tử Linh Tịch đập vỡ 1 góc, sau đó cẩn thận dùng bình ngọc tốt nhất thu lấy linh dịch chảy ra từ vết nứt.
Bạn Sinh Tử Tinh nguyên bị hủy, Tử Tinh Dực Sư non dường như chịu phải kích thích mãnh liệt, gầm nhẹ mấy tiếng có vẻ như muốn thức giấc. Bất quá nó cuối cùng vẫn chỉ là ấu thú, khả năng tự chủ không cao. Bị Huyền Thiên Tâm Ma Phong lần nữa sử dụng Hoặc Tâm Thuật, Tử Tinh Dực Sư non rất nhanh lại chìm sâu vào mộng đẹp…
“Phù….”
Thở ra một hơi, Tiêu Lệ cẩn thận cất Tử Linh Tinh và mấy bình Tử Tinh Nguyên Linh Dịch vào trong hệ thống.Tổng cộng có 6 bình Tử Tinh Nguyên Linh Dịch, Tiêu Lệ lấy ra 1 bình để giao nộp nhiệm vụ, thu được 100tr exp, lên cấp nhị tinh Đấu Vương (90tr/180tr).
Để lại Tử Tinh Dực Sư non như một chú mèo nhỏ nằm ngủ say trên mặt đất, Tiêu Lệ nhanh chóng men theo đường cũ rời khỏi sơn động. Bên ngoài, chiến đấu vẫn diễn ra vô cùng kịch liệt. Không còn là những đòn thăm dò, Vân Vận và Tử Tinh Dực Sư Vương đều đã bắt đầu vận dụng tới sát chiêu chân chính.
Cẩn thận quay lại chỗ nấp lúc trước, Tiêu Lệ một mặt quan sát trận chiến khốc liệt trên không trung, mặt khác âm thầm đánh giá những kẻ đang quan chiến giống như hắn. Mặc dù khoảng cách khá xa, Giám Định Thuật là không thể sử dụng. Thế nhưng trải qua thời gian dài lăn lộn trong Ma Thú Sơn Mạch, Tiêu Lệ cũng sơ bộ nhận thức được danh tính của những “vị khách” đang quan sát ở ngoài kia.
Đứng trên một đỉnh núi lớn ở phía Bắc chính một đầu ma thú toàn thân màu đen, trên người có rất nhiều hoa văn quỷ dị chính là ngũ giai Ma Vân Báo mà Tiêu Lệ vẫn âm thầm theo dõi mấy hôm nay. Bất quá... bởi vì khoảng thời gian này hắn vẫn còn đang chờ đợi Vân Vận tới nên tạm thời còn chưa có kế hoạch xuống tay với nó.
Trên một ngọn cây cao chọc trời ở phía Tây là 1 ma thú màu hồng, hình thể tương đối nhỏ so với ma thú cấp cao khác, thế nhưng Tiêu Lệ biết những kẻ từng xem thường nó hầu hết đều đã trở thành 1 đống xương trắng. Ngũ Vỹ Xuân Linh Hoan, một loại ngũ giai ma thú cực kỳ thông thạo dùng mị độc và huyễn thuật, so với Huyền Thiên Tâm Ma Phong của hắn còn nhỉnh hơn vài phần, rất khó đối phó.
Ngồi trên một mỏm đá khá to lớn ở phía Nam là 1 ma thú trên người lượn lờ sát khí, dù ở rất xa Tiêu Lệ vẫn cảm nhận được. Hình thể nó vô cùng khổng lồ, thậm chí không kém bao nhiêu so với Tử Tinh Dực Sư Vương. Những đặc điểm đó chỉ có ở ngũ giai ma thú Cuồng Sát Bạo Hùng, kẻ mạnh thứ 2 ở vùng Đông bộ Ma Thú Sơn Mạch này.
À ngoài ra còn có cả tam đệ Tiêu Viêm bé bỏng nữa chứ… mặc dù có Dược Lão giúp hắn ẩn giấu khí tức khiến Tiêu Lệ không thể tìm ra nhưng chắc chắn là hắn sẽ đến đây quan sát trận chiến này…
Trên bầu trời, Tử Tinh Dực Sư Vương không ngừng dùng thân thể khổng lồ lao tới công kích mà Vân Vận cũng không ngừng thối lui. Mặc dù nhìn qua thì có vẻ nàng đang rơi xuống thế hạ phong bất quá thực tế cho đến lúc này nàng vẫn chưa chịu bất cứ tổn thương nào.
Ngẩng đầu nhìn khung cảnh chiến đấu cực kì hoa lệ trên bầu trời khiến cho thương khung cũng không ngừng rung động, Tiêu Lệ âm thầm cảm thán. Mặc dù hiện tại hắn đã đạt tới nhị tinh Đấu Vương thế nhưng vẫn không có khả năng chính diện tham gia trận chiến ở cấp độ này.
_ Phòng ngự thân thể của Tử Tinh Dực Sư Vương cực kì mạnh mẽ. Vân Vận thì lại tu luyện phong thuộc tính đấu kĩ thiên về nhanh chóng và linh hoạt. Hơn nữa, hai người đều là cường giả cấp Đấu Hoàng, thực lực chênh lệch cũng không nhiều, tiếp tục đánh như vậy trừ khi vận dụng đòn sát thủ, nếu không rất khó phân ra thắng bại…
_ Bất quá… Tử Tinh Dực Sư Vương là thuộc tính hỏa, lại có khả năng hấp thụ ánh mặt trời để gia tăng chiến lực. Cho nên trước khi mặt trời lặn, có lẽ nó sẽ cố gắng tìm cách để nhanh chóng kết thúc trận chiến này…
Quan sát 2 bên chiến đấu, Tiêu Lệ khẽ lẩm bẩm. Hiện giờ tình thế có vẻ cân bằng, thế nhưng chẳng bao lâu nữa trận chiến này sẽ đi đến hồi kết.
Vượt qua động khẩu là 1 con đường tràn ngập ánh sáng. Xung quanh vách núi, Tiêu Lệ nhìn thấy lác đác một ít tinh thạch màu tím. Thứ này hoàn toàn do sơn động tự nhiên sinh ra, ở thế giới loài người được gọi là Tử Tinh Thạch, là một trong những vật phẩm trang sức có giá trị xa xỉ. Tiến sâu vào bên trong sơn động, nhìn mấy khối Tử Tinh Thạch xinh đẹp như là đồ trang trí trong động phủ, Tiêu Lệ trong lòng vô vàn cảm thán.
_ Tử Tinh Dực Sư Vương quả thật biết hưởng thụ cuộc sống a… Lát nữa lấy được Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên rồi phải “xin” thêm 1 ít Tử Tinh Thạch này về trang trí mới được… Chẳng qua như vậy thì không được tự nhiên nữa…. haizz thôi kệ đi, làm xong việc chính đã…
Nhanh chóng di chuyển, bên trong sơn động cũng không tồn tại ma thú nào khác. Xuyên qua 1 con đường dài và tĩnh mịch, trước mắt Tiêu Lệ bỗng dưng lại xuất hiện 2 ngã rẽ. Cau mày nhìn về phía 2 lối vào, Tiêu Lệ hơi híp mắt lại cẩn thận cảm nhận. Con đường bên phải có 1 luồng hơi thở mỏng manh, hô hấp ổn định có vẻ là có sinh vật đang ngủ, còn bên trái thì lại phả ra 1 luồng hơi nóng ngột ngạt.
_ Lối bên phải dẫn tới chỗ Tử Tinh Dực Sư con à? Có lẽ không nên làm kinh động nó thì hơn, tên ở ngoài tương đối phiền phức…
Ngẫm nghĩ 1 chút, Tiêu Lệ nhanh chóng bước chân vào lối đi bên trái. Con đường này tương đối quanh co khúc chiết, Tiêu Lệ đi vòng vo vài lần mới tiến vào được nơi sâu bên trong.
Bước qua động khẩu, Tiêu Lệ tùy ý đánh giá mọi thứ xung quanh. Cuối cùng, ánh mắt hắn dừng lại tại vị trí trung ương bên trong sơn động. Nơi đó, một cái Tử Tinh Thạch Đài cao liêu xiêu hình dáng như một cái bàn lớn, phía trên khảm một viên cầu màu tím to khoảng đầu người. Nhiệt lượng bên trong sơn động toàn bộ đều là do thứ này phát ra..
Cẩn thận quan sát một chút, Tiêu Lệ lấy ra Tịch Tà Trảm Ma Kiếm định phá vỡ thứ này thu lấy linh dịch bên trong. Bởi vì sợ kinh động tên bên ngoài, Tiêu Lệ cũng không dám sử dụng đấu kỹ quá mạnh, chỉ dám dùng một chút nhu kình trong Âm Dương Long Trảo Thủ nhẹ nhàng công kích vào viên cầu.
Sau gần 1 khắc miệt mài vất vả, Tiêu Lệ rốt phá vỡ được… toàn bộ vách đá khảm nạm viên cầu, chỉ có bản thân nó là không suy suyễn. Nhìn viên Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên nằm yên trên mặt đá, hắn mới chậm rãi nhớ lại nguyên tác… Theo thực lực ngày 1 tăng lên, Tiêu Lệ cũng đều tùy tâm mà làm việc, rất ít khi dựa theo cốt truyện. Bất quá hôm nay có vẻ hắn lại phải động não rồi…
_ Nếu ta nhớ không lầm thì Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên này phải dùng Tử Linh Tinh mới phá vỡ được. Mà cái khối Tử Linh Tinh đó hình như ở dưới chỗ nằm của con ấu thú kia thì phải… haizz…
Thở dài 1 tiếng, Tiêu Lệ vốn không muốn kinh động cái tên to xác bên ngoài. Hiện tại, tình hình chiến đấu của 2 kẻ kia vẫn còn rất mãnh liệt, có lẽ còn lâu nữa mới đến hồi kết, hắn cũng không muốn con sư tử kia quay về đây tìm hắn phiền phức.
Cẩn thận suy nghĩ đối sách, dù sao nếu hắn phá vỡ Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên để thu lấy linh dịch bên trong thì cũng sẽ làm kinh động ấu thú, còn không bằng trực tiếp bắt cóc nó. Nếu lỡ bị Tử Tinh Dực Sư Vương phát hiện, hắn cũng không phải là không có cách chạy trốn.
Đã có quyết định, Tiêu Lệ cũng không phải là người hay chần chừ. Hắn lập tức triệu hoán Huyền Thiên Tâm Ma Phong đang giám thị bên ngoài nhanh chóng bay vào hang động, muốn lợi dụng huyễn thuật của nó để dễ dàng tóm lấy ấu thú.
Đi vào động khẩu bên phải, một sơn động rộng rãi bài trí tinh mỹ hơn xa so với sơn động ở bên trái xuất hiện trong tầm mắt Tiêu Lệ. Quả thật, Tử Tinh Dực Sư Vương cực kỳ biết hưởng thụ, nơi ở của nó được chăm chút tỉ mỉ cực kỳ sạch sẽ.
Phía trung tâm sơn động, một con Tử Tinh Dực Sư non đang nằm phủ phục trên mặt đất, hơi thở đều đều như là đang chìm trong mộng đẹp. Theo trí nhớ của hắn, Tử Linh Tinh là ở bên dưới chỗ con sư tử con này nằm.
Huyền Thiên Tâm Ma Phong là bậc thầy huyễn thuật, chỉ là đối phó với 1 con ấu thú, nàng chẳng mấy khó khăn liền để nó càng chìm sâu vào giấc mộng của mình, biến nơi đó thành thiên đường mà nó có thể vui đùa thỏa thích, chẳng bao giờ muốn rời khỏi.
Nhẹ nhàng nhấc con Dực Sư non đã hoàn toàn mê muội lên, Tiêu Lệ nhanh chóng mò mẫm tìm kiếm, gõ gõ vào mấy viên tử tinh thạch bên dưới, chẳng mấy chốc đã phát hiện được chỗ giấu bí mật.
Đây là 1 khối Tử Tinh Thạch tự nhiên khá lớn được Tử Tinh Dực Sư Vương cẩn thận đục đẽo thành 1 cái hộp ngầm trong lòng đất. Mở ra nắp hộp, nhất thời ánh sáng màu tím chói lóa chiếu ra 4 phía khiến đôi mắt Tiêu Lệ bị kích thích phải vội vã nhắm chặt lại.
Đợi cảm giác khó chịu biến mất, Tiêu Lệ mới chậm rãi mở mắt ra nhìn về thứ bên trong hộp. Chỉ thấy một khối linh thạch màu tím bằng nắm tay đang an tĩnh nằm ở đó, góc cạnh rõ ràng, quang hoa lưu chuyển cực kỳ xinh đẹp.
Tử Linh Tinh đã vào tay, Tiêu Lệ nhanh chóng lấy Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên ra khỏi hệ thống rồi dùng Tử Linh Tịch đập vỡ 1 góc, sau đó cẩn thận dùng bình ngọc tốt nhất thu lấy linh dịch chảy ra từ vết nứt.
Bạn Sinh Tử Tinh nguyên bị hủy, Tử Tinh Dực Sư non dường như chịu phải kích thích mãnh liệt, gầm nhẹ mấy tiếng có vẻ như muốn thức giấc. Bất quá nó cuối cùng vẫn chỉ là ấu thú, khả năng tự chủ không cao. Bị Huyền Thiên Tâm Ma Phong lần nữa sử dụng Hoặc Tâm Thuật, Tử Tinh Dực Sư non rất nhanh lại chìm sâu vào mộng đẹp…
“Phù….”
Thở ra một hơi, Tiêu Lệ cẩn thận cất Tử Linh Tinh và mấy bình Tử Tinh Nguyên Linh Dịch vào trong hệ thống.Tổng cộng có 6 bình Tử Tinh Nguyên Linh Dịch, Tiêu Lệ lấy ra 1 bình để giao nộp nhiệm vụ, thu được 100tr exp, lên cấp nhị tinh Đấu Vương (90tr/180tr).
Để lại Tử Tinh Dực Sư non như một chú mèo nhỏ nằm ngủ say trên mặt đất, Tiêu Lệ nhanh chóng men theo đường cũ rời khỏi sơn động. Bên ngoài, chiến đấu vẫn diễn ra vô cùng kịch liệt. Không còn là những đòn thăm dò, Vân Vận và Tử Tinh Dực Sư Vương đều đã bắt đầu vận dụng tới sát chiêu chân chính.
Cẩn thận quay lại chỗ nấp lúc trước, Tiêu Lệ một mặt quan sát trận chiến khốc liệt trên không trung, mặt khác âm thầm đánh giá những kẻ đang quan chiến giống như hắn. Mặc dù khoảng cách khá xa, Giám Định Thuật là không thể sử dụng. Thế nhưng trải qua thời gian dài lăn lộn trong Ma Thú Sơn Mạch, Tiêu Lệ cũng sơ bộ nhận thức được danh tính của những “vị khách” đang quan sát ở ngoài kia.
Đứng trên một đỉnh núi lớn ở phía Bắc chính một đầu ma thú toàn thân màu đen, trên người có rất nhiều hoa văn quỷ dị chính là ngũ giai Ma Vân Báo mà Tiêu Lệ vẫn âm thầm theo dõi mấy hôm nay. Bất quá... bởi vì khoảng thời gian này hắn vẫn còn đang chờ đợi Vân Vận tới nên tạm thời còn chưa có kế hoạch xuống tay với nó.
Trên một ngọn cây cao chọc trời ở phía Tây là 1 ma thú màu hồng, hình thể tương đối nhỏ so với ma thú cấp cao khác, thế nhưng Tiêu Lệ biết những kẻ từng xem thường nó hầu hết đều đã trở thành 1 đống xương trắng. Ngũ Vỹ Xuân Linh Hoan, một loại ngũ giai ma thú cực kỳ thông thạo dùng mị độc và huyễn thuật, so với Huyền Thiên Tâm Ma Phong của hắn còn nhỉnh hơn vài phần, rất khó đối phó.
Ngồi trên một mỏm đá khá to lớn ở phía Nam là 1 ma thú trên người lượn lờ sát khí, dù ở rất xa Tiêu Lệ vẫn cảm nhận được. Hình thể nó vô cùng khổng lồ, thậm chí không kém bao nhiêu so với Tử Tinh Dực Sư Vương. Những đặc điểm đó chỉ có ở ngũ giai ma thú Cuồng Sát Bạo Hùng, kẻ mạnh thứ 2 ở vùng Đông bộ Ma Thú Sơn Mạch này.
À ngoài ra còn có cả tam đệ Tiêu Viêm bé bỏng nữa chứ… mặc dù có Dược Lão giúp hắn ẩn giấu khí tức khiến Tiêu Lệ không thể tìm ra nhưng chắc chắn là hắn sẽ đến đây quan sát trận chiến này…
Trên bầu trời, Tử Tinh Dực Sư Vương không ngừng dùng thân thể khổng lồ lao tới công kích mà Vân Vận cũng không ngừng thối lui. Mặc dù nhìn qua thì có vẻ nàng đang rơi xuống thế hạ phong bất quá thực tế cho đến lúc này nàng vẫn chưa chịu bất cứ tổn thương nào.
Ngẩng đầu nhìn khung cảnh chiến đấu cực kì hoa lệ trên bầu trời khiến cho thương khung cũng không ngừng rung động, Tiêu Lệ âm thầm cảm thán. Mặc dù hiện tại hắn đã đạt tới nhị tinh Đấu Vương thế nhưng vẫn không có khả năng chính diện tham gia trận chiến ở cấp độ này.
_ Phòng ngự thân thể của Tử Tinh Dực Sư Vương cực kì mạnh mẽ. Vân Vận thì lại tu luyện phong thuộc tính đấu kĩ thiên về nhanh chóng và linh hoạt. Hơn nữa, hai người đều là cường giả cấp Đấu Hoàng, thực lực chênh lệch cũng không nhiều, tiếp tục đánh như vậy trừ khi vận dụng đòn sát thủ, nếu không rất khó phân ra thắng bại…
_ Bất quá… Tử Tinh Dực Sư Vương là thuộc tính hỏa, lại có khả năng hấp thụ ánh mặt trời để gia tăng chiến lực. Cho nên trước khi mặt trời lặn, có lẽ nó sẽ cố gắng tìm cách để nhanh chóng kết thúc trận chiến này…
Quan sát 2 bên chiến đấu, Tiêu Lệ khẽ lẩm bẩm. Hiện giờ tình thế có vẻ cân bằng, thế nhưng chẳng bao lâu nữa trận chiến này sẽ đi đến hồi kết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.