Chương 117: Thôn thiên mãng và địa tâm hỏa
Tiếu Diện Tà Thần
02/12/2018
Lôi đình đến nhanh, đi cũng nhanh không kém. Âm thanh ùng ùng bạo liệt
của tiếng sấm bên tai mọi người còn chưa hoàn toàn tiêu tán thì mây đen
trên bầu trời đã bắt đầu cấp tốc lùi tan. Nháy mắt sau, ánh sáng nóng
cháy lại tiếp tục bao phủ cả thành thị sa mạc này.
Khi âm thanh ồ ồ trong tai dần mất đi, vô số người đều vội vàng hướng ánh mắt vào trong quang mang màu tím. Có điều sau khi những tia sét kia đánh xuống, sương mù màu xanh nhàn nhạt đã bắt đầu từ trong đảo nhỏ thoát ra, đồng thời đem tầm mắt của mọi người che phủ đi mất.
Sương mù màu xanh là do Lôi Kiếp và Dị Hoả va chạm với nhau sinh ra, linh hồn lực lượng không cách nào vượt qua được, tình huống bên trong đã hoàn toàn bị ngăn cách với ngoại giới.
Bên trong làn sương mù, Tiêu Lê trải qua lôi kiếp rèn giũa không những không chút suy yếu mà trái lại còn đang ở trạng thái sung mãn hơn bao giờ hết.
Tiêu Lệ dùng tay làm đao khẽ cạy mở phần xác đã cháy đen không thành hình dạng của Tử U Viêm Mãng, sau một hồi lục lọi liền tìm được một con tiểu xà bảy sắc vô cùng đáng yêu trong đó.
Trong nháy mắt Tiêu Lệ lấy ra Thất Thải Thôn Thiên Mãng, thi thể cự xà nhanh chóng hoá thành bột phấn. Cùng với đó, một đạo khí tức kinh khủng đột nhiên phóng ra, lấy một tốc độ không thể tưởng tượng nhanh chóng bao phủ cả toà thành thị này.
_ Ngoan nào Medusa, đừng nghịch!
Tiêu Lệ trước tiên từ trong nạp giới lấy ra một ít Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên để dỗ dành Thất Thải Thôn Thiên Mãng đang làm nũng. Sau đó, hắn từ trong hệ thống lấy ra một cái Tuế Viêm Hộ Thủ rồi nhanh chóng cho Thất Thải Thôn Thiên Mãng đang ngọ nguậy trong tay vào đó, hoàn toàn che lấp khí tức kinh khủng của nàng.
Tuế Viêm Hộ Thủ này không phải là hộ giáp bảo vệ mà là một vật phẩm chuyên dụng để nuôi dưỡng hỏa hệ ma thú của Diễm Hậu, Tiêu Lệ phải đắn đó lắm mới quyết định chọn nó. Bởi vì thứ này vốn là không có bán trong Kỳ Trân Các, nếu không phải có một cơ hội tùy ý chọn lựa vật phẩm, Tiêu Lệ cũng không cách nào lấy được.
Theo khí tức của Medusa nữ vương như thủy triều cấp tốc lui xuống, làn sương mù màu xanh nhạt cũng dần dần tan biến. Để lộ ra bên trong đó, một ngân bào nam nhân áo quần lam lũ nhưng thần thái vô cùng sắc bén, đôi mắt chớp lóe từng tia sét bạc hờ hững nhìn về phía cường giả toàn trường đang tụ tập về đây.
_ Ngươi là ai?
Nhìn ngân bào nam nhân lơ lửng bên cạnh Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, Mặc Ba Tư và Nghiêm Sư tính khí nóng nảy, không nhịn được gần như đồng loạt quát lên.
_ Các ngươi còn không có tư cách hỏi ta… Muốn sống thì cút đi!
Nhìn hai tên thô lỗ nam nhân hùng hổ lao tới chất vấn, Tiêu Lệ chỉ cười nhạt trả lời. Theo thực lực nhanh chóng tăng lên, Gia Mã đế quốc này đã không còn mấy người có thể khiến hắn e dè.
_ Lùi lại đi, hắn sẽ giết các ngươi đó!
Ngay khi đám người Cổ Hà còn định vọng động bước lên tranh luận cùng Tiêu Lệ thì Vân Vận đã lập tức ngăn lại, đôi mắt vừa mừng vừa lo nhìn chằm chằm hắn.
_ Sao vậy? Hắn chỉ là một tên Đấu Vương thôi mà…
Bởi vì Tiêu Lệ vừa mới thăng cấp, hắn còn chưa kịp điều chỉnh cấp độ khí tức mà hệ thống hiển lộ thế nên cái mà đám người Cổ Hà cảm nhận được chỉ là khí tức cửu tinh Đấu Vương lúc hắn còn chưa trải qua lôi kiếp.
_ Ngươi đã từng thấy Đấu Vương nào có thể thu phục lục giai ma thú làm tọa kỵ sao?
Vân Vận còn chưa nói dứt lời, một bóng hình khổng lồ không biết từ lúc nào đã âm thầm xuất hiện bên trong tòa thành thị này, cuối cùng dừng lại dưới chân ngân bào nam nhân.
_ Tử… Tử… Tử Tinh Dực Sư Vương? Bá chủ vùng Đông bộ của Ma Thú Sơn Mạch – Tử Tinh Dực Sư Vương?
Không chỉ riêng Cổ Hà, gần như toàn bộ Đấu Vương hay Đấu Linh trong tràng đều thốt lên kinh hãi. Bá chủ kiệt ngạo bất tuân như vậy, có người đủ khả năng thu phục nó hay sao…
_ Vận, chúng ta lại gặp nhau… Lần này nàng sẽ không bỏ chạy… đúng chứ?
Tiêu Lệ mỉm cười, trêu chọc Vân Vận. Thấy nàng còn chưa trả lời, Tiêu Lệ quay sang hướng về những người khác bắt đầu tiễn khách.
_ Các ngươi, ở đâu thì về đấy đi! Dị Hỏa này ta định rồi!
Tiêu Lệ vừa nói, khí tức trên người hắn bắt đầu dâng lên, từ cửu tinh Đấu Vương nhanh chóng đột phá Đấu Hoàng, cuối cùng ổn định ở tam tinh Đấu Hoàng.
_ Không biết cao nhân phương nào giá lâm, Cổ Hà không kịp nghênh tiếp. Thế nhưng Dị Hỏa đối với ta vô cùng quan trọng! Không biết ngài có thể hay không bỏ đi thứ mà mình yêu thích… Cổ Hà nguyện dùng giá cao để đổi lấy!
Bị khí thế của Tiêu Lệ áp đảo, cộng thêm Tử Tinh Dực Sư Vương uy hiếp, đám người Cổ Hà đều không tự chủ lùi lại vài bước. Khẽ liếc nhìn Vân Vận vẫn đứng ngây như phỗng không có chút phản ứng, rốt cuộc Cổ Hà đành cắn răng ôm quyền nói với Tiêu Lệ.
_ Rất tiếc, Thanh Liên Địa Tâm Hỏa đối với ta hiện tại có chỗ dùng đến. Hơn nữa, lấy trình độ luyện dược thuật của ngươi cũng không có khả năng cung cấp thứ ta muốn! Thật xin lỗi! Tử Tinh, đi thôi!
Tử Tinh Dực Sư Vương gầm lên một tiếng, âm thanh cuồng bạo chấn động cả phiến sa mạc này.
Ngay khi mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, Tiêu Lệ đã mang theo Tiêu Viêm và Vân Vận cùng với Thanh Liên Địa Tâm Hỏa nhanh chóng biến mất trong tầm mắt mọi người…
Khi âm thanh ồ ồ trong tai dần mất đi, vô số người đều vội vàng hướng ánh mắt vào trong quang mang màu tím. Có điều sau khi những tia sét kia đánh xuống, sương mù màu xanh nhàn nhạt đã bắt đầu từ trong đảo nhỏ thoát ra, đồng thời đem tầm mắt của mọi người che phủ đi mất.
Sương mù màu xanh là do Lôi Kiếp và Dị Hoả va chạm với nhau sinh ra, linh hồn lực lượng không cách nào vượt qua được, tình huống bên trong đã hoàn toàn bị ngăn cách với ngoại giới.
Bên trong làn sương mù, Tiêu Lê trải qua lôi kiếp rèn giũa không những không chút suy yếu mà trái lại còn đang ở trạng thái sung mãn hơn bao giờ hết.
Tiêu Lệ dùng tay làm đao khẽ cạy mở phần xác đã cháy đen không thành hình dạng của Tử U Viêm Mãng, sau một hồi lục lọi liền tìm được một con tiểu xà bảy sắc vô cùng đáng yêu trong đó.
Trong nháy mắt Tiêu Lệ lấy ra Thất Thải Thôn Thiên Mãng, thi thể cự xà nhanh chóng hoá thành bột phấn. Cùng với đó, một đạo khí tức kinh khủng đột nhiên phóng ra, lấy một tốc độ không thể tưởng tượng nhanh chóng bao phủ cả toà thành thị này.
_ Ngoan nào Medusa, đừng nghịch!
Tiêu Lệ trước tiên từ trong nạp giới lấy ra một ít Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên để dỗ dành Thất Thải Thôn Thiên Mãng đang làm nũng. Sau đó, hắn từ trong hệ thống lấy ra một cái Tuế Viêm Hộ Thủ rồi nhanh chóng cho Thất Thải Thôn Thiên Mãng đang ngọ nguậy trong tay vào đó, hoàn toàn che lấp khí tức kinh khủng của nàng.
Tuế Viêm Hộ Thủ này không phải là hộ giáp bảo vệ mà là một vật phẩm chuyên dụng để nuôi dưỡng hỏa hệ ma thú của Diễm Hậu, Tiêu Lệ phải đắn đó lắm mới quyết định chọn nó. Bởi vì thứ này vốn là không có bán trong Kỳ Trân Các, nếu không phải có một cơ hội tùy ý chọn lựa vật phẩm, Tiêu Lệ cũng không cách nào lấy được.
Theo khí tức của Medusa nữ vương như thủy triều cấp tốc lui xuống, làn sương mù màu xanh nhạt cũng dần dần tan biến. Để lộ ra bên trong đó, một ngân bào nam nhân áo quần lam lũ nhưng thần thái vô cùng sắc bén, đôi mắt chớp lóe từng tia sét bạc hờ hững nhìn về phía cường giả toàn trường đang tụ tập về đây.
_ Ngươi là ai?
Nhìn ngân bào nam nhân lơ lửng bên cạnh Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, Mặc Ba Tư và Nghiêm Sư tính khí nóng nảy, không nhịn được gần như đồng loạt quát lên.
_ Các ngươi còn không có tư cách hỏi ta… Muốn sống thì cút đi!
Nhìn hai tên thô lỗ nam nhân hùng hổ lao tới chất vấn, Tiêu Lệ chỉ cười nhạt trả lời. Theo thực lực nhanh chóng tăng lên, Gia Mã đế quốc này đã không còn mấy người có thể khiến hắn e dè.
_ Lùi lại đi, hắn sẽ giết các ngươi đó!
Ngay khi đám người Cổ Hà còn định vọng động bước lên tranh luận cùng Tiêu Lệ thì Vân Vận đã lập tức ngăn lại, đôi mắt vừa mừng vừa lo nhìn chằm chằm hắn.
_ Sao vậy? Hắn chỉ là một tên Đấu Vương thôi mà…
Bởi vì Tiêu Lệ vừa mới thăng cấp, hắn còn chưa kịp điều chỉnh cấp độ khí tức mà hệ thống hiển lộ thế nên cái mà đám người Cổ Hà cảm nhận được chỉ là khí tức cửu tinh Đấu Vương lúc hắn còn chưa trải qua lôi kiếp.
_ Ngươi đã từng thấy Đấu Vương nào có thể thu phục lục giai ma thú làm tọa kỵ sao?
Vân Vận còn chưa nói dứt lời, một bóng hình khổng lồ không biết từ lúc nào đã âm thầm xuất hiện bên trong tòa thành thị này, cuối cùng dừng lại dưới chân ngân bào nam nhân.
_ Tử… Tử… Tử Tinh Dực Sư Vương? Bá chủ vùng Đông bộ của Ma Thú Sơn Mạch – Tử Tinh Dực Sư Vương?
Không chỉ riêng Cổ Hà, gần như toàn bộ Đấu Vương hay Đấu Linh trong tràng đều thốt lên kinh hãi. Bá chủ kiệt ngạo bất tuân như vậy, có người đủ khả năng thu phục nó hay sao…
_ Vận, chúng ta lại gặp nhau… Lần này nàng sẽ không bỏ chạy… đúng chứ?
Tiêu Lệ mỉm cười, trêu chọc Vân Vận. Thấy nàng còn chưa trả lời, Tiêu Lệ quay sang hướng về những người khác bắt đầu tiễn khách.
_ Các ngươi, ở đâu thì về đấy đi! Dị Hỏa này ta định rồi!
Tiêu Lệ vừa nói, khí tức trên người hắn bắt đầu dâng lên, từ cửu tinh Đấu Vương nhanh chóng đột phá Đấu Hoàng, cuối cùng ổn định ở tam tinh Đấu Hoàng.
_ Không biết cao nhân phương nào giá lâm, Cổ Hà không kịp nghênh tiếp. Thế nhưng Dị Hỏa đối với ta vô cùng quan trọng! Không biết ngài có thể hay không bỏ đi thứ mà mình yêu thích… Cổ Hà nguyện dùng giá cao để đổi lấy!
Bị khí thế của Tiêu Lệ áp đảo, cộng thêm Tử Tinh Dực Sư Vương uy hiếp, đám người Cổ Hà đều không tự chủ lùi lại vài bước. Khẽ liếc nhìn Vân Vận vẫn đứng ngây như phỗng không có chút phản ứng, rốt cuộc Cổ Hà đành cắn răng ôm quyền nói với Tiêu Lệ.
_ Rất tiếc, Thanh Liên Địa Tâm Hỏa đối với ta hiện tại có chỗ dùng đến. Hơn nữa, lấy trình độ luyện dược thuật của ngươi cũng không có khả năng cung cấp thứ ta muốn! Thật xin lỗi! Tử Tinh, đi thôi!
Tử Tinh Dực Sư Vương gầm lên một tiếng, âm thanh cuồng bạo chấn động cả phiến sa mạc này.
Ngay khi mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, Tiêu Lệ đã mang theo Tiêu Viêm và Vân Vận cùng với Thanh Liên Địa Tâm Hỏa nhanh chóng biến mất trong tầm mắt mọi người…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.