Trò Chơi Ngoài Luồng: Đổi Vợ (H)
Chương 13: Muốn Không?
Tô Mã Lệ
17/10/2023
Bùi Chinh thả cô tới trước bồn rửa tay, nhìn Khương Diệp rửa mặt, cô đúng là chưa say, chỉ là gương mặt đó đỏ hồng, cả ánh mắt cũng đỏ lên, giống như một con thỏ.
Cô rửa mặt xong, phải về phòng lấy áo ngủ, Bùi Chinh lo lắng cô chóng mặt va phải tường, giúp cô tới va ly hành lý lấy áo ngủ, đồ vật trong va ly được sắp xếp chỉnh tề, bên trái là mỹ phẩm dưỡng da cùng đồ trang điểm, bên phải là quần áo tắm rửa, chồng thành những khối vuông be bé, chất vải mỏng manh, xúc cảm mềm mại.
Còn có mùi thơm.
Chóp mũi Bùi Chinh giật giật, mùi thơm thoang thoảng giống như tính tình của Khương Diệp, nhìn thì có vẻ lành lạnh, lại hết sức cuốn hút.
Anh lấy áo ngủ trở về xong, Khương Diệp đã bắt đầu tắm rửa, thủy tinh trong suốt bị hơi nóng tỏa ra sương trắng, lộ ra thân thể như ẩn như hiện, Bùi Chinh chỉ nhìn thoáng qua đã dời mắt, đặt quần áo ở trên mặt ghế, đi ra nhà tắm đóng kỹ cửa.
Điện thoại vang lên, là mẹ Bùi gọi tới, hỏi sao anh không đi du lịch cùng Lộ Du Hi.
Lộ Du Hi bịa cái cớ với cha mẹ hai bên rằng cô ta đi du lịch cùng đồng nghiệp, cha mẹ hai bên nhiên đương nhiên tưởng rằng đi cùng đồng nghiệp nữ, chỉ dặn dò cô ta chú ý an toàn, còn nói sao không cho Bùi Chinh đi cùng, Lộ Du Hi nói anh bận, không có thời gian.
Trong lòng mẹ Bùi không quá thoải mái: "Làm sao lại không rảnh? Không phải trong tiệm có công nhân sao? Con là ông chủ, cũng không cần đi làm mỗi ngày, làm sao lại không rảnh?"
Bùi Chinh đi đến phòng khách, bật loa ngoài di động rồi ném lên trên ghế sô pha, anh nhảy lên nắm lấy thanh ngang trên tường làm động tác kéo xà.
Mẹ Bùi nói vài phút đồng hồ, thấy Bùi Chinh không trả lời một câu, tức giận đến không muốn nói thêm nữa, hỏi anh kế hoạch lúc nào sinh con, Bùi Chinh làm năm mươi cú kéo xà, nhảy xuống cầm lấy điện thoại, thở dốc nói một hơi: "Chắc là năm năm sau."
Lộ Du Hi năm nay hai mươi lăm, năm năm sau là ba mươi, nhưng mấu chốt là năm năm sau Bùi Chinh đã ba mươi sáu rồi, đến lúc đó cho dù là Lộ Du Hi có thể sinh, Bùi Chinh có thể sinh sao?
Mẹ Bùi chẳng thèm nói gì nữa, cúp điện thoại luôn.
Bà không biết, Bùi Chinh cùng Lộ Du Hi cũng không tính sinh con, hai người đã sớm kế hoạch làm một gia đình kiểu DINKs** .
**DINKs là thuật ngữ chỉ cặp vợ chồng mà cả hai đều có công ăn việc làm, có hai nguồn thu nhập và không sinh con. DINKs phải là những cặp vợ chồng có quan điểm sống không cần sinh con và thực tế không sinh con chung.(Theo wiki)
Không biết Khương Diệp có kế hoạch sinh con hay không.
Bùi Chinh nhăn mày, anh lại nhảy lên kéo thêm mười cái, sau đó mới tới nhà tắm trong phòng ngủ tắm rửa.
Chờ anh trở lại phòng cho khách, Khương Diệp đã sớm sấy khô tóc nằm vào trong chăn, cô từ từ nhắm hai mắt như là ngủ rồi, chỉ có đèn còn đang bật, tỏa ra ánh sáng vàng ấm.
Bùi Chinh nhẹ chân nhẹ tay vén chăn lên trên giường, nghiêng người mặt đối mặt cùng cô.
Mặt của cô vẫn còn đỏ, một đám tóc đen tản ra trên mặt, nhẹ nhàng phập phồng theo hô hấp của cô, cô mặc áo ngủ tơ lụa thuần trắng, cổ áo mở ra, bên trong không mặc áo ngực, lộ ra một ít thịt ngực trắng nõn.
Bùi Chinh thò tay vén tóc cô đến sau tai.
Khương Diệp bỗng nhiên mở mắt ra, động tác của anh khựng lại một giây, rồi lại tiếp tục vén tóc cô qua.
Uống rượu vào thân thể mẫn cảm ngoài ý muốn, làn da bị chạm vào mơ hồ nóng lên, ở sâu trong lòng toả ra tín hiệu của khát vọng, hy vọng bàn tay to lớn kia có thể tiếp tục chạm vào cô.
Vuốt ve cô.
"Tôi nghe cô ấy nói." Bùi Chinh thu tay lại, nhìn cô rồi nói, "Em muốn ở đến cuối tháng."
Tiếng nói chất đầy cảm xúc phát ra trong không khí trêu chọc lòng người một cách bất ngờ.
"Ừm." Khương Diệp gật đầu, nhìn anh chăm chú, "Đã quên trưng cầu ý kiến của anh rồi, anh đồng ý chứ?"
Bùi Chinh nhe răng cười.
Lúc anh không cười, gương mặt đó nhìn có vẻ rất dữ dằn, đường nét ngũ quan nguội lạnh lộ ra vài phần dã tính không bị trói buộc, một khi cười rộ lên, cặp lông mày đen nặng nề kia cũng dịu dàng hơn không ít, anh không nói lời nào, chỉ nhìn cô, trái cổ nhô lên chuyển động lúc lên lúc xuống.
Rất gợi cảm.
"Em cảm thấy, vì sao anh đồng ý chơi trò chơi này?" Anh dùng bụng ngón trỏ mơn trớn đuôi mắt ửng hồng của cô, con mắt ngày xưa lúc nào cũng lành lạnh, giờ phút này nhuộm một màu đỏ xinh đẹp, cô uống rượu, phản ứng có vẻ hơi chậm chạp, cái miệng nhỏ nhắn hơi hơi giương, sau đó mới cười một tiếng như vừa ý thức được cái gì.
Bùi Chinh đã chú ý tới cô từ rất sớm, cũng có lẽ đã sớm bị cô hấp dẫn.
Sự thẳng thắn của anh làm cho Khương Diệp vô cùng rung động, cô chủ động ghé sát vào anh, chạm vào trên môi anh một cái.
Một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước.
Lúc cô rút lui ra phía sau, Bùi Chinh giữ lấy cái ót cô, đè mặt cô lại gần lần nữa, hơi thở phun tới trên mặt cô, hỏi cô bằng thanh âm khàn khàn: "Có muốn không?"
Muốn cái gì?
Còn có thể là cái gì.
Lòng dạ Khương Diệp đang run rẩy, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào khuôn mặt người đàn ông, bạo dạn thò tay ôm cổ anh: "Muốn."
Cô rửa mặt xong, phải về phòng lấy áo ngủ, Bùi Chinh lo lắng cô chóng mặt va phải tường, giúp cô tới va ly hành lý lấy áo ngủ, đồ vật trong va ly được sắp xếp chỉnh tề, bên trái là mỹ phẩm dưỡng da cùng đồ trang điểm, bên phải là quần áo tắm rửa, chồng thành những khối vuông be bé, chất vải mỏng manh, xúc cảm mềm mại.
Còn có mùi thơm.
Chóp mũi Bùi Chinh giật giật, mùi thơm thoang thoảng giống như tính tình của Khương Diệp, nhìn thì có vẻ lành lạnh, lại hết sức cuốn hút.
Anh lấy áo ngủ trở về xong, Khương Diệp đã bắt đầu tắm rửa, thủy tinh trong suốt bị hơi nóng tỏa ra sương trắng, lộ ra thân thể như ẩn như hiện, Bùi Chinh chỉ nhìn thoáng qua đã dời mắt, đặt quần áo ở trên mặt ghế, đi ra nhà tắm đóng kỹ cửa.
Điện thoại vang lên, là mẹ Bùi gọi tới, hỏi sao anh không đi du lịch cùng Lộ Du Hi.
Lộ Du Hi bịa cái cớ với cha mẹ hai bên rằng cô ta đi du lịch cùng đồng nghiệp, cha mẹ hai bên nhiên đương nhiên tưởng rằng đi cùng đồng nghiệp nữ, chỉ dặn dò cô ta chú ý an toàn, còn nói sao không cho Bùi Chinh đi cùng, Lộ Du Hi nói anh bận, không có thời gian.
Trong lòng mẹ Bùi không quá thoải mái: "Làm sao lại không rảnh? Không phải trong tiệm có công nhân sao? Con là ông chủ, cũng không cần đi làm mỗi ngày, làm sao lại không rảnh?"
Bùi Chinh đi đến phòng khách, bật loa ngoài di động rồi ném lên trên ghế sô pha, anh nhảy lên nắm lấy thanh ngang trên tường làm động tác kéo xà.
Mẹ Bùi nói vài phút đồng hồ, thấy Bùi Chinh không trả lời một câu, tức giận đến không muốn nói thêm nữa, hỏi anh kế hoạch lúc nào sinh con, Bùi Chinh làm năm mươi cú kéo xà, nhảy xuống cầm lấy điện thoại, thở dốc nói một hơi: "Chắc là năm năm sau."
Lộ Du Hi năm nay hai mươi lăm, năm năm sau là ba mươi, nhưng mấu chốt là năm năm sau Bùi Chinh đã ba mươi sáu rồi, đến lúc đó cho dù là Lộ Du Hi có thể sinh, Bùi Chinh có thể sinh sao?
Mẹ Bùi chẳng thèm nói gì nữa, cúp điện thoại luôn.
Bà không biết, Bùi Chinh cùng Lộ Du Hi cũng không tính sinh con, hai người đã sớm kế hoạch làm một gia đình kiểu DINKs** .
**DINKs là thuật ngữ chỉ cặp vợ chồng mà cả hai đều có công ăn việc làm, có hai nguồn thu nhập và không sinh con. DINKs phải là những cặp vợ chồng có quan điểm sống không cần sinh con và thực tế không sinh con chung.(Theo wiki)
Không biết Khương Diệp có kế hoạch sinh con hay không.
Bùi Chinh nhăn mày, anh lại nhảy lên kéo thêm mười cái, sau đó mới tới nhà tắm trong phòng ngủ tắm rửa.
Chờ anh trở lại phòng cho khách, Khương Diệp đã sớm sấy khô tóc nằm vào trong chăn, cô từ từ nhắm hai mắt như là ngủ rồi, chỉ có đèn còn đang bật, tỏa ra ánh sáng vàng ấm.
Bùi Chinh nhẹ chân nhẹ tay vén chăn lên trên giường, nghiêng người mặt đối mặt cùng cô.
Mặt của cô vẫn còn đỏ, một đám tóc đen tản ra trên mặt, nhẹ nhàng phập phồng theo hô hấp của cô, cô mặc áo ngủ tơ lụa thuần trắng, cổ áo mở ra, bên trong không mặc áo ngực, lộ ra một ít thịt ngực trắng nõn.
Bùi Chinh thò tay vén tóc cô đến sau tai.
Khương Diệp bỗng nhiên mở mắt ra, động tác của anh khựng lại một giây, rồi lại tiếp tục vén tóc cô qua.
Uống rượu vào thân thể mẫn cảm ngoài ý muốn, làn da bị chạm vào mơ hồ nóng lên, ở sâu trong lòng toả ra tín hiệu của khát vọng, hy vọng bàn tay to lớn kia có thể tiếp tục chạm vào cô.
Vuốt ve cô.
"Tôi nghe cô ấy nói." Bùi Chinh thu tay lại, nhìn cô rồi nói, "Em muốn ở đến cuối tháng."
Tiếng nói chất đầy cảm xúc phát ra trong không khí trêu chọc lòng người một cách bất ngờ.
"Ừm." Khương Diệp gật đầu, nhìn anh chăm chú, "Đã quên trưng cầu ý kiến của anh rồi, anh đồng ý chứ?"
Bùi Chinh nhe răng cười.
Lúc anh không cười, gương mặt đó nhìn có vẻ rất dữ dằn, đường nét ngũ quan nguội lạnh lộ ra vài phần dã tính không bị trói buộc, một khi cười rộ lên, cặp lông mày đen nặng nề kia cũng dịu dàng hơn không ít, anh không nói lời nào, chỉ nhìn cô, trái cổ nhô lên chuyển động lúc lên lúc xuống.
Rất gợi cảm.
"Em cảm thấy, vì sao anh đồng ý chơi trò chơi này?" Anh dùng bụng ngón trỏ mơn trớn đuôi mắt ửng hồng của cô, con mắt ngày xưa lúc nào cũng lành lạnh, giờ phút này nhuộm một màu đỏ xinh đẹp, cô uống rượu, phản ứng có vẻ hơi chậm chạp, cái miệng nhỏ nhắn hơi hơi giương, sau đó mới cười một tiếng như vừa ý thức được cái gì.
Bùi Chinh đã chú ý tới cô từ rất sớm, cũng có lẽ đã sớm bị cô hấp dẫn.
Sự thẳng thắn của anh làm cho Khương Diệp vô cùng rung động, cô chủ động ghé sát vào anh, chạm vào trên môi anh một cái.
Một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước.
Lúc cô rút lui ra phía sau, Bùi Chinh giữ lấy cái ót cô, đè mặt cô lại gần lần nữa, hơi thở phun tới trên mặt cô, hỏi cô bằng thanh âm khàn khàn: "Có muốn không?"
Muốn cái gì?
Còn có thể là cái gì.
Lòng dạ Khương Diệp đang run rẩy, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào khuôn mặt người đàn ông, bạo dạn thò tay ôm cổ anh: "Muốn."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.