Trò Chơi "ngược Cẩu" Cosplay Nhân Vật
Chương 14: Bác Sĩ Chữa Trị 1
Cật Điềm Thiếu Nữ
31/03/2022
“Được rồi, cởi áo ra cho anh kiểm tra trước.” Hoàn toàn là giọng điệu việc công xử lý theo phép.
Lâm Khả Ngải bắt đầu sửng sốt, tuy đã làm tốt chuẩn bị cởi quần áo trước mặt người xa lạ, nhưng không ngờ tới sẽ là một người đàn ông… Còn là nam thần trước đây của mình, thậm chí hai người từng có… Tuy hơi do dự, nhưng vẫn run rẩy cởi từng cúc áo của mình ra.
Mặt Kỷ Lăng Giang không chút biểu cảm nhìn hành động của cô, trong đôi mắt lam giống như sóng biển lóng lánh ánh sáng vỗ vào bờ, mãi đến khi cô cởi chỉ còn lại áo lót mới mở miệng nói: “Áo lót cũng cởi ra.”
Lâm Khả Ngải cởi áo lót ra, bộ ngực sóng gió mãnh liệt được phóng thích khỏi áo lót, mới tiếp xúc không khí bên cạnh quầng vú lập tức nổi da gà.
Bộ ngực của cô thật đẹp, to mà không rủ xuống, ngực hình giọt nước nhô to. Núm vú là màu hồng nhạt của thiếu nữ, quầng vú nhỏ mà vây quanh một vòng.
Bác sĩ đứng dậy đi tới trước mặt cô, nửa ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm ngực cô không chớp.
Trần trụi nửa người trên với một người đàn ông như vậy còn duy trì tư thế như thế, mà người đàn ông này còn là người mình thích… Chỉ nghĩ thôi cả gương mặt đã đỏ bừng.
Bác sĩ đặt tay trái lên nhũ thịt của cô, ngón trỏ nhẹ nhàng cọ xát sườn nhũ của cô, nói với cô: “Ngực em rất to, cúp E đúng không?” Trong giọng nói mang theo dục vọng không người phát hiện.
Lâm Khả Ngải bị những lời này của anh làm cho đỏ mặt, nắm đó anh thích dùng lời nói thô tục trêu đùa cô vui vẻ, hiện giờ còn như vậy… Đúng là đáng ghét! Chẳng lẽ đối với bệnh nhân khác anh cũng như thế sao? Chỉ nghĩ tới anh cũng làm như vậy với người khác, Lâm Khả Ngải lập tức cảm thấy ngực buồn bực muốn chết.
“Không… Mới cúp D thôi.”
Kỷ Lăng Giang “ồ” một tiếng: “Xin lỗi anh không biết về kích cỡ lắm. Nhưng mà áo lót phải thường xuyên thay đổi theo lớn nhỏ, áo lót của em quá nhỏ.”
Lâm Khả Ngải không biết nên nói gì mới tốt, chỉ có thể ừm một tiếng.
Bàn tay thô ráp của bác sĩ nắm lấy phía dưới ngực cô, lòng bàn tay ngón cái xoa núm vú, cảm giác khác thường như dòng điện lướt qua trên dưới toàn thân cô.
Nếu không phải nơi này là bệnh viện, nếu không vì biểu cảm nghiêm túc của người đàn ông này, cô thực sự sẽ cho rằng đây là đang tán tỉnh với cô. Chỉ có điều, cho tới bây giờ cô chưa từng nghe tới phương thức kiểm tra như thế!
“Màu sắc núm vú thực phấn nộn, không có vấn đề gì. Nhưng mà… Quầng vú của em đúng là rất nhỏ.” Bác sĩ cười nói.
Lâm Khả Ngải bắt đầu sửng sốt, tuy đã làm tốt chuẩn bị cởi quần áo trước mặt người xa lạ, nhưng không ngờ tới sẽ là một người đàn ông… Còn là nam thần trước đây của mình, thậm chí hai người từng có… Tuy hơi do dự, nhưng vẫn run rẩy cởi từng cúc áo của mình ra.
Mặt Kỷ Lăng Giang không chút biểu cảm nhìn hành động của cô, trong đôi mắt lam giống như sóng biển lóng lánh ánh sáng vỗ vào bờ, mãi đến khi cô cởi chỉ còn lại áo lót mới mở miệng nói: “Áo lót cũng cởi ra.”
Lâm Khả Ngải cởi áo lót ra, bộ ngực sóng gió mãnh liệt được phóng thích khỏi áo lót, mới tiếp xúc không khí bên cạnh quầng vú lập tức nổi da gà.
Bộ ngực của cô thật đẹp, to mà không rủ xuống, ngực hình giọt nước nhô to. Núm vú là màu hồng nhạt của thiếu nữ, quầng vú nhỏ mà vây quanh một vòng.
Bác sĩ đứng dậy đi tới trước mặt cô, nửa ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm ngực cô không chớp.
Trần trụi nửa người trên với một người đàn ông như vậy còn duy trì tư thế như thế, mà người đàn ông này còn là người mình thích… Chỉ nghĩ thôi cả gương mặt đã đỏ bừng.
Bác sĩ đặt tay trái lên nhũ thịt của cô, ngón trỏ nhẹ nhàng cọ xát sườn nhũ của cô, nói với cô: “Ngực em rất to, cúp E đúng không?” Trong giọng nói mang theo dục vọng không người phát hiện.
Lâm Khả Ngải bị những lời này của anh làm cho đỏ mặt, nắm đó anh thích dùng lời nói thô tục trêu đùa cô vui vẻ, hiện giờ còn như vậy… Đúng là đáng ghét! Chẳng lẽ đối với bệnh nhân khác anh cũng như thế sao? Chỉ nghĩ tới anh cũng làm như vậy với người khác, Lâm Khả Ngải lập tức cảm thấy ngực buồn bực muốn chết.
“Không… Mới cúp D thôi.”
Kỷ Lăng Giang “ồ” một tiếng: “Xin lỗi anh không biết về kích cỡ lắm. Nhưng mà áo lót phải thường xuyên thay đổi theo lớn nhỏ, áo lót của em quá nhỏ.”
Lâm Khả Ngải không biết nên nói gì mới tốt, chỉ có thể ừm một tiếng.
Bàn tay thô ráp của bác sĩ nắm lấy phía dưới ngực cô, lòng bàn tay ngón cái xoa núm vú, cảm giác khác thường như dòng điện lướt qua trên dưới toàn thân cô.
Nếu không phải nơi này là bệnh viện, nếu không vì biểu cảm nghiêm túc của người đàn ông này, cô thực sự sẽ cho rằng đây là đang tán tỉnh với cô. Chỉ có điều, cho tới bây giờ cô chưa từng nghe tới phương thức kiểm tra như thế!
“Màu sắc núm vú thực phấn nộn, không có vấn đề gì. Nhưng mà… Quầng vú của em đúng là rất nhỏ.” Bác sĩ cười nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.