Trò Chơi "ngược Cẩu" Cosplay Nhân Vật
Chương 37: Gặp Mặt 4
Cật Điềm Thiếu Nữ
31/03/2022
Những lời này khiến Lâm Khả Ngải bật cười, quay đầu nhìn về phía Kỷ Lăng Giang. Nhớ tới lúc trước lần đầu tiên mình nấu cơm cho anh, anh cũng nói những lời như vậy.
Anh dịu dàng nhìn cô, sủng nịnh nhìn cô cười.
“Ánh mắt của hai vợ chồng sơn đúng là quá hấp dẫn.” Louise đột nhiên nói.
Lâm Khả Ngải thẹn thùng đỏ mặt, ngày thường đối diện với anh cũng không có gì, trước công chúng thêm một người là trưởng bối thì cảm thấy hơi là lạ.
“Lần này mẹ trở về là vì hôn lễ của hai đứa.” Louise đặt đũa xuống: “Hôn lễ định làm ở đâu?”
Hai người chỉ đăng ký chưa chính thức làm hôn lễ, Louise vẫn luôn du lịch vòng quanh trái đất. Bà ấy không phải kiểu cha mẹ Trung Quốc, cũng không để bụng con trai không tìm được đối tượng. Đương nhiên con trai có người mình thích, bà ấy sẽ chúc phúc. Lần này trở về là vì hai người muốn cử hành hôn lễ, nếu không bà ấy sẽ không trở về.
Kỷ Lăng Giang gật đầu nói: “Bọn con định làm hôn lễ ở thành phố A, mẹ Ngải Ngải cùng với thân thích bên mẹ đều ở thành phố A, Ngải Ngải vốn không phải người thành phố G, chỉ tới đây đi học mà thôi.”
Sau khi nói xong lại bổ sung một câu: “Đợi Ngải Ngải tốt nghiệp, chúng con sẽ về thành phố A.”
Kỷ gia vốn ở thành phố A, công ty tổng cũng xây ở thành phố A, Kỷ Lăng Giang chỉ vì cô mới đến thành phố G mở công ty chi nhánh. Đợi cô tốt nghiệp xong, đương nhiên sẽ theo anh trở về.
“Vậy cha của cô nhóc đâu? Ông ấy làm gì?” Louise hỏi, bà ấy biết ông ngoại của Lâm Khả Ngải là ai, gia cảnh nhà cô rất tốt. Cũng biết mẹ cô mở một cửa hàng bán hoa, nhưng Louise không biết nghề nghiệp của cha cô.
Trái tim Kỷ Lăng Giang đập nhanh hơn, xong đời, quên không nói chuyện này với mẹ. Khi gọi điện thoại là không muốn nói chuyện nhà vợ với mẹ, vừa rồi vốn định nói, kết quả bị mẹ nói lung tung làm gián đoạn chưa kịp nói ra.
Nhưng biểu cảm của Lâm Khả Ngải cứng đờ một lúc sau đó khôi phục như thường, thản nhiên nói với Louise: “Ông ta làm kinh doanh bất động sản, cũng là thương nhân. Mẹ con đã ly hôn với ông ta nhiều năm, con đi theo mẹ ông ngoại cùng với anh trai lớn lên.”
Louise mở to mắt nhìn con trai mình một cái, chuyện quan trọng như thế sao không nói với bà ấy? Làm hại bà ấy giống y như người xấu!
“Hiện giờ ông ta đang ở thành phố H, con và ông ta không thân lắm, cho nên không cần mời.” Lâm Khả Ngải nói tiếp.
“Ồ… Bé cưng rất xin lỗi…” Louise cười áy náy nói, chân đi giày cao gót giẫm chân con trai nhà mình phía dưới bàn.
Anh dịu dàng nhìn cô, sủng nịnh nhìn cô cười.
“Ánh mắt của hai vợ chồng sơn đúng là quá hấp dẫn.” Louise đột nhiên nói.
Lâm Khả Ngải thẹn thùng đỏ mặt, ngày thường đối diện với anh cũng không có gì, trước công chúng thêm một người là trưởng bối thì cảm thấy hơi là lạ.
“Lần này mẹ trở về là vì hôn lễ của hai đứa.” Louise đặt đũa xuống: “Hôn lễ định làm ở đâu?”
Hai người chỉ đăng ký chưa chính thức làm hôn lễ, Louise vẫn luôn du lịch vòng quanh trái đất. Bà ấy không phải kiểu cha mẹ Trung Quốc, cũng không để bụng con trai không tìm được đối tượng. Đương nhiên con trai có người mình thích, bà ấy sẽ chúc phúc. Lần này trở về là vì hai người muốn cử hành hôn lễ, nếu không bà ấy sẽ không trở về.
Kỷ Lăng Giang gật đầu nói: “Bọn con định làm hôn lễ ở thành phố A, mẹ Ngải Ngải cùng với thân thích bên mẹ đều ở thành phố A, Ngải Ngải vốn không phải người thành phố G, chỉ tới đây đi học mà thôi.”
Sau khi nói xong lại bổ sung một câu: “Đợi Ngải Ngải tốt nghiệp, chúng con sẽ về thành phố A.”
Kỷ gia vốn ở thành phố A, công ty tổng cũng xây ở thành phố A, Kỷ Lăng Giang chỉ vì cô mới đến thành phố G mở công ty chi nhánh. Đợi cô tốt nghiệp xong, đương nhiên sẽ theo anh trở về.
“Vậy cha của cô nhóc đâu? Ông ấy làm gì?” Louise hỏi, bà ấy biết ông ngoại của Lâm Khả Ngải là ai, gia cảnh nhà cô rất tốt. Cũng biết mẹ cô mở một cửa hàng bán hoa, nhưng Louise không biết nghề nghiệp của cha cô.
Trái tim Kỷ Lăng Giang đập nhanh hơn, xong đời, quên không nói chuyện này với mẹ. Khi gọi điện thoại là không muốn nói chuyện nhà vợ với mẹ, vừa rồi vốn định nói, kết quả bị mẹ nói lung tung làm gián đoạn chưa kịp nói ra.
Nhưng biểu cảm của Lâm Khả Ngải cứng đờ một lúc sau đó khôi phục như thường, thản nhiên nói với Louise: “Ông ta làm kinh doanh bất động sản, cũng là thương nhân. Mẹ con đã ly hôn với ông ta nhiều năm, con đi theo mẹ ông ngoại cùng với anh trai lớn lên.”
Louise mở to mắt nhìn con trai mình một cái, chuyện quan trọng như thế sao không nói với bà ấy? Làm hại bà ấy giống y như người xấu!
“Hiện giờ ông ta đang ở thành phố H, con và ông ta không thân lắm, cho nên không cần mời.” Lâm Khả Ngải nói tiếp.
“Ồ… Bé cưng rất xin lỗi…” Louise cười áy náy nói, chân đi giày cao gót giẫm chân con trai nhà mình phía dưới bàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.