Trò Chơi Sinh Tồn Bắt Đầu Từ Căn Nhà Cũ Nát
Chương 11:
Dư Vi Chi
12/12/2024
Rương xanh mang đến những vật phẩm thực sự hữu ích, bao gồm cả sợi thực vật mà cô chưa từng thấy trước đây.
Trong số những thứ này, Hứa Chi thích nhất là chăn lông mềm.
Đêm qua ngủ lạnh đến thấu xương, tối nay cuối cùng cô đã có chăn để đắp rồi.
Mặc dù cô không quá thích táo, nhưng có thì vẫn hơn không.
Hứa Chi mở túi đồ kiểm tra, hiện tại cô đã có 18 khúc gỗ, nhưng để nâng cấp nơi trú ẩn thì cần đến 30 khúc.
Vẫn chưa đủ, cô buộc phải tiếp tục đào.
Tuy nhiên cơ thể cô cần nghỉ ngơi đôi chút.
Liên tục tiêu hao điểm thể lực khiến cô cảm thấy kiệt quệ.
Đừng tưởng đào hố chỉ là việc vung xẻng vài lần, thực tế mỗi lần tiêu tốn điểm thể lực, cảm giác mệt mỏi lại càng rõ rệt.
Nhìn lại đồng hồ, đã hơn 11 giờ.
Hứa Chi uống hai ngụm nước, nghỉ ngơi một chút rồi tiếp tục đào.
Thêm 20 điểm thể lực trôi qua.
[Nhận được: Quặng sắt × 1.]
Trước mặt cô là một khối quặng đen nhánh, tuy màu sắc u tối nhưng khối quặng này lại ánh lên vẻ lấp lánh của kim loại với các cạnh sắc nét, hoàn toàn khác biệt so với những viên đá thông thường.
Để chế tạo bàn làm việc cần chuẩn bị đủ vật liệu, gỗ thì đã dư, bây giờ chỉ còn thiếu một khối quặng sắt.
Nếu tạm thời chưa nâng cấp được nơi trú ẩn, hay là thử chế tạo bàn làm việc trước?
Sau một hồi cân nhắc, Hứa Chi quyết định thử hỏi trong kênh trò chuyện xem có ai sẵn sàng đổi quặng sắt không.
Nhưng nhìn vào vật tư trong ba lô, cô thấy mình không có nhiều thứ đáng giá để đem đổi. Quặng sắt lại là loại tài nguyên hiếm, nếu không chịu bỏ ra món gì tốt, người ta chắc chắn sẽ không đồng ý.
Nước khoáng chắc chắn đổi được, dù rằng Hứa Chi vẫn hơi tiếc.
Thế nhưng vì sự phát triển lâu dài, cô đành phải đổi.
May mắn là vừa rồi cô lấy được hai chai nước khoáng, tạm thời vấn đề nước uống không còn quá căng thẳng.
Cô mở kênh trò chuyện và gửi đi một dòng tin nhắn: “Nước khoáng đổi quặng sắt, ai có thì nhắn riêng cho tôi trước, tôi sẽ ưu tiên.”
Một người chơi nhanh chóng hỏi: “Quặng sắt để làm gì? Sao chưa thấy ai nhắc đến nhỉ?”
“Chắc chắn là để làm gì đó quan trọng! Không thì ai lại dùng nước khoáng để đổi cơ chứ.”
“Không có quặng sắt, tôi đổi gỗ được không?”
Hàng loạt tin nhắn liên tiếp gửi đến, nhiều người hỏi liệu có thể đổi gỗ hoặc đá nhỏ lấy nước khoáng hay không.
Hứa Chi nhận được rất nhiều tin nhắn riêng, phần lớn là đề nghị đổi gỗ hoặc đá lấy nước. Có người thậm chí cầu xin cô cho một ngụm nước, hứa rằng sau này sẽ trả ơn.
Nhưng cô không trả lời bất kỳ ai.
Nếu không ai có quặng sắt thì cô đành tiếp tục đi đào đất, biết đâu lại may mắn tìm được thì sao?
Hiện tại cô vẫn còn hai lượt đào, cô cũng muốn thử nghiệm một chút, nếu dùng hết thể lực buổi sáng rồi nghỉ trưa thì liệu thể lực có hồi phục được hay không?
Đang mải suy nghĩ, cô bất ngờ nhận được một tin nhắn mới.
Lục Kỳ: “Tôi có quặng sắt, muốn đổi gì?”
Vừa thấy hai chữ "quặng sắt", Hứa Chi vội vàng mở tin nhắn, không ngờ lại là cô gái từng tranh cãi trên kênh trò chuyện.
Hứa Chi: “Có thể cho tôi xem quặng sắt của cô trông như thế nào không?”
Lục Kỳ rất nhanh đã gửi đến một bức ảnh, Hứa Chi nhìn qua đã nhận ra ngay đúng là loại quặng sắt cô cần.
Lục Kỳ: “Không sai chứ? Đây là thứ cô đang tìm?”
Hứa Chi: “Đúng rồi. Hai khối quặng sắt đổi một chai nước, được không?”
Lục Kỳ: “Một khối đổi một chai.”
Hứa Chi: “Một khối thì ít quá, hay cô thêm vài thứ khác nữa?”
Lục Kỳ: “Cô cần gì thêm?”
Hứa Chi: “Gỗ, đá nhỏ, đinh sắt hoặc sợi thực vật đều được.”
Lục Kỳ: “Vậy một khối quặng sắt thêm năm khối gỗ, thế nào?”
Hứa Chi cân nhắc một chút rồi gật đầu đồng ý.
Hứa Chi: “Được.”
Lục Kỳ: “Cô là con gái đúng không? Giao dịch với cô dễ chịu hơn mấy tên đàn ông kia.”
Lục Kỳ: “Tôi có nhiều vật tư nhưng không tài nào tìm được nước, bực thật.”
Hứa Chi: “Đúng vậy.”
Lục Kỳ: “Tên của cô nghe dễ thương thật, chắc là một cô gái đáng yêu. Tôi thêm bạn cô nhé? Có nước khoáng để giao dịch, chứng tỏ cô không thiếu nước. Lần sau có gì muốn đổi thì cứ hỏi tôi.”
Hứa Chi: “Được.”
Rất nhanh Lục Kỳ đã gửi yêu cầu giao dịch.
Hứa Chi mở ba lô chọn một chai nước đặt vào khung giao dịch rồi nhấn xác nhận, ngay lập tức hệ thống thông báo giao dịch hoàn tất.
Trong ba lô của cô giờ đã có thêm một khối quặng sắt và năm khối gỗ.
Tốt rồi, đủ để làm bàn làm việc!
Tuy nhiên thể lực cô vẫn còn chút ít, để tránh lãng phí, cô quyết định dùng hết lượt đào còn lại trước khi bắt tay chế tạo.
Sau vài nhát đào, cô chỉ tìm được một tảng đá lớn.
Hứa Chi cất tảng đá vào ba lô rồi trở về căn nhà rách nát của mình.
Cô lấy bản vẽ ra, nhấn vào tùy chọn "Chế tạo".
Ngay lập tức, hệ thống trừ đi các nguyên liệu cần thiết.
Một khu vực trống trong nhà được bao phủ bởi ánh sáng trắng, kèm theo tiếng “xèo xèo” như âm thanh của lửa đang cháy, trên màn hình hiện dòng chữ: Đang chế tạo.
Trong số những thứ này, Hứa Chi thích nhất là chăn lông mềm.
Đêm qua ngủ lạnh đến thấu xương, tối nay cuối cùng cô đã có chăn để đắp rồi.
Mặc dù cô không quá thích táo, nhưng có thì vẫn hơn không.
Hứa Chi mở túi đồ kiểm tra, hiện tại cô đã có 18 khúc gỗ, nhưng để nâng cấp nơi trú ẩn thì cần đến 30 khúc.
Vẫn chưa đủ, cô buộc phải tiếp tục đào.
Tuy nhiên cơ thể cô cần nghỉ ngơi đôi chút.
Liên tục tiêu hao điểm thể lực khiến cô cảm thấy kiệt quệ.
Đừng tưởng đào hố chỉ là việc vung xẻng vài lần, thực tế mỗi lần tiêu tốn điểm thể lực, cảm giác mệt mỏi lại càng rõ rệt.
Nhìn lại đồng hồ, đã hơn 11 giờ.
Hứa Chi uống hai ngụm nước, nghỉ ngơi một chút rồi tiếp tục đào.
Thêm 20 điểm thể lực trôi qua.
[Nhận được: Quặng sắt × 1.]
Trước mặt cô là một khối quặng đen nhánh, tuy màu sắc u tối nhưng khối quặng này lại ánh lên vẻ lấp lánh của kim loại với các cạnh sắc nét, hoàn toàn khác biệt so với những viên đá thông thường.
Để chế tạo bàn làm việc cần chuẩn bị đủ vật liệu, gỗ thì đã dư, bây giờ chỉ còn thiếu một khối quặng sắt.
Nếu tạm thời chưa nâng cấp được nơi trú ẩn, hay là thử chế tạo bàn làm việc trước?
Sau một hồi cân nhắc, Hứa Chi quyết định thử hỏi trong kênh trò chuyện xem có ai sẵn sàng đổi quặng sắt không.
Nhưng nhìn vào vật tư trong ba lô, cô thấy mình không có nhiều thứ đáng giá để đem đổi. Quặng sắt lại là loại tài nguyên hiếm, nếu không chịu bỏ ra món gì tốt, người ta chắc chắn sẽ không đồng ý.
Nước khoáng chắc chắn đổi được, dù rằng Hứa Chi vẫn hơi tiếc.
Thế nhưng vì sự phát triển lâu dài, cô đành phải đổi.
May mắn là vừa rồi cô lấy được hai chai nước khoáng, tạm thời vấn đề nước uống không còn quá căng thẳng.
Cô mở kênh trò chuyện và gửi đi một dòng tin nhắn: “Nước khoáng đổi quặng sắt, ai có thì nhắn riêng cho tôi trước, tôi sẽ ưu tiên.”
Một người chơi nhanh chóng hỏi: “Quặng sắt để làm gì? Sao chưa thấy ai nhắc đến nhỉ?”
“Chắc chắn là để làm gì đó quan trọng! Không thì ai lại dùng nước khoáng để đổi cơ chứ.”
“Không có quặng sắt, tôi đổi gỗ được không?”
Hàng loạt tin nhắn liên tiếp gửi đến, nhiều người hỏi liệu có thể đổi gỗ hoặc đá nhỏ lấy nước khoáng hay không.
Hứa Chi nhận được rất nhiều tin nhắn riêng, phần lớn là đề nghị đổi gỗ hoặc đá lấy nước. Có người thậm chí cầu xin cô cho một ngụm nước, hứa rằng sau này sẽ trả ơn.
Nhưng cô không trả lời bất kỳ ai.
Nếu không ai có quặng sắt thì cô đành tiếp tục đi đào đất, biết đâu lại may mắn tìm được thì sao?
Hiện tại cô vẫn còn hai lượt đào, cô cũng muốn thử nghiệm một chút, nếu dùng hết thể lực buổi sáng rồi nghỉ trưa thì liệu thể lực có hồi phục được hay không?
Đang mải suy nghĩ, cô bất ngờ nhận được một tin nhắn mới.
Lục Kỳ: “Tôi có quặng sắt, muốn đổi gì?”
Vừa thấy hai chữ "quặng sắt", Hứa Chi vội vàng mở tin nhắn, không ngờ lại là cô gái từng tranh cãi trên kênh trò chuyện.
Hứa Chi: “Có thể cho tôi xem quặng sắt của cô trông như thế nào không?”
Lục Kỳ rất nhanh đã gửi đến một bức ảnh, Hứa Chi nhìn qua đã nhận ra ngay đúng là loại quặng sắt cô cần.
Lục Kỳ: “Không sai chứ? Đây là thứ cô đang tìm?”
Hứa Chi: “Đúng rồi. Hai khối quặng sắt đổi một chai nước, được không?”
Lục Kỳ: “Một khối đổi một chai.”
Hứa Chi: “Một khối thì ít quá, hay cô thêm vài thứ khác nữa?”
Lục Kỳ: “Cô cần gì thêm?”
Hứa Chi: “Gỗ, đá nhỏ, đinh sắt hoặc sợi thực vật đều được.”
Lục Kỳ: “Vậy một khối quặng sắt thêm năm khối gỗ, thế nào?”
Hứa Chi cân nhắc một chút rồi gật đầu đồng ý.
Hứa Chi: “Được.”
Lục Kỳ: “Cô là con gái đúng không? Giao dịch với cô dễ chịu hơn mấy tên đàn ông kia.”
Lục Kỳ: “Tôi có nhiều vật tư nhưng không tài nào tìm được nước, bực thật.”
Hứa Chi: “Đúng vậy.”
Lục Kỳ: “Tên của cô nghe dễ thương thật, chắc là một cô gái đáng yêu. Tôi thêm bạn cô nhé? Có nước khoáng để giao dịch, chứng tỏ cô không thiếu nước. Lần sau có gì muốn đổi thì cứ hỏi tôi.”
Hứa Chi: “Được.”
Rất nhanh Lục Kỳ đã gửi yêu cầu giao dịch.
Hứa Chi mở ba lô chọn một chai nước đặt vào khung giao dịch rồi nhấn xác nhận, ngay lập tức hệ thống thông báo giao dịch hoàn tất.
Trong ba lô của cô giờ đã có thêm một khối quặng sắt và năm khối gỗ.
Tốt rồi, đủ để làm bàn làm việc!
Tuy nhiên thể lực cô vẫn còn chút ít, để tránh lãng phí, cô quyết định dùng hết lượt đào còn lại trước khi bắt tay chế tạo.
Sau vài nhát đào, cô chỉ tìm được một tảng đá lớn.
Hứa Chi cất tảng đá vào ba lô rồi trở về căn nhà rách nát của mình.
Cô lấy bản vẽ ra, nhấn vào tùy chọn "Chế tạo".
Ngay lập tức, hệ thống trừ đi các nguyên liệu cần thiết.
Một khu vực trống trong nhà được bao phủ bởi ánh sáng trắng, kèm theo tiếng “xèo xèo” như âm thanh của lửa đang cháy, trên màn hình hiện dòng chữ: Đang chế tạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.