Trò Chơi Sinh Tồn Bắt Đầu Từ Căn Nhà Cũ Nát
Chương 30:
Dư Vi Chi
18/12/2024
Hứa Chi rất phấn khích, dù lúc này cả người mệt rã rời nhưng cô vẫn ôm chặt rương vật tư đỏ cười ngây ngô như kẻ ngốc.
Điều đáng tiếc là cô chưa có chìa khóa.
Hiện tại cô chỉ sở hữu hai mảnh chìa khóa.
Cô cần tìm người để trao đổi một chiếc chìa khóa hoàn chỉnh hoặc thêm một mảnh nữa.
Trong đầu Hứa Chi chợt lóe lên cái tên Châu Tuyết Nguyệt.
Hay là hỏi thử xem anh ta có chìa khóa không?
Nếu có thì cô có thể thương lượng trao đổi với anh ta, dù không chắc trong tay mình có thứ gì anh ta cần hay không, nhưng thử một phen cũng chẳng mất mát gì.
Hứa Chi liền gửi tin nhắn cho Châu Tuyết Nguyệt.
“Anh còn chìa khóa không?”
Châu Tuyết Nguyệt trả lời rất nhanh: “Hết rồi.”
Thất vọng nặng nề, Hứa Chi chỉ còn cách lên kênh trò chuyện nhờ vả.
Dạo gần đây cô đã quá nổi bật trên kênh trò chuyện này, ban đầu cô cũng định tỏ ra khiêm nhường, nhưng tình hình bây giờ không cho phép nữa.
Hứa Chi đành cất rương vật tư đỏ vào túi, vừa quay lại nơi trú ẩn vừa gửi tin nhắn trên kênh trò chuyện: “Dùng vũ khí đổi chìa khóa hoặc mảnh chìa khóa. Ai có thì nhắn riêng cho tôi nhé.”
Vừa gửi tin đi, lập tức tin nhắn của cô trở thành chủ đề nóng, nhưng kết quả là không ai thực sự có chìa khóa cho cô cả.
Hứa Chi tắt màn hình, nhìn đồng hồ, nơi trú ẩn của cô vẫn cần hai tiếng nữa mới nâng cấp xong.
Thời gian này không thể để phí, cô quyết định đóng hai cái rương gỗ. Một cái để đựng đồ linh tinh, cái còn lại để đựng đất.
Muốn chế tạo lò sưởi thì cần đất, Hứa Chi dự định sẽ ra ngoài đào một ít đất về.
Cái xẻng trong túi vừa hay có đất dụng võ.
Hứa Chi chọn kích thước rương gỗ là một lớn, một nhỏ.
Tổng cộng tiêu hao hết năm khúc gỗ.
Khi hoàn thành xong, cô đặt thùng lớn ở góc tường, sắp xếp gọn gàng những vật dụng không thể để vừa trong túi vào đó.
Chiếc thùng nhỏ thì để tạm bên cạnh, dùng khi cần đến.
Thời gian cũng không còn sớm, cô tính toán sẽ đi đào đất trước khi trời tối. Khu vực xung quanh nơi trú ẩn vẫn có thể đào được, chỉ cần trước khi màn đêm buông hẳn thì chất đầy một thùng là được.
Hứa Chi tìm một khu đất cách nơi trú ẩn không xa, lấy xẻng ra thử.
May là miễn là cô không đào ở điểm đào vật tư thì sẽ không bị mất thể lực.
Hứa Chi hì hục đào mãi, cuối cùng cũng chất đầy một thùng đất. Sau khi cất vào túi, cô mở ra xem thử:
[Đất sét thường ×18]
[Đất sét thường: Loại đất không chứa dưỡng chất, là vật liệu xây dựng, có thể dùng để chế tạo gạch, ngói, đồ gốm, ống dẫn nước...]
Đúng như cô đoán, loại đất này chỉ có thể dùng làm vật liệu xây dựng, không thể trồng trọt được.
Nhìn đám đất khô cằn, vàng khè như cát sa mạc, cô cũng không hy vọng nó trồng nổi rau gì, chỉ cần dùng để làm lò sưởi là được rồi.
Ít ra thì một trong những nguyên liệu quan trọng đã được giải quyết.
Điều đáng tiếc là cô chưa có chìa khóa.
Hiện tại cô chỉ sở hữu hai mảnh chìa khóa.
Cô cần tìm người để trao đổi một chiếc chìa khóa hoàn chỉnh hoặc thêm một mảnh nữa.
Trong đầu Hứa Chi chợt lóe lên cái tên Châu Tuyết Nguyệt.
Hay là hỏi thử xem anh ta có chìa khóa không?
Nếu có thì cô có thể thương lượng trao đổi với anh ta, dù không chắc trong tay mình có thứ gì anh ta cần hay không, nhưng thử một phen cũng chẳng mất mát gì.
Hứa Chi liền gửi tin nhắn cho Châu Tuyết Nguyệt.
“Anh còn chìa khóa không?”
Châu Tuyết Nguyệt trả lời rất nhanh: “Hết rồi.”
Thất vọng nặng nề, Hứa Chi chỉ còn cách lên kênh trò chuyện nhờ vả.
Dạo gần đây cô đã quá nổi bật trên kênh trò chuyện này, ban đầu cô cũng định tỏ ra khiêm nhường, nhưng tình hình bây giờ không cho phép nữa.
Hứa Chi đành cất rương vật tư đỏ vào túi, vừa quay lại nơi trú ẩn vừa gửi tin nhắn trên kênh trò chuyện: “Dùng vũ khí đổi chìa khóa hoặc mảnh chìa khóa. Ai có thì nhắn riêng cho tôi nhé.”
Vừa gửi tin đi, lập tức tin nhắn của cô trở thành chủ đề nóng, nhưng kết quả là không ai thực sự có chìa khóa cho cô cả.
Hứa Chi tắt màn hình, nhìn đồng hồ, nơi trú ẩn của cô vẫn cần hai tiếng nữa mới nâng cấp xong.
Thời gian này không thể để phí, cô quyết định đóng hai cái rương gỗ. Một cái để đựng đồ linh tinh, cái còn lại để đựng đất.
Muốn chế tạo lò sưởi thì cần đất, Hứa Chi dự định sẽ ra ngoài đào một ít đất về.
Cái xẻng trong túi vừa hay có đất dụng võ.
Hứa Chi chọn kích thước rương gỗ là một lớn, một nhỏ.
Tổng cộng tiêu hao hết năm khúc gỗ.
Khi hoàn thành xong, cô đặt thùng lớn ở góc tường, sắp xếp gọn gàng những vật dụng không thể để vừa trong túi vào đó.
Chiếc thùng nhỏ thì để tạm bên cạnh, dùng khi cần đến.
Thời gian cũng không còn sớm, cô tính toán sẽ đi đào đất trước khi trời tối. Khu vực xung quanh nơi trú ẩn vẫn có thể đào được, chỉ cần trước khi màn đêm buông hẳn thì chất đầy một thùng là được.
Hứa Chi tìm một khu đất cách nơi trú ẩn không xa, lấy xẻng ra thử.
May là miễn là cô không đào ở điểm đào vật tư thì sẽ không bị mất thể lực.
Hứa Chi hì hục đào mãi, cuối cùng cũng chất đầy một thùng đất. Sau khi cất vào túi, cô mở ra xem thử:
[Đất sét thường ×18]
[Đất sét thường: Loại đất không chứa dưỡng chất, là vật liệu xây dựng, có thể dùng để chế tạo gạch, ngói, đồ gốm, ống dẫn nước...]
Đúng như cô đoán, loại đất này chỉ có thể dùng làm vật liệu xây dựng, không thể trồng trọt được.
Nhìn đám đất khô cằn, vàng khè như cát sa mạc, cô cũng không hy vọng nó trồng nổi rau gì, chỉ cần dùng để làm lò sưởi là được rồi.
Ít ra thì một trong những nguyên liệu quan trọng đã được giải quyết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.