Trò Chơi Sinh Tồn Bắt Đầu Từ Căn Nhà Cũ Nát
Chương 5:
Dư Vi Chi
12/12/2024
[Xin mời ký chủ tiến hành điểm danh hằng ngày…]
Hứa Chi nghĩ, hay là thử điểm danh xem sao.
Ngay lập tức, trong đầu cô vang lên giọng nói thông báo:
[Đã điểm danh thành công.]
[Nhận được: Bánh mì phô mai ×1, Cơ hội rút thẻ ×1]
[Nguyệt Thạch +1]
Trong tay trái của cô xuất hiện một chiếc bánh mì phô mai.
Chiếc bánh mềm mại tỏa hương thơm ngọt ngào của phô mai, trông như một đám mây bồng bềnh làm người ta không kiềm được muốn cắn thử.
[Bánh mì phô mai: Món ăn ngon lành chứa nhiều dinh dưỡng, ăn vào sẽ tăng 5 điểm thể lực.]
[Có rút thẻ ngay bây giờ không?]
Hứa Chi chọn “Có”.
Trước mắt cô xuất hiện hàng chục lá bài đang xoay tròn, cô tùy ý chọn một lá.
Chỉ trong giây lát, tay phải cô đã nắm một chiếc thẻ bạc mỏng như giấy nhưng lại có cảm giác chắc chắn và cao cấp.
[Thẻ gợi ý: Sử dụng để nhận được chỉ dẫn về cơ hội hoặc cảnh báo nguy hiểm. Hãy dùng vào thời điểm quan trọng.]
Thật bất ngờ khi trong game lại có món đồ tiện ích như thế này.
Mỗi ngày đều có thể điểm danh, điều đó có nghĩa là mỗi ngày đều nhận được phần thưởng? Quá tuyệt vời rồi!
Có lẽ chỉ những người thực sự may mắn mới có thể sở hữu hệ thống điểm danh may mắn này.
Hứa Chi định xem thử Nguyệt Thạch có thể đổi gì trong cửa hàng, nhưng hệ thống báo rằng cấp độ của cô quá thấp, chưa thể mở cửa hàng.
Phải chờ điểm danh liên tục đủ mười ngày mới mở khóa được.
Cô thở dài, đành chờ thôi.
Nhìn lại chỉ số thể lực của mình chỉ còn 45 điểm, thế này thì còn đủ để đào thêm hai lần nữa, nhưng trước đó cô quyết định ăn chiếc bánh mì phô mai trong tay.
Ba lô đã hết chỗ chứa, việc đào tài nguyên trước đó đã tiêu hao nhiều thể lực, hiện giờ cô vừa mệt vừa đói, mà chiếc bánh phô mai thì tỏa mùi hương thơm lừng, cô không thể nhịn được nữa.
Cắn một miếng, bánh mềm mịn như lụa, vị ngọt dịu hòa quyện với hương phô mai béo ngậy, Hứa Chi chỉ mất vài giây để ăn hết sạch.
Ngon quá!
Đây là lần đầu tiên cô được ăn một chiếc bánh mì ngon đến vậy, từng miếng đều là một trải nghiệm đầy mê hoặc.
[Thể lực +5]
Sau khi ăn xong, cô lấy chai nước khoáng ra uống hai ngụm nhỏ.
Hai chai nước khoáng trong ba lô rõ ràng là không đủ để dùng trong cả ngày, nhưng trong thế giới sinh tồn này, cô chỉ có thể uống dè dặt, tiết kiệm từng chút một.
Uống xong một phần ba chai nước, Hứa Chi ngồi xuống chiếc ghế nhỏ vừa nghỉ ngơi vừa mở bảng điều khiển khám phá thêm các biểu tượng khác.
Một biểu tượng có hình hai bàn tay bắt tay, hóa ra là nền tảng giao dịch.
Nhưng mỗi lần cô nhấn vào thì hệ thống lại hiện thông báo:
[Nền tảng giao dịch không khả dụng trong khu vực tân thủ.]
Không còn cách nào khác, Hứa Chi đành quay sang xem kênh trò chuyện.
Trong kênh công cộng, đủ loại thông tin ồn ào xuất hiện:
“Tức chết mất! Tôi đào bốn lần liền mà toàn thấy đá tảng! Cái xẻng của tôi mất 10 điểm độ bền mà chỉ kiếm được bốn cục đá to đùng.”
“Buồn cười thật! Không phải có người nói đá tảng có thể tách ra thành đá nhỏ sao? Mà đá nhỏ là vật liệu cần thiết để xây dựng nơi trú ẩn.”
“Vấn đề là phải có bàn làm việc mới tách được, không có bàn làm việc thì mấy cục đá này chỉ tổ chiếm chỗ trong ba lô.”
“Mọi người có nghĩ thử đập vỡ đá tảng ra thì sẽ thành đá nhỏ không?”
“Ý kiến hay đó, có thể thử xem.”
Hứa Chi nghĩ, hay là thử điểm danh xem sao.
Ngay lập tức, trong đầu cô vang lên giọng nói thông báo:
[Đã điểm danh thành công.]
[Nhận được: Bánh mì phô mai ×1, Cơ hội rút thẻ ×1]
[Nguyệt Thạch +1]
Trong tay trái của cô xuất hiện một chiếc bánh mì phô mai.
Chiếc bánh mềm mại tỏa hương thơm ngọt ngào của phô mai, trông như một đám mây bồng bềnh làm người ta không kiềm được muốn cắn thử.
[Bánh mì phô mai: Món ăn ngon lành chứa nhiều dinh dưỡng, ăn vào sẽ tăng 5 điểm thể lực.]
[Có rút thẻ ngay bây giờ không?]
Hứa Chi chọn “Có”.
Trước mắt cô xuất hiện hàng chục lá bài đang xoay tròn, cô tùy ý chọn một lá.
Chỉ trong giây lát, tay phải cô đã nắm một chiếc thẻ bạc mỏng như giấy nhưng lại có cảm giác chắc chắn và cao cấp.
[Thẻ gợi ý: Sử dụng để nhận được chỉ dẫn về cơ hội hoặc cảnh báo nguy hiểm. Hãy dùng vào thời điểm quan trọng.]
Thật bất ngờ khi trong game lại có món đồ tiện ích như thế này.
Mỗi ngày đều có thể điểm danh, điều đó có nghĩa là mỗi ngày đều nhận được phần thưởng? Quá tuyệt vời rồi!
Có lẽ chỉ những người thực sự may mắn mới có thể sở hữu hệ thống điểm danh may mắn này.
Hứa Chi định xem thử Nguyệt Thạch có thể đổi gì trong cửa hàng, nhưng hệ thống báo rằng cấp độ của cô quá thấp, chưa thể mở cửa hàng.
Phải chờ điểm danh liên tục đủ mười ngày mới mở khóa được.
Cô thở dài, đành chờ thôi.
Nhìn lại chỉ số thể lực của mình chỉ còn 45 điểm, thế này thì còn đủ để đào thêm hai lần nữa, nhưng trước đó cô quyết định ăn chiếc bánh mì phô mai trong tay.
Ba lô đã hết chỗ chứa, việc đào tài nguyên trước đó đã tiêu hao nhiều thể lực, hiện giờ cô vừa mệt vừa đói, mà chiếc bánh phô mai thì tỏa mùi hương thơm lừng, cô không thể nhịn được nữa.
Cắn một miếng, bánh mềm mịn như lụa, vị ngọt dịu hòa quyện với hương phô mai béo ngậy, Hứa Chi chỉ mất vài giây để ăn hết sạch.
Ngon quá!
Đây là lần đầu tiên cô được ăn một chiếc bánh mì ngon đến vậy, từng miếng đều là một trải nghiệm đầy mê hoặc.
[Thể lực +5]
Sau khi ăn xong, cô lấy chai nước khoáng ra uống hai ngụm nhỏ.
Hai chai nước khoáng trong ba lô rõ ràng là không đủ để dùng trong cả ngày, nhưng trong thế giới sinh tồn này, cô chỉ có thể uống dè dặt, tiết kiệm từng chút một.
Uống xong một phần ba chai nước, Hứa Chi ngồi xuống chiếc ghế nhỏ vừa nghỉ ngơi vừa mở bảng điều khiển khám phá thêm các biểu tượng khác.
Một biểu tượng có hình hai bàn tay bắt tay, hóa ra là nền tảng giao dịch.
Nhưng mỗi lần cô nhấn vào thì hệ thống lại hiện thông báo:
[Nền tảng giao dịch không khả dụng trong khu vực tân thủ.]
Không còn cách nào khác, Hứa Chi đành quay sang xem kênh trò chuyện.
Trong kênh công cộng, đủ loại thông tin ồn ào xuất hiện:
“Tức chết mất! Tôi đào bốn lần liền mà toàn thấy đá tảng! Cái xẻng của tôi mất 10 điểm độ bền mà chỉ kiếm được bốn cục đá to đùng.”
“Buồn cười thật! Không phải có người nói đá tảng có thể tách ra thành đá nhỏ sao? Mà đá nhỏ là vật liệu cần thiết để xây dựng nơi trú ẩn.”
“Vấn đề là phải có bàn làm việc mới tách được, không có bàn làm việc thì mấy cục đá này chỉ tổ chiếm chỗ trong ba lô.”
“Mọi người có nghĩ thử đập vỡ đá tảng ra thì sẽ thành đá nhỏ không?”
“Ý kiến hay đó, có thể thử xem.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.