Chương 4
Lục Hiên
28/09/2021
Tuy rằng dọc theo đường đi, năm người Lăng Cửu Vi đều vô cùng cảnh giác mà cầm vũ khí ngay từ đầu hoặc là phòng bị bằng võ của mình, nhưng may mắn đó là người lúc trước phóng phi đao ám sát bọn họ không có xuất hiện, khi đến gần nhóm nhân vật chính cũng chỉ gặp năm đến sáu con tang thi rải rác mà thôi.
Nhóm nhân vật chính cũng giống như NPC trong trò chơi, thẳng đến khi cách bọn họ chưa tới 10 mét, bọn họ mới giống người mà đứng lên hoạt động. Nói là nhóm nhân vật chính, thật ra cũng chỉ có một nữ hai nam tạo thành một đội.
"Xin chào, mọi người tới giúp chúng tôi giải cứu thị trưởng đúng không?"
Người phụ nữ tóc ngắn tiến về phía trước một bước, mỉm cười vươn tay phải ra hỏi, cô ta mặc một chiếc áo vest màu đen, dưới thân là quần rằn ri, sau lưng mang một khẩu súng phóng xạ. Trên hông là một loạt đạn.
"Đúng vậy." Lưu Kiệt dẫn đầu tiến về phía trước, duỗi tay cầm lấy tay cô ta "Xin chào, tôi là Lưu Kiệt."
"Xin chào, tôi là Serena, đây là Ben và White." Cô ta chỉ vào hai người đàn ông phía sau giới thiệu.
Người đàn ông tên Ben là một người trung niên da đen, để đầu đinh, trên cánh tay có hình xăm, nhìn qua rất cường tráng; người tên White còn lại là người đàn ông da trắng tóc nâu, cái đầu nhỏ nhưng cơ bắp trong quần áo đều căng lên.
"Xin chào mọi người." Lăng Cửu Vi và những người khác cũng lần lượt giới thiệu về mình.
"Chuyện đó không nên chậm trễ, chúng ta nhanh chóng lên đường giải cứu thị trưởng Wilson đi!" Serena nói, đầu tàu gương mẫu cầm súng đi về phía trước dẫn đường, mọi người đi theo cô ta tới toà nhà ở trung tâm thành phố Z.
Serena chỉ về hướng tấm vải trắng treo ở cửa sổ tầng bốn nói: "Thị trưởng đang ở đó, chỉ cần đưa ông ấy đến biên giới, nhiệm vụ của chúng ta sẽ hoàn thành!"
Bởi vì đây là bối cảnh về ngày tận thế, rất nhiều toà nhà đều trong tình trạng mất điện, không thể đi thang máy, chỉ có thể đi lối đi bộ an toàn. Ba người Serena đi tuốt đằng trước, hơn nữa đều là gặp tang thi rải rác, điều này khiến bọn họ thật dễ dàng đi đến tầng 4...
Lúc này bọn họ mới hiểu được câu nói lúc trước của Lư Lập Quân "Chỉ cần theo đúng quy củ là có thể hoàn thành nhiệm vụ", thật ra nhiệm vụ cũng không có khó khăn gì, cái gọi là phó bản dành cho người mới có lẽ là để bọn họ làm quen với hình thức trò chơi mà thôi.
Trên hành lang tầng 4, rải rác sáu con tang thi lang thang, xem như một đường bọn họ đi lên, đây là lần có số lượng tang thi nhiều nhất.
"Chúng tôi sẽ giải quyết ba con bên trái, bên phải làm phiền mọi người rồi." Serena siết chặt khẩu súng nói. Thật ra cô ta có thể trực tiếp dùng vũ khí xử lý hết đám tang thi này nhưng như vậy, Lăng Cửu Vi và những người khác chẳng khác nào nằm không cũng thắng, chắc là suy xét đến vấn đề này nên hệ thống chỉ cho nhóm của cô ta xử lý một nửa, một nửa kia giao cho Lăng Cửu Vi và những người khác.
"Có ai tình nguyện đi cùng tôi không?" Lưu Kiệt lấy đao ra, nhìn bốn người phía sau hỏi.
"......." Trương Uy Minh lập tức lùi lại một bước, ý của ông ta không cần nói cũng biết.
"Tôi đi." Lăng Cửu Vi cầm dao phay nói, cô chưa từng chiến đấu trực tiếp với đam tang thi trong trò chơi bao giờ, cũng không biết trình độ chúng nó như thế nào.
Mặc dù Lư Lập Quân chưa từng nói tới, nhưng nhiệm vụ chính đơn giản như vậy lại kéo dài trong 7 ngày, Lăng Cửu Vi cảm thấy nhất định là còn một số nhiệm vụ che giấu khác có thể làm. Nói vậy, muốn làm nhiệm vụ che giấu, cô liền không thể lảng tránh việc chiến đấu với tang thi.
"Tôi cũng đi!" Hạ Tiểu Nam siết chặt gậy bóng chày của mình, giọng tuy rằng run rẩy, nhưng vẫn đứng bên cạnh Lăng Cửu Vi.
"Tôi đi theo anh, Lưu Kiệt." Liễu Gia Duyệt cầm dao gọt hoa quả, đi tới bên cạnh Lưu Kiệt.
"Thật tốt, cái kia...... nhiều tang thi như vậy, liền phải xem vận may rồi." Lưu Kiệt hoàn toàn không để ý đến Trương Uy Minh, hắn không nghĩ sẽ đem nửa ánh mắt của mình cho người không có can đảm lại ích kỷ kia, "Tôi và Liễu Gia Duyệt giết con mặc váy đỏ kia."
"Tôi và Hạ Tiểu Nam sẽ giết con mặc váy xanh kia." Lăng Cửu Vi vỗ nhẹ lên bả vai có chút run rẩy của Hạ Tiểu Nam, an ủi nói: "Đừng sợ."
"Thương lượng được rồi chứ? Chúng ta đi thôi!" Serena đột nhiên đẩy cửa thoát hiểm ra, đi về hướng tang thi bên trái, Ben và White cũng giống như vậy, bọn họ còn không liếc đến đám tang thi bên phải.
"Đi!" Lăng Cửu Vi cầm theo dao phay, cùng Hạ Tiểu Nam đi về hướng con tang thi mặc váy xanh kia.
Con tang thi kia mặc dù đang lảo đảo, nhưng mỗi một lần duỗi tay đều có chủ đích, Lăng Cửu Vi dùng dao phay chắn lại liền phát giác, sức lực của nó vẫn là có chút lớn, giống như sức lực của một người đàn ông bình thường, nếu bị nó bắt được sẽ vô cùng nguy hiểm.
Lăng Cửu Vi tập trung hấp dẫn sự chú ý của tang thi, trong chốc lát liền đâm một đao trên người nó, kiểu tấn công này cũng không gây nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng không thể khiến đòn tấn công của nó dừng lại, chỉ làm con tang kia càng thêm phiền chán, nó đơn giản mặc kệ Hạ Tiểu Nam, tập trung tấn công Lăng Cửu Vi.
"A!" Hạ Tiểu Nam thấy con tang thi kia đưa lưng về phía mình, lập tức hét lớn một tiếng, một gậy nện vào đầu tang thi nhưng sức lực của cậu dường như không đủ để gây sát thương cho tang thi, nó thậm chí còn không thèm liếc cậu một cái.
"Grừ———" Con tang thi mặc áo màu vàng còn sót lại hùng hổ rống lên một tiếng nhưng thấy không ai phản ứng lại nó, liền lao về phía Lăng Cửu Vi.
"Lăng tỷ tỷ cẩn thận!" Hạ Tiểu Nam nhắc nhở Lăng Cửu Vi, nện gậy bóng chày vào đầu con tang thi áo xanh mạnh hơn.
Lăng Cửu Vi thoáng nghiêng người, để cho con tang thi váy xanh nhảy lên không trung sau đó một đao bổ vào đầu con tang thi váy vàng đang lao về phía cô...... Con tang thi này tương đối lùn, một đao của Lăng Cửu Vi liền giết chết nó, sau đó tiếp tục đối phó với con tang thi váy xanh có vóc dáng cao, cường tráng kia.
Lưu Kiệt bên kia hiển nhiên cũng có ý định thăm dò thực lực của tang thi, rõ ràng hắn đã lấy súng của Lư Lập Quân nhưng giờ phút này lại chỉ dùng đao để đối phó.
Dò xét một hồi, Lăng Cửu Vi dứt khoát một đao giết chết nó mà Lưu Kiệt bên kia cũng giết chết con tang thi kia. Bọn họ phát hiện tang thi ở phó bản này xem như có chút yếu, đuổi theo người với tốc độ chậm rãi, động tác thong thả, ngoại trừ sức lực có chút lớn thì cũng không có ưu thế gì...... Chỉ cần không bị một đám tang thi vây quanh ở chỗ khuất, thì cũng không có gì phải lo lắng.
"Mọi người thật tuyệt a!" Serena thổi phồng đi tới, "Nghe nói mọi người là lần đầu tiên đối phó với những kẻ xấu xí này nhưng mọi người lại làm thật tốt!"
"Cảm ơn." Chỉ sợ Serena đối với nhóm đều là khích lệ.....
Serena bước đến cửa phòng số 406, nhẹ nhàng gõ cửa: "Thị trưởng Wilson! Chúng tôi tới để cứu ngài! Xin hãy mở cửa cùng chúng tôi rời khỏi nơi này."
Một lúc lâu sau, cửa bị kéo ra một chút, thị trưởng Wilson quan sát qua khe cửa, hỏi: "Người phía sau trên đùi băng bó với trên cánh tay băng bó là bị tang thi cắn sao?"
"Ngài hiểu lầm rồi, chúng tôi chỉ là trên đường không cẩn thận bị thương." Liễu Gia Duyệt dứt khoát cởi băng vải trên cánh tay mình xuống cho ông ấy xem. Băng vải rời khỏi vết thương cảm giác như rách ra, làm lông mày cô nàng nhăn lại nhưng cũng không nói gì.
"Vậy người đàn ông phía sau thì sao?" Thị trưởng Wilson hiển nhiên cũng muốn kiểm tra vết thương của Trương Uy Minh giống Liễu Gia Duyệt, để miệng vết thương cho ông ta kiểm tra một chút như vậy ông ta mới có thể hoàn toàn tin tưởng những người ngoài cửa, mới có thể đảm bảo an toàn của chính mình.
"Tôi chỉ là bị đao đâm trúng....." Trương Uy Minh mở miệng giải thích....Động tác mạnh mẽ xé mở vết thương của Liễu Gia Duyệt, ông ta nhìn còn thấy đau, ông ta một lần cũng không nghĩ tới.
"Trương Uy Minh!" Lưu Kiệt có chút không nhịn được nữa, một người phụ nữ so với ông ta còn mạnh mẽ hơn, ông ta còn có ích lợi gì!
"Làm..... Làm sao!" Trương Uy Minh bất chấp tất cả trừng mắt nói.
"Ông tự làm, hay là để tôi giúp ông làm?" Lưu Kiệt lạnh mặt hỏi. Bọn họ đều đã tìm được thị trưởng Wilson, việc này rõ ràng là để lấy được sự tín nhiệm của Wilson, hắn sẽ không để nhiệm vụ bị phá hủy trong tay Trương Uy Minh!
"Tôi.... Tôi....." Trương Uy Minh mở miệng thở dốc, còn chưa kịp nói gì, liền ngã về phía trước..... Trên ót của ông ta, có một phi đao quen thuộc cắm trên đó.
Một nam sinh mặc áo len trắng, quần jean và giày thể thao, đứng ở cửa nơi bọn họ vừa mới bước vào tầng 4.
Hắn ta thoạt nhìn cũng lớn bằng Hạ Tiểu Nam, trên áo len trắng dính chút vết máu hình dạng khác nhau. Tóc mái hơi dài, ướt đẫm dính vào trán, sắc mặt tái nhợt, một đôi mắt đào hoa híp lại đảo qua đám người, dừng lại trên người Lăng Cửu Vi.
"Hì hì! Chị là cô gái đã cầm dao phay chém không tồi!" Hắn ta liếm đôi môi chút khô khốc, nở một nụ cười điên cuồng: "Tôi cố ý để đội của các người giết cuối cùng, chính là vì muốn cùng chị chơi một chút!"
Để đến cuối cùng giết? Nói cách khác..... Đội của Trần Hà chưa từng gặp qua một người, đều là bị hắn ta giết hết?!
"Bang———" Nghe thấy hắn ta nói, thị trưởng Wilson hoàn toàn đóng sập cửa khoá lại.
Có kẻ gọi là biến thái điên cuồng giết người ở chỗ này, thị trưởng Wilson không chịu theo chân bọn họ rời đi, trong lúc nhất thời nhiệm vụ của bọn họ rơi vào cục diện bế tắc.
Nhóm nhân vật chính cũng giống như NPC trong trò chơi, thẳng đến khi cách bọn họ chưa tới 10 mét, bọn họ mới giống người mà đứng lên hoạt động. Nói là nhóm nhân vật chính, thật ra cũng chỉ có một nữ hai nam tạo thành một đội.
"Xin chào, mọi người tới giúp chúng tôi giải cứu thị trưởng đúng không?"
Người phụ nữ tóc ngắn tiến về phía trước một bước, mỉm cười vươn tay phải ra hỏi, cô ta mặc một chiếc áo vest màu đen, dưới thân là quần rằn ri, sau lưng mang một khẩu súng phóng xạ. Trên hông là một loạt đạn.
"Đúng vậy." Lưu Kiệt dẫn đầu tiến về phía trước, duỗi tay cầm lấy tay cô ta "Xin chào, tôi là Lưu Kiệt."
"Xin chào, tôi là Serena, đây là Ben và White." Cô ta chỉ vào hai người đàn ông phía sau giới thiệu.
Người đàn ông tên Ben là một người trung niên da đen, để đầu đinh, trên cánh tay có hình xăm, nhìn qua rất cường tráng; người tên White còn lại là người đàn ông da trắng tóc nâu, cái đầu nhỏ nhưng cơ bắp trong quần áo đều căng lên.
"Xin chào mọi người." Lăng Cửu Vi và những người khác cũng lần lượt giới thiệu về mình.
"Chuyện đó không nên chậm trễ, chúng ta nhanh chóng lên đường giải cứu thị trưởng Wilson đi!" Serena nói, đầu tàu gương mẫu cầm súng đi về phía trước dẫn đường, mọi người đi theo cô ta tới toà nhà ở trung tâm thành phố Z.
Serena chỉ về hướng tấm vải trắng treo ở cửa sổ tầng bốn nói: "Thị trưởng đang ở đó, chỉ cần đưa ông ấy đến biên giới, nhiệm vụ của chúng ta sẽ hoàn thành!"
Bởi vì đây là bối cảnh về ngày tận thế, rất nhiều toà nhà đều trong tình trạng mất điện, không thể đi thang máy, chỉ có thể đi lối đi bộ an toàn. Ba người Serena đi tuốt đằng trước, hơn nữa đều là gặp tang thi rải rác, điều này khiến bọn họ thật dễ dàng đi đến tầng 4...
Lúc này bọn họ mới hiểu được câu nói lúc trước của Lư Lập Quân "Chỉ cần theo đúng quy củ là có thể hoàn thành nhiệm vụ", thật ra nhiệm vụ cũng không có khó khăn gì, cái gọi là phó bản dành cho người mới có lẽ là để bọn họ làm quen với hình thức trò chơi mà thôi.
Trên hành lang tầng 4, rải rác sáu con tang thi lang thang, xem như một đường bọn họ đi lên, đây là lần có số lượng tang thi nhiều nhất.
"Chúng tôi sẽ giải quyết ba con bên trái, bên phải làm phiền mọi người rồi." Serena siết chặt khẩu súng nói. Thật ra cô ta có thể trực tiếp dùng vũ khí xử lý hết đám tang thi này nhưng như vậy, Lăng Cửu Vi và những người khác chẳng khác nào nằm không cũng thắng, chắc là suy xét đến vấn đề này nên hệ thống chỉ cho nhóm của cô ta xử lý một nửa, một nửa kia giao cho Lăng Cửu Vi và những người khác.
"Có ai tình nguyện đi cùng tôi không?" Lưu Kiệt lấy đao ra, nhìn bốn người phía sau hỏi.
"......." Trương Uy Minh lập tức lùi lại một bước, ý của ông ta không cần nói cũng biết.
"Tôi đi." Lăng Cửu Vi cầm dao phay nói, cô chưa từng chiến đấu trực tiếp với đam tang thi trong trò chơi bao giờ, cũng không biết trình độ chúng nó như thế nào.
Mặc dù Lư Lập Quân chưa từng nói tới, nhưng nhiệm vụ chính đơn giản như vậy lại kéo dài trong 7 ngày, Lăng Cửu Vi cảm thấy nhất định là còn một số nhiệm vụ che giấu khác có thể làm. Nói vậy, muốn làm nhiệm vụ che giấu, cô liền không thể lảng tránh việc chiến đấu với tang thi.
"Tôi cũng đi!" Hạ Tiểu Nam siết chặt gậy bóng chày của mình, giọng tuy rằng run rẩy, nhưng vẫn đứng bên cạnh Lăng Cửu Vi.
"Tôi đi theo anh, Lưu Kiệt." Liễu Gia Duyệt cầm dao gọt hoa quả, đi tới bên cạnh Lưu Kiệt.
"Thật tốt, cái kia...... nhiều tang thi như vậy, liền phải xem vận may rồi." Lưu Kiệt hoàn toàn không để ý đến Trương Uy Minh, hắn không nghĩ sẽ đem nửa ánh mắt của mình cho người không có can đảm lại ích kỷ kia, "Tôi và Liễu Gia Duyệt giết con mặc váy đỏ kia."
"Tôi và Hạ Tiểu Nam sẽ giết con mặc váy xanh kia." Lăng Cửu Vi vỗ nhẹ lên bả vai có chút run rẩy của Hạ Tiểu Nam, an ủi nói: "Đừng sợ."
"Thương lượng được rồi chứ? Chúng ta đi thôi!" Serena đột nhiên đẩy cửa thoát hiểm ra, đi về hướng tang thi bên trái, Ben và White cũng giống như vậy, bọn họ còn không liếc đến đám tang thi bên phải.
"Đi!" Lăng Cửu Vi cầm theo dao phay, cùng Hạ Tiểu Nam đi về hướng con tang thi mặc váy xanh kia.
Con tang thi kia mặc dù đang lảo đảo, nhưng mỗi một lần duỗi tay đều có chủ đích, Lăng Cửu Vi dùng dao phay chắn lại liền phát giác, sức lực của nó vẫn là có chút lớn, giống như sức lực của một người đàn ông bình thường, nếu bị nó bắt được sẽ vô cùng nguy hiểm.
Lăng Cửu Vi tập trung hấp dẫn sự chú ý của tang thi, trong chốc lát liền đâm một đao trên người nó, kiểu tấn công này cũng không gây nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng không thể khiến đòn tấn công của nó dừng lại, chỉ làm con tang kia càng thêm phiền chán, nó đơn giản mặc kệ Hạ Tiểu Nam, tập trung tấn công Lăng Cửu Vi.
"A!" Hạ Tiểu Nam thấy con tang thi kia đưa lưng về phía mình, lập tức hét lớn một tiếng, một gậy nện vào đầu tang thi nhưng sức lực của cậu dường như không đủ để gây sát thương cho tang thi, nó thậm chí còn không thèm liếc cậu một cái.
"Grừ———" Con tang thi mặc áo màu vàng còn sót lại hùng hổ rống lên một tiếng nhưng thấy không ai phản ứng lại nó, liền lao về phía Lăng Cửu Vi.
"Lăng tỷ tỷ cẩn thận!" Hạ Tiểu Nam nhắc nhở Lăng Cửu Vi, nện gậy bóng chày vào đầu con tang thi áo xanh mạnh hơn.
Lăng Cửu Vi thoáng nghiêng người, để cho con tang thi váy xanh nhảy lên không trung sau đó một đao bổ vào đầu con tang thi váy vàng đang lao về phía cô...... Con tang thi này tương đối lùn, một đao của Lăng Cửu Vi liền giết chết nó, sau đó tiếp tục đối phó với con tang thi váy xanh có vóc dáng cao, cường tráng kia.
Lưu Kiệt bên kia hiển nhiên cũng có ý định thăm dò thực lực của tang thi, rõ ràng hắn đã lấy súng của Lư Lập Quân nhưng giờ phút này lại chỉ dùng đao để đối phó.
Dò xét một hồi, Lăng Cửu Vi dứt khoát một đao giết chết nó mà Lưu Kiệt bên kia cũng giết chết con tang thi kia. Bọn họ phát hiện tang thi ở phó bản này xem như có chút yếu, đuổi theo người với tốc độ chậm rãi, động tác thong thả, ngoại trừ sức lực có chút lớn thì cũng không có ưu thế gì...... Chỉ cần không bị một đám tang thi vây quanh ở chỗ khuất, thì cũng không có gì phải lo lắng.
"Mọi người thật tuyệt a!" Serena thổi phồng đi tới, "Nghe nói mọi người là lần đầu tiên đối phó với những kẻ xấu xí này nhưng mọi người lại làm thật tốt!"
"Cảm ơn." Chỉ sợ Serena đối với nhóm đều là khích lệ.....
Serena bước đến cửa phòng số 406, nhẹ nhàng gõ cửa: "Thị trưởng Wilson! Chúng tôi tới để cứu ngài! Xin hãy mở cửa cùng chúng tôi rời khỏi nơi này."
Một lúc lâu sau, cửa bị kéo ra một chút, thị trưởng Wilson quan sát qua khe cửa, hỏi: "Người phía sau trên đùi băng bó với trên cánh tay băng bó là bị tang thi cắn sao?"
"Ngài hiểu lầm rồi, chúng tôi chỉ là trên đường không cẩn thận bị thương." Liễu Gia Duyệt dứt khoát cởi băng vải trên cánh tay mình xuống cho ông ấy xem. Băng vải rời khỏi vết thương cảm giác như rách ra, làm lông mày cô nàng nhăn lại nhưng cũng không nói gì.
"Vậy người đàn ông phía sau thì sao?" Thị trưởng Wilson hiển nhiên cũng muốn kiểm tra vết thương của Trương Uy Minh giống Liễu Gia Duyệt, để miệng vết thương cho ông ta kiểm tra một chút như vậy ông ta mới có thể hoàn toàn tin tưởng những người ngoài cửa, mới có thể đảm bảo an toàn của chính mình.
"Tôi chỉ là bị đao đâm trúng....." Trương Uy Minh mở miệng giải thích....Động tác mạnh mẽ xé mở vết thương của Liễu Gia Duyệt, ông ta nhìn còn thấy đau, ông ta một lần cũng không nghĩ tới.
"Trương Uy Minh!" Lưu Kiệt có chút không nhịn được nữa, một người phụ nữ so với ông ta còn mạnh mẽ hơn, ông ta còn có ích lợi gì!
"Làm..... Làm sao!" Trương Uy Minh bất chấp tất cả trừng mắt nói.
"Ông tự làm, hay là để tôi giúp ông làm?" Lưu Kiệt lạnh mặt hỏi. Bọn họ đều đã tìm được thị trưởng Wilson, việc này rõ ràng là để lấy được sự tín nhiệm của Wilson, hắn sẽ không để nhiệm vụ bị phá hủy trong tay Trương Uy Minh!
"Tôi.... Tôi....." Trương Uy Minh mở miệng thở dốc, còn chưa kịp nói gì, liền ngã về phía trước..... Trên ót của ông ta, có một phi đao quen thuộc cắm trên đó.
Một nam sinh mặc áo len trắng, quần jean và giày thể thao, đứng ở cửa nơi bọn họ vừa mới bước vào tầng 4.
Hắn ta thoạt nhìn cũng lớn bằng Hạ Tiểu Nam, trên áo len trắng dính chút vết máu hình dạng khác nhau. Tóc mái hơi dài, ướt đẫm dính vào trán, sắc mặt tái nhợt, một đôi mắt đào hoa híp lại đảo qua đám người, dừng lại trên người Lăng Cửu Vi.
"Hì hì! Chị là cô gái đã cầm dao phay chém không tồi!" Hắn ta liếm đôi môi chút khô khốc, nở một nụ cười điên cuồng: "Tôi cố ý để đội của các người giết cuối cùng, chính là vì muốn cùng chị chơi một chút!"
Để đến cuối cùng giết? Nói cách khác..... Đội của Trần Hà chưa từng gặp qua một người, đều là bị hắn ta giết hết?!
"Bang———" Nghe thấy hắn ta nói, thị trưởng Wilson hoàn toàn đóng sập cửa khoá lại.
Có kẻ gọi là biến thái điên cuồng giết người ở chỗ này, thị trưởng Wilson không chịu theo chân bọn họ rời đi, trong lúc nhất thời nhiệm vụ của bọn họ rơi vào cục diện bế tắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.